• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (3 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-185

Chương 186: Cực kỳ ngầu




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69357.png

Xem ảnh 2
69357_2.png
Hắn thừa nhận, chuyện này rất mạo hiểm.



Ngộ nhỡ người phụ nữ vừa có vẻ thông minh nhưng lại không thông minh, nói ngốc cũng không ngốc này vừa quay đầu đã nói với Minh Duệ Viễn, vậy thì nguy rồi.



Vì vậy, sau khi nói xong, Tiểu Hào cũng lau mồ hôi.



Bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên căng thẳng



Không riêng gì Tiểu Hào đang âm thầm tính toán trong lòng, Mạnh Tri Ngư cũng đang suy nghĩ, đây có phải là chiều thả mồi câu cá của đối phương không



Nếu mình cả tin, để lộ ra ý đồ muốn tính sổ với Minh Duệ, là thuộc hạ trung thành bên cạnh cậu ta, Tiểu Hào sẽ tố cáo cô, vậy thì phải làm thế nào?



Trong lúc nhất thời, hai người đều có tính toán của riêng mình.



“Cái gì gọi là hợp tác với anh, hợp tác cái gì?” Hít sâu một hơi, Mạnh Tri Ngư không trả lời mà hỏi ngược lại, cô muốn mọi thêm mấy câu từ miệng Tiểu Hào.



“Nghe theo sắp xếp của tôi, làm theo lời của tôi, sau khi chuyện thành công, cô cho tôi một trăm triệu tệ.” Tiểu Hào cũng không khách sáo, mở miệng là đòi một trăm triệu tệ



Mạnh Tri Ngư ngẩn ra: “Anh đang đùa tôi à? Tôi bây giờ đừng nói là một trăm triệu tệ, đến mười nghìn tệ cũng không có, không đúng, đến một nghìn tệ cũng không có.” Nói rồi, cô cầm túi xách lục tìm.



Cố chỉ tìm được vài đồng tiền lẻ, đây là lúc trước đi mua tã cho Tỉnh Tỉnh còn thừa, Minh Duệ cũng không đến mức đòi lại mấy trăm tệ.



“Anh thấy không?”



Mạnh Tri Ngư hậm hực hỏi.



“Bây giờ cô không có tiền, không có nghĩa là sau này không có tiền.” Nhìn vài đồng tiền trên tay cô, Tiểu Hào cười, vẻ mặt bí hiểm nói.



Đương nhiên không thể nói cho cô biết, chút tiền đó đối với Phó Cẩm Hành mà nói, thật sự là hạt cát trong sa mạc.



“Cho dù tôi có đi, vậy anh cũng phải nói cho tôi biết rốt cuộc muốn tôi làm cái gì chứ?”



Mạnh Tri Ngư bị lòng hiếu kỳ dụ dỗ



Từ giác quan thứ sáu của phụ nữ, cô có cảm giác, xem ra Tiểu Hào này cũng không trung thành đến thế.



Nếu thật sự như vậy, nói không chừng lại là một bước ngoặt lớn



Thứ nhất, cô không được lén lút đi tìm Mạnh Gia Nhàn, người phụ nữ kia không phải dạng vừa đâu, cô nên tránh xa cô ta một chút!” Giọng điệu Tiểu Hào rất nghiêm túc, Mạnh Tri Ngư nghe rồi lại hơi ngẩn ra



Nhưng cô cũng biết, hành động của mình hôm nay hết sức liều lĩnh



Nếu như không phải Tưởng Thành Hủ xuất hiện giữa chừng, sớm muộn gì Mạnh Gia Nhàn cũng sẽ phát hiện ra vấn đề trong đó, khó tránh khỏi việc tìm hiểu nguồn gốc



“Thứ hai, nếu như chúng ta lựa chọn hợp tác, phải tin tưởng tin tưởng đối phương vô điều kiện.” Nghe đến đây, Mạnh Tri Ngư mỉm cười: “Ý của anh là muốn tôi tin tưởng anh vô điều kiện sao?”



Tiểu Hào cũng không giấu giếm, thoải mái gật đầu: “Không sai, rất nhiều chuyện, tạm thời tôi không thể nói rõ cho cổ được, cô chỉ cần tin tôi sẽ không lừa cô là được.”



Cô hỏi ngược lại: “Vì sao?”



Chính xác mà nói, phải là dựa vào cái gì.



“Bởi vì tôi sẽ không hại cô, bởi vì thứ tôi muốn là tiền, nếu có xảy ra chuyện, tôi không thể lấy được tiền.”



Tiểu Hào nhìn cô một cái, rất thẳng thắn, ngay cả nói dối cũng lười



Mạnh Tri Ngư nghẹn họng, cô cảm thấy, mặc dù mọi người đều thích tiền, nhưng có thể nói thẳng ra như hắn vậy lại không có mấy ai



“Anh không có vợ con, một mình ăn no rồi, cả nhà không đói bụng, muốn nhiều tiền như vậy làm gì?” Cô tức giận hỏi



“Mỗi người đều có chuyện khó xử riêng, tôi cũng không phải vì mình.”



Không ngờ, Tiểu Hào lại thở dài một cái.



Nghe giọng điệu của hắn, giống như có chuyện gì không muốn người ta biết đến



Dù sao tạm thời cũng không về được, Mạnh Tri Ngư khoanh hai tay trước ngực, tò mò hỏi: “Không phải anh nói muốn hợp tác với tôi sao? Không bằng nói một chút về chuyện của anh đi, mọi người cũng có thể hiểu rõ lẫn nhau?” Từ khi cô tỉnh lại, bên cạnh đã có hai người đàn ông, một là Minh Duệ, một là Tiểu Hào



Tiểu Hào luôn luôn trầm mặc ít nói, thậm chí cô cũng không biết rõ họ tên của hắn là gì.



“Tôi cũng không có chuyện gì, tôi cùng cha tôi sống nương tựa vào nhau, sau này ông ấy xảy ra chuyện, nằm ở trong bệnh viện, mỗi ngày đều tốn rất nhiều tiền để duy trì chút hơi tàn, tôi không nỡ bỏ ông ấy như vậy mà rời đi, vì vậy đi khắp nơi kiếm tiền



Chỉ cần có người cho tôi tiền, cho dù bắt tôi làm cái gì, tôi cũng làm.” Mặt hắn không chút cảm xúc, nói một mạch.



Nhìn hắn không giống đang nói chuyện của mình, mà cứ như đang nói chuyện của người khác vậy.



Trong lòng Mạnh Tri Ngư vẫn không khỏi sinh ra chút cảm xúc phức tạp, cô thừa nhận, mình không thích Tiểu Hào lắm



Nhưng con người mà, ai chẳng có chỗ khó xử và sự bất lực của mình, cũng phải gánh vác nhiều thứ.



Có lẽ, hắn đã làm rất nhiều chuyện đáng khinh thường.



Nhưng đối với cha hắn mà nói, hắn là một đứa con trai ngoan



Có người nói, bệnh viện là nơi có thể thấy rõ nhân cách của một con người



Câu đó không phải là giả



“Nếu như kiếm được nhiều tiền, ông ấy có thể khỏe lên sao?” Cô lại hỏi



Vấn đề này hình như đã làm khó Tiểu Hào



Thật ra, hắn cũng từng ảo tưởng như vậy



Hy vọng một ngày nào đó, cha hắn có thể tỉnh lại, thậm chí chuyển biến tốt lên từng ngày, dần dần bình phục



Chỉ có điều, tuyệt đối phải mất một số tiền cực lớn may ra mới làm được.



“Có lẽ cũng có thể đúng không?” Mạnh Tri Ngư truy hỏi.



Cô cảm thấy, trình độ y học ngày càng cao, trong nước không được thì ra nước ngoài, chỉ cần người còn sống, thế nào cũng có hy vọng.



Tiểu Hào cau mày: “Vậy thì sao chứ?”



Mạnh Tri Ngư không chút nghĩ ngợi trả lời ngay: “Không phải anh vừa nói, sau này tôi cho anh một trăm triệu tệ à?”



Hắn không lên tiếng.



Hai người đứng im lặng một lúc, Tiểu Hào cảm thấy thời gian không còn sớm, liền quay người rời đi



Mạnh Tri Ngư sợ hắn sẽ vứt mình lại nơi này, vội vàng đuổi theo.



Quay về nhà, không thể ngờ một vị khách không mời mà đến đang ngồi trên sô pha trong phòng khách.



Cô không nhịn được liếc nhìn Tiểu Hào sau lưng một cái, ý nói, làm sao anh biết cậu ta sẽ đến?



Bởi vì đoán được Minh Duệ Viễn sẽ đến, cho nên Tiểu Hào mới đi theo sau lưng Mạnh Tri Ngư, lần đầu tiên cùng cô lên đây.



Trước kia hắn đều đưa cô ta về đến dưới chân chung cư, sau đó liền rời đi.



“Cậu hai, hôm nay cô Mạnh đến văn phòng chi nhánh của Mạnh Thị ở Trung Hải, tôi phải người bám theo, may mà không xảy ra chuyện gì.” Không đợi Minh Duệ Viễn mở miệng, Tiểu Hào đã chủ động nói.



Hắn vừa nói xong, Mạnh Tri Ngư liền hung hăng trùng hắn.



“Anh chỉ biết tố cáo thôi à? Tôi chưa thấy con chó nào trung thành như anh!”



Cô mắng chửi, vô cùng tức giận.



Vả lại, không phải cô giả vờ tức giận.



Bởi vì Mạnh Tri Ngư thật sự không ngờ mới trước đó không lâu, Tiểu Hào còn nói muốn hai người hợp tác, phải tin tưởng tin tưởng lẫn nhau



Ai ngờ hắn lại trở mặt nhanh như vậy, lại chạy đến trước mặt Minh Duệ tố cáo mình



Đây không phải là đâm sau lưng thì là cái gì?



“Chị đến chỗ đó làm gì?”



Minh Duệ Viễn kinh ngạc hỏi.



Hỏi xong, cậu ta lập tức phản ứng lại



Vừa nghĩ tới việc cô muốn đích thân đi tìm Mạnh Gia Nhàn để nói chuyện, Minh Duệ Viễn liền có cảm giác đã tự bê đá đập vào chân mình.



Cậu ta tức muốn chết, lập tức hét lên giận dữ: “Chị bớt tự cho mình là thông minh đi! Nếu chị dám xuất hiện ở trước mặt Mạnh Gia Nhàn, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho chị!” Chuyện phát triển đến bước này, hoàn toàn không thể khống chế, Minh Duệ Viễn chỉ có thể khăng khăng nói là Mạnh Gia Nhân muốn lấy mạng cô



Nếu như Mạnh Gia Nhàn biết được tự dưng mình lại bị chụp cái tiếng xấu như vậy, nhất định cô ta sẽ tức giận đến hộc máu mà liều mạng với Minh Duệ Viễn.



“Tôi chưa gặp cô ta, cậu căng thẳng cái gì?” Mạnh Tri Ngư không hiểu vì sao cậu ta lại kích động như vậy, cô có thể mơ hồ cảm nhận được trong này chắc chắn có chuyện gì



“Mạnh Gia Nhàn chưa nhìn thấy cô ấy.” Tiểu Hào đứng ở bên cạnh, nhân cơ hội nói, ý lấy lòng



“Tôi không hỏi anh! Anh không nói không ai bảo anh câm đâu!”



Minh Duệ Viễn bực mình khiển trách.



Nhìn dáng vẻ của cậu ta, hình như vô cùng bất mãn với Tiểu Hào.



Mặc dù Tiểu Hào có chút uất ức, nhưng cũng không nói thêm gì, chỉ lui về phía sau hai bước, để tránh không đứng quá gần Mạnh Tri Ngư



Thấy hành động kia của hắn, sắc mặt Minh Duệ Viễn không tự chủ được trở nên dễ chịu hơn một chút



Lúc bọn họ vừa vào cửa, cậu ta đã thấy không thoải mái, nhưng lại không biết không thoải mái chỗ nào.



Bây giờ nghĩ lại, Minh Duệ Viễn đã tìm được vấn đề rồi.



Dựa vào cái gì mà hắn ở cùng với cô cả ngày?



Mặc dù là để giám sát cô, nhưng cũng không cần quá thân mật như vậy! Không biết từ lúc nào, Minh Duệ Viễn đã thấy Tiểu Hào rất không vừa mắt, nhưng trước mắt bọn họ vẫn phải lệ thuộc lẫn nhau, vì vậy cậu ta phải chịu đựng.



Bây giờ người cậu ta có thể tin tưởng, cũng chỉ có một mình Tiểu Hào



Vì vậy, Minh Duệ Viễn khuyên bản thân hết lần này đến lần khác, trước khi giải quyết hết tất cả phiền phức, vẫn cần phải lợi dụng Tiểu Hào để xử lý xong hết những chuyện lặt vặt



“Anh đi thu dọn đồ đạc của chị ấy, chọn mấy thứ cần mang theo, còn lại đều bỏ đi.” Minh Duệ Viễn vung tay lên, nói với Tiểu Hào.



“Vâng.”



Tiểu Hào lập tức đi vào phòng ngủ



Vài giây sau, Mạnh Tri Ngư mới kịp phản ứng



Cô cực kỳ sợ hãi: “Cậu muốn gì? Tại sao phải thu dọn đồ đạc của tôi?”



“Không phải chị nhớ Tỉnh Tỉnh sao? Tôi đưa chị đến chỗ đó, sau này chị có thể ở bên con bé hằng ngày rồi.” Vẻ mặt Minh Duệ Viễn như cười như không nói, trên gương mặt anh tuấn phảng phất chút không đàng hoàng



“Tôi nhớ Tỉnh Tỉnh và dọn đến chỗ cậu là hai chuyện khác nhau! Tôi nói rồi, tôi sẽ không ở cùng một nhà với cậu!”



Mạnh Tri Ngự tức giận quát lên



Nhưng cô cũng biết rõ, mình căn bản không thể thay đổi được chuyện này



Không đến vài phút, Tiểu Hào đã xách một cái túi ra, bên trong là mấy bộ quần áo được tùy tiện nhét vào



“Rất tốt, thiếu cái gì thì đi mua là được.” Minh Duệ Viễn thỏa mãn gật đầu.



Nói xong, cậu ta dùng sức nắm lấy cổ tay Mạnh Tri Ngư, kéo cô ra cửa chung cư, chuẩn bị đưa cô rời đi.



“Tôi không đi!” Mạnh Tri Ngư muốn thoát ra, cô dựa vào bức tường ở sau lưng, cố gắng né tránh



Bọn họ dây dưa trong hành lang, đúng lúc người phụ nữ ở căn phòng bên cạnh đi ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng này



Đối phương hơi ngẩn ra một chút, nhưng cũng không xen vào việc của người khác, mà tiến vào thang máy rời đi, căn bản không nhìn thêm cái nào.



Minh Duệ Viễn cười lạnh nói: “Chị nhìn thấy chưa? Cho dù có người nhìn thấy, cũng sẽ không ai nhúng tay vào đâu.”



Mạnh Tri Ngư biết, những người phụ nữ ở chung cư xa hoa này, phần lớn không có việc làm, có người là hotgirl mạng xã hội, có người là tình nhân của đàn ông giàu có.



Bình thường mọi người đều thân ai nấy lo, cho dù có gặp nhau trong thang máy cũng sẽ không chào hỏi, thậm chí còn trinh tiếp xúc bằng mắt.



Cô bị Minh Duệ Viễn kéo vào trong thang máy, Tiểu Hào theo sau.



Sau khi bọn họ đã lên xe, Tiểu Hào gọi một cuộc điện thoại, bảo người đến xử lý chung cư, làm gọn gàng một chút



Cùng lúc đó, trong hầm để xe của chung cư, một người phụ nữ ngồi trên xe, cô ta đắn đo suy nghĩ, cảm thấy hình như có chỗ nào đó kỳ lạ kỳ thì phải



Vì vậy, cô ta lấy điện thoại ra, bấm số gọi đi



“Tống tổng, là em.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom