-
Chương 18: Trần Thanh Thanh gặp nguy hiểm.
Lâm Uyên Dung đến Hàn Thị tìm gặp Trần Thanh Thanh, Tiểu Hinh nhạnn dược thông báo ở quầy tiếp tân có người cần gặp Trần Thanh liền báo với cô: Thưa trưởng phòng có Đặng Phu nhân muốn gặp cô, vụ phu nhân đó nói biết thông tin về vụ tai nạn của Ba mẹ cô 5 năm về trước. Trần Thanh nghe đến Đặng Phu nhân biết ngay là Lâm Uyên Dung nhưng cô cũng tò mò về vụ tai nạn của ba mẹ mình năm xưa vì vụ tai nạn có nhiều tinh tiết không rõ ràng , cô bảo Tiểu Hinh mời Lâm Uyên Dung vào, Lâm Uyên Dung bước vào Trần Thanh Thanh vội vàng hỏi cô biết gì về vụ tai nạn của ba mẹ tôi, Lâm Uyên Dung nhìn Trần Thanh Thanh nhếch miệng cười, nếu cô muốn biết vụ tai nạn của ba cô tối nay 7h tại khách sạn rose tôi ở đợi cô, tôi sẽ đưa cho cô chứng cứ vụ tai nạn năm đó, nói xong Lâm Uyên Dung bước đi. Cô điện thoại nói với Hàn Nhất Phong hôm nay tôi phải ra ngoài gặp một người anh hôm nay đón Hạo Thiên và tự ăn ở ngoài giúp tôi nhé, Hàn Nhất Phong tò mò em gặp ai co việc gì? Quan trọng không co cần tôi đưa em đi không? Trần Thanh Thanh từ chống không , không cần đâu, tôi đi gặp Lâm Uyên Dung cô ta bảo co chứng cứ vị tai bạn của ba mẹ tôi 5 năm trước vì vụ tại nạn đó có nhiều ẩn khuất tôi muốn biết nói xong cô cúp máy. Hàn Nhất Phong có chút khó hiểu vốn vì Lâm Uyên Dung là người đã cướp chồng của Trần Thanh Thanh dành tài sản của cô thì lẽ nào ả lại muốn giúp Trần Thanh Thanh, Hàn Nhất Phong gọi cho Tiểu Hinh, Tiểu Hinh cậu có biết Trần Thanh Thanh đi đâu để gặp Lâm Uyên Dung không, do lúc Trần Thanh Thanh va Lâm Uyên Dung nói chuyện co Tiểu Hinh đứng đó nên anh cũng biết được địa chỉ liền trả lời Hàn Nhất Phong : thưa tổng tài tôi nghe nói ở khách sạn Rose 7h tối nay, Hàn Nhất Phong cúp máy anh ta biết được việc không ổn tại sao Lâm Uyên Dung không đưa Trần Thanh Thanh chứng cứ luôn mà phải hẹn đến khách sạn, anh vội vàng gọi điện thoại cho Hàn Quốc An đón Hạo Thiên về Dinh thự nhà họ Hàn trông cậu bé giúp anh, anh cũng không quên điện thoại cô giáo của Hạo Thiên để nói về việc chiều nay Hàn Quốc An đến đón.Hàn Quốc An nhận được phó thác của anh trai chiều đến trường đón Hạo Thiên, cậu bé được cô giáo dẫn ra không thấy Hàn Nhất Phong cậu bé ngơ ngác đưa mắt nhìn Hàn Quốc An cô giáo vội nói với Hạo Thiên : chú này là em của ba nuôi con , anh ấy nhờ đến đón con, lúc này Hàn Quốc An nhìn cậu bé chầm chầm sao trên đời này người giống người đến thế cậu nhóc này rất giống anh trai, Hàn Quốc An chợt nhớ ra , chào cháu Hạo Thiên chú là Hàn Quốc An em trai của ba nuôi cháu, hôm nay chú sẽ đón cháu về vì ba nuôi và mẹ cháu co việc bận, chú sẽ đưa cháu về nhà ông chú rồi ba mẹ sẽ tới đón cháu sau nhé, Hạo Thiên nghe xong lời giới thiệu của Hàn Quốc An đã vui vẻ ngoan ngoãn lên xe , Hàn Quốc An đưa Hạo Thiên về Dinh thự họ Hàn, Hàn Lão gia đang ngồi uống trà thấy Hàn Quốc An dẫn đứa trẻ vào ông cũng bất ngờ sao lại giống Hàn Nhất Phong đến khó tin trên đời này co người giống người thế sao? Cậu bé Hạo Thiên rất lễ phép không cần Hàn Quốc An giới thiệu đã khoanh tay chào ông, Hàn Lão gia vui mừng xoa đầu cậu bé, quay sang nhìn Hàn Quốc An con lấy đâu ra đưa trẻ dễ thương này đây, Hàn Quốc An liền nhìn ông: dạ thưa ông đây là con nuôi của anh trai, anh có việc bạn nên giờ co chăm sóc, mẹ cạu bé đâu Hàn Lão gia thắc mắc , Hàn Quốc An liền trả lời dạ mẹ cậu bé có việc đi cùmg anh ông ạ, ông lại tiếp tục hỏi sao thằng bé lại có hứng thú nhạn con nuôi vậy? Hàn Quốc An nhìn ông cười tít mắt vội mách lẽo thưa ông do anh trai thich mẹ cạu bé nên muốn theo đuổi mẹ cậu bé, Hàn Lão gia là người lương thiệt và không quan trọng mấy chuyện trinh tiết nên ông cũng không thấy khó chịu ngược lại rất vui vẻ vì cháu trai ông cuối cùng cụ yêu phụ nữ lâu nay Hàn Nhất Phong không tiếp xúc phụ nữ khiến ông cũng lo lắng, ông nhìn sang Hạo Thiên khuôn mặt đáng yêu của cậu bé ,ông cho quản da dẫn cậu bé đi tắm cho cạu bé ăn uống xong , cậu lại vui đua cùng Hao Thiên Hàn lão gia cảm giác khì vuibđùa cùng Hạo Thiên cảm giác rât thân thuộc ông rất thich Hạo Thiên , cả buổi cứ cười suốt , Hàn Nhất Phong thấy vậy cũng vui lây. 7h tại Khách sạn Rose lúc này Trần Thanh Thanh đã tới Lâm Uyên Dung đã đứng sẵn đợi cô, ả ta đã đặt sẵn phòng dẫn Trần Thanh Thanh lên , đưa cô vào phòng, ả nhìn Trần Thanh Thanh cười khinh bỉ tôi không ngờ bao nhiêu năm cô vẫn ngu như vậy cô nghĩ tôi sẽ tốt bụng nói cô biếc vụ tai nạn của ba mẹ cô sao? Ha Ha hôm nay tôi sẽ cho cô không con mặt mũi sống trên đời, nói xong ả ta khoá cửa bước đi nhốt Trần Thanh Thanh trong phòng , bỗng Trần Thanh Thanh nghe tiếng mỡ cửa một người đàn ông gương mặt đầy gian tà bước vào chào em! Lúc này tại sảnh khách sạn Rose Hàn Nhất Phong cũng đã đến , đây là khách sạn tạp đoàn Hàn Thị đầu tư, nên hắn không cần tốn quá nhiều đến biết phòng Lâm Uyên Dung thuê để gặp Trần Thanh Thanh Trong phòng lúc này Sở Nguyên Khâm lao tới Trần Thanh Thanh cô đã vùng vẫy đẩy hắn ra, không ngừng la lên cứu tôi với ! Sở Nguyên Khám cười nham hiểm đây là phòng cách âm cô kêu ai nghe hâh , ngoan nào nghe lời tôi , trấn Thanh quợ loạn xạ các thứ trong phòng ném vào Sở Nguyên Khâm khiến hắn tức điên lao tới xé đồ cô nút áo cơ mi cô đứt ra hết hai nút cô vùng vằn hắn tiếp tục cười xô cô xuống giường , bỗng từ phía ngoài có tiếp đạp cửa đi vào , Hàn Nhất Phong bước vào đầy nguy nghiêm đạp sở Nguyên Khâm nhào xuống đất , đánh hắn miệng mồm máu không, sau đo liền lấy áo khoác , khoác lên người Trần Thanh Thanh bế cô ra về , Trần Thanh Thanh lúc nay rất sợ hãi người run càm cập cô chị biết dụi đầu vào người Hàn Nhất Phong mà khóc, cảm ơn anh đã cưu tôi nếu không hôm nay tôi không biết sống sao, Hàn Nhất Phong đưa mặt nhìn xuống gương mặt nhỏ xúu đang sợ hãi của cô , xin lỗi anh đến trễ , Trần Thanh Thanh lắc đâu không anh đến rất đúng lúc , anh đưa cô ra xe về biệt thự
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook