Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 944
Một người khác mà Biện Tài Thiên cần đến gặp mặt là Mikoto hay còn được biết với cái tên tiếng Nhật – Hideyoshi Minato.
Khác với Hạ Lan Ánh Nguyệt thì Minato lúc này đã đợi sẵn Biện Tài Thiên.
Cũng khác với Hạ Lan Ánh Nguyệt là Minato thực sự rất quen thuộc với đám người Thất Phúc Thần dù sao bọn họ cũng có một quãng thời gian ở cùng nhau trên Bồng Lai.
Biện Tài Thiên đến nơi đã thấy Minato mỉm cười đợi sẵn, Biện Tài Thiên cũng cười nhưng nụ cười của nàng có chút nặng nề.
“Đa tạ ngươi chỉ cho ta vị trí của nàng, nếu không ta cũng chẳng biết tìm nàng ở đâu nữa”.
Lời Biện Tài Thiên nói không ra, vị trí mà Hạ Lan Ánh Nguyệt chọn vốn ở gần thác nước này nhưng lại cực kỳ khuất tầm mắt hơn nữa... Với trình độ của Hạ Lan Ánh Nguyệt thật ra Biện Tài Thiên tìm không được, nếu không phải tiếng sáo của nàng là thứ âm thanh mà Hạ Lan Ánh Nguyệt quen thuộc, là thứ âm thanh làm Hạ Lan Ánh Nguyệt cảm thấy thư thái thì Biện Tài Thiên có lẽ chẳng thể đến trao lời.
“Cũng không có gì, chẳng qua là ta có chút hiểu nàng mà thôi”.
Minato khoanh chân ngồi trên mỏm đá, thản nhiên mà đáp sau đó phẩy phẩy tay mình.
“Biện Tài Thiên, ngươi cũng đừng đến nói với ta cái gì mà làm việc theo kế hoạch, kế hoạch vốn đã không giống như thế”.
Biện Tài Thiên nghe vậy liền im lặng, đối mặt với Minato nàng có chút không biết nói gì.
Trong hai ngày nay... Toàn bộ Thất Phúc Thần đều quay trở lại Thạch Thành thậm chí không có bất cứ liên lạc gì với Minato cùng Hạ Lan Ánh Nguyệt, toàn bộ đều là hai người tự giải quyết.
Bản thân Hạ Lan Ánh Nguyệt còn dễ nói bởi người mà nàng đối mặt là Thiên Hoàng nhưng mà phía Minato thì khác, Minato phải đối mặt với một con quái vật vượt xa Thiên Hoàng, không có bất cứ giao thiệp gì từ bên phía Đại Quốc Chủ cùng Thạch Thành thì việc này là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Biện Tài thiên giờ khắc này cũng chỉ có thể dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Minato mà thôi.
Thế cục trăm năm dĩ nhiên lại bị hủy trong một ngày.
Thực sự cũng không thể trách được phía Thạch Thành bởi vì Thạch Thành cường đại đến mức cả Trương Tam Phong còn chưa chắc dẹp được, trên lý thuyết thì không có bất cứ ai ngăn được kế hoạch của Thạch Thành mới đúng.
Sự xuất hiện của Tiêu Dao Tử là biến số nhưng không đủ.
Sự xuất hiện của Quỳnh Hương một người có thể tập hợp hai phái Tiêu Dao cùng Võ Đang cũng là biến số nhưng không đủ.
Ngay cả sự xuất hiện của Vô Song dĩ nhiên cũng là biến số nhưng mà cũng không đủ.
Một biến số khác chính là giao kèo giữa Tiêu Dao Tử cùng Quỷ Vương, Quỷ Vương cũng là biến số mà để Quỷ Vương gặp Vô Song lại là một cách cục mới.
đọc truyện tại https:
//truyencUatui.net/Thử hỏi bằng từng đấy biến số thì sao kế hoạch của Thạch Thành có thể an bình?, có thể thực hiện một cách bình thường?.
“Chủ thượng nói với ta... Việc này tùy ngươi làm”.
Đây là câu duy nhất mà Đại Quốc Chủ bảo Biện Tài Thiên giao lại với Minato.
Minato nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà hỏi.
“Tùy ta làm, thế nào là tùy ta làm?”.
“Ta có được bao nhiêu quyền lực, được dùng bao nhiêu thực lực của Thạch Thành?”.
Biện Tài Thiên nghe vậy nhìn Minato một lúc lâu sau đó nàng mới khó khăn mở miệng.
“Chủ thượng vẫn chưa trở lại, theo lời chủ thượng thì giờ ngọ ba khắc ngài mới trở về bất quá tính cách của chủ thượng ta hiểu rõ”.
“Chủ thượng chỉ quan tâm tới kết quả, không quan tâm tới cách làm, chỉ cần ngươi có thể đảm bảo việc ngươi làm mang lại kết quả thì Thạch Thành nguyện ý theo ngươi”.
Một lời của Biện Tài Thiên làm ánh mắt Minato sáng lên.
“Triệu tập nhân thủ đi, đêm nay lập tức hành động”.
Biện Tài Thiên nhìn Minato, nhìn nam nhân vốn luôn cười cười nói nói, một kẻ mà nàng cảm thấy cực kỳ dễ gần, dễ giao tiếp nhưng mà lúc này lại trở nên cực kỳ xa lạ.
Minato trước đây luôn có một loại cảm giác là người dễ hòa giải, dễ nói chuyện thậm chí có chút vô tâm, chí ít đó là cảm nhận của Biện Tài Thiên.
Minato giờ khắc này là một con người hoàn toàn xa lạ, một kẻ làm cho Biện Tài Thiên cảm thấy rùng mình.
“Ngươi cần bao nhiêu người?”.
Minato nhìn thẳng vào mắt Biện Tài Thiên mà nói.
“Hai người, ngươi cùng Đại Hắc là đủ, đám còn lại trong các ngươi mang theo chỉ vướng tay vướng chân”.
_ _ _ _ _ _ _ _
Thời điểm Minato cùng Biện Tài Thiên gặp mặt đã là nửa đêm, gần như dưới mệnh lệnh của Biện Tài Thiên ngay lập tức Đại Hắc Thiên xuất hiện bất quá khi nhìn thấy Đại Hắc Thiên bản thân Minato đúng là có chút giật mình.
Đại Hắc Thiên hiện tại vẫn là làn da đen đó nhưng mà trên mặt có chút trắng, gần như vừa trải qua một cơn bạo bệnh vậy, điều này làm Minato càng thêm kỳ lạ rốt cuộc là kẻ nào tấn công Thạch Thành.
Dĩ nhiên kỳ lạ quy về kỳ lạ, Minato sẽ không mở miệng.
Minato không mở miệng, Đại Hắc Thiên càng không thích mở miệng, chỉ có Biện Tài Thiên là người lên tiếng.
“Bây giờ thế nào, chúng ta theo ngươi”.
Minato gật đầu, ánh mắt hắn hướng về phía biển lớn, hướng về phía ngoài Bồng Lai.
“Trăng thanh gió mát, đêm tối sát nhân chứ còn thế nào?”.
“Gia tộc Tokugawa tổng cộng có tam đế hàng lâm Bồng Lai, đêm nay liền thí đế”.
Một câu thí đế của Minato khiến ngay cả Đại Hắc Thiên cũng phải mở to mắt.
Biện Tài Thiên nghe vậy cũng hơi run lên, với trình độ của nàng cùng Đại Hắc Thiên thì việc thí đế không là gì cả nhưng mà nên biết gia tộc Tokugawa là gia tộc nào.
Trong tam đế của gia tộc Tokugawa có một người nàng không để vào mắt... Có hai người nàng không để vào mắt cũng không được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Khác với Hạ Lan Ánh Nguyệt thì Minato lúc này đã đợi sẵn Biện Tài Thiên.
Cũng khác với Hạ Lan Ánh Nguyệt là Minato thực sự rất quen thuộc với đám người Thất Phúc Thần dù sao bọn họ cũng có một quãng thời gian ở cùng nhau trên Bồng Lai.
Biện Tài Thiên đến nơi đã thấy Minato mỉm cười đợi sẵn, Biện Tài Thiên cũng cười nhưng nụ cười của nàng có chút nặng nề.
“Đa tạ ngươi chỉ cho ta vị trí của nàng, nếu không ta cũng chẳng biết tìm nàng ở đâu nữa”.
Lời Biện Tài Thiên nói không ra, vị trí mà Hạ Lan Ánh Nguyệt chọn vốn ở gần thác nước này nhưng lại cực kỳ khuất tầm mắt hơn nữa... Với trình độ của Hạ Lan Ánh Nguyệt thật ra Biện Tài Thiên tìm không được, nếu không phải tiếng sáo của nàng là thứ âm thanh mà Hạ Lan Ánh Nguyệt quen thuộc, là thứ âm thanh làm Hạ Lan Ánh Nguyệt cảm thấy thư thái thì Biện Tài Thiên có lẽ chẳng thể đến trao lời.
“Cũng không có gì, chẳng qua là ta có chút hiểu nàng mà thôi”.
Minato khoanh chân ngồi trên mỏm đá, thản nhiên mà đáp sau đó phẩy phẩy tay mình.
“Biện Tài Thiên, ngươi cũng đừng đến nói với ta cái gì mà làm việc theo kế hoạch, kế hoạch vốn đã không giống như thế”.
Biện Tài Thiên nghe vậy liền im lặng, đối mặt với Minato nàng có chút không biết nói gì.
Trong hai ngày nay... Toàn bộ Thất Phúc Thần đều quay trở lại Thạch Thành thậm chí không có bất cứ liên lạc gì với Minato cùng Hạ Lan Ánh Nguyệt, toàn bộ đều là hai người tự giải quyết.
Bản thân Hạ Lan Ánh Nguyệt còn dễ nói bởi người mà nàng đối mặt là Thiên Hoàng nhưng mà phía Minato thì khác, Minato phải đối mặt với một con quái vật vượt xa Thiên Hoàng, không có bất cứ giao thiệp gì từ bên phía Đại Quốc Chủ cùng Thạch Thành thì việc này là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Biện Tài thiên giờ khắc này cũng chỉ có thể dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Minato mà thôi.
Thế cục trăm năm dĩ nhiên lại bị hủy trong một ngày.
Thực sự cũng không thể trách được phía Thạch Thành bởi vì Thạch Thành cường đại đến mức cả Trương Tam Phong còn chưa chắc dẹp được, trên lý thuyết thì không có bất cứ ai ngăn được kế hoạch của Thạch Thành mới đúng.
Sự xuất hiện của Tiêu Dao Tử là biến số nhưng không đủ.
Sự xuất hiện của Quỳnh Hương một người có thể tập hợp hai phái Tiêu Dao cùng Võ Đang cũng là biến số nhưng không đủ.
Ngay cả sự xuất hiện của Vô Song dĩ nhiên cũng là biến số nhưng mà cũng không đủ.
Một biến số khác chính là giao kèo giữa Tiêu Dao Tử cùng Quỷ Vương, Quỷ Vương cũng là biến số mà để Quỷ Vương gặp Vô Song lại là một cách cục mới.
đọc truyện tại https:
//truyencUatui.net/Thử hỏi bằng từng đấy biến số thì sao kế hoạch của Thạch Thành có thể an bình?, có thể thực hiện một cách bình thường?.
“Chủ thượng nói với ta... Việc này tùy ngươi làm”.
Đây là câu duy nhất mà Đại Quốc Chủ bảo Biện Tài Thiên giao lại với Minato.
Minato nghe vậy cũng có chút bất ngờ mà hỏi.
“Tùy ta làm, thế nào là tùy ta làm?”.
“Ta có được bao nhiêu quyền lực, được dùng bao nhiêu thực lực của Thạch Thành?”.
Biện Tài Thiên nghe vậy nhìn Minato một lúc lâu sau đó nàng mới khó khăn mở miệng.
“Chủ thượng vẫn chưa trở lại, theo lời chủ thượng thì giờ ngọ ba khắc ngài mới trở về bất quá tính cách của chủ thượng ta hiểu rõ”.
“Chủ thượng chỉ quan tâm tới kết quả, không quan tâm tới cách làm, chỉ cần ngươi có thể đảm bảo việc ngươi làm mang lại kết quả thì Thạch Thành nguyện ý theo ngươi”.
Một lời của Biện Tài Thiên làm ánh mắt Minato sáng lên.
“Triệu tập nhân thủ đi, đêm nay lập tức hành động”.
Biện Tài Thiên nhìn Minato, nhìn nam nhân vốn luôn cười cười nói nói, một kẻ mà nàng cảm thấy cực kỳ dễ gần, dễ giao tiếp nhưng mà lúc này lại trở nên cực kỳ xa lạ.
Minato trước đây luôn có một loại cảm giác là người dễ hòa giải, dễ nói chuyện thậm chí có chút vô tâm, chí ít đó là cảm nhận của Biện Tài Thiên.
Minato giờ khắc này là một con người hoàn toàn xa lạ, một kẻ làm cho Biện Tài Thiên cảm thấy rùng mình.
“Ngươi cần bao nhiêu người?”.
Minato nhìn thẳng vào mắt Biện Tài Thiên mà nói.
“Hai người, ngươi cùng Đại Hắc là đủ, đám còn lại trong các ngươi mang theo chỉ vướng tay vướng chân”.
_ _ _ _ _ _ _ _
Thời điểm Minato cùng Biện Tài Thiên gặp mặt đã là nửa đêm, gần như dưới mệnh lệnh của Biện Tài Thiên ngay lập tức Đại Hắc Thiên xuất hiện bất quá khi nhìn thấy Đại Hắc Thiên bản thân Minato đúng là có chút giật mình.
Đại Hắc Thiên hiện tại vẫn là làn da đen đó nhưng mà trên mặt có chút trắng, gần như vừa trải qua một cơn bạo bệnh vậy, điều này làm Minato càng thêm kỳ lạ rốt cuộc là kẻ nào tấn công Thạch Thành.
Dĩ nhiên kỳ lạ quy về kỳ lạ, Minato sẽ không mở miệng.
Minato không mở miệng, Đại Hắc Thiên càng không thích mở miệng, chỉ có Biện Tài Thiên là người lên tiếng.
“Bây giờ thế nào, chúng ta theo ngươi”.
Minato gật đầu, ánh mắt hắn hướng về phía biển lớn, hướng về phía ngoài Bồng Lai.
“Trăng thanh gió mát, đêm tối sát nhân chứ còn thế nào?”.
“Gia tộc Tokugawa tổng cộng có tam đế hàng lâm Bồng Lai, đêm nay liền thí đế”.
Một câu thí đế của Minato khiến ngay cả Đại Hắc Thiên cũng phải mở to mắt.
Biện Tài Thiên nghe vậy cũng hơi run lên, với trình độ của nàng cùng Đại Hắc Thiên thì việc thí đế không là gì cả nhưng mà nên biết gia tộc Tokugawa là gia tộc nào.
Trong tam đế của gia tộc Tokugawa có một người nàng không để vào mắt... Có hai người nàng không để vào mắt cũng không được.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook