-
Chương 381-385
Chương 381 Một mình tới Quan Trung
Nhìn Tuệ Chân chậm rãi bước ra ngoài, Hư Ngôn cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù là vì nể mặt Hư Vân nhưng cũng do địa vị và thực lực Minh Trần không đủ nên Đại Quang Minh Tự mới không gióng trống khua chiêng báo thù cho hắn.
Nếu người chết là kẻ kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Đại Quang Minh Tự, Minh Vương - Tông Huyền. Lúc đó đừng nói thể diện của Hư Vân cũng vô dụng, cho dù phương trượng Hư Từ không muốn báo thù, toàn bộ Đại Quang Minh Tự cũng sẽ sục sôi muốn giết Sở Hưu báo thù.
n oán trong Đại Quang Minh Tự tạm thời được buông bỏ, lúc này Sở Hưu đang bế quan dưỡng thương tại Quan Tây, trái tim hung thú y nhận được trong Thông Thiên Tháp cũng đã được y vận dụng.
Thật ra phương thức sử dụng tốt nhất là lấy máu trong trái tim luyện chế thành đan dược, như vậy mới phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
Đáng tiếc thủ hạ Sở Hưu không ai là luyện đan sư, mà dùng luyện đan sư của Quan Trung Hình Đường, y lại không yên tâm, cho nên chỉ có thể lãng phí một chút, trực tiếp lấy máu luyện hóa.
Máu trong trái tim hung thú vừa vào cơ thể đã trực tiếp bị Lưu Ly Kim Ti Cổ láy đi một nửa, một nửa còn lại như ngọn lửa nóng rực, nháy mắt đã nhen nhóm trong cơ thể Sở Hưu.
Lực lượng hung thú thượng cổ cường đại tới mức võ giả hiện tại không thể tưởng tượng nổi, tối thiểu lực lượng này cường đại kịch liệt nhất trong số tất cả đan dược Sở Hưu từng sử dụng.
Khi luyện hóa máu huyết hung thú này, Sở Hưu cũng mượn lực lượng rèn luyện Đại Kim Cương Thần Lực của mình, khiến cường độ cơ thể nâng cao một bước.
Cứ như vậy vài ngày, Quỷ Thủ Vương đột nhiên tới gõ cửa bế quan của Sở Hưu, nói là Trình Chu Hải tìm hắn, có việc rất gấp.
Sở Hưu nhíu mày, Quan Trung Tứ Địa mỗi bên làm theo ý mình, mọi người lúc thường không liên quan gì tới nhau, nếu không xảy ra chuyện liên quan tới toàn bộ Quan Trung Hình Đường, mọi người thậm chí còn ít khi liên thủ, giờ Trình Chu Hải tới tìm hắn có việc gì?
Có điều lần này Sở Hưu bế quan không phải tử quan, thương thế của y cũng đã khỏi, bị ngắt đứt cũng không phải chuyện ghê gớm gì. Cho nên Sở Hưu bảo Quỷ Thủ Vương mời Trình Chu Hải vào đại sảnh.
Sở Hưu đi vào đại sảnh, Trình Chu Hải chắp tay với Sở Hưu nói: “Chúc mừng Sở đại nhân thăng chức lên làm chưởng hình quan, lúc trước ta đã biết Sở đại nhân ngài tuyệt đối không phải người phàm, giờ xem ra ánh mắt ta cũng vô cùng chính xác.”
Trước kia tính cách Trình Chu Hải hài hước, thích nói đùa, có điều giờ thái độ
của hắn với Sở Hưu cũng mang theo chút kính cẩn và tôn kính. Dẫu sao địa vị giờ đã khác biệt, Sở Hưu đã là chưởng hình quan, cùng cấp với sư phụ của hắn, thái độ của hắn đương nhiên không thể như trước được nữa.
Nghĩ tới chuyện này Trình Chu Hải lại thổn thức không thôi.
Ngày trước hắn cùng Sở Hưu đều là võ giả kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Quan Trung Hình Đường, mọi người đều đứng trên cùng một cấp độ, chỉ có điều ưu thế của Sở Hưu tương đối rõ ràng mà thôi.
Thế nhưng giờ mới bao lâu mà Sở Hưu đã đứng ngang hàng với sư phụ hắn, chuyện này khiến Trình Chu Hải không khỏi cảm thán, đây chính là thời vận, có một số người cho dù thực lực mạnh hơn Sở Hưu nhưng cũng không có địa vị như y.
“Trình huynh, giữa chúng ta đâu cần khách sáo như vậy, lần này ngươi tìm ta có việc gì thế?” Sở Hưu cho người bưng trà tới cho Trình Chu Hải rồi hỏi.
Trình Chu Hải thần sắc nghiêm nghị nói: “Là sư phụ bảo ta chuyển lời cho ngươi, gia chủ Hạ Hầu thị, Hạ Hầu Trấn đích thân tới Đông Tề, đã bước vào đất quán trọ. Xem bộ dáng của hắn rõ ràng là nhắm vào ngươi, cho nên ngươi phải cẩn thận.”
Sở Hưu sửng sốt, kinh ngạc nói: “Chỉ mình Hạ Hầu Trấn tới?”
Trình Chu Hải gật đầu: “Chỉ mình Hạ Hầu Trấn thôi.”
Sở Hưu vuốt cằm, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc, Hạ Hầu thị đúng là không theo lẽ thường.
Bên Đại Quang Minh Tự đã giải quyết, Sở Hưu cũng đoán được phản ứng của Hạ Hầu thị.
Hoặc là không có vấn đề gì, cũng như lần trước, dù sao người chết không phải Hạ Hầu Vô Giang.
Hoặc là phát động toàn bộ lực lượng của Hạ Hầu thị chèn ép Quan Trung Hình Đường, tỷ như gây phiền toái cho Quan Trung Hình Đường, ép Quan Trung Hình Đường ra tay trừng phạt Sở Hưu.
Thế nhưng giờ Hạ Hầu Trấn thân là gia chủ lại đích thân xuất thủ, đây là hắn coi trọng Sở Hưu hay sao? Có điều nếu Hạ Hầu Trấn làm vậy quả thật là ỷ lớn hiếp nhỏ, sẽ rất khó coi.
“Chuyện này đường chủ biết chưa?” Sở Hưu hỏi.
Trình Chu Hải gật đầu nói: “Gia chủ Hạ Hầu thị đích thân tới, hắn vừa bước vào đất Quan Đông, sư phụ đã cho người tới báo cho đường chủ.”
Sở Hưu cười cười nói: “Nếu đường chủ đã biết, ta còn cần lo lắng làm gì.
Có đường chủ đại nhân che chở, Hạ Hầu Trấn không gây nổi sóng gió. Theo thứ hạng trên Phong Vân Bảng, đường chủ xếp trên Hạ Hầu Trấn.”
Trình Chu Hải nghe vậy im lặng, có vẻ vị này coi đường chủ đại nhân như tay đấm của mình rồi? Có chuyện gì thì để đường chủ ra mặt?
Có điều nếu đổi Trình Chu Hải làm đường chủ, hắn cũng sẽ chọn che chở cho Sở Hưu.
Dù sao hiện giờ Sở Hưu là người đại biểu cho Quan Trung Hình Đường, là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ, giờ có người muốn giết Sở Hưu, nếu Quan Trung Hình Đường mặc kệ, vật lòng người sẽ ra sao?
Còn bên Hạ Hầu thị, lần này người chết là thất thúc nên đám trưởng lão mới dám ra mặt chặn đường Hạ Hầu Trấn, không cho hắn báo thù. Nếu người chết lần này là Hạ Hầu Vô Giang, đám trưởng lão mà chặn đường là thật sự quá đáng.
Lúc này trước cửa Cửu Hoa Thành của phân bộ Quan Tây, Hạ Hầu Trấn nhìn võ giả hành thương qua lại, im lặng không nói gì.
Lúc này Hạ Hầu Trấn không bộc lộ khí thế tông sư võ đạo, trong mắt những người khác hắn chỉ là một người trung niên mặc cẩm bào lộng lẫy, khí thế bất phàm, có vẻ không dễ trêu mà thôi. Cho nên Hạ Hầu Trấn có đứng giữa đường người qua lại không cũng không dám lớn tiếng nói một câu.
Thân là gia chủ Hạ Hầu thị, thật ra đã vài năm Hạ Hầu Trấn chưa từng bước ra khỏi Hạ Hầu thị.
Người người đều cho rằng gia chủ Hạ Hầu thị là một vị trí vinh quang, nhưng thật ra chỉ có người thật sự ngồi lên vị trí này mới biết nó khó làm cỡ nào.
Cũng như giờ hắn muốn báo thù cho người mình, nhưng thân là gia chủ mà lại không thể vận dụng chút lực lượng gia tộc nào, thậm chí phải đích thân ra tay, còn có chuyện gì châm chọc hơn nữa không?
Lần này Hạ Hầu Trấn chỉ một mình tới đây. Lực lượng của Hạ Hầu thị bị đám trưởng lão ngăn cản, không thể vận dụng nhưng bên cạnh hắn vẫn có không ít tâm phúc, là những người như thất thúc. Nhưng Hạ Hầu Trấn không mang theo một người, bởi hắn cũng biết lần này chắc hẳn mình cũng không giết được Sở Hưu.
Dù sao Sở Hưu cũng là tuấn kiệt trong thế hệ trẻ của Quan Trung Hình Đường, là người đại diện cho Quan Trung Hình Đường. Mình tới Quan Trung Hình Đường giết người, chẳng lẽ Quan Trung Hình Đường lại bỏ mặc?
E rằng từ khi hắn bước vào Quan Trung, hành tung của hắn đã bị người ta báo lại.
Có điều chuyện này không quan trọng, lần này Hạ Hầu Trấn nhất định phải tới, phải đòi lại công đạo cho mình, cũng là công đạo cho những thủ hạ tâm phúc của mình.
Chương 382 Uy năng của tông sư
Trong phân bộ Quan Tây, Trình Chu Hải cũng không ra về.
Sau khi biết Quan Tư Vũ chắc chắn sẽ ra tay, Trình Chu Hải lại muốn xem uy thế khi hai tông sư võ đạo giao thủ.
Trình Chu Hải sống tại Quan Trung Hình Đường hơn mười năm, thời niên thiếu đã được thu nhận vào Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng, chỉ có điều hắn chưa từng thấy Quan Tư Vũ xuất thủ.
Bởi vì lúc đó Quan Tư Vũ đã hoàn toàn ổn định lại Quan Trung Hình Đường, những năm gần đây Quan Trung Hình Đường vẫn luôn theo hướng ổn định cho nên không có cơ hội cho Quan Tư Vũ ra tay. Có lẽ cũng có vài lần, nhưng Trình Chu Hải lại không thấy được.
Giờ phần lớn người trên giang hồ đều có lời chỉ trích Quan Tư Vũ, cho rằng thực lực của hắn không xứng với thứ hạng.
Ngày trước đường chủ Sở Cuồng Ca thực lực siêu quần, chiến tích vô số, dùng lực lượng một mình lấy võ đình chiến, khiến người giang hồ thán phục không thôi.
Cho nên thời đỉnh phong của Sở Cuồng Ca là đứng hạng hai trên Phong Vân Bảng.
Nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã lan truyền danh tiếng của Quan Trung Hình Đường ra khắp giang hồ. Quan Tư Vũ tương đương với kế thừa di trạch của Quan Trung Hình Đường, cho nên chiến tích không cách nào sánh nổi Sở Cuồng Ca, nhưng vì thanh danh của Quan Trung Hình Đường, hắn vẫn đứng hạng tám trên Long Hổ Bảng, có điều thứ hạng này khiến người trong giang hồ có không ít ý kiến.
Phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Quan Tư Vũ quá cao, số lần xuất thủ của hắn không nhiều, cũng không mấy kinh diễm, có năng lực gì mà đứng hạng tám trên Phong Vân Bảng?
Phải biết xếp hạng bên trên Quan Tư Vũ là thủ tọa Vọng Niệm Thiện Đường, Cửu diệu Long Thụ - Hư Vân đại sư, thiền pháp song tu, được vinh dự là người có tu vi thiền lý cao nhất Đại Quang Minh Tự, trong một giai đoạn thậm chí thanh danh còn cao hơn phương trượng Hư Từ.
Còn xếp hạng bên dưới Quan Tư Vũ lại là Đại Long Thủ Thanh Long Hội, Yển Nguyệt Thanh Long - Bộ Thiên Nam, một tên điên vô cùng cực đoan, cả đời giết người vô số, từ sát thủ tầng chót nhất Thanh Long Hội dùng thời gian vài chục năm ngồi lên vị trí Đại Long Thủ.
Tương truyền từ khi Bộ Thiên Nam giết người, hắn xưa nay chưa từng dùng thủ đoạn ám sát, chỉ quang minh chính đại tới trước người mục tiêu, nói cho đối phương mình sẽ giết hắn. Cách làm phách lối cuồng vọng vô cùng, nhưng xưa nay hắn chưa từng bại trận.
Cho nên giang hồ có lời đồn, Bộ Thiên Nam một khi xuất thủ, chỉ có hắn không muốn giết người chứ không có người hắn không giết được. Nếu có người trả đủ tiền thậm chí là phương trượng Đại Quang Minh Tự, Thiên Sư Long Hổ Sơn hắn cũng dám giết.
Kẹp giữa hai vị này, thanh danh của Quỷ Vương Tông lại cực kỳ ám đảm, khó tránh khỏi khiến người giang hồ bàn tán.
Trình Chu Hải thân là người của Quan Trung Hình Đường, đương nhiên mong thực lực Quan Tư Vũ càng mạnh càng tốt. Đáng tiếc lời đồn đại trên giang hồ quá nhiều, lại thêm Quan Tư Vũ rất ít khi ra tay, cho dù hắn muốn phản bác cũng chẳng tìm được lý do, cho nên lần này Trình Chu Hải muốn xem xem rốt cuộc thực lực Quan đường chủ ra sao.
Ngay lúc Trình Chu Hải trò chuyện với Sở Hưu trong phân bộ Quan Tây, bên ngoài bỗng có uy áp phủ kín trời đất bao lấy toàn bộ phân bộ Quan Tây, áp lực như bão tố, thậm chí ép người ta không thở nổi.
Sở Hưu cùng Trình Chu Hải liếc mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ nghiêm nghị, đồng loạt đi ra cửa.
Lúc này ngoài cửa pbo Quan Tây, Hạ Hầu Trấn đứng chắp tay, khí thế dãn động thiên địa, khiến trên bầu trời của phân bộ Quan Tây tạo thành một tầng mây đen, vô cùng kinh khủng.
Hạ Hầu Trấn chỉ có một mình, nhưng khí tức kinh khủng như thiên quân vạn mã, khiến thủ hạ của Sở Hưu thậm chí không dám nhúc nhích.
Đây là chỗ cường đại của tông sư võ đạo, lực lượng một người là có thể địch cả thiên quân vạn mã.
Thiên Nhân Hợp Nhất chỉ là có lĩnh ngộ mông lung đối với lực lượng, với thiên địa, còn tông sư võ đạo là ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan trong cơ thể, có thể chân chính dẫn dắt thiên địa.
Tu võ đạo, ngộ thiên địa, tông sư võ đạo có thể tùy ý thu nạp lực lượng thiên địa cho mình dùng, chỉ cần nội lực không bộc phát quá mức hung mãnh, tông sư võ đạo có thể không hạn chế hấp thu lực lượng thiên địa, chuyển hóa thành nội lực đả thương địch thủ.
Cho nên lời nói tông sư võ đạo một người địch cả vạn quân không phải khoa trương mà là sự thật.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất còn có thể dùng nhân số đè chết, nhưng đến cấp bậc tông sư võ đạo, đã không thể dùng số lượng để hao tổn được. Mặc cho ngươi có thiên quân vạn mã, cho dù ai ai cũng liều mạng không sợ chết, cũng khó thoát khỏi bại trận.
Đây mới là lý do Chân Đan cảnh được xưng là tông sư võ đạo, có thể khai tông lập phái mới có tư cách gọi là tông sư võ đạo, một tông môn chỉ cần có một người đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo, vậy đã đủ tư cách trở thành đại phái trên giang hồ.
Trong mắt các đại phái giang hồ, có một tông sư võ đạo trấn giữ hay không
chính là một ranh giới hết sức rõ ràng.
Có mới là đại phái giang hồ, còn các thế lực võ lâm không có tông sư võ đạo trấn giữ, vậy trong mắt các đại phái chính thức, chẳng qua chỉ là trò vặt mà thôi.
Lúc này thấy Sở Hưu đi ra từ phân bộ Quan Tây, Hạ Hầu Trấn nhìn về phía Sở Hưu, ánh mắt không chút phẫn nộ hay hận ý, chỉ có bình tĩnh.
“Ngươi chính là Sở Hưu? Ngươi trẻ hơn so với tưởng tượng của ta.”
Hạ Hầu Vô Giang cuồng vọng cùng kiêu ngạo, thân là phụ thân, đương nhiên Hạ Hầu Trấn đều biết.
Thế nhưng Hạ Hầu Vô Giang lại nhiều lần thất bại dưới tay Sở Hưu, thậm chí còn liên lụy tới thất thúc bị giết, Hạ Hầu Trấn cũng hết sức hiếu kỳ về Sở Hưu.
Lúc này đối mặt với cảnh giới như Hạ Hầu Trấn, Trình Chu Hải bên cạnh Sở Hưu đã bị khí thế của hắn làm cho ngột ngạt, còn Sở Hưu vẫn giữ bình tĩnh như thường.
Nghe vậy y chỉ thản nhiên đáp: “Hạ Hầu gia chủ cũng vượt ngoài dự liệu của ta, không ngờ chuyện này lại khiến cho gia chủ ngài đích thân xuất thủ. Sở Hưu đâu có thể diện lớn đến vậy, không ngờ còn khiến một tông sư võ đạo đích thân tới báo thù? Hạ Hầu gia chủ không sợ bị người giang hồ nói là ỷ lớn hiếp nhỏ à?”
Hạ Hầu Trấn ngẩng đầu nhìn lên không trung, giọng điệu bình tĩnh nói: “Lão thất chết trong tay ngươi, điểm này thật sự vượt ngoài dự liệu của ta.
Ta cùng lão thất quen nhau hơn mười năm, hắn là một kẻ rất cố chấp, sư phụ là cao thủ trong quân đội Đông Tề, tinh thông thương thuật cùng cung tên.
Nhưng lão thất nói mình trời sinh ngu dốt, cho nên chỉ chuyên vào một thứ, không luyện nó tới xuất thần nhập hóa thì kiên quyết không tu sang thứ khác. Chuyện này khiến sư phụ hắn cũng thấy bất đắc dĩ, người như vậy có phải ngốc quá không?
Sau này sư phụ lão thất bị kẻ thù giết chết, hắn cũng bị đánh trọng thương gần chết bỏ trốn. Ta gặp được hắn trên đường bèn ném cho hắn một bình đan dược.
Lão thất nhờ bình đan dược này mà sống sót, báo thù, hỏi thăm được thân phận của ta bèn tới Hạ Hầu thị tìm ta, nói phải dùng đời này để trả ân tình của ta.
Ta cho là hắn nói đùa, chỉ định lấy cớ gia nhập làm ma khí của Hạ Hầu thị ta kiếm ăn mà thôi nên đáp ứng, không ngờ hắn lại làm thật.
Mấy năm gần đây chuyện lão thất làm cho ta đã bù đắp được vô số bình đan dược rồi, hắn nói dùng cả đời để trả ân tình của ta, cũng quả thật liều cả tính mạng.
Giờ lão thất đã chết, ta không dùng thân phận gia chủ Hạ Hầu thị tới đây mà dùng thân phận một huynh trưởng tới đòi lại một công đạo.”
Chương 383 Uy năng của tông sư (2)
Sở Hưu cười lạnh nói: “Công đạo? Là con của ngươi muốn giết ta, nếu ta không giết hắn, người chết là ta, vậy ta tới đòi công đạo với ai?”
Hạ Hầu Trấn mặt không biểu cảm nói: “Lão thất gọi ta là gia chủ, coi là là cha là huynh. Nếu lần này ta không tới, chẳng những lòng những người khác sẽ nguội lạnh, chính ta cũng không chấp nhận được.”
Đúng lúc này một giọng nói hùng hồn lại vang lên ở bên khác: “Đáng tiếc lần này ngươi tới cũng chỉ uổng công. Hạ Hầu Trấn, ân oán giữa tiểu bối, ngươi lại tự thân ra mặt như vậy là trái với quy củ giang hồ.”
Quan Tư Vũ từ trên phố dài đi tới, phía sau hắn còn có tam thủ lĩnh Tập Hình Ti Tư Minh cùng hơn mười cao thủ Tập Hình Ti.
Hạ Hầu Trấn đưa mắt nhìn sang phía Quan Tư Vũ, trong mắt không chút dao động, nếu Quan Tư Vũ không xuất hiện tại đây mới là kỳ quái.
Hạ Hầu Trấn cùng Quan Tư Vũ không có mấy liên hệ, mặc dù bọn họ cùng thế hệ nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp quản Quan Trung Hình Đường, Hạ Hầu Trấn còn chưa tiếp nhận vị trí gia chủ. Về sau mặc dù hai bên có gặp mặt nhưng cùng lắm chỉ coi như có quen biết mà thôi.
Nhìn Quan Tư Vũ, Hạ Hầu Trấn trầm giọng nói: “Quan đường chủ, ta chỉ muốn một công đạo, không liên quan tới bối phận. Sở Hưu giết người của ta, ta muốn hắn đánh đổi lại một số thứ, không quá đáng chứ?”
Quan Tư Vũ thản nhiên nói: “Ngươi tới Quan Trung Hình Đường của ta đòi người, đã là rất quá đáng rồi.
Chuyện giữa tiểu bối, nếu ngươi không nhúng tay, ta cũng sẽ không nhúng tay. Nhưng giờ ngươi đích thân ra mặt, ta thân là đường chủ đương nhiên không thể ngồi nhìn kẻ khác dẫn người của Quan Trung Hình Đường ta đi được.
Hạ Hầu Trấn, ta biết tình hình của Hạ Hầu thị của ngươi. Muốn báo thù trước hết xử lý xong chuyện nội bộ Hạ Hầu thị đã, bằng không ngươi đường đường gia chủ lại luôn phải đích thân ra trận, như vậy thật sự rất mất mặt.”
Nghe Quan Tư Vũ nói vậy, sắc mặt Hạ Hầu Trấn mới trầm xuống.
Hạ Hầu thị dù sao cũng là một trong Cửu Đại Thế Gia, rất nhiều ánh mắt giang hồ đặt lên bọn họ, một số chuyện không thể lừa được người ngoài, mấy chuyện linh tinh trong nội bộ Hạ Hầu thị vẫn luôn đồn đại trên giang hồ. Giờ Quan Tư Vũ thấy Hạ Hầu Trấn một mình tới đây như vậy là đủ hiểu chuyện gì xảy ra, đơn giản lại là chuyện nội đấu trong gia tộc mà thôi.
Hạ Hầu Trấn hừ lạnh nói: “Chuyện nội bộ Hạ Hầu thị ta không phiền Quan đường chủ ngươi quan tâm. Có điều ta cũng muốn khuyên ngươi một câu, lần này ngươi giúp Sở Hưu chống đỡ chuyện lần này, ngày sau hắn trêu ra nhiều phiền phức hơn nữa, ngươi còn đỡ giúp hắn hay sao?
Tên Sở Hưu này không phải người an ổn gì, Quan Trung Hình Đường quá nhỏ, e là không chứa nổi hắn đâu. Quan Tư Vũ, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ hối hận vì giúp Sở Hưu lần này!”
Quan Tư Vũ đâu thể bị câu nói của Hạ Hầu Trấn châm ngòi ly gián?
Bước tới một bước, khí thế quanh người Quan Tư Vũ dâng cao như núi, trầm giọng nói: “Không ai có thể mang người của Quan Trung Hình Đường ra khỏi đất Quan Trung ta. Hạ Hầu Trấn, ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi lui hay không?”
Hạ Hầu Trấn khép hờ hai mắt, khi hắn mở mắt hai mắt đã hóa thành màu vàng kim trong suốt, lực lượng nguyên thần dẫn động nguyên khí hóa thành cơn lốc cuốn tới, hành động của Hạ Hầu Trấn đã thay cho câu trả lời!
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị khi tu luyện tới đỉnh phong có thể nói là bay vọt về chất, trực quan nhất là từ tinh thần lực diễn hóa thành lực lượng nguyên thần, trực tiếp thực chất hóa, có thể dẫn dắt thiên địa, uy năng vô tận.
Lúc này quanh người Hạ Hầu Trấn bùng lên ánh kim quang nguyên thần, lực lượng thiên địa xung quanh được hắn điều động thành cơn bão, trực tiếp cuốn về phía Quan Tư Vũ!
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị, ban đầu ‘ngự’ người, trực tiếp dùng tinh thần lực điều khiển đối phương, khống chế hành động của họ.
Còn tới cấp độ của Hạ Hầu Trấn, hắn đã ‘ngự’ cả thiên địa này.
Cơn lốc vô tận kia lớn tới hơn mười trượng, uy thế ngập trời, một đòn tiện tay đã mạnh hơn vài chục lần so với võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất.
Mà lúc này Quan Tư Vũ cũng hành động, hắn bước ra một bước, hai tay kết ấn như nâng cả đất trời, lại như nâng một ngọn núi lớn đánh về phía Hạ Hầu Trấn. Chỉ trong chớp mắt, giữa không trung như ẩn hiện từng gợn sóng vô tận, dưới lực lượng khổng lồ đó đều ầm ầm vỡ vụn.
Lực lượng vô hình quét ngang thiên địa, nhưng uy thế lại là hữu hình, khiến phá tan cơn lốc do Hạ Hầu Trấn dùng nguyên thần tạo thành!
Thần Thông Cửu Biến - Bàn Sơn!
Lực lượng của đòn này mạnh mẽ vô song, thân hình Quan Tư Vũ không hề lưu thủ, một tay đẩy về phía trước, nhìn như khuấy nhẹ nhưng nguyên khí thiên địa xung quanh lại nhộn nhạo từng gợn sóng như làn nước ập về phái Hạ Hầu Trấn.
Những nơi gợn sóng đó đi qua, đất đá bên dưới lập tức hóa thành bột mịn, có thể thấy chiêu thức này của Quan Tư Vũ kinh khủng nhường nào. Đây cũng là một trong Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ, Giảo Hải!
Ngày trước khi tranh đoạt vị trí đại diện Quan Trung Hình Đường tham gia Thần Binh Đại Hội, Sở Hưu đã từng thấy Uất Trì xuất thủ, hắn cũng dùng hai chiêu Bàn Sơn và Giảo Hải trong Thần Thông Cửu Biến này.
Chỉ có điều Uất Trì vận dung hai chiêu thức này và Quan Tư Vũ sử dụng quả
thật khác biệt một trời một vực. Quan Tư Vũ vận dụng chiêu thức này mới thật sự có uy lực thần thông.
Lúc này giữa trận, Hạ Hầu Trấn sắc mặt hơi đổi, thực lực của Quan Tư Vũ cường đại vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Ngưng Thần Tam Cảnh chia làm Võ Đạo Chân Đan, Chân Hỏa Luyện Thần, Thiên Địa Thông Huyền, chỉ cần bước vào Ngưng Thần Tam Cảnh đều được gọi là tông sư võ đạo. Chỉ có điều phần lớn tông sư võ đạo trên giang hồ đều nằm ở cảnh giới thứ nhất, Hạ Hầu Trấn cũng vậy.
Lúc này Hạ Hầu Trấn có thể cảm giác rõ ràng, Quan Tư Vũ hẳn cũng là Võ Đạo Chân Đan, thế nhưng thực lực của hắn lại vượt qua bản thân, thậm chí đã sắp tiến vào Chân Hỏa Luyện Thần.
Giảo Hải vừa xuất, thiên địa xung quanh như hóa thành biển lớn lao tù, nguyên khí thiên địa cùng cương khí khuấy động, như thiên la địa võng ép về phía Hạ Hầu Trấn.
Quanh người Hạ Hầu Trấn bùng lên ánh kim, ánh sáng nguyên thần bao phủ quanh người, huyễn hóa ra một hư ảnh sau lưng hắn, tay cầm cung lớn, ánh kim nguyên thần ngưng tụ thành mũi tên, bộ dáng tương tự như thất thúc khi thi triển Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn.
Theo mũi tên nguyên thần trong tay Hạ Hầu Trấn bắn ra, ánh sáng vàng kim che phủ cả thế giới, phá tan thần thông Giảo Hải của Quan Tư Vũ, bắn thẳng về phía mi tâm hắn.
Lực lượng nguyên thần hết sức cường đại, không dùng lực lượng thuộc tính ngang hàng rất khó ngăn cản, hoặc người bị công kích cũng phải kiêm tu bí pháp nguyên thần, hoặc chỉ có thể lựa chọn dùng lực lượng khí huyết bản thân chống đỡ.
Tóm lại lực lượng nguyên thần mặc dù tu luyện khó khăn, hơn nữa cũng rất cực đoan, nhưng về sau uy năng lại hết sức kinh khủng.
Quan Tư Vũ thần sắc không đổi, hai tay kết ấn, niết thành một ấn quyết vô cùng kỳ dị, thản nhiên nhả ra hai chữ: “Khu Thần!”
Chương 384 Thần Thông Cửu Biến
Một luồng sáng bừng lên, sau lưng Quan Tư Vũ hiện lên một bóng hình hết sức kỳ dị, ba mặt sáu tay nhưng lại gầy gò tinh tế, khí tức hết sức cổ quái, chính là do lực lượng nguyên thần cùng lực lượng thiên địa cùng ngưng tụ thành.
Thân hình này vừa hiện ra, mũi tên nguyên thần của Hạ Hầu Trấn bắt đầu tan rã.
Không phải bị ngăn cản mà là như không hề tồn tại, trực tiếp tan rã giữa thiên địa.
Hơn nữa không riêng gì mũi tên nguyên thần, dưới thân hình đó, ánh kim nguyên thần quanh người Hạ Hầu Trấn không ngờ lại nhanh chóng sụp đổ. thân hình kia có tác dụng áp chế cực lớn đối với lực lượng nguyên thần, quả thật là khắc tinh đối với Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị!
Nhưng vẫn chưa hết, Quan Tư Vũ vung tay, trong tay không đao nhưng quanh người lại hiện lên dao mang lạnh lẽo thấu xương, chi chít phủ kín trời đất, như cuồng phong vũ bão lưu động xung quanh Quan Tư Vũ.
Theo Quan Tư Vũ bước ra một bước, tất cả đao mang điên cuồng bắn về phía Hạ Hầu Trấn, phương viên trăm trượng đều bị cơn lốc đao mang bao phủ, cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Thần Thông Cửu Biến: Hô Phong!
Giao thủ liên tiếp này khiến đám người quan sát như Sở Hưu cùng Trình Chu Hải đều không kịp nhìn.
Hai cường giả tông sư võ đạo giao thủ không dễ học, có điều lúc này họ đều có thể nhìn ra Quan Tư Vũ chiếm thượng phong tuyệt đối. Nói chính xác hơn thực lực của Quan Tư Vũ thậm chí đã không thể nói là chiếm thượng phong mà là áp đảo hoàn toàn!
Hơn nữa công pháp của Quan Tư Vũ cũng có tác dụng khắc chế cực lớn đối với Hạ Hầu Trấn.
Công pháp bí truyền Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ không phải lưu truyền từ thời thượng cổ mà do hắn tự nghiên cứu ra.
Thần Thông Cửu Biến của hắn bao hàm vô số căn nguyên võ công, trong đó còn có tàn thiên của kỳ công cường đại thời thượng cổ. Quan Tư Vũ mạnh mẽ kết hợp với nhau, chọn lọc ưu điểm mới hình thành chín thức Thần Thông Cửu Biến như vậy, bao hàm các loại võ công trong thiên hạ, cũng có thể khắc chế bất cứ võ công nào, uy năng khó lường, hết sức cường đại.
Dưới cơn lốc lưỡi đoa đó, ánh mắt Hạ Hầu Trấn lóe lên ánh lạnh, hắn quát lớn một tiếng, ánh sáng nguyên thần quanh người hóa thành lưỡi đao, khí thế ngập trời như muốn phá tan mọi thứ trước mặt.
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị am hiểu tấn công chứ không phải phòng ngự bị động, trước mặt Quan Tư Vũ Ngự Thần Thuật của hắn còn chưa phát huy ra
uy năng vốn có, bị Quan Tư Vũ áp chế, hậu quả khiến Hạ Hầu Trấn không cách nào tưởng tượng nổi.
Có điều lúc này thân hình Quan Tư Vũ lại đột nhiên xuất hiện sau lưng Hạ Hầu Trấn, tay nắm quyền ấn ầm ầm đánh xuống người Hạ Hầu Trấn, vẫn là Bàn Sơn!
Không ai phát hiện Quan Tư Vũ di chuyển lúc này, thậm chí đám người Sở Hưu đang quan sát Quan Tư Vũ giao thủ cũng vậy.
Lực lượng cường đại tỏa khắp bốn phương tám hướng, Hạ Hầu Trấn xoay thanh đao nguyên thần trong tay, nhưng lúc này đã chậm.
Lực lượng của Bàn Sơn ầm ầm đánh xuống, như Thái Sơn áp đỉnh.
Hơn nữa chiêu thưucs Bàn Sơn này còn mang theo chút lực lượng của Khu Thần, khiến cho lưỡi đao nguyên thần trong tay Hạ Hầu Trấn ầm ầm vỡ vụn, làm bùng lên một luồng lực lượng nguyên thần xen lẫn chấn động cương khí khổng lồ.
Hạ Hầu Trấn tay nắm quyền ấn, lực lượng nguyên thần dẫn theo lực lượng thiên địa ngưng tụ thành tấm khiên ngăn trước người. Đáng tiếc là mặt phòng ngự của Ngự Thần Thuật thật sự chẳng có gì đáng khen, chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, khiên nguyên khí của Hạ Hầu Trấn vỡ vụn, thân thể cũng bị đánh bay hơn mười trượng, sắc mặt trắng bệch.
Hạ Hầu Trấn đứng yên tại chỗ, sắc mặt tái nhợt lại đỏ lên. Ai cũng có thể nhận ra nội phủ của Hạ Hầu Trấn đã thụ thương, có điều hắn vẫn cưỡng ép kiên trì không phun ra máu tươi.
Hạ Hầu Trấn nhìn Quan Tư Vũ cả nửa ngày rồi mới nói: “Quan Tư Vũ, ta xem thường ngươi rồi, đại đa số người trong giang hồ cũng đã coi thường ngươi rồi. Nếu không có quầng sáng của Sở Cuồng Ca che lấp, sau khi ngươi chấp chưởng Quan Trung Hình Đường chắc đã càng rực rỡ.”
Quan Tư Vũ mặt không biểu cảm nói: “Lịch sử của Quan Tư Vũ rất ngắn so với các đại thế gia đại phái truyền thừa cả ngàn năm vạn năm các người. Người chấp chưởng Quan Trung Hình Đường mỗi đời cũng đều là người khai phá.
Các vị đại nhân tiền bối như Sở Cuồng Ca đại nhân khai phá ra đị vị của Quan Trung Hình Đường hiện tại. Quầng sáng của họ sẽ không che lấp vẻ rực rỡ của ta, ngược lại còn che chở cho Quan Trung Hình Đường ta càng thêm an ổn phát triển.”
Khóe miệng Hạ Hầu Trấn giật giật, quay người bỏ đi.
Lần này hắn thua thiệt, cũng đã tính sai.
Hạ Hầu Trấn một mình tới Quan Trung đòi một câu trả lời, thật ra cũng không nghĩ một mình mình có thể dẫn Sở Hưu rời khỏi Quan Trung Hình Đường, muốn làm gì y thì làm.
Nhưng nếu hắn tranh tài với Quan Tư Vũ một trận, sau khi chiếm thế thượng phong rồi thong dong rời khỏi, như vậy coi như cho lão thất cùng thủ hạ một công đạo, cũng có thể khiến tất cả mọi người thấy Hạ Hầu Trấn hắn làm gia chủ cũng xứng chức.
Nhưng Hạ Hầu Trấn thật sự không ngờ Quỷ Vương Tông luôn vô cùng kín tiếng, bị người trong giang hồ cho là không xứng đáng với thực lực trên Long Hổ Bảng, không ngờ lại mạnh mẽ đến vậy, tu vi của hắn e là đã cách Chân Hỏa Luyện Thần không xa!
Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ, hắn mới thấy có bốn loại biến hóa đã không ngăn nổi, chênh lệch giữa hai người phải nói là hoàn toàn áp đảo.
Mà lúc này đám người bên cạnh Sở Hưu như Trình Chu Hải thấy Quan Tư Vũ chỉ dùng vài chiêu đã đánh Hạ Hầu Trấn trọng thương, ai nấy hết sức kích động.
Thực lực đường chủ nhà mình cường đại như vậy, bọn họ cũng thấy vinh hạnh lây.
Có điều lúc này Sở Hưu lại nheo mắt, y lại nghĩ tới chuyện khác.
Những người khác đều đang nghĩ mình coi thường Quan Tư Vũ, nhưng Sở Hưu lại nghĩ, rốt cuộc Mai Khinh Liên mạnh tới mức nào?
Sở Hưu không hiểu về công pháp của m Ma Tông, có điều Mai Khinh Liên ẩn nấp bên cạnh Quan Tư Vũ lâu ngày như vậy, thậm chí tới mức khống chế tâm thần đối phương, có thể thấy thực lực Mai Khinh Liên mạnh tới mức nào.
Càng là cường giả tâm chí càng cường đại, đặc biệt là người như Quan Tư Vũ được mọi người xưng là Thiết Diện Phán Quan, vì giới luật của Quan Trung Hình Đường, thậm chí ngay đồ đệ của mình cũng sẵn sàng ra tay phế bỏ.
Nhưng Mai Khinh Liên ở cạnh Quan Tư Vũ suốt mấy năm nay, không biết dùng thủ đoạn nào mà có thể ảnh hưởng tới đa số quyết định của Quan Tư Vũ, chuyện này thật sự kinh khủng.
Giờ Sở Hưu cũng hiếu kỳ không biết Mai Khinh Liên rốt cuộc muốn làm gì. Nếu nàng chỉ định mượn nhờ Quan Trung Hình Đường để che giấu thân phận, vậy Mai Khinh Liên đã làm được.
Nàng thoải mái bộc lộ tu vi cảnh giới tông sư võ đạo trong tổng bộ Quan Trung Hình Đường, điều này đã đủ chứng minh lực ảnh hưởng của nàng đối với Quan Tư Vũ.
Thế nhưng giờ Mai Khinh Liên vẫn âm thầm lập mưu gì đó, chẳng lẽ nàng còn muốn vị tông sư võ đạo Quan Tư Vũ triệt để trở thành con rối của mình hay sao?
Chương 385 Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (1)
Sau khi đánh lui Hạ Hầu Trấn, Quan Tư Vũ đưa mắt nhìn sang Sở Hưu.
Sở Hưu vội vàng đứng ra chắp tay nói: “Đa tạ đường chủ đã ra tay giúp đỡ.”
Quan Tư Vũ gật nhẹ đầu, thản nhiên đáp: “Chuyện lần này Quan Tư Vũ giúp ngươi chống đỡ, lần sau khi ra tay nhớ cân nhắc trước rồi hẵng làm. Mặc dù giờ Quan Trung Hình Đường ta đã an ổn nhưng còn chưa tới mức tùy ý khuếch trương.”
Sau khi nhắc nhở Sở Hưu một chút, Quan Tư Vũ trực tiếp dẫn người rời đi.
Đêm xuống, Sở Hưu không đi ngủ, cũng không tu luyện, chỉ lặng lẽ chờ trong phòng.
Quan Tư Vũ đã tới, Mai Khinh Liên hẳn cũng tới, y vẫn nhớ Mai Khinh Liên đã nói có chuyện cần y làm.
Quả nhiên không bao lâu sau thân hình Mai Khinh Liên hiện lên trong làn khói đen, gương mặt mang theo nụ cười lười biếng nói: “Giải quyết xong phiền phức, giờ ngươi thoải mái được rồi.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Vốn cũng chẳng phải phiền toái gì lớn. Có điều lần này ta thật sự không ngờ thực lực của Quan đường chủ lại mạnh tới vậy.”
Mai Khinh Liên liếc mắt nhìn Sở Hưu một cái rồi nói: “Không thì ngươi tưởng thế nào? Nếu Quan Tư Vũ là hạng tầm thường ngươi nghĩ trước lúc chết Sở Cuồng Ca lại gạt hết mọi ý kiến đưa hắn lên làm đường chủ tân nhiệm à?”
Sở Cuồng Ca nói: “Thánh nữ đại nhân có thể đùa bỡn Quan Tư Vũ trong lòng bàn tay, thực lực của ngươi còn kinh khủng hơn so với Quan Tư Vũ.”
Mai Khinh Liên sửa sang lại sợi tóc trước lông mày, hừ khẽ một tiếng rồi nói: “Không cần thăm dò, m Ma Tông ta vốn am hiểu phương diện này, nếu năng lực chiến đấu chính diện của ta mạnh hơn Quan Tư Vũ, ta ẩn nấp bên cạnh hắn làm gì?
Đúng rồi, chuyện lần trước ta nói với ngươi chắc ngươi chưa quên đấy chứ?”
Sở Hưu đáp: “Đương nhiên là chưa, Thánh nữ đại nhân có gì cần xin cứ nói.”
Mai Khinh Liên nói: “Yên tâm đi, việc ta bảo ngươi làm cũng có lợi cho ngươi, giúp ngươi nổi danh trong Ma đạo. ngươi từng nghe tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chưa?”
Sở Hưu gật đầu nói: “Đương nhiên có nghe nói, đây là thịnh hội trăm năm, cũng là thịnh điển cho kiếm tu trên giang hồ. Có điều chuyện này liên quan gì tới Ma đạo chúng ta?”
Cáo gọi là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chính là Ngũ Đại Kiếm Phái tổ chức một lần thịnh điển kiếm đạo, bất luận Ngũ Đại Kiếm Phái hay các vô số võ giả tán tu dùng kiếm trên giang hồ đều có thể tham gia, so kiếm luận đạo, tỷ thí với nhau, hơn nữa sẽ có một số ban thưởng cho cường giả kiếm đạo trẻ tuổi xuất sắc.
Liên quan tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, Sở Hưu có nhớ mang máng, có vẻ trong cốt truyện gốc quy mô còn rất lớn, có điều vì chỉ có kiếm tu tham gia cho nên ngoại trừ Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội cùng những võ giả dùng kiếm, những người khác cũng ít chú ý tới.
Mai Khinh Liên cười lạnh nói: “Vốn là không có quan hệ gì, đây là trò chơi do Ngũ Đại Kiếm Phái đóng cửa chơi với nhau, người trong Ma đạo chúng ta đâu có nhàm chán mà đến tham gia.
Nhưng lần này Ngũ Đại Kiếm Phái nhất quyết muốn dựng thanh thế lớn, lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này không chỉ kiếm tu có thể tham gia mà các võ giả tuấn kiệt môn phái khác cũng có thể tham dự, mà quan trọng nhất chính là phần thưởng.
Trước đó Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chỉ ban thưởng hai thứ, một là danh kiếm, còn một là kiếm điển đẳng cấp rất cao.
Còn lần này do mời những người khác tham gia, cho nên phần thưởng cũng nhiều hơn, trong đó có một bảo binh Ma đạo thượng cổ, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đã tổn hại.
Ngươi chắc cũng hiểu ý nghĩa của Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đối với người trong Ma đạo chúng ta. Đám người kia làm như vậy chẳng khác nào tát vào người trong Ma đạo chúng ta. Nếu Ma đạo còn nén giận đó mới là chuyện nực cười.
Cho nên lần này mạch Ma đạo chúng ta bất kể Minh Ma hay Ẩn Ma đều quyết định buông bỏ thành kiến, liên thủ làm một món lớn.”
Sở Hưu nghe vậy nhíu mày, nếu vậy lần này bên chủ động gây chuyện có vẻ không phải Ma đạo.
Sở Hưu cũng từng nghe tiếng Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, thứ này thật ra không liên quan gì tới Côn Luân Ma Giáo, nhưng lại là biểu tượng cho cả mạch Ma đạo.
Trong truyền thuyết sau đại kiếp nạn thượng cổ, hai mạch Phật Đạo còn lưu lại truyền thừa khá hoàn chỉnh, nhưng mạch Ma đạo lại tương đối lỏng lẻo, tất cả đều bị phá thành nhiều mảnh.
Sau này có người tìm được tổ địa Ma đạo thượng cổ tại một khu phế tích, phát hiện không ít công pháp Ma đạo, nhờ đó mới khôi phục lại chút quang huy của mạch Ma đạo năm xưa.
Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này được phát hiện trong tổ địa Ma đạo thượng cổ, cũng là biểu tượng cho Ma đạo thượng cổ. Một cây cờ lớn cũng là một tòa trận pháp, tu luyện ma công bên dưới đại kỳ có thể làm ít công to.
Hơn nữa sau đại kiếp nạn, truyền thừa Ma đạo thiếu chút nữa đoạn tuyệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này chính là biểu tượng cho Ma đạo chính thống, bị vô số tông môn Ma đạo nắm tới tay. Những tông môn Ma đạo từng nắm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đều tuyên bố mình là Ma đạo chính tông, chỉ có điều không tông môn nào nắm được nó quá lâu.
Cho nên tóm lại địa vị Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ tương đương với ngọc tỉ truyền quốc trong hoàng triều, mặc dù tác dụng không quá lớn nhưng ý nghĩa tượng trưng lại cực lớn.
Về sau Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ rơi vào tay Côn Luân Ma Giáo, hơn nữa Côn Luân Ma Giáo cũng là môn phái cầm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ trong thời gian dài nhất. Có điều sau này Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng thất lạc, giờ người giang hồ đã biết, hóa ra thứ này rơi vào tay Ngũ Đại Kiếm Phái.
Thật ra thứ này nếu rơi vào tay tông môn Ma đạo khác, những tông môn Ma đạo khác cũng sẽ kín tiếng ẩn giấu chứ không nhảy ra tuyên bố mình là Ma đạo chính thống, giờ làm vậy khác gì tự tìm đường chết.
Không có thực lực của Côn Luân Ma Giáo, đừng làm chuyện của Côn Luân Ma Giáo, nếu không kết quả chắc chắn là chết, mà còn chết hết sức thê thảm.
Có điều cho dù như vậy Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng đại biểu cho Ma đạo chính thống năm xưa, là biểu tượng cho Ma đạo. Thế nhưng giờ lại bị người ta coi như vật phẩm lấy ra ban thưởng, quả thật là sỉ nhục Ma đạo.
Sở Hưu cau mày: “Ngũ Đại Kiếm Phái trêu chọc Ma đạo như vậy làm gì? Mạch Ma đạo chúng ta đâu trêu gì tới bọn họ, bọn họ chắc cũng biết hậu quả chứ. Chuyện này chắc chắn Ma đạo chúng ta sẽ không từ bỏ, bọn họ cũng đừng mong Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội yên ổn được.”
Ánh mắt Mai Khinh Liên lóe lên ánh sáng lạnh: “Làm gì? Đương nhiên là định lập uy, xem ai mới có tư cách trở thành người đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Giờ trong Ngũ Đại Kiếm Phái, thực lực bề ngoài của Kiếm Vương Thành cùng Tọa Vong Kiếm Lư là mạnh nhất, Phong Vân Kiếm Trủng căn cơ thâm hậu nhất, không ai biết rốt cuộc Phong Vân Kiếm Trủng ẩn giấu lực lượng mạnh cỡ nào.
Chỉ có Tàng Kiếm Sơn Trang cùng Việt Nữ Cung thực lực hơi kém, không có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Ba phái còn lại đều muốn vị trí này, tình huống bình thường đương nhiên có thể tranh đấu, có điều như vậy lại thành tiêu hao lực lượng bản thân, khiến người khác chế giễu, cho dù cuối cùng có người thắng, toàn bộ Ngũ Đại Kiếm Phái cũng chịu tổn thất.
Nhìn Tuệ Chân chậm rãi bước ra ngoài, Hư Ngôn cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Mặc dù là vì nể mặt Hư Vân nhưng cũng do địa vị và thực lực Minh Trần không đủ nên Đại Quang Minh Tự mới không gióng trống khua chiêng báo thù cho hắn.
Nếu người chết là kẻ kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Đại Quang Minh Tự, Minh Vương - Tông Huyền. Lúc đó đừng nói thể diện của Hư Vân cũng vô dụng, cho dù phương trượng Hư Từ không muốn báo thù, toàn bộ Đại Quang Minh Tự cũng sẽ sục sôi muốn giết Sở Hưu báo thù.
n oán trong Đại Quang Minh Tự tạm thời được buông bỏ, lúc này Sở Hưu đang bế quan dưỡng thương tại Quan Tây, trái tim hung thú y nhận được trong Thông Thiên Tháp cũng đã được y vận dụng.
Thật ra phương thức sử dụng tốt nhất là lấy máu trong trái tim luyện chế thành đan dược, như vậy mới phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
Đáng tiếc thủ hạ Sở Hưu không ai là luyện đan sư, mà dùng luyện đan sư của Quan Trung Hình Đường, y lại không yên tâm, cho nên chỉ có thể lãng phí một chút, trực tiếp lấy máu luyện hóa.
Máu trong trái tim hung thú vừa vào cơ thể đã trực tiếp bị Lưu Ly Kim Ti Cổ láy đi một nửa, một nửa còn lại như ngọn lửa nóng rực, nháy mắt đã nhen nhóm trong cơ thể Sở Hưu.
Lực lượng hung thú thượng cổ cường đại tới mức võ giả hiện tại không thể tưởng tượng nổi, tối thiểu lực lượng này cường đại kịch liệt nhất trong số tất cả đan dược Sở Hưu từng sử dụng.
Khi luyện hóa máu huyết hung thú này, Sở Hưu cũng mượn lực lượng rèn luyện Đại Kim Cương Thần Lực của mình, khiến cường độ cơ thể nâng cao một bước.
Cứ như vậy vài ngày, Quỷ Thủ Vương đột nhiên tới gõ cửa bế quan của Sở Hưu, nói là Trình Chu Hải tìm hắn, có việc rất gấp.
Sở Hưu nhíu mày, Quan Trung Tứ Địa mỗi bên làm theo ý mình, mọi người lúc thường không liên quan gì tới nhau, nếu không xảy ra chuyện liên quan tới toàn bộ Quan Trung Hình Đường, mọi người thậm chí còn ít khi liên thủ, giờ Trình Chu Hải tới tìm hắn có việc gì?
Có điều lần này Sở Hưu bế quan không phải tử quan, thương thế của y cũng đã khỏi, bị ngắt đứt cũng không phải chuyện ghê gớm gì. Cho nên Sở Hưu bảo Quỷ Thủ Vương mời Trình Chu Hải vào đại sảnh.
Sở Hưu đi vào đại sảnh, Trình Chu Hải chắp tay với Sở Hưu nói: “Chúc mừng Sở đại nhân thăng chức lên làm chưởng hình quan, lúc trước ta đã biết Sở đại nhân ngài tuyệt đối không phải người phàm, giờ xem ra ánh mắt ta cũng vô cùng chính xác.”
Trước kia tính cách Trình Chu Hải hài hước, thích nói đùa, có điều giờ thái độ
của hắn với Sở Hưu cũng mang theo chút kính cẩn và tôn kính. Dẫu sao địa vị giờ đã khác biệt, Sở Hưu đã là chưởng hình quan, cùng cấp với sư phụ của hắn, thái độ của hắn đương nhiên không thể như trước được nữa.
Nghĩ tới chuyện này Trình Chu Hải lại thổn thức không thôi.
Ngày trước hắn cùng Sở Hưu đều là võ giả kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Quan Trung Hình Đường, mọi người đều đứng trên cùng một cấp độ, chỉ có điều ưu thế của Sở Hưu tương đối rõ ràng mà thôi.
Thế nhưng giờ mới bao lâu mà Sở Hưu đã đứng ngang hàng với sư phụ hắn, chuyện này khiến Trình Chu Hải không khỏi cảm thán, đây chính là thời vận, có một số người cho dù thực lực mạnh hơn Sở Hưu nhưng cũng không có địa vị như y.
“Trình huynh, giữa chúng ta đâu cần khách sáo như vậy, lần này ngươi tìm ta có việc gì thế?” Sở Hưu cho người bưng trà tới cho Trình Chu Hải rồi hỏi.
Trình Chu Hải thần sắc nghiêm nghị nói: “Là sư phụ bảo ta chuyển lời cho ngươi, gia chủ Hạ Hầu thị, Hạ Hầu Trấn đích thân tới Đông Tề, đã bước vào đất quán trọ. Xem bộ dáng của hắn rõ ràng là nhắm vào ngươi, cho nên ngươi phải cẩn thận.”
Sở Hưu sửng sốt, kinh ngạc nói: “Chỉ mình Hạ Hầu Trấn tới?”
Trình Chu Hải gật đầu: “Chỉ mình Hạ Hầu Trấn thôi.”
Sở Hưu vuốt cằm, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc, Hạ Hầu thị đúng là không theo lẽ thường.
Bên Đại Quang Minh Tự đã giải quyết, Sở Hưu cũng đoán được phản ứng của Hạ Hầu thị.
Hoặc là không có vấn đề gì, cũng như lần trước, dù sao người chết không phải Hạ Hầu Vô Giang.
Hoặc là phát động toàn bộ lực lượng của Hạ Hầu thị chèn ép Quan Trung Hình Đường, tỷ như gây phiền toái cho Quan Trung Hình Đường, ép Quan Trung Hình Đường ra tay trừng phạt Sở Hưu.
Thế nhưng giờ Hạ Hầu Trấn thân là gia chủ lại đích thân xuất thủ, đây là hắn coi trọng Sở Hưu hay sao? Có điều nếu Hạ Hầu Trấn làm vậy quả thật là ỷ lớn hiếp nhỏ, sẽ rất khó coi.
“Chuyện này đường chủ biết chưa?” Sở Hưu hỏi.
Trình Chu Hải gật đầu nói: “Gia chủ Hạ Hầu thị đích thân tới, hắn vừa bước vào đất Quan Đông, sư phụ đã cho người tới báo cho đường chủ.”
Sở Hưu cười cười nói: “Nếu đường chủ đã biết, ta còn cần lo lắng làm gì.
Có đường chủ đại nhân che chở, Hạ Hầu Trấn không gây nổi sóng gió. Theo thứ hạng trên Phong Vân Bảng, đường chủ xếp trên Hạ Hầu Trấn.”
Trình Chu Hải nghe vậy im lặng, có vẻ vị này coi đường chủ đại nhân như tay đấm của mình rồi? Có chuyện gì thì để đường chủ ra mặt?
Có điều nếu đổi Trình Chu Hải làm đường chủ, hắn cũng sẽ chọn che chở cho Sở Hưu.
Dù sao hiện giờ Sở Hưu là người đại biểu cho Quan Trung Hình Đường, là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ, giờ có người muốn giết Sở Hưu, nếu Quan Trung Hình Đường mặc kệ, vật lòng người sẽ ra sao?
Còn bên Hạ Hầu thị, lần này người chết là thất thúc nên đám trưởng lão mới dám ra mặt chặn đường Hạ Hầu Trấn, không cho hắn báo thù. Nếu người chết lần này là Hạ Hầu Vô Giang, đám trưởng lão mà chặn đường là thật sự quá đáng.
Lúc này trước cửa Cửu Hoa Thành của phân bộ Quan Tây, Hạ Hầu Trấn nhìn võ giả hành thương qua lại, im lặng không nói gì.
Lúc này Hạ Hầu Trấn không bộc lộ khí thế tông sư võ đạo, trong mắt những người khác hắn chỉ là một người trung niên mặc cẩm bào lộng lẫy, khí thế bất phàm, có vẻ không dễ trêu mà thôi. Cho nên Hạ Hầu Trấn có đứng giữa đường người qua lại không cũng không dám lớn tiếng nói một câu.
Thân là gia chủ Hạ Hầu thị, thật ra đã vài năm Hạ Hầu Trấn chưa từng bước ra khỏi Hạ Hầu thị.
Người người đều cho rằng gia chủ Hạ Hầu thị là một vị trí vinh quang, nhưng thật ra chỉ có người thật sự ngồi lên vị trí này mới biết nó khó làm cỡ nào.
Cũng như giờ hắn muốn báo thù cho người mình, nhưng thân là gia chủ mà lại không thể vận dụng chút lực lượng gia tộc nào, thậm chí phải đích thân ra tay, còn có chuyện gì châm chọc hơn nữa không?
Lần này Hạ Hầu Trấn chỉ một mình tới đây. Lực lượng của Hạ Hầu thị bị đám trưởng lão ngăn cản, không thể vận dụng nhưng bên cạnh hắn vẫn có không ít tâm phúc, là những người như thất thúc. Nhưng Hạ Hầu Trấn không mang theo một người, bởi hắn cũng biết lần này chắc hẳn mình cũng không giết được Sở Hưu.
Dù sao Sở Hưu cũng là tuấn kiệt trong thế hệ trẻ của Quan Trung Hình Đường, là người đại diện cho Quan Trung Hình Đường. Mình tới Quan Trung Hình Đường giết người, chẳng lẽ Quan Trung Hình Đường lại bỏ mặc?
E rằng từ khi hắn bước vào Quan Trung, hành tung của hắn đã bị người ta báo lại.
Có điều chuyện này không quan trọng, lần này Hạ Hầu Trấn nhất định phải tới, phải đòi lại công đạo cho mình, cũng là công đạo cho những thủ hạ tâm phúc của mình.
Chương 382 Uy năng của tông sư
Trong phân bộ Quan Tây, Trình Chu Hải cũng không ra về.
Sau khi biết Quan Tư Vũ chắc chắn sẽ ra tay, Trình Chu Hải lại muốn xem uy thế khi hai tông sư võ đạo giao thủ.
Trình Chu Hải sống tại Quan Trung Hình Đường hơn mười năm, thời niên thiếu đã được thu nhận vào Quan Trung Hình Đường bồi dưỡng, chỉ có điều hắn chưa từng thấy Quan Tư Vũ xuất thủ.
Bởi vì lúc đó Quan Tư Vũ đã hoàn toàn ổn định lại Quan Trung Hình Đường, những năm gần đây Quan Trung Hình Đường vẫn luôn theo hướng ổn định cho nên không có cơ hội cho Quan Tư Vũ ra tay. Có lẽ cũng có vài lần, nhưng Trình Chu Hải lại không thấy được.
Giờ phần lớn người trên giang hồ đều có lời chỉ trích Quan Tư Vũ, cho rằng thực lực của hắn không xứng với thứ hạng.
Ngày trước đường chủ Sở Cuồng Ca thực lực siêu quần, chiến tích vô số, dùng lực lượng một mình lấy võ đình chiến, khiến người giang hồ thán phục không thôi.
Cho nên thời đỉnh phong của Sở Cuồng Ca là đứng hạng hai trên Phong Vân Bảng.
Nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã lan truyền danh tiếng của Quan Trung Hình Đường ra khắp giang hồ. Quan Tư Vũ tương đương với kế thừa di trạch của Quan Trung Hình Đường, cho nên chiến tích không cách nào sánh nổi Sở Cuồng Ca, nhưng vì thanh danh của Quan Trung Hình Đường, hắn vẫn đứng hạng tám trên Long Hổ Bảng, có điều thứ hạng này khiến người trong giang hồ có không ít ý kiến.
Phần lớn mọi người đều cho rằng thứ hạng của Quan Tư Vũ quá cao, số lần xuất thủ của hắn không nhiều, cũng không mấy kinh diễm, có năng lực gì mà đứng hạng tám trên Phong Vân Bảng?
Phải biết xếp hạng bên trên Quan Tư Vũ là thủ tọa Vọng Niệm Thiện Đường, Cửu diệu Long Thụ - Hư Vân đại sư, thiền pháp song tu, được vinh dự là người có tu vi thiền lý cao nhất Đại Quang Minh Tự, trong một giai đoạn thậm chí thanh danh còn cao hơn phương trượng Hư Từ.
Còn xếp hạng bên dưới Quan Tư Vũ lại là Đại Long Thủ Thanh Long Hội, Yển Nguyệt Thanh Long - Bộ Thiên Nam, một tên điên vô cùng cực đoan, cả đời giết người vô số, từ sát thủ tầng chót nhất Thanh Long Hội dùng thời gian vài chục năm ngồi lên vị trí Đại Long Thủ.
Tương truyền từ khi Bộ Thiên Nam giết người, hắn xưa nay chưa từng dùng thủ đoạn ám sát, chỉ quang minh chính đại tới trước người mục tiêu, nói cho đối phương mình sẽ giết hắn. Cách làm phách lối cuồng vọng vô cùng, nhưng xưa nay hắn chưa từng bại trận.
Cho nên giang hồ có lời đồn, Bộ Thiên Nam một khi xuất thủ, chỉ có hắn không muốn giết người chứ không có người hắn không giết được. Nếu có người trả đủ tiền thậm chí là phương trượng Đại Quang Minh Tự, Thiên Sư Long Hổ Sơn hắn cũng dám giết.
Kẹp giữa hai vị này, thanh danh của Quỷ Vương Tông lại cực kỳ ám đảm, khó tránh khỏi khiến người giang hồ bàn tán.
Trình Chu Hải thân là người của Quan Trung Hình Đường, đương nhiên mong thực lực Quan Tư Vũ càng mạnh càng tốt. Đáng tiếc lời đồn đại trên giang hồ quá nhiều, lại thêm Quan Tư Vũ rất ít khi ra tay, cho dù hắn muốn phản bác cũng chẳng tìm được lý do, cho nên lần này Trình Chu Hải muốn xem xem rốt cuộc thực lực Quan đường chủ ra sao.
Ngay lúc Trình Chu Hải trò chuyện với Sở Hưu trong phân bộ Quan Tây, bên ngoài bỗng có uy áp phủ kín trời đất bao lấy toàn bộ phân bộ Quan Tây, áp lực như bão tố, thậm chí ép người ta không thở nổi.
Sở Hưu cùng Trình Chu Hải liếc mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ nghiêm nghị, đồng loạt đi ra cửa.
Lúc này ngoài cửa pbo Quan Tây, Hạ Hầu Trấn đứng chắp tay, khí thế dãn động thiên địa, khiến trên bầu trời của phân bộ Quan Tây tạo thành một tầng mây đen, vô cùng kinh khủng.
Hạ Hầu Trấn chỉ có một mình, nhưng khí tức kinh khủng như thiên quân vạn mã, khiến thủ hạ của Sở Hưu thậm chí không dám nhúc nhích.
Đây là chỗ cường đại của tông sư võ đạo, lực lượng một người là có thể địch cả thiên quân vạn mã.
Thiên Nhân Hợp Nhất chỉ là có lĩnh ngộ mông lung đối với lực lượng, với thiên địa, còn tông sư võ đạo là ngưng tụ Võ Đạo Chân Đan trong cơ thể, có thể chân chính dẫn dắt thiên địa.
Tu võ đạo, ngộ thiên địa, tông sư võ đạo có thể tùy ý thu nạp lực lượng thiên địa cho mình dùng, chỉ cần nội lực không bộc phát quá mức hung mãnh, tông sư võ đạo có thể không hạn chế hấp thu lực lượng thiên địa, chuyển hóa thành nội lực đả thương địch thủ.
Cho nên lời nói tông sư võ đạo một người địch cả vạn quân không phải khoa trương mà là sự thật.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất còn có thể dùng nhân số đè chết, nhưng đến cấp bậc tông sư võ đạo, đã không thể dùng số lượng để hao tổn được. Mặc cho ngươi có thiên quân vạn mã, cho dù ai ai cũng liều mạng không sợ chết, cũng khó thoát khỏi bại trận.
Đây mới là lý do Chân Đan cảnh được xưng là tông sư võ đạo, có thể khai tông lập phái mới có tư cách gọi là tông sư võ đạo, một tông môn chỉ cần có một người đạt tới cảnh giới tông sư võ đạo, vậy đã đủ tư cách trở thành đại phái trên giang hồ.
Trong mắt các đại phái giang hồ, có một tông sư võ đạo trấn giữ hay không
chính là một ranh giới hết sức rõ ràng.
Có mới là đại phái giang hồ, còn các thế lực võ lâm không có tông sư võ đạo trấn giữ, vậy trong mắt các đại phái chính thức, chẳng qua chỉ là trò vặt mà thôi.
Lúc này thấy Sở Hưu đi ra từ phân bộ Quan Tây, Hạ Hầu Trấn nhìn về phía Sở Hưu, ánh mắt không chút phẫn nộ hay hận ý, chỉ có bình tĩnh.
“Ngươi chính là Sở Hưu? Ngươi trẻ hơn so với tưởng tượng của ta.”
Hạ Hầu Vô Giang cuồng vọng cùng kiêu ngạo, thân là phụ thân, đương nhiên Hạ Hầu Trấn đều biết.
Thế nhưng Hạ Hầu Vô Giang lại nhiều lần thất bại dưới tay Sở Hưu, thậm chí còn liên lụy tới thất thúc bị giết, Hạ Hầu Trấn cũng hết sức hiếu kỳ về Sở Hưu.
Lúc này đối mặt với cảnh giới như Hạ Hầu Trấn, Trình Chu Hải bên cạnh Sở Hưu đã bị khí thế của hắn làm cho ngột ngạt, còn Sở Hưu vẫn giữ bình tĩnh như thường.
Nghe vậy y chỉ thản nhiên đáp: “Hạ Hầu gia chủ cũng vượt ngoài dự liệu của ta, không ngờ chuyện này lại khiến cho gia chủ ngài đích thân xuất thủ. Sở Hưu đâu có thể diện lớn đến vậy, không ngờ còn khiến một tông sư võ đạo đích thân tới báo thù? Hạ Hầu gia chủ không sợ bị người giang hồ nói là ỷ lớn hiếp nhỏ à?”
Hạ Hầu Trấn ngẩng đầu nhìn lên không trung, giọng điệu bình tĩnh nói: “Lão thất chết trong tay ngươi, điểm này thật sự vượt ngoài dự liệu của ta.
Ta cùng lão thất quen nhau hơn mười năm, hắn là một kẻ rất cố chấp, sư phụ là cao thủ trong quân đội Đông Tề, tinh thông thương thuật cùng cung tên.
Nhưng lão thất nói mình trời sinh ngu dốt, cho nên chỉ chuyên vào một thứ, không luyện nó tới xuất thần nhập hóa thì kiên quyết không tu sang thứ khác. Chuyện này khiến sư phụ hắn cũng thấy bất đắc dĩ, người như vậy có phải ngốc quá không?
Sau này sư phụ lão thất bị kẻ thù giết chết, hắn cũng bị đánh trọng thương gần chết bỏ trốn. Ta gặp được hắn trên đường bèn ném cho hắn một bình đan dược.
Lão thất nhờ bình đan dược này mà sống sót, báo thù, hỏi thăm được thân phận của ta bèn tới Hạ Hầu thị tìm ta, nói phải dùng đời này để trả ân tình của ta.
Ta cho là hắn nói đùa, chỉ định lấy cớ gia nhập làm ma khí của Hạ Hầu thị ta kiếm ăn mà thôi nên đáp ứng, không ngờ hắn lại làm thật.
Mấy năm gần đây chuyện lão thất làm cho ta đã bù đắp được vô số bình đan dược rồi, hắn nói dùng cả đời để trả ân tình của ta, cũng quả thật liều cả tính mạng.
Giờ lão thất đã chết, ta không dùng thân phận gia chủ Hạ Hầu thị tới đây mà dùng thân phận một huynh trưởng tới đòi lại một công đạo.”
Chương 383 Uy năng của tông sư (2)
Sở Hưu cười lạnh nói: “Công đạo? Là con của ngươi muốn giết ta, nếu ta không giết hắn, người chết là ta, vậy ta tới đòi công đạo với ai?”
Hạ Hầu Trấn mặt không biểu cảm nói: “Lão thất gọi ta là gia chủ, coi là là cha là huynh. Nếu lần này ta không tới, chẳng những lòng những người khác sẽ nguội lạnh, chính ta cũng không chấp nhận được.”
Đúng lúc này một giọng nói hùng hồn lại vang lên ở bên khác: “Đáng tiếc lần này ngươi tới cũng chỉ uổng công. Hạ Hầu Trấn, ân oán giữa tiểu bối, ngươi lại tự thân ra mặt như vậy là trái với quy củ giang hồ.”
Quan Tư Vũ từ trên phố dài đi tới, phía sau hắn còn có tam thủ lĩnh Tập Hình Ti Tư Minh cùng hơn mười cao thủ Tập Hình Ti.
Hạ Hầu Trấn đưa mắt nhìn sang phía Quan Tư Vũ, trong mắt không chút dao động, nếu Quan Tư Vũ không xuất hiện tại đây mới là kỳ quái.
Hạ Hầu Trấn cùng Quan Tư Vũ không có mấy liên hệ, mặc dù bọn họ cùng thế hệ nhưng khi Quan Tư Vũ tiếp quản Quan Trung Hình Đường, Hạ Hầu Trấn còn chưa tiếp nhận vị trí gia chủ. Về sau mặc dù hai bên có gặp mặt nhưng cùng lắm chỉ coi như có quen biết mà thôi.
Nhìn Quan Tư Vũ, Hạ Hầu Trấn trầm giọng nói: “Quan đường chủ, ta chỉ muốn một công đạo, không liên quan tới bối phận. Sở Hưu giết người của ta, ta muốn hắn đánh đổi lại một số thứ, không quá đáng chứ?”
Quan Tư Vũ thản nhiên nói: “Ngươi tới Quan Trung Hình Đường của ta đòi người, đã là rất quá đáng rồi.
Chuyện giữa tiểu bối, nếu ngươi không nhúng tay, ta cũng sẽ không nhúng tay. Nhưng giờ ngươi đích thân ra mặt, ta thân là đường chủ đương nhiên không thể ngồi nhìn kẻ khác dẫn người của Quan Trung Hình Đường ta đi được.
Hạ Hầu Trấn, ta biết tình hình của Hạ Hầu thị của ngươi. Muốn báo thù trước hết xử lý xong chuyện nội bộ Hạ Hầu thị đã, bằng không ngươi đường đường gia chủ lại luôn phải đích thân ra trận, như vậy thật sự rất mất mặt.”
Nghe Quan Tư Vũ nói vậy, sắc mặt Hạ Hầu Trấn mới trầm xuống.
Hạ Hầu thị dù sao cũng là một trong Cửu Đại Thế Gia, rất nhiều ánh mắt giang hồ đặt lên bọn họ, một số chuyện không thể lừa được người ngoài, mấy chuyện linh tinh trong nội bộ Hạ Hầu thị vẫn luôn đồn đại trên giang hồ. Giờ Quan Tư Vũ thấy Hạ Hầu Trấn một mình tới đây như vậy là đủ hiểu chuyện gì xảy ra, đơn giản lại là chuyện nội đấu trong gia tộc mà thôi.
Hạ Hầu Trấn hừ lạnh nói: “Chuyện nội bộ Hạ Hầu thị ta không phiền Quan đường chủ ngươi quan tâm. Có điều ta cũng muốn khuyên ngươi một câu, lần này ngươi giúp Sở Hưu chống đỡ chuyện lần này, ngày sau hắn trêu ra nhiều phiền phức hơn nữa, ngươi còn đỡ giúp hắn hay sao?
Tên Sở Hưu này không phải người an ổn gì, Quan Trung Hình Đường quá nhỏ, e là không chứa nổi hắn đâu. Quan Tư Vũ, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ hối hận vì giúp Sở Hưu lần này!”
Quan Tư Vũ đâu thể bị câu nói của Hạ Hầu Trấn châm ngòi ly gián?
Bước tới một bước, khí thế quanh người Quan Tư Vũ dâng cao như núi, trầm giọng nói: “Không ai có thể mang người của Quan Trung Hình Đường ra khỏi đất Quan Trung ta. Hạ Hầu Trấn, ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi lui hay không?”
Hạ Hầu Trấn khép hờ hai mắt, khi hắn mở mắt hai mắt đã hóa thành màu vàng kim trong suốt, lực lượng nguyên thần dẫn động nguyên khí hóa thành cơn lốc cuốn tới, hành động của Hạ Hầu Trấn đã thay cho câu trả lời!
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị khi tu luyện tới đỉnh phong có thể nói là bay vọt về chất, trực quan nhất là từ tinh thần lực diễn hóa thành lực lượng nguyên thần, trực tiếp thực chất hóa, có thể dẫn dắt thiên địa, uy năng vô tận.
Lúc này quanh người Hạ Hầu Trấn bùng lên ánh kim quang nguyên thần, lực lượng thiên địa xung quanh được hắn điều động thành cơn bão, trực tiếp cuốn về phía Quan Tư Vũ!
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị, ban đầu ‘ngự’ người, trực tiếp dùng tinh thần lực điều khiển đối phương, khống chế hành động của họ.
Còn tới cấp độ của Hạ Hầu Trấn, hắn đã ‘ngự’ cả thiên địa này.
Cơn lốc vô tận kia lớn tới hơn mười trượng, uy thế ngập trời, một đòn tiện tay đã mạnh hơn vài chục lần so với võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất.
Mà lúc này Quan Tư Vũ cũng hành động, hắn bước ra một bước, hai tay kết ấn như nâng cả đất trời, lại như nâng một ngọn núi lớn đánh về phía Hạ Hầu Trấn. Chỉ trong chớp mắt, giữa không trung như ẩn hiện từng gợn sóng vô tận, dưới lực lượng khổng lồ đó đều ầm ầm vỡ vụn.
Lực lượng vô hình quét ngang thiên địa, nhưng uy thế lại là hữu hình, khiến phá tan cơn lốc do Hạ Hầu Trấn dùng nguyên thần tạo thành!
Thần Thông Cửu Biến - Bàn Sơn!
Lực lượng của đòn này mạnh mẽ vô song, thân hình Quan Tư Vũ không hề lưu thủ, một tay đẩy về phía trước, nhìn như khuấy nhẹ nhưng nguyên khí thiên địa xung quanh lại nhộn nhạo từng gợn sóng như làn nước ập về phái Hạ Hầu Trấn.
Những nơi gợn sóng đó đi qua, đất đá bên dưới lập tức hóa thành bột mịn, có thể thấy chiêu thức này của Quan Tư Vũ kinh khủng nhường nào. Đây cũng là một trong Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ, Giảo Hải!
Ngày trước khi tranh đoạt vị trí đại diện Quan Trung Hình Đường tham gia Thần Binh Đại Hội, Sở Hưu đã từng thấy Uất Trì xuất thủ, hắn cũng dùng hai chiêu Bàn Sơn và Giảo Hải trong Thần Thông Cửu Biến này.
Chỉ có điều Uất Trì vận dung hai chiêu thức này và Quan Tư Vũ sử dụng quả
thật khác biệt một trời một vực. Quan Tư Vũ vận dụng chiêu thức này mới thật sự có uy lực thần thông.
Lúc này giữa trận, Hạ Hầu Trấn sắc mặt hơi đổi, thực lực của Quan Tư Vũ cường đại vượt ngoài tưởng tượng của hắn.
Ngưng Thần Tam Cảnh chia làm Võ Đạo Chân Đan, Chân Hỏa Luyện Thần, Thiên Địa Thông Huyền, chỉ cần bước vào Ngưng Thần Tam Cảnh đều được gọi là tông sư võ đạo. Chỉ có điều phần lớn tông sư võ đạo trên giang hồ đều nằm ở cảnh giới thứ nhất, Hạ Hầu Trấn cũng vậy.
Lúc này Hạ Hầu Trấn có thể cảm giác rõ ràng, Quan Tư Vũ hẳn cũng là Võ Đạo Chân Đan, thế nhưng thực lực của hắn lại vượt qua bản thân, thậm chí đã sắp tiến vào Chân Hỏa Luyện Thần.
Giảo Hải vừa xuất, thiên địa xung quanh như hóa thành biển lớn lao tù, nguyên khí thiên địa cùng cương khí khuấy động, như thiên la địa võng ép về phía Hạ Hầu Trấn.
Quanh người Hạ Hầu Trấn bùng lên ánh kim, ánh sáng nguyên thần bao phủ quanh người, huyễn hóa ra một hư ảnh sau lưng hắn, tay cầm cung lớn, ánh kim nguyên thần ngưng tụ thành mũi tên, bộ dáng tương tự như thất thúc khi thi triển Đoạt Phách Truy Hồn Tiễn.
Theo mũi tên nguyên thần trong tay Hạ Hầu Trấn bắn ra, ánh sáng vàng kim che phủ cả thế giới, phá tan thần thông Giảo Hải của Quan Tư Vũ, bắn thẳng về phía mi tâm hắn.
Lực lượng nguyên thần hết sức cường đại, không dùng lực lượng thuộc tính ngang hàng rất khó ngăn cản, hoặc người bị công kích cũng phải kiêm tu bí pháp nguyên thần, hoặc chỉ có thể lựa chọn dùng lực lượng khí huyết bản thân chống đỡ.
Tóm lại lực lượng nguyên thần mặc dù tu luyện khó khăn, hơn nữa cũng rất cực đoan, nhưng về sau uy năng lại hết sức kinh khủng.
Quan Tư Vũ thần sắc không đổi, hai tay kết ấn, niết thành một ấn quyết vô cùng kỳ dị, thản nhiên nhả ra hai chữ: “Khu Thần!”
Chương 384 Thần Thông Cửu Biến
Một luồng sáng bừng lên, sau lưng Quan Tư Vũ hiện lên một bóng hình hết sức kỳ dị, ba mặt sáu tay nhưng lại gầy gò tinh tế, khí tức hết sức cổ quái, chính là do lực lượng nguyên thần cùng lực lượng thiên địa cùng ngưng tụ thành.
Thân hình này vừa hiện ra, mũi tên nguyên thần của Hạ Hầu Trấn bắt đầu tan rã.
Không phải bị ngăn cản mà là như không hề tồn tại, trực tiếp tan rã giữa thiên địa.
Hơn nữa không riêng gì mũi tên nguyên thần, dưới thân hình đó, ánh kim nguyên thần quanh người Hạ Hầu Trấn không ngờ lại nhanh chóng sụp đổ. thân hình kia có tác dụng áp chế cực lớn đối với lực lượng nguyên thần, quả thật là khắc tinh đối với Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị!
Nhưng vẫn chưa hết, Quan Tư Vũ vung tay, trong tay không đao nhưng quanh người lại hiện lên dao mang lạnh lẽo thấu xương, chi chít phủ kín trời đất, như cuồng phong vũ bão lưu động xung quanh Quan Tư Vũ.
Theo Quan Tư Vũ bước ra một bước, tất cả đao mang điên cuồng bắn về phía Hạ Hầu Trấn, phương viên trăm trượng đều bị cơn lốc đao mang bao phủ, cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Thần Thông Cửu Biến: Hô Phong!
Giao thủ liên tiếp này khiến đám người quan sát như Sở Hưu cùng Trình Chu Hải đều không kịp nhìn.
Hai cường giả tông sư võ đạo giao thủ không dễ học, có điều lúc này họ đều có thể nhìn ra Quan Tư Vũ chiếm thượng phong tuyệt đối. Nói chính xác hơn thực lực của Quan Tư Vũ thậm chí đã không thể nói là chiếm thượng phong mà là áp đảo hoàn toàn!
Hơn nữa công pháp của Quan Tư Vũ cũng có tác dụng khắc chế cực lớn đối với Hạ Hầu Trấn.
Công pháp bí truyền Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ không phải lưu truyền từ thời thượng cổ mà do hắn tự nghiên cứu ra.
Thần Thông Cửu Biến của hắn bao hàm vô số căn nguyên võ công, trong đó còn có tàn thiên của kỳ công cường đại thời thượng cổ. Quan Tư Vũ mạnh mẽ kết hợp với nhau, chọn lọc ưu điểm mới hình thành chín thức Thần Thông Cửu Biến như vậy, bao hàm các loại võ công trong thiên hạ, cũng có thể khắc chế bất cứ võ công nào, uy năng khó lường, hết sức cường đại.
Dưới cơn lốc lưỡi đoa đó, ánh mắt Hạ Hầu Trấn lóe lên ánh lạnh, hắn quát lớn một tiếng, ánh sáng nguyên thần quanh người hóa thành lưỡi đao, khí thế ngập trời như muốn phá tan mọi thứ trước mặt.
Ngự Thần Thuật của Hạ Hầu thị am hiểu tấn công chứ không phải phòng ngự bị động, trước mặt Quan Tư Vũ Ngự Thần Thuật của hắn còn chưa phát huy ra
uy năng vốn có, bị Quan Tư Vũ áp chế, hậu quả khiến Hạ Hầu Trấn không cách nào tưởng tượng nổi.
Có điều lúc này thân hình Quan Tư Vũ lại đột nhiên xuất hiện sau lưng Hạ Hầu Trấn, tay nắm quyền ấn ầm ầm đánh xuống người Hạ Hầu Trấn, vẫn là Bàn Sơn!
Không ai phát hiện Quan Tư Vũ di chuyển lúc này, thậm chí đám người Sở Hưu đang quan sát Quan Tư Vũ giao thủ cũng vậy.
Lực lượng cường đại tỏa khắp bốn phương tám hướng, Hạ Hầu Trấn xoay thanh đao nguyên thần trong tay, nhưng lúc này đã chậm.
Lực lượng của Bàn Sơn ầm ầm đánh xuống, như Thái Sơn áp đỉnh.
Hơn nữa chiêu thưucs Bàn Sơn này còn mang theo chút lực lượng của Khu Thần, khiến cho lưỡi đao nguyên thần trong tay Hạ Hầu Trấn ầm ầm vỡ vụn, làm bùng lên một luồng lực lượng nguyên thần xen lẫn chấn động cương khí khổng lồ.
Hạ Hầu Trấn tay nắm quyền ấn, lực lượng nguyên thần dẫn theo lực lượng thiên địa ngưng tụ thành tấm khiên ngăn trước người. Đáng tiếc là mặt phòng ngự của Ngự Thần Thuật thật sự chẳng có gì đáng khen, chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, khiên nguyên khí của Hạ Hầu Trấn vỡ vụn, thân thể cũng bị đánh bay hơn mười trượng, sắc mặt trắng bệch.
Hạ Hầu Trấn đứng yên tại chỗ, sắc mặt tái nhợt lại đỏ lên. Ai cũng có thể nhận ra nội phủ của Hạ Hầu Trấn đã thụ thương, có điều hắn vẫn cưỡng ép kiên trì không phun ra máu tươi.
Hạ Hầu Trấn nhìn Quan Tư Vũ cả nửa ngày rồi mới nói: “Quan Tư Vũ, ta xem thường ngươi rồi, đại đa số người trong giang hồ cũng đã coi thường ngươi rồi. Nếu không có quầng sáng của Sở Cuồng Ca che lấp, sau khi ngươi chấp chưởng Quan Trung Hình Đường chắc đã càng rực rỡ.”
Quan Tư Vũ mặt không biểu cảm nói: “Lịch sử của Quan Tư Vũ rất ngắn so với các đại thế gia đại phái truyền thừa cả ngàn năm vạn năm các người. Người chấp chưởng Quan Trung Hình Đường mỗi đời cũng đều là người khai phá.
Các vị đại nhân tiền bối như Sở Cuồng Ca đại nhân khai phá ra đị vị của Quan Trung Hình Đường hiện tại. Quầng sáng của họ sẽ không che lấp vẻ rực rỡ của ta, ngược lại còn che chở cho Quan Trung Hình Đường ta càng thêm an ổn phát triển.”
Khóe miệng Hạ Hầu Trấn giật giật, quay người bỏ đi.
Lần này hắn thua thiệt, cũng đã tính sai.
Hạ Hầu Trấn một mình tới Quan Trung đòi một câu trả lời, thật ra cũng không nghĩ một mình mình có thể dẫn Sở Hưu rời khỏi Quan Trung Hình Đường, muốn làm gì y thì làm.
Nhưng nếu hắn tranh tài với Quan Tư Vũ một trận, sau khi chiếm thế thượng phong rồi thong dong rời khỏi, như vậy coi như cho lão thất cùng thủ hạ một công đạo, cũng có thể khiến tất cả mọi người thấy Hạ Hầu Trấn hắn làm gia chủ cũng xứng chức.
Nhưng Hạ Hầu Trấn thật sự không ngờ Quỷ Vương Tông luôn vô cùng kín tiếng, bị người trong giang hồ cho là không xứng đáng với thực lực trên Long Hổ Bảng, không ngờ lại mạnh mẽ đến vậy, tu vi của hắn e là đã cách Chân Hỏa Luyện Thần không xa!
Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ, hắn mới thấy có bốn loại biến hóa đã không ngăn nổi, chênh lệch giữa hai người phải nói là hoàn toàn áp đảo.
Mà lúc này đám người bên cạnh Sở Hưu như Trình Chu Hải thấy Quan Tư Vũ chỉ dùng vài chiêu đã đánh Hạ Hầu Trấn trọng thương, ai nấy hết sức kích động.
Thực lực đường chủ nhà mình cường đại như vậy, bọn họ cũng thấy vinh hạnh lây.
Có điều lúc này Sở Hưu lại nheo mắt, y lại nghĩ tới chuyện khác.
Những người khác đều đang nghĩ mình coi thường Quan Tư Vũ, nhưng Sở Hưu lại nghĩ, rốt cuộc Mai Khinh Liên mạnh tới mức nào?
Sở Hưu không hiểu về công pháp của m Ma Tông, có điều Mai Khinh Liên ẩn nấp bên cạnh Quan Tư Vũ lâu ngày như vậy, thậm chí tới mức khống chế tâm thần đối phương, có thể thấy thực lực Mai Khinh Liên mạnh tới mức nào.
Càng là cường giả tâm chí càng cường đại, đặc biệt là người như Quan Tư Vũ được mọi người xưng là Thiết Diện Phán Quan, vì giới luật của Quan Trung Hình Đường, thậm chí ngay đồ đệ của mình cũng sẵn sàng ra tay phế bỏ.
Nhưng Mai Khinh Liên ở cạnh Quan Tư Vũ suốt mấy năm nay, không biết dùng thủ đoạn nào mà có thể ảnh hưởng tới đa số quyết định của Quan Tư Vũ, chuyện này thật sự kinh khủng.
Giờ Sở Hưu cũng hiếu kỳ không biết Mai Khinh Liên rốt cuộc muốn làm gì. Nếu nàng chỉ định mượn nhờ Quan Trung Hình Đường để che giấu thân phận, vậy Mai Khinh Liên đã làm được.
Nàng thoải mái bộc lộ tu vi cảnh giới tông sư võ đạo trong tổng bộ Quan Trung Hình Đường, điều này đã đủ chứng minh lực ảnh hưởng của nàng đối với Quan Tư Vũ.
Thế nhưng giờ Mai Khinh Liên vẫn âm thầm lập mưu gì đó, chẳng lẽ nàng còn muốn vị tông sư võ đạo Quan Tư Vũ triệt để trở thành con rối của mình hay sao?
Chương 385 Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma (1)
Sau khi đánh lui Hạ Hầu Trấn, Quan Tư Vũ đưa mắt nhìn sang Sở Hưu.
Sở Hưu vội vàng đứng ra chắp tay nói: “Đa tạ đường chủ đã ra tay giúp đỡ.”
Quan Tư Vũ gật nhẹ đầu, thản nhiên đáp: “Chuyện lần này Quan Tư Vũ giúp ngươi chống đỡ, lần sau khi ra tay nhớ cân nhắc trước rồi hẵng làm. Mặc dù giờ Quan Trung Hình Đường ta đã an ổn nhưng còn chưa tới mức tùy ý khuếch trương.”
Sau khi nhắc nhở Sở Hưu một chút, Quan Tư Vũ trực tiếp dẫn người rời đi.
Đêm xuống, Sở Hưu không đi ngủ, cũng không tu luyện, chỉ lặng lẽ chờ trong phòng.
Quan Tư Vũ đã tới, Mai Khinh Liên hẳn cũng tới, y vẫn nhớ Mai Khinh Liên đã nói có chuyện cần y làm.
Quả nhiên không bao lâu sau thân hình Mai Khinh Liên hiện lên trong làn khói đen, gương mặt mang theo nụ cười lười biếng nói: “Giải quyết xong phiền phức, giờ ngươi thoải mái được rồi.”
Sở Hưu lắc đầu nói: “Vốn cũng chẳng phải phiền toái gì lớn. Có điều lần này ta thật sự không ngờ thực lực của Quan đường chủ lại mạnh tới vậy.”
Mai Khinh Liên liếc mắt nhìn Sở Hưu một cái rồi nói: “Không thì ngươi tưởng thế nào? Nếu Quan Tư Vũ là hạng tầm thường ngươi nghĩ trước lúc chết Sở Cuồng Ca lại gạt hết mọi ý kiến đưa hắn lên làm đường chủ tân nhiệm à?”
Sở Cuồng Ca nói: “Thánh nữ đại nhân có thể đùa bỡn Quan Tư Vũ trong lòng bàn tay, thực lực của ngươi còn kinh khủng hơn so với Quan Tư Vũ.”
Mai Khinh Liên sửa sang lại sợi tóc trước lông mày, hừ khẽ một tiếng rồi nói: “Không cần thăm dò, m Ma Tông ta vốn am hiểu phương diện này, nếu năng lực chiến đấu chính diện của ta mạnh hơn Quan Tư Vũ, ta ẩn nấp bên cạnh hắn làm gì?
Đúng rồi, chuyện lần trước ta nói với ngươi chắc ngươi chưa quên đấy chứ?”
Sở Hưu đáp: “Đương nhiên là chưa, Thánh nữ đại nhân có gì cần xin cứ nói.”
Mai Khinh Liên nói: “Yên tâm đi, việc ta bảo ngươi làm cũng có lợi cho ngươi, giúp ngươi nổi danh trong Ma đạo. ngươi từng nghe tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chưa?”
Sở Hưu gật đầu nói: “Đương nhiên có nghe nói, đây là thịnh hội trăm năm, cũng là thịnh điển cho kiếm tu trên giang hồ. Có điều chuyện này liên quan gì tới Ma đạo chúng ta?”
Cáo gọi là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chính là Ngũ Đại Kiếm Phái tổ chức một lần thịnh điển kiếm đạo, bất luận Ngũ Đại Kiếm Phái hay các vô số võ giả tán tu dùng kiếm trên giang hồ đều có thể tham gia, so kiếm luận đạo, tỷ thí với nhau, hơn nữa sẽ có một số ban thưởng cho cường giả kiếm đạo trẻ tuổi xuất sắc.
Liên quan tới Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, Sở Hưu có nhớ mang máng, có vẻ trong cốt truyện gốc quy mô còn rất lớn, có điều vì chỉ có kiếm tu tham gia cho nên ngoại trừ Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội cùng những võ giả dùng kiếm, những người khác cũng ít chú ý tới.
Mai Khinh Liên cười lạnh nói: “Vốn là không có quan hệ gì, đây là trò chơi do Ngũ Đại Kiếm Phái đóng cửa chơi với nhau, người trong Ma đạo chúng ta đâu có nhàm chán mà đến tham gia.
Nhưng lần này Ngũ Đại Kiếm Phái nhất quyết muốn dựng thanh thế lớn, lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này không chỉ kiếm tu có thể tham gia mà các võ giả tuấn kiệt môn phái khác cũng có thể tham dự, mà quan trọng nhất chính là phần thưởng.
Trước đó Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội chỉ ban thưởng hai thứ, một là danh kiếm, còn một là kiếm điển đẳng cấp rất cao.
Còn lần này do mời những người khác tham gia, cho nên phần thưởng cũng nhiều hơn, trong đó có một bảo binh Ma đạo thượng cổ, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đã tổn hại.
Ngươi chắc cũng hiểu ý nghĩa của Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đối với người trong Ma đạo chúng ta. Đám người kia làm như vậy chẳng khác nào tát vào người trong Ma đạo chúng ta. Nếu Ma đạo còn nén giận đó mới là chuyện nực cười.
Cho nên lần này mạch Ma đạo chúng ta bất kể Minh Ma hay Ẩn Ma đều quyết định buông bỏ thành kiến, liên thủ làm một món lớn.”
Sở Hưu nghe vậy nhíu mày, nếu vậy lần này bên chủ động gây chuyện có vẻ không phải Ma đạo.
Sở Hưu cũng từng nghe tiếng Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ, thứ này thật ra không liên quan gì tới Côn Luân Ma Giáo, nhưng lại là biểu tượng cho cả mạch Ma đạo.
Trong truyền thuyết sau đại kiếp nạn thượng cổ, hai mạch Phật Đạo còn lưu lại truyền thừa khá hoàn chỉnh, nhưng mạch Ma đạo lại tương đối lỏng lẻo, tất cả đều bị phá thành nhiều mảnh.
Sau này có người tìm được tổ địa Ma đạo thượng cổ tại một khu phế tích, phát hiện không ít công pháp Ma đạo, nhờ đó mới khôi phục lại chút quang huy của mạch Ma đạo năm xưa.
Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này được phát hiện trong tổ địa Ma đạo thượng cổ, cũng là biểu tượng cho Ma đạo thượng cổ. Một cây cờ lớn cũng là một tòa trận pháp, tu luyện ma công bên dưới đại kỳ có thể làm ít công to.
Hơn nữa sau đại kiếp nạn, truyền thừa Ma đạo thiếu chút nữa đoạn tuyệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ này chính là biểu tượng cho Ma đạo chính thống, bị vô số tông môn Ma đạo nắm tới tay. Những tông môn Ma đạo từng nắm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ đều tuyên bố mình là Ma đạo chính tông, chỉ có điều không tông môn nào nắm được nó quá lâu.
Cho nên tóm lại địa vị Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ tương đương với ngọc tỉ truyền quốc trong hoàng triều, mặc dù tác dụng không quá lớn nhưng ý nghĩa tượng trưng lại cực lớn.
Về sau Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ rơi vào tay Côn Luân Ma Giáo, hơn nữa Côn Luân Ma Giáo cũng là môn phái cầm Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ trong thời gian dài nhất. Có điều sau này Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng thất lạc, giờ người giang hồ đã biết, hóa ra thứ này rơi vào tay Ngũ Đại Kiếm Phái.
Thật ra thứ này nếu rơi vào tay tông môn Ma đạo khác, những tông môn Ma đạo khác cũng sẽ kín tiếng ẩn giấu chứ không nhảy ra tuyên bố mình là Ma đạo chính thống, giờ làm vậy khác gì tự tìm đường chết.
Không có thực lực của Côn Luân Ma Giáo, đừng làm chuyện của Côn Luân Ma Giáo, nếu không kết quả chắc chắn là chết, mà còn chết hết sức thê thảm.
Có điều cho dù như vậy Tạo Hóa Thiên Ma Kỳ cũng đại biểu cho Ma đạo chính thống năm xưa, là biểu tượng cho Ma đạo. Thế nhưng giờ lại bị người ta coi như vật phẩm lấy ra ban thưởng, quả thật là sỉ nhục Ma đạo.
Sở Hưu cau mày: “Ngũ Đại Kiếm Phái trêu chọc Ma đạo như vậy làm gì? Mạch Ma đạo chúng ta đâu trêu gì tới bọn họ, bọn họ chắc cũng biết hậu quả chứ. Chuyện này chắc chắn Ma đạo chúng ta sẽ không từ bỏ, bọn họ cũng đừng mong Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội yên ổn được.”
Ánh mắt Mai Khinh Liên lóe lên ánh sáng lạnh: “Làm gì? Đương nhiên là định lập uy, xem ai mới có tư cách trở thành người đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Giờ trong Ngũ Đại Kiếm Phái, thực lực bề ngoài của Kiếm Vương Thành cùng Tọa Vong Kiếm Lư là mạnh nhất, Phong Vân Kiếm Trủng căn cơ thâm hậu nhất, không ai biết rốt cuộc Phong Vân Kiếm Trủng ẩn giấu lực lượng mạnh cỡ nào.
Chỉ có Tàng Kiếm Sơn Trang cùng Việt Nữ Cung thực lực hơi kém, không có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu Ngũ Đại Kiếm Phái.
Ba phái còn lại đều muốn vị trí này, tình huống bình thường đương nhiên có thể tranh đấu, có điều như vậy lại thành tiêu hao lực lượng bản thân, khiến người khác chế giễu, cho dù cuối cùng có người thắng, toàn bộ Ngũ Đại Kiếm Phái cũng chịu tổn thất.
Bình luận facebook