Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-394
CHƯƠNG 394:
Tống Thanh nhìn cái tên này, cứ cảm thấy là lạ.
Cứ cảm thấy hình như thấy qua tên này ở đâu đó.
Tống Thanh hất hất đầu, chắc do mình nghĩ nhiều rồi.
Trên mạng lấy tên này nhiều lại càng nhiều, tên lạ gì chẳng có?
Nhất định là do mình quá nhạy cảm.
Sau khi bốn người chào hỏi xong, liền bắt đầu đợi trước cửa bản sao.
Lúc này, trước cửa đã chờ không ít người chơi, mọi người đều đợi mở bản sao.
Tống Thanh kiềm không được hỏi: “Đây là bản sao độc lập, hay là tất cả mọi người cùng đánh một boss?”
Tống Duệ cũng lỡ miệng nói: “Mẹ à, đây là bản sao chung. Tất cả mọi người sau khi vào trong, phải đánh mọi người trước, sau đó mới giành được quyền đoạt bản sao đầu tiên. Phần thưởng giải thưởng dành cho người đánh bại boss đầu tiên hấp dẫn nhất. Những người khác chờ người đầu tiên sau khi quẹt xong bản sao, vẫn có thể thông qua pk giành chiến thắng lần nữa bước vào đánh boss, chỉ là trang bị bị rơi, thì không bằng phần thưởng người đầu tiên đánh boss.”
Tống Thanh hiểu ra, nói: “Các cậu tính lấy trang bị đầu tiên sao!”
Hà Nhật Dương khẽ cười: “Tất nhiên là lấy trang bị đầu tiên. Đàn ông mà, chút khí phách này vẫn phải có chứ.”
Trong phòng, Tống Duệ cùng Tống Hà lè lưỡi, lấy tai nghe xuống, nói với Tống Thanh: “Chú này thật khí phách!”
Tống Thanh cũng lấy tay nghe xuống, trả lời nói: “Thực sự là khí phách. Chính là chưa gặp qua người ngang như thế, thật không biết ngoài đời thực, có phải cũng như thế.”
Tống Hà đắc ý nới: “Cái này đơn giản, có cần nhờ cậu theo dõi một chút tài khoản ID của người đó? Với kỹ thuật của cậu, có thể khóa chặt vị trí của người đó trên từng giây.”
Tống Thanh cười: “Bỏ đi, chỉ là chơi trò chơi, không cần làm thật như vậy.’
Lúc này, Hà Nhật Dương trong nhóm kêu lên: “Chúng ta chuẩn bị đếm ngược!”
Tống Thanh cùng Tống Duệ Tống Hà vội đeo lên tai nghe, cùng nguyện phụ cả thiên hạ không phụ nàng im lặng đếm ngược.
Năm bốn ab hai một.
Đến giờ.
Cửa lớn bản sao mở ra!
Vô số người chơi như ong vỡ tổ!
Tất cả mọi người đều muốn lấy được trang bị dầu tay!
Nhưng khi mọi người thấy bang hội ba người, mặt liền lộ rõ vẻ tuyệt vọng.
Không ít người trong kênh thế giới cộng đồng game kêu lên: “Không phải chứ? Bang hội ba người cũng đến! Ủa? Lần này hình như còn dẫn theo người mới!”
Cũng có người trong kênh thế giới cộng đồng game hét lên: “Cho dù có dẫn theo người mới, thì có thể như thế nào? Thao tác ba người họ sắc bén thế kia, dẫn theo một người mới, đánh bại chúng ta cũng dư sức! Anh em, bỏ mong muốn được đánh boss đầu tiên! Có bang hội ba người ở đây, chúng ta không có phần thắng!”
“Dù không lấy được trang bị đầu tay, lấy trang bị thứ hai cũng tốt mà! Cuộc pk của thành chủ rất nhanh sẽ bắt đầu! Lấy một trang bị loại hai, nói không chừng có thể đánh bại đội khác!”
Cũng có người lựa chọn không từ bỏ: “Thế thì đã sao? Bang hội ba người có thao tác sắc bén đến đâu, chúng ta nhiều người như thế! Cùng lên nào mọi người! Giết sạch ba người đó, chúng tay mới phân thắng thua!”
Giọng người đó mới dứt, trên đỉnh đầu hắn ta liền lóe sáng một chiếc cờ nhỏ.
Cả kênh thế giới cộng đồng game đều vỡ òa: “trời à, nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, không ngờ lại chủ động khiêu chiến! Người đó thảm rồi! Những người từng cùng nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng pk, hầu như đều bị giết tới thoái lùi!”
“FML, đại thần có gì hay ho chứ, đại thần là có thể ức hiếp người khác sao!” bạn đồng hành của người bị lóe sáng cờ kia đồng thời bất bình cho bạn mình.
Đầu máy tính bên kia Hà Nhật Dương vô cùng bình tĩnh, đều đem tất cả người chơi khiêu khích uy nghiêm của hắn ta, từng chiếc cờ một điểm sáng.
Trong chốc lát, cả kênh thế giới cộng đồng game một mảnh chết lặng.
Ai mà không biết trong khu vực này đại thần cao cấp nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng rất ít khi đánh pvp?
Nhưng cũng không ít người không phục địa vị của đại thần cao cấp, chủ động đi thách thức.
Kết quả sau khi bị điểm sáng cờ, hầu như đều không xuất hiện trong khu vực này nữa.
Không cách nào, người ta là đại thần, không những thao tác sắc bén, trạng bị lại nghịch thiên.
Nghe nói có lần đại thần quyết đấu cùng một người, trực tiếp đem trang bị của mình giảm xuống còn bốn ngàn điểm, cuối cùng vẫn có thể ngược tên xui xẻo đó.
Từ đó về sau, trong khu vực này không ai dám khiêu chiến vị đại thần siêu cấp nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng.
Hôm nay để quẹt được trang bị đầu tay của bản sao, có người nóng ruột là bình thường.
Nhưng chỉ cần không thách thức bang hội ba người, đại thần đều có thể xem như không thấy.
Nhưng chỉ cần thách thức bang hội ba người, đại thần liền chọn cờ, bị chọn đúng là một mảnh chết lặng.
Bây giờ trong bản sao dám thách thức bang hội ba người, các đội khác đều mặc niệm thay đội xui xẻo đó.
Hà Nhật Dương không quan tâm đội chơi đó.
Anh ấy trực tiếp đi vào lối dẫn vào chỗ của boss, định làm một người giữ cửa vạn người không phá nổi.
Tống Thanh cứ lặng lẽ đứng bên cạnh Hà Nhật Dương, giữ im lặng.
Người đàn ông này bá đạo đến mức khiến người ta không tin nổi, cũng độc đoán chuyên quyền khiến người ta không cách nào tin được.
Người đàn ông như thế, ngoài đời thực, chắc cũng là người độc tài?
Khí thế này, không chỉ với việc chơi game có thể bồi dưỡng nên.
Tống Thanh đối với nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, tự nhiên có một tia hứng thú.
Hà Nhật Dương nhìn về đồng đội mới đứng cạnh mình, miệng tự nhiên nhếch lên.
Anh ấy không cần biết là trong game hay hiện thực, đều rất ít tiếp xúc với phụ nữ.
Ngoại trừ Tống Hà còn nhỏ ra, tôi là Thanh Thanh chính là người chơi con gái thứ hai anh ta tiếp xúc.
Người chơi con gái này hình như rất bình tĩnh.
Không vì một thân trang bị đại thần của anh ta mà a dua các kiểu.
Rất tốt, tốt lắm.
Anh ta vừa rồi điểm sáng cờ của những người khiêu khích kia, cô ấy cũng không nhiều chuyện mà cản trở.
Rất tốt, tốt lắm.
Tống Duệ và Tống Hà cũng bình tĩnh đứng gần vị trí cửa, chặn lại tất cả người chơi.
Những đội đó thấy vậy, hoàn toàn là tuyệt vọng không thể tuyệt vọng hơn.
Trang bị hôm nay của họ điểm số cao đến bất ngờ.
Xem ra là đem hết toàn bộ tích lũy, để chém đầu tiên bản sao này.
Những người khác còn chờ mong gì?
Cho nên, những đội này đều lặng lẽ lùi lại một bước, để bang hội ba người vào trước, lấy phần trang bị đầu tiên.
Mọi người chỉ có thể liều với trang bị thứ hai.
Bang hội ba người cứ thế nhẹ nhàng đi vào trong, không giết một ai, cứ thế mà trở thành người đầu tiên có quyền lợi vào giết boss.
Tống Thanh vốn dĩ xoa tay xoa đắm chuẩn bị cho trận chiến lớn.
Kết quả, những người đó không ai qua đánh với cô ấy.
Hại cô ấy cả buổi trờ chuẩn bị tư thế, kết quả chút tác dụng cũng không có.
Bốn người họ rất nhanh được đưa đến trước mặt boss.
Tống Duệ thấp giọng nói: “Mọi người cẩn thận, dải máu của boss này giảm dần cùng với cấp bậc số trang bị rớt xuống có liên quan. Dải máu càng dày, thì trang bị càng tốt,”
Mọi người đều nâng cao tinh thần.
Hà Nhật Dương nhìn Tống Thanh một cái, tim liền động, nói: “Trang bị của cậu quá thấp, cậu đứng sau tớ.”
Tống Thanh im lặng đứng sau người Hà Nhật Dương, tìm sự bảo vệ.
Hà Nhật Dương cười với Tống Thanh.
Vừa rồi anh ấy cũng không biết tại sao, đột nhiên có ý nghĩ muốn bảo vệ lấy cô ấy.
Hình như, đây là đều vốn dĩ anh ấy nên làm vậy.
Rõ ràng hai người mới biết mhau.
Tống Duệ và Tống Hà nhìn hai người rõ ràng mới quen biết nhưng lại ăn ý thế kia, cũng đều một vẻ kinh ngạc.
Tống Hà âm thầm nói với Tống Duệ: “Anh, anh có cảm thấy nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng cùng với mammy hai người khi đứng chung, có một bầu không khí kỳ lạ.”
Tống Duệ đáp: “Đồng cảm. Chúng ta có cần tìm cậu xin chút quyền hạn, xem thử địa chỉ IP của nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng.”
Tống Hà nhếch miệng trả lời nói: “Sớm biết vậy nên học cậu một số kỹ năng hacker, trực tiếp hack của người đó là được!”
Tống Duệ liền trả lời: “Không được, cậu không chịu dạy.”
“Thế thì chúng ta học lén không phải là được sao?” Tống Hà bẹt miệng nói.
Tống Duệ âm thầm tán thưởng: “Chủ ý hay! Lúc sau chúng ta học lén một chút.”
Hai đứa hỗn thế tiểu ma vương này, cứ như thế lặng lẽ quyết định chuyện này!
Boss cuối cùng cũng đến!
Hà Nhật Dương liền một mình xông ra trước, các loại thao tác sắc bén.
Khiến Tống Thanh nhìn hoa cả mắt.
Tống Hà dẫn theo Tống Thanh không ngừng chi viện cho Hà Nhật Dương và Tống Duệ.
Tống Hà cứ đánh cứ đánh, thì trực tiếp bỏ quên Tống Thanh, tự mình vác theo đại đao xông lên trận.
Tống Thanh thấy con gái dáng chơi vui, cũng không quan tâm mình bị bỏ một bên, vẫn cứ vui vẻ cho ba ngời bổ máu từ xa.
Chính lúc mà chỗ Tống Thanh không nhìn thấy, đuôi của quái thú, đột nhiên hướng về Tống Thanh mà đánh tới.
Hà Nhật Dương vừa quay đầu liền thấy cảnh này.
“Thanh Thanh, cẩn thận!” Hà Nhật Dương hét lớn, liền quay người xông về phía Tống Thanh, liền ôm lấy Tống Thanh, nhảy lên, thoát khỏi sự đột kích của quái thú.
Tống Thanh kinh hồn chưa định, đến lúc này mới phản ứng lại, mình được Hà Nhật Dương cứu!
Hà Nhật Dương ôm lấy Tống Thanh nhảy bay lên trên không trung, cúi đầu nhìn đối phương, mắt phượng liền ngưng lại.
Khi anh ta hét ra câu đó, thì ra lại lưu loát tự nhiên như thế.
Hình như, khi xưa anh ta cũng thường nhắc nhở đối phương như thế.
Thanh Thanh Thanh Thanh Thanh Thanh Hà Nhật Dương ngẫm đi ngẫm lại cái tên này. Cứ cảm thấy, mỗi khi kêu tên này, thì tim anh ta đều kích động theo
Đây là lần đầu tiên anh ấy kích động trong suốt 30 năm qua.
Nhưng làm sao có thể.
Rõ ràng mình không biết gì về đối phương.
Tống Thanh bị Hà Nhật Dương ôm bay trên không trung, gió trong sơn cốc thổi tóc cô ấy bay theo làn gió, gần như thế nhìn nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, đôi mắt phượng thiên hạ vô song đó, khí phách hơn người nhưng lại tự nhiên ôn nhu như nước.
Trái tim Tống Thanh khẽ động..
Hai người cứ nhìn chằm lấy đối phương, không nói lời nào.
Qua một lúc sau, Hà Nhật Dương mới nói: “Cậu ở đây dợi tớ, tớ đi giết nó trả thù thay cậu.”
Hà Nhật Dương ôm lấy Tống Thanh dần tiếp đất, rời khỏi Tống Thanh, quay người đi tiếp tục giết boss.
Tống Duệ và Tống Hà vừa đánh nhau vừa nói chuyện riêng với nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng: “Ê ê ê, cậu không phaỉ tính trêu ghẹo đồng đội mới đó chứ?’
Hà Nhật Dương khẽ cười: “Nghe nói trò chơi này của chúng ta có thể kết hôn? Nếu như đối tượng kết hôn là cô ấy, tôi nghĩ tôi không từ chối.”
Tống Duệ và Tống Hà đồng thời hít một hơi lạnh.
Không phải chứ?
Nam thần này thích mammy sao?
Trời à, mammy rốt cuộc đã làm gì với người đàn ông này?
Đây mới gặp mặt không bao lâu?
Tuy nhiên có thể khiến nam thần động lòng muốn cưới?
Mặt khác, Tống Duệ và Tống Hà cũng tự nhiên kiêu ngạo và tự hào: mammy nhà tôi chính là tốt nhất! Cả đại thần trong game cũng đối với mammy nhất kiến chung tình! Hừ, cứ để cho người bố vô trách nhiệm kia hối hận đi! Hừ!
Tống Thanh nhìn cái tên này, cứ cảm thấy là lạ.
Cứ cảm thấy hình như thấy qua tên này ở đâu đó.
Tống Thanh hất hất đầu, chắc do mình nghĩ nhiều rồi.
Trên mạng lấy tên này nhiều lại càng nhiều, tên lạ gì chẳng có?
Nhất định là do mình quá nhạy cảm.
Sau khi bốn người chào hỏi xong, liền bắt đầu đợi trước cửa bản sao.
Lúc này, trước cửa đã chờ không ít người chơi, mọi người đều đợi mở bản sao.
Tống Thanh kiềm không được hỏi: “Đây là bản sao độc lập, hay là tất cả mọi người cùng đánh một boss?”
Tống Duệ cũng lỡ miệng nói: “Mẹ à, đây là bản sao chung. Tất cả mọi người sau khi vào trong, phải đánh mọi người trước, sau đó mới giành được quyền đoạt bản sao đầu tiên. Phần thưởng giải thưởng dành cho người đánh bại boss đầu tiên hấp dẫn nhất. Những người khác chờ người đầu tiên sau khi quẹt xong bản sao, vẫn có thể thông qua pk giành chiến thắng lần nữa bước vào đánh boss, chỉ là trang bị bị rơi, thì không bằng phần thưởng người đầu tiên đánh boss.”
Tống Thanh hiểu ra, nói: “Các cậu tính lấy trang bị đầu tiên sao!”
Hà Nhật Dương khẽ cười: “Tất nhiên là lấy trang bị đầu tiên. Đàn ông mà, chút khí phách này vẫn phải có chứ.”
Trong phòng, Tống Duệ cùng Tống Hà lè lưỡi, lấy tai nghe xuống, nói với Tống Thanh: “Chú này thật khí phách!”
Tống Thanh cũng lấy tay nghe xuống, trả lời nói: “Thực sự là khí phách. Chính là chưa gặp qua người ngang như thế, thật không biết ngoài đời thực, có phải cũng như thế.”
Tống Hà đắc ý nới: “Cái này đơn giản, có cần nhờ cậu theo dõi một chút tài khoản ID của người đó? Với kỹ thuật của cậu, có thể khóa chặt vị trí của người đó trên từng giây.”
Tống Thanh cười: “Bỏ đi, chỉ là chơi trò chơi, không cần làm thật như vậy.’
Lúc này, Hà Nhật Dương trong nhóm kêu lên: “Chúng ta chuẩn bị đếm ngược!”
Tống Thanh cùng Tống Duệ Tống Hà vội đeo lên tai nghe, cùng nguyện phụ cả thiên hạ không phụ nàng im lặng đếm ngược.
Năm bốn ab hai một.
Đến giờ.
Cửa lớn bản sao mở ra!
Vô số người chơi như ong vỡ tổ!
Tất cả mọi người đều muốn lấy được trang bị dầu tay!
Nhưng khi mọi người thấy bang hội ba người, mặt liền lộ rõ vẻ tuyệt vọng.
Không ít người trong kênh thế giới cộng đồng game kêu lên: “Không phải chứ? Bang hội ba người cũng đến! Ủa? Lần này hình như còn dẫn theo người mới!”
Cũng có người trong kênh thế giới cộng đồng game hét lên: “Cho dù có dẫn theo người mới, thì có thể như thế nào? Thao tác ba người họ sắc bén thế kia, dẫn theo một người mới, đánh bại chúng ta cũng dư sức! Anh em, bỏ mong muốn được đánh boss đầu tiên! Có bang hội ba người ở đây, chúng ta không có phần thắng!”
“Dù không lấy được trang bị đầu tay, lấy trang bị thứ hai cũng tốt mà! Cuộc pk của thành chủ rất nhanh sẽ bắt đầu! Lấy một trang bị loại hai, nói không chừng có thể đánh bại đội khác!”
Cũng có người lựa chọn không từ bỏ: “Thế thì đã sao? Bang hội ba người có thao tác sắc bén đến đâu, chúng ta nhiều người như thế! Cùng lên nào mọi người! Giết sạch ba người đó, chúng tay mới phân thắng thua!”
Giọng người đó mới dứt, trên đỉnh đầu hắn ta liền lóe sáng một chiếc cờ nhỏ.
Cả kênh thế giới cộng đồng game đều vỡ òa: “trời à, nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, không ngờ lại chủ động khiêu chiến! Người đó thảm rồi! Những người từng cùng nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng pk, hầu như đều bị giết tới thoái lùi!”
“FML, đại thần có gì hay ho chứ, đại thần là có thể ức hiếp người khác sao!” bạn đồng hành của người bị lóe sáng cờ kia đồng thời bất bình cho bạn mình.
Đầu máy tính bên kia Hà Nhật Dương vô cùng bình tĩnh, đều đem tất cả người chơi khiêu khích uy nghiêm của hắn ta, từng chiếc cờ một điểm sáng.
Trong chốc lát, cả kênh thế giới cộng đồng game một mảnh chết lặng.
Ai mà không biết trong khu vực này đại thần cao cấp nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng rất ít khi đánh pvp?
Nhưng cũng không ít người không phục địa vị của đại thần cao cấp, chủ động đi thách thức.
Kết quả sau khi bị điểm sáng cờ, hầu như đều không xuất hiện trong khu vực này nữa.
Không cách nào, người ta là đại thần, không những thao tác sắc bén, trạng bị lại nghịch thiên.
Nghe nói có lần đại thần quyết đấu cùng một người, trực tiếp đem trang bị của mình giảm xuống còn bốn ngàn điểm, cuối cùng vẫn có thể ngược tên xui xẻo đó.
Từ đó về sau, trong khu vực này không ai dám khiêu chiến vị đại thần siêu cấp nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng.
Hôm nay để quẹt được trang bị đầu tay của bản sao, có người nóng ruột là bình thường.
Nhưng chỉ cần không thách thức bang hội ba người, đại thần đều có thể xem như không thấy.
Nhưng chỉ cần thách thức bang hội ba người, đại thần liền chọn cờ, bị chọn đúng là một mảnh chết lặng.
Bây giờ trong bản sao dám thách thức bang hội ba người, các đội khác đều mặc niệm thay đội xui xẻo đó.
Hà Nhật Dương không quan tâm đội chơi đó.
Anh ấy trực tiếp đi vào lối dẫn vào chỗ của boss, định làm một người giữ cửa vạn người không phá nổi.
Tống Thanh cứ lặng lẽ đứng bên cạnh Hà Nhật Dương, giữ im lặng.
Người đàn ông này bá đạo đến mức khiến người ta không tin nổi, cũng độc đoán chuyên quyền khiến người ta không cách nào tin được.
Người đàn ông như thế, ngoài đời thực, chắc cũng là người độc tài?
Khí thế này, không chỉ với việc chơi game có thể bồi dưỡng nên.
Tống Thanh đối với nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, tự nhiên có một tia hứng thú.
Hà Nhật Dương nhìn về đồng đội mới đứng cạnh mình, miệng tự nhiên nhếch lên.
Anh ấy không cần biết là trong game hay hiện thực, đều rất ít tiếp xúc với phụ nữ.
Ngoại trừ Tống Hà còn nhỏ ra, tôi là Thanh Thanh chính là người chơi con gái thứ hai anh ta tiếp xúc.
Người chơi con gái này hình như rất bình tĩnh.
Không vì một thân trang bị đại thần của anh ta mà a dua các kiểu.
Rất tốt, tốt lắm.
Anh ta vừa rồi điểm sáng cờ của những người khiêu khích kia, cô ấy cũng không nhiều chuyện mà cản trở.
Rất tốt, tốt lắm.
Tống Duệ và Tống Hà cũng bình tĩnh đứng gần vị trí cửa, chặn lại tất cả người chơi.
Những đội đó thấy vậy, hoàn toàn là tuyệt vọng không thể tuyệt vọng hơn.
Trang bị hôm nay của họ điểm số cao đến bất ngờ.
Xem ra là đem hết toàn bộ tích lũy, để chém đầu tiên bản sao này.
Những người khác còn chờ mong gì?
Cho nên, những đội này đều lặng lẽ lùi lại một bước, để bang hội ba người vào trước, lấy phần trang bị đầu tiên.
Mọi người chỉ có thể liều với trang bị thứ hai.
Bang hội ba người cứ thế nhẹ nhàng đi vào trong, không giết một ai, cứ thế mà trở thành người đầu tiên có quyền lợi vào giết boss.
Tống Thanh vốn dĩ xoa tay xoa đắm chuẩn bị cho trận chiến lớn.
Kết quả, những người đó không ai qua đánh với cô ấy.
Hại cô ấy cả buổi trờ chuẩn bị tư thế, kết quả chút tác dụng cũng không có.
Bốn người họ rất nhanh được đưa đến trước mặt boss.
Tống Duệ thấp giọng nói: “Mọi người cẩn thận, dải máu của boss này giảm dần cùng với cấp bậc số trang bị rớt xuống có liên quan. Dải máu càng dày, thì trang bị càng tốt,”
Mọi người đều nâng cao tinh thần.
Hà Nhật Dương nhìn Tống Thanh một cái, tim liền động, nói: “Trang bị của cậu quá thấp, cậu đứng sau tớ.”
Tống Thanh im lặng đứng sau người Hà Nhật Dương, tìm sự bảo vệ.
Hà Nhật Dương cười với Tống Thanh.
Vừa rồi anh ấy cũng không biết tại sao, đột nhiên có ý nghĩ muốn bảo vệ lấy cô ấy.
Hình như, đây là đều vốn dĩ anh ấy nên làm vậy.
Rõ ràng hai người mới biết mhau.
Tống Duệ và Tống Hà nhìn hai người rõ ràng mới quen biết nhưng lại ăn ý thế kia, cũng đều một vẻ kinh ngạc.
Tống Hà âm thầm nói với Tống Duệ: “Anh, anh có cảm thấy nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng cùng với mammy hai người khi đứng chung, có một bầu không khí kỳ lạ.”
Tống Duệ đáp: “Đồng cảm. Chúng ta có cần tìm cậu xin chút quyền hạn, xem thử địa chỉ IP của nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng.”
Tống Hà nhếch miệng trả lời nói: “Sớm biết vậy nên học cậu một số kỹ năng hacker, trực tiếp hack của người đó là được!”
Tống Duệ liền trả lời: “Không được, cậu không chịu dạy.”
“Thế thì chúng ta học lén không phải là được sao?” Tống Hà bẹt miệng nói.
Tống Duệ âm thầm tán thưởng: “Chủ ý hay! Lúc sau chúng ta học lén một chút.”
Hai đứa hỗn thế tiểu ma vương này, cứ như thế lặng lẽ quyết định chuyện này!
Boss cuối cùng cũng đến!
Hà Nhật Dương liền một mình xông ra trước, các loại thao tác sắc bén.
Khiến Tống Thanh nhìn hoa cả mắt.
Tống Hà dẫn theo Tống Thanh không ngừng chi viện cho Hà Nhật Dương và Tống Duệ.
Tống Hà cứ đánh cứ đánh, thì trực tiếp bỏ quên Tống Thanh, tự mình vác theo đại đao xông lên trận.
Tống Thanh thấy con gái dáng chơi vui, cũng không quan tâm mình bị bỏ một bên, vẫn cứ vui vẻ cho ba ngời bổ máu từ xa.
Chính lúc mà chỗ Tống Thanh không nhìn thấy, đuôi của quái thú, đột nhiên hướng về Tống Thanh mà đánh tới.
Hà Nhật Dương vừa quay đầu liền thấy cảnh này.
“Thanh Thanh, cẩn thận!” Hà Nhật Dương hét lớn, liền quay người xông về phía Tống Thanh, liền ôm lấy Tống Thanh, nhảy lên, thoát khỏi sự đột kích của quái thú.
Tống Thanh kinh hồn chưa định, đến lúc này mới phản ứng lại, mình được Hà Nhật Dương cứu!
Hà Nhật Dương ôm lấy Tống Thanh nhảy bay lên trên không trung, cúi đầu nhìn đối phương, mắt phượng liền ngưng lại.
Khi anh ta hét ra câu đó, thì ra lại lưu loát tự nhiên như thế.
Hình như, khi xưa anh ta cũng thường nhắc nhở đối phương như thế.
Thanh Thanh Thanh Thanh Thanh Thanh Hà Nhật Dương ngẫm đi ngẫm lại cái tên này. Cứ cảm thấy, mỗi khi kêu tên này, thì tim anh ta đều kích động theo
Đây là lần đầu tiên anh ấy kích động trong suốt 30 năm qua.
Nhưng làm sao có thể.
Rõ ràng mình không biết gì về đối phương.
Tống Thanh bị Hà Nhật Dương ôm bay trên không trung, gió trong sơn cốc thổi tóc cô ấy bay theo làn gió, gần như thế nhìn nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng, đôi mắt phượng thiên hạ vô song đó, khí phách hơn người nhưng lại tự nhiên ôn nhu như nước.
Trái tim Tống Thanh khẽ động..
Hai người cứ nhìn chằm lấy đối phương, không nói lời nào.
Qua một lúc sau, Hà Nhật Dương mới nói: “Cậu ở đây dợi tớ, tớ đi giết nó trả thù thay cậu.”
Hà Nhật Dương ôm lấy Tống Thanh dần tiếp đất, rời khỏi Tống Thanh, quay người đi tiếp tục giết boss.
Tống Duệ và Tống Hà vừa đánh nhau vừa nói chuyện riêng với nguyện phụ thiên hạ không phụ nàng: “Ê ê ê, cậu không phaỉ tính trêu ghẹo đồng đội mới đó chứ?’
Hà Nhật Dương khẽ cười: “Nghe nói trò chơi này của chúng ta có thể kết hôn? Nếu như đối tượng kết hôn là cô ấy, tôi nghĩ tôi không từ chối.”
Tống Duệ và Tống Hà đồng thời hít một hơi lạnh.
Không phải chứ?
Nam thần này thích mammy sao?
Trời à, mammy rốt cuộc đã làm gì với người đàn ông này?
Đây mới gặp mặt không bao lâu?
Tuy nhiên có thể khiến nam thần động lòng muốn cưới?
Mặt khác, Tống Duệ và Tống Hà cũng tự nhiên kiêu ngạo và tự hào: mammy nhà tôi chính là tốt nhất! Cả đại thần trong game cũng đối với mammy nhất kiến chung tình! Hừ, cứ để cho người bố vô trách nhiệm kia hối hận đi! Hừ!
Bình luận facebook