Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
2-11.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Độc nhất sủng hôn - Chương 11: Tao mới là cô chủ nhà họ Tân
Sắc mặt Tân Tình trắng bệch, cô vừa đẩy xe đồ vừa nhìn cô gái chắn đường mình.
Cô chỉ ăn qua bữa sáng rồi nhịn đau bụng nhờ lái xe chở đến siêu thị mua băng vệ sinh nhưng lại không may đụng phải người khác, cô đã xin lỗi rồi nhưng đối phương vẫn chắn đường không cho cô đi.
“Mày là Tân Tình phải không?”
Hiển nhiên đối phương biết tên cô.
Tân Tình ngẩn ra, cô không nhớ là mình đã từng gặp cô gái này, nhìn có vẻ như là một thiên kim tiểu thư có gia cảnh tốt, ngũ quan tinh xảo phối với mái tóc dài đến lưng, cô ta tựa như một đóa hoa nhỏ khiến người ta không thể kìm lòng mà yêu thương.
“Xin chào, chúng… chúng ta quen nhau à?”
“Ha ha, mày không biết tôi, nhưng tao quen mày mười mấy năm trời rồi.”
Ánh mắt đối phương nhìn cô mang theo mấy phần khinh thường.
“Mày và người mẹ đoản mệnh của mày chiếm lấy ba tao bao nhiêu năm như thế, sao tao lại không biết mày được chứ?”
Người Tân Tình cứng đờ:
“Cô…”
“Tao là Tân Ngữ Điệp! Nếu như mày muốn thì có thể gọi tao là chị, tuy rằng tao chẳng hề muốn thừa nhận mình có một đứa em gái như mày tẹo nào.”
Tân Ngữ Điệp!!
Trong đầu Tân Tình vang lên những lời nói lúc trước.
"À! Người này em cũng quen đấy, chính là chị gái của em, Tân Ngữ Điệp."
"Hẳn là cô Tân chưa bao giờ nghe thấy cái tên này, cô ta là chị gái cùng cha khác mẹ với cô đấy."
Tân Ngữ Điệp… cô ta là con gái của Tân Bằng Phi và người phụ nữ kia!
“Cô muốn làm gì?”
Tân Tình nhìn cô ta với vẻ bình tĩnh nhưng bàn tay đẩy xe của cô đã nắm chặt tới mức trắng bệch cả ra.
Tân Ngữ Điệp đột nhiên mỉm cười sáng lạn, trong giọng nói cũng tràn ngập sự đắc ý:
“Chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn nói cho mày biết sau khi khai giảng chúng ta sẽ là bạn học thôi, nghe nói mày là hoa khôi của khoa à! Ha ha, học kỳ sau ngôi vị hoa khôi này sẽ đổi chủ đấy, đừng nói người làm chị như tao không chào hỏi trước một tiếng nhé!”
Bụng quặn đau từng cơn, Tân Tình thật sự không muốn tranh chấp với cô ta nữa, cô định quay đầu bỏ đi. Nhưng Tân Ngữ Điệp lại nhanh chóng đi tới phía bên phải của cô, đẩy ngã đống đồ uống được bày trên cao, tiếng đổ vỡ vang dội cùng với tiếng đồ uống có ga phun phì phì khiến tất cả mọi người trong siêu thị chú ý.
Nhân viên siêu thị bước tới, Tân Ngữ Điệp liền hoảng sợ hét lên với Tân Tình:
“Em gái em không sao chứ? Sao lại không cẩn thận như thế?”
Tân Tình ôm trán ngồi dưới đất, lúc nãy có vài chai đồ uống đập trúng trán cô.
“Cô à, cô vẫn ổn chứ?”
Nhân viên đỡ Tân Tình dậy, Tân Ngữ Điệp vội vàng nói:
“Các anh yên tâm, là em gái tôi va đổ, tôi sẽ đền tiền mà.”
Dứt lời cô ta lại quay sang Tân Tình, nói với giọng hết sức sốt sắng:
“Chị đi ra ngoài tìm ba để ba giải quyết chuyện này nhé.”
Tân Tình nhìn thấy dáng vẻ đắc ý lúc rời đi của Tân Ngữ Điệp, lòng trầm xuống. Ha ha, cô ta đang tuyên chiến trực tiếp với cô đấy sao. Đứa con gái do đồ cặn bã sinh ra thì sao mà lương thiện cho được. Cô trả tiền rồi đi tới bãi đỗ xe, lái xe tên A Triệt kia đi theo cô, thấy dáng vẻ của cô hơi khác lạ thì không nhịn được hỏi:
“Cô chủ, cô không sao chứ?”
Tân Tình lắc đầu, cô không phải là quả hồng mềm mặc người ta nắn bóp, cả đời này ngoại trừ Doanh Kình Thương ra thì không ai có thể khiến cô chịu tủi nhục cả. Tân Ngữ Điệp, nếu như cô đã tỏ rõ thái độ như thế thì tôi đây cũng xin chơi đến cùng!
Lúc này Doanh Kình Thương Thương đang đen mặt ngồi trong phòng làm việc mà phân vân, tối nay nên làm thế nào đây? Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, nhưng người phụ nữ kia lại đến kỳ, nếu như làm, vừa nghĩ hắn đã thấy ghê tởm. Không làm… thì sáu ngày trước đây xem như là uống phí hết.
Độc nhất sủng hôn - Chương 11: Tao mới là cô chủ nhà họ Tân
Sắc mặt Tân Tình trắng bệch, cô vừa đẩy xe đồ vừa nhìn cô gái chắn đường mình.
Cô chỉ ăn qua bữa sáng rồi nhịn đau bụng nhờ lái xe chở đến siêu thị mua băng vệ sinh nhưng lại không may đụng phải người khác, cô đã xin lỗi rồi nhưng đối phương vẫn chắn đường không cho cô đi.
“Mày là Tân Tình phải không?”
Hiển nhiên đối phương biết tên cô.
Tân Tình ngẩn ra, cô không nhớ là mình đã từng gặp cô gái này, nhìn có vẻ như là một thiên kim tiểu thư có gia cảnh tốt, ngũ quan tinh xảo phối với mái tóc dài đến lưng, cô ta tựa như một đóa hoa nhỏ khiến người ta không thể kìm lòng mà yêu thương.
“Xin chào, chúng… chúng ta quen nhau à?”
“Ha ha, mày không biết tôi, nhưng tao quen mày mười mấy năm trời rồi.”
Ánh mắt đối phương nhìn cô mang theo mấy phần khinh thường.
“Mày và người mẹ đoản mệnh của mày chiếm lấy ba tao bao nhiêu năm như thế, sao tao lại không biết mày được chứ?”
Người Tân Tình cứng đờ:
“Cô…”
“Tao là Tân Ngữ Điệp! Nếu như mày muốn thì có thể gọi tao là chị, tuy rằng tao chẳng hề muốn thừa nhận mình có một đứa em gái như mày tẹo nào.”
Tân Ngữ Điệp!!
Trong đầu Tân Tình vang lên những lời nói lúc trước.
"À! Người này em cũng quen đấy, chính là chị gái của em, Tân Ngữ Điệp."
"Hẳn là cô Tân chưa bao giờ nghe thấy cái tên này, cô ta là chị gái cùng cha khác mẹ với cô đấy."
Tân Ngữ Điệp… cô ta là con gái của Tân Bằng Phi và người phụ nữ kia!
“Cô muốn làm gì?”
Tân Tình nhìn cô ta với vẻ bình tĩnh nhưng bàn tay đẩy xe của cô đã nắm chặt tới mức trắng bệch cả ra.
Tân Ngữ Điệp đột nhiên mỉm cười sáng lạn, trong giọng nói cũng tràn ngập sự đắc ý:
“Chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn nói cho mày biết sau khi khai giảng chúng ta sẽ là bạn học thôi, nghe nói mày là hoa khôi của khoa à! Ha ha, học kỳ sau ngôi vị hoa khôi này sẽ đổi chủ đấy, đừng nói người làm chị như tao không chào hỏi trước một tiếng nhé!”
Bụng quặn đau từng cơn, Tân Tình thật sự không muốn tranh chấp với cô ta nữa, cô định quay đầu bỏ đi. Nhưng Tân Ngữ Điệp lại nhanh chóng đi tới phía bên phải của cô, đẩy ngã đống đồ uống được bày trên cao, tiếng đổ vỡ vang dội cùng với tiếng đồ uống có ga phun phì phì khiến tất cả mọi người trong siêu thị chú ý.
Nhân viên siêu thị bước tới, Tân Ngữ Điệp liền hoảng sợ hét lên với Tân Tình:
“Em gái em không sao chứ? Sao lại không cẩn thận như thế?”
Tân Tình ôm trán ngồi dưới đất, lúc nãy có vài chai đồ uống đập trúng trán cô.
“Cô à, cô vẫn ổn chứ?”
Nhân viên đỡ Tân Tình dậy, Tân Ngữ Điệp vội vàng nói:
“Các anh yên tâm, là em gái tôi va đổ, tôi sẽ đền tiền mà.”
Dứt lời cô ta lại quay sang Tân Tình, nói với giọng hết sức sốt sắng:
“Chị đi ra ngoài tìm ba để ba giải quyết chuyện này nhé.”
Tân Tình nhìn thấy dáng vẻ đắc ý lúc rời đi của Tân Ngữ Điệp, lòng trầm xuống. Ha ha, cô ta đang tuyên chiến trực tiếp với cô đấy sao. Đứa con gái do đồ cặn bã sinh ra thì sao mà lương thiện cho được. Cô trả tiền rồi đi tới bãi đỗ xe, lái xe tên A Triệt kia đi theo cô, thấy dáng vẻ của cô hơi khác lạ thì không nhịn được hỏi:
“Cô chủ, cô không sao chứ?”
Tân Tình lắc đầu, cô không phải là quả hồng mềm mặc người ta nắn bóp, cả đời này ngoại trừ Doanh Kình Thương ra thì không ai có thể khiến cô chịu tủi nhục cả. Tân Ngữ Điệp, nếu như cô đã tỏ rõ thái độ như thế thì tôi đây cũng xin chơi đến cùng!
Lúc này Doanh Kình Thương Thương đang đen mặt ngồi trong phòng làm việc mà phân vân, tối nay nên làm thế nào đây? Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, nhưng người phụ nữ kia lại đến kỳ, nếu như làm, vừa nghĩ hắn đã thấy ghê tởm. Không làm… thì sáu ngày trước đây xem như là uống phí hết.
Bình luận facebook