Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 4: Chat Zalo với người yêu
Tiếng gà gáy vang lên làm Ân sực tỉnh, nhìn đồng hồ mới sáu giờ sáng. Hôm nay ngoài công trình đang xây tường nên thành ra anh cũng chả vội đi làm, cứ nằm thong thả vài phút rồi dậy bắt đầu ngày mới. Nhìn ra xung quanh thấy khung cảnh thật yên ắng, dễ chịu, sảng khoái tâm hồn. Mà đúng là cái xứ này chán thiệt, xung quanh chỗ anh trọ cũng chả thấy thanh niên nào, thành ra cũng chẳng bắt chuyện được với ai.
Ra ngồi quán coffee vỉa hè ven đường quốc lộ uống ly coffee, nhìn dòng người qua lại cho vui vẻ. Ngồi buồn rồi cũng nhớ đến Bích Trâm, anh nghĩ lại tiếc vì chưa chụp trộm gương mặt chị để những lúc như này mang ra ngắm. Thôi đành hẹn dịp khác vậy, Ân hút điếu thuốc và hình dung lại gương mặt, nụ cười của chị trong trí nhớ. Tâm hồn bay bổng phiêu du rong ruổi theo bóng hình mờ ảo, chợt tỉnh khi điếu thuốc đã tàn xém nữa bỏng tay, lúc đó đầu óc anh mới trở về thực tại.
Nhìn xa xa thấy cái xe màu đen quen quen, có phải chiếc Click không nhỉ, đúng nó rồi, và may mắn hơn là Bích Trâm ngồi trên đó, nhìn dáng chị chạy lướt ngang qua, lòng anh vui vui khó tả. Và cứ thế hầu như sáng nào vào khoảng tám giờ chị cũng đều chạy ngang qua anh. Mà kể cũng lạ, lúc trước anh cực kỳ ghét chiếc xe Click, nhìn cứ xấu xấu thế nào ấy, nhìn là thấy ghét.
Vậy mà giờ đây anh thấy nó đẹp tựa thiên thần của các loại xe. Thế là coffee buổi sáng cho Ân động lực mạnh mẽ. Chỉ cần nhìn thấy chị Trâm mỗi ngày thôi là lòng anh vui lắm rồi, nghe có vẻ điên điên sao ấy nhưng mà với anh thì đó là sự thực. Ân đã không tin vào cái tình yêu sét đánh cho đến khi gặp chị, anh có thể thề rằng nếu chị chưa có chồng thì nhất định anh sẽ tán tỉnh chị ngay lập tức, tiếc rằng…
Mùa hè cũng đến, hoa phượng lại đỏ khắp công trình. Nhìn khung cảnh này sao thấy đẹp, đẹp như chị vậy, Ân ước gì vợ của anh sau này cũng đẹp như chị. Cầm smartphone trên tay xoay đi xoay lại, anh thầm nghĩ làm thế nào để có cách tiếp cận, gần gũi với chị đây? Gọi cho chị? Nhưng gọi rồi nói chuyện gì, nói cái gì? Lại thôi. Vì chị đã có gia đình nên không thể cứ tùy tiện mà gọi được, nhỡ đâu chồng chị lại thấy nghi ngờ thì sao, thôi tính cách khác vậy.
Mẹ nó, sáng nay uống nhiều nước trà quá nên bị dí liên tục, Thiên Ân vô phòng vệ sinh giải quyết chuyện muôn thuở, vừa tè mà vừa nhớ tới cặp mông của Bích Trâm, côn thịt anh cương cứng, phọt ra những dòng nước mạnh mẽ, anh đang tưởng tượng được xuất khí trong người chị Trâm. Ngửa đầu sảng khoái với những ý nghĩ đen tối. Tối về nhà, trong người anh cứ bứt rứt vì thiếu thốn cái gì đó.
Ân biết là mình đang muốn gì, anh đang muốn hơi của người phụ nữ, không lẽ lại đi tìm gái, trong khi anh biết thừa chả có bọn cave nào ở cái xứ khỉ ho cò gáy này đâu. Không lẽ lại tự xử, chán đời, bỗng có tiếng nhạc từ smartphone vang lên, thì ra là tin nhắn của người yêu: “Anh đang làm gì vậy, nhớ anh quá nè”. Từ bữa đi làm tới giờ hơn chục ngày rồi chưa về, chắc người yêu đang nhớ anh rồi đây.
Đang cứng hai "hòn bi" thì “gấu” nhắn tin làm Ân nghĩ ra trò chơi nhỏ này để giải quyết nỗi buồn. Anh nhắn lại “anh đang nằm trong phòng và cũng nhớ em nhiều lắm, vô Zalo đi em”. Ân vô Zalo và chat chit những lời ong bướm với “gấu”. “Gấu” của Ân tên Nguyễn Ngọc Bảo Trinh là Á khôi 2 cuộc thi “Miss & Mister” của Đại học A, Trinh không mặn mà như chị Trâm, vì gái một con hao mòn tinh khí mà. Trinh thấp hơn chị Trâm tí xíu, một mét sáu ba, da dẻ trắng hồng, cũng múp máp đáng yêu. Mỗi tuần về nhà là anh hay rủ người yêu đi hotel, lần nào cũng bị nàng phế võ công mà lần nào Trinh cũng bắt Thiên Ân làm hai phát mới thỏa vẻ mãn nguyện, anh bảo Trinh mở lên: "Em mở chế độ gọi video để anh được thấy gương mặt xinh đẹp cục cưng của anh nào.”
Ra ngồi quán coffee vỉa hè ven đường quốc lộ uống ly coffee, nhìn dòng người qua lại cho vui vẻ. Ngồi buồn rồi cũng nhớ đến Bích Trâm, anh nghĩ lại tiếc vì chưa chụp trộm gương mặt chị để những lúc như này mang ra ngắm. Thôi đành hẹn dịp khác vậy, Ân hút điếu thuốc và hình dung lại gương mặt, nụ cười của chị trong trí nhớ. Tâm hồn bay bổng phiêu du rong ruổi theo bóng hình mờ ảo, chợt tỉnh khi điếu thuốc đã tàn xém nữa bỏng tay, lúc đó đầu óc anh mới trở về thực tại.
Nhìn xa xa thấy cái xe màu đen quen quen, có phải chiếc Click không nhỉ, đúng nó rồi, và may mắn hơn là Bích Trâm ngồi trên đó, nhìn dáng chị chạy lướt ngang qua, lòng anh vui vui khó tả. Và cứ thế hầu như sáng nào vào khoảng tám giờ chị cũng đều chạy ngang qua anh. Mà kể cũng lạ, lúc trước anh cực kỳ ghét chiếc xe Click, nhìn cứ xấu xấu thế nào ấy, nhìn là thấy ghét.
Vậy mà giờ đây anh thấy nó đẹp tựa thiên thần của các loại xe. Thế là coffee buổi sáng cho Ân động lực mạnh mẽ. Chỉ cần nhìn thấy chị Trâm mỗi ngày thôi là lòng anh vui lắm rồi, nghe có vẻ điên điên sao ấy nhưng mà với anh thì đó là sự thực. Ân đã không tin vào cái tình yêu sét đánh cho đến khi gặp chị, anh có thể thề rằng nếu chị chưa có chồng thì nhất định anh sẽ tán tỉnh chị ngay lập tức, tiếc rằng…
Mùa hè cũng đến, hoa phượng lại đỏ khắp công trình. Nhìn khung cảnh này sao thấy đẹp, đẹp như chị vậy, Ân ước gì vợ của anh sau này cũng đẹp như chị. Cầm smartphone trên tay xoay đi xoay lại, anh thầm nghĩ làm thế nào để có cách tiếp cận, gần gũi với chị đây? Gọi cho chị? Nhưng gọi rồi nói chuyện gì, nói cái gì? Lại thôi. Vì chị đã có gia đình nên không thể cứ tùy tiện mà gọi được, nhỡ đâu chồng chị lại thấy nghi ngờ thì sao, thôi tính cách khác vậy.
Mẹ nó, sáng nay uống nhiều nước trà quá nên bị dí liên tục, Thiên Ân vô phòng vệ sinh giải quyết chuyện muôn thuở, vừa tè mà vừa nhớ tới cặp mông của Bích Trâm, côn thịt anh cương cứng, phọt ra những dòng nước mạnh mẽ, anh đang tưởng tượng được xuất khí trong người chị Trâm. Ngửa đầu sảng khoái với những ý nghĩ đen tối. Tối về nhà, trong người anh cứ bứt rứt vì thiếu thốn cái gì đó.
Ân biết là mình đang muốn gì, anh đang muốn hơi của người phụ nữ, không lẽ lại đi tìm gái, trong khi anh biết thừa chả có bọn cave nào ở cái xứ khỉ ho cò gáy này đâu. Không lẽ lại tự xử, chán đời, bỗng có tiếng nhạc từ smartphone vang lên, thì ra là tin nhắn của người yêu: “Anh đang làm gì vậy, nhớ anh quá nè”. Từ bữa đi làm tới giờ hơn chục ngày rồi chưa về, chắc người yêu đang nhớ anh rồi đây.
Đang cứng hai "hòn bi" thì “gấu” nhắn tin làm Ân nghĩ ra trò chơi nhỏ này để giải quyết nỗi buồn. Anh nhắn lại “anh đang nằm trong phòng và cũng nhớ em nhiều lắm, vô Zalo đi em”. Ân vô Zalo và chat chit những lời ong bướm với “gấu”. “Gấu” của Ân tên Nguyễn Ngọc Bảo Trinh là Á khôi 2 cuộc thi “Miss & Mister” của Đại học A, Trinh không mặn mà như chị Trâm, vì gái một con hao mòn tinh khí mà. Trinh thấp hơn chị Trâm tí xíu, một mét sáu ba, da dẻ trắng hồng, cũng múp máp đáng yêu. Mỗi tuần về nhà là anh hay rủ người yêu đi hotel, lần nào cũng bị nàng phế võ công mà lần nào Trinh cũng bắt Thiên Ân làm hai phát mới thỏa vẻ mãn nguyện, anh bảo Trinh mở lên: "Em mở chế độ gọi video để anh được thấy gương mặt xinh đẹp cục cưng của anh nào.”
Nguyễn Ngọc Bảo Trinh - người yêu của Thiên Ân
Trinh: "Thấy chưa anh? Anh cũng mở lên đi."
Ân: "Thấy rồi, em đẹp lắm, em đang ở nhà làm gì vậy?"
Trinh: "Em đang nằm trong phòng, hôm nay ba mẹ đi chơi hết nên em ở nhà trông nhà."
Ân: "Em có nhớ anh không?"
Trinh: "Nhớ chứ! nhiều lắm đó."
Côn thịt Ân cương cứng, đứng dậy khóa cửa phòng cẩn thận rồi cởi hết quần áo ra cho dễ chịu, lấy smartphone ra chụp côn thịt một kiểu rồi gửi qua Zalo cho nàng xem. Nhìn thấy côn thịt cứng ngắc, dính cả một ít nước nhờn, Bảo Trinh thẹn nhắn lại: "Anh kỳ quá."
Ân: "Đẹp không em? Nó đang nhớ em đó."
Trinh: "Em cũng nhớ nó."
Ân: "Có muốn anh chụp thêm không?"
"Hì." Trinh không trả lời mà chỉ gửi hình icon mặt cười e thẹn.
Ân chụp thêm năm kiểu đầy gợi dục nữa gửi cho Trinh, xem xong nàng nhắn: "Ước gì anh đang nằm ở đây, em sẽ mút cho đến khi anh ra thì thôi."
Ân: "Anh cũng muốn vậy, em cởi quần áo ra đi."
Nàng đang nứng nên nghe lời răm rắp, nhẹ nhàng đứng dậy cởi áo ra, nàng ở nhà nên không mặc áo ngực, cặp vú đong đưa trước màn hình smartphone gợi cảm.
Ân: "Cởi quần rồi đưa âm hộ tới cho anh xem đi, anh nhớ cái âm hộ em quá."
Trinh cởi quần ra, cầm smartphone quay cái âm hộ cho Ân xem. Nhìn cái âm hộ đó thiếu điều anh muốn cầm côn thịt mà chọc cho thủng cái màn hình smartphone. Xém nữa phóng tinh. Châm điếu thuốc cho cơn nứng hạ xuống, Ân bảo Trinh quay mông lại cho anh xem, cặp mông tròn trịa nhảy múa trước mặt, tay anh sục côn thịt liên hồi. Rít hơi thuốc, cơn nứng lên tới đỉnh điểm, từng dòng tinh trùng phóng ra dính cả lên màn hình, dính lên cái mông tròn đang đung đưa trước mặt. Cảm giác sảng khoái nhẹ nhàng. Cầm smartphone chụp cái cảnh tinh trùng bê bết gửi cho nàng, nàng xem mà tay chà liên hồi vào âm hộ, mặt mũi đỏ bừng, nàng cũng ra khi thấy côn thịt của Ân bê bết nước.
Trinh: "Em ra rồi, nhìn hình em chịu không nổi, cảm ơn anh."
Ân: "Em sướng là anh vui rồi, lần sau nhớ anh thì anh gửi tiếp hình cho xem."
Trinh: "Cuối tuần nhớ về với em nhé, em đợi."
Ân: "Ừ, cuối tuần anh sẽ chơi em tê lỗ thịt luôn."
Cơn cực khoái qua đi nên cũng thôi không nói chuyện dâm dục nữa, hẹn nàng cuối tuần này chiến, Thiên Ân sẽ dập tơi bời vào cặp mông kia trong khi đầu óc nghĩ tới cặp mông của chị Trâm, nghĩ đến đó, côn thịt của Ân háo hức đến ngày cuối tuần đẹp đẽ.
Last edited:
Bình luận facebook