Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5772: Thiếp đi
Nghe thấy lời cô gái váy đen, Diệp Huyên bỗng chốc có chút kinh ngạc, hắn nhìn cô gái váy đen: “Vị cô nương này, ngươi muốn đi đường tắt sao?”
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên, sau đó bình tĩnh nói: “Ngươi biết ta đã nỗ lực ở đây bao nhiêu năm không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Cô gái váy đen im lặng một lúc lâu, sau đó khẽ nói: “Tính toán ra, cũng đã hơn hai trăm năm rồi!”
Diệp Huyên không biết phải nói gì!
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên: “Tuy có nâng cao, nhưng muốn vượt qua vùng hoang vu này, ta vẫn không thể nhìn thấy hy vọng nào! Tuyệt vọng thật sự là gì? Là sau khi ngươi đã nỗ lực, nhưng vẫn không thể thấy bất cứ tia hy vọng nào!”
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái váy đen nói tiếp: “Có kẻ nói, đời người không có đường tắt nào đi được, thật ra, ta không nghĩ như vậy, nhiều lúc đời người xuất hiện rất nhiều lối tắt có thể đi, chỉ là rất nhiều người không có con đường tắt này”.
Nói rồi, nàng ta nhìn Diệp Thanh Thanh: “Đại lão, ta biết, đối với ngươi mà nói, đưa ta đi một đoạn đường chỉ là việc dễ như trở bàn tay, nhưng đối với ta mà nói, đó chính là đại ân đại đức!”
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Ngươi chắc chắn ngươi muốn từ bỏ sao?”
Cô gái váy đen lắc đầu: “Không phải từ bỏ, chỉ là đổi cách khác thôi!”
Diệp Thanh Thanh đưa tay phải về phía cô gái váy đen, cô gái váy đen không hề do dự, nàng ta trực tiếp nắm lấy tay Diệp Thanh Thanh, sau đó, thời không trước mặt nàng ta bỗng biến hóa, chớp mắt, cầu thang đá xuất hiện trước mặt nàng ta, đồng thời, lực cản trở khủng khiếp của vũ trụ xung quanh cô gái váy đen cũng biến mất hoàn toàn.
Cô gái váy đen ngây người!
Diệp Thanh Thanh thản nhiên nói: “Thật ra, con đường thành công vẫn luôn nằm dưới chân ngươi! Thử thách này, là thử thách ý chí của ngươi, đứng trước bước đường cùng, là từ bỏ hay tiếp tục kiên trì!”
Nàng ấy vừa dứt lời, bỗng chốc, xung quanh xuất hiện từng bóng người.
Những bóng người này, trước đây đều đến để thử thách, cũng giống như cô gái váy đen, những bóng người này đã từng kiên trì đến cực hạn của bản thân, mà ngay thời khắc quan trọng này, mỗi người đều có lựa chọn khác nhau!
Lựa chọn tiếp tục kiên trì, cuối cùng bậc thang đá này đều sẽ xuất hiện, mà lựa chọn từ bỏ, cũng sẽ không chết, nhưng, sẽ dừng bước, sau đó rút lui.
Điều đáng nói là, nếu lựa chọn kiên trì đến cùng, cuối cùng bản thân cũng đạt được đột phá cực lớn!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Thật sự ngươi cũng không tệ, có vài chuyện, đổi cách khác xử lý, kết quả cũng tốt hơn nhiều! Nhưng đáng tiếc là, quy tắc nơi này là do người ta định ra, ở địa bàn của người khác, ngươi chỉ có thể làm theo chuyện họ đã định. Rõ ràng, ngươi không phải người mà người ta chọn! Cho dù ta đưa ngươi đi qua, cuối cùng người ta có thể cũng sẽ không cần ngươi”.
Cô gái váy đen mặt như tro tàn!
Mà lúc này, Diệp Thanh Thanh chợt nói: “Thật ra, ta rất ghét cách như vậy! Cho nên, ta có thể giúp ngươi một lần!”
Nói xong, nàng ấy điểm tay, một luồng kiếm quang bỗng xuyên vào giữa trán cô gái váy đen.
Ầm!
Cô gái váy đen run rẩy cả người!
Diệp Thanh Thanh nhìn cô gái váy đen: “Quay về tu luyện, lần tới khi đến đây, ta nghĩ, ngơi có thể đi trực tiếp chém giết một đường đi qua rồi! Lúc đó, ngươi không cần tuân theo quy tắc của người ta nữa, ngươi có thể tạo ra quy tắc!”
Cô gái váy đen bỗng quỳ một gối với Diệp Thanh Thanh, run rẩy nói: “Đại lão, ta nên báo đáp người thế nào?”
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Thứ cho ta nói thắng, ngươi không thể giúp gì được ta đâu!”
Nói rồi, nàng ấy chợt dừng lại rồi nói tiếp: “Người bên cạnh đây là ca ca ta, sau này nếu có cơ hội, ngươi có thể giúp huynh ấy đôi chút!”
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vị công tử này, ta tên Hy Nguyệt, ân tình này, sau này chắc chắn ta sẽ báo đáp!”
Nói xong, nàng ta thi lễ với Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, sau đó quay người rời đi!
Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, sau đó cười nói: “Ta không nghĩ muội sẽ giúp nàng ta!”
Diệp Thanh Thanh khẽ nói: “Ta rất ghét người tạo ra quy tắc, cũng không phải nói quy tắc không tốt, mà ta chỉ là ghét thôi!”
Diệp Huyên do dự rồi nói: “Ta cũng là người tạo ra quy tắc!”
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ta ghét người tạo ra quy tắc, nhưng, huynh là ngoại lệ!”
Diệp Huyên cười ha ha!
Diệp Thanh Thanh tiếp tục cắn trái táo, thản nhiên nói: “Ca ca, là huynh thì huynh sẽ tiếp tục kiên trì, hay là từ bỏ đây?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Đương nhiên là ta kiên trì rồi! Ta không phải kiểu người thích từ bỏ!”
Nói xong, hắn tiếp tục đi về phía trước!
Diệp Thanh Thanh khẽ nhếch miệng!
Trong thân thể Diệp Huyên, Tiểu Tháp thấp giọng thở dài: “Đây chẳng phải là nói dối trắng trợn sao?”
Tiểu Bút bỗng lên tiếng: “Nếu ngươi không vui, có thể nói ra, đừng có ôm trong lòng!”
Tiểu Tháp tức giận nói: “Liên quan gì đến ngươi!”
So với cô gái váy trắng, thực ra nó càng sợ Hắc muội hơn!
Cô gái váy trắng thì lạnh lùng, cô nàng này thì vô cùng nóng nảy, đánh ngươi cũng chẳng cần lý do!
Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, lực cản thời không kia càng lúc càng mạnh mẽ, nhưng Diệp Huyên không hề có ý định từ bỏ!
Cuối cùng, không lâu sau, lực cản vũ trụ trên người Diệp Huyên hoàn toàn biến mất, sau đó, trước mặt xuất hiện một bậc thang đá.
Cả người Diệp Huyên lập tức ngã xuống đất, mồ hôi rơi thành dòng!
Diệp Thanh Thanh ngồi bên cạnh Diệp Huyên, nàng ấy đặt kiếm bên cạnh, cuối cùng lấy một chiếc khăn tay khẽ lau mồ hôi cho Diệp Huyên.
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên, sau đó bình tĩnh nói: “Ngươi biết ta đã nỗ lực ở đây bao nhiêu năm không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Cô gái váy đen im lặng một lúc lâu, sau đó khẽ nói: “Tính toán ra, cũng đã hơn hai trăm năm rồi!”
Diệp Huyên không biết phải nói gì!
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên: “Tuy có nâng cao, nhưng muốn vượt qua vùng hoang vu này, ta vẫn không thể nhìn thấy hy vọng nào! Tuyệt vọng thật sự là gì? Là sau khi ngươi đã nỗ lực, nhưng vẫn không thể thấy bất cứ tia hy vọng nào!”
Diệp Huyên im lặng.
Cô gái váy đen nói tiếp: “Có kẻ nói, đời người không có đường tắt nào đi được, thật ra, ta không nghĩ như vậy, nhiều lúc đời người xuất hiện rất nhiều lối tắt có thể đi, chỉ là rất nhiều người không có con đường tắt này”.
Nói rồi, nàng ta nhìn Diệp Thanh Thanh: “Đại lão, ta biết, đối với ngươi mà nói, đưa ta đi một đoạn đường chỉ là việc dễ như trở bàn tay, nhưng đối với ta mà nói, đó chính là đại ân đại đức!”
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Ngươi chắc chắn ngươi muốn từ bỏ sao?”
Cô gái váy đen lắc đầu: “Không phải từ bỏ, chỉ là đổi cách khác thôi!”
Diệp Thanh Thanh đưa tay phải về phía cô gái váy đen, cô gái váy đen không hề do dự, nàng ta trực tiếp nắm lấy tay Diệp Thanh Thanh, sau đó, thời không trước mặt nàng ta bỗng biến hóa, chớp mắt, cầu thang đá xuất hiện trước mặt nàng ta, đồng thời, lực cản trở khủng khiếp của vũ trụ xung quanh cô gái váy đen cũng biến mất hoàn toàn.
Cô gái váy đen ngây người!
Diệp Thanh Thanh thản nhiên nói: “Thật ra, con đường thành công vẫn luôn nằm dưới chân ngươi! Thử thách này, là thử thách ý chí của ngươi, đứng trước bước đường cùng, là từ bỏ hay tiếp tục kiên trì!”
Nàng ấy vừa dứt lời, bỗng chốc, xung quanh xuất hiện từng bóng người.
Những bóng người này, trước đây đều đến để thử thách, cũng giống như cô gái váy đen, những bóng người này đã từng kiên trì đến cực hạn của bản thân, mà ngay thời khắc quan trọng này, mỗi người đều có lựa chọn khác nhau!
Lựa chọn tiếp tục kiên trì, cuối cùng bậc thang đá này đều sẽ xuất hiện, mà lựa chọn từ bỏ, cũng sẽ không chết, nhưng, sẽ dừng bước, sau đó rút lui.
Điều đáng nói là, nếu lựa chọn kiên trì đến cùng, cuối cùng bản thân cũng đạt được đột phá cực lớn!
Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Thật sự ngươi cũng không tệ, có vài chuyện, đổi cách khác xử lý, kết quả cũng tốt hơn nhiều! Nhưng đáng tiếc là, quy tắc nơi này là do người ta định ra, ở địa bàn của người khác, ngươi chỉ có thể làm theo chuyện họ đã định. Rõ ràng, ngươi không phải người mà người ta chọn! Cho dù ta đưa ngươi đi qua, cuối cùng người ta có thể cũng sẽ không cần ngươi”.
Cô gái váy đen mặt như tro tàn!
Mà lúc này, Diệp Thanh Thanh chợt nói: “Thật ra, ta rất ghét cách như vậy! Cho nên, ta có thể giúp ngươi một lần!”
Nói xong, nàng ấy điểm tay, một luồng kiếm quang bỗng xuyên vào giữa trán cô gái váy đen.
Ầm!
Cô gái váy đen run rẩy cả người!
Diệp Thanh Thanh nhìn cô gái váy đen: “Quay về tu luyện, lần tới khi đến đây, ta nghĩ, ngơi có thể đi trực tiếp chém giết một đường đi qua rồi! Lúc đó, ngươi không cần tuân theo quy tắc của người ta nữa, ngươi có thể tạo ra quy tắc!”
Cô gái váy đen bỗng quỳ một gối với Diệp Thanh Thanh, run rẩy nói: “Đại lão, ta nên báo đáp người thế nào?”
Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Thứ cho ta nói thắng, ngươi không thể giúp gì được ta đâu!”
Nói rồi, nàng ấy chợt dừng lại rồi nói tiếp: “Người bên cạnh đây là ca ca ta, sau này nếu có cơ hội, ngươi có thể giúp huynh ấy đôi chút!”
Cô gái váy đen nhìn Diệp Huyên, sau đó nói: “Vị công tử này, ta tên Hy Nguyệt, ân tình này, sau này chắc chắn ta sẽ báo đáp!”
Nói xong, nàng ta thi lễ với Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, sau đó quay người rời đi!
Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, sau đó cười nói: “Ta không nghĩ muội sẽ giúp nàng ta!”
Diệp Thanh Thanh khẽ nói: “Ta rất ghét người tạo ra quy tắc, cũng không phải nói quy tắc không tốt, mà ta chỉ là ghét thôi!”
Diệp Huyên do dự rồi nói: “Ta cũng là người tạo ra quy tắc!”
Diệp Thanh Thanh nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Ta ghét người tạo ra quy tắc, nhưng, huynh là ngoại lệ!”
Diệp Huyên cười ha ha!
Diệp Thanh Thanh tiếp tục cắn trái táo, thản nhiên nói: “Ca ca, là huynh thì huynh sẽ tiếp tục kiên trì, hay là từ bỏ đây?”
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Đương nhiên là ta kiên trì rồi! Ta không phải kiểu người thích từ bỏ!”
Nói xong, hắn tiếp tục đi về phía trước!
Diệp Thanh Thanh khẽ nhếch miệng!
Trong thân thể Diệp Huyên, Tiểu Tháp thấp giọng thở dài: “Đây chẳng phải là nói dối trắng trợn sao?”
Tiểu Bút bỗng lên tiếng: “Nếu ngươi không vui, có thể nói ra, đừng có ôm trong lòng!”
Tiểu Tháp tức giận nói: “Liên quan gì đến ngươi!”
So với cô gái váy trắng, thực ra nó càng sợ Hắc muội hơn!
Cô gái váy trắng thì lạnh lùng, cô nàng này thì vô cùng nóng nảy, đánh ngươi cũng chẳng cần lý do!
Diệp Huyên tiếp tục đi về phía trước, lực cản thời không kia càng lúc càng mạnh mẽ, nhưng Diệp Huyên không hề có ý định từ bỏ!
Cuối cùng, không lâu sau, lực cản vũ trụ trên người Diệp Huyên hoàn toàn biến mất, sau đó, trước mặt xuất hiện một bậc thang đá.
Cả người Diệp Huyên lập tức ngã xuống đất, mồ hôi rơi thành dòng!
Diệp Thanh Thanh ngồi bên cạnh Diệp Huyên, nàng ấy đặt kiếm bên cạnh, cuối cùng lấy một chiếc khăn tay khẽ lau mồ hôi cho Diệp Huyên.
Bình luận facebook