• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (2 Viewers)

  • Chương 5596-5600

Chương 5596: Nam Du Du

Vật gì?

Kiếm khí!

Mà luồng kiếm khí này không phải ai khác, chính là của cha!

Kiếm khí người đàn ông áo xanh!

Diệp Huyên ngây người nhìn cô gái trước mặt: “Cô… Cô là muội muội ta?”

Cô gái chớp mắt: “Không phải!”

Diệp Huyên nhíu mày.

Cô gái lại nói: “Ta là đồ đệ của hắn! Hắn nói, ta có thể đến tìm ngươi, ngươi sẽ chăm sóc ta!”

Diệp Huyên im lặng.

Lúc này hắn rất muốn mắng người!

Mẹ nó!

Hắn cũng muốn được chăm sóc mà!

Lão cha này toàn làm những chuyện không giống người!

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ta nên gọi ngươi là gì?”

Diệp Huyên thôi nghĩ, hắn quan sát cô gái, sau đó nói: “Ngươi được cha ta nhận làm đồ đệ, hẳn có điểm bất phàm!”

Cô gái gật đầu: “Đương nhiên!”

Diệp Huyên hói: “Bất phàm thế nào?”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Dương bá phụ nói ta là con gái của kẻ địch, vì vậy, nhận ta làm đồ đệ, có tính là bất phàm không?”

Diệp Huyên nhìn cô gái nhỏ chằm chằm: “Cô nghĩ sao?”

Cô gái nhỏ đứng dậy làm lễ với Diệp Huyên: “Sư huynh!”

Diệp Huyên im lặng.

Cô gái lại nói: “Nếu ngươi thấy xưng hô như vậy không ổn thì ta có thể đổi lại!”

Diệp Huyên hỏi: “Sao lại đến làm khó ta?”

Cô gái thấp giọng thở dài: “Ta không làm khó ngươi, quả thực ta là người của Thần Qua Tộc!”

Nghe vậy, Diệp Huyên chợt ngây người, hắn quay đầu nhìn Trấn Nguyên ở bên cạnh, Trấn Nguyên vội gật đầu.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cô là người của Thần Qua Tộc?”

Cô gái gật đầu: “Ta tên Nam Du Du, tiên tổ ta và Dương bá phụ quen biết nhau!”

Họ Nam!

Diệp Huyên nhíu chặt mày.

Đương nhiên hắn không biết, bởi vì hắn hoàn toàn không biết chuyện xảy ra trong thời đại của cha mình!

Trời thấy còn thương, hắn vừa sinh ra đã được nuôi thả rồi!

Nam Du Du lại nói: “Vốn dĩ ta đúng là đến gây sự với ngươi, nhưng, ta cảm nhận được huyết mạch trong người ngươi, vì vậy, ta chỉ có thể nói đạo lý với ngươi thôi!”

Diệp Huyên cười nói: “Ta không có ý làm kẻ địch với Thần Qua Tộc!”

Nam Du Du nhìn Diệp Huyên: “Nhưng, ngươi đã cứu kẻ địch của Thần Qua Tộc!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó: “Cô xem thế này được không, quay về nói với bọn họ là nợ con cha trả! Cô bảo bọn họ đi tìm cha ta đi, cha ta tên Dương Diệp, thích mặc bộ đồ màu xanh, nếu cần thiết thì ta có thể cho các ngươi một bức họa!”

Nam Du Du chớp mắt: “Ngươi không sợ bị đánh sao?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Cha con ta tình sâu nghĩa nặng, ông ấy sẽ không đánh ta!”

Nam Du Du thấp giọng thở dài: “Sư huynh, chúng ta nói chuyện chính đi! Ta tuân mệnh đến bắt ngươi, mà bây giờ, ta cũng rất khó xử! Nếu không bắt ngươi mà quay về, ta sẽ bị xử hình! Nếu bắt về, ngươi lại là sư huynh ta, sao ta có thể xuống tay với sư huynh chứ? Cho nên… Ta rất khó xử!”

Diệp Huyên nói: “Cô đi theo ta đi!”

Nam Du Du gật đầu: “Được thôi!”

Diệp Huyên ngây người: “Cô không suy nghĩ cân nhắc sao?”

Nam Du Du lập tức lắc đầu: “Không suy nghĩ!”

Diệp Huyên cạn lời.

Trấn Nguyên ở bên cạnh, vẻ mặt rất khó coi.

Thôi rồi!

Mẹ nó!

Người của Thần Qua Tộc phản bội rồi?

Còn làm gì được nữa!

Nam Du Du quay đầu liếc nhìn Trấn Nguyên, sắc mặt Trấn Nguyên bỗng tái nhợt!

Ông ta biết, đối phương muốn giết người diệt khẩu!

Quả như dự đoán, Nam Du Du vung tay, một luồng sức mạnh kinh khủng ập đến, Trấn Nguyên còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp bị tiêu diệt!

Nam Du Du vỗ tay, sau đó cười nói: “Sư huynh, vấn đề rắc rối được giải quyết rồi!”

Diệp Huyên cười nói: “Cô không sợ bọn họ đến kiếm chuyện với cô sao?”

Nam Du Du nghiêm túc nói: “Sư huynh sẽ che chở cho ta!”

Diệp Huyên nhìn Nam Du Du, sau đó nói: “Cô không phải người của Thần Qua Tộc?”

Nam Du Du gật đầu: “Đúng vậy! Ta chỉ là một người thờ phụng nhỏ bé của Thần Qua Tộc! Thuộc về bên ngoài!”

Diệp Huyên uống một ngụm rượu, sau đó nói: “Cha ta cho ngươi một luồng kiếm khí!”

Nam Du Du khẽ gật đầu: “Để bảo vệ ta những lúc cần thiết!”

Diệp Huyên cười nói: “Ông ấy có cho cô gì khác không?”

Nam Du Du nói: “Một bộ kiếm điển!”

Diệp Huyên nói: “Ta có thể xem không?”

Nam Du Du xòe tay, một bộ kiếm điển xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên mở ra nhìn, một lúc sau, hắn đóng kiếm điển lại rồi nói: “Hợp với cô!”

Bộ kiếm điển này đương nhiên rất tốt, nhưng không còn hợp với hắn!

Nam Du Du nhìn Diệp Huyên: “Chúng ta phải rời khỏi nơi này, nếu không, đợi khi Thần Qua Tộc tìm đến, chúng ta gặp rắc rối lớn mất!”

Diệp Huyên nói: “Giúp ta tìm một người!”

Nam Du Du nói: “Ai?”

Diệp Huyên nói: “Thanh Khâu! Nàng ấy dẫn theo một trăm người đến nơi này rèn luyện!”

Nam Du Du thấp giọng nói:” Vậy có lẽ nàng ấy ở Hoang Địa, nơi đó là nơi ở của Hoang Yêu, là một nơi rất tốt để rèn luyện!”

Diệp Huyên đứng dậy: “Đi!”

Nam Du Du nhìn Diệp Huyên: “Được!”

Nói xong, hai người lập tức biến mất.

Tại Hoang Địa!

Không lâu sau, Diệp Huyên và Nam Du Du đã đến Hoang Địa, vừa tiến vào Hoang Địa, Diệp Huyên bỗng nhíu chặt mày, bởi vì hắn cảm nhận được vô số luồng hơi thở mạnh mẽ.

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn phía xa, nơi cuối tầm mắt là núi non trùng điệp.

Nam Du Du khẽ nói: “Có lẽ bọn họ ở sâu trong núi, thực lực những Hoang Yêu kia rất mạnh, Thần Qua Tộc có mấy lần muốn thu phục bọn chúng, nhưng đều không thành công!”

Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Thực lực bọn họ có thể so với Thần Qua Tộc?”

Nam Du Du lắc đầu khẽ cười: “Đương nhiên không thể, nếu Thần Qua Tộc muốn tiêu diệt bọn họ thì vẫn rất dễ, nhưng, bọn họ có người che chở!”

Diệp Huyên hiếu kỳ: “Là ai?”
Chương 5597: Nam Du Du (2)

Nam Du Du thấp giọng nói: “Trụ Vương! Một người tu hành rất rất mạnh, ngay cả Thần Qua Tộc cũng phải nể mặt ông ta, vì vậy Thần Qua Tộc cũng không làm khó Hoang Yêu Tộc này!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn nhìn dãy núi kia, sau đó, hắn khẽ nhếch miệng, bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở của Thanh Khâu!

Nha đầu Thanh Khâu này đang ở trong ngọn núi này.

Diệp Huyên nói: “Đi thôi!”

Nói xong, hắn dẫn theo Nam Du Du, muốn đi qua nhưng một luồng hơi thở mạnh mẽ bỗng từ trên trời giáng xuống.

Cảm nhận được như vậy, sắc mặt Nam Du Du bỗng thay đổi: “Là cao thủ Thần Qua Tộc!”

Diệp Huyên cười nói: “Chớ có hoảng!”

Lúc này, một ông lão áo đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Nam Du Du, nhìn thấy ông lão áo đen này, sắc mặt Nam Du Du bỗng chùng xuống.

Ông lão áo đen nhìn Nam Du Du: “Ta không ngờ, ngươi lại đi phản bội!”

Nam Du Du cười nói: “Ta cũng không ngờ, người cung phụng như ông lại đích thân đến!”

Ông lão áo đen lạnh lùng nhìn Nam Du Du, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Hai người Đế quốc Minh đang ở đâu?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không biết!”

Ông lão áo đen nheo mắt: “Ngươi có thể phá phong ấn Thần Qua Tộc ta, nghĩ ra cũng không phải người thường, nào, khai tên ngươi đi!”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi thật sự cho rằng ta có thể phá phong ấn sao?”

Ông lão nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”

Diệp Huyên nhìn ông lão áo đen: “Quang câu dài bắt cá lớn, hiểu không?”

Ông lão áo đen ngây người.

Nam Du Du ở bên cạnh sững sờ, sau đó vội cười nói: “Người cung phụng, nếu ngươi không hiểu, vậy ngươi có thể quay về hỏi thử các tầng lớp cao của Thần Qua Tộc chúng ta!”

Sắc mặt ông lão áo đen trở nên khó coi!

Chẳng lẽ đây thật sự là tính toán của tầng lớp cấp cao của Thần Qua Tộc?

Quăng câu dài, bắt cá lơn!

Ông ta vẫn nửa tin nửa ngờ!

Sở dĩ có chút tin tưởng, là vì hai nguyên do, thứ nhất, hắn không tin Diệp Huyên có thể phá được phong ấn của Thần Qua Tộc, thứ hai, ông ta không tin Nam Du Du sẽ phản bội!

Nam Du Du cũng không có lý do phản bội!

Phản bội Thần Qua Tộc?

Chẳng khác gì tự tìm đường chết!

Ông lão áo đen im lặng một lúc rồi nói: “Trong tộc có tính toán gì?”

Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Thả bọn họ ra, sau đó lợi dụng bọn họ để diệt sạch tàn dư của Đế quốc Minh, hơn nữa còn lợi dụng bọn họ để có được kho báu của Đế quốc Minh!”

Ông lão áo đen trầm giọng nói: “Tại sao ta không nhận được tin?

Diệp Huyên cười nói: “Người cung phụng, loại chuyện như này, chẳng lẽ không phải càng ít người biết càng tốt sao? Nếu ngươi không tin, có thể quay về hỏi xem!”

Ông lão áo đen do dự rồi nói: “Lời của ngươi, có thật không?”

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nghĩ Nam Du Du sẽ phản bội Thần Qua Tộc sao?”

Ông lão áo đen thấp giọng nói: “Không!”

Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Theo tin tức chúng ta biết được, Kỳ điện hạ đã vào Hoang Địa rồi!”

Ông lão áo đen nói: “Ta đi cùng các ngươi!”

Nghe vậy, Diệp Huyên bỗng ngây người.

Nam Du Du chớp mắt, không nói gì.

Ông lão áo đen nói: “Tốt xấu gì ta cũng là cao thủ Cửu Cảnh đỉnh cao, sẽ không kéo chân các ngươi!”

Đây là công lao lớn, đương nhiên ông ta cũng muốn chia một phần!

Diệp Huyên không từ chối, cười nói: “Được!”

Nếu hắn từ chối, ông ta quay về hỏi một câu, vậy lập tức bị lộ rồi!

Nếu đã như vậy thì cứ để đối phương đi theo vậy!

Ông lão áo đen lại hỏi: “Ngươi thuộc phụ trách trực tiếp của ai?”

Diệp Huyên vẫn còn chưa tiếp lời, Nam Du Du bỗng nói: “Qua điện hạ!”

Qua điện hạ!

Nghe vậy, sắc mặt ông lão áo đen bỗng thay đổi!

Ly Qua!

Đây là thiếu tộc trưởng hiện tại của Thần Qua Tộc!

Vị điện hạ này cũng rất lợi hại, tuy là nữ nhưng danh tiếng trong Thần Qua Tộc không gì sánh bằng!

Ở trong một tộc lớn như vậy, một cô gái có thể trở thành thiếu tộc trưởng, đây đã đủ để nói rõ thực lực đáng sợ thế nào!

Nam Du Du bỗng nói: “Lão Trương, vị Diệp công tử này là thân tín của Qua điện hạ!”

Thân tín!

Vẻ mặt lão Trương khẽ dao động, ông ta nhìn Diệp Huyên, lập tức trở nên kính cẩn hơn: “Thì ra là người của Qua điện hạ, thất lễ thất lễ!”

Diệp Huyên cười nói: “Lão Trương, chúng ta đến Hoang Địa thôi!”

Lão Trương gật đầu: “Được!”

Vốn dĩ ông ta còn muốn chiếm vị trí chủ đạo, nhưng vừa nghe Diệp Huyên là người của Qua điện hạ, ông ta dứt khoát vứt bỏ suy nghĩ này!”

Qua điện hạ!

Đây chẳng phải là nhân vật trung tâm thế hệ tiếp sao?

Một khi Qua điện hạ lên chức, thì người này chắc chắn cũng sẽ lên theo.

Đây là sự khởi đầu trong tương lai của Thần Qua Tộc!

Phải kết giao!

Ngay khi ba người muốn tiến vào Hoang Địa, một nhóm cao thủ bỗng ngăn lại trước mặt ba người!

Diệp Huyên nhíu mày!

Nam Du Du dùng huyền khí truyền âm: “Thần Qua Tộc!”

Diệp Huyên cạn lời.

Lúc này, lão Trương kia đột nhiên quát lên: “Các người đang làm gì?”

Người đàn ông trung niên trong đó nhìn thấy lão Trương, lập tức ngây người, sau đó nói: “Lão Trương, ông…”

Lão Trương tức giận nói: “Ông cái gì mà ông? Còn không mau cút đi cho lão phi!”

Người đàn ông trung niên do dự rồi nói: “Lão Trương, chúng ta nhận được tin, hắn đã thả dư nghiệt của Đế quốc Minh, hắn…”

“Im miệng!”

Lão Trương lại quát lên: “Đây là Diệp công tử! Ngơi nói chuyện khách khí lên cho lão phu!”

Người đàn ông trung niên ngơ ngác.

Lão Trương không nhẫn nại nữa: “Mau cút đi, chớ có hỏi nhiều, có chuyện gì, thì lão phu gánh hết!”

Người đàn ông trung niên: “…”
Chương 5598: Nghi ngờ

Người đàn ông trung niên nhìn lão Trương, sau đó lại nhìn Nam Du Du!

Lúc này, hắn ta cảm thấy chuyện không hề đơn giản như vậy!

Chẳng lẽ là đang chấp hành nhiệm vụ bí mật gì đó?

Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên vội kính cẩn nói: “Lão Trương, làm phiền rồi!”

Nói xong, hắn ta lập tức đưa các cao thủ rời đi.

Lão Trương hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, chúng ta đi thôi!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu.

Ba người tiếp tục đi về phía trước!

Trên đường, lão Trương cười nói: “Diệp công tử, theo ta biết, dường như Qua điện hạ vẫn luôn ở Khổ Hải thương lượng với Thượng Cổ Dị Tộc…”

Diệp Huyên cười nói: “Lão Trương đang nghi ngờ thân phận ta sao?”

Lão Trương vội lắc đầu: “Không không! Ta chỉ có hơi hiếu kỳ, chỉ vậy mà thôi!”

Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Huyên, đợi Diệp Huyên trả lời!

Diệp Huyên cười nói: “Lão Trương, Qua tỷ…”

Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại.

Còn lão Trương thì sững sờ!

Qua tỷ?

Diệp Huyên khẽ cười: “Lão Trương, chuyện của Qua điện hạ, chúng ta chớ có hỏi nhiều, nàng ấy dặn dò thế nào, thì chúng ta cứ làm như vậy! Nếu ngươi nghi ngờ thân phận ta, thì ngươi có thể trực tiếp hỏi nàng ấy!”

Lão Trương im lặng!

Bây giờ trong đầu ông ta chỉ toàn là câu kia của Diệp Huyên: Qua tỷ!”

Hai người này có thân phận gì?

Chẳng lẽ người này là con riêng của tộc trưởng Thần Qua Tộc?

Nghĩ đến đây, lão Trương lập tức đau đầu!

Ông ta không chắc, nhưng ông ta hiểu một chuyện, chính là, người trước mặt này không thể chọc nổi!

Trên đường, Diệp Huyên cũng không nói gì thêm.

Thật ra, hắn hoàn toàn có thể giết chết lão Trương này, đối với hắn mà nói, cao thủ Cửu Cảnh thật ra cũng chẳng khác gì con kiến!

Đừng nói đến Cửu Cảnh, cho dù là cao thủ Chân Tiên Cảnh, hắn cũng có thể giết chết được!

Phương pháp gấp của hắn, uy lực đã nâng cao lên rất nhiều, cao thủ Chân Tiên, cũng khó mà ngăn cản!

Nhưng, hắn vẫn không giết chết đối phương, bởi vì nếu giết đối phương, sẽ kéo theo rắc rối liên miên!

Ngay lúc này, một luồng hơi thở kinh người bỗng từ trong rừng rậm phía xa lao đến!

Diệp Huyên nhíu mày, sau đó, một thú hoang bỗng lao ra.

Dáng hình yêu thú to lớn tựa như núi, vừa lao ra mà tựa như trời sập, vô cùng đáng sợ!

Sắc mặt lão Trương bỗng thay đổi, lập tức vung tay áo, một luồng sức mạnh kinh người bùng nổ!

Rầm rầm!

Tiếng nổ vang vọng khắp nơi, thú hoang kia lập tức bị đánh bay, còn lão Trương cũng lùi mạnh, lúc này, một bàn tay đè trên vai lão Trương, lão Trương lập tức dừng lại!

Là tay của Diệp Huyên!

Lão Trương nhìn Diệp Huyên, ánh mắt đầy vẻ kinh sợ!

Diệp Huyên khẽ cười: “Lão Trương, không sao chứ?”

Lão Trương kinh sợ trong lòng, ông ta phát hiện hình như ông ta đã đánh giá thấp thực lực của vị Diệp công tử trước mặt này rồi!

Mà lúc này, thú hoang phía xa lại lao đến!

Vẻ mặt Diệp Huyên bình tĩnh, khẽ điểm ngón cái.

Kiếm Thanh Huyên bay ra!

Ầm!

Chỉ thấy kiếm quang lóe lên, yêu thú lập tức bay xa mấy vạn trượng, khi dừng lại, từng mảnh vảy khắp người đều hóa thành hư vô, chỉ còn lại máu thịt!

Lão Trương ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt!

Yêu thú kia, ít nhất cũng Bát Cảnh!

Sức chiến đấu của yêu thú bình thường cũng mạnh hơn loài người một chút, vì vậy, yêu thú Bát Cảnh có thể đấu với cao thủ loài người Cửu Cảnh, hơn nữa, cao thủ loài người cũng chưa chắc thắng được!

Mà lúc này, yêu thú kia lập tức bị Diệp công tử này dùng một kiếm giết chết, không còn sức chiến đấu!

Hơn nữa, lại còn nhẹ nhàng bình tĩnh như vậy!

Không hổ là người của Qua điện hạ!

Lúc này, lão Trương đã không còn nghi ngờ thân phận của Diệp Huyên nữa!

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta đi thôi!”

Ba người tiếp tục đi lên trước!

Không lâu sau, ba người ra khỏi rừng rậm, mà trước mặt ba người là một đồng bằng, mênh mông vô tận.

Lão Trương trầm giọng nói: “Tiến lên trước, chúng ta sẽ đi vào khu vực trung tâm của Hoang Yêu Tộc rồi! Hoang Yêu Tộc này…”

Diệp Huyên cười nói: “Không sao!”

Nói rồi, hắn đi về phía xa!

Lão Trương nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Du Du cô nương, tại sao trước giờ ta chưa từng nghe nói đến Diệp công tử này vậy?”

Nam Du Du cười nói: “Bình thường thôi, hắn không phải người của vũ trụ chúng ta! Là yêu nghiệt đỉnh cao mà Qua điện hạ mời đến từ vũ trụ khác!”

Lão Trương khẽ gật đầu: “Chẳng trách!”

Nam Du Du nhìn lão Trương, sau đó cười nói: “Qua điện hạ rất tin tưởng hắn, giống như đệ đệ ruột vậy!”

Nói xong, nàng ta nhanh chân đi về phía xa.

Lão Trương im lặng đứng tại chỗ!

Từ quan trọng: Đệ đệ ruột!

Lão Trương như có điều suy tư.

Lúc này, ông ta hiểu rõ rồi!

Ba người đi không bao lâu, bỗng phía trước có tiếng chiến đấu, Diệp Huyên nhìn phía xa, cuối tầm mắt, có hai người đang đại chiến cùng một yên thú.

Một nam và một nữ!

Nhìn thấy yêu thú kia, vẻ mặt lão Trương bỗng trở nên nghiêm trọng!

Đây là Hoang Yêu Cửu Cảnh đỉnh cao!

Thực lực Hoang Yêu này, không chỉ đáng sợ bình thường!

Diệp Huyên nhìn Hoang Yêu kia, không thể không nói, thực lực Hoang Yêu này quả thực rất mạnh!

Hai cao thủ loài người kia cũng không yếu, hai người liên thủ cùng nhau, Hoang Yêu kia đã bị trấn áp!

Sức lực Hoang Yêu kia rất mạnh, nhưng, tốc độ lại không nhanh, còn hai cao thủ loài người kia lại rất linh hoạt, tránh né tất cả đòn tất công của Hoang Yêu!

Không lâu sau, Hoang Yêu kia lập tức bị đánh bại rút lui, thấy tình thế không ổn, Hoang Yêu kia không đánh nữa, trực tiếp chạy thoát thân!

Mà hai cao thủ loài người cũng không đuổi theo!
Chương 5599: Nói đạo lý!

Sau khi ngừng lại, gương mặt hai cao thủ loài người vẫn tươi cười.

Lúc này, hai người bỗng nhìn về phía Diệp Huyên.

Nhìn thấy ba người Diệp Huyên, hai người bỗng ngây người, sau đó, hai người lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, thấy vậy, sắc mặt lão Trương chợt thay đổi, đang định ra tay thì hai người kia lại kính cẩn thi lễ với Diệp Huyên: “Bái kiến viện trưởng!”

Hai người này, chính là từ thư viện Quan Huyên!

Diệp Huyên khẽ cười, thật ra, mới đầu hắn đã biết thân phận của đối phương rồi, bởi vì trước ngực trái hai người có đánh dấu thân phận của thư viện Quan Huyên!

Cũng may, đối phương nhận ra hắn, chứ không làm ra chuyện gì ngu ngốc!

Diệp Huyên cười nói: “Thanh Khâu đâu?”

Người đàn ông kính cẩn nói: “Ở Hoang Yêu Đình phía trước!”

Diệp Huyên nói: “Đưa ta đi gặp nàng ấy!”

Người đàn ông vội nói: “Được!”

Nói xong, hai người vội vàng cung kính dẫn đường!

Lão Trương nhìn Nam Du Du, vẻ mặt ngạc nhiên.

Nam Du Du cười nói: “Sau này ngươi sẽ biết!”

Nói xong, nàng ta không nói gì thêm, đi qua, đương nhiên, thật ra nàng ta cũng không biết gì cả!

Lão Trương im lặng một lúc, cũng vội đi theo!

Trên đường, người đàn ông phấn khích nói: “Viện trưởng, sao người lại đến chỗ này?”

Cô gái trừng mắt nhìn người đàn ông: “Ca ca, huynh thật ngốc, viện trưởng đến đây, chắc chắn là tìm viện thủ rồi!”

Người đàn ông khẽ cười: “Đúng đúng!”

Bọn họ đương nhiên rất tôn kính Diệp Huyên, bởi vì thư viện Quan Huyên đã thay đổi vận mệnh của bọn họ.

Diệp Huyên cười nói: “Các ngươi tên gì?”

Người đàn ông vội nói: “Ta tên Tiêu Khâm, đây là muội muội ta, Tiêu Nhiễm!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu, cười nói: “Huynh muội các ngươi cùng nhau gia nhập thư viện sao?”

Tiêu Khâm gật đầu: “Đúng vậy!”

Nói rồi, hắn ta nhìn Diệp Huyên, sau đó cười nói: “Chúng ta vẫn luôn mong chờ được gặp viện trường, không ngờ nhanh như vậy đã được gặp rồi! Càng không ngờ viện trưởng lại trẻ như vậy!”, Diệp Huyên cười ha ha.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đến Hoang Yêu Đình, Diệp Huyên phát hiện, các yêu thú xung quanh không hề ngăn cản bọn họ.

Ngay sau đó, Diệp Huyên đã thấy Thanh Khâu!

Thanh Khâu đang ở trước cổng thành đợi bọn họ!

Nhìn thấy Thanh Khâu, vẻ mặt Diệp Huyên lập tức tươi cười, hắn đi đến trước mặt Thanh Khâu: “Nha đầu, đã lâu không gặp!”

Thanh Khâu cười nói: “Ca ca!”

Diệp Huyên khẽ xoa đầu Thanh Khâu, sau đó cười nói: “Chúng ta nói chuyện riêng đi!”

Thanh Khâu gật đầu.

Hai người quay người đi về phía xa!

Ở tại chỗ, lão Trương nhìn Thanh Khâu, khẽ nhíu mày.

Ông ta không cảm nhận được hơi thở của cô gái này!

Rất kỳ lạ!

Còn vẻ mặt Nam Du Du ở bên cạnh cũng trở nên nặng nề hơn hẳn!

Nàng ta biết người này!

Thiên Mệnh!

Tiên tổ nàng ta có viết một bộ biên niên sử các nhân vật, mà Thiên Mệnh này là một trong số đó!

Vì vậy, nàng ta biết sự tích của người trước mắt này!

Một cô gái vô địch!

Lúc này, lão Trương bỗng lên tiếng: “Chúng ta không phải đến tìm tàn dư của Đế quốc Minh kia sao?”

Nam Du Du nhìn lão Trương, sau đó nói: “Lão Trương, chúng ta đi theo Diệp công tử là được!”

Nghe vậy, lão Trương sợ hãi trong lòng, ông ta do dự chốc lát, sau đó nói: “Hiểu rồi!”

...

Ở bên kia, Diệp Huyên và Thanh Khâu chậm rãi bước đi.

Trên đường, Diệp Huyên cười nói: “Ta đã học một chiêu thức mới, phương pháp gấp!”

Sau đó, hắn khẽ vung tay, chớp mắt, thời không xung quanh lập tức bị gấp thành một đường!

Thanh Khâu nói: “Là nàng ấy dạy cho huynh?”

Diệp Huyên gật đầu: “Lợi hại không?”

Thanh Khâu cười nói: “Phương pháp gấp này, hiện tại huynh vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc, đương nhiên, với thần hồn của huynh mà có thể làm được như vậy, là rất nghịch thiên rồi!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”

Thanh Khâu lại nói: “Huynh đã từ từ nhảy ra thế giới hiện tại này rồi!”

Diệp Huyên khẽ cười: “Chung quy cũng phải trưởng thành mà!”

Thanh Khâu nhìn Diệp Huyên, khẽ cười, không nói gì.

Diệp Huyên chần chừ, sau đó nói: “Nha đầu, cảm giác mà muội và nàng ấy mang đến cho ta là, các muội biết hết mọi thứ, nhưng lại không nói cho ta biết, đúng không?”

Thanh Khâu im lặng.

Diệp Huyên nhìn Thanh Khâu, đợi nàng ấy trả lời.

Thanh Khâu khẽ gật đầu: “Chúng ta đều đang đợi huynh! Đợi huynh bước một bước này đến chỗ chúng ta!”

Diệp Huyên nhìn Thanh Khâu: “Các muội biết điểm cuối con đường của ta, đúng chứ?”

Thanh Khâu cười nói: “Huynh không cần nghĩ nhiều, đời người, phải trải qua thì mới là đời người, cứ hưởng thụ cuộc đời của bản thân mình, cứ đơn giản vậy thôi!”

Diệp Huyên lắc đầu khẽ cười.

Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên có chút hiếu kỳ hỏi: “Lúc trước ta nghe phụ thân ta từng nói đến thế giới thật giả, rốt cuộc đó là thế giới thế nào?”

Thanh Khâu nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo chính là ở thế giới này, một thế giới kiểu khác! Cũng giống như, thế giới trong tranh và thế giới ngoài tranh vậy!”

Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Ta hiểu rồi!”

Thanh Khâu khẽ cười rồi nói: “Ta phải đưa bọn họ quay về thư viện rồi!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Mới đó quay về rồi?”

Thanh Khâu gật đầu: “Ta và Hoang Tộc đã ký một hiệp nghị hợp tác, sau này người của chúng ta đều có thế đến Hoang Yêu Tộc rèn luyện, mà Hoang Yêu Tộc bọn họ cũng có thể gia nhập học tập tại thư viện, hai bên hợp tác cùng có lợi!”

Diệp Huyên chợt ngây người, sau đó nói: “Hoang Yêu Tộc dễ nói chuyện vậy sao?”

Thanh Khâu chớp mắt: “Vốn dĩ không dễ nói như vậy, nhưng, ta và “bạn tốt” Hoang Yêu Vương giao lưu một hồi, thì hắn quyết định hợp tác với ta rồi! Hả? Ánh mắt huynh là thế nào vậy? Tuy lúc đó kiếm của ta cách cổ hắn chỉ chừng không chấm mấy milimet, nhưng ta vẫn nói đạo lý mà!”

Diệp Huyên: “…”
Chương 5600: Đừng ức hiếp hắn

Diệp Huyên nghe những lời Thanh Khâu nói, không khỏi lắc đầu cười.

Hoang Yêu Vương thật bi đát!

Đương nhiên, điều này đối với Hoang Yêu tộc mà nói, cũng tuyệt đối không phải chuyện xấu!

Thư viện Quan Huyên hiện tại chính là phát triển không ngừng!

Thanh Khâu cười nói: “Ca, có tiền không?”

Diệp Huyên hơi ngẩn người, sau đó nói: “Muội cần tiền làm gì?”

Thanh Khâu trợn mắt với Diệp Huyên: “Đương nhiên là cho những đệ tử này tu luyện! Bọn họ tiêu tốn rất nhiều tiền! Ta lại ngại đi cướp, cho nên, ta vẫn là khá nghèo.”

Diệp Huyên lắc đầu cười, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Diệp Huyên.

Trong nhẫn chứa đồ có khoảng một trăm triệu Thần Qua Tinh!

Thanh Khâu chớp chớp mắt: “Nhiều vậy sao?”

Diệp Huyên cười nói: “Vậy trả lại ta một ít!”

Thanh Khâu lập tức thu hồi nhẫn chứa đồ, cười nói: “Vậy thì không được!”

Diệp Huyên cười ha ha.

Đúng lúc này, Thanh Khâu đột nhiên quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một người đàn ông trung niên đứng đó.

Người đàn ông trung niên thấy Thanh Khâu nhìn lại, vội vàng cung kính hành lễ: “Thanh Khâu cô nương!”

Thanh Khâu cười nói: “Hoang Yêu Vương, vị này chính là ca ca của ta, cũng là Viện trưởng thư viện Quan Huyên, ngươi làm quen đi!”

Nghe vậy, người đàn ông trung niên đầu tiên là ngẩn người, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, khi nhìn đến Diệp Huyên, hắn ta cau mày lại!

Ca ca này sao lại không mạnh bằng muội muội?

Thanh Khâu cười nói: “Ngươi có vấn đề gì sao?”

Hoang Yêu Vương vội vàng nói: “Không có!”

Nói xong, hắn ta hành lễ với Diệp Huyên: “Bái kiến Diệp công tử!”

Diệp Huyên cười nói: “Hoang Yêu Vương, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!”

Hoang Yêu Vương mỉm cười: “Không có gì hợp tác không hợp tác cả, Thanh Khâu cô nương và Diệp công tử có việc gì cần, dặn dò một tiếng liền được!”

Diệp Huyên quay đầu nhìn Thanh Khâu, rất hiển nhiên, kiếm của nha đầu kia không chỉ đơn giản là cách yết hầu đối phương vài milimet!

Đây là đánh cho khuất phục luôn rồi!

Thanh Khâu chớp chớp mắt: “Ca, huynh đừng nhìn ta như vậy, ta bình thường đều là sẽ không động võ! Ta với huynh giống nhau, đều là người nói đạo lý!”

Một bên, Hoang Yêu Vương lắc đầu cười, nụ cười có chút chua xót.

Diệp Huyên cười cười, sau đó nghiêm mặt nói: “Nha đầu, những người mà muội bồi dưỡng, có cách nào ràng buộc họ không!”

Những người được Thanh Khâu bồi dưỡng, thực lực đều cực kỳ nghịch thiên, hơn nữa, là Thanh Khâu tự mình bồi dưỡng, nếu sau này cả Thanh Khâu và hắn đều không có mặt, những người này một khi không có ràng buộc, đối với thư viện Quan Huyên mà nói, có thể sẽ không phải là một chuyện tốt!

Thanh Khâu nói: “Hiện tại có, về sau...”

Nói xong, nàng ấy khẽ lắc đầu: “Vẫn là câu nói đó, viện trưởng kế tiếp của thư viện Quan Huyên nhất định phải đủ mạnh, nếu không, thư viện Quan Huyên sẽ lập tức phân tách, bởi vì thực lực của các viện đều đang càng ngày càng mạnh, đặt ở trong thế tục, những viện này và các phân viện của thư viện Quan Huyên, đều là Phiên vương, hơn nữa, là các Phiên vương có thực lực cường đại”.

Diệp Huyên trầm lặng.

Thực lực hiện tại của thư viện Quan Huyên càng ngày càng mạnh, nhưng vấn đề lộ ra cũng càng ngày càng nhiều!

Nói ngắn gọn, có thể trấn áp thư viện Quan Huyên chỉ có mấy người, hắn là một, Thanh Khâu, Tần Quan, còn có Đinh Thược Dược, ngoài mấy người bọn họ ra, những người còn lại căn bản không trấn áp được thư viện Quan Huyên!

Thanh Khâu đột nhiên nói: “Ca, sau này huynh có giao thư viện Quan Huyên cho con huynh không?”

Diệp Huyên nhìn về phía Thanh Khâu: “Vì sao lại hỏi như vậy?”

Thanh Khâu cười nói: “Huynh chỉ có thể giao cho con huynh!”

Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?”

Thanh Khâu nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Nếu huynh không sao cho con huynh, thư viện Quan Huyên cũng sẽ lập tức phân tách! Đầu tiên, ta và Đinh cô nương, còn cả Tần Quan cô nương sẽ không quản thư viện Quan Huyên nữa! Những người từng đi theo huynh cũng sẽ không phục người khác, nếu đổi thành người khác, bọn họ sẽ tranh quyền!”

Diệp Huyên trầm lặng.

Thanh Khâu cười nói: “Đây là tâm huyết của tất cả chúng ta, ta tin rằng, huynh cũng sẽ không giao cho người ngoài, đúng không?”

Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên!”

Giống như những gì Thanh Khâu nói tương lai thư viện Quan Huyên chỉ có thể cho con hắn!

Cho người khác, thư viện Quan Huyên nhất định sẽ đại loạn!

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên nhíu mày: “Nha đầu, lúc trước bọn họ đều nói con ta có thể sẽ là người thiên mệnh tiếp theo, muội nghĩ sao?”

Thanh Khâu chớp chớp mắt, không nói lời nào.

Diệp Huyên trợn mắt với Thanh Khâu: “Có phải là không muốn nói không?”

Thanh Khâu cười nói: “Ca, huynh không cần để ý điều này, dù sao, cho dù con huynh là người thiên mệnh, cũng không có gì xấu đối với huynh, dù sao, nó không thể nào giết cha, không phải sao?”

Diệp Huyên trầm lặng!

Mẹ nó!

Điều này không nhất định!

Gen Dương gia ta cũng không có hiếu như vậy...

Thanh Khâu đột nhiên nói: “Ca, ta muốn dẫn bọn họ trở về! Huynh tiếp tục chơi!”

Diệp Huyên mặt đầy vạch đen: “Thế nào gọi là tiếp tục chơi, ta cũng rất cố gắng!”

Thanh Khâu cười hì hì: “Được được! Huynh tiếp tục cố gắng! Ta đi đây!”

Diệp Huyên có chút bất đắc dĩ: “Được rồi!”

Thanh Khâu nói: “Muốn gặp làm quen với mấy tiểu tử ta dẫn theo không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Thôi! Dù sao bọn họ quen ta!”

Thanh Khâu gật đầu: “Được!”

Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua Hoang Yêu Vương: “Hoang Yêu Vương, ca ca ta là người thật thà, ngươi đừng ức hiếp hắn!”

Hoang Yêu Vương vội vàng nói: “Không dám không dám!”

Thanh Khâu khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Ca, ta đi đây!”

Nói xong, nàng ta xoay người, biến mất tại chỗ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom