• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Danh Môn (4 Viewers)

  • Chương 453

Nhóm dịch: Hồng Mai


“ Thần lại không cho là như vậy, Trương Hoán không phải là Đại tướng cầm quân bình thường. Khả Hãn chỉ cần suy nghĩ một chút, hắn năm đó vẫn chỉ có một thành thì Vũ Uy liền phái sứ giả đến liên lạc cha của ngài cùng đánh tộc Thổ Phiên. Mà hiện tại hắn đã là Binh Bộ Thượng Thư Đại Đường, là quyền thần thứ hai của Đại Đường. Hắn há có thể không có nhãn quan này?”


Nói tới đây, Dược La Cát Linh đứng lên thi lễ thật sâu: “ Thần nguyện làm sứ thần của Khả Hãn đi tới Đường doanh, thuyết phục Trương Hoán giảng hòa cùng Khả Hãn.”


Trung Tinh Khả Hãn suy nghĩ một hồi lâu, liền dứt khoát quyết định: “ Có lẽ ngươi nói không sai, Thác Bạt Thiên Lý cũng là tử địch của Trương Hoán. Chỉ bằng điểm này, hắn có lẽ có thể suy nghĩ giảng hòa. Ngươi hiện tại cứ đi, nếu có cần thì ta có thể tự mình cùng hắn đàm phán.”


Đại doanh quân Đường cách đại doanh Hồi Hột ước độ mười dặm ở vào phía bắc trấn Hàm Tuyền. Giờ phút này Trương Hoán đang ngồi xếp bằng trong lều lớn tập trung tinh thần đọc một phong thư nhà. Thư là do thê tử Bùi Oánh viết, hy vọng hắn ở trong quân chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, bảo trọng thân thể. Nhưng tin trọng điểm cũng là Thôi Trữ đã vì hắn sinh hạ một con trai. Đứa con là trẻ sinh non, thân thể tương đối gầy yếu. Nhưng cả hai mẹ con bình an, mẫu thân đã đặt tên cho cháu.


Đang ở xa mấy ngàn dặm đột nhiên nghe được chính mình lại có con trai, Trương Hoán không khỏi nở ruột nở gan, hắn từ từ đi tới trước trướng ngắm nhìn những vì sao Đông Phương, nỗi nhớ nhà bỗng nhiên cồn cào ở trong lòng hắn. Lúc này, chỉ thấy một người thân binh từ xa chạy chậm mà đến. Trương Hoán thấy hắn đi lại vội vàng thì biết là có chuyện quan trọng, liền cất thư nhà vào trong ngực rồi hỏi: “ Có chuyện gì?”


“ Bẩm báo đô đốc. Bên ngoài có mấy chục binh lính Hồi Hột hộ tống một người đến đây, nói là đặc sứ của Khả Hãn.”


Trương Hoán ngẩn ra, Trung Tinh Khả Hãn phái sứ thần tìm chính mình, chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là hắn cũng đã biết cánh quân Vương Tư Vũ tiến chiếm Quy Tư cùng Yên Kỳ rồi sao?


“ Dẫn hắn đi vào!”


Trương Hoán bước nhanh trở về lều lớn rồi ngồi xuống. Chỉ chốc lát, vài tên thân binh dẫn Dược La Cát Linh đi vào. Dược La Cát Linh tiến lên thi lễ thật sâu “ Tể Tướng Hộ Đô Dược La Cát Linh dưới trướng Trung Tinh Khả Hãn tham kiến Trương Thượng thư!”


Trương Hoán nghe giọng hắn thuần khiết, không có chút xíu sự khó hiểu như của người Hồi Hột nói Hán ngữ thì không khỏi có chút có chút kinh ngạc mà hỏi: “ Ngươi chẳng lẽ là người Hán?”


“ Đúng vậy!” Dược La Cát Linh gật đầu đáp: “ Tại hạ nguyên quán là người Thái Nguyên Hà Đông, trong loạn An Lộc Sơn thì theo cha mẹ trốn vào Hồi Hột.”


Trương Hoán mỉm cười “ Nói như vậy thì chúng ta vẫn còn là đồng hương. Mời ngồi đi!”


Dược La Cát Linh ngồi xuống, hắn do dự một phen liền nói thẳng thắn: “ Trương Thượng thư còn nhớ rõ Thác Bạt Thiên Lý chứ!”


Trương Hoán không biết đối phương vì sao lại đột nhiên nhắc tới Thác Bạt Thiên Lý, hắn không nói gì mà chỉ cảnh giác nhìn vị khách không mời mà đến này. Dược La Cát Linh cười khổ một phen liền nói: “ Thực không dối gạt đô đốc. Chính Thác Bạt Thiên Lý này hiện tại đã gây ra sóng to gió lớn ở Hồi Hột. Hắn đã dẫn quân chiếm lĩnh Hàn Nhĩ Đóa Bát Lý, tuyên bố huỷ bỏ tư cách của Khả Hãn nhà ta, đồng thời lập con thứ của Đăng Lợi làm tân Khả hãn, còn Thác Bạt Thiên Lý hắn hiện tại đã là Tể Tướng nắm giữ đại quyền quân chính.”


Lúc này Trương Hoán mới hiểu được, nguyên lai Hồi Hột lại xảy ra nội loạn. Hiện tại đã có hai vị Khả Hãn, thực thú vị. Dụng ý đối phương tất nhiên là cầu hòa mà đến.


Hắn cười cười, mặt không biến sắc mà nói: “ Cho nên Khả Hãn các ngươi liền phái ngươi tới hạ chiến thư, ngày mai hai quân quyết chiến. Là ý tứ này chứ!”


“ Không! Không! Không!” Dược La Cát Linh sợ đến liên tục khoát tay “ Khả Hãn chúng ta phái tại hạ tới là muốn hòa giải cùng Trương Thượng thư, cũng không có ý quyết chiến. Thượng Thư ngàn vạn lần không nên hiểu lầm thành ý Khả Hãn chúng ta.”


“ Thành ý?” Trương Hoán ngửa mặt lên trời cười to, cười đến không ngừng được Dược La Cát Linh kinh hồn táng đảm. Hắn vừa muốn nói chuyện thì tiếng cười của Trương Hoán lại đột nhiên thu lại, lạnh lùng nhìn hắn điềm nhiên nói: “ Cách đây không lâu, Khả Hãn các ngươi phái người đi Trường An cầu hòa. Nhưng hắn đồng thời cầu hòa thì lại tự mình dẫn đại quân xuôi nam, tác phong hành sự như vậy thì ta sao có thể hiểu được thành ý của Khả Hãncác ngươi?”


“ Cái này”


Dược La Cát Linh cứng họng.


Trương Hoán đứng thẳng người lên, lạnh lùng bảo: “ Muốn hòa giải cũng có thể, buổi trưa ngày mai thì Khả Hãn các ngươi tự mình đến đại doanh của ta. Ta cùng với Khả Hãn các ngươi mật đàm. Nếu không, cho dù Khả Hãn chủ động rút quân thì ta cũng truy theo đến cùng, càng không nói đến buông tha Hiệt Kiền Già Tư.”


Dược La Cát Linh nghe giọng điệu Trương Hoán kiên quyết, đành phải bất đắc dĩ đứng dậy cáo từ. Đi tới cửa trướng thì lại nghe Trương Hoán nói ở sau lưng: “ Hãy chuyển lời cho Khả Hãn nhà ngươi, không nên nghĩ đến việc nhân cơ hội đánh lén. Như vậy hắn sẽ thật sự xong.”


Thân thể Dược La Cát Linh chấn động, hắn đột nhiên biết rõ thâm ý của Trương Hoán bèn quay đầu lại thi lễ Trương Hoán, liền bước nhanh đi.


Đúng vậy! Trương Hoán đã đem ý của mình kín đáo truyền cho Dược La Cát Linh. Hắn có thể đón nhận hòa giải, đương nhiên là hòa giải có điều kiện.


Trương Hoán chắp tay đằng sau đi ra ngoài - trướng, đêm hè gió mát hây hẩy thổi vào mặt của hắn. Hồi Hột phát sinh nội loạn, đây cũng là việc hắn thật không ngờ. Trong lòng hắn rất rõ ràng, chỉ cần giữ đại quân Trung Tinh Khả Hãn quá mười ngày thì quân Hồi Hột liền sụp đổ. Hắn hoàn toàn nắm chắc việc tiêu diệt toàn bộ mười lăm vạn quân Hồi Hột tại An Tây. Thậm chí ngay buổi tối hôm nay hắn sẽ có thể đánh bại kẻ địch.


Nhưng là hắn không muốn làm như vậy, hắn phải suy nghĩ về lâu dài. Thác Bạt Thiên Lý là một người có hận thù mãnh liệt đối với Đại Đường và là người có dã tâm. Một khi hắn thực sự cầm quyền, vậy quốc sách tây tiến của Hồi Hột chắc chắn thay đổi. Đại quân Hồi Hột sẽ lại xuôi nam lần nữa, giết hại dân vùng biên giới Đại Đường, đoạt lấy tiền của cùng con gái Đại Đường. Không thể! Hắn quyết không thể để Thác Bạt Thiên Lý nắm giữ Hồi Hột, Trung Trinh Khả Hãn mặc dù cũng không đáng tin, nhưng hắn ít nhất kế thừa quốc sách tây tiến của cha mình. Mà quốc sách đó đối với việc Đại Đường ổn định tình thế Mạc Bắc rất trọng yếu.


Như vậy, quân Đường liền có thể dành vào việc ra tay giải quyết từng dân tộc thiểu số như Khiết Đan, Thất Vi... Không cho bọn họ cơ hội phát triển an toàn. Thậm chí thu phục cả lãnh thổ rộng lớn ở phía tây Thông Lĩnh cũng cần có một thế cục ổn định tại Mạc Bắc.


Trương Hoán cũng hy vọng nội bộ người Hồi Hột gà nhà bôi mặt đá nhau sẽ tiến hành càng thảm thiết, càng kéo dài thì càng tốt. Buổi trưa hôm sau, ba nghìn kỵ binh Hồi Hột hộ vệ Trung Tinh Khả Hãn của bọn họ nhằm hướng đại doanh quân Đường chậm rãi mà đến. Lúc này đại doanh quân Đường đã sẵn sàng trận địa đón quân địch, phòng ngừa người Hồi Hột có thể xuất hiện đánh lén.


Ba nghìn kỵ binh ngừng lại cách đường doanh hơn một dặm, lập tức một đội quân Đường đi trước để điều đình. Rất nhanh, hơn trăm kỵ binh hộ vệ một chiếc xe ngựa tráng lệ nhằm hướng đại doanh quân Đường chạy tới.


Bên trong xe ngựa, Trung Tinh Khả Hãn tâm tình thấp thỏm nhìn đại doanh quân Đường đằng đằng sát khí. Nếu như nói hắn hôm nay không sợ hãi bị quân Đường giữ lại thậm chí sát hại thì là nói dối. Hơn nữa làm vua của một nước, hắn lại tự mình đến doanh quân Đường đàm phán, tự thân mình chính là một loại tư thái cực kỳ khuất nhụ. Nhưng tình thế quốc nội nghiêm trọng đã khiến cho hắn không có chỗ lựa chọn.


Hắn cũng biết Trương Hoán kỳ thật đã đáp ứng thỉnh cầu hòa giải của hắn. Cho dù điều kiện cần để trao đổi cũng có thể do sứ giả song phương thảo luận, Trương Hoán lại kiên trì muốn hắn tự mình đến quân doanh đàm phán. Thứ nhất là muốn xác nhận chuyện thiệt giả, nhưng quan trọng hơn là muốn cho các tướng sĩ dưới tay hắn một cái thông báo.


Xe ngựa chậm rãi mà đi giữa núi đai rừng thương của quân Đường, một trăm thân vệ của hắn tất cả cũng xuống ngựa đi bộ theo. Hai bên quân Đường đứng thành hàng khôi giáp sáng lòa, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú xe ngựa.


Xe ngựa rốt cục ngừng lại trước một lều lớn màu trắng. Trương Hoán dẫn mười mấy tên quan viên văn võ đã sớm chờ ở trước trướng, hắn thấy hai tên tướng lĩnh Hồi Hột và Dược La Cát Linh cùng nhau giúp một nam nhân mặc trang phục Hồi Hột xa xỉ từ trong xe ngựa bước ra. Chỉ thấy sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể gầy yếu, so với thủ lĩnh cường tráng người Hồi Hột trong tưởng tượng thì rất không giống. Trương Hoán liền quay đầu lại nhỏ giọng hỏi đại diện triều đình đến đây khao quân Ngự Sử Trung Thừa Trầm Phòng: “ Là hắn sao?”


Trầm Phòng hơn một tháng trước vừa mới từ đô thành Hồi Hột đi vòng mà đến đây, đã từng yết kiến qua Trung Tinh Khả Hãn. Hắn gật đầu “ Hắn đúng là Hồi Hột Khả Hãn.”


Trương Hoán thấy thần sắc Hồi Hột Khả Hãn có chút bất an liền cười lớn bước ra nghênh đón, chắp tay thi lễ với hắn: “ Trương Hoán nghe uy danh Khả Hãn đã lâu. Hôm nay là lần đầu gặp mặt, nếu có chỗ thất lễ mong rằng Khả Hãn lượng thứ.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Danh gia hào môn
  • Đang cập nhật..
Chap-674
Danh môn
  • Cao Nguyệt
Chương 630
Mối tình danh môn
  • Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 952
Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu
  • Giả Diện Đích Thịnh Yến
chap-149
Thế Gia Danh Môn
  • Thập Tam Xuân
chap-188

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom