• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (5 Viewers)

  • Chương 5592: Kỳ Điện hạ

Khoác lác?

Diệp Huyên không nói gì.

Tại sao lúc hắn nói thật thì không ai tin hết vậy?

Phải tự ngẫm lại bản thân thôi!

Chiến tướng rõ ràng không muốn nói nhiều với Diệp Huyên nữa, lập tức tăng nhanh tốc độ đi.

Diệp Huyên nhún vai một cái, cũng nhanh chóng đi theo.

Kiếm tiền mới là lẽ phải!

Chỉ chốc lát, chiến tướng đã dẫn hắn đến trước một vực sâu.

Diệp Huyên nhìn xuống vực sâu kia, dưới đó chỉ có một màu đen kịt, còn tản ra khí lạnh âm u, vô cùng đáng sợ.

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía chiến tướng, chiến tướng trầm giọng nói: "Ở phía dưới".

Diệp Huyên nói: "Ông xuống trước đi".

Chiến tướng không chút do dự mà thả người nhảy thẳng xuống vực sâu kia.

Diệp Huyên hơi ngẩn người, sau đó cười cười, rồi cũng nhảy thẳng xuống dưới.

Lúc vừa nhảy xuống, làn khí lạnh lẽo chợt tăng mạnh, thấu xương thấu thịt!

Diệp Huyên cả kinh trong lòng, vội vàng thả kiếm ý Nhân Gian ra để chống đỡ.

Nhưng hắn kinh hãi phát hiện ra, cho dù là kiếm ý Nhân Gian cũng khó mà chống lại được.

Bấy giờ, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc.

Đúng lúc này, hắn chợt cảm nhận được hai chân mình đã tiếp đất.

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó có một trận pháp khổng lồ, trung tâm trận pháp có một cô gái tóc dài mặc đồ đen đang ngồi xếp bằng. Bên dưới trận pháp hội tụ vô số bùa chú màu máu quỷ dị, những tấm bùa này hơi đung đưa, như đang có máu chuyển động, trông cực kì tà môn!

Lúc này chiến tướng đột nhiên chậm rãi quỳ xuống, run giọng nói: "Kỳ Điện hạ!"

Diệp Huyên liếc mắt nhìn chiến tướng, không nói gì.

Lúc này, cô gái tóc dài trong trận pháp chậm rãi mở hai mắt ra, khi thấy chiến tướng, nàng ta khẽ mỉm cười: "Ngươi thuộc tiểu đội nào?"

Chiến tướng vội vã cung kính nói: "Tiểu đội số chín, Lâm Phong bái kiến Kỳ Điện hạ".

"Tiểu đội số chín à".

Cô gái áo trắng khẽ nói: "Quân đoàn Thần Chiến các ngươi còn bao nhiêu người sống sót?"

Vẻ mặt Lâm Phong u ám: "Chỉ mình ta!"

Cô gái áo trắng cau mày lại.

Lâm Phong lại nói: "Bởi vì ta biết tiền của của chúng ta giấu ở đâu nên chúng mới không giết ta, nhưng ta chưa từng khuất phục bọn chúng".

Cô gái áo trắng khẽ cười nói: "Chỉ là vật ngoại thân thôi, cho dù ngươi có khuất phục chúng thì cũng chẳng ai trách cứ cả!"

Nghe vậy, Lâm Phong bỗng phẫn nộ: "Quân đoàn Thần Chiến ta thà chết trận chứ không khuất phục Thần Qua tộc, vĩnh viễn cũng sẽ không!"

Cô gái áo trắng im lặng.

Quân đoàn Thần Chiến là nhánh quân đội có độ trung thành cao nhất Đế quốc Minh, trận chiến năm đó không một ai đầu hàng, gần như chết trận toàn bộ.

Như nhớ đến điều gì đó, ánh mắt cô gái áo trắng chợt trở nên lạnh lẽo.

Lâm Phong đột nhiên nói: "Kỳ Điện hạ, vị Diệp khoác... Diệp công tử này có thể phá trận pháp kia!"

Diệp Huyên liếc mắt nhìn Lâm Phong: "Ông có biết mình vừa cách cái chết bao nhiêu xa không? Chỉ cách một chữ thôi đấy!"

Lâm Phong cười trừ một cái, suýt nữa đã nói hớ rồi!

Cô gái áo trắng nhìn về phía Diệp Huyên, một khắc sau, nàng chợt cau mày lại: "Diệp công tử, vì sao cậu không có cảnh giới?"

Là không có.

Chứ không phải là nhìn không thấu.

Diệp Huyên liếc mắt nhìn cô gái áo trắng, cười nói: "Ta không tu cảnh giới".

Cô gái áo trắng hơi ngẩn người, sau đó nói: "Không tu cảnh giới... Chẳng lẽ Diệp công tử là người ngoài vòng trong truyền thuyết?"

Diệp Huyên liền vội vàng gật đầu: "Đúng!"

Cô gái áo trắng liếc mắt nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.

Nàng cũng không bảo là tin hay không tin.

Diệp Huyên cười nói: "Cô nương, ta và thuộc hạ của cô đã giao kèo với nhau, ta giúp cô phá trận này, cô cho ta một tỷ Thần Qua Tinh, cô có ý kiến gì không?"

Cô gái áo trắng nói: "Có".

Diệp Huyên sửng sốt.

Lâm Phong cũng sửng sốt.

Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên: "Diệp công tử, ta phải cảnh cáo cậu một điều, người giam cầm ta là Thần Qua tộc. Cậu không thuộc thời đại của chúng ta nên có lẽ không biết sức mạnh của Thần Qua tộc. Nhưng ta có thể nói cho cậu biết, tộc này hiện nay vô cùng mạnh mẽ, sức mạnh của họ chắc chắn vượt quá sức tưởng tượng của cậu. Cậu cứu ta thì có nghĩa là đã kết một phần ác nhân, nhân quả này tương lai có thể sẽ làm hại đến cậu, cậu phải nghĩ cho kỹ".

Nói rồi, nàng dừng lại một chút rồi bổ sung thêm: "Lời ta nói không phải cố ý khích tướng cậu, mà đều là lời thật lòng, không có ý gì khác".

Diệp Huyên nhìn cô gái áo trắng, trong lòng đúng là có hơi ngạc nhiên: "Chẳng lẽ cô nương không muốn thoát khỏi đây?"

Cô gái áo trắng cười nói: "Tất nhiên là muốn rồi. Nhưng ta cảm thấy phải nhắc nhở Diệp công tử trước một chút".

Diệp Huyên cười nói: "Vì sao?"

Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên: "Nếu không nhắc cậu, lương tâm ta cắn rứt".

Lương tâm!

Diệp Huyên ngây người, sau đó cười nói: "Hay cho một câu lương tâm cắn rứt! Cô nương đúng là một người thẳng thắn. Vậy thế này đi, ta cứu cô nương, nhưng cô nương đừng nói là ta cứu, cô thấy được không?"

Cô gái áo trắng nhìn Diệp Huyên một lát, rồi cười đáp: "Là do ta không chu toàn, đã đánh giá thấp công tử".

Diệp Huyên khẽ mỉm cười, búng tay một cái, kiếm Thanh Huyên phá không lao đi.

Mà đúng lúc này, trận pháp chợt rung lên kịch liệt, một khắc sau, một luồng huyết quang phóng thẳng lên trời, lao thẳng vào kiếm Thanh Huyên.

Ầm!

Kiếm Thanh Huyên bị chặn ngang lại.

Diệp Huyên sửng sốt.

Kiếm Thanh Huyên và huyết quang kia không ngừng giằng co với nhau.

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên nghiêm lại.

Đối phương có thể chống lại cả kiếm Thanh Huyên, đây là điều hắn không ngờ đến!

Đúng lúc này, luồng huyết quang kia đột nhiên nổ ra một sức mạnh kinh khủng.

Ầm ầm!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom