Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Trần Lăng Dực cười đáp lại: "Tin tôi đi ngày đó nhất định tôi sẽ không để em chờ lâu đâu"
Cô không nói gì, hai người lại rơi vào trầm tư, nhìn trên sân khấu lúc này các cặp đôi đang vui vẻ nhảy múa, A Bính cũng đang nhảy với vợ của mình, vợ anh ấy quả thực rất xinh đẹp.
Cặp đôi Chu Noãn cũng đang vui vẻ nhảy múa trên đó, hai người bọn họ trông võ cùng hạnh phúc, còn Tiểu Sảnh sau khi giận dỗi bỏ đi thì cô cũng không biết là cô ấy đã đi về hướng nào rồi.
Bỗng đèn ở sân khấu vụt tắt, cả hội trường nãy còn sáng trưng giờ đã chìm trong bóng tối khiến mọi người xôn xao, nhốn nháo hết cả lên.
Thân thể của cô lại bị một người nào đó mà cô nghĩ chỉ có anh mới có ý định táo bạo như vậy, anh kéo cô gần lại, trực tiếp tìm đúng vị trí mà hôn lên môi cô, nụ hôn của anh rất cuồng nhiệt, nó khiến cô say đảm, cô không những không bài xích nó mà còn có chút tận hưởng.
Đầu óc cô lúc này chả nghĩ được gì nữa, cô mặc kệ mọi chuyện luôn, tâm trí của cô đang dồn hết vào nụ hôn của anh.
Hai người cứ thế dây dưa một lúc, đến khi cô sắp ngạt thở rồi thì anh mới buông cô ra, lúc đó thì đèn cũng vừa hay được sửa xong cả hội trường lại bừng sáng, tiếng nhạc lại vang lên mọi người tiếp tục điệu nhảy của mình, chả ai để ý đến hành động vừa rồi của bọn họ.
Gương mặt cô lúc này đã đỏ chín như quả cà chua rồi, cô còn không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, nhưng nụ hôn vừa rồi đã đem đến cho cô cảm giác rất quen thuộc, nó làm cô nhớ đến lần cô bị cưỡng hôn ở quán bar GG lần trước, cảm giác đúng là rất giống, chả có lẽ trong đầu cô bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Cô đang muốn hỏi anh thì lại thấy vợ chồng nhà A Bính đang tiến lại gần đến, A Bính đứng ra giới thiệu: "Đây là sếp anh cũng là tổng giám đốc của công ty, người đứng bên cạnh là thư kí của sếp cô Hứa Kiều Tâm"
Vợ A Bính vui vẻ chào: "Chào mọi người, tôi nghe A Bính nhà tôi kể về mọi người rất nhiều, trong công việc anh ấy thi thoảng vẫn hay bộp chộp mong mọi người để ý, nhắc nhở đến anh ấy hơn"
VietWriter
Kiều Tâm cũng niềm nở đáp lại: "Chào chị, mà chị nói sai rồi, người phải bảo ban nhắc nhở ở đây phải là em mới đúng, em mới vào may mà có anh ấy dẫn dắt mà chắc chị toàn nghe anh Bính nói xấu em phải không ạ?"
Không để cho vợ trả lời A Bính đã nhanh miệng trả lời trước: "Này nha anh mà thèm nói xấu em"
Kiều Tâm đáp lại: "Biết rồi, em chỉ nói cho vui thế thôi, anh bình thường vui tính vậy sao nau nghiêm túc thế"
Vợ A Bính đứng bên cạnh cười không nhịn được mồm, Kiều Tâm lại quay ra hỏi tiếp: "Ơ sao mấy đứa nhỏ đâu, sao anh chị không cho chúng đi cùng luôn, chắc đứa nhỏ giống mẹ sẽ dễ thương lắm đây"
Vợ A Bính đáp: "Ôi mấy đứa trẻ đó đi thì có mà quậy nát chỗ này mất, thi thoảng hai vợ chồng mới có dịp đi riêng nên chị gửi chúng ở nhà ông bà rồi"
Kiều Tâm bày ra bộ mặt tiếc nuối, nói: "Tiếc ghê, em thích trẻ con lắm, cứ tưởng hôm nay anh chị sẽ dẫn bọn trẻ đến"
Vợ A Bính: "Nếu em không ngại thì sau này cuối tuần rảnh cứ đến nhà chị chơi, mà chị đảm bảo em chơi với chúng nó một ngày thôi em sẽ sợ luôn bởi mấy đứa nhà chị chúng nó nghịch lắm, chơi với chúng nó thì cứ xác định là bị hành cho lên bờ xuống ruộng luôn"
Kiều Tâm: "Ui thế ạ, trẻ con bây giờ càng nghịch ngợm thì càng thông minh chị ạ"
Vợ A Bính: "Ui thế thì chị đã mừng"
A Bính nãy đứng bên cạnh lại chen miệng vào: "Em yên tâm bọn chúng giống em đương nhiên sẽ rất thông minh rồi."
Sau đó quay sang nhìn Kiều Tâm hỏi: "Ơ, trong phòng này có nóng mấy đâu mà sao anh thấy má em cứ đỏ hết lên vậy, anh cứ tưởng em đánh má hồng hơi đậm nhưng hình như là không phải"
Kiều Tâm bất giác sờ lên mặt mình, hai má của cô nãy giờ vẫn đỏ như vậy, vợ của Kiều Tâm đương nhiên là tỉnh ý hơn nên chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết giữa cô và Trần Lăng Dực đang có tình ý, cô vội véo tay chồng nói: "Không phải anh bảo dẫn em đi gặp một số bạn bè nữa sao, mình đi thôi, để lại không gian cho hai người bọn họ nữa chứ"
A Bính: "Ừ đó, anh quên mất, thôi tạm biệt sếp, tạm biệt cô Hứa."
Trần Lăng Dực nhìn theo bóng lưng hai vợ chồng A Bính cười nói: "Cái tên này đúng thật là."
Kiều Tâm quay sang hỏi Trần Lăng Dực: "Anh thấy má tôi có đỏ lắm không vậy"
Anh cười đáp lại: "Đỏ, rất đỏ, có cần tôi làm cho nó đỏ thêm không?"
Nghe anh nói vậy má cô bất giác lại nóng thêm mấy phần, cô đáp lại: "Anh đừng có mà vô lễ, hành động vừa rồi của anh được cho là cưỡng..."
Anh vội cướp lời của cô: "Cưỡng gì, tôi thấy em không có vẻ gì là chống trả lại tôi cả, có vẻ như em cũng đang rất mong chờ điều này xảy ra"
Kiều Tâm tức tối đáp lại: "Anh...anh nói láo, chả qua anh giữ tôi chặt quá tôi không vùng vẫy được thôi"
Trần Lăng Dực nhún vai một cái nói tiếp với cô: "Nhưng em có công nhận với tôi là em không hề bài xích nó không"
Kiều Tâm cứng họng đáp lại: "Anh tự nghĩ thế chứ tôi không hề"
Trần Lăng Dực cười một cách gian tà: "Hay chúng †a làm thêm cái nữa để xác minh lại "
Kiều Tâm nghe vậy thì cũng không biết nói gì hơn, đúng là anh càng ngày càng mặt dày vô sỉ, cô nói lại: "Anh...anh đúng là cái đồ lưu manh"
Trần Lăng Dực: "Em yên tâm anh có lưu manh thật đi chăng nữa thì anh chỉ lưu manh với mỗi mình em thôi"
Kiều Tâm bất lực đáp lại: "Tùy anh, anh muốn nghĩ như nào thì nghĩ tôi không quan tâm"
Trần Lăng Dực nhìn cô một cách chăm chú, anh nói: "Đã chán chỗ này chưa, để anh đưa em về"
Kiều Tâm: "Tôi chưa chán, anh cứ việc đưa Chu Noãn về trước đi, lát tôi đi với Tiểu Sảnh được rồi"
Trần Lăng Dực đương nhiên sẽ dự đoán được cô sẽ nói như vậy nên anh đã chuẩn bị sẵn câu trả lời: "Em nghĩ bây giờ Chu Noãn còn cần anh nữa hả, bây giờ em ấy đã có chồng sắp cưới rồi, đâu còn nghĩ đến người anh này nữa, còn nữa hình như em với Tiểu Sảnh đang giận nhau cơ mà, cô ấy đang ở đâu có khi em còn không biết ấy chứ, có khi bây giờ cô ấy đang vui vẻ nhảy múa với ai đó trong đám đông kia rồi, nên có khi việc đưa em về cô ấy cũng bỏ ra khỏi đầu luôn, vậy là chỉ còn có mỗi anh là tình nguyện chở em về nhà thôi"
Kiều Tâm cứng họng, anh nói vậy khiến cô không thể nói gì lại được, nhưng cô vẫn có níu kéo một chút kiêu ngạo: "Vậy không sao, dù sao thì ở ngoài kia cũng có rất nhiều tài xế taxi đang chào đón tôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy tôi cũng nói cho em biết, chỉ khi tôi rời đi thì bữa tiệc này mới chính thức kết thúc, nếu tôi còn ở đây thì đương nhiên nó vẫn tiếp diễn, và nếu kết thúc muộn thì tôi e ngoài kia không còn chiếc taxi nào đâu"
Kiều Tâm đáp lại: "Vậy anh tính không cho khách khứa ở đây vê sao, tôi e là họ cũng đang chán ngán bữa tiệc này rồi"
Trần Lăng Dực mỉm cười: "Có tôi ở đây thì họ đâu có dám về, em yên tâm bữa tiệc này là do tôi quản còn nó kết thúc sớm hay muộn thì đó là lựa chọn của em"
Cô không nói gì, hai người lại rơi vào trầm tư, nhìn trên sân khấu lúc này các cặp đôi đang vui vẻ nhảy múa, A Bính cũng đang nhảy với vợ của mình, vợ anh ấy quả thực rất xinh đẹp.
Cặp đôi Chu Noãn cũng đang vui vẻ nhảy múa trên đó, hai người bọn họ trông võ cùng hạnh phúc, còn Tiểu Sảnh sau khi giận dỗi bỏ đi thì cô cũng không biết là cô ấy đã đi về hướng nào rồi.
Bỗng đèn ở sân khấu vụt tắt, cả hội trường nãy còn sáng trưng giờ đã chìm trong bóng tối khiến mọi người xôn xao, nhốn nháo hết cả lên.
Thân thể của cô lại bị một người nào đó mà cô nghĩ chỉ có anh mới có ý định táo bạo như vậy, anh kéo cô gần lại, trực tiếp tìm đúng vị trí mà hôn lên môi cô, nụ hôn của anh rất cuồng nhiệt, nó khiến cô say đảm, cô không những không bài xích nó mà còn có chút tận hưởng.
Đầu óc cô lúc này chả nghĩ được gì nữa, cô mặc kệ mọi chuyện luôn, tâm trí của cô đang dồn hết vào nụ hôn của anh.
Hai người cứ thế dây dưa một lúc, đến khi cô sắp ngạt thở rồi thì anh mới buông cô ra, lúc đó thì đèn cũng vừa hay được sửa xong cả hội trường lại bừng sáng, tiếng nhạc lại vang lên mọi người tiếp tục điệu nhảy của mình, chả ai để ý đến hành động vừa rồi của bọn họ.
Gương mặt cô lúc này đã đỏ chín như quả cà chua rồi, cô còn không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, nhưng nụ hôn vừa rồi đã đem đến cho cô cảm giác rất quen thuộc, nó làm cô nhớ đến lần cô bị cưỡng hôn ở quán bar GG lần trước, cảm giác đúng là rất giống, chả có lẽ trong đầu cô bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Cô đang muốn hỏi anh thì lại thấy vợ chồng nhà A Bính đang tiến lại gần đến, A Bính đứng ra giới thiệu: "Đây là sếp anh cũng là tổng giám đốc của công ty, người đứng bên cạnh là thư kí của sếp cô Hứa Kiều Tâm"
Vợ A Bính vui vẻ chào: "Chào mọi người, tôi nghe A Bính nhà tôi kể về mọi người rất nhiều, trong công việc anh ấy thi thoảng vẫn hay bộp chộp mong mọi người để ý, nhắc nhở đến anh ấy hơn"
VietWriter
Kiều Tâm cũng niềm nở đáp lại: "Chào chị, mà chị nói sai rồi, người phải bảo ban nhắc nhở ở đây phải là em mới đúng, em mới vào may mà có anh ấy dẫn dắt mà chắc chị toàn nghe anh Bính nói xấu em phải không ạ?"
Không để cho vợ trả lời A Bính đã nhanh miệng trả lời trước: "Này nha anh mà thèm nói xấu em"
Kiều Tâm đáp lại: "Biết rồi, em chỉ nói cho vui thế thôi, anh bình thường vui tính vậy sao nau nghiêm túc thế"
Vợ A Bính đứng bên cạnh cười không nhịn được mồm, Kiều Tâm lại quay ra hỏi tiếp: "Ơ sao mấy đứa nhỏ đâu, sao anh chị không cho chúng đi cùng luôn, chắc đứa nhỏ giống mẹ sẽ dễ thương lắm đây"
Vợ A Bính đáp: "Ôi mấy đứa trẻ đó đi thì có mà quậy nát chỗ này mất, thi thoảng hai vợ chồng mới có dịp đi riêng nên chị gửi chúng ở nhà ông bà rồi"
Kiều Tâm bày ra bộ mặt tiếc nuối, nói: "Tiếc ghê, em thích trẻ con lắm, cứ tưởng hôm nay anh chị sẽ dẫn bọn trẻ đến"
Vợ A Bính: "Nếu em không ngại thì sau này cuối tuần rảnh cứ đến nhà chị chơi, mà chị đảm bảo em chơi với chúng nó một ngày thôi em sẽ sợ luôn bởi mấy đứa nhà chị chúng nó nghịch lắm, chơi với chúng nó thì cứ xác định là bị hành cho lên bờ xuống ruộng luôn"
Kiều Tâm: "Ui thế ạ, trẻ con bây giờ càng nghịch ngợm thì càng thông minh chị ạ"
Vợ A Bính: "Ui thế thì chị đã mừng"
A Bính nãy đứng bên cạnh lại chen miệng vào: "Em yên tâm bọn chúng giống em đương nhiên sẽ rất thông minh rồi."
Sau đó quay sang nhìn Kiều Tâm hỏi: "Ơ, trong phòng này có nóng mấy đâu mà sao anh thấy má em cứ đỏ hết lên vậy, anh cứ tưởng em đánh má hồng hơi đậm nhưng hình như là không phải"
Kiều Tâm bất giác sờ lên mặt mình, hai má của cô nãy giờ vẫn đỏ như vậy, vợ của Kiều Tâm đương nhiên là tỉnh ý hơn nên chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết giữa cô và Trần Lăng Dực đang có tình ý, cô vội véo tay chồng nói: "Không phải anh bảo dẫn em đi gặp một số bạn bè nữa sao, mình đi thôi, để lại không gian cho hai người bọn họ nữa chứ"
A Bính: "Ừ đó, anh quên mất, thôi tạm biệt sếp, tạm biệt cô Hứa."
Trần Lăng Dực nhìn theo bóng lưng hai vợ chồng A Bính cười nói: "Cái tên này đúng thật là."
Kiều Tâm quay sang hỏi Trần Lăng Dực: "Anh thấy má tôi có đỏ lắm không vậy"
Anh cười đáp lại: "Đỏ, rất đỏ, có cần tôi làm cho nó đỏ thêm không?"
Nghe anh nói vậy má cô bất giác lại nóng thêm mấy phần, cô đáp lại: "Anh đừng có mà vô lễ, hành động vừa rồi của anh được cho là cưỡng..."
Anh vội cướp lời của cô: "Cưỡng gì, tôi thấy em không có vẻ gì là chống trả lại tôi cả, có vẻ như em cũng đang rất mong chờ điều này xảy ra"
Kiều Tâm tức tối đáp lại: "Anh...anh nói láo, chả qua anh giữ tôi chặt quá tôi không vùng vẫy được thôi"
Trần Lăng Dực nhún vai một cái nói tiếp với cô: "Nhưng em có công nhận với tôi là em không hề bài xích nó không"
Kiều Tâm cứng họng đáp lại: "Anh tự nghĩ thế chứ tôi không hề"
Trần Lăng Dực cười một cách gian tà: "Hay chúng †a làm thêm cái nữa để xác minh lại "
Kiều Tâm nghe vậy thì cũng không biết nói gì hơn, đúng là anh càng ngày càng mặt dày vô sỉ, cô nói lại: "Anh...anh đúng là cái đồ lưu manh"
Trần Lăng Dực: "Em yên tâm anh có lưu manh thật đi chăng nữa thì anh chỉ lưu manh với mỗi mình em thôi"
Kiều Tâm bất lực đáp lại: "Tùy anh, anh muốn nghĩ như nào thì nghĩ tôi không quan tâm"
Trần Lăng Dực nhìn cô một cách chăm chú, anh nói: "Đã chán chỗ này chưa, để anh đưa em về"
Kiều Tâm: "Tôi chưa chán, anh cứ việc đưa Chu Noãn về trước đi, lát tôi đi với Tiểu Sảnh được rồi"
Trần Lăng Dực đương nhiên sẽ dự đoán được cô sẽ nói như vậy nên anh đã chuẩn bị sẵn câu trả lời: "Em nghĩ bây giờ Chu Noãn còn cần anh nữa hả, bây giờ em ấy đã có chồng sắp cưới rồi, đâu còn nghĩ đến người anh này nữa, còn nữa hình như em với Tiểu Sảnh đang giận nhau cơ mà, cô ấy đang ở đâu có khi em còn không biết ấy chứ, có khi bây giờ cô ấy đang vui vẻ nhảy múa với ai đó trong đám đông kia rồi, nên có khi việc đưa em về cô ấy cũng bỏ ra khỏi đầu luôn, vậy là chỉ còn có mỗi anh là tình nguyện chở em về nhà thôi"
Kiều Tâm cứng họng, anh nói vậy khiến cô không thể nói gì lại được, nhưng cô vẫn có níu kéo một chút kiêu ngạo: "Vậy không sao, dù sao thì ở ngoài kia cũng có rất nhiều tài xế taxi đang chào đón tôi."
Trần Lăng Dực: "Vậy tôi cũng nói cho em biết, chỉ khi tôi rời đi thì bữa tiệc này mới chính thức kết thúc, nếu tôi còn ở đây thì đương nhiên nó vẫn tiếp diễn, và nếu kết thúc muộn thì tôi e ngoài kia không còn chiếc taxi nào đâu"
Kiều Tâm đáp lại: "Vậy anh tính không cho khách khứa ở đây vê sao, tôi e là họ cũng đang chán ngán bữa tiệc này rồi"
Trần Lăng Dực mỉm cười: "Có tôi ở đây thì họ đâu có dám về, em yên tâm bữa tiệc này là do tôi quản còn nó kết thúc sớm hay muộn thì đó là lựa chọn của em"
Bình luận facebook