-
Chương 17: Trần Thanh Thanh kết hôn với anh đi?
Tại khách sạn Hoa Hồng , Lâm Uyên Dung tỉnh giấc nhìn thấy Sở Nguyên Khâm đang nằm bên cạnh, ả cử động khiến hắn thức giấc nhìn về phía ả: chào buổi sáng, Lâm Uyên Dung cũng không ngờ khi ả ta thèm khát giục vọng người ả tìm đến lại là Sở Nguyên Khâm, nhưng thật đêm qua đã làm ả thoả mãn, Sở Nguyên Khâm nhìn ả với khuôn mặt đầy ma mị cảm ơn em đêm qua đã tìm đến tôi, tôi rất thích, nếu như khi nào em cần thì hãy tìm đến tôi, tôi sẽ phục vụ em, nhà tôi đang mở cửa đe đón em nói xong hắn hôn lên ngực Lâm Uyên Dung sau đó rời đi. Lâm Uyên Dung cảm thấy có chút chột dạ ả ta sợ sẽ bị Đặng Lâm Uy phát hiện thì ả sẽ bị đá ra khỏi nhà họ Đặng mất, vốn vĩ ả tìm đến Sở Nguyên Khâm cũng vì để giải toả chứ ả cũng thừa biết Sở Nguyên Khâm là kẻ háo sắc, chỉ cần thấy cô gái đẹp là hắn sẵn sàng tìm cách tiếp cận để lên giường, công ty của hắn nhân viên nữ nào muốn lên chức nhanh gọn lẹ thì chỉ viẹc ngủ với hắn sẽ tự động thăng chức, Lâm Uyên Dung cũng chỉ coi việc tối qua như giải trí, ả ta rời khỏi khách sạn Hoa Hồng về nhà họ Đặng, tắm rửa sạch sẽ sau đó vờ như không có chuyện gì xảy ra điện thọai trách móc Đặng Lâm Uy vì không đến cùng ả.
- Tại tập đoàn Hàn Thị, Trần Thanh Thanh ngồi trong phòng làm việc nhưng đầu óc cô cứ nghĩ đến nụ hôn tối qua của cô và Hàn Nhất Phong, nghĩ tới đó tim cô đã đập rộn ràng, cô tự hỏi bản thân mình thich anh ta rồi sao? Tạo sao hôm qua mình không có chút chống cự chứ thật là mất mặt, Hàn Quốc An bước vào chào chị dâu, Trần Thanh Thanh châu mày , giám đốc xin đừng gọi như thế , hãy gọi tôi là Trần Thanh Thanh như trước đây được rồi, Hàn Quốc An nhếch miệng cười thôi được rồi một tý ăn cơm vào cô bảo mọi người đến phòng tôi họp cho bộ sưu tập chào xuân năm nay , noi xong anh ta rời đi, Trần Thanh Thanh dặn dò Tiểu Hinh thông báo cho mọi người. Sau giờ cơm mọi người trong phòng thiết kế đã đến phòng của Hàn Quốc An ,anh ta bắt đầu cuộc họp tham khảo ý kiến nhân viên xem bọn họ co ý tưởng gì cho bộ sưu tập chào xuân, lúc này trong phòng Tôn Đan Nhi đã đưa ra ý kiến lấy màu đỏ và hoạ tiết hoa mai vẽ nổi lên vải làm chủ đạo,Hàn Quốc An vẫn chưa thấy hài lòng với ý kiến của Tôn Đan Nhi nên muốn hỏi thêm có ai có sáng tạo gì không, lúc này Trần Thanh Thanh xin đưa ra ý kiến : thưa giám đốc tôi nghĩ năm nay nên lấy màu vàng mù tạt làm chủ đạo, tôi tin chắc màu này sẽ là hot năm nay, vã lại chào xuân thì tôi nghĩ không nên chỉ ra mắt trang phục truyền thống thôi, giới trẻ hiện nay họ có nhu cầu cao về trang phục cho nên tôi nghĩ chúng ta nên làm bộ sưu tập có cả truyền thống và hiện đại vì ngoài đi dự lễ, chào hỏi ngày tết thì họ còn đi du lịch đi xa thì họ vẫn cần những trang phục hiện đại thoải mái. Hàn Quốc An nghe Trần Thanh Thanh đưa ra ý kiến anh ta cảm thấy thực sự thuyết phục, Hàn Quốc An nhìn Trần Thanh Thanh : tôi rất thich ý tưởng của cô đầy sáng tạo thu hút tôi quyết định giao cho trưởng phòng Trần Thanh Thanh đảm nhiệm thết kế bộ sưu tạp lần này, những người còn lại sẽ hỗ trợ cho Trần Thanh Thanh, cuộc họp đến đây kết thúc mọi người tiếp tục về làm việc . Từ phòng họp đi ra Tôn Đan Nhi rất cay cú Trần Thanh Thanh, từ khi Trần Thanh Thanh vào công ty thì Tôn Đan Nhi đã không ưa rồi , trước khi Trần Thanh chưa vào thì rất nhiều ng sùng bái Tôn Đan Nhi , đa số bộ sưu tập điều do cô thiết kế, làm tại tập đoàn Hàn Thị cũng được 3 năm nhưng cô còn chưa được làm trưởng phòng thế mà Trần Thanh Thanh lại được mời về lam trưởng phòng khiến Tôn Đan Nhi vô cùng đố kỵ, rồi hôm nay họp ý tưởng của Tôn Đan Nhi lại thấy bại trước Trần Thanh Thanh khiến cho Tôn Đan Nhi ngày càng câm ghét Trần Thanh Thanh hơn, cô ta nhất định sẽ không cho Trần Thanh Thanh thành công trong bộ sưu tập lần này. Chiều tan làm Trần Thanh Thanh muốn đi siêu thị mua đồ về làm cơm chiều nên cô đã điện nhờ Hàn Nhất Phong đi đón Hạo Thiên về nhà trước, siêu thị gần công tu Trần Thanh Thanh đi đến siêu thị mua vật dụng cá nhân và một số thực phẩm cần thiết để nấu cơm chiều rời siêu thị cô đón taxi về biệt thự, lúc này Hàn Nhất Phong đã tắm rửa sạch sẽ cho Hạo Thiên , để cậu bé chơi đùa trong phòng , anh ngồi xem tin tức. Trần Thanh về tăm rửa xong chuẩn bị làm cơm chiều, cô nấu cơm xong cả ba người ngồi ăn, ăn xong cô cho Hạo Thiên ngủ , cậu bé ngủ say cô cũng về phòng mình nhưng cô không ngủ được, nên ra ban công hóng gió thì lúc này cô thấy Hàn Nhất Phong đang ở đấy đang nhâm nhi ly rượu, cô bước tới anh chưa ngủ sao? Anh có chuyện gì buồn à, Hàn Nhất Phong sao em còn chưa ngủ , Trần Thanh Thanh tôi chưa bùn ngủ, cô tiếp tục câu hỏi khi nảy anh co chuyện không vui à? Hàn Nhất Phong ừ, tôi co tý việc không vui, Trần Thanh Thanh nhìn anh, anh co thể chia sẽ với tôi, có muộn phiền chia sẽ thoải mái hơn ấy , Hàn Nhất Phong nhìn cô, em có muốn uống một ly không, Trần Thanh Thanh thấy khó ngủ nên cũng muốn uống tý rượu cho dễ ngủ, cô gật đầu đồng ý Hàn Nhất Phong lấy chai rượu whisky rót cho cô 1 ly , cô nhận lấy nhâm nhi ly rựou, Hàn Nhất Phong nhìn cô, tôi đang áp lực về tập đoàn, chú tôi đang muốn nhòm ngó vị trí của tôi, nên tôi không muốc Quốc An vì tôi chịu ảnh hưởng, chú tôi là người khá thủ đoạn ông ấy luôn nhấm vào người tôi thương yêu, lần này tôi bắt được thủ đọan của ông ta, tạm thời ông ta không làm gì được tôi và em trai tôi , nhưng tôi vẫn sợ ông ấy dỡ trò vì ngoài ông nội tôi ra thì Quốc An là người thân duy nhất của tôi. Trần Thanh Thanh nhìn người đàn ông đang đứng cạnh cô , cảm thấy được sự ấm áp toát ra từ con người anh ta, cô cảm nhận được sự thành thật tong lời nói anh , cô an ủi anh : Hàn Nhất Phong anh yên tâm, sẽ không ai hại được ông và em trai anh vì bên họ co người cháu , người anh đầy giỏi giang, thông minh bản lĩnh như anh, Hàn Nhất Phong nở nụ cười nhìn cô, em đang khen tôi sao , Trần Thanh Thanh đỏ mặt ngại ngùng vội cầm ly rượu lên uống sạch, cô đứng nhìn ra bầu trời đêm không dám nhìn sang người bên cạnh lúc này gió thổi vào hơi lạnh Hàn Nhất Phòng dùng áo choàng khoát ngoài anh ta đang mặt , khoát lên lên người cô, rượu whisky lúc này đã ngấm vào người Trần Thanh Thanh lúc này mặt cô đỏ lên do cô uống rượu không được giỏi nên khi rượu ngấm vào cô đã thấy người lân lân, sức nóng của rượu lan tỏ trên người cô cảm giác no đang chạy khắp cười, lúc này Hàn Nhất Phong nhìn nhan sắc cô đứng trước bóng đêm tuyệt hảo đẹp đến mê người , anh quay sang sát mặt Trần Thanh Thanh hôn nhẹ lên bờ môi căn mọng của cô, nụ hôn đến quá mềm mại khiến Trần Thanh Thanh không chút kháng cự mà đón nhận nụ hôn đó một cách thật say sưa, Hàn Nhất Phong thì đáng nếm vị ngọt ngào trong miệng của Trần Thanh Thanh khiến cạu nhỏ anh ta khoing kiềm chế được , Trần Thanh Thanh đột nhiên chạm phải thứ đó cô phản ứng tự nhiên đã đẩy Hàn Nhất Phong ra, anh ta đành ngậm ngùi rời khỏi đôi môi cô, Trần Thanh lính quýnh chạy vào phòng tôi về ngủ đây , tay cô đã bị Hàn Nhất Phong kéo lại người sát vào lòng anh, anh nhìn Trần Thanh Thanh kết hôn với anh đi ? Tôi rất yêu em muốn em là của tôi, mãi ở bên cạnh tôi, ngoài em trai và ông tôi thì em và Hạo Thiên là người tôi không muốn rời xa, thật sự tôi rất yêu em, yêu em ngày lần đầu gặp em tại tập đoàn , Trần Thanh Thanh nhìn Hàn nhất Phong: anh nói linh tinh gì thế anh say rồi vào ngủ đi, Hàn Nhất Phong nhìn cô em nhìn tôi có giống người say không, một ly như vậy sao làm tôi say được, em đừng giả vờ như không nghe thấy nữa được không, Trần Thanh Thanh vừa tinh mở miệng đã bị môi Hàn Nhất Phong hôn lên khiến cô không nói được gì, Hàn Nhất Phong hôn nhẹ lên môi rồi buông ra, hãy cưới anh nhé. Trần Thanh Thanh nhìn anh, anh không ngại quá khứ tôi sao? Hàn Nhất Phong gương mặt đầy sự ấm áp nhìn cô: nếu tôi nghĩ về quá khứ là tôi đã không yêu em rồi, tôi yêu em ở hiện tại , quá khứ e thế nào tôi không quan tâm , tim Trần Thanh Thanh như muốn thót ra ngoài cô đã động lòng thật sự, nhưng vẫn kiên định nói tôi không xứng đâu rồi cô bước đi bỏ Hàn Nhất Phong đứng thở thẩn một mình
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook