• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (6 Viewers)

  • Chương 5616-5620

Chương 5616: Báo thù

“Vô sỉ!”

Nhìn thấy Thượng Cổ Dị tộc lại dùng chiến thuật đánh luân phiên, các cao thủ bên phía Thần Qua tộc giận dữ mắng to.

Đúng là vô sỉ quá rồi!

Diệp Huyên cũng không biết nói gì cho phải.

Nếu đánh luân phiên kiểu này, chắc chắn hắn không được rồi!

Đánh vậy, người nào chịu nổi?

Diệp Huyên quay đầu nhìn các cao thủ Thần Qua tộc bên dưới, lúc này, một ông lão Thần Qua tộc chậm rãi đi ra!

Thái thượng trưởng lão của Thần Qua tộc!

Ngoài Ly Qua ra, đây cũng là cao thủ siêu cấp mạnh nhất Thần Qua tộc hiện giờ!

Thái thượng trưởng lão nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, ngươi nghỉ một lát đi, để ta đánh!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn quay người biến mất khỏi nơi này.

Diệp Huyên lập tức trở về bên trong Tiểu Tháp chữa trị thương tổn của mình.

Phía chân trời, Thái thượng trưởng lão của Thần Qua tộc nhìn cao thủ của Thượng Cổ Dị tộc nơi xa, cười nói: “Nào, để ta lĩnh giáo thực lực của cao thủ Thượng Cổ Dị tộc!”

Nói xong, ông ta chợt biến mất!

Nơi xa, cao thủ Thượng Cổ Dị tộc kia cũng biến mất theo!

Chiến đấu bắt đầu!

Trong Tiểu Tháp.

Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu điên cuồng hấp thụ Thần Qua Tinh, chữa trị thương tổn của mình!

Hắn phát hiện, cao thủ Chí Thánh Đỉnh Cao Cảnh đã là cực hạn của hắn!

Nếu như gặp phải cao thủ đỉnh cấp trên Chí Thánh, chắc chắn hắn sẽ chịu thiệt!

Mà hắn không dám chắn trong Thượng Cổ Dị tộc này có cao thủ Chí Thánh Đỉnh Cao Cảnh hay không!

Còn chưa đủ mạnh!

Diệp Huyên thầm thở dài một hơi, tiếp tục trị thương!



Một bên khác, Kỳ điện hạ đến trước một tiểu viện.

Ở bên cạnh nàng có một người đàn ông đi theo!

Chính là chiến tướng kia!

Kỳ điện hạ đi vào viện tử, vừa tiến vào viện tử đã nhìn thấy một cô gái, cô gái mặc một chiếc váy tím, đang trồng rau trong vườn!

Nhìn thấy Kỳ điện hạ, đầu tiên cô gái váy tím hơi ngẩn ra, sau đó đặt cái cuốc nhỏ trong tay xuống, khẽ nói: “Ngươi đến rồi!”

Kỳ điện hạ nhìn viện tử nơi xa: “Hắn ta ở bên trong?”

Cô gái váy tím gật đầu.

Kỳ điện hạ mỉm cười, sau đó nói: “Các ngươi sống cũng thật nhàn nhã!”

Cô gái váy tím không nói lời nào.

Kỳ điện hạ ngồi lên chiếc ghế mây bên cạnh, sau đó nói: “Ta vốn không muốn tới, nhưng cuối cùng ta vẫn tới! Bởi vì có một số chuyện, ta thật sự không cách nào quên được”.

Cô gái váy tím nhìn Kỳ điện hạ: “Ngươi muốn làm gì?”

Kỳ điện hạ cười nói: “Ngươi không cần gọi người đâu! Bây giờ Thần Qua tộc đang ngăn địch, bọn họ không có sức đến cứu ngươi!”

Cô gái váy tím nhìn chằm chằm Kỳ điện hạ, không nói lời nào.

Kỳ điện hạ lại nói: “Ta cảm thấy, có một vài món nợ, ngươi và ca ta phải trả, ngươi cảm thấy thế nào?”

Ánh mắt cô gái váy tính dần dần lạnh lẽo, mà đúng lúc này, trong phòng nơi xa bỗng truyền ra tiếng nói: “Tiểu Kỳ!”

Kỳ điện hạ nhìn về phía căn phòng, người trong phòng nói: “Để một mình ta trả những món nợ này, được không?”

Kỳ điện hạ lắc đầu: “Không thể!”

Người trong phòng im lặng.

Kỳ điện hạ khẽ nói: “Gần triệu người của Đế quốc Minh chết đi! Năm đó hoàng tộc chúng ta bị giết hầu như không còn! Ngươi cảm thấy, một mình ngươi có thể trả nổi không?”

Người trong phòng chìm vào im lặng.

Kỳ điện hạ chậm rãi nhắm mắt lại: “Ca, ngươi có thể theo đuổi tình yêu của mình, ta cũng tán thành ngươi theo đuổi tình yêu của mình, nhưng mà, ngươi không nên vì người mình thích mà đánh mất lý trí! Là một người đàn ông, không thể ngu muội như vậy! Cho dù là đàn ông hay là phụ nữ thì đều nên hiểu rõ một chuyện, đó chính là ngoài tình yêu ra thì còn có tình thân và tình bạn! Vì tình yêu là phá hủy tình thân và tình bạn, chuyện này ngu xuẩn biết bao?”

Người trong phòng vẫn im lặng không nói.

Kỳ điện hạ nói tiếp: “Từ nhỏ ta đã không thích tranh đấu, chỉ thích du ngoạn núi sông, nhưng bây giờ, ta không thể không gánh vác những thù hận này. Bởi vì nếu ta buông bỏ thù hận, đó chính là phản bội những tiền bối và đồng bào của ta. Ta không hận Thần Qua tộc, bởi vì ta và bọn họ vốn là kẻ địch, hai bên đánh tới người chết ta sống cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng ta hận ngươi, hành vi của ngươi thật sự giống như một kẻ ngu muội. Bất kỳ người đàn ông nào, một khi đánh mất ranh giới cuối cùng và nguyên tắc của bản thân vì phụ nữ, đó chính là ngu xuẩn. Tình yêu này vĩ đại lắm sao? Không, ta cảm thấy tình yêu này là ngu xuẩn, ca, ngươi còn ngu xuẩn hơn ta tưởng tượng”.

Người trong phòng chợt nói: “Đều là một mình ta sai, Tiểu Kỳ, buông tha cho mẹ con nàng đi, được không?”

Kỳ điện hạ quay đầu nhìn lại, không xa ngoài cửa có một cô gái đang đứng, cô gái chừng mười lăm mười sáu, trên mặt vẫn lộ vẻ non nớt.

Cô gái nhìn Kỳ điện hạ, vẻ mặt bình tĩnh.

Kỳ điện hạ cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không nên gọi ta một tiếng cô cô sao?”

Cô gái đi về phía Kỳ điện hạ, mà lúc này, cô gái váy tím đứng ra ngăn cản nàng ta, nàng ta lắc đầu: “Mẫu thân, nàng ta sẽ không tổn thương ta!”

Nhưng cô gái váy tím không buông tay mà nhìn chằm chằm Kỳ điện hạ.

Kỳ điện hạ nhìn cô gái, cười nói: “Trông rất giống ca!”

Cô gái tránh thoát cánh tay của cô gái váy tím, nàng ta đi đến trước mặt Kỳ điện hạ, sau đó nói: “Cô cô, ngươi sẽ không giết phụ thân và mẫu thân ta, đúng không?”

Kỳ điện hạ nói: “Ta sẽ!”

Cô gái giữ chặt cánh tay Kỳ điện hạ: “Ta cầu xin ngươi, được không?”

Kỳ điện hạ lắc đầu: “Không thể!”

Cô gái nhìn thẳng vào Kỳ điện hạ: “Vậy ngươi sẽ giết ta sao?”

Kỳ điện hạ lắc đầu: “Sẽ không!”

Cô gái nói: “Vậy sau khi ta lớn lên sẽ báo thù cho cha mẹ!”
Chương 5617: Kỳ điện hạ khủng bố!

Kỳ điện hạ cười nói: “Có thể!”

Cô gái cầu xin: “Cha mẹ vẫn luôn sống những tháng ngày yên bình ở nơi này, bọn họ sẽ không hại người nữa!”

Kỳ điện hạ khẽ cười, nói: “Bọn họ hại chết rất nhiều người, mà lúc đó những người kia thê thảm dường nào, ngươi có biết không?”

Cô gái im lặng.

Kỳ điện hạ khẽ nói: “Ta cũng muốn tha cho bọn họ, để thù hận trước kia chấm dứt tại đây, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ngươi, ta lại càng không muốn thù hận này kéo dài thêm nữa! Nhưng mà, ta không thuyết phục được chính mình”.

Cô gái kéo tay Kỳ điện hạ: “Cô cô, ngươi giết bọn họ rồi, ta sẽ luôn sống trong đau khổ và thù hận, mà ngươi, cũng không nhất định có được vui vẻ thật sự! Thù hận trong quá khứ là chuyện đã rồi, chúng ta không thể thay đổi, nhưng chúng ta có thể khiến bản thân sau này sống tốt hơn!”

Kỳ điện hạ im lặng.

Cô gái lại nói: “Cô cô…”

Chiến tướng ở bên cạnh chậm rãi quỳ xuống: “Điện hạ, năm đó quân đoàn Thần Chiến đều đã chết trận, trừ ta ra, không một người sống sót. Mà hoàng tộc, bất kể già trẻ, đều bị tàn sát gần như không còn, Thần Qua tộc đánh cướp một tháng bên trong hoàng thành, người phản kháng đều sống không bằng chết, toàn bộ hoàng thành máu chảy thành sông, thi thể chồng chất như núi…”

Nói xong, hai mắt hắn ta đỏ rực: “Thù hận như vậy, há có thể nói buông xuống là buông xuống?”

Kỳ điện hạ từ từ nhắm mắt lại!

Mà bên cạnh, sắc mặt cô gái trở nên trắng bệch!

Lúc này, cô gái váy tím bỗng lạnh lùng nói: “Giết bọn ta? Ngươi chắc chắn ngươi có năng lực đó sao? Ngươi…”

Còn chưa dứt lời, Kỳ điện hạ đã phất tay áo lên.

Uỳnh!

Một tia sáng trắng lập tức chui vào trong cơ thể cô gái váy tím, thoáng chốc, cô gái váy tím đã thần hồn câu diệt!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cô gái lập tức thay đổi, nàng ta muốn ngăn cản, nhưng lại bị một luồng sức mạnh kinh khủng khóa chặt toàn thân!

Mà lúc này, Kỳ điện hạ chậm rãi đứng dậy, sau đó đi ra bên ngoài, viện tử cách đó không xa trực tiếp bốc cháy.

Cô gái quỳ trên mặt đất không ngừng van xin!

Nhưng Kỳ điện hạ không quay đầu lại.

Nợ, là phải trả!

Cô gái quỳ ở phía sau, nàng ta nhìn thấy cha mẹ mình từ từ biến mất ngay trước mặt mình.

Lúc này, Kỳ điện hạ đột nhiên nói: “Nha đầu, bây giờ ngươi có thể buông bỏ thù hận không?”

Cô gái hơi cúi đầu, không để cho Kỳ điện hạ nhìn thấy thù hận và sát ý của mình.

Kỳ điện hạ mỉm cười: “Khuyên người khác buông bỏ là một chuyện rất dễ dàng, bởi vì chỉ cần nói miệng là xong. Mà khi loại chuyện này rơi xuống đầu mình rồi, ngươi mới phát hiện mọi chuyện đều không dễ dàng như vậy. Chưa trải qua đau khổ người ta thì đừng có khuyên người ta lương thiện. Giữ gìn sức khỏe!”

Nói xong, nàng ta và chiến tướng biến mất ở nơi xa.

Tại chỗ, rất lâu sau đó, cô gái chậm rãi đứng dậy, mặt không biểu cảm quay người rời đi.



Bên ngoài.

Chiến tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, đứa bé kia…”

Kỳ điện hạ khẽ nói: “Nàng ta không sai, sao ta có thể giết nàng ta?”

Chiến tướng muốn nói lại thôi.

Kỳ điện hạ cười nói: “Ngươi muốn nói ta lòng dạ đàn bà, nhổ cỏ không nhổ tận gốc, chôn xuống tai họa về sau cho mình, đúng không?”

Chiến tướng gật đầu: “Đúng!”

Kỳ điện hạ lắc đầu cười một tiếng: “Đổi một góc độ khác nhìn nhận vấn đề!”

Chiến tướng không hiểu.

Kỳ điện hạ khẽ nói: “Thứ nhất, nàng ta không hề sai, ta giết nàng ta là trái với sơ tâm, nếu bởi vì sợ bị trả thù mà giết nàng ta, vậy chẳng khác nào tự hủy tâm cảnh của mình, đời này sẽ khó mà đột phá! Về phần báo thù… ta giết cha mẹ nàng ta, nàng ta tìm ta báo thù, không phải là chuyện rất bình thường sao?”

Chiến tướng im lặng.

Kỳ điện hạ nói tiếp: “Đi thôi! Đến Thần Qua tộc, chỉ với Thượng Cổ Dị tộc, hẳn là không diệt được Thần Qua tộc, ta phải đến giúp một tay!”

Chiến tướng hơi do dự, sau đó nói: “Không phải ngươi nói Diệp công tử…”

Kỳ điện hạ mỉm cười, sau đó nói: “Ta đánh Thần Qua tộc thì liên quan gì đến Diệp công tử chứ?”

Chiến tướng: “…”



Thần Qua vực.

Giờ phút này, cuộc chiến của Thái thượng trưởng lão Thần Qua tộc và cao thủ Thượng Cổ Dị tộc đã đến thời khắc gay cấn nhất.

Thực lực hai người tương đương, ai cũng không làm gì được ai!

Đương nhiên, áp lực là ở bên phía Thần Qua tộc, dù sao, cao thủ Chân Tiên Cảnh của người ta gần như gấp đôi Thần Qua tộc!

Một khi không còn trận pháp, Thần Qua tộc sẽ nguy hiểm!

Đúng lúc này, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt mọi người!

Mà giây phút này, thương tổn của Diệp Huyên đã gần như khôi phục hoàn toàn!

Nhìn thấy Diệp Huyên, những cao thủ Thần Qua tộc nơi này lập tức thở phào nhẹ nhõm!

Diệp Huyên nhìn cuộc chiến của hai người nơi chân trời, sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc, một khi trận pháp bị phá, những cao thủ Thượng Cổ Dị tộc này sẽ xông vào Thần Qua vực, khi đó, Thần Qua vực căn bản không thể nào ngăn cản!

Vẫn may, xem ra bây giờ trận pháp này vẫn vững như thành đồng, Thượng Cổ Dị tộc muốn phá cũng không đơn giản như vậy.

Ít nhất là không thể phá trong thời gian ngắn!

Đúng lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện bên ngoài lồng ánh sáng!

Người tới chính là Kỳ điện hạ!

Nhìn thấy Kỳ điện hạ, trong lòng Diệp Huyên bỗng dâng lên cảm giác bất an.

Kỳ điện hạ mỉm cười, không một lời thừa thãi, nàng ta giơ ngón tay chỉ vào lồng phòng hộ kia!

Uỳnh!

Chín đại trận bỗng nhiên rung lắc dữ dội, ngay sau đó, chín đại trận ầm ầm sụp đổ, hóa thành hư vô.

Nhìn thấy cảnh tượng này, tộc trưởng của Thần Qua tộc lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta nhìn Kỳ điện hạ, run giọng nói: “Ngươi là… cao thủ Chí Thần Cảnh…”

Nghe vậy, sắc mặt tất cả mọi người nơi đây đều thay đổi.


Chương 5618: Miệng lợi hại

Chí Thần Cảnh!

Nghe thấy lời của Ly Minh, sắc mặt các cao thủ ở đây đều thay đổi!

Bao gồm cả cao thủ của bên phía Thượng Cổ Dị tộc!

Rất rõ ràng, bọn họ cũng không ngờ vị công chúa một nước này lại là cao thủ Chí Thần Cảnh!

Thoáng chốc, sắc mặt các cao thủ Thần Qua tộc đều trở nên vô cùng khó coi!

Bởi vì một số cao thủ thế hệ trước của Thần Qua tộc đã nhận ra thân phận của Kỳ Điện hạ này!

Đây là nợ máu!

Mà cao thủ bên phía Thượng Cổ Dị tộc thì lộ vẻ vui mừng!

Một cao thủ Chí Thần Cảnh đủ để nghiền ép toàn bộ nơi đây!

Bao gồm cả Diệp công tử ngông cuồng tự đại này!

Diệp Huyên cũng hơi bất ngờ!

Hắn không ngờ Kỳ Điện hạ này lại là cao thủ Chí Thần Cảnh!

Lần này không dễ chơi rồi!

Kỳ Điện hạ tiện tay đã phá được đại trận phòng ngự của Thần Qua tộc, mà bây giờ, Thần Qua tộc nằm vào thế yếu tuyệt đối!

Chân trời, Kỳ Điện hạ nhìn Diệp Huyên bên dưới, cười nói: “Diệp công tử đừng nhúng tay vào chuyện của Thần Qua tộc! Như thế nào?”

Diệp Huyên im lặng phút chốc, sau đó nói: “Kỳ Điện hạ, ta vẫn luôn có một nguyện vọng!”

Kỳ Điện hạ cười nói: “Đánh với Chí Thần Cảnh một trận?”

Diệp Huyên gật đầu.

Kỳ Điện hạ mỉm cười: “Chờ chuyện nơi này xong xuôi, ta đánh với Diệp công tử một trận!”

Diệp Huyên cười nói: “Hay là bây giờ luôn đi!”

Kỳ Điện hạ khẽ thở dài: “Cũng được!”

Diệp Huyên chìa tay phải ra, ngay sau đó, thời không nơi đây điên cuồng gấp lại!

Nhìn thấy cảnh này, cao thủ hai bên không hẹn mà cùng lùi ra xung quanh.

Bọn họ biết, Diệp công tử trước mắt muốn sử dụng đại chiêu rồi!

Kỳ Điện hạ nhìn Diệp Huyên: “Siêu thời không!”

Diệp Huyên cười nói: “Đúng!”

Vừa dứt lời, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn bất chợt rung động kịch liệt, tiếng kiếm reo khủng bố vang vọng khắp trời!

Sắc mặt Kỳ Điện hạ bình tĩnh.

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất!

Một luồng kiếm quang màu máu chợt lóe!

Dốc hết sức mình chém ra một kiếm!

Đối mặt với Kỳ Điện hạ đã đạt đến Chí Thần, hắn chỉ có thể dốc hết sức mình.

Bởi vì hắn dám chắc một điều, hắn tuyệt đối không có cơ hội chém ra kiếm thứ hai!

Nhìn thấy nhát kiếm kinh khủng này, sắc mặt cao thủ hai bên đều trở nên vô cùng nghiêm túc!

Mà sắc mặt của Kỳ Điện hạ kia vẫn tĩnh lặng như nước!

Khi một kiếm kia chém đến đỉnh đầu Kỳ Điện hạ, nàng đột nhiên điểm ngón tay về phía trước, ngay sau đó, thời không nơi ngón tay rơi xuống bỗng xuất hiện vô số gợn sóng!

Ầm ầm!

Bất thình lình, trong tầm mắt của các cao thủ nơi đây, một kiếm kia của Diệp Huyên trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang, sau đó tan thành mảnh nhỏ rồi dần dần tan biến!

Kỳ Điện hạ nhẹ nhàng phất tay áo, toàn bộ mảnh vỡ kiếm quang lập tức biến mất không còn, tất cả khôi phục lại bình thường!

Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Ta rất tò mò, với thực lực của cô, trận pháp của Thần Qua tộc căn bản không nhốt cô được, cô cần gì phải chờ ta đến cứu?”

Kỳ Điện hạ cười nói: “Khi đó ta vẫn chưa đạt đến Chí Thần!”

Diệp Huyên im lặng.

Lần này đúng là thả hổ về rừng rồi!

Kỳ Điện hạ bước chậm về phía Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, ngươi hẳn phải biết ân oán giữa ta và Thần Qua tộc, thù này, ta nhất định phải báo! Nhưng ta và ngươi cũng không có ân oán gì, cho nên, ta hi vọng ngươi đừng nhúng tay vào, được chứ?”

Diệp Huyên khẽ cười nói: “Ta đã không đủ sức để nhúng tay vào rồi!”

Kỳ Điện hạ khẽ gật đầu: “Vậy càng tốt!”

Thật ra nàng vẫn lo lắng, lo lắng Diệp Huyên gọi người kia, khi đó, có lẽ chuyện này sẽ càng phức tạp!

Diệp Huyên từ từ nhắm chặt hai mắt: “Qua Điện hạ, ta đã cố gắng hết sức!”

Hắn quả thật đã cố gắng hết sức rồi!

Vô địch lâu như vậy, lần này, cuối cùng cũng gặp phải đối thủ!

Tâm trạng của hắn đang rất phức tạp!

Cũng may lần này không phải là ngầu chưa nổi ba ngày!

Nên thỏa mãn rồi!

Đương nhiên, lần này hắn cũng không nản lòng, bởi vì hắn lại lần nữa phát hiện ra thiếu sót của mình, cho dù là phương pháp gấp cũng không hoàn toàn vô địch, nên nói là, hắn phải nghĩ cách nâng cao phương pháp gấp này!

Mà muốn nâng cao phương pháp gấp này, vậy phải nâng cao thần hồn của mình, bởi vì yêu cầu về thần hồn của phương pháp gấp này thật sự rất lớn!

Đúng lúc này, tộc trưởng Cổ Dị của Thượng Cổ Dị tộc đột nhiên tức giận chỉ vào Diệp Huyên nói: “Kỳ Điện hạ, giết hắn, tránh cho tai họa về sau!”

Nghe vậy, Kỳ Điện hạ hơi cau mày lại, nàng nhìn về phía Cổ Dị, Cổ Dị trầm giọng nói: “Kỳ Điện hạ, người này thật sự rất yêu nghiệt, nếu hôm nay không giết hắn, ngày sau sẽ không người nào có thể áp chế hắn!”

Những cao thủ Thượng Cổ Dị tộc còn lại rối rít gật đầu, bày tỏ đồng ý!

Diệp Huyên thoáng nhìn đám người Cổ Dị, sau đó nói: “Lời của các ngươi đã nhắc nhở ta!”

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, sắc mặt Kỳ Điện hạ lập tức trầm xuống!

Diệp Huyên cười nói: “Cho dù hôm nay các ngươi diệt được Thần Qua tộc thì ngày sau các ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ta, nếu đã như vậy, sao ta không tiêu diệt các ngươi luôn bây giờ nhỉ?”

Cổ Dị châm chọc nói: “Diệt bọn ta? Lấy cái gì diệt? Lấy miệng của ngươi sao?”

Diệp Huyên gật đầu: “Người đời đều cho rằng kiếm của ta lợi hại, thật ra không phải, miệng của ta mới lợi hại!”

Vừa dứt lời, hắn mở bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn.

Cổ Dị cười khẩy nói: “Miệng của ngươi lợi hại? Nào, trái lại ta cũng muốn được mở mang kiến thức!”
Chương 5619: Muội!

Diệp Huyên nhìn về phía Kỳ Điện hạ: “Kỳ Điện hạ, cô là một người rất được, ta hữu nghị nhắc nhở cô, bây giờ rời đi còn có thể sống!”

Rời đi!

Đông đảo mọi người nơi đây đưa mắt nhìn nhau.

Vị Diệp công tử này muốn làm gì?

Thật sự muốn dùng miệng diệt Thượng Cổ Dị tộc?

Nghe thấy lời của Diệp Huyên, sắc mặt Kỳ Điện hạ chợt trở nên khó coi!

Nàng biết, vị Diệp công tử trước mắt muốn sử dụng đại chiêu rồi!

Giây phút này, nàng rất tức giận, bởi vì Diệp công tử vốn đã không định dính vào chuyện này!

Mà Cổ Dị kia lại muốn nhổ cỏ tận gốc!

Lần này thì hay rồi!

Kỳ Điện hạ khẽ thở dài: “Diệp công tử, nếu bây giờ ngươi bằng lòng lùi bước, ta có thể bảo vệ ngươi và thư viện Quan Huyên của ngươi!”

Diệp Huyên nhìn Kỳ Điện hạ: “Bây giờ cô rời đi thì có thể còn sống, tin hay không tùy cô!”

Kỳ Điện hạ im lặng.

Cổ Dị ở bên cạnh lại châm chọc nói: “Đúng là buồn cười, buồn cười cùng cực! Mấy nghìn Chân Tiên Cảnh của Thượng Cổ Dị tộc ta ở nơi này, ngươi muốn diệt Thượng Cổ Dị tộc ta? Đến đi, ta cũng rất muốn nhìn xem ngươi diệt như thế nào”.

Diệp Huyên nhìn về phía Kỳ Điện hạ: “Nếu cô không đi, vậy cũng không thể trách ta rồi!”

Nói xong, hắn đang định mở miệng gọi ra hai chữ kia, Kỳ Điện hạ chợt nói: “Đợi đã!”

Diệp Huyên nhíu mày, Kỳ Điện hạ nói: “Diệp công tử, lần này ta nể mặt ngươi”.

Nói xong, nàng quay người rời đi!

Nghe thấy lời của Kỳ Điện hạ, sắc mặt Diệp Huyên bỗng sầm lại!

Mẹ nó!

Lại bị gài rồi!

Cái gì gọi là nể mặt chứ?

Rõ ràng là mình nể mặt nàng ta mà? Bây giờ nàng ta nói kiểu này, lại thành mình nợ nàng ta một ân tình!

Hắn ngu người luôn!

Mà sắc mặt đám người Cổ Dị ở bên cạnh cũng trở nên vô cùng khó coi!

Bọn họ không ngờ, Kỳ Điện hạ này lại chạy!

Cứ chạy đi như vậy?

Thù sâu hận lớn cũng không cần báo?

Sợ như vậy sao? Sắc mặt Cổ Dị vô cùng u ám: “Đã tu đến Chí Thần Cảnh rồi mà còn sợ này sợ kia, đúng là vô nghĩa!”

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Không phải ngươi muốn diệt Thượng Cổ Dị tộc ta sao? Đến đây! Mấy ngàn Chân Tiên của Thượng Cổ Dị tộc ta ở đây, ta cũng muốn xem ngươi dùng miệng diệt bọn ta như thế nào!”

Diệp Huyên gật đầu: “Như ngươi mong muốn!”

Nói xong, Diệp Huyên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay: “Thanh Nhi!”

Thanh Nhi!

Vừa dứt lời, kiếm Thanh Huyên rung lắc dữ dội, ngay sau đó, thời không bên cạnh Diệp Huyên bỗng nhiên vỡ ra, tiếp theo, một cô gái mặc váy trắng chậm rãi đi ra!

Nhìn thấy cô gái này, Diệp Huyên lập tức sửng sốt!

Đệt?

Mẹ?

Thanh Nhi tới không phải Thanh Nhi váy trắng, cũng không phải Thanh Khâu, mà là Diệp Thanh Thanh lúc trước từng ở cùng hắn một khoảng thời gian!

Ngày đó từ biệt, đã lâu không gặp!

Diệp Huyên không ngờ đối phương lại xuất hiện ở nơi này!

Chuyện này không khoa học chút nào!

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên: “Nhìn vẻ mặt này của huynh, hình như không chào đón ta lắm, vậy ta đi nhé?”

Tuy nói như vậy, nhưng nàng không hề có ý định rời đi!

Diệp Huyên vội nói: “Không phải ta không chào đón muội, chỉ là cảm thấy rất bất ngờ!”

Sắc mặt Diệp Thanh Thanh bình tĩnh: “Thật sao?”

Diệp Huyên cười nói: “Đúng vậy! Trái lại, ta rất bất ngờ và vui vẻ, ngày đó muội rời đi, ta từng phái người tìm kiếm muội, nhưng không tìm được bất kỳ tin tức gì của muội!”

Lời hắn nói cũng không phải là giả, ngày đó sau khi từ biệt, hắn có sai Ám Quân tìm kiếm Diệp Thanh Thanh, nhưng dù là Ám Quân cũng không tìm được Diệp Thanh Thanh!

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên: “Bọn họ bắt nạt huynh?”

Diệp Huyên gật đầu.

Bên cạnh, tộc trưởng Cổ Dị của Thượng Cổ Dị tộc cười khẩy: “Chỉ một người tới? Đủ sao? Nếu như không đủ, ngươi có thể gọi tiếp, nhớ kỹ…”

Đúng lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên biến mất!

Kiếm quang màu đen chợt lóe!

Nơi xa, đồng tử Cổ Dị bỗng nhiên co rụt lại, ngay sau đó, hắn ta chỉ cảm thấy giữa trán lạnh giá!

Hình ảnh chợt thay đổi, chẳng biết lúc nào đã có một thanh kiếm màu đen xuyên thủng miệng của Cổ Dị.

Giết trong chớp nhoáng?

Nơi đây, tất cả mọi người hóa đá ngay tại chỗ!

Diệp Thanh Thanh nhìn chằm chằm Cổ Dị đang kinh ngạc tới cùng cực trước mắt: “Có phải ngươi cho rằng mình rất giỏi nói chuyện?”

Nói xong, kiếm trong tay nàng bỗng nhiên xoay tròn.

Vèo vèo vèo!

Trong nháy mắt, miệng của Cổ Dị bị thái nhỏ, máu tươi bắn tung tóe!

Mà đúng lúc này, Diệp Thanh Thanh đột nhiên xoay người, kiếm quang vẽ ra một đường vòng cung hoàn hảo, ngay sau đó, đầu của một tên Chí Thánh Cảnh nơi xa trực tiếp bay xa mấy trăm trượng, máu tươi bắn cao mấy chục trượng.

Nhưng vẫn chưa kết thúc, chỉ thấy cơ thể Diệp Thanh Thanh chợt lóe, trong phút chốc, nơi đây xuất hiện mấy trăm vạn kiếm quang, dưới ánh nhìn chăm chú của các cao thủ Thần Qua tộc, mấy nghìn cao thủ Chân Tiên Cảnh của Thượng Cổ Dị tộc bị chém thành mấy chục vạn miếng, máu tươi giống như một cơn mưa to từ trên không trung trút xuống.

Một cơn mưa máu mang theo vô số bộ phận thi thể…

Cảnh tượng này khiến những cao thủ Thần Qua tộc chấn động không thôi!

Mẹ nó, đẫm máu quá rồi!

Diệp Huyên bên cạnh cũng bị chấn động!

Trước kia, Thanh Nhi váy trắng đều là một kiếm xóa sổ, Thanh khâu cũng gần như thế, mà sao… sao người này lại đẫm máu như vậy!

Táo bạo thế sao?

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Thanh Thanh thu kiếm, sau đó chậm rãi bước đến trước mặt Cổ Dị còn chưa chết: “Ai cho ngươi can đảm bắt nạt huynh ấy? Ngươi không biết huynh ấy là ca của bà đây à?”

Mọi người: “…”

Diệp Huyên: “…”


Chương 5620: Nằm mơ!

Ca ca?

Giữa sân, một đám cường giả Thần Qua tộc nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt kinh ngạc!

Vị Diệp công tử này đã mạnh như vậy rồi, mà muội muội của hắn lại còn mạnh hơn cả hắn?

Cả nhà đều là người mạnh!

Đương nhiên, sau khi kinh ngạc qua đi, đám cường giả Thần Qua tộc lại mừng như điên.

Thượng Cổ Dị tộc bị tiêu diệt rồi!

Mấy ngàn cường giả Chân Tiên Cảnh toàn bộ đều bị tàn sát!

Một kiếm!

Không thể không nói, giờ phút này những cường giả của Thần Qua tộc vẫn còn ngẩn người!

Vị tỷ tỷ cầm kiếm này mạnh như vậy sao?

Mà Cổ Dị đã hoàn toàn ngơ ngác!

Một kiếm!

Tất cả người của tộc mình đã bị xử lý rồi?

Một kiếm kia đã đảo lộn nhận thức của hắn ta!

Giờ phút này, hắn ta rốt cục cũng biết vì sao Kỳ điện hạ đã đạt đến Chí Thần Cảnh lại phải rút lui!

Phía sau vị Diệp công tử này có người lợi hại!

Xong đời rồi!

Cổ Dị từ từ nhắm hai mắt lại, thân thể và linh hồn bắt đầu thiêu đốt!

Giờ phút này, nhiều lời đã không còn ý nghĩa.

Người khác giải quyết, còn không bằng tự mình giải quyết, đi một cách thể diện chút!

Diệp Thanh Thanh lạnh lùng nhìn Cổ Dị đang bắt đầu thiêu đốt kia: “Ta cho ngươi chết chưa?”

Nói xong, nàng ta phất tay áo, ngọn lửa trên người Cổ Dị trực tiếp bị biến mất, ngay sau đó, một sợi kiếm quang bay thẳng vào giữa hai chân mày hắn ta, kiếm khí đính tại chỗ.

Cổ Dị căm tức nhìn Diệp Thanh Thanh, hắn ta không thể nói chuyện, nhưng ánh mắt có thể nói lên tất cả.

Diệp Thanh Thanh không thèm đếm xỉa hắn ta, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Có muốn trở nên mạnh hơn không?”

Diệp Huyên vội vàng gật đầu.

Hắn biết, sắp bật hack rồi!

Ha ha...

Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Theo ta đi!”

Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Ta bàn giao một chút!”

Diệp Thanh Thanh dừng bước: “Nhanh lên!”

Diệp Huyên vội vàng gật đầu, hắn xoay người nhìn về phía tộc trưởng của Thần Qua tộc ở một bên: “Tộc trưởng, ta có một chuyện muốn nhờ ngươi...”

Một lát sau, Diệp Huyên theo Diệp Thanh Thanh biến mất trước ánh mắt của mọi người.

Sau khi Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh rời đi, giữa sân, đám người Ly Minh hai mặt nhìn nhau.

Một lát sau, mọi người mừng rỡ!

Tiếng hoan hô không dứt bên tai.

Bên kia, một cô gái lẳng lặng nhìn tất cả mọi chuyện trước mắt.

Kỳ Điện hạ!

Lúc trước nàng không thật sự rời đi, mà là ẩn trong bóng tối quan sát hết thảy!

Sau khi nhìn thấy thực lực khủng bố của Diệp Thanh Thanh, nàng trầm lặng!

Chí Thần là điểm cuối sao?

Rõ ràng là không phải!

Kỳ Điện hạ nhìn về phía Thần Qua tộc, rất lâu sau, nàng thấp giọng thở dài, sau đó xoay người rời đi!

Ở bên cạnh nàng, chiến tướng kia đột nhiên nói: “Điện hạ...”

Kỳ điện hạ nói: “Thần Qua tộc, mệnh không nên tuyệt!”

Chiến tướng sắc mặt vô cùng khó coi!

Kỳ Điện hạ cười nói: “Nhưng mà, bọn họ cũng sẽ không tồn tại lâu đâu, Tộc trưởng đời này của Thần Qua tộc Ly Qua anh minh uy phong, hóa giải mối nguy của bọn họ, nhưng mấy ngàn năm sau, Thần Qua tộc vẫn sẽ diệt vong, chúng ta chờ là được!”

Chiến tướng có chút khó hiểu: “Vì sao?”

Kỳ Điện hạ nhẹ giọng nói: “Thế hệ này, bọn họ có người thiên mệnh che chở, có thể tránh đi đại họa, nhưng mấy ngàn năm sau... Nhân quả luân hồi, người mà bọn họ chọc vào cũng là người thiên mệnh...”

Chiến tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, vị Diệp công tử này là người thiên mệnh?”

Kỳ Điện hạ gật đầu: “Nếu không phải người thiên mệnh, hắn sao có thể không kiêng nể gì trêu chọc nhân quả như thế?”

Chiến tướng do dự một lát, sau đó nói: “Là hắn lợi hại, vẫn là người thiên mệnh tiếp theo lợi hại?”

Kỳ Điện hạ cười nói: “Vô địch ở thời đại của từng người!”

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Chiến tướng vẻ mặt nghi hoặc!

Không thể không nói, Kỳ Điện hạ của hiện tại làm cho hắn ta rất xa lạ...

...

Tuyệt Địa, Hoang Thành.

Lão Trương ngồi ở trên thềm đá, trầm lặng không nói!

Ông ta đang chờ mệnh lệnh của gia tộc!

Ông ta xong rồi!

Vất vả phấn đấu cả đời, kết thúc rồi!

Ông ta nhìn sách kế hoạch trong tay, lắc đầu cười khổ, đây quyển sách do ông ta thức đêm làm ra, chỉ cần cho ông ta thời gian, ông ta có thể thể hiện tài năng, tạo ra một sự nghiệp to lớn!

Nhưng mà, sự thật cho ông ta một cú đánh mạnh!

Lúc này đây, ông ta thật sự bị lừa tàn luôn rồi!

Hầy!

Lão Trương thấp giọng thở dài.

Lúc này, một ông lão áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt lão Trương, lão Trương nhẹ giọng nói: “Gia tộc xử phạt ta như thế nào?”

Ông lão áo đen đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười nói: “Lão Trương, chúc mừng!”

Lão Trương ngây người.

Ông lão áo đen vội vàng nâng lão Trương dậy, cười nói: “Lão Trương, chúc mừng chúc mừng! Hiện tại, ông đã muốn là Phó đoàn trưởng của đoàn trưởng lão, không chỉ như thế, ông còn được bổ nhiệm làm tổng lý nội các của Qua Điện hạ, phụ trách tất cả việc xây dựng thư viện Quan Huyên, ông mau thu dọn một chút, theo ta về tộc!”

Nghe vậy, lão Trương hoá đá tại chỗ!

Phó đoàn trưởng đoàn trưởng lão?

Tổng lý nội các của Qua điện hạ?

Mẹ kiếp?

Trong lời nói của ông lão áo đen đầy sự nịnh nọt!

Bởi vì tất cả mọi người biết, vị lão Trương trước mắt này là tâm phúc của Diệp công tử và Qua Điện hạ!

Vị lão Trương này, tương lai sẽ quyền thế ngập trời!

Mà lão Trương giờ phút này, giống như nằm mơ!

...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom