• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (5 Viewers)

  • Chương 184

Nhóm dịch: Hồng Mai


Trong phủ ở phường Vĩnh Gia, Trương Hoán và Lý Bí đang thương nghị lại lần cuối chi tiết của kế hoạch hành động. Lâm Đức Long ngồi một bên, ông chính là tay đao của lần hành động này.


“ Lúc nãy ta đi ngang qua Thôi phủ. Hôm nay Thôi Viên không tới cung Đại Minh, nghe nói ông ta ngã bệnh”.


Trương Hoán chắp tay sau lưng, chậm rãi đi lại trong phòng. Ánh mắt cực kỳ đắc ý, Trương Hoán cười nói: “ Đúng là ông trời đã trợ giúp. Một khi sự việc này xảy ra Thôi Viên không thể rửa sạch sự nghi ngờ là chủ mưu”.


“ Kế sách này rất hay. Như vậy, Vi Ngạc sẽ hận Thôi Viên thấu xương. Trong khi đó vị trí Thị lang bộ lễ trống không. Có thể nói một hòn đá trúng đích, phá vỡ cục diện bế tắc này” Lý Bí cực kỳ tán thưởng Trương Hoán. Ông chăm chú suy nghĩ một lát rồi nói: “ Vấn đề quan trọng là liệu ngươi có chắc chắn Bùi Tuấn sẽ tặng chức Thị lang bộ lễ cho Thôi Viên không?”


Trương Hoán đứng lại, hắn mỉm cười nói: “ Dùng tình cảm lay động, dùng lợi dẫn dụ. Ta nghĩ nhất định ông ta sẽ đồng ý”.


Lý Bí hiểu ý của Trương Hoán. Ông không hỏi tới chuyện này nữa. Lý Bí cẩn thận quan sát lại sơ đồ tuyến đường, ông cau mày lại và hỏi:” Thật ra ta nghĩ ra tay ở Khuyến Nông Cư là thích hợp nhất. Vì sao ngươi lại chọn cách ra tay trên đường ông ta quay lại phủ?”


“ Ta có ý định nắm lấy Khuyến Nông Cư để nó trở thành một cơ sở ngầm của ta nên ta không muốn nó bị phá huỷ. Còn nữa ở Khuyến Nông Cư có khá nhiều đại thần, khá nhiều người mang theo thị vệ. ta lo lắng các huynh đệ thất bại sẽ bị bắt. Ra tay ở phường Quang Đức. Thứ nhất là nơi đó gần nhà ông ta, ông ta lơ là, mất cảnh giác. Thứ hai trong phường Quang Đức không có quân đội. Quân doanh Tây thành gần phường Quang Đức nhất chính là của Thiên Ngưu Vệ của Bùi Tuấn. Cho dù các huynh đệ bị bắt tới đó, ta cũng có thể cứu ra”.


Trương Hoán nói tới đây, hắn quay sang cười áy náy nói với Lâm Đức Long: “ Thật sự xin lỗi khi sư phụ phải thay ta làm chuyện này”.


Lâm Đức Long vuốt mũi, cười gượng gạo nói: “ Làm một hai lần cũng chẳng sao. Coi như là ta trả tiền lộ phí đi quận Vũ Uy trước”.


“ Cam đoan sư phụ sẽ thích quận Vũ Uy”.


Trương Hoán vừa nói, hắn vừa lấy ra bọc vải đưa cho Lâm Đức Long, hắn thản nhiên nói: “ Những gì cần thiết đều ở trong bao này. Hy vọng sư phụ một đao có thể kết liễu ông ta”.


Tưởng Hoán xuất thân nhà nông. Ông ta đã từng phụ giúp gia đình công việc nhà nông. Sau khi thi đỗ tiến sĩ, ra làm quan thì xa rời công việc nhà nông. Tháng mười năm nay, Tưởng Hoán mua nửa phần đất ở Khuyến Nông Cư, tranh thủ thời gian nhàn rỗi bữa trưa vui thú nông điền khiến ông ta nhớ tới công việc ở nhà mấy chục năm trước. Ông ta say sưa làm việc, hàng ngày đều tới Khuyến Nông Cư làm việc một lần.


Hôm nay là ngày mùng năm tháng giêng. Với tư cách là người nắm quyền thực tế cao nhất ở bộ Lễ, ngay từ ngày mùng ba tháng giêng Tưởng Hoán đã tới triều phòng kiểm tra ( phòng nghỉ cho quan lại trước khi thiết triều ). Vì đây không phải là thời gian đi làm chính thức nên khi ăn trưa có thể quay về phủ. Phủ của Tưởng Hoán nằm ở phường Tuyên Đức, đối diện với Tây Thị. Nếu quay về phủ ở phường Quang Đức ăn trưa hết nửa canh giờ.


