Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5833-5825
Chương 5823: Nguyệt Hoàng.
Chỉ thấy Tín công chúa vươn tay đẩy một tia sáng trắng bay vào giữa trán hắn.
Nàng ấy nói: “Đây là bản đồ đến Nguyệt Quốc, ngươi có thể đến đó thử xem”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Nói rồi xoay người hóa thành kiếm quang, biến mất ở cuối tinh không.
Để lại Tín công chúa im lặng nhìn theo.
Nàng đương nhiên cũng có ước muốn của chính mình.
Đó là thái bình muôn đời cho Đế quốc Cổ.
Nhưng nàng cũng biết, 'một đời Thiên tử, một đời thần tử', chỉ một lời hứa của Diệp Huyên là không đủ.
Điều nàng quan tâm chính là người sẽ kế vị mai sau.
Nếu mọi thứ diễn ra theo lẽ thường thì thôi, nhưng nếu hơi chệch đường một chút - tỉ như vị kia mai sau được nuôi thả chẳng hạn - thì sẽ vô cùng đau đầu.
Bởi vì đôi khi sự diệt vong của một thế lực lớn chính là do họ trêu vào người không nên chọc.
Một hồi sau, Tín công chúa lắc đầu, xoay người rời đi.
Tương lai vô định.
Chỉ có thể tiếp tục đi trên con đường trước mặt, mai này ra sao thì phải xem Hoàng thất Đế quốc Cổ thế nào.
...
Diệp Huyên không mất bao lâu đã tìm đến Nguyệt Quốc.
Nhưng vừa đến thì đã bị một cấm chế bí ẩn cản đường.
Hắn gọi kiếm Thanh Huyên ra, nhẹ nhàng vung lên. Cấm chế tan thành mây khói, để hắn ung dung tiến vào.
Nhưng vừa đi vào thì đã bị một luồng khí tức kinh khủng khóa lại.
Diệp Huyên chỉ bình tĩnh nhìn vào khoảng không trước mặt, thấy nó vỡ ra, để một cô gái xuất hiện. Nàng ta mặc trường bào xanh nhạt, tóc dài xõa vai, mắt như trăng rằm.
Hai tay nàng đặt trong tay áo, vạt áo buông dài, trông tràn đầy tiên khí.
Nàng chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Diệp Huyên cười chào hỏi: “Cô nương chính là Nguyệt Hoàng?"
Cô gái: “Diệp Huyên của thư viện Quan Huyên”.
Diệp Huyên thoáng ngẩn ra: “Cô biết ta?"
Cô gái lạnh nhạt hỏi: “Diệp công tử có chuyện gì sao?"
Diệp Huyên gật đầu: “Ta đến đây để mời Nguyệt Quốc gia nhập thư viện Quan Huyên”.
Nguyệt Hoàng im lặng nhìn lại.
Diệp Huyên mỉm cười: “Không biết Nguyệt Hoàng nghĩ sao?"
Nàng ta lạnh lùng đáp: “Không nghĩ gì cả”.
Diệp Huyên: “Vậy quấy rầy rồi”.
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Đối phương đã biết hắn là ai vậy chắc chắn đã nghe về hắn, đã vậy mà còn từ chối thì không còn gì để nói nữa.
Bỗng Nguyệt Hoàng gọi theo: “Chậm đã”.
Diệp Huyên quay lại, Nghe nàng ta nhàn nhạt cất tiếng: “Ta được biết Tín công chúa điện hạ đang giúp đỡ Diệp công tử”.
Hắn gật đầu: “Chính xác”.
Nguyệt Hoàng: “Vậy chẳng lẽ công tử không biết ân oán giữa Nguyệt Quốc và Đế quốc Cổ?"
Diệp Huyên: “Ta biết. Không giấu gì cô, chính Tín công chúa đề cử ta đến đây”.
Nguyệt Hoàng khẽ nhíu mày: “Nàng ấy đề cử?"
Diệp Huyên gật đầu.
Nguyệt Hoàng rơi vào im lặng.
Diệp Huyên: “Tín công chúa đã sẵn lòng buông bỏ thù hận, Nguyệt Quốc của Nguyệt Hoàng thì thế nào?"
Nguyệt Hoàng lạnh nhạt hỏi lại: “Ngươi thấy sao?"
Diệp Huyên gật gù: “Nếu cô không muốn thì số phận chờ đợi Nguyệt Quốc sẽ là lần diệt vong thứ hai mà thôi”.
Đôi mắt Nguyệt Hoàng nheo lại nhưng không nói gì.
Diệp Huyên cười: “Không phải ta uy hiếp cô, ta chỉ đang nói cho cô biết sự thật: Đế quốc Cổ đã gia nhập thư viện Quan Huyên, Tín công chúa là Đại Nguyên soái, thống lĩnh đội quân tinh nhuệ nhất của chúng ta. Thứ ta nói thẳng, Nguyệt Quốc bây giờ căn bản không đánh lại chúng ta”.
Nguyệt Hoàng không nói gì.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ta đang cần người, cần rất nhiều người tài. Nếu bằng lòng, cô có thể vào Nội Các thư viện, đưa người Nguyệt Quốc vào thư viện, khi ấy các cô sẽ phát triển càng tốt hơn nữa”.
Nguyệt Hoàng nhìn hắn: “Ngươi không sợ nội loạn sao?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Không”.
Nội loạn ư?
Cho dù là Tín công chúa hay Nguyệt Hoàng, hắn đều có thể xử lý.
Nguyệt Hoàng lại im lặng.
Diệp Huyên mỉm cười: “Mục tiêu của ta lần này là hơn mười nghìn vũ trụ song song kia. Ta muốn chinh phục tất cả, cần một người cực giỏi về quản lý. Nguyệt Hoàng, nếu đã có năng lực này thì cô và Tín công chúa sẽ nắm quyền lực ngút trời ở thư viện Quan Huyên sau này. Nghĩ mà xem, bao nhiêu vũ trụ song song đều do cô quản lý. Ta còn cho phép cô xây dựng quân đội, nó sẽ do cô quản lý, nhưng cô thì do ta quản lý”.
Nguyệt Hoàng Nghe vậy thì nheo mắt: “Ta tự xây dựng quân đội được?"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng, nhưng phải tuân theo Quan Huyên Pháp”.
Nguyệt Hoàng: “Ta đồng ý. Ta sẽ giúp ngươi quản lý tất cả thế giới vũ trụ!"
Diệp Huyên vươn tay, đẩy tâm pháp Vũ Trụ bay tới: “Đây là quà gặp mặt”.
Nguyệt Hoàng thoáng nhìn rồi thu vào.
Diệp Huyên: “Cô là người thông minh, đúng không?"
Nguyệt Hoàng nhìn hắn: “Ngươi yên tâm, ta có tư tâm nhưng sẽ càng chu toàn đại cục. Dù sao thì ngươi có thể thu phục cả Tín công chúa, ta sẽ không ngu ngốc đến nỗi đi thực hiện những suy nghĩ kia”.
Diệp Huyên cong môi: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Thế là Nội Các lại kết nạp thêm một thành viên!
Chương 5824: Ma chủ.
Diệp Huyên tuy không hiểu biết Nguyệt Hoàng, nhưng nếu Tín công chúa đã đề cử thì hắn sẽ tin tưởng nàng ta.
Nhưng nhiêu đó vẫn là không đủ.
Về mặt nhân tài!
Nguyệt Hoàng lên tiếng: “Ngươi muốn chinh phạt vũ trụ song song?"
Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, gật đầu đáp: “Đúng, cô có ý kiến gì sao?"
Nguyệt Hoàng trầm ngâm một hồi mới nói: “Ngươi định chinh phục từng bước hay chinh phục trong một lần?"
Diệp Huyên: “Có thể là đánh thật nhiều trong một lần”.
Nguyệt Hoàng lắc đầu: “Không được, ngươi phải chậm lại”.
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Vì sao?"
Nguyệt Hoàng: “Một khi chinh phục tất cả trong một lần, ngươi sẽ không có đủ nhân tài để quản lý, rất dễ tạo thành hỗn loạn. Mà một khi vũ trụ hỗn loạn thì sẽ ảnh hưởng xấu đến thư viện. Mấu chốt ở chỗ ngươi cần Tín Ngưỡng Chi Lực, không phải oán hận. Mục đích ban đầu của chúng ta là tái xây dựng một trật tự, mang đến tương lai tốt đẹp cho vũ trụ chứ không phải loạn lạc. Nếu ngươi quá vội vàng thì chẳng khác gì tự mình làm trái kế hoạch của mình, mất nhiều hơn được”.
Diệp Huyên nghe vậy thì tỉnh ra.
Dự tính ban đầu!
Mục đích ban đầu của hắn khi thành lập thư viện là gì? Là mang đến tương lai tốt hơn cho vũ trụ, để các sinh linh tuân thủ pháp luật!
Nguyệt Hoàng tiếp tục: “Ngươi muốn có Tín Ngưỡng Chi Lực thuần túy thì phải chú trọng chất lượng thay vì số lượng trong tinh không vô ngần này, ngươi thấy có đúng không?"
Diệp Huyên tán thành: “Rất có lý!"
Rồi lắc đầu cười: “Nhưng ta có cảm giác không còn nhiều thời gian, nên vẫn phải cố gắng hết sức”.
Nguyệt Hoàng: “Ngươi sắp phải đi thế giới Hư Chân?"
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Cô biết nó?"
Nguyệt Hoàng thấp giọng nói: “Tổ tiên Nguyệt Quốc ta cũng từng nói sắp đi đến đó, nhưng bây giờ không biết ra sao”.
Diệp Huyên lắc đầu.
Nguyệt Hoàng: “Thất bại rồi sao?"
Diệp Huyên gật đầu: “Hẳn là vậy”.
Nguyệt Hoàng rơi vào im lặng.
Diệp Huyên: “Nguyệt Hoàng cô nương có lẽ còn chưa rõ về chế độ của thư viện lẫn Quan Huyên pháp, ta đề nghị cô tìm hiểu nó trước”.
Nàng ta gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên: “Vậy vào tháp thôi”.
Nguyệt Hoàng ngẩn ra.
Diệp Huyên vung tay lên, kéo nàng ta vào Tiểu Tháp.
Sau đó hắn gọi ba mươi sáu cường giả ra.
Tất cả đều tề tựu.
Khi Diệp Huyên nói ra ý tưởng của mình, dĩ nhiên không ai phản đối, bởi vì bây giờ ai mà chẳng muốn đi theo Diệp thiếu chứ.
Còn chinh phục vũ trụ ấy à? Lấy sức mạnh của họ thì chỉ là chuyện dễ như bỡn!
Diệp Huyên nhìn bọn họ: “Các người hãy phối hợp với Nguyệt Hoàng cô nương”.
Nguyệt Hoàng thì nhìn những người đó mà chấn động trong lòng.
Bởi sức mạnh của họ đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng ta!
Khủng khiếp thật!
Nàng giờ đã hiểu ra vì sao Diệp thiếu dám nói sẽ thống nhất vũ trụ.
Bởi lực lượng này đủ để quét sạch hết thảy.
Diệp Huyên quay lại nói với nàng ta: “Cô hãy thảo luận với họ xem nên bắt đầu từ vũ trụ nào trước, quyết định rồi thì nhờ một vị tiền bối đi theo. Vị ấy chinh phạt, cô quản lý”.
Nguyệt Hoàng gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên: “Mọi người bắt tay vào đi”.
Rồi rời khỏi Tiểu Tháp.
Diệp Huyên rời đi rồi, Nguyệt Hoàng lại nghĩ: Nếu dẫn những người này đi đánh Tín công chúa thì...
Tín công chúa: “...”
...
Rời khỏi Tiểu Tháp rồi, Diệp Huyên gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện rồi biến mất.
Đích đến là Vạn Cổ Ma Vực!
Khi Diệp Thanh Thanh xuất hiện cũng là lúc Vạn Cổ Ma Vực mở ra, bên trong có một vị đại lão đang lánh đời.
Lần này hắn muốn thử xem có thể nói chuyện với người đó hay không.
Bởi vì để thống nhất vũ trụ thì cần mọi người phải đoàn kết, nhất trí với nhau.
Không bao lâu sau, hắn đi đến lối vào Vạn Cổ Ma Vực.
Hắn hoàn toàn không thèm để ý mà ngự kiếm bay vào, nhanh chóng xuất hiện ở một thế giới kỳ lạ. Nơi nơi đều là khí tức tà ác, trên trời còn treo một vầng trăng đỏ máu.
Xem ra Ma chủ nơi này không phải người tốt! Diệp Huyên nhíu mày Nghĩ.
Hắn nhìn bốn phía một phen, vừa định dò xét vũ trụ này thì thời không trước mặt chợt cuộn lại. Một vòng xoáy màu đen xuất hiện, bên trong mà ma khí ngùn ngụt trông đáng sợ vô cùng.
Diệp Huyên hỏi: “Ma chủ?"
Có giọng nói vọng ra: “Diệp thiếu giá lâm, không biết có gì chỉ giáo?"
Diệp Huyên điềm tĩnh hỏi: “Không biết Ma chủ có hứng thú cùng ta đến thế giới Hư Chân hay không?"
Ma chủ lãnh đạm đáp: “Thứ cho ta nói thẳng, thực lực ngươi hiện nay không đủ để đến đó”.
Diệp Huyên cười: “Bây giờ không được, đâu có nghĩa là sau này không được”.
Chương 5835: Nhìn ta làm gì?
Ma chủ: “Ý ta là, sau này ngươi cũng không đến được”.
Diệp Huyên mỉm cười: “Xem ra Ma chủ đã hoàn toàn hết hy vọng với thế giới Hư Chân”.
Ma chủ chỉ hờ hững đáp: “Đừng nói chi thế giới Hư Chân, ngay cả Linh Độ giới, ngươi cũng không thể chinh phục”.
Diệp Huyên: “Vậy ngươi định chôn chân ở đây trong bao lâu?"
Ma chủ không nói.
Diệp Huyên cười: “Đều là phí hoài bản thân thì cũng nên đổi chỗ khác chứ hả?"
Đoạn hắn lấy Tiểu Tháp màu đen ra, nói: “Ở trong này mười năm chỉ bằng một ngày ở ngoài, còn có thời không thần bí đặc biệt cho ngươi nghiên cứu, đã đủ để có hứng thú chưa?"
Ma chủ vẫn im lặng.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ta không yêu cầu nhiều ở ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta đánh Linh Độ giới là được, sau đó có muốn đến thế giới Hư Chân hay không thì ta cũng không bắt”.
Ma chủ bật cười: “Diệp thiếu đã có bảo bối bực này thì sao không lấy ra sớm hơn? Ta theo cậu!"
Rồi một người đàn ông vóc dáng khôi ngô bước ra từ vòng xoáy.
Ông ta cười chào hỏi: “Bái kiến Diệp thiếu”.
Diệp Huyên nhìn ông ta một hồi, cười đáp: “Cứ ngỡ ông hung dữ thế nào, thì ra lại ôn hòa như vậy”.
Ma chủ cười sang sảng: “Ta thật sự là người tốt mà!"
Diệp Huyên: “Ma chủ đã từng đến Linh Độ giới?"
Ma chủ gật đầu: “Phải”.
Diệp Huyên tò mò: “Ta tưởng một khi vào thời không Linh Độ rồi thì không thể thoát ra chứ?"
Ma chủ cười: “Đó là với người thường thôi, còn ta thì hơn”.
Diệp Huyên: “Ông có từng giao chiến với Thái Sơ Thần tộc?"
Ma chủ gật đầu: “Rồi”.
Diệp Huyên: “Rốt cuộc họ mạnh đến đâu?"
Ma chủ trầm ngâm một hồi rồi đáp: “Yếu hơn một chút so với vị muội muội ban đầu của cậu, nhưng so với người khác thì mạnh hơn rất nhiều”.
Diệp Thanh Thanh ư?
Diệp Huyên câm nín.
Má!
Ghê vậy trời?
Tự dưng nhức đầu quá.
Ma chủ nhìn hắn: “Diệp thiếu à, đây chỉ mới là Linh Độ giới thôi chứ chưa đến thế giới Hư Chân. Cho dù cậu khuất phục được Thái Sơ Thần tộc thì phía trên vẫn còn thế giới Hư Chân... Mà khoan nói đến nó, nội Thái Sơ Thần tộc thôi đã mạnh đến khiến người tuyệt vọng rồi!"
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết”.
Ma chủ: “Diệp thiếu muốn tập trung cường giả cao cấp khắp các vũ trụ lại rồi đánh tới Linh Độ giới?"
Diệp Huyên: “Một chọi một thì chúng ta không phải đối thủ của Thái Sơ Thần tộc, đã vậy thì sao không liên thủ với nhau? Ta bật hack - à không, giúp các vị tu luyện!"
Ma chủ nói sau một hồi im lặng: “Có thể thử xem”.
Diệp Huyên gật gù, nhìn quanh một vòng rồi nói: “Linh khí nơi này rất nồng... Thế này đi, ông trước sau gì cũng vào tu luyện trong Tiểu Tháp, chi bằng dọn hết linh mạch linh tinh gì vào luôn?"
Ma chủ nhìn hắn: “Được”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy vào thôi”.
Ma chủ di dời toàn bộ linh mạch vào Tiểu Tháp, thế là Diệp Huyên lại kiếm được thêm một vị đại tướng!
Diệp Huyên lại nói: “Ma chủ có còn biết cường giả tuyệt thế nào nữa không?"
Ma chủ suy Nghĩ một hồi, nói: “Đúng là có một người”.
Diệp Huyên vội hỏi: “Là ai?"
Ma chủ: “Thiên chủ”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Thiên chủ?"
Ma chủ gật đầu: “Một siêu cường giả thời kỳ ban đầu, rất rất mạnh, từng giao thủ cùng Thái Sơ Thần tộc ở Linh Độ giới, ép cho người bảo vệ của họ phải ra tay. Tiếc là cuối cùng vẫn bại trận, nhưng thế đã là ghê gớm lắm rồi. Mà người bảo vệ năm ấy cũng không giết y”.
Diệp Huyên: “Y đang ở đâu?"
Ma chủ: “Ta sẽ đưa cậu đến, nhưng ta không cam đoan y sẽ chịu theo”.
Diệp Huyên gật đầu: “Cũng phải thử xem”.
Ma chủ vung tay lên, cả hai cùng biến mất rồi hiện ra ở một vùng tinh không im lặng tuyệt đối.
Ông ta chỉ về nơi xa, Diệp Huyên nhìn theo, thấy một chiếc quan tài đen lơ lửng.
Hắn hỏi: “Y ở trong đó?"
Ma chủ gật đầu: “Vẫn luôn ngủ say trong đó từ lúc trở lại”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Ngủ say?"
Ma chủ gật đầu: “Y bị thương rất nặng, nếu không có kỳ ngộ đặc biệt thì e rằng khó mà khôi phục”.
Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Chỉ có cậu mới giúp được y”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đánh thức y dậy đi”.
Ma chủ ngạc nhiên: “Đánh thức?"
Diệp Huyên: “Đương nhiên rồi!"
Ma chủ chần chừ: “Tính khí y không được tốt”.
Diệp Huyên tỉnh rụi: “Ta cũng không”.
Ma chủ cười khổ: “Thôi được rồi”.
Đoạn ông ta bước về phía quan tài, vung tay lên, đẩy ra một luồng sức mạnh khổng lồ.
Uỳnh!
Quan tài run lên bần bật trước khi có một luồng khí tức đáng sợ tuôn ra.
Ruỳnh!
Tinh hà sôi trào, vô cùng kinh khủng.
Diệp Huyên cũng đanh mặt lại.
Mạnh quá!
Khí tức này chỉ yếu hơn Huyền Hoàng nữ một chút xíu, đã vậy đối phương còn đang bị thương!
Vũ trụ này vẫn còn quá nhiều cường giả!
Mặt Ma chủ cũng dần trở nên nghiêm trọng.
Nắp quan tài chậm rãi mở ra. Một người đàn ông tóc trắng chầm chậm bay lên, mở đôi mắt đỏ ngầu, tràn đầy sát ý và lệ khí trừng Ma chủ.
Thấy ông ta hốt hoảng nhìn sang, Diệp Huyên thờ ơ: “Nhìn ta làm gì?"
Ma chủ: “...”
Chỉ thấy Tín công chúa vươn tay đẩy một tia sáng trắng bay vào giữa trán hắn.
Nàng ấy nói: “Đây là bản đồ đến Nguyệt Quốc, ngươi có thể đến đó thử xem”.
Diệp Huyên gật đầu: “Được”.
Nói rồi xoay người hóa thành kiếm quang, biến mất ở cuối tinh không.
Để lại Tín công chúa im lặng nhìn theo.
Nàng đương nhiên cũng có ước muốn của chính mình.
Đó là thái bình muôn đời cho Đế quốc Cổ.
Nhưng nàng cũng biết, 'một đời Thiên tử, một đời thần tử', chỉ một lời hứa của Diệp Huyên là không đủ.
Điều nàng quan tâm chính là người sẽ kế vị mai sau.
Nếu mọi thứ diễn ra theo lẽ thường thì thôi, nhưng nếu hơi chệch đường một chút - tỉ như vị kia mai sau được nuôi thả chẳng hạn - thì sẽ vô cùng đau đầu.
Bởi vì đôi khi sự diệt vong của một thế lực lớn chính là do họ trêu vào người không nên chọc.
Một hồi sau, Tín công chúa lắc đầu, xoay người rời đi.
Tương lai vô định.
Chỉ có thể tiếp tục đi trên con đường trước mặt, mai này ra sao thì phải xem Hoàng thất Đế quốc Cổ thế nào.
...
Diệp Huyên không mất bao lâu đã tìm đến Nguyệt Quốc.
Nhưng vừa đến thì đã bị một cấm chế bí ẩn cản đường.
Hắn gọi kiếm Thanh Huyên ra, nhẹ nhàng vung lên. Cấm chế tan thành mây khói, để hắn ung dung tiến vào.
Nhưng vừa đi vào thì đã bị một luồng khí tức kinh khủng khóa lại.
Diệp Huyên chỉ bình tĩnh nhìn vào khoảng không trước mặt, thấy nó vỡ ra, để một cô gái xuất hiện. Nàng ta mặc trường bào xanh nhạt, tóc dài xõa vai, mắt như trăng rằm.
Hai tay nàng đặt trong tay áo, vạt áo buông dài, trông tràn đầy tiên khí.
Nàng chỉ lẳng lặng nhìn hắn.
Diệp Huyên cười chào hỏi: “Cô nương chính là Nguyệt Hoàng?"
Cô gái: “Diệp Huyên của thư viện Quan Huyên”.
Diệp Huyên thoáng ngẩn ra: “Cô biết ta?"
Cô gái lạnh nhạt hỏi: “Diệp công tử có chuyện gì sao?"
Diệp Huyên gật đầu: “Ta đến đây để mời Nguyệt Quốc gia nhập thư viện Quan Huyên”.
Nguyệt Hoàng im lặng nhìn lại.
Diệp Huyên mỉm cười: “Không biết Nguyệt Hoàng nghĩ sao?"
Nàng ta lạnh lùng đáp: “Không nghĩ gì cả”.
Diệp Huyên: “Vậy quấy rầy rồi”.
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Đối phương đã biết hắn là ai vậy chắc chắn đã nghe về hắn, đã vậy mà còn từ chối thì không còn gì để nói nữa.
Bỗng Nguyệt Hoàng gọi theo: “Chậm đã”.
Diệp Huyên quay lại, Nghe nàng ta nhàn nhạt cất tiếng: “Ta được biết Tín công chúa điện hạ đang giúp đỡ Diệp công tử”.
Hắn gật đầu: “Chính xác”.
Nguyệt Hoàng: “Vậy chẳng lẽ công tử không biết ân oán giữa Nguyệt Quốc và Đế quốc Cổ?"
Diệp Huyên: “Ta biết. Không giấu gì cô, chính Tín công chúa đề cử ta đến đây”.
Nguyệt Hoàng khẽ nhíu mày: “Nàng ấy đề cử?"
Diệp Huyên gật đầu.
Nguyệt Hoàng rơi vào im lặng.
Diệp Huyên: “Tín công chúa đã sẵn lòng buông bỏ thù hận, Nguyệt Quốc của Nguyệt Hoàng thì thế nào?"
Nguyệt Hoàng lạnh nhạt hỏi lại: “Ngươi thấy sao?"
Diệp Huyên gật gù: “Nếu cô không muốn thì số phận chờ đợi Nguyệt Quốc sẽ là lần diệt vong thứ hai mà thôi”.
Đôi mắt Nguyệt Hoàng nheo lại nhưng không nói gì.
Diệp Huyên cười: “Không phải ta uy hiếp cô, ta chỉ đang nói cho cô biết sự thật: Đế quốc Cổ đã gia nhập thư viện Quan Huyên, Tín công chúa là Đại Nguyên soái, thống lĩnh đội quân tinh nhuệ nhất của chúng ta. Thứ ta nói thẳng, Nguyệt Quốc bây giờ căn bản không đánh lại chúng ta”.
Nguyệt Hoàng không nói gì.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ta đang cần người, cần rất nhiều người tài. Nếu bằng lòng, cô có thể vào Nội Các thư viện, đưa người Nguyệt Quốc vào thư viện, khi ấy các cô sẽ phát triển càng tốt hơn nữa”.
Nguyệt Hoàng nhìn hắn: “Ngươi không sợ nội loạn sao?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Không”.
Nội loạn ư?
Cho dù là Tín công chúa hay Nguyệt Hoàng, hắn đều có thể xử lý.
Nguyệt Hoàng lại im lặng.
Diệp Huyên mỉm cười: “Mục tiêu của ta lần này là hơn mười nghìn vũ trụ song song kia. Ta muốn chinh phục tất cả, cần một người cực giỏi về quản lý. Nguyệt Hoàng, nếu đã có năng lực này thì cô và Tín công chúa sẽ nắm quyền lực ngút trời ở thư viện Quan Huyên sau này. Nghĩ mà xem, bao nhiêu vũ trụ song song đều do cô quản lý. Ta còn cho phép cô xây dựng quân đội, nó sẽ do cô quản lý, nhưng cô thì do ta quản lý”.
Nguyệt Hoàng Nghe vậy thì nheo mắt: “Ta tự xây dựng quân đội được?"
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng, nhưng phải tuân theo Quan Huyên Pháp”.
Nguyệt Hoàng: “Ta đồng ý. Ta sẽ giúp ngươi quản lý tất cả thế giới vũ trụ!"
Diệp Huyên vươn tay, đẩy tâm pháp Vũ Trụ bay tới: “Đây là quà gặp mặt”.
Nguyệt Hoàng thoáng nhìn rồi thu vào.
Diệp Huyên: “Cô là người thông minh, đúng không?"
Nguyệt Hoàng nhìn hắn: “Ngươi yên tâm, ta có tư tâm nhưng sẽ càng chu toàn đại cục. Dù sao thì ngươi có thể thu phục cả Tín công chúa, ta sẽ không ngu ngốc đến nỗi đi thực hiện những suy nghĩ kia”.
Diệp Huyên cong môi: “Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”.
Thế là Nội Các lại kết nạp thêm một thành viên!
Chương 5824: Ma chủ.
Diệp Huyên tuy không hiểu biết Nguyệt Hoàng, nhưng nếu Tín công chúa đã đề cử thì hắn sẽ tin tưởng nàng ta.
Nhưng nhiêu đó vẫn là không đủ.
Về mặt nhân tài!
Nguyệt Hoàng lên tiếng: “Ngươi muốn chinh phạt vũ trụ song song?"
Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, gật đầu đáp: “Đúng, cô có ý kiến gì sao?"
Nguyệt Hoàng trầm ngâm một hồi mới nói: “Ngươi định chinh phục từng bước hay chinh phục trong một lần?"
Diệp Huyên: “Có thể là đánh thật nhiều trong một lần”.
Nguyệt Hoàng lắc đầu: “Không được, ngươi phải chậm lại”.
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Vì sao?"
Nguyệt Hoàng: “Một khi chinh phục tất cả trong một lần, ngươi sẽ không có đủ nhân tài để quản lý, rất dễ tạo thành hỗn loạn. Mà một khi vũ trụ hỗn loạn thì sẽ ảnh hưởng xấu đến thư viện. Mấu chốt ở chỗ ngươi cần Tín Ngưỡng Chi Lực, không phải oán hận. Mục đích ban đầu của chúng ta là tái xây dựng một trật tự, mang đến tương lai tốt đẹp cho vũ trụ chứ không phải loạn lạc. Nếu ngươi quá vội vàng thì chẳng khác gì tự mình làm trái kế hoạch của mình, mất nhiều hơn được”.
Diệp Huyên nghe vậy thì tỉnh ra.
Dự tính ban đầu!
Mục đích ban đầu của hắn khi thành lập thư viện là gì? Là mang đến tương lai tốt hơn cho vũ trụ, để các sinh linh tuân thủ pháp luật!
Nguyệt Hoàng tiếp tục: “Ngươi muốn có Tín Ngưỡng Chi Lực thuần túy thì phải chú trọng chất lượng thay vì số lượng trong tinh không vô ngần này, ngươi thấy có đúng không?"
Diệp Huyên tán thành: “Rất có lý!"
Rồi lắc đầu cười: “Nhưng ta có cảm giác không còn nhiều thời gian, nên vẫn phải cố gắng hết sức”.
Nguyệt Hoàng: “Ngươi sắp phải đi thế giới Hư Chân?"
Diệp Huyên ngạc nhiên: “Cô biết nó?"
Nguyệt Hoàng thấp giọng nói: “Tổ tiên Nguyệt Quốc ta cũng từng nói sắp đi đến đó, nhưng bây giờ không biết ra sao”.
Diệp Huyên lắc đầu.
Nguyệt Hoàng: “Thất bại rồi sao?"
Diệp Huyên gật đầu: “Hẳn là vậy”.
Nguyệt Hoàng rơi vào im lặng.
Diệp Huyên: “Nguyệt Hoàng cô nương có lẽ còn chưa rõ về chế độ của thư viện lẫn Quan Huyên pháp, ta đề nghị cô tìm hiểu nó trước”.
Nàng ta gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên: “Vậy vào tháp thôi”.
Nguyệt Hoàng ngẩn ra.
Diệp Huyên vung tay lên, kéo nàng ta vào Tiểu Tháp.
Sau đó hắn gọi ba mươi sáu cường giả ra.
Tất cả đều tề tựu.
Khi Diệp Huyên nói ra ý tưởng của mình, dĩ nhiên không ai phản đối, bởi vì bây giờ ai mà chẳng muốn đi theo Diệp thiếu chứ.
Còn chinh phục vũ trụ ấy à? Lấy sức mạnh của họ thì chỉ là chuyện dễ như bỡn!
Diệp Huyên nhìn bọn họ: “Các người hãy phối hợp với Nguyệt Hoàng cô nương”.
Nguyệt Hoàng thì nhìn những người đó mà chấn động trong lòng.
Bởi sức mạnh của họ đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng ta!
Khủng khiếp thật!
Nàng giờ đã hiểu ra vì sao Diệp thiếu dám nói sẽ thống nhất vũ trụ.
Bởi lực lượng này đủ để quét sạch hết thảy.
Diệp Huyên quay lại nói với nàng ta: “Cô hãy thảo luận với họ xem nên bắt đầu từ vũ trụ nào trước, quyết định rồi thì nhờ một vị tiền bối đi theo. Vị ấy chinh phạt, cô quản lý”.
Nguyệt Hoàng gật đầu: “Được”.
Diệp Huyên: “Mọi người bắt tay vào đi”.
Rồi rời khỏi Tiểu Tháp.
Diệp Huyên rời đi rồi, Nguyệt Hoàng lại nghĩ: Nếu dẫn những người này đi đánh Tín công chúa thì...
Tín công chúa: “...”
...
Rời khỏi Tiểu Tháp rồi, Diệp Huyên gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện rồi biến mất.
Đích đến là Vạn Cổ Ma Vực!
Khi Diệp Thanh Thanh xuất hiện cũng là lúc Vạn Cổ Ma Vực mở ra, bên trong có một vị đại lão đang lánh đời.
Lần này hắn muốn thử xem có thể nói chuyện với người đó hay không.
Bởi vì để thống nhất vũ trụ thì cần mọi người phải đoàn kết, nhất trí với nhau.
Không bao lâu sau, hắn đi đến lối vào Vạn Cổ Ma Vực.
Hắn hoàn toàn không thèm để ý mà ngự kiếm bay vào, nhanh chóng xuất hiện ở một thế giới kỳ lạ. Nơi nơi đều là khí tức tà ác, trên trời còn treo một vầng trăng đỏ máu.
Xem ra Ma chủ nơi này không phải người tốt! Diệp Huyên nhíu mày Nghĩ.
Hắn nhìn bốn phía một phen, vừa định dò xét vũ trụ này thì thời không trước mặt chợt cuộn lại. Một vòng xoáy màu đen xuất hiện, bên trong mà ma khí ngùn ngụt trông đáng sợ vô cùng.
Diệp Huyên hỏi: “Ma chủ?"
Có giọng nói vọng ra: “Diệp thiếu giá lâm, không biết có gì chỉ giáo?"
Diệp Huyên điềm tĩnh hỏi: “Không biết Ma chủ có hứng thú cùng ta đến thế giới Hư Chân hay không?"
Ma chủ lãnh đạm đáp: “Thứ cho ta nói thẳng, thực lực ngươi hiện nay không đủ để đến đó”.
Diệp Huyên cười: “Bây giờ không được, đâu có nghĩa là sau này không được”.
Chương 5835: Nhìn ta làm gì?
Ma chủ: “Ý ta là, sau này ngươi cũng không đến được”.
Diệp Huyên mỉm cười: “Xem ra Ma chủ đã hoàn toàn hết hy vọng với thế giới Hư Chân”.
Ma chủ chỉ hờ hững đáp: “Đừng nói chi thế giới Hư Chân, ngay cả Linh Độ giới, ngươi cũng không thể chinh phục”.
Diệp Huyên: “Vậy ngươi định chôn chân ở đây trong bao lâu?"
Ma chủ không nói.
Diệp Huyên cười: “Đều là phí hoài bản thân thì cũng nên đổi chỗ khác chứ hả?"
Đoạn hắn lấy Tiểu Tháp màu đen ra, nói: “Ở trong này mười năm chỉ bằng một ngày ở ngoài, còn có thời không thần bí đặc biệt cho ngươi nghiên cứu, đã đủ để có hứng thú chưa?"
Ma chủ vẫn im lặng.
Diệp Huyên tiếp tục: “Ta không yêu cầu nhiều ở ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta đánh Linh Độ giới là được, sau đó có muốn đến thế giới Hư Chân hay không thì ta cũng không bắt”.
Ma chủ bật cười: “Diệp thiếu đã có bảo bối bực này thì sao không lấy ra sớm hơn? Ta theo cậu!"
Rồi một người đàn ông vóc dáng khôi ngô bước ra từ vòng xoáy.
Ông ta cười chào hỏi: “Bái kiến Diệp thiếu”.
Diệp Huyên nhìn ông ta một hồi, cười đáp: “Cứ ngỡ ông hung dữ thế nào, thì ra lại ôn hòa như vậy”.
Ma chủ cười sang sảng: “Ta thật sự là người tốt mà!"
Diệp Huyên: “Ma chủ đã từng đến Linh Độ giới?"
Ma chủ gật đầu: “Phải”.
Diệp Huyên tò mò: “Ta tưởng một khi vào thời không Linh Độ rồi thì không thể thoát ra chứ?"
Ma chủ cười: “Đó là với người thường thôi, còn ta thì hơn”.
Diệp Huyên: “Ông có từng giao chiến với Thái Sơ Thần tộc?"
Ma chủ gật đầu: “Rồi”.
Diệp Huyên: “Rốt cuộc họ mạnh đến đâu?"
Ma chủ trầm ngâm một hồi rồi đáp: “Yếu hơn một chút so với vị muội muội ban đầu của cậu, nhưng so với người khác thì mạnh hơn rất nhiều”.
Diệp Thanh Thanh ư?
Diệp Huyên câm nín.
Má!
Ghê vậy trời?
Tự dưng nhức đầu quá.
Ma chủ nhìn hắn: “Diệp thiếu à, đây chỉ mới là Linh Độ giới thôi chứ chưa đến thế giới Hư Chân. Cho dù cậu khuất phục được Thái Sơ Thần tộc thì phía trên vẫn còn thế giới Hư Chân... Mà khoan nói đến nó, nội Thái Sơ Thần tộc thôi đã mạnh đến khiến người tuyệt vọng rồi!"
Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết”.
Ma chủ: “Diệp thiếu muốn tập trung cường giả cao cấp khắp các vũ trụ lại rồi đánh tới Linh Độ giới?"
Diệp Huyên: “Một chọi một thì chúng ta không phải đối thủ của Thái Sơ Thần tộc, đã vậy thì sao không liên thủ với nhau? Ta bật hack - à không, giúp các vị tu luyện!"
Ma chủ nói sau một hồi im lặng: “Có thể thử xem”.
Diệp Huyên gật gù, nhìn quanh một vòng rồi nói: “Linh khí nơi này rất nồng... Thế này đi, ông trước sau gì cũng vào tu luyện trong Tiểu Tháp, chi bằng dọn hết linh mạch linh tinh gì vào luôn?"
Ma chủ nhìn hắn: “Được”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy vào thôi”.
Ma chủ di dời toàn bộ linh mạch vào Tiểu Tháp, thế là Diệp Huyên lại kiếm được thêm một vị đại tướng!
Diệp Huyên lại nói: “Ma chủ có còn biết cường giả tuyệt thế nào nữa không?"
Ma chủ suy Nghĩ một hồi, nói: “Đúng là có một người”.
Diệp Huyên vội hỏi: “Là ai?"
Ma chủ: “Thiên chủ”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Thiên chủ?"
Ma chủ gật đầu: “Một siêu cường giả thời kỳ ban đầu, rất rất mạnh, từng giao thủ cùng Thái Sơ Thần tộc ở Linh Độ giới, ép cho người bảo vệ của họ phải ra tay. Tiếc là cuối cùng vẫn bại trận, nhưng thế đã là ghê gớm lắm rồi. Mà người bảo vệ năm ấy cũng không giết y”.
Diệp Huyên: “Y đang ở đâu?"
Ma chủ: “Ta sẽ đưa cậu đến, nhưng ta không cam đoan y sẽ chịu theo”.
Diệp Huyên gật đầu: “Cũng phải thử xem”.
Ma chủ vung tay lên, cả hai cùng biến mất rồi hiện ra ở một vùng tinh không im lặng tuyệt đối.
Ông ta chỉ về nơi xa, Diệp Huyên nhìn theo, thấy một chiếc quan tài đen lơ lửng.
Hắn hỏi: “Y ở trong đó?"
Ma chủ gật đầu: “Vẫn luôn ngủ say trong đó từ lúc trở lại”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Ngủ say?"
Ma chủ gật đầu: “Y bị thương rất nặng, nếu không có kỳ ngộ đặc biệt thì e rằng khó mà khôi phục”.
Ông ta nhìn Diệp Huyên: “Chỉ có cậu mới giúp được y”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đánh thức y dậy đi”.
Ma chủ ngạc nhiên: “Đánh thức?"
Diệp Huyên: “Đương nhiên rồi!"
Ma chủ chần chừ: “Tính khí y không được tốt”.
Diệp Huyên tỉnh rụi: “Ta cũng không”.
Ma chủ cười khổ: “Thôi được rồi”.
Đoạn ông ta bước về phía quan tài, vung tay lên, đẩy ra một luồng sức mạnh khổng lồ.
Uỳnh!
Quan tài run lên bần bật trước khi có một luồng khí tức đáng sợ tuôn ra.
Ruỳnh!
Tinh hà sôi trào, vô cùng kinh khủng.
Diệp Huyên cũng đanh mặt lại.
Mạnh quá!
Khí tức này chỉ yếu hơn Huyền Hoàng nữ một chút xíu, đã vậy đối phương còn đang bị thương!
Vũ trụ này vẫn còn quá nhiều cường giả!
Mặt Ma chủ cũng dần trở nên nghiêm trọng.
Nắp quan tài chậm rãi mở ra. Một người đàn ông tóc trắng chầm chậm bay lên, mở đôi mắt đỏ ngầu, tràn đầy sát ý và lệ khí trừng Ma chủ.
Thấy ông ta hốt hoảng nhìn sang, Diệp Huyên thờ ơ: “Nhìn ta làm gì?"
Ma chủ: “...”
Bình luận facebook