• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Đệ Nhất Kiếm Thần - Diệp Huyên (4 Viewers)

  • Chương 5626: Bất kể đối tượng là ai!

Không thêm hắn?

Diệp Huyên im lặng.

Muội muội này cái gì cũng tốt, chỉ là nói chuyện không lựa lời, quá thẳng thắn!

Diệp Thanh bỗng lên tiếng: “Chi bằng, hai chúng ta đi giết!”

Diệp Huyên chợt sững người, sau đó nói: “Hai chúng ta?”

Diệp Thanh Thanh gật đầu: “Muội có sợ không?”

Diệp Huyên do dự rồi nói: “Muội và chủ nhân bút Đại Đạo từng đánh nhau chưa?”

Diệp Thanh Thanh lắc đầu: “Chưa! Nhưng, ta không sợ!”

Diệp Huyên im lặng.

Muội không sợ, nhưng ta hơi rén đấy!

Diệp Thanh Thanh nói: “Đi, đi tìm chủ nhân bút Đại Đạo!”

Nàng ấy là người nóng tính, nói làm là làm!

Diệp Huyên nói: “Muội biết y ở đâu không?”

Diệp Thanh Thanh nói: “Ta không biết!”

Diệp Huyên im lặng.

Diệp Thanh Thanh nói: “Nhưng chúng ta có thể đi tìm y!”

Diệp Huyên nói: “Tìm ở đâu?”

Diệp Thanh Thanh im lặng một lúc, nàng ấy xòe tay, bút Đại Đạo đã xuất hiện trong tay nàng ấy.

Nàng ấy nhìn bút Đại Đạo: “Chủ nhân ngươi ở đâu? Nếu không nói, ta sẽ dùng một kiếm phá nát ngươi!”

Bút Đại Đạo run rẩy nói: “Ta là người cùng thuyền mà!”

Diệp Thanh Thanh nhíu mày: “Lúc nào ngươi đã thành người cùng thuyền rồi?”

Bút Đại Đạo vội nói: “Từ lâu đã đi cùng với Diệp thiếu rồi! Thật đó!”

Nó vẫn hơi sợ hãi cô gái này!

Cô gái này không chỉ đơn giản là không nói lý, mà cô gái này hoàn toàn là kiểu hành động!

Rất ngang ngược!

Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên do dự, sau đó nói: “Bút Đại Đạo, ngươi có biết tung tích chủ nhân ngươi không?”

Bút Đại Đạo cười khổ: “Diệp thiếu, ta đã bị ông ấy vứt bỏ rồi, sao ta có thể biết được tung tích chủ nhân chứ?”

Diệp Huyên ngẫm nghĩ, đang định nói thì Diệp Thanh Thanh chợt lên tiếng: “Vậy ai biết tung tích chủ nhân ngươi?”

Bút Đại Đạo do dự, sau đó nói: “Chủ nhân đi lại bất định, không ai biết được tung tích ông ấy, trừ phi ông ấy muốn để ngươi biết được!”

Diệp Thanh Thanh nhíu mày: “Có phải y ở thế giới Hư Chân không?”

Bút Đại Đạo nói: “Ta không chắc!”

Ánh mắt Diệp Thanh Thanh dần lạnh, bút Đại Đạo vội nói: “Ta thật sự không biết… Ngươi có thể hỏi Tiểu Tháp thử xem Tiểu Tháp đọc rất nhiều sách, có thể sẽ biết được!”

“Mẹ nó!”

Tiểu Tháp lập tức nổi giận: “Chuyện này liên quan gì đến việc ta đọc sách chứ? Bút hỏng kia, ngươi là do chủ nhân ngươi tạo thành, sao ngươi không biết được y ở đâu chứ? Có phải ngươi sợ Thiên Mệnh tỷ tỷ giết chết y không? Ngươi là tên phản nghịch!”

Bút Đại Đạo: “…”

Diệp Huyên bỗng nói: “Nha đầu, hiện tại nếu chúng ta đi giết chủ nhân bút Đại Đạo, thì nắm chắc mấy phần?”

Vẻ mặt Diệp Thanh Thanh bĩnh tình: “Mười phần!”

Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, không nói gì.

Diệp Thanh Thanh nghiêng đầu: “Là mười phần!”

Diệp Huyên cạn lời.

Nếu không giết được chủ nhân bút Đại Đạo, thì coi như tự dâng đầu lên rồi!

Vì vậy, Diệp Huyên nói: “Chúng ta vẫn nên bàn bạc kỹ hơn đi!”

Diệp Thanh Thanh nói: “Bàn bạc ký hơn thế nào?”

Diệp Huyên nói: “Đi!”

Nói xong, hắn trực tiếp kéo tay Diệp Thanh Thanh, đưa nàng ấy biên mất.

Phía dưới, Diệp Huyên dẫn theo Diệp Thanh Thanh xuất hiện trước mặt Lão Huyền và Ly Qua, Diệp Huyên nhìn Lão Huyền: “Lão Huyền, ông có biết Đạo Môn ở đâu không?”

Đạo Môn?

Lão Huyền nhíu mày: “Ngươi tìm Đạo Môn làm gì?”

Diệp Huyên cười nói:” Chỉ là muốn đi nhìn xem thử thôi!”

Lão Huyền do dự, rồi nói: “Đạo Môn này ở Đạo Sơn, nhưng mà nơi đó hiện rất hoang vắng!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Hoang vắng?”

Lão Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Đạo Môn trước kia quả thực rất náo nhiệt, lúc đó, Đạo Môn vẫn là bá chủ siêu cấp của Trấn Vực, nhưng sau này bọn họ đã sụp đổ rồi!”

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo vẫn còn, bọn họ sẽ không sụp đổ!”

Lão Huyền cười nói: “Chủ nhân bút Đại Đạo đã rất rất lâu rồi chưa từng xuất hiện!”

Diệp Huyên im lặng một lúc rồi nói: “Đạo Sơn này nằm ở đâu?”

Lão Huyền nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Đi về hướng bên phải trăm vạn dặm!”

Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn nhìn Diệp Thanh Thanh: “Chúng ta đi Đạo Sơn xem thử!”

Diệp Thanh Thanh gật đầu, hai huynh muội lập tức biến mất.

Lão Huyền nhìn phía xa, khẽ nói: “Đạo Sơn…”

...

Không lâu sau, Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh đã đến Đạo Sơn, cả Đạo Sơn này chỉ có một cung điện nhỏ đơn độc, hơn nữa còn rất cũ nát!

Diệp Huyên đến trước cung điện, một cô bé ra đón, cô bé hiếu kỳ nhìn Diệp Thanh Thanh và Diệp Huyên!

Diệp Huyên cười nói: “Cô bé, Đạo chủ các người đâu?”

Vẻ mặt cô bé bình tĩnh: “Chính là ta!”

Chết tiệt?

Diệp Huyên sững sờ tại chỗ!

Diệp Thanh Thanh nhíu chặt mày.

Diệp Huyên quan sát cô bé, cô bé này nhiều lắm cũng chỉ năm sáu tuổi, mặc một chiếc váy nho nhỏ, trong tay còn cầm theo phất trần.

Diệp Huyên do dự rồi nói: “Ngươi chính là Đạo chủ?”

Cô bé gật đầu: “Đúng vậy! Sao vậy, ngươi có vấn đề gì sao?”

Diệp Huyên không biết nói gì.

Cô bé bỗng nhìn Diệp Thanh Thanh: “Ngươi có vẻ như đánh rất được đấy!”

Diệp Thanh Thanh nhìn cô bé chằm chằm: “Bỏ từ hình như đi!”

Cô bé không hề yếu thế nhìn thẳng Diệp Thanh Thanh: “Đợi ta lớn lên, giống như ngươi thì ta cũng có thể đánh mười người!”

Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.

Diệp Thanh Thanh bỗng nắm lấy tóc cô bé, sau đó thuận thế trực tiếp ném lên trời.

Ầm ầm!

Bầu trời bỗng chốc bị va chạm tạo ra một vực sâu khổng lồ!

Diệp Huyên chảy cả mồ hôi hột!

Nha đầu này ra tay không nhẹ chút nào!

Bất kể đối tượng là ai!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • Rùa già nghìn năm
Vạn cổ đệ nhất kiếm
  • 5.00 star(s)
  • Rùa già nghìn năm
Đệ nhất kiếm thần convert
  • 5.00 star(s)
  • Thanh Loan Phong Thượng

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom