• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

[Fanfiction] F.Stars - Rhythm Of Passion (5 Viewers)

Bnạ thích nhân vật nữ nào nhất?


  • Total voters
    6
  • Phần 4: Lần đầu gặp mặt

Thiên Bình khi tỉnh dậy thì vô cùng hốt hoảng vì phát hiện Thiên Yết cùng Kim Ngưu đã đến lớp từ lâu mà không thèm đếm xỉa gì tới mình.

Vội vàng ngậm một miếng bánh mì rồi cuống cuồng buộc lại dây giày chuẩn bị phóng. Hôm nay cô kiểm tra lên giọng và vũ đạo cơ bản, nếu đến muộn chắc chắc sẽ nhận điểm kém, D hay F chẳng hạn, thế thì có phải hồ sơ thực tập sinh của cô sẽ có một vết nhơ rồi không?

Thế thì làm sao có thể mong sẽ được đầu quân vào một nhóm nhạc hàng đầu chứ!

Không được, phải chạy!

Chạy thật nhanh nhanh nhanh nhanh…và tông phải một người đang đi theo hướng ngược lại, té cái rầm.

-Á đau!

Thiên Bình ngã lăn ra đất, nhăn nhó xoa xoa mông, liếc mắt nhìn đối phương giờ cũng đang trong trạng thái ê ẩm tương tự. Đôi mắt nâu café khẽ mở lớn ngạc nhiên, sao khuôn mặt này…quen thế nhỉ?

Phía bên kia, Song Tử sau khi đứng dậy, chăm chú nhìn vào đồng phục trên người Thiên Bình mà giờ cái caravat đã lệch hẳn sang một bên khẽ cười. Hóa ra là một thực tập sinh? Của B.Dream?

Nhưng bây giờ…anh tưởng quá giờ vào lớp rồi mà!

-Cặp này!

Anh đưa cho Thiên Bình cái balo bám bụi trên đất sau khi đã phủi sạch hết cát, và định trở về kí túc xá khi người đối diện đang nhìn anh chết trân.

-Anh Song Tử?

Nghe tiếng Thiên Bình gọi tên một cách rụt rè như sợ nhận nhầm, Song Tử quay lại gật đầu “Ừ?!” thì ngay lập tức nét mặt cô nàng giãn hẳn ra, và bắt đầu liến thoắng:

-Anh Song Tử, anh nhảy rất đẹp! Đẹp nhất trong nhóm! Em rất thích! Anh nhảy rất chuyên nghiệp! Rất có phong cách! Chào anh, em phải đi bây giờ!

-???

Nói rồi Thiên Bình tiếp tục chạy vụt đi, bỏ lại Song Tử đứng đó với khuôn mặt ngố tàu.

Sao lại có cái kiểu nói chuyện như thế hả trời? Nói gì mà câu trước câu sau chả có gì ăn nhập cả. Thật không hiểu nổi cô gái này nữa.

Song Tử lắc đầu khẽ cười, tiếp tục quay trở về kí túc xá.

***
Thực ra Thiên Bình đến lớp cũng không hẳn là muộn lắm. Vì khi đó mới kiểm tra đến người trước cô…một số thôi!

-Ê Ngưu, lại đây!

Thiên Bình ngoắc ngoắc tay cười gian cố tìm cách buông lời dạy dỗ. Làm thế thực ra có chút thừa thãi, vì với bản tính trẻ con ham vui và tò mò thì Kim Ngưu ngay lập tức chạy ra khỏi chỗ của mình mà chạy đến bên Thiên Bình.

-Sao chị?

-Biết sáng nay chị gặp ai không?

Cô tiếp tục mồi chài, đương nhiên Thiên Bình này biết cái gì có thể làm Kim Ngưu phát cuồng.

-Gặp ai? Nhìn mặt chị hớn hở thế, hóa ra không phải nhặt được tiền à?

Kim Ngưu ngây thơ đưa ra lời phòng đoán, chớp chớp đôi mắt nâu to tròn đáng yêu. Lắc đầu mọt cách phũ phàng, Thiên Bình đánh tan khỏi đầu mình cái hình ảnh đáng yêu chết người của đối phương, tỏ ra vô cùng bí mật.

-Không phải!

-Thế là gì? Chị nói đi!

Kim Ngưu bắt đầu tỏ ra giận dỗi, vừa thấy đối phương tiếp tục lắc đầu một cách thật “phũ”, bực mình đứng dậy định tiến đến chỗ Song Ngư.

-Chị gặp anh Song Tử!

Cái tên Song Tử thực rất có ma lực nha~ Thiên Bình vừa mới nói nhỏ thế thôi, đã ngay lập tức đập tan mọi suy nghĩ của Kim Ngưu bây giờ, khiến cô nàng rơi vào trạng thái tê liệt hoàn toàn.

Mãi một lúc sau trấn tĩnh lại mới lắp bắp hỏi lại:

-Song…Song Tử…á?

-Ừ-Thiên Bình gật đầu một cách rất vô tư, trên môi còn vương lại là nụ cười quỷ quái.

-Song…Tử của…SS.King…?

Tiếp tục gật đầu, và Kim Ngưu rơi vào tê liệt lần hai.

Thiên Bình vả mặt cô nàng mấy cái mới thấy có phản ứng, hơi co giật. Và ngay sau khi hồn đã nhập lại vào xác, hành động đầu tiên của Kim Ngưu là túm cổ áo đối phương ra sức mà lắc.

-Chị gặp anh Song Tử thật à? Thật chứ? Chắc chắn chứ? Không nói dối chứ?

Thiên Yết nhắc thấy Thiên Bình sắp bị cô em mình lắc cho muốn té xỉu liền tốt bụng ra gỡ Kim Ngưu sang một bên, tiếp tục “tốt bụng” lấy chân đá đá vào bên hông cô bạn, khẽ ho khan một tiếng:

-Chết chưa?

-Chưa chết, nhưng ngất rồi!

Thiên Bình khó khăn đáp, và ngay sau khi vừa trả lời xong, liền bị Thiên Yết co chân đạp thêm một phát vì tội thích đùa giỡn, lần này thì lăn ra đất, ngất thật!

Đùa thôi! =))

-Chị Yết, chị Bình nói chị ấy gặp anh Song Tử rồi! Em cũng muốn gặp anh Song Tử, cả anh Bạch Dương, với Bảo Bình nữa!

Kim Ngưu quay sang Thiên Yết phụng phịu, nhưng cô chị đáng mến này lại nhẫn tâm dội hẳn một gáo nước lạnh lên đấu cô em gái thân mến:

-Nó nói thế mày cũng tin à?

-…

Kim Ngưu tỏ ra “bỗng dưng muốn khóc”! Oa oa oa, chị không thể động viên em một câu nào bình thường hơn được hay sao?

***
-Bảo Bình!

-Dạ!

-Cậu dậy ngay cho anh! Chị Kết vừa gọi điện bảo hôm nay cậu có lịch quay quảng cáo cơ mà! Thế quái nào mà bây giờ vẫn nằm đó mà ngủ thế? Hơn tám giờ rồi đó!

Song Tử vừa trở về kí túc xá sau vụ đi dạo buổi sáng chưa được bao lâu thì lại tiếp tục ức chế với maknae của nhóm quá ư được cưng chiều, càng ngày càng trở nên lười biếng.

-Hôm qua hyung bắt em tập vũ đạo đến gần một giờ! Cho em ngủ thêm lúc nữa đi mà!

Bảo Bình ngái ngủ đáp vọng ra, tiếp tục kéo chăn trùm kín người, lười biếng không chịu thực hiện công việc cỏn con được yêu cầu.

-Ai?

-Anh Sư Tử!

Song Tử phút chốc hắc tuyến lại nổi đầy mặt. Rất muốn hét lên rằng Sư Tử đã đến phòng tập từ lúc nào rồi đấy, nhưng may mà anh đã kiềm chế được. Maknae nhà này tuy rằng rất quái chiêu, nhưng nếu làm gì nó chắc chắn sẽ bị Bạch Dương xử đẹp.

Sao lại có thể phân biệt đối xử như thế chứ!

***
Giờ nghỉ trưa.

-Nha, cuối cùng cũng có thể ăn rồi!

Vừa mới hết giờ học buổi sáng một cái, Song Ngư đã ngay lập tức định nhào ra cửa định chạy xuống canteen, nhưng không may đã bị Nhân Mã nắm tay kéo lại.

-Từ từ đã bạn. Không thể đi ăn một mình như thế được!

Song Ngư nhăn nhó, gì chứ? Cô đói sắp chết rồi mà! Chỉ vì miếng ăn mà phải làm khó nhau thế, oa Mã à chúng ta đúng là đôi bạn tri kỉ nha~

-Đúng! Phải phạt!

Kim Ngưu từ đâu nhảy đến miệng líu lo, và tiếp tục nhận được một ánh nhìn quái dị từ người-nào-đó.

Chị Yết à, chị đừng nhìn em như thế nữa được không?

-Chị đã đi đâu mà đòi phạt!

Song Ngư bĩu môi năm lấy cổ áo trắng bẻ cong lại, lúc nãy cái Ngưu nó lắc cổ cô a!

Nhân Mã lẩm bẩm đếm một, hai, ba, bốn…sao thiếu một người nhỉ?

-Bình, làm cái gì lề mề thế? Nhanh lên!

Thiên Yết chỉ thẳng mặt Thiên Bình mà hét nhưng đối phương chỉ ậm à ậm ừ mắt vẫn dán vào màn hình Iphone, miệng lẩm nhẩm đọc và chân thì cứ đi lạc bước.

-Con điên!

Thiên Yết chịu hết nổi ra nắm cổ áo con bạn đang hết sức vẫy vùng định đi thẳng xuống canteen, trước đó còn quay lại hất mặt ra lệnh rất chi là..ngầu!

-Đi!

Xuống canteen rồi, Thiên Bình cũng chả rời cái điện thoại, phải nhờ Nhân Mã đi lấy cơm giúp, rồi ngồi đó như con tự kỉ, thỉnh thoảng lại reo lên khe khẽ, đôi mắt nâu café phản chiếu những tia nhìn thích thú.

-Đưa chị xem nào!

Song Ngư không nói không rằng đột nhiên giật lấy điện thoại, cơ mà con nhỏ này nó nắm chặt quá, cô không rút tay về được. Thả tay khỏi cái điện thoại thì nó mới buông tha cho cô. Xoa xoa cổ tay suýt bầm tím, Song Ngư chỉ khuấy khuấy cốc cà phê vừa bỏ thêm đường, buông lời chán nản:

-Bình, mày bóp tay chị đau quá! Đang xem cái gì đấy?

Bấy giờ Thiên Bình mới ngẩng đầu lên, xòe cái điện thoại ra lắc lắc trước mặt mọi người, giọng hớn hở:

-Trên Youtube có đăng tải đoạn clip xin lỗi fan của SS.King này! Mới có hơn nửa ngày thôi mà có bao nhiêu là lượt xem! Bảo Bình làm aegyo đáng yêu quá trời!

Song Ngư hiếu kì ghé vào, cả Nhân Mã mới lấy cơm về, cả hai cũng đều công nhận Thiên Bình nói đúng. Maknae của SS.King quả là rất đáng yêu nha!

Chỉ có Thiên Yết ngồi bất động. Nghe đến SS.King, đầu óc khoảng vài giây sau mới có phản ứng, vội vàng xô Thiên Bình ra để hình ảnh trên Youtube không lọt được vào mắt ai kia.

Nhưng mà đã quá muộn!

Kim Ngưu nhìn thành viên SS.King trong đoạn clip chằm chằm, mặt không một biểu cảm, nhưng ngay khi đến đoạn Bảo Bình làm aegyo thì núi lửa đã không kiềm chế được mà phun trào:

-Oa, đáng yêu quá ! Fan làm sao mà giận được nữa ! Đáng yêu chết mất, SS.KING CỦA EM!!!!!!! EM YÊU CÁC ANH!!!!!!!!!

Thiên Yết bịt chặt lỗ tai, uất ức không thể làm gì được con em mình. Ngưu, đây là một lí do chị ghét mày đấy!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom