• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (1 Viewer)

  • Chương 508: Đêm nay ngươi không thoát được!

Vì sao nàng lại đến đây chứ?

Cho dù Ôn Thiếu Nghi không tự nguyện thì hắn ta cũng được nằm trên gối mỹ nhân, nàng lo lắng cái gì chứ, đúng là phí thời gian!

"Ôn công tử, sao nãy giờ ngươi lại không nói gì? Có phải trẫm đã làm sai chuyện gì rồi không?"

Ôn Thiếu Nghi để cho nàng ta tùy ý trói chân tay lại, giống như một người đã chết, không thèm vùng vẫy cũng không thèm lên tiếng.

Nữ đế thở dài.

"Kỳ thật... ngươi không muốn gả cho trẫm đúng không? Tuy rằng trẫm không biết vì sao nữ nhân kia lại muốn để ngươi bên cạnh trẫm nhưng trẫm cũng sẽ không buông tay ra đâu".

"Trẫm ngày đêm tương tư ngươi, vì ngươi nên trẫm còn xây dựng một cung điện lớn như vậy, vất vả lắm mới có thể bắt ngươi đến đây, cho dù ngươi không tình nguyện thì trẫm cũng phải gạo nấu thành cơm".

"Khi ngươi hoàn toàn trở thành người của trẫm thì trẫm mới có thể an tâm".

Nữ đế nói xong thì tay đã run run chuẩn bị cởi y phục của hắn ta.

Trong lòng nàng ta vừa mừng vừa sợ lại vừa chờ mong.

Không ngờ Ôn Thiếu Nghi lại đột nhiên mở mắt ra khiến cho nữ đế sợ hãi phải lùi về phía sau mấy bước.

Thật... thật là một đôi mắt lạnh lẽo.

Ánh mắt của hắn ta vô cùng lạnh lẽo, còn lạnh lẽo hơn so với băng giá tháng chạp.

Hắn ta đang bộc phát ra khí tức kinh người giống như chỉ cần nàng ta chạm vào hắn ta thêm lần nữa thì nàng ta sẽ chết vậy.

Đây chính là khí thế của cường giả, hơn nữa còn là cường giả trên đỉnh cao.

Nàng ta thân là nữ đế thế nhưng khí thế của nàng ta còn không bằng một phần vạn của Ôn Thiếu Nghi.

Trong lúc nhất thời, nữ đế cảm thấy có chút rợn người.

Khi Ôn Thiếu Nghi mở mắt ra thì hắn ta cũng nhìn thấy Cố Thanh Hy đang nằm trên mái nhà nhìn trộm.

Nhìn thấy ánh mắt của Cố Thanh Hy, hắn ta sững sờ một lúc, sau đó hàn khí trên người đột nhiên biến mất, trong lòng nảy sinh cảm giác hết sức phức tạp.

Nàng...

Không phải nàng đã đi rồi sao?

Sao nàng lại còn xuất hiện ở đây?

Nàng quay lại để cứu hắn ta hay sao?

Hay là nàng quay lại đây để chê cười hắn ta?

Hơi lạnh bao trùm thân thể hắn ta đã biến mất, nhiệt độ trong phòng cũng chậm rãi tăng trở lại. Đọc nhanh tại Vietwriter

Nữ đế run rẩy nhìn Ôn Thiếu Nghi, chỉ thấy Ôn Thiếu Nghi ngẩn người nhìn chằm chằm lên nóc nhà, trên người không còn chút sát khí nào.

Chuyện này...

Chẳng lẽ lúc nãy nàng ta đã nhìn nhầm?

"Thiếu Nghi, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, đêm xuân ngắn ngủi, sao chúng ta không làm chút chuyện hứng thú đi".

Nữ đế chậm rãi cởi long bào của chính mình xuống.

Sao đó nàng ta lại vội vàng muốn cởi bỏ y phục của Ôn Thiếu Nghi.

Ôn Thiếu Nghi bộc phát sát khí, lạnh lùng nói: "Ngươi dám động vào ta thứ xem!"

Nữ đế khẽ dừng tay, tuy rằng nàng ta vẫn còn sợ Ôn Thiếu Nghi.

Nhưng nàng ta lại càng muốn chiếm hữu Ôn Thiếu Nghi nhiều hơn.

"Ta biết ngươi có võ công cao cường, nhưng đại phu đã chẩn bệnh qua, huyệt đạo trên người của ngươi bị kim vàng châm kín cho nên không thể phát huy được nội lực. hơn nữa ngươi còn đang trọng thương, không còn chút khí lực nào".

"Sợi xích sắt này làm bằng thép tinh luyện, đặc biệt dùng để đối phó với ngươi. Chưa kể hiện tại ngươi không có chút nội lực nào, cho dù là ngươi ở thời kỳ mạnh mẽ nhất cũng khó có thể phá nó được".

"Ngươi nên ngoan ngoãn làm phượng hậu của ta đi, ta cam đoan sẽ cho ngươi nửa đời sau sống trong cẩm y ngọc thực, vinh hoa phú quý hưởng không hết".

Nữ đế thích Ôn Thiếu Nghi đến nỗi không còn xưng "trẫm" mà lại xưng "ta".

Nàng ta hành động vội vàng, soạt một tiếng đã cởi bỏ y phục của Ôn Thiếu Nghi, hơn nữa còn muốn sờ tay vào bên trong.

Ôn Thiếu Nghi trừng mắt nhìn nữ đế.

Nữ đế có chút chột dạ, liền dùng một miếng vải che mắt hắn ta lại.

"Đừng giãy dụa, đêm nay không ai cứu được ngươi, ngươi nhất định phải trở thành nam nhân của ta".

"Ngươi yên tâm, ta sẽ nhẹ nhàng, tuyệt đối sẽ không làm đau ngươi".

"..."

Hơi thở của nữ đế phả lên chóp mũi của Ôn Thiếu Nghi khiến cho hắn ta nhịn không được muốn nôn ra.

Ôn Thiếu Nghi giãy dụa, nhưng sợi xích này chính xác là thứ mà hắn ta không thể phá được.

Hắn ta chỉ dùng một chút lực mà toàn thân đã đau đớn đến mức phải hít vào một ngụm khí lạnh.

Hai mắt của hắn ta bị bịt kín cho nên không thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhiệt độ của đôi tay và chóp mũi càng lúc càng cao hơn.

Nhận ra nữ đế càng lúc càng quá đáng, càng lúc càng điên cuồng, Ôn Thiếu Nghi chợt cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

"Nếu ngươi dám động vào ta, ta nhất đính sẽ khiến cho cả Oa Nhân Quốc phải chôn cùng ngươi vì những gì ngươi đã làm ngày hôm nay".

"Ngươi sẽ không có cơ hội đó đâu. Chỉ cần ngươi trở thành người của ta thì sau này ta là trời của ngươi, đất của ngươi, cũng là thần của ngươi".

"..."

Một cảm giác khác thường truyền vào đáy lòng khiến cho Ôn Thiếu Nghi vô cùng chán ghét.

Hắn ta tức giận nói: "Cố Thanh Hy, cô còn định xem tới khi nào?"

Một cơn gió nhẹ thổi qua.

Cố Thanh Hy nhẹ nhàng lướt vào phòng, tung ra một chưởng đánh nữ đế đang điên cuồng xuống giường.

Nàng tháo bỏ tấm vải đen đang bịt mắt Ôn Thiếu Nghi ra, khoanh hai tay trước ngực, thích thú khi nhìn thấy bộ dáng chật vật, xiêm y không chỉnh tề của hắn ta.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom