• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Đan Đại Chí Tôn (6 Viewers)

  • Chương 1956-1960

Chương 1956 Tin Chết Ngoài Ý Muốn

- Bằng hữu đang nhìn cái gì?

Nữ tử đánh giá Khương Phàm, từ phía sau đi tới.

- Chờ người.

Khương Phàm thản nhiên trả lời, ánh mắt còn đang nhìn qua trang viên rách nát ở giữa hồ.

- Phía trước là Hoang Nguyên vương phủ, ở đây chờ người không sợ gây nên hiểu lầm?

- Ở chỗ này chờ, mới có thể chờ được bọn hắn.

- Ngươi chính là...

- Bọn hắn đã tới một năm, không biết tra ra sao.

Nữ tử hơi chấn động, có chút cúi đầu, cung kính nói:

- Lãnh Tuyền, tham kiến Thần Hoàng.

Lãnh Tuyền, một trong mười hai Huyết Sát, hiện nay đã là cung chủ Băng Tuyết cung, một năm trước phụng mệnh Khương Phàm, xâm nhập Xích Thiên Thần Triều điều tra Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các.

Từ sau khi chiến tranh tại Luân Hồi bí cảnh kết thúc, nàng bắt đầu chuẩn bị Khương Phàm tới đón người, cho nên mỗi ngày đều an bài tâm phúc du đãng ở gần đây.

Chỉ là không nghĩ tới, nhanh như vậy đã đến.

- Bên trong Hoang Nguyên vương phủ còn thừa lại ai?

- Hoang Nguyên vương phủ từ đầu tới cuối vẫn luôn duy trì năm người, sau khi bọn người Khương Khấu chết, bây giờ chỉ còn lại hai huynh đệ Khương Dương và Khương Hách. Khương Dương là Thánh phẩm linh văn, ba mươi lăm tuổi, bây giờ đã là Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên.

- Khương Hách lục phẩm linh văn, ba mươi mốt tuổi, bây giờ là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên. Hai ngày trước, hoàng thất tứ hôn, tìm hai nử tử lầu xanh cho bọn hắn, sau năm ngày nữa sẽ là đại hôn. Nói là đại hôn, nhưng kỳ thật chính là đưa hai nữ tử đi đến, sau một tháng lại mang đi. Chờ sau khi sinh dục, nếu như là nam hài liền nuôi đến mười tuổi rồi trả lại, nếu như là nữ hài nhi liền...

- Liền như thế nào??

- Trực tiếp xử tử, trả lại nữ tử tiếp tục thụ thai.

- Mỗi một thời đại đều như vậy??

Lãnh Tuyền có chút cúi đầu:

- Đây là truyền thống của Hoang Nguyên vương phủ, bọn hắn tựa như súc vật bị chăn nuôi.

Khương Phàm cau mày:

- Mảnh hồ nhỏ này là dạng pháp trận gì?

- Không Gian pháp trận, bảo vệ nghiêm mật bên trong, muốn ra vào, cần có chìa khoá đặc biệt. Một khi bị kích thích, cả tòa vương phủ sẽ trực tiếp chuyển dời đến trong hoàng cung.

- Có thể xác định sao?

- Liên quan tới pháp trận của hồ, trong thành có rất nhiều truyền ngôn, nhưng sau khi chúng thần trải qua cẩn thận điều tra, xác định hẳn là Không Gian pháp trận. Địa điểm di chuyển cuối cùng, cũng là hoàng cung. Mà...

- Mà cái gì?

- Sau sự kiện Thiên Đãng sơn, Nhân Hoàng đã tự mình hạ mật lệnh, một lần nữa tu sửa pháp trận của hồ. Bây giờ pháp trận hẳn là vô cùng mẫn cảm, bất kỳ vấn đề gì cũng có thể di chuyển Hoang Nguyên vương phủ.

Lãnh Tuyền lắc đầu, Hoang Nguyên vương phủ tựa như một cái bẫy bắt thú, chỉ cần xúc động cơ quan, trong nháy mắt sẽ thu lưới cuốn đi.

Đây chính là Xích Thiên Nhân Hoàng chuẩn bị đề phòng Khương Phàm đến đây cứu người.

Lúc đó xác thực đã khẩn trương một thời gian, chỉ là ai không nghĩ tới Khương Phàm không có tới.

- Các ngươi đã nghĩ được biện pháp giải quyết chưa?

- Trước đó vẫn không nghĩ tới, nhưng đại hôn năm ngày sau hẳn là một cơ hội. Do hai vị nữ đệ tử Băng Tuyết cung đánh tráo tân nương, dùng ngọc khí không gian mang theo hai tử sĩ dịch dung trà trộn vào vương phủ. Sau một tháng, để lại hai vị tử sĩ, bí mật mang Khương Dương, Khương Hách ra.

Đây là chủ ý mà Lãnh Tuyền vừa nghĩ đến, dù sao Khương Phàm không đến, bọn hắn không dám tự tiện quyết định cứu người.

- Một tháng... Ta không chờ được lâu như vậy!

Khương Phàm lắc đầu, chuyển hỏi:

- Trạch Thiên Các nơi đó thì sao?

- Trạch Thiên Các tại tầng đầu tiên nội thành, đối với người ngoài chúng thần mà nói, nơi đó thuộc về cấm khu. Nửa năm trước, chúng thần đã mời phu thê Hoàng Lâm Cẩm Tú đến nơi này, sau một phen cố gắng của bọn hắn, lấy thân phận các chủ Lâm Lang các, thành công xâm nhập vào nội thành, chỉ là...

Lãnh Tuyền nói cúi đầu, vẻ mặt ảm đạm.

- Thế nào?

Khương Phàm quay đầu nhìn Lãnh Tuyền.

- Cẩm Tú mỹ mạo, phong vận mê người, mà còn giỏi về giao tế, tập trung vào thương hội Huyền Hương trong tầng đầu tiên, ý đồ từ nơi đó điều tra tình huống nội bộ Trạch Thiên Các, kết quả... Chúng ta ai cũng không ngờ rằng, sau khi thành công trà trộn vào thương hội Huyền Hương, trên dạ yến vào buổi chiều đầu tiên, tiểu vương gia của Kim Luân vương phủ - Từ Thát Khấu xuất hiện, còn coi trọng Cẩm Tú.

Lãnh Tuyền cúi đầu, thanh âm càng ngày càng thấp:

- Huyền Hương thương hội chính là sở thuộc Kim Luân vương phủ, một đêm kia, Cẩm Tú không có trở về.

Trong lòng Khương Phàm bỗng nhiên co rụt lại, gắt gao tiếp cận Lãnh Tuyền.

Giọng Lãnh Tuyền nhẹ nhàng run rẩy:

- Hoàng Lâm Cẩm Tú là thanh mai trúc mã, tình cảm thâm hậu. Hắn không tiếp nhận được, liền xông vào Huyền Hương thương hội, cũng lại không có đi ra. Chúng thần không vào nội thành được, không biết tình huống nơi đó, cho đến sau mười mấy ngày, một vị thị vệ Lâm Lang các từ trong thành trốn thoát, nói vào đêm khuya cùng ngày Hoàng Lâm xông vào Huyền Hương thương hội, có cường giả bí mật giáng lâm tửu lâu bọn hắn ở, tru sát tất cả mọi người.

- Thị vệ này bởi vì lúc ấy ra ngoài, may mắn thoát khỏi đó, sau đó muốn điều tra tin tức Hoàng Lâm Cẩm Tú, kết quả không thu hoạch được gì.

Khi Lãnh Tuyền đang nói chuyện, nàng lại dùng sức nắm chặt nắm đấm, đầu ngón tay đâm rách da thịt, máu me đầm đìa.

Cho dù đã qua nửa năm, nhưng bọn hắn vẫn bi thống khó nhịn, cũng đều tự trách thật sâu.

Bọn hắn mời Hoàng Lâm và Cẩm Tú đi theo, chỉ là muốn điều tra Trạch Thiên Các, kết quả đêm ngày đầu tiên liền...

Khương Phàm nhìn chằm chằm Lãnh Tuyền thật lâu, yên lặng nhìn về phía vương phủ:

- Từ Thát Khấu bây giờ ở đâu?

- Từ Thát Khấu là tiểu vương gia Kim Luân vương phủ, hài tử thứ chín của Kim Luân Vương, là hài tử nhỏ nhất, được thương yêu nhất, cũng là tên hoàn khố nhất. Tính cách hắn trương dương, yêu thích sắc đẹp, nhưng xảo quyệt khôn khéo, kết giao hoàng tử hoàng thất, cho nên không có người nào nguyện ý trêu chọc hắn. Hắn thường xuyên ở lại nội thành, thỉnh thoảng sẽ ra hội trường nô lệ ở ngoài thành chọn lựa nữ nô tư sắc thượng giai.

- Ta hỏi là, bây giờ hắn ở đâu??

- Thần đã an bài người đi nhìn chằm chằm bốn cửa thành nội thành, chỉ cần hắn đi ra, chúng ta có thể đuổi theo.

- Huyền Hương thương hội?

- Có thể thiết lập tổng bộ tại nội thành, đều là thương hội nổi danh tại Xích Thiên, mà bối cảnh lại thâm hậu, Huyền Hương thương hội chính là một trong số đó, phân hội trải rộng Trung Vực thần triều. Hội trưởng thương hội, Chư Hậu vui ưa thích kết giao bằng hữu, nhưng hiếm khi rời khỏi nội thành.
Chương 1957 Sự Việc Không Như Ý Định

Khương Phàm nhắm mắt lại, trước khi đến muốn cứu người, không nghĩ tới Huyết Sát lại còn gặp nạn.

Lúc này, Ngư Cung mang theo đội viên 'Đao Vẫn' vội vã chạy tới nơi này, nhìn thấy Lãnh Tuyền quỳ một chân trên đất liền biết nàng đã báo cáo chuyện.

- Chúng thần vô năng! Phụ lòng Thần Hoàng chờ mong!

Ngư Cung đi mau mấy bước, quỳ ở trước mặt Khương Phàm.

Khương Phàm đứng trong cánh rừng mờ tối, trầm mặc không nói gì.

Ngư Cung, Lãnh Tuyền, biết Khương Phàm đang chờ bọn hắn báo cáo mấy tin tức tốt, nhưng bọn hắn thực sự không bỏ ra nổi bất cứ tin tức gì có giá trị.

Nơi này là Xích Thiên Thần Triều, là hoàng thành khổng lồ nhất toàn Thương Huyền, là đại thành được chú ý nhất, là chỗ ở của thần, quá nhiều vinh quang tràn ngập ở nơi này, nhưng tương tự nương theo chính là hệ thống cấp bậc nghiêm ngặt, cùng hoàn cảnh sinh tồn tàn khốc.

Bọn hắn đã vô số lần muốn trà trộn vào nội thành đều tuyên cáo thất bại, Hoàng Lâm và Cẩm Tú được mời đến, kết quả chết thảm.

Thật lâu, Khương Phàm nói:

- Nơi này còn có Huyết Kiếm đường không?

Ngư Cung cẩn thận suy nghĩ, lại nói:

- Thành khu thứ năm Huyết Kiếm đường, không biết có phải là nơi ngài chỉ kia hay không.

Khương Phàm nhắm mắt lại, thản nhiên nói:

- Giới thiệu tình huống.

Ngư Cung âm thầm nhếch miệng, cực lực hồi tưởng đến dù chút tư liệu tình báo ở trong đầu.

Không phải hắn không dụng công, mà số lượng tông môn thương hội chiếm cứ trong ngoại bộ Xích Thiên Thần Triều quá nhiều, một ít tên bọn hắn chỉ là biết, có chút cũng chỉ là thô sơ giản lược hiểu rõ.

Lúc này, một vị đội viên Đao Vẫn nói:

- Thành khu thứ năm là thành khu ngoại bộ có số lượng tông môn nhiều nhất, nơi đó cạnh tranh kịch liệt, sinh tồn tàn khốc, từ mạnh đến yếu là Ba cung Ngũ đường mười Ba môn, Huyết Kiếm đường chính là một trong 'Ngũ đường', nghe nói lịch sử đã lâu, nội tình hùng hậu, là mạnh nhất trong Ngũ đường, cũng là có đặc điểm nhất.

- Huyết Kiếm đường mời chào đệ tử chỉ nhìn thiên phú, không nặng số lượng, cho nên tổng số tông môn chưa bao giờ vượt qua một trăm, bây giờ là tám mươi chín người. Đường chủ Độc Cô Sát, tính cách hung ác, làm việc bá đạo. Đại Thừa Thánh phẩm, Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên. Hắn có hai trai hai gái.

- tử Độc Cô Kiếm Ma, ba mươi ba tuổi, linh văn thức tỉnh tức là Đại Thừa Thánh phẩm, bây giờ Chí Tôn Thánh phẩm, Niết Bàn cảnh nhị trọng thiên, thanh danh cực thịnh tại thành khu thứ năm, ngay cả nội thành khu đều có người chú ý.

- Thứ tử Độc Cô Kiếm Hùng, chết bởi tranh đấu tông môn ngoại bộ. Trưởng nữ chết yểu, thứ nữ Độc Cô Kiếm Linh, hai mươi ba tuổi, Càn Nguyên Thánh phẩm, Linh Hồn cảnh thất trọng thiên, mỹ mạo tính liệt, cũng cực được chú ý.

Vị này đội viên nói xong, Lãnh Tuyền, Ngư Cung đều âm thầm thở phào, cảm kích nhìn hắn một cái.

Khương Phàm mở hai mắt ra, đáy mắt tinh mang lóe lên:

- Chính là nơi đó!! Dẫn đường!!....

Huyết Kiếm đường!

Đó là tông môn cực kỳ ngoan cố ở các mặt.

Ví dụ như chọn lựa đệ tử chỉ nhìn tư chất, không nặng số lượng; ví dụ như nữ nhi từ trước tới giờ không gả ra ngoài, chỉ chọn lựa giữa đệ tử trong đường mà không giống những tông môn khác liều mạng muốn mở rộng quy mô, còn muốn thông qua thông gia ký kết minh hữu.

Dù vậy, Huyết Kiếm đường còn có thể hưng thịnh không suy, từ đầu đến cuối luôn đứng hàng đầu 'Ngũ đường'.

Nhưng trong mấy tháng gần đây, người đến Huyết Kiếm đường cầu thân dần dần nhiều hơn, bởi vì đường chủ Độc Cô Sát xưa nay chưa thấy ý tứ muốn gả nữ nhi ra ngoài.

Bởi vì, là vì trưởng tử Độc Cô Kiếm Ma!

Độc Cô Kiếm Ma thiên phú bất phàm, thức tỉnh chính là Đại Thừa Thánh phẩm, hai mươi tuổi đã thuế biến thăng hoa đến Chí Tôn Thánh phẩm, trong các tinh anh khắp nơi trên đất Xích Thiên Thần Triều là thuộc về vấn đề thiên tài.

Độc Cô Sát dùng hết khả năng bồi dưỡng Độc Cô Kiếm Ma, nhưng, tài nguyên Huyết Kiếm đường có hạn, bồi dưỡng lên càng ngày càng lực bất tòng tâm.

Nếu như Độc Cô Sát muốn nhi tử vượt xa mình, bước lên cao giai Niết Bàn, nhất định phải có tài nguyên bên ngoài đến đỡ, cho nên... Độc Cô Sát vì trưởng tử, vì Huyết Kiếm đường, đã nghĩ đến thông gia.

Nhưng, chỉ là nói với xung quanh, không nghĩ tới tin tức lại từ thành khu thứ năm truyền đi.

Lúc bắt đầu hắn còn tức giận quát tháo, lặp đi lặp lại làm sáng tỏ, nhưng khi càng ngày càng nhiều người đến cầu thân, điều kiện càng ngày càng hậu đãi, hắn lại dao động.

Đêm đã khuya, Độc Cô Sát đưa tiễn đợt đại biểu thứ ba cầu thân trong hôm nay, mệt mỏi ngồi trên ghế mây.

Ánh nến chập chờn, gian phòng lờ mờ thanh lãnh.

Độc Cô Sát nhớ tới đám sắc mặt bà mối kia, trong lòng bực bội một trận, hắn thật không nguyện ý gả nữ nhi đi, nhưng nghĩ đến thiên phú của Độc Cô Kiếm Ma, thực sự không nguyện ý cứ xao lãng như vậy.

- Đường chủ, bên ngoài có người cầu kiến.

Đệ tử ngoài cửa hạ giọng, sợ ảnh hưởng đường chủ.

- Gặp cái rắm!! Nhà ai nửa đêm đi cầu thân, có biết cấp bậc lễ nghĩa hay không, mẹ nó, là Minh Hồn sao? Đuổi đi cho ta!

Độc Cô Sát vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào bên ngoài tức giận la mắng.

- Đệ tử biết không hợp cấp bậc lễ nghĩa, nhưng người bên ngoài kia tiện tay đã đưa lên đan dược lục phẩm, lại còn là Long Nguyên Đan cực kỳ hiếm thấy.

- Ồ? Long Nguyên Đan? Đã kiểm tra rồi chứ?

- Đệ tử chưa thấy qua Long Nguyên Đan, cho nên lấy đến cho đường chủ ngài xem qua.

- Vào đi!

Độc Cô Sát ho khan vài tiếng, ngồi nghiêm chỉnh.

Đệ tử đẩy cửa phòng ra, cẩn thận từng li từng tí đưa lên một cái hộp gấm.

Độc Cô Sát mở ra xem, con mắt đều sáng lên:

- Hai viên? Ra tay xa hoa như vậy? Là nhà ai phái người đến.

- Người đó mặc áo choàng, thấy không rõ bộ dáng, cũng không có báo gia môn, chỉ nói là gặp một lần, nói chuyện phiếm vài câu.

- Thần bí như vậy?

Độc Cô Sát cầm lấy đan dược, ôn nhuận như ngọc, tinh hồng như máu, tràn ngập mùi thuốc nồng nặc, tùy tiện hít vào một hơi, cũng cảm giác máu tươi toàn thân đều nóng lên.

- Là Long Nguyên Đan sao?

Đệ tử cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Long Nguyên Đan là đan dược lục phẩm quý giá, càng là bảo dược luyện thể cực kỳ hiếm thấy, bởi vì vật liệu quý giá, độ khó để luyện chế cực lớn, thương hội ở bên ngoài đều có tiền mà không mua được, ngẫu nhiên một viên đều có thể đưa đến giá trên trời.

- Ừm.

Độc Cô Sát chậm rãi gật đầu, bỏ đan dược vào hộp gấm.

- Mời người tiến đến sao?

Đệ tử xin chỉ thị.
Chương 1958 Huyết Kiếm Kiếp Trước (1)

Độc Cô Sát trầm mặc không nói, ai sẽ dùng Long Nguyên Đan 'Gõ cửa', người trong nội thành đều không có xa hoa như.

Mà, thiên hạ không có đan dược miễn phí, thu hai viên Long Nguyên Đan liền có thể cần bỏ ra cái giá cùng cấp.

Độc Cô Sát sâu hít một hơi:

- Mời tiến đến đi.

Không lâu sau đó, đệ tử mang theo Khương Phàm đi đến bên ngoài gian phòng, sau khi xin chỉ thị thì đẩy cửa ra.

Khương Phàm nhìn Độc Cô Sát ngồi trong nội đường, cười nhạt một tiếng, đi đến:

- Đạo đãi khách của Độc Cô đường chủ rất đặc biệt nhỉ, gian phòng lớn như vậy, chỉ có một ngọn nến?

- Ngươi tại nửa đêm tới chơi, không phải không tiện gặp người sao? Chỉ chọn một cây, ngươi có thể nhìn thấy ta, ta không cần thấy rõ ngươi.

Độc Cô Sát phất tay, ra hiệu đệ tử đóng cửa phòng.

- Đã nếm Long Nguyên Đan chưa? Phẩm chất cũng không tệ lắm phải không.

Khương Phàm đi đến đại đường, tìm cái ghế ở trong bóng tối ngồi xuống.

- Còn là thứ không thuộc về mình, sao có thể tùy tiện dừng.

- Nếm thử đi, ta chỗ này còn có rất nhiều.

- Ngươi là Luyện Đan sư??

- Xem như thế đi. Dù sao cũng không thiếu đan dược, nếu như ngài nguyện ý, ngài không cần lại che giấu lương tâm gả nữ nhi.

Độc Cô Sát nhìn chằm chằm Khương Phàm:

- Ngươi là ai?

- Không cần khẩn trương, ta không phải đến đòi nữ nhi của các ngươi.

- Ngươi muốn cái gì?

- Muốn Huyết Kiếm đường các ngươi!

- Làm càn!! Chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi lại đại biểu ai, đều không được vọng tưởng khống chế Huyết Kiếm đường ta!

- Ha ha, Độc Cô đường chủ cốt khí tốt.

- Huyết Kiếm đường ta truyền thừa ngàn năm, chưa bao giờ khuất phục qua trước bất kỳ ai! Nếu như các đời đường chủ có bất kỳ một ai khuất phục, Huyết Kiếm đường đã sớm lên như diều gặp gió, nhưng chúng ta không có, chúng ta khinh thường những kẻ mời chào kia! Đừng tưởng rằng ta cân nhắc gả nữ, chính là muốn bán Huyết Kiếm đường, các ngươi... Sai!!

Độc Cô Sát hung tợn nhìn chằm chằm Khương Phàm, đoán xem là nhà ai muốn khống chế Huyết Kiếm đường, chẳng lẽ là thành khu khác, hay là vương hầu nội thành bọn họ?

- Cốt khí tốt, thật sự làm cho người khâm phục.

Khương Phàm khô cằn cười lạnh hai tiếng.

- Ngươi đang cười nhạo ta?

- Ta muốn xin hỏi Độc Cô đường chủ, Huyết Kiếm đường các ngươi tồn tại với ý nghĩa gì? Các ngươi thân ở hoàng thành cạnh tranh kịch liệt này, cũng không leo lên quyền quý, mưu cầu phát triển, lại không cải thiện hình thức, mở rộng ảnh hưởng, chỉ là căn nhà nhỏ bé không nóng không lạnh phát triển tại thành khu thứ năm này. Chẳng lẽ là nghiên cứu kiếm thuật? Cũng không thấy các ngươi có thành tựu gì đặc biệt. Một ngàn năm, ý nghĩa của các ngươi ở đâu?

Độc Cô Sát có chút há mồm, lại bị hỏi ngược.

- Ta hỏi lại Độc Cô đường chủ, ngươi biết Huyết Kiếm đường các ngươi ban đầu là do ai sáng lập không? Lại khai sáng Huyết Kiếm đường ở chỗ này là có nguyên nhân gì?

- Nếu như ngươi chỉ đến thảo luận những thứ này với ta, tha thứ không phụng bồi. Đêm đã khuya, mời đi!

- Đừng có gấp. Ngươi không hiểu rõ chuyện, ta ngược lại thật ra rất rõ ràng.

Khương Phàm ngửa tựa ở trên ghế mây, nhìn sắc mặt âm trầm của Độc Cô Sát, tự mình nói ra:

- Đường chủ ban sơ của Huyết Kiếm đường, tên là Độc Cô Hàn Kiếm, là một tán tu lang thang Trung Vực. Cảnh giới của hắn cao thâm, hành hiệp trượng nghĩa, bất luận là thế giới sát thủ dưới đất, hay là bên trong quần thể tán tu đều có thanh danh cực cao. Nguyên nhân chủ yếu, là linh văn của hắn, Thiên phẩm, huyết kiếm!!

- Bên trong tán tu sinh ra Thiên phẩm, hiếm thấy đến cực điểm, cũng nhận rất nhiều thế lực mời chào. Nhưng tính cách hắn quái gở, không muốn trói buộc, từ chối tất cả những lời mời chào, cuối cùng mang theo một nhóm kiếm tu, đi đến Xích Thiên Thần Triều, sáng lập Huyết Kiếm đường.

- Đương nhiên, đây chỉ là Độc Cô Hàn Kiếm trong mắt người ngoài. Độc Cô Hàn Kiếm thực sự, rất sùng bái một người, cũng cùng người kia kết giao bằng hữu, cũng chính bởi vì người kia, nên hắn mới tiếp nhận ủy thác tới Xích Thiên Thần Triều, sáng lập Huyết Kiếm đường. Mục đích sáng tạo Huyết Kiếm đường thật sự, chính là biến thành một thanh kiếm cắm trong Xích Thiên hoàng thành, tại thời điểm cần thiết mở ra yết hầu, lấy máu!

- Ta nói rõ hơn chút là, chính là tại thời điểm người kia cần, không tiếc bất cứ giá nào, từ nội bộ phối hợp với chi đội tác chiến cứu viện, mang Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các đi!

Độc Cô Sát càng nhăn chặt lông mày, gắt gao tiếp cận Khương Phàm:

- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!

Khương Phàm lắc đầu nói:

- Đáng tiếc, Độc Cô Hàn Kiếm đổi ý, hành động nghĩ cách cứu viện thảm tao chém đầu, khiến cho Hoang Nguyên vương phủ và Trạch Thiên Các bị nhốt tại Xích Thiên hơn ngàn năm. Cho nên hôm nay ta tới...

Độc Cô Sát bỗng nhiên biến sắc, kinh sợ lui hai bước:

- Ngươi là ai??

Khương Phàm đứng dậy:

- Trên dưới Huyết Kiếm đường, bao gồm cả ngươi ở trong, hết thảy tám mươi chín cái mạng, không sai biệt lắm có thể hoàn lại sai lầm lúc trước.

- Rốt cuộc ngươi là ai!!

- Ta không phải người an bài Độc Cô Hàn Kiếm, người kia là Tu La.

- Tu La? Tu La của Vạn Thế Thần Triều kia? Tu La bổ Vạn Đạo Thần Giáo ra kia? Vậy ngươi là ai??

- Ta? Ta là Khương Phàm.

- Phần Thiên Thần Hoàng?? Sao ngươi lại ở đây??

Lông tơ toàn thân Độc Cô Sát đều dựng lên, chấn kinh đến tột cùng, càng khó có thể hơn tin.

- Với những lời ta vừa mới nói kia, tự ngươi nói, các ngươi đáng chết không?

- Ta... Ta không biết lúc ấy tiên tổ nghĩ như thế nào, nhưng khẳng định không phải đơn giản như các ngươi đoán. Nếu quả như tiên tổ thật sự đầu phục Xích Thiên Thần Triều, cũng không núp ở ngoại thành một ngàn năm, lúc ấy... Lúc ấy khẳng định đã xảy ra chuyện đặc biệt, không phải kiềm chế hắn thì chính là cục diện cũng không cho phép hắn cứu người. Ta tin tưởng tiên tổ Độc Cô gia ta!

Độc Cô Sát vội vàng giải thích, hắn không tin tiên tổ Huyết Kiếm đường là người bội bạc.

- Một ngàn năm, ta không quan tâm lúc ấy tiên tổ các ngươi nghĩ như thế nào, nhưng hắn phụ lòng Tu La chờ mong, thay đổi vận mệnh của vô số người. Món nợ này, các ngươi phải thay hắn trả.

- Ngươi muốn chúng ta làm cái gì?

Độc Cô Sát cau mày, khẩn trương càng kinh hoảng hơn.

Đây chính là Khương Phàm, là Phần Thiên Thần Hoàng kiếp trước, bây giờ là chủ nhân Sí Thiên giới, càng tại một năm trước điên cuồng tuyên chiến Xích Thiên Thần Triều, muốn giết hết nơi này.

Nếu đã tới hoàng thành dưới cục diện khẩn trương hiện tại, khẳng định là có hoạch.

- Hoàn thành nhiệm vụ mà tiên tổ các ngươi chưa hoàn thành, mang Hoang Nguyên vương phủ, Trạch Thiên Các đi!!
Chương 1959 Huyết Kiếm Kiếp Trước (2)

- Phụ thân, ngài tìm ta?

Độc Cô Kiếm Ma cõng một thanh trọng kiếm, đi tới trong phòng.

Gương mặt gầy gò hơi có vẻ tái nhợt, trong đôi mắt cụp xuống mang theo sự giá lạnh coi thường hết thảy mọi thứ, bờ môi tái có chút nhếch, đôi mi dài nhỏ có chút cong lên.

Khương Phàm nhìn Độc Cô Kiếm Ma, lại thấy được bóng dáng Độc Cô Hàn Kiếm lúc trước.

- Ngồi xuống.

Độc Cô Sát cau mày, đơn giản giơ tay lên một cái.

Độc Cô Kiếm Ma ngồi vào bên cạnh, trừng màn mắt lên, liếc nhìn Khương Phàm, nhưng không có để ý, tiếp tục đắm chìm trong thế giới kiếm ý của mình, yên lặng tu luyện.

Không lâu sau đó, một nam tử tóc hoa râm, lại tinh thần quắc thước thẳng tắp, cũng đi đến gian phòng.

- Phụ thân.

Độc Cô Sát đứng dậy, hành lễ với nam tử.

- Đã trễ thế như vậy, tìm ta có chuyện gì?

Nam tử là gia chủ tiền nhiệm của Độc Cô gia tộc, quy ẩn gần hai mươi năm, Độc Cô Ngao.

Sau khi Độc Cô Sát âm thầm hít một hơi, thì gian nan mở miệng.

- Giới thiệu cho ngài một người...

Độc Cô Ngao lườm Khương Phàm một chút, ngồi vào hắn đối diện, ngữ khí lạnh nhạt mang theo vài phần cao ngạo:

- Người nào bái phỏng lúc nửa đêm, còn cần ta tự mình đến?

Độc Cô Sát nhắm mắt nói:

- Hắn đến đòi nợ.

Độc Cô Ngao bất mãn nói:

- Đòi nợ?? Ngươi vì tu luyện Kiếm Ma, thiếu nợ ở bên ngoài? Ngươi thế chấp cái gì rồi?

- Không phải ta thiếu nợ, là tiên tổ chúng ta thiếu nợ.

- Có ý gì?

- Hắn nói... Huyết Kiếm đường là tiên tổ được bọn hắn ủy thác khai sáng, mục đích khai sáng là bí mật bảo hộ Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các, thời khắc tất yếu còn phại trong ứng ngoài hợp, hiệp trợ di chuyển. Nhưng, tiên tổ thất ước, để hành động nghĩ cách cứu viện thất bại, để Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các bị nhốt một ngàn năm tại Xích Thiên hoàng triều.

Độc Cô Ngao cau chặt lông mày, gắt gao tiếp cận Khương Phàm:

- Ngươi là ai??

Độc Cô Kiếm Ma mở con mắt phiếm hồng ra, cũng tập trung vào Khương Phàm.

Độc Cô Sát nói:

- Hắn là... Khương Phàm! Là Tu La của Vạn Thế Thần Triều nhờ tiên tổ trà trộn vào Xích Thiên hoàng thành.

Căn phòng mờ tối thoáng an tĩnh.

Không có gió đêm thổi tới, nhưng Độc Cô Ngao lại bất chợt cảm thấy lạnh người.

Khương Phàm?

Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế?

Huyết Kiếm đường vậy mà lại thuộc về Vạn Thế Thần Triều?

Độc Cô Ngao nhịn không được đứng lên, trầm giọng chất vấn:

- Ngươi có chứng cứ gì chứng minh lai lịch Huyết Kiếm đường chúng ta?

Khương Phàm cười lạnh:

- Ta có cần phải biên cố sự cùng ngươi?

Độc Cô Ngao há hốc mồm, vậy mà lại nói không phản bác được.

Khương Phàm nói:

- Độc Cô Hàn Kiếm thiếu nợ, các ngươi thay hắn trả.

- Như thế nào? Giúp ngươi đưa Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các ra ngoài? Ngươi quá để mắt Huyết Kiếm đường chúng ta!

- Ta không phải đang cùng các ngươi đàm phán, là đang nói nợ rõ ràng! Bắt đầu từ đêm nay, Độc Cô Ngao ngươi cùng Độc Cô Kiếm Ma, tiến vào trong Thông Thiên Tháp của ta làm con tin, Huyết Kiếm đường toàn lực phối hợp ta di chuyển Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các.

- Nếu như ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai người các ngươi chôn cùng. Nếu như có thể thuận lợi mang đi ra ngoài, hai người các ngươi cũng có thể sống tiếp.

- Những người khác của Huyết Kiếm đường thì sao? Ở lại nơi này chờ chết?

- Là theo chân rời khỏi, hay là ở lại nơi này chờ chết, nhìn biểu hiện của chính các ngươi.

Đầu ngón tay Khương Phàm sờ nhẹ Thông Thiên Tháp, hắc vụ cuồn cuộn, minh quang như sấm, hai sợi xiềng xích U Minh rầm rầm lao ra, cuốn lấy Độc Cô Ngao cùng Độc Cô Kiếm Ma.

Độc Cô Sát muốn ngăn cản, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn xiềng xích cuốn lấy phụ thân cùng trưởng tử của hắn, lôi vào bên trong toà bảo tháp kia.

Khương Phàm vẫn ngồi ở trên ghế mây:

- Đầu tiên, tâm sự chuyện Trạch Thiên Các?

- Huyết Kiếm đường mưu sinh ở ngoại thành, chỉ biết là chuyện ngoại thành.

- Nếu như ngươi có thái độ này...

- Ta còn chưa nói xong!

Nội tâm Độc Cô Sát vùng vẫy hồi lâu, cuối cùng vẫn thỏa hiệp:

- Ta không hiểu nhiều đối chuyện nội thành, nhưng tình huống Trạch Thiên Các cũng coi như có hơi nghe thấy.

- Biết bao nhiêu nói bấy nhiêu.

- Trạch Thiên Các đã từng là võ viện đặc biệt trực tiếp lệ thuộc Xích Thiên hoàng thất, phụ trách các nơi trong thần triều, thậm chí sưu tập thiên tài đứng đầu Trung Vực mênh mông, sàng lọc chọn lựa bồi dưỡng chuyên vì phục vụ hoàng thất.

- Nơi đó đã từng bồi dưỡng được rất nhiều vương hầu thống soái, giống như người thành lập của Vô Thượng vương phủ, Kim Luân vương phủ, Thiên Thư vương phủ, đều là xuất từ Trạch Thiên Các, còn có người thành lập quân đoàn Dạ Lang, quân đoàn Thánh Thuẫn, đều là xuất từ Trạch Thiên Các, còn có rất nhiều mãnh tướng, hoàng thất cung phụng các loại, cũng là xuất thân từ Trạch Thiên Các.

- Nơi đó đã từng là thiên tài doanh được chú ý nhất hoàng thất Xích Thiên Thần Triều, hoàng thất nể trọng, các phương nhìn lên.

Độc Cô Sát nói, ký ức Khương Phàm cũng trôi dạt đến ngàn năm trước.

Một năm kia, Trạch Thiên Các từ bên ngoài thần triều chiêu mộ một kỳ nữ, chính là Thiên Hậu Vạn Thế Thần Triều sau này.

Nàng chiếu sáng Xích Thiên, thiên phú tuyệt luân, thức tỉnh chính là Thánh Vương Thiên phẩm, oanh động thần triều, phấn chấn Trạch Thiên Các.

Tất cả hoàng tử của hoàng thất đều tập trung vào nàng, không chỉ có thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng, càng biết rõ hơn ai có thể có được nàng liền có thể được Trạch Thiên Các duy trì, càng có thể mượn nhờ ảnh hưởng cùng linh văn của nàng vững chắc địa vị mình.

Cho nên không chờ nàng làm lễ trưởng thành hoàng trưởng tử đã liền công khai tỏ thái độ muốn đặt vào hoàng thất.

Nhưng... Khương Phàm sớm đã bắt lấy Thiên Hậu, còn tại trước hôm hoàng trưởng tử cưỡng ép đính hôn, dắt tay thoát khỏi hoàng thành.

Độc Cô Sát tiếp tục nói:

- Trạch Thiên Các huy hoàng kéo dài mấy ngàn năm, cho đến sau khi những chuyện kia phát sinh, hoàng thất bắt đầu vắng vẻ Trạch Thiên Các, đều lần nữa sáng lập hoàng thất võ viện mới —— Chân Thiên Các.

- Cũng là ý tứ chân tuyển, nhưng phát âm giống như Trấn, cho nên bên ngoài càng muốn xưng là Trấn Thiên Các. Trạch Thiên Các từ tầng thứ bảy trong thành, dần dần di chuyển đến tầng đầu tiên. Địa vị đương nhiên cũng là vừa giảm lại hàng.

- Hoàng thất mặc dù không có thủ tiêu Trạch Thiên Các, nhưng cũng không có lại trọng dụng, nơi đó đã không còn tư cách chiêu thu đệ tử, chẳng qua là ban đầu giữ lại những người kia ở bên trong tự thân sinh sôi, bản thân truyền thừa. Tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì? Có cái gì thì nói cái đó, đừng lề mề!
Chương 1960 Huyết Kiếm Kiếp Trước (3)

- Ta chỉ nghe nói, hoàng thất nhìn như vắng vẻ Trạch Thiên Các, nhưng thật ra đang cầm tù Trạch Thiên Các. Không cho phép người ở bên trong đi ra, cũng không cho phép người bên ngoài đi đến thăm viếng, nhưng đủ loại Linh Bảo chưa bao giờ từng đứt đoạn, thường thường đưa đến bên trong.

- Còn đi đưa Linh Bảo??

- Ta chỉ nghe người khác nói qua tình huống như thế, cụ thể không phải rất hiểu rõ.

- Bây giờ ở trong đó bao nhiêu người?

- Trạch Thiên Các tựa như là cấm kỵ bên trong nội thành, không có người nào dám điều tra, cũng không có ai dám đi đến, cho nên tình huống nơi đó, người biết ít càng thêm ít.

Sau khi Độc Cô Sát nói xong, tranh thủ thời gian bổ sung thêm một câu:

- Ta thật sự chỉ biết nhiều như vậy.

Khương Phàm trầm mặc thật lâu, nói:

- Thành khu thứ năm có chợ giao dịch nô lệ không?

- Bên trong tám bộ thành khu, mỗi thành khu đều có. Ngươi muốn tuyển chọn nô lệ?

- Ta mặc kệ ngươi dùng cách gì, phải rải tin tức vào phía trong thành khu, liền nói... Thành khu thứ năm tới một nhóm mới nô lệ, trong đó có nhóm nữ nô, có được Ngọc Hồ linh văn.

- Ngươi muốn làm gì?

- Câu cá Kim Luân vương phủ.

- Kim Luân vương phủ? Ngươi chỉ là Từ Thát Khấu?

- Sợ sao?

- Từ Thát Khấu là hài tử Kim Luân Vương sủng ái nhất, nếu như hắn có cái gì ngoài ý muốn...

- Ngươi cứ việc làm theo!

Độc Cô Sát liên tục chần chờ, nói:

- Rải tin tức giả rất dễ bị người khác hoài nghi, kỳ thật gần đây thật đúng là có tới một nhóm nô lệ đặc biệt, nhưng không ở thành khu thứ năm, mà là phần khu thứ tám. Bọn hắn là Hồng Vân thương hội của Tiết gia ở Tây Cương.

- Tiết gia có bối cảnh hầu phủ, trước mắt lại còn là Thương Viêm hầu phủ cường thịnh, thương hội kinh doanh cũng vô cùng khổng lồ, phụ trách vận chuyển vật tư cho quân đoàn Dạ Lang ở biên cương.

- Nhưng không biết gia chủ Tiết gia nghĩ như thế nào, lại thừa dịp quân đoàn Dạ Lang ở thời kỳ nhạy cảm mệt mỏi trước mắt, lại tăng giá lên. Sau sự kiện Thiên Đãng sơn, quân đoàn Dạ Lang nhận mật lệnh của hoàng thất, cần tăng cường pháp trận cho phòng tuyến biên cương, cho nên nơi đó có nhu cầu cấp bách số lượng lớn vật tư.

- Đối với một ít yêu cầu của Tiết gia bọn hắn có thể nhịn được thì nhịn, nhưng Tiết gia được một tấc lại muốn tiến một thước, báo giá càng ngày càng quá phận, cuối cùng bị người phụ trách mời chào vật liệu của quân đoàn báo cáo đến thống soái nơi đó.

- Quân đoàn Dạ Lang tổn thất nặng nề tại Thiên Đãng sơn, thống soái từ đầu đến cuối vẫn đang kìm nén cơn tức giận, cho nên... quân đoàn Dã Lang trực tiếp sai khiến một bộ mười vạn người, trong vòng mười ngày, càn quét đại địa Tây Cương, tiến hành niêm phong tất cả phân hội của Hồng Vân thương hội, cưỡng ép giam toàn tộc Tiết gia.

- Chuyện nháo đến hoàng thất nơi này, Thương Viêm Hầu Phủ phía sau Tiết gia, còn có thế gia kết giao, đều nhao nhao thỉnh nguyện nghiêm trị Dạ Lang thống soái, nhưng hoàng thất cuối cùng lại có khuynh hướng nghiêng về Dạ Lang thống soái, dù sao bây giờ là thời kỳ chiến tranh, cần ổn định quân tâm.

- Cuối cùng, tất cả vật tư của Hồng Vân thương hội, phong phú cho Dạ Lang quân đoàn, đề chấn khí thế. Toàn tộc Tiết gia mấy ngàn người, toàn bộ bị biếm thành nô lệ, răn đe. Đám chủ nô phần khu thứ tám là nghênh hợp một ít nhu cầu đặc thù của nội thành, tự mình chạy đến Tây Cương chia cắt một nhóm nữ quyến Tiết gia, mấy ngày nay sắp vào thành.

- Bằng vào những gì ta hiểu về Từ Thát Khấu, chỉ sợ hắn đều đã cấm dục hơn mười ngày, chờ nữ quyến Tiết gia tới tay ăn mặn. Đối với hắn loại công tử hoàn khố duyệt vô số nữ tử kia mà nói, bộ dáng, dáng người sớm đã không thể nào hấp dẫn hắn, thân phận mới là chủ yếu, cho nên... Ngươi hãy chịu đựng, mấy ngày nay hắn sẽ từ trong thành đi ra.

Khương Phàm hài lòng gật đầu:

- Rất tốt! Sau này đều như vậy, cố gắng mà phối hợp với ta!

Phối hợp?

Chết tiệt, ta đang hãm hại hài tử Kim Luân Vương!

Sắc mặt Độc Cô Sát âm trầm khó coi.

Khương Phàm ngồi trên ghế mây cười nhạt nói:

- Độc Cô đường chủ, nghĩ thoáng chút. Huyết Kiếm đường ngươi thật muốn đời đời kiếp kiếp sống uất ức dưới chân hoàng thành này sao? Vì mấy viên đan dược còn phải uất ức cân nhắc bán nữ nhi?

- Nếu như ta là ngươi, sẽ bắt lấy cơ hội này thật tốt, đánh cược hết thảy, thay đổi Độc Cô gia tộc, cùng vận mệnh Huyết Kiếm đường! Thuận tiện, thay rửa sạch tội danh cho tiên tổ các ngươi!



- Phụ thân! Hài nhi đã nghĩ kỹ!!

Độc Cô Kiếm Linh không đợi hừng đông đã đẩy cửa phòng ra, sắc mặt hơi trắng, khóe mắt rưng rưng, hai tay nắm thật chặt, dùng hết sức lực toàn thân, nói ra hai chữ:

- Con gả!!

- Ừm?

Độc Cô Sát giương mắt nhìn, từ trong suy nghĩ bề bộn xoắn xuýt lấy lại tinh thần.

- Ngài không cần đau đớn, con gả! Chỉ cần có thể cam đoan huynh trưởng tiến đến cao giai Niết Bàn, chỉ cần Huyết Kiếm đường có thể ổn định địa vị, Độc Cô Kiếm Linh... Nguyện ý xuất giá!

Trước đó Độc Cô Kiếm Linh vô cùng kháng cự cái gọi là thông gia, không chỉ bởi vì muốn ủy thân cho nam tử mà mình hoàn toàn không có tình cảm, càng là bởi vì thông gia để nàng giống như một vật phẩm tùy tiện giao dịch không có chút giá trị bản thân nào.

Nhưng, huynh trưởng thiên phú phi phàm, trầm ngâm ở bên trong Kiếm Đạo, ngay cả gia gia đều nói hắn là truyền nhân ưu tú nhất Huyết Kiếm đường mấy trăm năm qua, nàng thực sự không nguyện ý nhìn huynh trưởng bởi vì vấn đề tài nguyên mà dừng bước không tiến.

- Con nói chuyện thành thân sao, không cần.

- Không!! Hài nhi đã nghĩ thông suốt, con gả! Nhưng hài nhi có tám điều kiện!

Độc Cô Sát dở khóc dở cười:

- Tám điều kiện?

Độc Cô Kiếm Linh cắn chặt hai hàm răng trắng ngà nói:

- Tám cái! Chỉ cần đồng ý với con, ngày mai con có thể xuất giá!

Độc Cô Sát thô cuồng hung hãn, chỉ có khi nhìn đến nữ nhi, vẻ mặt mới có thể thư giãn:

- Thật không cần, ta đã giải thích với con, ta đều không nên có loại ý nghĩ kia. Con đã một đêm không ngủ, đi về nghỉ.

- Hài nhi đã nghĩ thông suốt! Hài nhi nguyện ý vì Huyết Kiếm đường mà hi sinh!

- Sao lại bướng bỉnh như thế chứ, ta đều đã nói là không cần.

- Phụ thân không cần cân nhắc vì con, con đã nghĩ thông suốt, con nhất định phải gả!

- Thật không cần. Chúng ta đã cùng người khác làm khác giao dịch, không cần thông gia.

- Giao dịch gì??

- Cái này dính đến bí mật gia tộc, con không cần phải để ý đến.

- Hài nhi là một thành viên của gia tộc, sao con có thể...

Độc Cô Kiếm Linh nói, đột nhiên phát giác trong góc lại còn có một người khác đang ngồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom