Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 132
Diệp Lăng Phi gác chân ở trên giường bệnh, bàn tôiy thì để ở trên đầu giường, cằm của hắn thì bị Chu Hân Mính dùng súng dí vào, không thể động đậy.
- Pằng
Chu Hân Mính bóp cò, một thanh âm vang lên, sau đó là tiếng cười của Chu Hân MÍnh. Tiếng cười này là do nàng cảm thấy vui vẻ khi trêu đùa thành công Diệp Lăng Phi.
- Không có viên đạn nào.
Chu Hân Mính tháo băng đạn ra cho Diệp Lăng Phi nhìn.
- Diệp Lăng Phi, hóa ra cũng có ngày anh bị tôi trêu đùa.
- Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, bị cô trêu đùa cũng có thể là vinh hạnh của tôi.
Diệp Lăng Phi cuối cùng đành thở dài một tiếng:
- Hừ, cô cứ chờ xem, tôi sẽ cho cô biết tôiy.
Thế nhưng cơn tức này của Diệp Lăng Phi sau đó liền nhanh chóng trôi qua, chuyện xảy ra kế tiếp khiến cho Diệp Lăng Phi kinh ngạc, hắn thấy Chu Hân Mính cởi áo khoác ngoài của mình ra.
- Cô làm gì vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Chu Hân Mính không trả lời, nàng cởi áo khoác ra sau đó ném qua một bên, kế tiếp nàng cởi đôi giày da màu đen ra, mang theo cả vớ leo lên trên giường.
Lúc này mơ hồ có thể nhìn thấy cả hai đốm nhỏ nhô lên từ cặp cao phong của Chu Hân Mính. Phía dưới nàng mặc một cái quần màu đen bó sát người, vòng quanh cặp đùi bóng loáng, khiến cho bất kỳ một nam nhân nào nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải bừng bừng dục hỏa.
Chu Hân Mính ngồi ở trên giường, đôi mắt của nàng liếc nhìn Diệp Lăng Phi, hai tôiy cởi chiếc áo màu vàng bên trong của mình ra. Diệp Lăng Phi cảm thấy choáng váng, hắn đưa bàn tôiy trái véo khuôn mặt một cái, há hốc mốm, xác định đúng là mình không nằm mơ.
- Đầu cô bị làm sao vậy?
Diệp Lăng Phi thấy Chu Hân Mính không nói lời nào, quả là có ý định cởi quần áo ra thì trong lòng cảm thấy rung động. Hắn hoài nghi Chu Hân Mính lại muốn trêu đùa mình gì đó thế là hắn nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt.
Chiếc áo màu vàng bên trong được cởi ra, bây giờ Chu Hân Mính chỉ còn một bộ nội y màu trắng, bộ ngực sữa như ẩn như hiện.
- Khốn kiếp, ngươi không phải là muốn tôi lấy thân báo đáp hay sao? Được rồi, bây giờ tôi cho ngươi thỏa mãn. Bây giờ hai người chúng tôi không ai nợ ai, từ nay về sau tôi với ngươi không có bất cứ quan hệ gì.
Chu Hân Mính cắn chặt môi, tựa hồ từ trong kẽ răng phát ra những lời này. Hai tôiy nàng sờ tới nội y của mình, chần chừ một lát, sau đó đột nhiên cởi thẳng ra.
Cảnh tượng này suýt chút nữa khiến Diệp Lăng Phi chảy cả máu mũi, ngay lập tức bộ ngực lõa lồ của Chu Hân Mính đã hiện ra trước mặt hắn. Da thịt nàng rất mềm mại, bộ ngực thoát khỏi nội y hoàn toàn hiện ra, mang theo phong vị của một thiếu nữ, không hề có chút thịt thừa nào.
Bầu nhũ phong của Chu Hân Mính phập phồng lên xuống, bỗng nhiên nàng cất tiếng nói:
- Anh nhắm mắt lại, bằng không tôi đâm mù mắt của anh.
Chu Hân Mính mặc dù đã chuẩn bị kỹ càng nhưng để Diệp Lăng Phi nhìn thấy bộ ngực lõa lồ của mình cũng là một chuyện rất khó khăn với nàng.
Diệp Lăng Phi vội vàng nhắm mắt lại, trong đầu hắn vội vàng hiện lên bộ mặt tức giận của Chu Hân Mính. Dục hỏa trong lòng hắn bốc lên, hạ thân không theo lý trí mà bắt đầu có phản ứng. Diệp Lăng Phi hít một hơi thật sâu, từ từ nói:
- Hân Mính, tôi với cô chỉ đùa giỡn với nhau, cô cũng biết con người của tôi, không phải là loại người thích uy hiếp người khác. Nếu như cô thực sự vì lời nói của tôi mà hủy đi hạnh phúc của mình thì tôi chỉ có thể cho cô biết, là cô rất ngu ngốc.
- Tôi hiểu rõ mình đang làm gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình.
Chu Hân Mính cắn chặt môi, cố gắng cởi quần mình ra.
Diệp Lăng Phi nghe thấy có tiếng động thì biết rằng Chu Hân Mính đang làm điều gì đó. Hắn cố gắng không mở to mắt, kìm nén sự xúc động dưới hạ thân của mình. Hắn chân thành nói một câu:
- Chu Hân Mính, có phải cô hỏi tôi làm nghề gì đúng không? Tôi có thể nói cho cô biết, tôi làm nghề đao phủ, tôi đã lấy đi tính mạng của rất nhiều người. Tôi bây giờ mong muốn sống cuộc sống của một người bình thường, tôi không muốn làm cho bất kỳ người nào khác phải vì mình mà bị tổn thương. Về chuyện hai lần tôi cứu cô chỉ vì tôi xem cô là bạn bè của mình, tôi chỉ không muốn cô bị sao, không hơn không kém. Tôi không hy vọng nhận được bất kỳ sự hồi báo nào từ phía cô.
Chu Hân Mính chuẩn bị đem chiếc quần bó sát người cởi ra, bỗng nhiên nghe thấy lời này của Diệp Lăng Phi, nàng liền đưa mắt nhìn vào mặt của hắn. Trên khuôn mặt Diệp Lăng Phi xuất hiện một vẻ u sầu của một người nam nhân. Chu Hân Mính chưa từng nhìn thấy người nam nhân nào có vẻ như vậy, ngay cả ba ba của mình, cũng chưa từng có thần sắc như hắn.
Đây là nam nhân như thế nào, rốt cục sau lưng hắn có bối cảnh nào chứ? Tại sao hắn lại cố gắng giấu diếm mọi chuyện đã qua.
Trong lòng Chu Hân Mính không ngừng cảm thấy hoang mang. Lúc mới đầu khi gặp Diệp Lăng Phi, nàng cứ tưởng Diệp Lăng Phi là một tên vô lại, bất cần đời khiến cho mình phải chán ghét.
Nhưng sau này, thân thủ của Diệp Lăng Phi đã thuyết phục nàng, khiến cho Chu Hân Mính nhận ra rằng Diệp Lăng Phi đang che dấu chuyện gì đó. Bỗng nhiên, nàng nhớ lại vụ án nổ bom ở thành phố Vọng Hải, nếu như không có Diệp Lăng Phi giúp đỡ thì làm sao mình có thể phá án được?
- Diệp Lăng Phi, anh nói cho tôi biết, có phải anh đã biết lai lịch của người nổ boom lần trước hay không?
Chu Hân Mính không kìm được hỏi.
- Vụ nổ boom lần trước chính là một quả boom do một sinh viên tự chế!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa mở to mắt ra. Hắn nhìn thấy chiếc quần bó sát người của Chu Hân Mính đã thoát xuống đầu gối, trên người Chu Hân Mính lúc này đã lộ ra chiếc quần lót hình tôim giác, cùng với chiếc đùi trắng trẻo, không sót một thứ gì rơi vào trong mắt Diệp Lăng Phi. Hạ thân Diệp Lăng Phi càng có phản ứng mãnh liệt hơn, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy tình cảnh này cung phải thổ huyết. Lúc này Chu Hân Mính cũng cảm thấy hạ thân của Diệp Lăng Phi nhô lên một khối, sắc mặt nàng ửng đỏ, vội vàng nói:
- Ngươi nhìn cái gì vậy, mau nhắm mắt lại cho tôi.
Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, dục hỏa đã bốc cháy lên, hắn thầm nghĩ:
- Nếu như khuya hôm nay Chu Hân Mính quả thực dùng biện pháp này để hấp dẫn mình thì nàng đúng là đã thành công. Lão tử đã nhiều ngày không chạm vào nữ nhân, nói thế nào thì tôi cũng là một người đàn ông bình thường.
Tuy trong lòng hắn nghĩ vậy nhưng không tỏ ra bề ngoài mà che lấp nói:
- Có lẽ đó là một sự trùng hợp, dựa theo suy nghĩ của tôi thì chế tạo boom nhất định phải tìm đầy đủ được nguyên liệu, đây là điều thứ nhất. Thứ hai chính là xuất phát từ cảm giác trong lòng. Nhưng bất kể nói thế nào, vụ án này cũng là cô phá được, không quan hệ đến tôi.
Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Chu Hân Mính cảm thấy đắc ý. Nàng bây giờ đã biết rằng Diệp Lăng Phi sẽ không để lộ ra bất kỳ tin tức nào về thân phận của mình. Vốn nàng không muốn làm rõ thân phận của hắn, nhưng vừa rồi lời nói của Diệp Lăng Phi đả động đến Chu Hân Mính. Vẻ u buồn trong mắt của Diệp Lăng Phi khiến cho Chu Hân Mính kiên định, quyết định của mình quả không sai.
Chu Hân Mính từ quỷ môn quan trở về, lúc này nàng có một cảm giác rất cổ quái, mình phải dùng thân thể để phân rõ giới hạn của mình với Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi nói thế nào cũng là chồng của Bạch Tình Đình. Tuy Bạch Tình Đình bề ngoài nói rằng cuộc thử hôn với Diệp Lăng Phi là do bị ép buộc bất đắc dĩ nhưng Chu Hân Mính thì không cho như vậy. Bạch Tình Đình là người như thế nào? Chính là con của Bạch Cảnh Sùng. Chu Hân Mính biết rằng Bạch Cảnh Sùng rất yêu thương con gái của mình, nếu như Bạch Tình Đình không muốn thì ông cũng không thể làm gì khác.
Dựa theo góc độ ban bè, Chu Hân Mính không nên tiếp tục qua lại với Diệp Lăng Phi. Nhưng cái này Chu Hân Mính không quyết định được, Diệp Lăng Phi tựa như là u linh, lúc nào cũng quanh quẩn bên nàng.
Vốn nàng định sẽ không có bất kỳ tiếp xúc nào nữa với Diệp Lăng Phi nhưng hết lần này tới lần khác lại phát sinh ra chuyện ám sát. Cuối cùng, Diệp Lăng Phi đã cứu nàng hai lần, nếu như không phải là Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính biết rằng mình đã sớm chết ở công trường kia rồi. Chu Hân Mính cảm thấy Diệp Lăng Phi tựa như là ân nhân cứu mạng của mình, ân tình này nhất định phải trả. Muốn phân rõ giới hạn với Diệp Lăng Phi rất khó cho nên nàng đành phải dùng biện pháp lấy thân để báo đáp hắn.
Lúc trước nàng ở nhà dowload phim AV về xem cũng chính là để coi trước xem việc đó sẽ như thế nào. Nàng ở nhà xem hết bộ phim, tự biết mình phải làm thế nào, sau đó tắm rửa một cái. Bởi vì biết mình sẽ phát sinh quan hệ với Diệp Lăng Phi cho nên nàng ăn mặc rất đơn giản để đi ra ngoài. Trước khi đi, nàng đã gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, sau khi xác định rằng tối nay Bạch Tình Đình sẽ không đi thăm Chu Hân Mính mới tới đây. Nàng sợ rằng, Bạch Tình Đình sẽ hiểu lầm quan hệ giữa mình và Diệp Lăng Phi.
Quyết định này Chu Hân Mính do dự rất lâu mới thực hiện được. Bây giờ, thân thể cua nàng gần như đã lộ ra hoàn toàn. Mặc kệ Diệp Lăng Phi có đồng ý hay không, Chu Hân Mính cũng đã quyết tâm, nàng đem chiếc quần ngoài cởi hết xuống, chỉ còn mặc một chiếc quần lót màu tôim giác ngồi ở trên giường bệnh.
- Pằng
Chu Hân Mính bóp cò, một thanh âm vang lên, sau đó là tiếng cười của Chu Hân MÍnh. Tiếng cười này là do nàng cảm thấy vui vẻ khi trêu đùa thành công Diệp Lăng Phi.
- Không có viên đạn nào.
Chu Hân Mính tháo băng đạn ra cho Diệp Lăng Phi nhìn.
- Diệp Lăng Phi, hóa ra cũng có ngày anh bị tôi trêu đùa.
- Thắng bại là chuyện bình thường của binh gia, bị cô trêu đùa cũng có thể là vinh hạnh của tôi.
Diệp Lăng Phi cuối cùng đành thở dài một tiếng:
- Hừ, cô cứ chờ xem, tôi sẽ cho cô biết tôiy.
Thế nhưng cơn tức này của Diệp Lăng Phi sau đó liền nhanh chóng trôi qua, chuyện xảy ra kế tiếp khiến cho Diệp Lăng Phi kinh ngạc, hắn thấy Chu Hân Mính cởi áo khoác ngoài của mình ra.
- Cô làm gì vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Chu Hân Mính không trả lời, nàng cởi áo khoác ra sau đó ném qua một bên, kế tiếp nàng cởi đôi giày da màu đen ra, mang theo cả vớ leo lên trên giường.
Lúc này mơ hồ có thể nhìn thấy cả hai đốm nhỏ nhô lên từ cặp cao phong của Chu Hân Mính. Phía dưới nàng mặc một cái quần màu đen bó sát người, vòng quanh cặp đùi bóng loáng, khiến cho bất kỳ một nam nhân nào nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải bừng bừng dục hỏa.
Chu Hân Mính ngồi ở trên giường, đôi mắt của nàng liếc nhìn Diệp Lăng Phi, hai tôiy cởi chiếc áo màu vàng bên trong của mình ra. Diệp Lăng Phi cảm thấy choáng váng, hắn đưa bàn tôiy trái véo khuôn mặt một cái, há hốc mốm, xác định đúng là mình không nằm mơ.
- Đầu cô bị làm sao vậy?
Diệp Lăng Phi thấy Chu Hân Mính không nói lời nào, quả là có ý định cởi quần áo ra thì trong lòng cảm thấy rung động. Hắn hoài nghi Chu Hân Mính lại muốn trêu đùa mình gì đó thế là hắn nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt.
Chiếc áo màu vàng bên trong được cởi ra, bây giờ Chu Hân Mính chỉ còn một bộ nội y màu trắng, bộ ngực sữa như ẩn như hiện.
- Khốn kiếp, ngươi không phải là muốn tôi lấy thân báo đáp hay sao? Được rồi, bây giờ tôi cho ngươi thỏa mãn. Bây giờ hai người chúng tôi không ai nợ ai, từ nay về sau tôi với ngươi không có bất cứ quan hệ gì.
Chu Hân Mính cắn chặt môi, tựa hồ từ trong kẽ răng phát ra những lời này. Hai tôiy nàng sờ tới nội y của mình, chần chừ một lát, sau đó đột nhiên cởi thẳng ra.
Cảnh tượng này suýt chút nữa khiến Diệp Lăng Phi chảy cả máu mũi, ngay lập tức bộ ngực lõa lồ của Chu Hân Mính đã hiện ra trước mặt hắn. Da thịt nàng rất mềm mại, bộ ngực thoát khỏi nội y hoàn toàn hiện ra, mang theo phong vị của một thiếu nữ, không hề có chút thịt thừa nào.
Bầu nhũ phong của Chu Hân Mính phập phồng lên xuống, bỗng nhiên nàng cất tiếng nói:
- Anh nhắm mắt lại, bằng không tôi đâm mù mắt của anh.
Chu Hân Mính mặc dù đã chuẩn bị kỹ càng nhưng để Diệp Lăng Phi nhìn thấy bộ ngực lõa lồ của mình cũng là một chuyện rất khó khăn với nàng.
Diệp Lăng Phi vội vàng nhắm mắt lại, trong đầu hắn vội vàng hiện lên bộ mặt tức giận của Chu Hân Mính. Dục hỏa trong lòng hắn bốc lên, hạ thân không theo lý trí mà bắt đầu có phản ứng. Diệp Lăng Phi hít một hơi thật sâu, từ từ nói:
- Hân Mính, tôi với cô chỉ đùa giỡn với nhau, cô cũng biết con người của tôi, không phải là loại người thích uy hiếp người khác. Nếu như cô thực sự vì lời nói của tôi mà hủy đi hạnh phúc của mình thì tôi chỉ có thể cho cô biết, là cô rất ngu ngốc.
- Tôi hiểu rõ mình đang làm gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm với hành động của mình.
Chu Hân Mính cắn chặt môi, cố gắng cởi quần mình ra.
Diệp Lăng Phi nghe thấy có tiếng động thì biết rằng Chu Hân Mính đang làm điều gì đó. Hắn cố gắng không mở to mắt, kìm nén sự xúc động dưới hạ thân của mình. Hắn chân thành nói một câu:
- Chu Hân Mính, có phải cô hỏi tôi làm nghề gì đúng không? Tôi có thể nói cho cô biết, tôi làm nghề đao phủ, tôi đã lấy đi tính mạng của rất nhiều người. Tôi bây giờ mong muốn sống cuộc sống của một người bình thường, tôi không muốn làm cho bất kỳ người nào khác phải vì mình mà bị tổn thương. Về chuyện hai lần tôi cứu cô chỉ vì tôi xem cô là bạn bè của mình, tôi chỉ không muốn cô bị sao, không hơn không kém. Tôi không hy vọng nhận được bất kỳ sự hồi báo nào từ phía cô.
Chu Hân Mính chuẩn bị đem chiếc quần bó sát người cởi ra, bỗng nhiên nghe thấy lời này của Diệp Lăng Phi, nàng liền đưa mắt nhìn vào mặt của hắn. Trên khuôn mặt Diệp Lăng Phi xuất hiện một vẻ u sầu của một người nam nhân. Chu Hân Mính chưa từng nhìn thấy người nam nhân nào có vẻ như vậy, ngay cả ba ba của mình, cũng chưa từng có thần sắc như hắn.
Đây là nam nhân như thế nào, rốt cục sau lưng hắn có bối cảnh nào chứ? Tại sao hắn lại cố gắng giấu diếm mọi chuyện đã qua.
Trong lòng Chu Hân Mính không ngừng cảm thấy hoang mang. Lúc mới đầu khi gặp Diệp Lăng Phi, nàng cứ tưởng Diệp Lăng Phi là một tên vô lại, bất cần đời khiến cho mình phải chán ghét.
Nhưng sau này, thân thủ của Diệp Lăng Phi đã thuyết phục nàng, khiến cho Chu Hân Mính nhận ra rằng Diệp Lăng Phi đang che dấu chuyện gì đó. Bỗng nhiên, nàng nhớ lại vụ án nổ bom ở thành phố Vọng Hải, nếu như không có Diệp Lăng Phi giúp đỡ thì làm sao mình có thể phá án được?
- Diệp Lăng Phi, anh nói cho tôi biết, có phải anh đã biết lai lịch của người nổ boom lần trước hay không?
Chu Hân Mính không kìm được hỏi.
- Vụ nổ boom lần trước chính là một quả boom do một sinh viên tự chế!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa mở to mắt ra. Hắn nhìn thấy chiếc quần bó sát người của Chu Hân Mính đã thoát xuống đầu gối, trên người Chu Hân Mính lúc này đã lộ ra chiếc quần lót hình tôim giác, cùng với chiếc đùi trắng trẻo, không sót một thứ gì rơi vào trong mắt Diệp Lăng Phi. Hạ thân Diệp Lăng Phi càng có phản ứng mãnh liệt hơn, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy tình cảnh này cung phải thổ huyết. Lúc này Chu Hân Mính cũng cảm thấy hạ thân của Diệp Lăng Phi nhô lên một khối, sắc mặt nàng ửng đỏ, vội vàng nói:
- Ngươi nhìn cái gì vậy, mau nhắm mắt lại cho tôi.
Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, dục hỏa đã bốc cháy lên, hắn thầm nghĩ:
- Nếu như khuya hôm nay Chu Hân Mính quả thực dùng biện pháp này để hấp dẫn mình thì nàng đúng là đã thành công. Lão tử đã nhiều ngày không chạm vào nữ nhân, nói thế nào thì tôi cũng là một người đàn ông bình thường.
Tuy trong lòng hắn nghĩ vậy nhưng không tỏ ra bề ngoài mà che lấp nói:
- Có lẽ đó là một sự trùng hợp, dựa theo suy nghĩ của tôi thì chế tạo boom nhất định phải tìm đầy đủ được nguyên liệu, đây là điều thứ nhất. Thứ hai chính là xuất phát từ cảm giác trong lòng. Nhưng bất kể nói thế nào, vụ án này cũng là cô phá được, không quan hệ đến tôi.
Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Chu Hân Mính cảm thấy đắc ý. Nàng bây giờ đã biết rằng Diệp Lăng Phi sẽ không để lộ ra bất kỳ tin tức nào về thân phận của mình. Vốn nàng không muốn làm rõ thân phận của hắn, nhưng vừa rồi lời nói của Diệp Lăng Phi đả động đến Chu Hân Mính. Vẻ u buồn trong mắt của Diệp Lăng Phi khiến cho Chu Hân Mính kiên định, quyết định của mình quả không sai.
Chu Hân Mính từ quỷ môn quan trở về, lúc này nàng có một cảm giác rất cổ quái, mình phải dùng thân thể để phân rõ giới hạn của mình với Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi nói thế nào cũng là chồng của Bạch Tình Đình. Tuy Bạch Tình Đình bề ngoài nói rằng cuộc thử hôn với Diệp Lăng Phi là do bị ép buộc bất đắc dĩ nhưng Chu Hân Mính thì không cho như vậy. Bạch Tình Đình là người như thế nào? Chính là con của Bạch Cảnh Sùng. Chu Hân Mính biết rằng Bạch Cảnh Sùng rất yêu thương con gái của mình, nếu như Bạch Tình Đình không muốn thì ông cũng không thể làm gì khác.
Dựa theo góc độ ban bè, Chu Hân Mính không nên tiếp tục qua lại với Diệp Lăng Phi. Nhưng cái này Chu Hân Mính không quyết định được, Diệp Lăng Phi tựa như là u linh, lúc nào cũng quanh quẩn bên nàng.
Vốn nàng định sẽ không có bất kỳ tiếp xúc nào nữa với Diệp Lăng Phi nhưng hết lần này tới lần khác lại phát sinh ra chuyện ám sát. Cuối cùng, Diệp Lăng Phi đã cứu nàng hai lần, nếu như không phải là Diệp Lăng Phi, Chu Hân Mính biết rằng mình đã sớm chết ở công trường kia rồi. Chu Hân Mính cảm thấy Diệp Lăng Phi tựa như là ân nhân cứu mạng của mình, ân tình này nhất định phải trả. Muốn phân rõ giới hạn với Diệp Lăng Phi rất khó cho nên nàng đành phải dùng biện pháp lấy thân để báo đáp hắn.
Lúc trước nàng ở nhà dowload phim AV về xem cũng chính là để coi trước xem việc đó sẽ như thế nào. Nàng ở nhà xem hết bộ phim, tự biết mình phải làm thế nào, sau đó tắm rửa một cái. Bởi vì biết mình sẽ phát sinh quan hệ với Diệp Lăng Phi cho nên nàng ăn mặc rất đơn giản để đi ra ngoài. Trước khi đi, nàng đã gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, sau khi xác định rằng tối nay Bạch Tình Đình sẽ không đi thăm Chu Hân Mính mới tới đây. Nàng sợ rằng, Bạch Tình Đình sẽ hiểu lầm quan hệ giữa mình và Diệp Lăng Phi.
Quyết định này Chu Hân Mính do dự rất lâu mới thực hiện được. Bây giờ, thân thể cua nàng gần như đã lộ ra hoàn toàn. Mặc kệ Diệp Lăng Phi có đồng ý hay không, Chu Hân Mính cũng đã quyết tâm, nàng đem chiếc quần ngoài cởi hết xuống, chỉ còn mặc một chiếc quần lót màu tôim giác ngồi ở trên giường bệnh.
Bình luận facebook