• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (3 Viewers)

  • Chương 5595: Chia chút đi!

Đây là một tòa thành cổ xưa, trước đây được thống trị bởi Đế quốc Minh, nhưng, bởi vì vị trí địa lý hẻo lánh, nên sau khi Thần Qua Tộc tiêu diệt Đế quốc Minh, nơi này cũng không gặp tai họa gì. Mà Thần Qua Tộc cũng không hứng thú gì với nơi này, cho nên hiện tại nơi này là một tòa thành tự do! Mà trải qua nhiều năm phát triển như vậy, hiện tại tòa thành này đã rất phồn hoa, là nơi chiếm cứ của các thế lực.

Diệp Huyên đang định tiến vào thành thì bị một thị vệ lập tức ngăn lại, thị vệ quan sát Diệp Huyên, cũng không nói gì.

Diệp Huyên khẽ cười, điểm tay, mấy miếng tinh thạch bình thường xuất hiện trước mặt thị vệ, thị vệ nhận lấy tinh thạch, sau đó lùi sang bên cạnh.

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ, tại sao người phải dung túng cho loại người này chứ?”

Diệp Huyên nói: “Vậy ngươi nghĩ ta nên làm gì?”

Tiểu Tháp nói: “Tiêu diệt!”

Diệp Huyên cười nói: “Nói như ngươi cũng không phải không có đạo lý, nhưng, đối với ta mà nói, cho hắn hay giết hắn, cũng chỉ là một suy nghĩ mà thôi! Có thể làm, cũng có thể không làm!”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Người như vậy là dung túng!”

Diệp Huyên khẽ nói: “Có vài quy tắc không tốt, tồn tại cũng là hiển nhiên! Ví dụ, ta giết hắn, đổi người đứng ở đây, đối phương cũng vẫn tiếp tục làm ra chuyện như vậy! Trừ phi ta tiêu diệt toàn bộ tòa thành!”

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Huyên khẽ cười, sau đó nói: “Lời của ngươi, khiến ta nghĩ đến một chuyện, đó là thư viện của ta! Có thể tưởng tượng, trong thư viện, chắc chắn cũng có những quy tắc mà ta không biết… Có thể ngăn chặn hết được sao? Không thể! Con người đều có lòng tham, ta không thể tiêu diệt được lòng người!”

Tiểu Tháp thấp giọng nói: “Vậy người cứ dung túng như vậy sao?”

Diệp Huyên khẽ nói: “Những chuyện phiền phức này cứ giáo cho Thanh Khâu và Tần Quan xử lý đi! Ngươi và ta bận tâm làm gì?”

Nói xong, hắn đi vào trong thành!

Lúc này, thị vệ kia bỗng nói: “Đợi đã!”

Diệp Huyên quay người nhìn thị vệ kia, thị vệ nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Không đủ!”

Không đủ!

Diệp Huyên chớp mắt: “Trước đó ta thấy người đi vào thành đưa tinh thạch cho ngươi, ta so với bọn họ, có lẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít!”

Thị vệ nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ta nói không đủ là không đủ!”

Diệp Huyên cười nói: “Có phải người nghĩ rằng ta dễ nói chuyện không? Cho nên mới muốn lấy nhiều hơn?”

Thị vị khẽ nheo mắt: “Đây là Hoang Thành, ta…”

Diệp Huyên bỗng vung tay.

Ầm!

Thị vệ lập tức bị tiêu diệt!

Không kịp động đậy gì!

Diệp Huyên quay người rời đi!

Lòng tham không đáy!

Sau khi vào thành, Diệp Huyên liếc nhìn xung quanh, cuối cùng, hắn tìm đến một quán rượu, khách trong quán rượu cũng khá nhiều.

Một tiểu nhị lên chào: “Khách quan muốn gọi gì?”

Diệp Huyên cười nói: “Đồ uống tốt nhất, thức ăn ngon nhất, cứ lên hết!”

Tiểu nhị vội nói: “Có ngay!”

Nói xong, hắn ta đi xuống!

Diệp Huyên tìm một chỗ gần đường phố ngồi xuống, từ vị trí này, vừa hay hắn có thể nhìn thấy cả đường phố, trên đường, người đến người đi rất náo nhiệt!

Không lâu sau, tiểu nhị đã bày rượu và thức ăn lên!

Một bàn đầy ắp!

Diệp Huyên kinh ngạc!

Không thể không nói, lúc này hắn mới cảm nhận được giống như được được sống!

Là cao thủ tu luyện, thật ra ăn hay không cũng chẳng quan trọng nữa.

Mà bây giờ, ăn thứ đồ trước mắt, hắn mới cảm thấy bản thân là một con người.

Người tu luyện càng tu càng mạnh mẽ, mà lòng người càng tu sẽ càng lạnh lẽo!

Ngay lúc này, một cô gái trang phục Miêu bỗng ngồi xuống trước mặt Diệp Huyên, nàng ta thắt bím tóc dài, trông dáng vẻ đáng yêu khéo léo, bên hông có một thanh đoản đao!

Diệp Huyên nhìn cô gái, cười nói: “Muội muội có chuyện gì sao?”

Cô gái cười nói: “Ta là người của Thần Qua Tộc!”

Diệp Huyên gật đầu: “Thì sao?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi giết chết người của ta!”

Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Ta không có!”

Cô gái nheo mắt: “Chúng ta đã điều tra, chính ngươi giết người của ta, hơn nữa, ngươi còn cứu một chiến tướng và một công chúa của Đế quốc Minh!”

Diệp Huyên nói: “Ta không có!”

Cô gái nhíu mày: “Ngươi dám làm không dám nhận?”

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Cô có chứng cứ không?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi muốn giở trò sao?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Làm gì cũng phải có chứng cứ, chuyện không có chứng cứ, cô đừng có nói bậy!”

Cô gái cười nói: “Ngươi muốn chứng cứ đúng không?”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái vỗ tay, ở bên cạnh, một ông lão bỗng đi ra!

Người đến chính là Trấn Nguyên lúc trước!

Trấn Nguyên nhìn thấy Diệp Huyên, khẽ cười: “Diệp công tử, lại gặp nhau rồi!”

Cô gái nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Chứng cứ ở đây, ngươi còn có gì nói không?”

Diệp Huyên uống ngụm rượu, sau đó nói: “Ngươi không phải người của Thần Qua Tộc!”

Cô gái nheo mắt: “Ngươi còn làm càn?”

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Nếu cô là người của Thần Qua Tộc, cô căn bản sẽ không nói nhiều lời vô ích với ta! Vì là một thế lực đỉnh cao, bọn họ sẽ không khiêm tốn như vậy! Rõ ràng, cô không phải Thần Qua Tộc! Nếu ta đoán không nhầm, cô là muốn đến dọa nạt ta, đúng không?”

Vẻ mặt Trấn Nguyên ở bên cạnh bỗng thay đổi.

Cô gái im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi đừng có nói bậy, phải có chứng cứ!”

Diệp Huyên cười nói: “Rời đi! Ta không phải người mà cô có thể gây sự được đâu!”

Cô gái nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi có được rất nhiều Thần Qua Tinh, đúng chứ?”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái nói: “Chia cho ta một ít, được không?”

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Dựa vào đâu?”

Cô gái xòe tay, khi Diệp Huyên nhìn thấy vật trong tay cô gái, hắn lập tức nhảy dựng lên: “Chết tiệt! A! Cô…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom