Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 411: Tôi Cũng Muốn Đi Theo Anh
Điện thoại gọi đến là của nhà họ Tần ở kinh đô, Tần Quảng Nghĩa!
Hử?
Điều này làm cho Trương Thiên có chút bất ngờ.
Lần trước ở trước mặt Tần Quảng Nghĩa giết chết Tần Trăn, ông ta chắc là sẽ không buông được đó chứ?
Nhưng Trương Thiên vẫn nghe máy, bất luận như thế nào thì Tần Quảng Nghĩa cũng là ông ngoại ruột của Lâm Tử Thanh, hơn nữa Tần Quảng Nghĩa còn là người bế trên…
“Alo!” Trương Thiên trầm giọng.
“Là Trương Thiên phải không?” Điện thoại bên kia truyền đến âm thanh thút thít của Tần Quảng Nghĩa.
Trương Thiên: “Vâng, ông gọi điện thoại tới là?”
Tần Quảng Nghĩa nghe được giọng của Trương Thiên, âm thanh phiền muộn ngay lập tức trở nên cởi mở kích động: “Trương Thiên!”
“Ông tìm tôi có việc?” Trương Thiên nghiêm.
Đám người Tô Mộc Phong, cung chủ Sơ Âm và Võ Viêm nhìn Trương Thiên chăm chú, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, bầu không khí cũng trở nên nghiêm trọng, tất cả đều muốn phải hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Đầu dây bên kia quả nhiên Tần Quảng Nghĩa trầm giọng lên tiếng: “Đúng vậy, Trương Thiên!”
“Là có chuyện, chỉ sợ phải phiền đến cậu, không biết trước kia cậu đã hứa với nhà họ Tần chúng tôi là nợ một ân tình, liệu còn tính không?”
“Lần này đây nhà họ Tần chúng tôi xảy ra chút chuyện, tôi muốn dùng ân tình này!”
Lần trước khi Trương Thiên giết Tần Trăn, Tần Quảng Nghĩa đã liều mạng muốn bảo vệ gã, Trương Thiên vì muốn chặt đứt tai hoạ ngầm Tần Trăn này, kiên quyết giết người, nhưng là cũng đáp ứng với Tần Trọng Nghĩa, coi như Trương Thiên nợ nhà họ Tần một ân tình!
Ánh mắt Trương Thiên trở nên sắc bén, chỉ là thật không ngờ nhà họ Tần nhanh như vậy liền sử dụng ân tình này: “Nói đi, có chuyện gì!”
“Ân tình Trương Thiên tôi đáp ứng, chưa bao giờ sẽ nuốt lời......”
Đầy dây bên kia thở dài, Tần Quảng Nghĩa vừa rồi mới khẩn trương lại trở nên kích động: “Tôi muốn cậu cứu giúp con trai tôi Tần Lương ở Viêm Hạ!”
“Chính là bác lớn của Tử Thanh, ừm… bố của Tần Trăn.”
Trương Thiên cũng đã gặp qua Tần Lương, thật ra không cần Tần Quảng Nghĩa giải thích như vậy, nhưng cũng khiến Trương Thiên tò mò: “Ông Tần có thể nói là nhân vật hạng nhất ở Viêm Hạ, người của nhà họ Tần ở Viêm Hạ các ông còn có thể gặp chuyện không may sao?”
“Ngay cả ông cũng không cứu được? Cần tôi ra tay?”
Người nhà của nhân vật lớn như Tần Quảng Nghĩa này, cũng sẽ được nước Viêm Hạ quốc có cơ chế bảo vệ, nếu đã xảy ra chuyện, toàn bộ quân đội đều có thể giết.
Tần Quảng Nghĩa còn cần tìm đến mình?
Đây chính là làm cho Trương Thiên cảm thấy được có chút nghi hoặc!
Tần Quảng Nghĩa trầm giọng: “Bởi vì là ở bên kia biển, nơi eo biển, tôi… không tiện ra mặt!”
“Hơn nữa liên quan đến thể chế quản lý của Viêm Hạ, tôi điều động người nhúng tay cứu một Tần Lương, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển quan hệ, không phải lựa chọn tốt…”
“Cho nên chỉ có thể âm thầm phái người, mà cậu là người được chọn duy nhất có hy vọng có thể cứu Tần Lương trở về!”
Khu vực đảo kho báu?
Khó trách, đối với Tần Quảng Nghĩa mà nói quả thật có chút khó xử...
Trương Thiên hơi nhíu mày, nghiêm túc hỏi: “Tình huống gì vậy?”
Tần Quảng Nghĩa giải thích: “Hai ngày trước Tần Lương tham dự một hoạt động hợp tác buôn bán ở thành phố Cao Lương khu vực Hải Đài, nhưng trên đường về hình như bị một tổ chức thần bí bắt cóc!”
“Ngày hôm qua tôi nhận được một cuộc gọi từ người của tổ chức thần bí, muốn cứu Tần Lương phải cung cấp đan dược chín cấp Đại Hồn Đan của nhà họ Tần chúng tôi làm trao đổi.”
Đại Hồn Đan của nhà họ Tần, vốn là chuyện tuyệt mật, rất ít người biết.
Trước kia Trương Thiên cũng chỉ là dùng thân phận của Thiên Vân tình cờ phát hiện trong nhiệm vụ ở tổ chức Hừng Đông!
Trương Thiên nhíu mày: “Hiện nay đan dược chín cấp Đại Hồn Đan đã xem như đoạn tuyệt rồi, Đại Hồn Đan này của ông quả thật đáng giá trị một mạng người, nhưng Tần Lương là con trai ông, lấy ông ta đi đổi chắc hẳn là không tồi đấy!”
“Chẳng lẽ ông tình nguyện giữ lấy đan dược này mà không đi cứu con trai?”
“Hay là nói nhà họ Tần các ông không có Đại Hồn Đan?”
Tần Quảng Nghĩa sốt ruột: “Tôi không có ý đó, Đại Hồn Đan ở trong tay tôi, tôi cũng muốn dùng nó đi cứu con trai tôi chứ, chỉ là…”
“Chỉ là tôi hy vọng lần trao đổi này để cậu đi hoàn thành.”
“Ý của ông là coi chừng bọn họ muốn đồ mà không thả người?” Trương Thiên nheo mắt.
Ở bên kia điện thoại Tần Quảng Nghĩa gật đầu: “Đúng vậy!”
“Sức mạnh đội quân của nhà họ Tần chúng tôi tôi cũng không yên tâm, trước đó Tần Lương tham dự liền dẫn theo mười tên vệ sĩ, nhưng không ai trốn thoát cả.”
“Cho nên tôi cảm thấy cậu là hy vọng duy nhất!”
Sức mạnh của Trương Thiên thì không cần nói, hơn nữa thân phận của Trương Thiên cũng không hề liên quan gì đến trình độ của Viêm Hạ, nói cách khác có thể vẫn là một thế lực hắc ám.
Trương Thiên đại khái đã hiểu, nhẹ giọng nói: “Thành phố Cao Lương khu vực Đài Hải hả? Thời gian trao đổi khi nào?”
Tần Quảng Nghĩa nhanh chóng nói: “Thời gian vốn là hôm nay, nhưng Đại Hồn Đan ở trong tay tôi, vẫn có thể gây sức ép, muộn nhất chắc là ngày mai, thế nào?”
“Ông tới kịp không?”
Hiện nay Trương Thiên đang ở Cửu Châu, hiện tại chạy tới thành phố Cao Lương bên kia, chiều hoặc tối có thể tới nơi.
Nhưng vẫn phải gặp nhà họ Tần, tìm hiểu một chút về tình hình của tổ chức kia, thời gian cũng sẽ vô cùng gấp gáp…
Nhưng mạng của Tần Lương lại không chờ được!
“Vậy ngày mai đi, cố gắng trì hoãn thời gian càng lâu càng tốt!” Trương Thiên suy nghĩ rồi đáp.
“Ngoài ra tối hôm nay chắc là tôi sẽ đến thành phố Cao Lương, ông sắp xếp người và đồ đem hết qua đây, sau đó kể tường tận tình hình với tôi.”
Tần Quảng Nghĩa nghe thấy Trương Thiên nguyện ý ra tay, tỏ vẻ kích động vài phần: “Được, tôi đi sắp xếp liền!”
“Tin tức mà chúng tôi nắm giữ được đều sẽ có người nói rõ cho cậu, Đại Hồn Đan trong tay tôi cũng sẽ sai người chuyển đến tay cậu.”
Trương Thiên trầm giọng: “Ừm!”
Tần Quảng Nghĩa là nhân vật lớn, cũng có khí phách của nhân vật lớn, Tần Lương gặp chuyện không may cũng không làm cho ông ta bối rối, tất cả sắp xếp vẫn làm rất tốt.
Nhưng Tần Lương con trai duy nhất còn sống của ông ta, ít nhiều ít cũng sẽ có khẩn trương.
Cuối cùng ông dặn dò: “Trương Thiên, Đại Hồn Đan có thể giao ra, hy vọng câu có thể cứu Tần Lương ra.”
Trương Thiên lạnh giọng: “Làm việc nhìn thiên mệnh!”
Sau đó ngắt điện thoại......
Thấy Trương Thiên nói chuyện điện thoại xong, Tô Mộc Phong hỏi trước tiên: “Lão Đại, xảy ra chuyện gì?”
“Em nghe anh nói muốn đi thành phố Cao Lương khu vực Hải Đài?”
Chân mày Trương Thiên nghiêm túc, trầm giọng: “Nhà họ Tần ở kinh đô muốn tôi đi cứu giúp một người!”
“Lần trước có nợ ông ấy một ân tình…”
“Hôm nay tôi sẽ qua đó một chuyến!”
Tâm tình Tô Mộc Phong đột nhiên trở nên kích động: “Lão đại, vậy thì chúng ta lập tức đi chứ?”
Nói quay về thành phố cứu người, Tô Mộc Phong lại vui sướng dị thường, nhất là có thể giúp đỡ Trương Thiên ra trận, đó là kích động lòng người nhất.
Mọi người cũng đừng quên, Tô Mộc Phong chính là con vượn đeo bám có kỹ thuật lành nghề nhất!
Mắt Trương Thiên lạnh lùng nhìn Tô Mộc Phong một chút, lãnh đạm nói: “Lần này, không dẫn theo cậu!”
“Hả? Lão đại anh…” Tô Mộc Phong nhíu mày.
Trương Thiên: “Hiện tại tình hình Cửu Châu là gì vẫn không biết được bao nhiêu, mấy ngày nay gần đây cần cậu ở trong này, tôi lo lắng đám người Gia Cát Khải sẽ lại giết người!”
Thật ra sợ hãi nhất vẫn là lo lắng Dương Tiêu đánh tới…
“Điều này cũng không phải không có đạo lý!” Tô Mộc Phong âm thầm gật gật đầu.
Trương Thiên nói với mọi người: “Mấy ngày kế tiếp, vẫn cứ dựa theo điều vừa rồi mà chấp hành, hy vọng sẽ không gặp chuyện không may!”
Đám người Võ Viêm đều gật đầu!
Trương Thiên chuyển hướng về phía cung chúa: “Chuyện của ông, chờ tôi trở lại mới làm cùng ông được!”
Vốn đồng ý với cung chủ tiêu diệt tàn dư đảng Mộ Ảnh Môn rồi sẽ đưa cung chủ đến kinh đô điều tra một chuyến, cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
“Không được!”
“Ha ha, bản cung liền biết đàn ông các anh nói chuyện không tính toán gì hết!” Cung chủ hừ lạnh: “Cho nên tôi mặc kệ anh đi làm cái gì, chuyện tình của bản cung cũng quan trọng như nhau!”
Trương Thiên thật sự bái phục đại tiểu thư này: “Tôi là thật sự có chuyện, không còn cách nào biện pháp dứt ra được!”
Cung chủ Sơ Âm sớm đã hạ quyết tâm: “Vậy mặc kệ anh đi đâu, tôi cũng đi cùng anh, cho đến khi… đến khi xong chuyện.”
Trương Thiên đen mặt, đây là đi cứu người, dẫn thêm một người nữ đi thì nói làm gì: “Không!”
Mọi người nhìn Trương Thiên trước, ánh mắt nhìn giống như nhìn một thằng đàn ông tệ bạc: “Gặp phải loại đàn ông này, thật sự là đau tim thay cho cung chủ!”
“Cung chủ thật đáng thương!”
Trương Thiên lộ ra thẹn thùng: “Tôi đây là phải đi cứu người, chuyện vừa lớn vừa nhỏ!”
Cung chủ trầm tĩnh: “Sức mạnh của bản cung cũng coi như không tồi mà? Cũng có thể đi cứu người cùng anh!”
“Huống hồ, thành phố Cao Lương khu vực Đài Hải mà anh nói tôi cũng biết, phái Di Âm của chúng tôi có đệ tử ở đó, còn khá có thế lực, có lẽ có thể giúp đỡ được!”
Ánh mắt mọi người lại hướng về phía tên tra nam Trương Thiên này: “Lần này nói gì đây?”
“Sức mạnh của cung chủ cũng là cường giả cấp siêu thần, đi đến đâu cũng tuyệt đối sẽ không bị cản trở…”
Trương Thiên: “…”
Phái Di Âm lại còn có đệ tử ở bên đó? Điều này làm Trương Thiên thật không ngờ, nhưng Trương Thiên thật sự không muốn dẫn theo phụ nữ.
Nhưng dưới ánh mắt của mọi người, cuối cùng vẫn là chịu thua: “Vậy đi thôi!”
Hử?
Điều này làm cho Trương Thiên có chút bất ngờ.
Lần trước ở trước mặt Tần Quảng Nghĩa giết chết Tần Trăn, ông ta chắc là sẽ không buông được đó chứ?
Nhưng Trương Thiên vẫn nghe máy, bất luận như thế nào thì Tần Quảng Nghĩa cũng là ông ngoại ruột của Lâm Tử Thanh, hơn nữa Tần Quảng Nghĩa còn là người bế trên…
“Alo!” Trương Thiên trầm giọng.
“Là Trương Thiên phải không?” Điện thoại bên kia truyền đến âm thanh thút thít của Tần Quảng Nghĩa.
Trương Thiên: “Vâng, ông gọi điện thoại tới là?”
Tần Quảng Nghĩa nghe được giọng của Trương Thiên, âm thanh phiền muộn ngay lập tức trở nên cởi mở kích động: “Trương Thiên!”
“Ông tìm tôi có việc?” Trương Thiên nghiêm.
Đám người Tô Mộc Phong, cung chủ Sơ Âm và Võ Viêm nhìn Trương Thiên chăm chú, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, bầu không khí cũng trở nên nghiêm trọng, tất cả đều muốn phải hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Đầu dây bên kia quả nhiên Tần Quảng Nghĩa trầm giọng lên tiếng: “Đúng vậy, Trương Thiên!”
“Là có chuyện, chỉ sợ phải phiền đến cậu, không biết trước kia cậu đã hứa với nhà họ Tần chúng tôi là nợ một ân tình, liệu còn tính không?”
“Lần này đây nhà họ Tần chúng tôi xảy ra chút chuyện, tôi muốn dùng ân tình này!”
Lần trước khi Trương Thiên giết Tần Trăn, Tần Quảng Nghĩa đã liều mạng muốn bảo vệ gã, Trương Thiên vì muốn chặt đứt tai hoạ ngầm Tần Trăn này, kiên quyết giết người, nhưng là cũng đáp ứng với Tần Trọng Nghĩa, coi như Trương Thiên nợ nhà họ Tần một ân tình!
Ánh mắt Trương Thiên trở nên sắc bén, chỉ là thật không ngờ nhà họ Tần nhanh như vậy liền sử dụng ân tình này: “Nói đi, có chuyện gì!”
“Ân tình Trương Thiên tôi đáp ứng, chưa bao giờ sẽ nuốt lời......”
Đầy dây bên kia thở dài, Tần Quảng Nghĩa vừa rồi mới khẩn trương lại trở nên kích động: “Tôi muốn cậu cứu giúp con trai tôi Tần Lương ở Viêm Hạ!”
“Chính là bác lớn của Tử Thanh, ừm… bố của Tần Trăn.”
Trương Thiên cũng đã gặp qua Tần Lương, thật ra không cần Tần Quảng Nghĩa giải thích như vậy, nhưng cũng khiến Trương Thiên tò mò: “Ông Tần có thể nói là nhân vật hạng nhất ở Viêm Hạ, người của nhà họ Tần ở Viêm Hạ các ông còn có thể gặp chuyện không may sao?”
“Ngay cả ông cũng không cứu được? Cần tôi ra tay?”
Người nhà của nhân vật lớn như Tần Quảng Nghĩa này, cũng sẽ được nước Viêm Hạ quốc có cơ chế bảo vệ, nếu đã xảy ra chuyện, toàn bộ quân đội đều có thể giết.
Tần Quảng Nghĩa còn cần tìm đến mình?
Đây chính là làm cho Trương Thiên cảm thấy được có chút nghi hoặc!
Tần Quảng Nghĩa trầm giọng: “Bởi vì là ở bên kia biển, nơi eo biển, tôi… không tiện ra mặt!”
“Hơn nữa liên quan đến thể chế quản lý của Viêm Hạ, tôi điều động người nhúng tay cứu một Tần Lương, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển quan hệ, không phải lựa chọn tốt…”
“Cho nên chỉ có thể âm thầm phái người, mà cậu là người được chọn duy nhất có hy vọng có thể cứu Tần Lương trở về!”
Khu vực đảo kho báu?
Khó trách, đối với Tần Quảng Nghĩa mà nói quả thật có chút khó xử...
Trương Thiên hơi nhíu mày, nghiêm túc hỏi: “Tình huống gì vậy?”
Tần Quảng Nghĩa giải thích: “Hai ngày trước Tần Lương tham dự một hoạt động hợp tác buôn bán ở thành phố Cao Lương khu vực Hải Đài, nhưng trên đường về hình như bị một tổ chức thần bí bắt cóc!”
“Ngày hôm qua tôi nhận được một cuộc gọi từ người của tổ chức thần bí, muốn cứu Tần Lương phải cung cấp đan dược chín cấp Đại Hồn Đan của nhà họ Tần chúng tôi làm trao đổi.”
Đại Hồn Đan của nhà họ Tần, vốn là chuyện tuyệt mật, rất ít người biết.
Trước kia Trương Thiên cũng chỉ là dùng thân phận của Thiên Vân tình cờ phát hiện trong nhiệm vụ ở tổ chức Hừng Đông!
Trương Thiên nhíu mày: “Hiện nay đan dược chín cấp Đại Hồn Đan đã xem như đoạn tuyệt rồi, Đại Hồn Đan này của ông quả thật đáng giá trị một mạng người, nhưng Tần Lương là con trai ông, lấy ông ta đi đổi chắc hẳn là không tồi đấy!”
“Chẳng lẽ ông tình nguyện giữ lấy đan dược này mà không đi cứu con trai?”
“Hay là nói nhà họ Tần các ông không có Đại Hồn Đan?”
Tần Quảng Nghĩa sốt ruột: “Tôi không có ý đó, Đại Hồn Đan ở trong tay tôi, tôi cũng muốn dùng nó đi cứu con trai tôi chứ, chỉ là…”
“Chỉ là tôi hy vọng lần trao đổi này để cậu đi hoàn thành.”
“Ý của ông là coi chừng bọn họ muốn đồ mà không thả người?” Trương Thiên nheo mắt.
Ở bên kia điện thoại Tần Quảng Nghĩa gật đầu: “Đúng vậy!”
“Sức mạnh đội quân của nhà họ Tần chúng tôi tôi cũng không yên tâm, trước đó Tần Lương tham dự liền dẫn theo mười tên vệ sĩ, nhưng không ai trốn thoát cả.”
“Cho nên tôi cảm thấy cậu là hy vọng duy nhất!”
Sức mạnh của Trương Thiên thì không cần nói, hơn nữa thân phận của Trương Thiên cũng không hề liên quan gì đến trình độ của Viêm Hạ, nói cách khác có thể vẫn là một thế lực hắc ám.
Trương Thiên đại khái đã hiểu, nhẹ giọng nói: “Thành phố Cao Lương khu vực Đài Hải hả? Thời gian trao đổi khi nào?”
Tần Quảng Nghĩa nhanh chóng nói: “Thời gian vốn là hôm nay, nhưng Đại Hồn Đan ở trong tay tôi, vẫn có thể gây sức ép, muộn nhất chắc là ngày mai, thế nào?”
“Ông tới kịp không?”
Hiện nay Trương Thiên đang ở Cửu Châu, hiện tại chạy tới thành phố Cao Lương bên kia, chiều hoặc tối có thể tới nơi.
Nhưng vẫn phải gặp nhà họ Tần, tìm hiểu một chút về tình hình của tổ chức kia, thời gian cũng sẽ vô cùng gấp gáp…
Nhưng mạng của Tần Lương lại không chờ được!
“Vậy ngày mai đi, cố gắng trì hoãn thời gian càng lâu càng tốt!” Trương Thiên suy nghĩ rồi đáp.
“Ngoài ra tối hôm nay chắc là tôi sẽ đến thành phố Cao Lương, ông sắp xếp người và đồ đem hết qua đây, sau đó kể tường tận tình hình với tôi.”
Tần Quảng Nghĩa nghe thấy Trương Thiên nguyện ý ra tay, tỏ vẻ kích động vài phần: “Được, tôi đi sắp xếp liền!”
“Tin tức mà chúng tôi nắm giữ được đều sẽ có người nói rõ cho cậu, Đại Hồn Đan trong tay tôi cũng sẽ sai người chuyển đến tay cậu.”
Trương Thiên trầm giọng: “Ừm!”
Tần Quảng Nghĩa là nhân vật lớn, cũng có khí phách của nhân vật lớn, Tần Lương gặp chuyện không may cũng không làm cho ông ta bối rối, tất cả sắp xếp vẫn làm rất tốt.
Nhưng Tần Lương con trai duy nhất còn sống của ông ta, ít nhiều ít cũng sẽ có khẩn trương.
Cuối cùng ông dặn dò: “Trương Thiên, Đại Hồn Đan có thể giao ra, hy vọng câu có thể cứu Tần Lương ra.”
Trương Thiên lạnh giọng: “Làm việc nhìn thiên mệnh!”
Sau đó ngắt điện thoại......
Thấy Trương Thiên nói chuyện điện thoại xong, Tô Mộc Phong hỏi trước tiên: “Lão Đại, xảy ra chuyện gì?”
“Em nghe anh nói muốn đi thành phố Cao Lương khu vực Hải Đài?”
Chân mày Trương Thiên nghiêm túc, trầm giọng: “Nhà họ Tần ở kinh đô muốn tôi đi cứu giúp một người!”
“Lần trước có nợ ông ấy một ân tình…”
“Hôm nay tôi sẽ qua đó một chuyến!”
Tâm tình Tô Mộc Phong đột nhiên trở nên kích động: “Lão đại, vậy thì chúng ta lập tức đi chứ?”
Nói quay về thành phố cứu người, Tô Mộc Phong lại vui sướng dị thường, nhất là có thể giúp đỡ Trương Thiên ra trận, đó là kích động lòng người nhất.
Mọi người cũng đừng quên, Tô Mộc Phong chính là con vượn đeo bám có kỹ thuật lành nghề nhất!
Mắt Trương Thiên lạnh lùng nhìn Tô Mộc Phong một chút, lãnh đạm nói: “Lần này, không dẫn theo cậu!”
“Hả? Lão đại anh…” Tô Mộc Phong nhíu mày.
Trương Thiên: “Hiện tại tình hình Cửu Châu là gì vẫn không biết được bao nhiêu, mấy ngày nay gần đây cần cậu ở trong này, tôi lo lắng đám người Gia Cát Khải sẽ lại giết người!”
Thật ra sợ hãi nhất vẫn là lo lắng Dương Tiêu đánh tới…
“Điều này cũng không phải không có đạo lý!” Tô Mộc Phong âm thầm gật gật đầu.
Trương Thiên nói với mọi người: “Mấy ngày kế tiếp, vẫn cứ dựa theo điều vừa rồi mà chấp hành, hy vọng sẽ không gặp chuyện không may!”
Đám người Võ Viêm đều gật đầu!
Trương Thiên chuyển hướng về phía cung chúa: “Chuyện của ông, chờ tôi trở lại mới làm cùng ông được!”
Vốn đồng ý với cung chủ tiêu diệt tàn dư đảng Mộ Ảnh Môn rồi sẽ đưa cung chủ đến kinh đô điều tra một chuyến, cũng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
“Không được!”
“Ha ha, bản cung liền biết đàn ông các anh nói chuyện không tính toán gì hết!” Cung chủ hừ lạnh: “Cho nên tôi mặc kệ anh đi làm cái gì, chuyện tình của bản cung cũng quan trọng như nhau!”
Trương Thiên thật sự bái phục đại tiểu thư này: “Tôi là thật sự có chuyện, không còn cách nào biện pháp dứt ra được!”
Cung chủ Sơ Âm sớm đã hạ quyết tâm: “Vậy mặc kệ anh đi đâu, tôi cũng đi cùng anh, cho đến khi… đến khi xong chuyện.”
Trương Thiên đen mặt, đây là đi cứu người, dẫn thêm một người nữ đi thì nói làm gì: “Không!”
Mọi người nhìn Trương Thiên trước, ánh mắt nhìn giống như nhìn một thằng đàn ông tệ bạc: “Gặp phải loại đàn ông này, thật sự là đau tim thay cho cung chủ!”
“Cung chủ thật đáng thương!”
Trương Thiên lộ ra thẹn thùng: “Tôi đây là phải đi cứu người, chuyện vừa lớn vừa nhỏ!”
Cung chủ trầm tĩnh: “Sức mạnh của bản cung cũng coi như không tồi mà? Cũng có thể đi cứu người cùng anh!”
“Huống hồ, thành phố Cao Lương khu vực Đài Hải mà anh nói tôi cũng biết, phái Di Âm của chúng tôi có đệ tử ở đó, còn khá có thế lực, có lẽ có thể giúp đỡ được!”
Ánh mắt mọi người lại hướng về phía tên tra nam Trương Thiên này: “Lần này nói gì đây?”
“Sức mạnh của cung chủ cũng là cường giả cấp siêu thần, đi đến đâu cũng tuyệt đối sẽ không bị cản trở…”
Trương Thiên: “…”
Phái Di Âm lại còn có đệ tử ở bên đó? Điều này làm Trương Thiên thật không ngờ, nhưng Trương Thiên thật sự không muốn dẫn theo phụ nữ.
Nhưng dưới ánh mắt của mọi người, cuối cùng vẫn là chịu thua: “Vậy đi thôi!”
Bình luận facebook