Đi kiểm tra một lát ở bộ Lễ không thể nói là mệt mỏi, nhưng loay hoay với thửa ruộng lúa mạch ở Khuyến Nông Cư lại khiến Tưởng Hoán mệt mỏi. Ông ta ngồi trong xe ngựa, nhắm mắt nghỉ ngơi. Xe ngựa chạy không nhanh, cũng chẳng chậm, cực kỳ bình yên. Hai bên xe ngựa có mấy kỵ mã tuỳ tùng đi theo bảo vệ.


Tuy Tưởng Hoán nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng trên thực tế ông ta rất lo lắng nghĩ về buổi triều kiến đầu năm mới. Đây lại là buổi triều kiến đầu tiên của Hoàng đế sau khi lên ngôi. Dựa theo tục lễ cũ, mặc dù không có sự kiện trọng đại nào sẽ được đưa ra, thế nhưng vẫn có một số manh mối cho sự kiện quan trọng xuất hiện sau này. Theo như những dấu hiện hiện nay. Buổi triều kiến năm nay sẽ giải quyết chủ yếu ba sự kiện. Một là sự biến Hà Đông. Sau sự thất bại của Trương gia, sẽ có một loạt thay đổi nhân sự và sắp đặt lại quân đội. Ví dụ như tân Thượng thư bộ lễ Lô Kỷ hay như một lần nữa Trương Phá Thiên trở nên nhàn rỗi, hay như áp dụng chính sách đồn điền ở khu vực Hà Đông. Trên thực tế là lấy cớ đồn điền quân đội để từng bước xâm chiếm đất đai của Trương gia.


Sự thay đổi tiếp theo chính là việc tham gia chính sự của các thế gia. Năm nay có rất nhiều con em của danh môn thế gia bước vào các cơ cấu quan trọng của triều đình. Ví dụ như con trưởng của Vi Ngạc, Vi Thanh là Lễ bộ chủ khách viên ngoại lang. Vương Nghiên, con trưởng của Vương Ngang làm Hình bộ ti môn viên ngoại lang. Còn có thứ tử của Sở Hành Thuỷ, con thứ của Bùi Tuấn, con trưởng của Lô Kỷ. Ước chừng có khoảng mười con em trẻ tuổi của các thế gia bước vào triều đình, và còn khoảng một trăm con em thế gia trở thành quan lại địa phương. Trong vòng mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên con em thế gia tham gia chính sự với quy mô lớn như thế.


Tưởng Hoán không khỏi âm thầm thở dài. Số lượng lớn con em thế gia tham gia chính sự trên thực tế đã cướp mất cơ hội của những sĩ tử bần hàn. Không cần phải nói, khoa cử năm nay sẽ cực kỳ gay gắt. Một số lượng lớn tiến sĩ khoa cử năm nay không có cơ hội được tuyển làm quan. Bọn họ chỉ còn một cách tới tìm kiếm nơi tiến thân ở các trọng thần triều đình, các quan lớn ở địa phương, làm tiểu lại, mạc liêu. Ngoại trừ kinh thành thì còn có các nơi Hà Đông, Hà Bắc và Lũng Hữu.


Nghĩ tới Lũng Hữu, Tưởng Hoán lại nghĩ tới sự biến Lũng Hữu vừa rồi. Đây nhất định sẽ là chủ đề chính của buổi triều kiến này. Tất nhiên liên quan tới Lũng Hữu còn chuyện liệu Đoàn Tú Thực có thể chính thức trở thành Tiết độ sứ Sóc Phương hay không. Lúc này chưa thể biết điều gì. Tưởng Hoán đã đầu quân cho Vi gia, lúc này ông ta có liên quan tới lợi ích của Vi gia, nhưng Tưởng Hoán vẫn thầm hối hận. Ông ta không hiểu việc lựa chọn đầu quân cho Vi gia có sáng suốt hay không?


Tưởng Hoán khẽ thở dài, mệt mỏi nhắm mắt lại.


Xe ngựa lộc cộc đi trên đường, tiến về Tây Thị ở phía trước. Tây Thị buôn bán chủ yếu các vật phẩm thiết yếu cho dân chúng, lương thực, vải vóc, muối, đường, chỉ bút. Lượng buôn bán rất lớn, khác xa so với Đông Thị phồn hoa chủ yếu bán xa xỉ phẩm, chính vì vậy còn được gọi là Kim Thị. Bây giờ đang là năm mới, lượng người chưa nhiều nhưng vẫn vô cùng rộn ràng ồn ào.


Xe ngựa đi qua Tây Thị, xe ngựa rẽ vào cổng phường Quang Đức. Phường Quang Đức là một phường nhỏ, có khoảng ngàn hộ gia đình. Vào ngày đầu năm mới, người đi lại trên đường trong phường rất thưa thớt, một vài đám trẻ tụ tập vui chơi, khoe khoang quà tặng ngày tết.


Xe ngựa chậm rãi đi vượt qua đám trẻ nhỏ, tiếp tục đi được khoảng hơn trăm bước. Lúc này đã nhìn thấy cánh cổng phủ thấp thoáng ở phía trước, xe ngựa chậm rãi đi chậm lại. Hai tên tuỳ tùng giục ngựa chạy lên thông báo cho người gác cổng mở cổng. Tưởng Hoán uể oải vươn vai, vén màn xe ra, chuẩn bị xuống xe đi vào trong phủ.


Lúc này xe ngựa đi ngang qua một hẻm nhỏ, Tưởng Hoán phát hiện ra trong hẻm có hai mươi mấy người cưỡi ngựa, chậm rãi rút trường kiếm, mũi tên nhọn đã đặt trên dây cung, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào xe ngựa của ông ta. Đột nhiên những ánh mắt lạnh lùng đó đồng loạt nhìn vào Tưởng Hoán. Ngựa xông tới, người ra tay, sát khí bùng phát như bão tố. Mấy tên tuỳ tùng phát hiện ra chuyện không ổn. Một số rút kiếm nghênh chiến, một số thì che chắn trước xe ngựa.


Mấy mũi tên xé gió lao tới với tốc độ cực nhanh. Tưởng Hoán rùng mình, theo bản năng ông ta nằm xoài người xuống. Tiếng ngựa hí lên thảm thiết, xe ngựa xóc nảy lên, xoay tròn rồi đổ ngay tại chỗ. Đầu Tưởng Hoán nặng nề đập vào vách xe ngựa, đau thấu xương, khiến Tưởng Hoán gần như ngất xỉu. Tưởng Hoán cực kỳ hoảng sợ, ông ta biết mình đã gặp thích khách.


Đúng lúc này đột nhiên Tưởng Hoán nhìn qua cửa sổ thấy một bóng người từ trên đầu tường lướt xuống. Một tiếng động nhỏ vang lên mui xe, Một thanh trường kiếm cắm vào mui xe, xoay một vòng. Lập tức mui xe xuất hiện một lỗ thủng lớn. Tưởng Hoán nhìn thấy một gương mặt đeo mạng, ánh mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm vào mình.


Tưởng Hoán không cả kịp gào lên tiếng “ cứu mang” một đạo lam quang từ trên mui xe phóng xuống, Tưởng Hoán chỉ cảm thấy trán mình mát lạnh. Trước mắt ông ta tối sầm, không biết gì nữa.


Vào ngày mùng năm tháng giêng năm Tuyên Nhân thứ hai, Thị lang bộ lễ Tưởng Hoán bị ám sát, mất mạng ngay trước phủ mình. Tin tức này khiến mọi người chấn động. Cho dù ai nấy thở dài nhưng ánh mắt thì lại tập trung vào vị trí Thị lang bộ lễ còn bỏ trống này.


Cuộc tranh đoạt vị trí Thị lang bộ lễ Đại Đường lập tức lại gây nên một cơn sóng dữ giữa các thế gia.


Ngày hôm qua, Thôi Viên đứng trước cửa sổ của Khuyến Nông Cư quá lâu nên bị phong hàn. Công việc chuẩn bị cho buổi triều kiến đầu năm đã xong vì vậy Thôi Viên ở trong phủ một ngày tĩnh dưỡng, không gặp bất kỳ ai.


Điều nuối tiếc lớn nhất của Thôi Viên chính là ông ta chỉ có một con trai, một con gái. Vì không muốn con cháu rơi vào cảnh hiếm hói, Thôi Viên không để cho con mình hạn chế số lượng thê thiếp. Kết quả là con ông ta Thôi Hiền nạp liền một lúc hai mươi mấy thê thiếp nhưng tác dụng gần như không có. Cuối cùng Thôi Viên chỉ có hai cháu nội, hơn nữa cả hai cháu này đều cho chính thế sinh ra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom