• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New HÀNG TẶNG THÀNH VỢ YÊU TỔNG TÀI (1 Viewer)

  • Chương 25-26

Chương 25: Tôi tới nói lời xin lỗi


Hai ngày sau


Một chiếc màu đen BMW đỗ trước cửa tập đoàn Tư thị từ từ mở ra, Phong Hàm Niệm ngồi ở trong xe, lấy hộp son phần trang điểm ba bốn lần, sau cùng soi gương nhìn khuôn mặt tự mỉm cười.


Trên mặt toát lên vẻ trang nhã, tôn lên làn da trắng dưới lớp phấn hồng, ddlqd mái tóc đen gợn sóng xỏa dài, khoác trên người bộ đầm đỏ, tay cầm chiếc bóp LV có hạn, cả người uyển chuyển, xinh đẹp động lòng người.


Phong Hàm Niệm xuống xe, đôi mắt đẹp biết cười, chậm rãi bước vào sảnh công ty, mỗi động tác đều mang vẻ thiên kim tiểu thư, cô đi tới trước quầy, ôn hòa với lễ tân: “Tiểu thư, tôi muốn gặp tổng giám đốc, phiền cô liên lạc giúp tôi.”


Lễ tân quan sát cô, nhìn cô một thân hàng hiệu, xinh đẹp hào phóng, không dám chậm trễ, liền kết nối điện thoại cho tầng trên.


Thư ký Lam nhận được điện thoại, đối với cô gái muốn gặp tổng giám đốc anh có chút ấn tượng, đắn đo suy nghĩ rốt cuộc báo cho Tư Khảm Hàn, “Tư tổng, dưới lầu có tiểu thư tên Phong Hàm Niệm muốn gặp anh nhưng không có hẹn trước, ddlqd xin hỏi, anh muốn gặp cô ta sao?”


“Phong Hàm Niệm? Cô ta tới làm gì?” Tư Khảm Hàn chau mi tâm, khuôn mặt tuyệt mỹ từ trong đống văn kiện ngước lên, ngay sau đó gật đầu cho phép: “Để cô ấy lên đi.”


“Vâng” Thư ký Lam tuân lệnh làm theo.


Hai mắt Tư Khảm Hàn nheo lại, bưng tách cà phê, cái muỗng nhè nhẹ khuấy đều, tiếp đến đưa lên miệng uống, dù rất bận rộn nhưng cũng rất mong chờ thái độ của Phong Hàm Niệm, anh lóe lên ý tưởng muốn đùa bỡn cô, dù gì đã lâu không thấy nên có chút hoài niệm.


Phong Hàm Niệm lên lầu cao nhất, đứng trước phòng giám đốc lễ phép gõ cửa.


“Vào.”


“Tổng giám đốc Tư.” Phong Hàm Niệm cười e thẹn.


Ngay tức khắc, cô ngẩn người.


Một thân tây trang đen lịch lãm, vừa vẽ lên thân hình hoàn mỹ, vừa khắc họa khuôn mặt kiêu ngạo trời sinh, ddlqd cả người Tư Khảm Hàn tỏa ra khí thế của bậc vương giả cao quý, đôi mắt chim ưng sắc bén chứa đựng bao tâm tư không đáy.


Cô coi như được mở rộng tầm mắt, không ngờ trên đời lại có người đàn ông mê người đến vậy.


Anh trầm lặng nhưng sâu không lường được, con ngươi chạm mắt cô.


“Phong tiểu thư có chuyện gì sao?” Ngữ điệu từ tốn hỏi.


Phong Hàm Niệm hồi hồn, cúi đầu ngượng ngùng, giọng điệu thành khẩn: “Tư tổng, tôi tới nói lời xin lỗi, ngày đó gặp chút chuyện, nên thất hẹn với anh, xin Tư tổng bỏ qua.”


Tư Khảm Hàn giương mắt với cô! Bộ dạng dối trá này khiến anh thấy kinh tởm!


Khóe miệng anh cong lên cười mỉa mai, mở miệng trêu chọc: “Phong tiểu thư nói quá lời, hơn nữa ngày đó cũng có người thay thế cô mà?”


Tư Khảm Hàn nói thẳng, chuyện đã qua nên anh không muốn truy cứu, huống chi Phong Hàm Niệm còn chưa có tư cách để anh bận tâm, cô không đáng giá!


Cũng như anh khôn khéo làm sao không hiểu mục đích cô tới đây, nếu cô bỏ lỡ, anh cũng không rảnh rỗi cho cô thêm cơ hội lần nữa, ddlqd cô cũng như mấy cô gái khác dây dưa như đỉa đói chỉ khiến anh thêm chán ghét.


Lời nói của Tư Khảm Hàn đã dập tắt sự tự tin trong cô, khóe miệng kéo ra nụ cười mê người, cô như thế nào không hiểu ý tứ của anh, Phong Hàm Niệm này bất luận nói thế nào cũng là mỹ nhân động lòng người, xuất thân cao quý, chỉ là không nghĩ tới anh thẳng thắng như vậy, một chút thể diện cũng không cho.




Chương 26: Giải thích





Cô bất an nói: Từ tổng, thật ra thì, tôi muốn giải thích đôi lời với ngài.”


“Hả?” Tư Khảm Hàn hỏi ngược lại.


Phong Hàm Niệm xấu hổ cười gắt giọng: “Thật ra do tôi quá tin bạn bè, cô ta chỉ mạo danh thế thân, sáng này tôi mới biết tin này.”


Vẻ mặt Phong Hàm Niệm tỏ ra uất ức, bộ dạng đáng thương để tăng độ tin tưởng, cô tiếp tục nói: “Ngài cũng biết, tôi khó khăn lắm có được cơ hội lần này, nếu không vì bị người ta lừa, cớ sao tôi lại từ bỏ?”


Nhìn Phong Hàm Niệm giả dối mà muốn phát bực, tầm mắt Tư Khảm Hàn rời vào người cô, chớp vài cái nhưng không nhìn ra tâm ý, thanh âm từ tốn: “Đó là chuyện của Phong tiểu thư, chỉ lo đổ thừa không chịu nhìn người, chẳng trách ai được.”


Phong Hàm Niệm thay đổi tâm trạng, khổ sở cười một tiếng, cúi đầu cầu khẩn: “Tư tổng ngài nói đúng, kính mong ngài cho tôi thêm một cơ hội lần này.”


Tư Khảm Hàn cúi đầu, Phong Hàm Niệm ngẩng đầu nên không thấy rõ biểu tình trên khuôn mặt tuấn tú, trong nội tâm luôn rộn rạo bất an, ánh mắt nổi lên vẻ tàn nhẫn, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy vô cùng chật vật, ăn nói khép nép cầu cạnh người ta, từ khi nào cao ngạo của cô phải hạ thấp đến vậy? Hạ Ngưng Âm, cô nhớ kỹ cho tôi!


“Tốt.” Tư Khảm Hàn gật đầu chấp thuận, đặt cà phê xuống bàn, khóe miệng giật giật, thịt đưa đến miệng, anh không có lý do gì không ăn, huống chi dáng dấp cô rất tốt, thon có căng có, hơn nữa tâm tình anh đang vui, cũng muốn vui đùa với cô một chút.


Phong Hàm Niệm phấn khởi ngẩng đầu, nụ cười phong tình vạn chủng, khuôn mặt tinh xảo hiện rõ sự vui mừng, trong lòng âm thầm đắc ý, gắt giọng: “Cám ơn Tư tổng.”


Hừ! Cô cũng biết, không có người đàn ông nào có thể cự tuyệt được cô, đến nay Phong Hàm Niệm càng chắc chắn một điều mị lực của cô trăm người đổ vạn người mê! Phong Hàm Niệm nhếch môi cười quyến rũ.


Tư Khảm Hàn không trả lời, thân hình cao lớn từ ghế đứng dậy, bộ dạng lười biếng chậm rãi đi tới Phong Hàm Niệm, hơi thở nam tính như đầu độc tâm trí cô.


Phong Hàm Niệm nhất thời ngượng ngùng cúi đầu, mùi thơm nam tính làm cô phải mê mẩn, tinh tế thưởng thức hơi thở cuồng dã, toàn thân Tư Khảm Hàn tản ra mùi sát khí đối với cô là sự dụ hoặc chết người!


Tư Khảm Hàn nhíu mày, ánh mắt đùa bỡn hướng tới con mồi, nhẹ nhàng chạm vào cằm của cô, sức lực không nhẹ không mạnh đủ để Phong Hàm Niệm thất thần đứng dậy, trước mặt cô là người đàn ông cao quý như bậc vương giả tưởng chừng xa vời không thể chạm thế nhưng lại gần trong gang tấc.


Tư Khảm Hàn giương mắt với Phong Hàm Niệm, anh phải thừa nhận cô rất đẹp, đứng gần càng thấy ngũ quan xuất chúng, vẻ đẹp hơn người, anh tự nhận mình từng có không ít phụ nữ, mỗi người đều mang vẻ đẹp sắc sảo riêng, nhưng có thể làm anh ham muốn thì chỉ trên đầu ngón tay, mà Phong Hàm Niệm cô lại nằm trong số đó, nhưng đáng tiếc, sự dối trá của cô khiến anh mất hứng mấy phần.


Tư Khảm Hàn nghiêng người đến gần cô, khóe miệng chứa đựng nụ cười mờ ám, Phong Hàm Niệm bị hơi thở nồng đậm của anh quyến rũ, chủ động lấy tay Tư Khảm Hàn đặt ở eo, bàn tay Tư Khảm Hàn cũng không khách khí vuốt ve cơ thể cô.


Thời khắc cô sắp động tình, Tư Khảm Hàn rút tay về, ngưng động tác, không chút thương tiếc đẩy ra cô, rút khăn giấy lau tay sạch sẽ, lãnh đạm nói: “Cô trở về đi, khi nào cần tôi sẽ thông báo.”


Phong Hàm Niệm tỉnh lại từ cơn dục vọng, thần trí dần dần rõ ràng, đối với hành động của anh không bất mãn ngược lại cười thỏa mãn, mặc quần áo xong, chỉnh trang y phục thong thả ra ngoài.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom