Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5821: Không có điều kiện.
Diệp Huyên đáp: “Diệp Huyên”.
Gương mặt nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.
Hắn chỉ vào giữa trán mình: “Có biết thứ này không?"
Gương mặt: “Biết, nó là đạo ấn”.
Diệp Huyên: “Thấy đạo ấn như gặp chủ nhân bút Đại đạo!"
Gương mặt lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên nhíu mày.
Gương mặt lại nói: “Ngươi quá yếu, ta không muốn nghe”.
Diệp Huyên đen mặt: “Ngươi xem thường người khác chứ gì?"
Gương mặt gật đầu: “Phải”.
Diệp Huyên chỉ gọi: “Huyền Hoàng Nữ!"
Cô gái lập tức xuất hiện khi hắn vừa dứt lời.
Hắn hất đầu về phía Gương mặt: “Đánh nó!"
Huyền Hoàng Nữ bay vút lên.
Gương mặt biến sắc, há mồm gầm lên. Vô số chiến ý như gió lốc quay cuồng ập về phía Huyền Hoàng Nữ.
Ánh mắt nàng ta lóe lên đầy dữ tợn, vung tay lên.
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, hàng loạt thời không và chiến ý bị hất tung.
Uỳnh uỳnh!
Hàng loạt tiếng nổ đinh tai vang lên, chiến ý tán loạn, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang khắp chân trời.
Gương mặt kia bị đánh cho lệch sang một bên.
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng Nữ, thầm nhủ nàng mạnh thật, không hổ là người có thể đánh đến Linh Độ giới!
Mạnh đến bất thường!
Gương mặt kia run rẩy thốt lên: “Không! Đừng đánh nữa!"
Huyền Hoàng Nữ lạnh lùng liếc nó rồi trở về bên Diệp Huyên.
Hắn chỉ vào quan tài: “Của cô đấy”.
Nàng gật đầu, thu đạo quan vào rồi trở về Tiểu Tháp.
Diệp Huyên đi đến trước Gương mặt, tự hỏi trong lòng: “Tiểu Bút, thứ này có giúp gì được không?"
Tiểu Bút: “Cường hóa”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Cường hóa?"
Tiểu Bút: “Phải, cái tháp này tên là Tế Đàn Đạo Chiến, có thể phát ra chiến ý cường hóa, giúp tăng chiến lực cho người nào đó. Là kiểu bảo vật chức năng như Tiểu Tháp vậy”.
Tiểu Tháp: “...”
Diệp Huyên cong môi: “Ta đã có quá chừng cường giả, nay lại có thêm nó...”
Hắn thu nó vào trong Tiểu Tháp.
Tiểu Bút hỏi: “Còn hồi sinh nữa không?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Tạm thời không”.
Hồi sinh quá nhiều trong một lần sẽ dễ gây họa.
Bởi vì hắn không biết được những người đó như thế nào. Huyền Hoàng Nữ thì còn tốt, nhưng nếu là hạng người bướng bỉnh bất tuân thì khác gì tự làm khó bản thân.
Vậy nên hắn sẽ giúp Huyền Hoàng Nữ nâng cao sức mạnh, thành người mạnh nhất để còn trấn áp mọi người.
Ngoài ra thì còn phải nâng cao bản thân nữa.
Diệp Huyên nhắm mắt, kiếm Thanh Huyên trong tay run lên, hắn biến mất.
...
Ở một vùng tinh không nào đó, có một cô gái mặc chiến giáp đang đứng trên cao nhìn xuống.
Chính là Tín công chúa.
Cô gái chinh chiến toàn vũ trụ.
Nàng ấy đi đến đâu, nơi ấy phải phục tùng.
Phía sau nàng có một nghìn cường giả bí ẩn mặc giáp đen.
Họ là Quan Huyên Vệ.
Ai nấy đều tản ra khí tức rất đáng sợ.
Bỗng nhiên, thời không trước mặt Tín công chúa tách làm đôi, để Diệp Huyên bước ra.
Nàng ấy sửng sốt.
Quan Huyên Vệ phía sau đồng loạt quỳ một gối: “Tham kiến Viện trưởng!"
Diệp Huyên gật đầu: “Đứng lên đi”.
Bọn họ nhanh chóng làm theo.
Diệp Huyên hỏi Tín công chúa: “Sao rồi?"
Nàng ấy cười: “Đã chinh phục được ba mươi sáu vũ trụ”.
Ba mươi sáu?
Diệp Huyên ngạc nhiên.
Tín công chúa cười: “Tính đến nay thì thực lực thư viện chúng ta đang đứng đầu vũ trụ!"
Diệp Huyên nhìn xuống dưới: “Đó là vũ trụ gì?"
Tín công chúa: “Vũ trụ Nguyên Ác, có nhà họ Tông rất mạnh, người của ta đang nói chuyện với họ”.
Diệp Huyên: “Đang gặp khó khăn à?"
Tín công chúa gật đầu: “Có hơi”.
Diệp Huyên nhìn xuống: “Để ta”.
Rồi biến mất tại chỗ.
Tín công chúa sững ra một thoáng rồi đi theo.
Trong một gian đại điện ở bên dưới.
Đại diện của thư viện Quan Huyên đang đàm phán cùng Tộc trưởng nhà họ Tông trong không khí đầy mùi thuốc súng.
Diệp Huyên xuất hiện đúng lúc này.
Đại diện thư viện Quan Huyên ngây cả người, sau đó vội vàng thi lễ: “Tham kiến Viện trưởng!"
Viện trưởng!
Diệp Huyên gật đầu rồi nhìn vào ông lão ngồi ở chủ vị, chính là Tộc trưởng nhà họ Tông.
Sắc mặt ông ta lập tức trở nên nặng nề khi thấy hắn.
Diệp Huyên hỏi đại diện thư viện: “Điều kiện của họ là gì?"
Người kia đáp: “Họ muốn chúng ta rời khỏi vũ trụ này”.
Diệp Huyên nheo mắt: “Vậy thì khỏi nói gì hết!"
Hắn nhìn Tộc trưởng kia rồi vung tay. Kiếm Thanh Huyên bay ra, không nhằm vào ông ta mà phóng lên tầng mây, tỏa ra kiếm thế kinh khủng bao trùm toàn bộ vũ trụ Nguyên Ác.
Mọi người đồng loạt biến sắc.
Tộc trưởng kia đứng phắt dậy, run rẩy nói: “Ngươi... Hay là chúng ta bàn lại? Chúng ta không có điều kiện gì hết... cái gì cũng có thể thương lượng...”
Gương mặt nhíu mày: “Chưa nghe bao giờ”.
Hắn chỉ vào giữa trán mình: “Có biết thứ này không?"
Gương mặt: “Biết, nó là đạo ấn”.
Diệp Huyên: “Thấy đạo ấn như gặp chủ nhân bút Đại đạo!"
Gương mặt lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên nhíu mày.
Gương mặt lại nói: “Ngươi quá yếu, ta không muốn nghe”.
Diệp Huyên đen mặt: “Ngươi xem thường người khác chứ gì?"
Gương mặt gật đầu: “Phải”.
Diệp Huyên chỉ gọi: “Huyền Hoàng Nữ!"
Cô gái lập tức xuất hiện khi hắn vừa dứt lời.
Hắn hất đầu về phía Gương mặt: “Đánh nó!"
Huyền Hoàng Nữ bay vút lên.
Gương mặt biến sắc, há mồm gầm lên. Vô số chiến ý như gió lốc quay cuồng ập về phía Huyền Hoàng Nữ.
Ánh mắt nàng ta lóe lên đầy dữ tợn, vung tay lên.
Ầm!
Chỉ trong nháy mắt, hàng loạt thời không và chiến ý bị hất tung.
Uỳnh uỳnh!
Hàng loạt tiếng nổ đinh tai vang lên, chiến ý tán loạn, sau đó là một tiếng kêu thảm thiết vang khắp chân trời.
Gương mặt kia bị đánh cho lệch sang một bên.
Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng Nữ, thầm nhủ nàng mạnh thật, không hổ là người có thể đánh đến Linh Độ giới!
Mạnh đến bất thường!
Gương mặt kia run rẩy thốt lên: “Không! Đừng đánh nữa!"
Huyền Hoàng Nữ lạnh lùng liếc nó rồi trở về bên Diệp Huyên.
Hắn chỉ vào quan tài: “Của cô đấy”.
Nàng gật đầu, thu đạo quan vào rồi trở về Tiểu Tháp.
Diệp Huyên đi đến trước Gương mặt, tự hỏi trong lòng: “Tiểu Bút, thứ này có giúp gì được không?"
Tiểu Bút: “Cường hóa”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Cường hóa?"
Tiểu Bút: “Phải, cái tháp này tên là Tế Đàn Đạo Chiến, có thể phát ra chiến ý cường hóa, giúp tăng chiến lực cho người nào đó. Là kiểu bảo vật chức năng như Tiểu Tháp vậy”.
Tiểu Tháp: “...”
Diệp Huyên cong môi: “Ta đã có quá chừng cường giả, nay lại có thêm nó...”
Hắn thu nó vào trong Tiểu Tháp.
Tiểu Bút hỏi: “Còn hồi sinh nữa không?"
Diệp Huyên lắc đầu: “Tạm thời không”.
Hồi sinh quá nhiều trong một lần sẽ dễ gây họa.
Bởi vì hắn không biết được những người đó như thế nào. Huyền Hoàng Nữ thì còn tốt, nhưng nếu là hạng người bướng bỉnh bất tuân thì khác gì tự làm khó bản thân.
Vậy nên hắn sẽ giúp Huyền Hoàng Nữ nâng cao sức mạnh, thành người mạnh nhất để còn trấn áp mọi người.
Ngoài ra thì còn phải nâng cao bản thân nữa.
Diệp Huyên nhắm mắt, kiếm Thanh Huyên trong tay run lên, hắn biến mất.
...
Ở một vùng tinh không nào đó, có một cô gái mặc chiến giáp đang đứng trên cao nhìn xuống.
Chính là Tín công chúa.
Cô gái chinh chiến toàn vũ trụ.
Nàng ấy đi đến đâu, nơi ấy phải phục tùng.
Phía sau nàng có một nghìn cường giả bí ẩn mặc giáp đen.
Họ là Quan Huyên Vệ.
Ai nấy đều tản ra khí tức rất đáng sợ.
Bỗng nhiên, thời không trước mặt Tín công chúa tách làm đôi, để Diệp Huyên bước ra.
Nàng ấy sửng sốt.
Quan Huyên Vệ phía sau đồng loạt quỳ một gối: “Tham kiến Viện trưởng!"
Diệp Huyên gật đầu: “Đứng lên đi”.
Bọn họ nhanh chóng làm theo.
Diệp Huyên hỏi Tín công chúa: “Sao rồi?"
Nàng ấy cười: “Đã chinh phục được ba mươi sáu vũ trụ”.
Ba mươi sáu?
Diệp Huyên ngạc nhiên.
Tín công chúa cười: “Tính đến nay thì thực lực thư viện chúng ta đang đứng đầu vũ trụ!"
Diệp Huyên nhìn xuống dưới: “Đó là vũ trụ gì?"
Tín công chúa: “Vũ trụ Nguyên Ác, có nhà họ Tông rất mạnh, người của ta đang nói chuyện với họ”.
Diệp Huyên: “Đang gặp khó khăn à?"
Tín công chúa gật đầu: “Có hơi”.
Diệp Huyên nhìn xuống: “Để ta”.
Rồi biến mất tại chỗ.
Tín công chúa sững ra một thoáng rồi đi theo.
Trong một gian đại điện ở bên dưới.
Đại diện của thư viện Quan Huyên đang đàm phán cùng Tộc trưởng nhà họ Tông trong không khí đầy mùi thuốc súng.
Diệp Huyên xuất hiện đúng lúc này.
Đại diện thư viện Quan Huyên ngây cả người, sau đó vội vàng thi lễ: “Tham kiến Viện trưởng!"
Viện trưởng!
Diệp Huyên gật đầu rồi nhìn vào ông lão ngồi ở chủ vị, chính là Tộc trưởng nhà họ Tông.
Sắc mặt ông ta lập tức trở nên nặng nề khi thấy hắn.
Diệp Huyên hỏi đại diện thư viện: “Điều kiện của họ là gì?"
Người kia đáp: “Họ muốn chúng ta rời khỏi vũ trụ này”.
Diệp Huyên nheo mắt: “Vậy thì khỏi nói gì hết!"
Hắn nhìn Tộc trưởng kia rồi vung tay. Kiếm Thanh Huyên bay ra, không nhằm vào ông ta mà phóng lên tầng mây, tỏa ra kiếm thế kinh khủng bao trùm toàn bộ vũ trụ Nguyên Ác.
Mọi người đồng loạt biến sắc.
Tộc trưởng kia đứng phắt dậy, run rẩy nói: “Ngươi... Hay là chúng ta bàn lại? Chúng ta không có điều kiện gì hết... cái gì cũng có thể thương lượng...”
Bình luận facebook