Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 184: Kim đan hóa thể
Cái gì?
Thiên Ma híp mắt, cười nói: “Chỉ dựa vào Trương Thiên cậu?”
“Cũng dám đấu luyện đan với tôi? Cậu không nhớ cái kỹ thuật trước kia của cậu…”
Trương Thiên ho một tiếng nói: “Đó là ngày trước rồi, còn bây giờ kĩ thuật luyện đan của tôi rất lợi hại, không phải là ông già ông không dám thừa nhận mình không được đấy chứ?”
“Đấu thì đấu, tôi sợ cậu lại luyện thành một đống hồ nước, quá mất mặt thôi.” Thiên Ma cười nhạo, ngửa mặt lên trời cười to nói.
Lúc này, Thiên Ma vẫn còn đang đắm chìm trong việc phô bày kĩ thuật luyện đan của mình như thế nào, thật tình không biết đã nhảy vào cái bãy của Trương Thiên.
Trương Thiên trực tiếp đề nghị nói: “Chúng ta ngày mai liền so một lần, mỗi người nghĩ ra một công thức chế đan, sau đó lấy thuốc luyện chế lại, căn cứ vào đan hương và công dụng của đan dược, xem xem đan dược của ai tốt hơn?”
Ông lão Thiên Ma thật sự không sợ, phách lối nói: “Được thôi!”
Trương Thiên giảo hoạt bổ sung thêm một câu, nói: “Ông già ông tự tin như vậy, không phải muốn dùng ám chiêu gì trên dược liệu đấy chứ? Chẳng lẽ lại muốn đưa cho tôi dược liệu đểu sao? Như thế thật chẳng công bằng! Ông sử dụng loại dược liệu tốt, còn tôi dùng loại đểu, so thế nào được!”
“Thiên Ma này phải dùng loại thủ đoạn thấp hèn như thế à? Dược liệu công khai dùng chung, ngày mai tôi sẽ khiến cậu phải thua tâm phục khẩu phục! Ha ha ha..” Thiên Ma uống một chén rượu, tiếp tục nói.
Trương Thiên chính là đang chờ câu này, cười trộm!
Anh lập tức nâng chén, mời mọi người nói: “Mọi người làm chứng, ngày mai tôi nhất định phải cùng với ông già Thiên Ma so tài một lần…”
Trong lòng Châu Vũ không ngừng biểu dương, thật là xuất sắc, cậu ta cũng phụ họa nói: “Được, ngày mai có thể phân cao thấp rồi.”
“Em làm chứng!”
Mấy người khác cũng cực kì vui vẻ, nâng chén lên nói: “Chúng tôi cũng làm chứng, rất lâu rồi chưa thấy có người dám khiêu chiến Thiên Ma lão đầu, nên so một lần!”
“Ừm, hy vọng tiểu Thiên có thể biểu hiện thật tốt!”
Bọn họ dành cả đời của mình cho luyện đan, đối với việc so tài luyện đan, quả thật cũng rất có hứng thú.
“Được, cạn!” Trương Thiên xấu xa cười nói.
Mọi người một hơi uống cạn chén rượu!
Cuối cùng, uống hết mấy chai FeiTian, mọi người mới ngừng lại.
Châu Vũ còn hứa hẹn về sau, FeiTian này, cậu ta bao hết.
Mấy vị trưởng lão cực kì vui vẻ!
…
Ngày hôm sau!
Tầng đại điện thứ ba của Vân môn, mấy vị trưởng lão và đám người Trương Thiên tề tựu đông đủ một chỗ, trong đại điện có đặt hai cái lò luyện đan rất lớn.
Góc bên trái một cái, góc bên phải một cái.
Lúc này, Trương Thiên và Thiên Ma đã bắt đầu viết xuống công thức điều chế đan dược của mình.
Đám người Châu Vũ di khiêng bàn ghế đến, dọn trà, bày hạt dưa, dưa hấu…
Bọn họ vui sướng, đứng một bên làm quần chúng ăn dưa!
Vân Thiên và Vân Nhu Nhu còn bị mấy trưởng lão yêu cầu ngồi cạnh nhau, nói là vừa xem luyện đan, vừa…bồi dưỡng tình cảm.
“…”
Sau đó, công thức điều chế đan được đã được viết ra.
Công thức của ông lão Thiên Mã có tổng cộng là mười hai vị dược liệu thượng đẳng!
Còn Trương Thiên, tổng cộng có ba mươi tư vị dược liệu thượng đẳng…
Cát này bắt đầu khiến trái tim ông lão Thiên Ma cảm thấy đau nhói.
Nhưng suy nghĩ một lát nữa sẽ có thể ở trước mặt mọi người đè bẹp Trương Thiên, mới buông xuống một chút.
Toàn bộ dược liệu tốt đều được đóng kín bảo quản kĩ ở trong căn phòng bên phải đại điện. Bên trong còn có một buồng kín, cất giữ những dược liệu quý hiếm hơn.
Trương Thiên đã quá quen thuộc, sau khi ông lão Thiên Ma mở cửa buồng kín ra, anh lập tức vọt vào trong, bắt đầu nhặt dược liệu mình cần.
Thật vất vả mới tìm được một quả tử tím tam văn!
“Hì hì, ông già này đúng là vẫn có rất nhiều đồ tốt!” Trương Thiên nhìn xung quanh cảm thán nói.
Sau đó, anh lấy ra một gốc cừu diệp điếu long thảo từ bên trong một cái hộp trong suốt, cái này khiến Trương Thiên kích động không thôi.
Hơn ba mươi loại dược liệu đều đã tìm thấy rồi, chỉ còn thiếu mỗi huyết diên đế diệp…
Là thực sự không tìm thấy!
Lúc này Thiên Ma đã nhặt xong dược liệu của mình, đang đứng chờ ở ngoài cửa.
Trương Thiên cầm dược liệu trong tay, nhíu mày đi tới hỏi: “Ông già, chỗ ông có huyết diên đế diệp không? Sao tôi tìm không thấy?”
Thiên Ma nghe thấy cái tên này liền lắc đầu, huyết diên đế diệp này ông ta cũng rất muốn, nhưng không có!
Lúc ông ấy nhìn xuống đống dược liệu trong tay của Trương Thiên…
Hai mắt Thiên Ma trừng lớn, đau đớn kêu lên: “CMN! Quả tử tam tím văn của tôi! Cửu diệp điếu long thảo của tôi…”
“Cậu…”
Trương Thiên vội vàng giấu dược liệu đi, rất sợ ông già này sẽ hối hận, nhanh chóng cười nói: “Làm sao? Định không cho tôi dùng mấy cái dược liệu này à? Tối hôm qua chính miệng ông đã hứa rồi nhé, dược liệu dùng chung!”
“Suýt…” Thiên Ma dùng tay đấm ngực, hít vào một luồng khí lạnh.
Những dược liệu trên tay Trương Thiên đều không còn ở trong kho, lại còn rất khó có được, Thiên Ma có chút hối hận rồi!
Không phải cảm giác nhói đau nữa, mà là đau đớn muốn nổ tung, giống như nhà trồng một vườn rau xanh bị người ta đạp nát vậy.
Thế nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn mình, Châu Vũ và Châu Nhu Nhu cũng đều đang ở đây…
Ông ấy chỉ có thể nhắm mắt lại, không dám tiếp tục nhìn nữa, phất tay bảo Trương Thiên cút đi.
Trương Thiên vô cùng đắc ý, nhưng không có huyết diên đế diệp, anh chỉ còn cách phải tìm một vị dược liệu khác thay thế.
Có một số loại thuốc tốt, nhưng lại không phù hợp, cuối cùng tìm được một gốc ngọc kim diệp, dược hiệu miễn cưỡng cũng có thể thay thế được huyết diên đế diệp.
Hiện tại, tất cả các dược liệu trong công thức điều chế đan dược đều đã được chuẩn bị xong.
Thiên Ma và Trương Thiên liếc nhau, sau đó châm lửa đốt lò luyện đan!
Cuộc so tài giữa hai người chính thức bắt đầu. Châu Vũ và những người khác cũng bắt đầu cắn hạt dưa.
Trương Thiên nhìn ngọn lửa, nhướng mày nghĩ thầm: “Cái này cũng có thể được coi là dùng kĩ thuật của tiên giới so đấu với Thiên Ma!”
“Nếu như có thể luyện ra kim đan hoá thể chuyên dùng thối thể trúc cơ kì, hẳn là sẽ không thua ông già Thiên Ma đâu nhỉ?”
Đã lừa lấy được dược liệu, thì chỉ có thể nỗ lực hết sức!
Trúc cơ kì liền phải dựa vào đây rồi!
Thiên Ma híp mắt, cười nói: “Chỉ dựa vào Trương Thiên cậu?”
“Cũng dám đấu luyện đan với tôi? Cậu không nhớ cái kỹ thuật trước kia của cậu…”
Trương Thiên ho một tiếng nói: “Đó là ngày trước rồi, còn bây giờ kĩ thuật luyện đan của tôi rất lợi hại, không phải là ông già ông không dám thừa nhận mình không được đấy chứ?”
“Đấu thì đấu, tôi sợ cậu lại luyện thành một đống hồ nước, quá mất mặt thôi.” Thiên Ma cười nhạo, ngửa mặt lên trời cười to nói.
Lúc này, Thiên Ma vẫn còn đang đắm chìm trong việc phô bày kĩ thuật luyện đan của mình như thế nào, thật tình không biết đã nhảy vào cái bãy của Trương Thiên.
Trương Thiên trực tiếp đề nghị nói: “Chúng ta ngày mai liền so một lần, mỗi người nghĩ ra một công thức chế đan, sau đó lấy thuốc luyện chế lại, căn cứ vào đan hương và công dụng của đan dược, xem xem đan dược của ai tốt hơn?”
Ông lão Thiên Ma thật sự không sợ, phách lối nói: “Được thôi!”
Trương Thiên giảo hoạt bổ sung thêm một câu, nói: “Ông già ông tự tin như vậy, không phải muốn dùng ám chiêu gì trên dược liệu đấy chứ? Chẳng lẽ lại muốn đưa cho tôi dược liệu đểu sao? Như thế thật chẳng công bằng! Ông sử dụng loại dược liệu tốt, còn tôi dùng loại đểu, so thế nào được!”
“Thiên Ma này phải dùng loại thủ đoạn thấp hèn như thế à? Dược liệu công khai dùng chung, ngày mai tôi sẽ khiến cậu phải thua tâm phục khẩu phục! Ha ha ha..” Thiên Ma uống một chén rượu, tiếp tục nói.
Trương Thiên chính là đang chờ câu này, cười trộm!
Anh lập tức nâng chén, mời mọi người nói: “Mọi người làm chứng, ngày mai tôi nhất định phải cùng với ông già Thiên Ma so tài một lần…”
Trong lòng Châu Vũ không ngừng biểu dương, thật là xuất sắc, cậu ta cũng phụ họa nói: “Được, ngày mai có thể phân cao thấp rồi.”
“Em làm chứng!”
Mấy người khác cũng cực kì vui vẻ, nâng chén lên nói: “Chúng tôi cũng làm chứng, rất lâu rồi chưa thấy có người dám khiêu chiến Thiên Ma lão đầu, nên so một lần!”
“Ừm, hy vọng tiểu Thiên có thể biểu hiện thật tốt!”
Bọn họ dành cả đời của mình cho luyện đan, đối với việc so tài luyện đan, quả thật cũng rất có hứng thú.
“Được, cạn!” Trương Thiên xấu xa cười nói.
Mọi người một hơi uống cạn chén rượu!
Cuối cùng, uống hết mấy chai FeiTian, mọi người mới ngừng lại.
Châu Vũ còn hứa hẹn về sau, FeiTian này, cậu ta bao hết.
Mấy vị trưởng lão cực kì vui vẻ!
…
Ngày hôm sau!
Tầng đại điện thứ ba của Vân môn, mấy vị trưởng lão và đám người Trương Thiên tề tựu đông đủ một chỗ, trong đại điện có đặt hai cái lò luyện đan rất lớn.
Góc bên trái một cái, góc bên phải một cái.
Lúc này, Trương Thiên và Thiên Ma đã bắt đầu viết xuống công thức điều chế đan dược của mình.
Đám người Châu Vũ di khiêng bàn ghế đến, dọn trà, bày hạt dưa, dưa hấu…
Bọn họ vui sướng, đứng một bên làm quần chúng ăn dưa!
Vân Thiên và Vân Nhu Nhu còn bị mấy trưởng lão yêu cầu ngồi cạnh nhau, nói là vừa xem luyện đan, vừa…bồi dưỡng tình cảm.
“…”
Sau đó, công thức điều chế đan được đã được viết ra.
Công thức của ông lão Thiên Mã có tổng cộng là mười hai vị dược liệu thượng đẳng!
Còn Trương Thiên, tổng cộng có ba mươi tư vị dược liệu thượng đẳng…
Cát này bắt đầu khiến trái tim ông lão Thiên Ma cảm thấy đau nhói.
Nhưng suy nghĩ một lát nữa sẽ có thể ở trước mặt mọi người đè bẹp Trương Thiên, mới buông xuống một chút.
Toàn bộ dược liệu tốt đều được đóng kín bảo quản kĩ ở trong căn phòng bên phải đại điện. Bên trong còn có một buồng kín, cất giữ những dược liệu quý hiếm hơn.
Trương Thiên đã quá quen thuộc, sau khi ông lão Thiên Ma mở cửa buồng kín ra, anh lập tức vọt vào trong, bắt đầu nhặt dược liệu mình cần.
Thật vất vả mới tìm được một quả tử tím tam văn!
“Hì hì, ông già này đúng là vẫn có rất nhiều đồ tốt!” Trương Thiên nhìn xung quanh cảm thán nói.
Sau đó, anh lấy ra một gốc cừu diệp điếu long thảo từ bên trong một cái hộp trong suốt, cái này khiến Trương Thiên kích động không thôi.
Hơn ba mươi loại dược liệu đều đã tìm thấy rồi, chỉ còn thiếu mỗi huyết diên đế diệp…
Là thực sự không tìm thấy!
Lúc này Thiên Ma đã nhặt xong dược liệu của mình, đang đứng chờ ở ngoài cửa.
Trương Thiên cầm dược liệu trong tay, nhíu mày đi tới hỏi: “Ông già, chỗ ông có huyết diên đế diệp không? Sao tôi tìm không thấy?”
Thiên Ma nghe thấy cái tên này liền lắc đầu, huyết diên đế diệp này ông ta cũng rất muốn, nhưng không có!
Lúc ông ấy nhìn xuống đống dược liệu trong tay của Trương Thiên…
Hai mắt Thiên Ma trừng lớn, đau đớn kêu lên: “CMN! Quả tử tam tím văn của tôi! Cửu diệp điếu long thảo của tôi…”
“Cậu…”
Trương Thiên vội vàng giấu dược liệu đi, rất sợ ông già này sẽ hối hận, nhanh chóng cười nói: “Làm sao? Định không cho tôi dùng mấy cái dược liệu này à? Tối hôm qua chính miệng ông đã hứa rồi nhé, dược liệu dùng chung!”
“Suýt…” Thiên Ma dùng tay đấm ngực, hít vào một luồng khí lạnh.
Những dược liệu trên tay Trương Thiên đều không còn ở trong kho, lại còn rất khó có được, Thiên Ma có chút hối hận rồi!
Không phải cảm giác nhói đau nữa, mà là đau đớn muốn nổ tung, giống như nhà trồng một vườn rau xanh bị người ta đạp nát vậy.
Thế nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn mình, Châu Vũ và Châu Nhu Nhu cũng đều đang ở đây…
Ông ấy chỉ có thể nhắm mắt lại, không dám tiếp tục nhìn nữa, phất tay bảo Trương Thiên cút đi.
Trương Thiên vô cùng đắc ý, nhưng không có huyết diên đế diệp, anh chỉ còn cách phải tìm một vị dược liệu khác thay thế.
Có một số loại thuốc tốt, nhưng lại không phù hợp, cuối cùng tìm được một gốc ngọc kim diệp, dược hiệu miễn cưỡng cũng có thể thay thế được huyết diên đế diệp.
Hiện tại, tất cả các dược liệu trong công thức điều chế đan dược đều đã được chuẩn bị xong.
Thiên Ma và Trương Thiên liếc nhau, sau đó châm lửa đốt lò luyện đan!
Cuộc so tài giữa hai người chính thức bắt đầu. Châu Vũ và những người khác cũng bắt đầu cắn hạt dưa.
Trương Thiên nhìn ngọn lửa, nhướng mày nghĩ thầm: “Cái này cũng có thể được coi là dùng kĩ thuật của tiên giới so đấu với Thiên Ma!”
“Nếu như có thể luyện ra kim đan hoá thể chuyên dùng thối thể trúc cơ kì, hẳn là sẽ không thua ông già Thiên Ma đâu nhỉ?”
Đã lừa lấy được dược liệu, thì chỉ có thể nỗ lực hết sức!
Trúc cơ kì liền phải dựa vào đây rồi!
Bình luận facebook