1.
Mùa mưa phùn kéo dài cũng làm cho bầu không khí trở nên ngột ngạt.
Theo như kế hoạch bộ phim mới của Lâm Dữ, tôi cùng anh phải chia xa ba tháng.
“Đôi tất bằng nhung này để giữ ấm vào ban đêm.”
"Đây là thịt bò mẹ em gửi tới, ăn ngon lắm."
"Còn đây là lá bùa bình an em xin cho anh!... Lâm Dữ?"
Tôi cầm lấy tờ giấy ghi chú viết rõ từng thứ, lại không nghĩ tới Lâm Dữ cứ nhìn mình chăm chú, hình như là đang ngẩn người.
"Hả?"
Lâm Dữ hoàn hồn, đôi mắt đen lộ ra sự lười biếng.
Tôi mỉm người tưa vào ngực anh, đưa cho anh lá bùa như dâng một thứ đồ quý giá "Mẹ em xin cho bố em một chiếc và em cũng xin cho anh một chiếc. Ngụ ý bình an và khỏe mạnh... Chúng ta sẽ nắm tay nhau đến bạc đầu răng long. Anh xem, nó thật đẹp đúng không?"
"Em mê tín quá."
Lâm Dữ cầm lá bùa, khóe môi nhếch lên.
Tôi khẽ giật mình, có chút mất tự nhiên, “Chỉ là mong một điều tốt lành mà thôi.”
“Trẻ con mới tin mấy cái này.”
Dường như Lâm Dữ có vẻ dở khóc dở cười, tiện tay bỏ bùa bình an lên bàn, đưa tay ôm lấy eo của tôi.
Bốn mắt chạm nhau.
Tôi chỉ cảm thấy hai tai mình nóng bừng lên.
Áo sơ mi vương vãi dưới đất, tôi thật sự rất mệt, tôi mơ mơ màng màng nhìn thấy anh đang mặc quần áo, thuận miệng hỏi: “Chồng à, anh có định đi liên hoan phim truyền hình năm nay không?”
"Không đi."
Tiếng đóng sập cửa truyền đến.
Tôi rùng mình, thẫn thờ nhìn lại căn phòng trống không.
Yêu thầm năm năm, kết hôn hai năm.
Thời gian tôi và Lâm Dữ ở cùng nhau, có khi còn ít hơn cả trước khi kết hôn.
2.
Kể ra, chuyện tôi và Lâm Dữ kết hôn gặp khá nhiều sóng gió. Lúc trước là do mẹ Lâm để lộ ra, lên hot search cũng khiến cho Weibo bị “sập’, rất nhiều người nói tôi không xứng.
Nhưng mà.
Cũng may, tôi không có lười biếng, luôn luôn cố gắng trong công việc, không ít fan hâm mộ của Lâm Dữ cũng dần chấp nhận tôi.
Chớp mắt đã qua ba tháng.
Bộ phim của của tôi bất ngờ bạo, sau một đêm số lượng fan của tôi cũng tăng trăm vạn, được đề cử vào hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc của liên hoan phim.
"Tuần sau đi quét lầu(*), đừng ăn quá nhiều để béo nhé."
(*) quét lầu từ lóng đi tham quan cơ sở làm việc.
"Đã nhận được, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Tôi cười hì hì,
Lệ Na nhíu mày, có vẻ muốn nói lại thôi.
"Sao thế?"
Tôi tỏ vẻ không hiểu nhìn Lệ Na.
Lệ Na: “Cậu cứ suốt ngày hi hi ha ha, đội chồng lên đầu như thế, lỡ như ngày nào đó anh ta phản bội cậu thì sao?”
Nghe những lời này tôi không khỏi bĩu môi: "Ôi, lúc trước là Lâm Dữ cầu hôn mình trước, gả cho người mình yêu, sao lại đau khổ! Hơn nữa, Lâm Dữ chỉ là tính cách có chút lạnh lùng thôi, con người anh ấy rất tốt.”
Lệ Na cười bất đắc dĩ: "Tốt chỗ nào?"
Tôi: "Kỹ năng diễn xuất tuyệt đỉnh. Có chí cầu tiến"
Lệ Na: "Anh ta đã làm chuyện gì tốt cho cậu chưa?"
Tôi:……
Phút chốc tôi không biết vì sao mình không thể nói nên lời.
"Hai người kết hôn ngay cả hôn lễ cũng không có."
“Đó là do anh ấy quá bận, không có thời gian, chờ sau này thông thả hơn, sẽ bù.."
Tôi nỗ lực giải thích.
Lina chỉ cười: "Cho dù mình có nói gì, cậu cũng sẽ biện minh cho anh ta thôi."
Tôi:……
Không phải biện minh, tôi cũng là một diễn viên mà, tôi hiểu được lịch trình bận rộn của nghề này, hơn nữa Lâm Dữ còn là ảnh đế.
3.
Việc quét lầu này, lúc đầu rất bình thường, chỉ là ta không nghĩ tới sẽ gặp tiểu hoa Trì Nghiên, là một tiểu hoa gần đây có nhiệt độ.
Có lẽ là do cách sắp xếp thời gian không đúng.
Tôi và Trì Nghiên cùng lúc đã tới tòa nhà, xe Trì Nghiên còn lao thẳng về phía chúng tôi.
"Có chuyện gì vậy?"
Lệ Na là một người nóng tính, suýt chút nữa là bị ngã, muốn xông lên mắng người.
Cửa xe đối diện mở ra, Trì Nghiên nheo mắt, một vẻ đẹp thanh mỹ, liếc Lệ Na một cái, cười nói: “Sao, ỷ là vợ của ảnh đế nên muốn bắt nạt người?”
Lệ Na nghe vậy lặp tức trừng mắt: “Cô –”
“Trì tiểu thư nói quá rồi, chỉ là va chạm nhẹ thôi mà, chưa nói tới bắt nạt người, quanh đây đều có camera giám sát, gan to đến mấy chúng tôi cũng không dám đâu.”
Tôi giữ chặt Lệ Na, cười nói tiếp: “Vẫn là xe của Trì tiểu thư đụng xe của chúng tôi, mời Trì tiểu thư bồi thường theo đúng giá. Tôi biết, Trì tiểu thư đây không những xinh đẹp mà còn vô cùng nổi tiếng, nhất định sẽ bồi thường đủ cho chúng tôi mà, đúng không?"
Nói xong, tôi kéo Lệ Na rời đi,
Lệ Na quay đầu liếc nhìn Trì Nghiên với vẻ mặt hài lòng,vỗ vào tay tôi:
"Coi như cậu cũng biết tính toán.”
"Được rồi, đừng tức giận hại bản thân."
Tôi mỉm cười, hơi hồi hộp.
Dù sao ở trong ngành giải trí đã lâu, bỗng nhiên có nhiều người yêu mến, tôi sợ mình sẽ phạm phải sai lầm.
Bình luận facebook