• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full (1 Viewer)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-187

Chương 188: Hoàn toàn bùng nổ




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69359.png

Xem ảnh 2
69359_2.png
Nói một hồi, ngay cả Hà Tư Ca cũng không biết phải nói thế nào nữa.



Thật ra mục đích của cô rất đơn giản, chính là muốn làm mối Phó Cẩm Thiêm và Bạch Hải Đường. Đương nhiên được hay không được, cô đều không nhúng tay vào, chỉ là giới thiệu hai người với nhau, còn sau này thì không nằm trong suy nghĩ của Hà Tư Ca. Cô khó xử nhìn về phía Phó Cẩm Hành, dò hỏi hắn: “Anh cảm thấy không được à?”



Vốn cho là hắn sẽ khách sáo một chút, ai ngờ Phó Cẩm Hành cau chặt mày lại, dứt khoát phản đối: “Anh không đồng ý. Từ trước đến nay làm mai làm mối đều là chuyện tốn sức không đạt được kết quả tốt, hơn nữa Cẩm Thiểm cũng sẽ không đồng ý, em bớt xen vào việc của người khác đi!” Hơn nữa, hắn còn muốn nói, trải qua chuyện lần trước, mình đã sinh ra chút nghi ngờ Phó Cẩm Thiêm rồi. Mặc dù Phó Cẩm Hành vẫn không dám chắc hôm đó Đoàn Phù Quang ngủ lại nhà Phó Cẩm Thiêm là một âm mưu đã được tính trước, nhưng cả chuyện đều vô cùng đáng ngờ, làm hắn không thể không đề phòng.



Huống hồ, Phó Cẩm Thiêm bây giờ và Phó Cẩm Thiêm trước kia đã không giống nhau nữa, anh ta hoàn toàn có động cơ làm như vậy. Một, là vì có được công ty.



Hai, là vì có được Hà Tư Ca.



Sự nghiệp và phụ nữ, từ trước đến nay đều là ngọn nguồn khiến đàn ông hăm hở tiến lên, Phó Cẩm Hành cũng là đàn ông, hắn đương nhiên hiểu. “Em biết là anh nghi ngờ Phó Cẩm Thiêm rồi, thật ra thì em cũng nghi ngờ anh ta. Chính vì vậy em mới muốn thăm dò anh ta, xem lúc anh ta ở cạnh chúng ta còn có thể tự nhiên giống như trước đây không?” Hà Tư Ca nghiêm mặt nói.



Cô thừa nhận, mình chỉ có khôn vặt ở điểm này.



Nhưng có lúc, càng là chút khôn vặt không được người ta xem trọng càng có hiệu quả bất ngờ, không phải sao! “Cho dù không suy nghĩ đến những nhân tố này, thì Bạch Hải Đường quá mạnh mẽ, lại lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, chưa chắc quan niệm của hai người bọn họ đã hợp nhau. Anh khuyên em đừng uổng công thắp đèn cho người mù, tránh để hai bên đều không đạt được kết quả tốt, còn ảnh hưởng đến tình bạn giữa hai người.”



Phó Cẩm Hành cau mày, không quên nhắc nhở. “Được rồi, em chỉ phụ trách giới thiệu, không nói những cái khác, được rồi chứ?”



Thấy hắn kiên quyết, không cho phản bác, Hà Tư Ca chỉ đành thỏa hiệp, cô nghĩ, dù sao cũng chỉ là dùng danh nghĩa Bạch Hải Đường chuyển đến chỗ ở tốt, thuận tiện giới thiệu bọn họ làm quen thôi.



Mọi người đều là thanh niên, nhiều bạn nhiều đường.



Huống hồ, đừng có thấy Bạch Hải Đường còn trẻ, người ta là du học sinh về nước đấy, còn là bác sĩ xuất sắc ở khoa ngoại, hơn nữa đã lấy được học vị y dược, tuyệt đối là tài nữ.



Có thể có một người bạn như vậy, bao nhiêu người cầu còn không được đấy! Sáng sớm thứ bảy, Hà Tư Ca và Phó Cẩm Hành về nhà họ Hà đón tiếp Bạch Hải Đường từ sớm.



“Không biết Tân Tân có đeo găng tay không, có phải lúc ra ngoài em đã đeo lên cổ thằng bé rồi không?



Hôm nay là lần đầu tiên Tân Tân tham gia hoạt động tập thể sau khi quay lại nhà trẻ, sáng sớm đã lên đường rồi. Nghe nói là giáo viên hướng dẫn các bạn nhỏ đi tham quan đại đội phòng cháy chữa cháy nào đó ở Trung Hải, tiến hành học tập các loại kiến thức phòng cháy chữa cháy với các chủ nhân viên cứu hỏa.



“Con cũng đâu có ngốc, lạnh không biết tự đeo à? Em đấy, không cần quá lo lắng, trẻ con giống động vật nhỏ, đều là từ từ thích ứng với thế giới.” Phó Cẩm Hành dở khóc dở cười nói.



“Cũng đúng.” Hà Tư Ca có chút ngượng ngùng, từ lần Tân Tân xảy ra tai nạn xe ngay trước mắt bọn họ, cô liền vô cùng tự trách, cảm thấy người làm mẹ như mình thật sự chưa làm tròn bổn phận. Từ đó về sau, cô chỉ muốn mọc ra ba đầu sáu tay, lúc nào cũng bảo vệ trông nom con. Hai người đang nói chuyện thì Phó Cẩm Thiểm đến trước.



Bởi vì là lần đầu tiên đến, cho nên Phó Cẩm Thiêm khó tránh có chút tò mò với nhà họ Hà, anh ta không dừng xe ngay mà đi một vòng theo con đường nhỏ phía trước biệt thự. Đúng lúc anh ta chuẩn bị quay về, có một chiếc xe lái từ hướng khác đến.



Con đường này không rộng, hai chiếc xe đi song song nhau đã là rất miễn cưỡng rồi, cho nên đại đa số thời gian, người lái xe đều cố gắng hết mức lái tránh nhau.



“Bíp bíp...” Phó Cẩm Thiên theo bản năng bẩm còi, bởi vì anh ta đã chuẩn bị dừng xe, cho nên không cần thiết phải nhường đường cho đối phương nữa, chỉ cần đối phương giảm tốc độ, anh ta thuận thế quẹo qua là có thể lái đến cổng biệt thự nhà họ Hà rồi.



Không ngờ, chiếc xe đối diện không hề giảm tốc độ, ngược lại cũng bật đèn xi nhan. Hai chiếc xe lập tức đối đầu nhau, kẹt ở trên đường. Phó Cẩm Thiêm đã nhìn thấy, người lái xe là một cô gái. Vì vậy, anh ta hạ cửa kính xe xuống, thò đầu ra: “Tôi không đi thẳng, cô lùi xe về phía sau một chút.”



Ai ngờ, đối phương lại cũng có ý này: “Chỗ tôi không dễ lùi xe, anh nên quay xe lại mới đúng!”



Phó Cẩm Thiêm quan sát tình hình xung quanh, đành nói: “Được, tôi quay xe, cô đi trước, xã hội văn minh, lịch thiệp với tài xế nữ.”



Anh ta thừa nhận, lúc nói lời này, đúng là mình có hàm ý mỉa mai.



Cũng khó trách Phó Cẩm Thiêm khó tính, tuần trước lúc lái xe, anh ta bị một tài xế nữ quẹt vào, rõ ràng lỗi hoàn toàn là do cô ta, kết quả cái người phụ nữ đó vừa xuống xe đã chửi bới nói mình không có nhiều thời gian, không rảnh lề mề ở đây, làm cho Phó Cẩm Thiêm giận đến nỗi suýt nữa hỏi thăm cả nhà cô ta.



Kết quả hôm nay lại gặp phải một tài xế nữ, Phó Cẩm Thiềm lập tức có một cảm giác hôm nay mình bước chân ra ngoài không xem ngày.



Nói xong câu này, anh bắt đầu quay xe, nhường đường. Không ngờ, tài xế chiếc xe đối diện lại đẩy cửa xe ra, đi qua bên này. Phó Cẩm Thiêm vừa mới quay xe xong, ngẩng đầu lên phát hiện một cô gái cao gầy hùng hùng hổ hổ đi tới trước xe anh ta, nhìn chằm chằm biển số xe, sau đó vòng qua chỗ ghế lái.



“Xin hỏi, tài xế nữ thì làm sao?”



Bạch Hải Đường khoanh tay trước ngực, lạnh lùng hỏi.



Trước kia cô học ở nước ngoài, có không ít bạn học đều là chủ nghĩa nữ quyền, lúc đó Bạch Hải Đường vẫn không cảm thấy có cái gì đặc biệt, nhưng đợi cô trở về Trung Hải, mới phát hiện hóa ra ở đâu cũng có thể thấy chuyện phân biệt giới tính.



Đồ ăn ở Trung Hải ngon, cảnh đẹp, con người nhiệt tình, nhưng duy chỉ có sự không tôn trọng phái nữ vô ý lộ ra ngoài là khiển Bạch Hải Đường có cảm giác không thoải mái. Cho nên, cô cũng hiểu tại sao hồi đó những bạn học kia phải dốc sức ủng hộ nam nữ bình đẳng, bởi vì thật sự là áp lực nặng nề và cổ hủ mà



“Cái gì làm sao?” Phó Cẩm Thiêm cũng cau mày không vui.



Có phải cô gái này bị bệnh không, anh ta đã quay xe, nhường đường rồi, rõ ràng cô đã có thể lái xe đi, nhưng cô lại khởi binh hỏi tội, còn cố ý chạy tới chất vấn anh ta!



“Lúc anh nói tài xế nữ, rõ ràng chính là châm biếm, cho là phụ nữ chúng tôi trời sinh không biết lái xe bằng đàn ông các anh!”



Bạch Hải Đường liên phát hiện, mỗi lần xem tin tức, chỉ cần người điều khiển là phái nữ, một khi xuất hiện tai nạn, bình luận phía dưới toàn là châm biếm, nói phụ nữ lái xe chính là không được, vân vân.



“Người đẹp, cô đâu phải là tôi, sao cô biết được suy nghĩ của tôi?”



Phó Cẩm Thiêm dứt khoát dựa người ra phía sau, lười biếng nói. Vết sẹo trên mặt anh ta vẫn tương đối rõ ràng, làm Phó Cẩm Thiêm nhìn có chút không giống người tốt, hơn nữa hôm nay anh ta không đi làm, ăn mặc rất tùy ý, cho nên Bạch Hải Đường theo bản năng coi người đàn ông này thành loại thanh niên nhàn hạ trong xã hội.



“Tranh luận với kiểu người không có tố chất như anh, đúng là đầu óc tôi có vấn đề rồi! Tôi nghĩ, chắc chắn anh cũng không hiểu cái gì gọi là quyền bình đẳng nhỉ, tưởng rằng mình sinh ra là đàn ông liền dương dương tự đắc!”



Bạch Hải Đường tức giận quát lên một tiếng, sau đó liền xoay người rời đi. Cô vừa đi hai bước, Phó Cẩm Thiêm đã thò đầu ra, cũng hô lớn: “Phiền nhất kiểu người như các cô, hễ nói chuyện quyền lợi là hô to bình đẳng, mà cứ hễ nói chuyện nghĩa vụ thì trở thành người câm. Chế đàn ông chúng tôi không lịch sự, các cô thì thục nữ lắm à?”



Anh ta đã chủ động nhường đường rồi, nhưng đối phương không những không cảm ơn được một câu, lại còn mắng anh ta là trạch nam hoang tưởng.



Phó Cẩm Thiêm cảm thấy, cô mới là đồ nữ quyền ấy!



“Không thèm để ý đến anh!”



Bạch Hải Đường quay đầu lại nhìn anh ta một cái, hừ lạnh một tiếng, lên xe rời đi.



Trên xe của cô còn có hai người đồng nghiệp, đều là hai cô gái hơn hai mươi tuổi, bọn họ cũng khuyên cô: “Đừng tức giận, hôm nay là ngày tốt của cậu!” Bạch Hải Đường không nhịn được phì cười: “Ngày tốt? Tớ chỉ chuyển nhà thôi, cũng không phải là kết hôn, ha ha!” Nhìn bọn họ đi, Phó Cẩm Thiềm tự nhiên tức điên người, anh ta châm một điếu thuốc, hút xong mới lái xe đi.



Đến khi anh ta đỗ xe ở cổng biệt thự nhà họ Hà, lại nhìn thấy chiếc xe vừa rồi.



Lúc này Phó Cẩm Thiểm mới nhớ ra, Hà Tư Ca đã nói ở trong điện thoại là bạn thân của cô thuê chỗ này, hôm nay chuyển đến, vừa vặn là cuối tuần, mọi người cùng tụ tập, làm quen bạn mới.



Bạn... bạn mới? Không phải là người phụ nữ đó chứ!



“Shhh....”



Phó Cẩm Thiêm khó chịu, cảm giác sau lưng lạnh giá. Sẽ không trùng hợp như vậy chứ, thể thì đúng là ra ngoài không xem ngày rồi, hôm nay mọi chuyện rất không thuận lợi gì cả!



Vừa đi vào phòng khách, quả nhiên Phó Cẩm Thiêm nhìn thấy trong ba cô gái ngồi trên sô pha, một người trong đó chính là người vừa cãi nhau với mình.



Làn da màu mật ong của cô rất nổi bật, nhất là so với nước da trắng nõn của hai cô gái ở bên cạnh, càng khác biệt hơn. Cô cao một mét bảy mươi hai, cho dù không đi giày cao gót cũng vẫn rất cao, hơn nữa dung mạo khí khái hào hùng, nhìn Bạch Hải Đường vô cùng phóng khoáng, toàn thân lộ ra sự tự tin. “Cẩm Thiêm, anh đến rồi à? Mau vào đi, tôi giới thiệu cho anh mấy người bạn mới!”



Hà Tư Ca bề một đĩa trái cây, nhiệt tình chào hỏi. Cô mới vừa đi ra đã thấy Phó Cẩm Thiêm sầm mặt lại, mà ánh mắt anh ta thì nhìn thẳng về phía Bạch Hải Đường.



Bạch Hải Đường ngồi trên xô pha cũng nhìn thấy Phó Cẩm Thiêm, không đến một giây, hai người cũng hiểu ra, bọn họ đồng loạt phát ra một tiếng hừ nhẹ, tỏ vẻ xem thường.



“Nào, ăn trái cây đi.”



Hà Tư Ca đặt đĩa trái cây xuống, lại nói: “Tôi giới thiệu với mọi người, đây là Phó Cẩm Thiêm, em họ của chồng tôi, đây là Bạch Hải Đường - bạn thân của tôi, hai người này là đồng nghiệp của cô ấy, Tần Hiểu Đình và Tiêu Sở Sở, bọn họ đều là bác sĩ.”



Tần Hiểu Đình là một cô gái mắt to, nhìn rất hoạt bát, Tiêu Sở Sở có chút xấu hổ, luôn mỉm cười, hai má lúm đồng tiền.



Nói tóm lại, vẻ ngoài của hai cô gái này đều không tệ.



Phó Cẩm Thiểm chào hỏi hai người bọn họ, không tính là quá nhiệt tình, nhưng cũng không làm ra vẻ ngạo mạn, biểu hiện rất bình thường.



Nhưng bầu không khí giữa anh ta và Bạch Hải Đường thì rất kỳ lạ. “Cẩm Thiêm, sao thế?” Phó Cẩm Hành nhìn ra chút khác lạ, chủ động hỏi, còn rót cho anh ta một ly trà nóng.



Phó Cẩm Thiểm nhận lấy ly trà, im lặng nhấp một ngụm rồi mới trả lời: “Không sao ạ, chỉ là không cẩn thận bị mèo hoang cào thôi.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom