Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 294-295
Chương 294: Mười phần!
Trong đường hầm thời không, Diệp Quân nhìn xa xăm, trầm lặng không nói gì.
Vũ trụ Quan Huyên!
Hắn biết, hắn tới vũ trụ Quan Huyên thì thách thức mới thật sự bắt đầu!
Mà điều hắn cần làm là làm lớn chuyện, càng lớn càng tốt, lớn đến độ những thế gia kia phải kiêng dè.
Chuyện càng lớn, cuộc chiến giữa hắn với người mang thiên mệnh mới càng công bằng!
Lúc này, Hoàn Nhan Cốt bỗng hỏi: "Trong trận chiến giữa ngươi và người mang thiên mệnh, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần thắng?"
Diệp Quân đáp: "Mười phần!"
Hoàn Nhan Cốt kinh ngạc: "Mười phần sao?"
Diệp Quân gật đầu: "Mười phần!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn hắn chăm chú: "Ngươi có biết đó là ai không? Là người mang thiên mệnh đấy! Bây giờ gã là bảo bối mới của thư viện Quan Huyên, cả thư viện đều đang toàn lực bồi dưỡng gã. Theo như ta được biết, sư phụ của gã là Đại Võ Tông từng tham gia vào đại chiến Hư Chân! Ngoài ra, sau lưng gã còn có Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông. Quan trọng nhất là, Tiên Bảo Các cũng đã đứng về phía gã! Thân thế bối cảnh khủng bố như vậy mà ngươi lại nói ngươi nắm chắc mười phần thắng sao? Ngươi..."
Diệp Quân nhìn Hoàn Nhan Cốt, cười hỏi: "Vậy cô nương hy vọng ta nói mấy phần?"
Hoàn Nhan Cốt sững người.
Diệp Quân khẽ nói: "Lần này ta tới tổng viện thư viện Quan Huyên, nếu ta không thắng thì kết cục sẽ thế nào?"
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng đáp: "Chết!"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Hoàn Nhan Cốt: "Điều này có liên quan gì tới việc ngươi nói nắm mười phần thắng?"
Diệp Quân cười nói: "Cô nương, người mang thiên mệnh có thân phận bối cảnh mạnh mẽ, có thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các giúp đỡ, có Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông giúp đỡ, còn được vô số thế gia và tông môn giúp đỡ. Còn ta... lẽ nào không có bất kỳ ai giúp đỡ cả sao?"
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Ngươi có ai?"
Diệp Quân nghiêm túc: "Tháp gia!"
Tiểu Tháp: "..."
Hoàn Nhan Cốt nhíu mày: "Tháp gia? Một cái tháp à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng nói: "Ta không hề có ý mạo phạm gì với vị Tháp gia này của ngươi cả nhé, nhưng ngươi cảm thấy một cái tháp có thể so bì được với thư viện Quan Huyên, Tiên Bảo Các cùng với Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông không? Chưa nhắc đến còn một số thế gia và tông môn nữa!"
Diệp Quân chân thành nói: "Tuy Tháp gia của ta rất khiêm tốn nhưng ta biết chắc chắn nó từng là một vị đại lão tuyệt thế, ta rất tin, đến một ngày nó không còn khiêm tốn nữa thì nó sẽ khiến cả vũ trụ Quan Huyên phải chấn động!"
"Ha ha!"
Trong tháp, Tiểu Tháp bật cười.
Giọng nói bí ẩn: "Hắn đang đào hố chờ ngươi nhảy vào!"
Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: "Ta cảm thấy ngươi nghĩ xấu về hắn quá rồi đấy! Tuy đôi lúc thằng nhóc này hơi bướng bỉnh nhưng con người chân thành, ngươi đừng lúc nào cũng chĩa mũi nhọn vào hắn!"
Giọng nói bí ẩn: "..."
Nghe Diệp Quân nói vậy, Hoàn Nhan Cốt nhíu mày, Tháp gia sao?
Hình như trong ấn tượng của cô ta, cô ta chưa từng nghe tới cái tên này!
Nhưng có thể bồi dưỡng ra được nhân vật như Diệp Quân, thiết nghĩ cũng không phải là người đơn giản!
Diệp Quân thầm nói: "Tháp gia, ta nói đúng không?"
Tiểu Tháp cười nói: "Khiêm tốn, làm người là phải khiêm tốn, biết chưa?"
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Những lời Tháp gia nói ta đều sẽ nhớ kỹ, nghiêm chỉnh làm theo!"
Tiểu Tháp cười nói: "Đợi đến lúc tới vũ trụ Quan Huyên ta sẽ cho ngươi một tâm pháp rất đỉnh. Linh khí ở đó đủ để cho ngươi luyện tâm pháp này!"
Diệp Quân chớp mắt, vội hỏi: "Tâm pháp gì?"
Tiểu Tháp cười ha hả: "Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!"
Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!
Diệp Quân đang định nói gì đó, Tiểu Tháp lại nói: "Là ta sáng tạo ra!"
Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói: "Không phải do chủ nhân Đại Đạo Bút sáng tạo ra à?"
Tiểu Tháp bình thản nói: "Ta nổ đấy, có phạm pháp không?"
Giọng nói bí ẩn: "..."
Diệp Quân bỗng nói: "Tháp gia, có thể cho ta bây giờ luôn được không? Ta làm quen trước, đến vũ trụ Quan Huyên ta sẽ lập tức tu luyện!"
Tiểu Tháp suy nghĩ rồi nói: "Được!"
Ầm!
Vừa dứt lời, vô số thông tin đã xuất hiện trong đầu Diệp Quân!
Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!
"Đạo của trời, hại nhiều, lợi ít. Đạo của người, thì lại không..."
Dần dà, sắc mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng!
Khủng bố!
Hắn không thể nào ngờ được Tháp gia lại có tâm pháp tu luyện khủng bố đến cỡ này, đây tuyệt đối là một sự tồn tại siêu cấp!
Hắn không tin đây là do Tháp gia sáng tạo ra, lời Tháp gia nói, tin một nửa là được rồi!
Một lúc lâu sau, Diệp Quân cảm thán: "Tháp gia, thì ra trước nay ta vẫn đang đánh giá thấp ngươi. Ngươi lại có thể sáng tạo ra công pháp kinh động thế tục như thế này. Dù là trong thời đại có vô số cường giả ở ba nghìn vạn năm trước thì chắn ngươi cũng là một nhân vật vô địch nhỉ?"
Tiểu Tháp cười ha hả: "Vô địch thì hơi quá! Nhưng ở thời đó, dù nhân vật tai to mặt lớn thế nào cũng phải nể mặt ta. Dù có là mấy đại lão tuyệt thế của thư viện Quan Huyên bây giờ, khi thấy Tháp gia ta thì cũng phải gọi ta một tiếng..."
Giọng nói bí ẩn bỗng cắt ngang: "Ngươi chắc chắn ngươi muốn nói với hắn những điều này chứ?"
Tiểu Tháp bỗng im bặt.
Suýt chút lộ tẩy rồi!
Đúng là bây giờ vẫn chưa thể nói cho thằng nhóc này biết những việc này được!
Không được cho thằng nhóc này có chút suy nghĩ tự cao nào cả!
Chương 295: Nhận tổ quy tông
Tiểu Tháp suy nghĩ rồi nói: "Thời đại khác rồi! Chính mình mạnh mới là con đường đúng đắn, thế nên ngươi cần phải cố gắng nhiều hơn nữa, biết chưa?"
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Tháp gia muốn rèn luyện ta, không muốn ta biết thân thế của mình, vì sợ ta biết được thân thế sẽ không cố gắng nữa! Mất hết ý chí! Người xưa đã nói: Người nào được trời giao trọng trách lớn thì phải chịu giày vò tâm trí, mỏi mệt gân cốt, khổ cực nghèo nàn trước... Ta hiểu, ta hiểu hết mà!"
Tiểu Tháp cạn lời!
Ngươi hiểu chuyện như thế khiến ta cũng không biết nói gì nữa đây!
Diệp Quân cũng không nói chuyện với Tháp gia nữa. Hắn vội vàng ngồi xếp bằng, sau đó tu luyện Vũ Trụ Quan Huyên Pháp kia!
Cuối cùng cũng đổi công pháp rồi!
Một bộ công pháp tốt có thể quyết định chất lượng và số lượng huyền khí dự trữ của hắn. Bộ Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này tuyệt đối có thể bổ sung khuyết điểm thiếu hụt huyền khí của hắn!
Ngoài ra, hắn cảm thấy dường như mình sắp đột phá rồi!
Đặc biệt là sau khi trải qua trận chiến với Võ Thần khi trước, hắn đã có cảm giác này rồi!
Nước đầy thì sẽ tự tràn!
Nước chảy thành sông, không có nghĩa là không làm gì cả, mà là sau khi cố gắng làm một việc gì đó thì sự việc sẽ trôi chảy, chứ không phải ngồi không há miệng chờ sung!
Không làm gì cả thì chỉ có thể đợi chết!
Chưa đến một canh giờ, Diệp Quân đã hoàn toàn nắm bắt được Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, thế là hắn bắt đầu thử tu luyện!
Nhưng lúc hắn vừa bắt đầu hấp thu huyền khí thì linh khí xung quanh trong đường hầm thời không đã bị hắn hút sạch sẽ!
Diệp Quân ngẩn người!
Hoàn Nhan Cốt ở bên cạnh cũng sững sờ, thấy Diệp Quân vẫn định tu luyện tiếp thì cô ta vội cản: "Linh khí ở đây là để duy trì trận pháp, ngươi mà còn hấp thu nữa thì đường hầm thời không sẽ biến mất đấy!"
Nghe vậy, Diệp Quân cười gượng, vội dừng lại!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân, trầm giọng nói: "Công pháp kia của ngươi là gì vậy? Đáng sợ quá!"
Diệp Quân cười nói: "Là một bộ công pháp do Tháp gia của ta sáng tạo ra!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân chằm chằm, chân thành nói: "Tháp gia của ngươi còn thiếu đồ đệ không? Ta thấy mình cũng được lắm!"
Diệp Quân: "..."
Tháp gia: "..."
Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.
Cuối cùng, Diệp Quân nhìn thấy một màn sáng, chẳng mấy chốc Diệp Quân và Hoàn Nhan Cốt đã xuyên qua màn sáng đó, ánh sáng chói mắt lóe lên, sau đó Diệp Quân đã xuất hiện trên một dãy núi mênh mông, xung quanh hai người có đến hàng vạn trận pháp dịch chuyển!
Diệp Quân hứng thú: "Linh khí thật đậm đặc!"
Hắn phát hiện linh khí ở nơi này cao hơn ở Trung Thổ Thần Châu ít nhất phải mười lần!
Đúng là thiên đường dành cho người tu luyện mà!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Tới thư viện à?"
Diệp Quân lắc đầu: "Ta muốn tới phúc địa Linh Hư!"
Phúc địa Linh Hư!
Hoàn Nhan Cốt khó hiểu: "Ngươi tới phúc địa Linh Hư làm gì?"
Diệp Quân khẽ cười: "Hoàn Nhan cô nương, ta đã tới vũ trụ Quan Huyên rồi, con đường tiếp theo để ta đi một mình đi! Cảm ơn cô đã đưa ta đến đây! Số tiền ta nợ cô... đợi sau khi ta nhận tổ quy tông ta sẽ trả cho cô, được không?"
Hoàn Nhan Cốt do dự rồi nói: "Cha ngươi có nghèo không?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Chắc là cũng ổn!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Thế đợi đến lúc ngươi nhận tổ quy tông ta sẽ lại tới tìm ngươi, đến lúc đó ngươi không thể quỵt nợ đâu nhé!"
Diệp Quân cười đáp: "Chắc chắn rồi!"
Hoàn Nhan Cốt khẽ gật đầu: "Ta là người của Binh đoàn đánh thuê Quan Huyên, ngươi cần gì thì cứ tới Công Hội Lính Đánh Thuê tìm ta!"
Diệp Quân gật đầu: "Sau này gặp lại!"
Hoàn Nhan Cốt khẽ gật đầu: "Sau này gặp lại!"
Diệp Quân ôm quyền, quay người ngự kiếm, chớp mắt đã biến mất phía cuối chân trời!
Hoàn Nhan Cốt nhìn chân trời, khẽ nói: "Thiên phú và tâm tính thế này quả thật hiếm gặp... tiếc là, thân thế bối cảnh hơi kém một chút!"
Nói xong, cô ta khẽ thở dài: "Nhận tổ quy tông, e là... không có cơ hội lấy được tiền của mình rồi!"
...
Phúc địa Linh Hư là phúc địa đứng đầu trong Cửu Thiên Thập Địa, rất nổi tiếng. Sau khi biết được vị trí, Diệp Quân ngồi tàu vũ trụ tới thẳng phúc địa Linh Hư.
Hết cách rồi, Tiên Bảo Các không mở cửa cho hắn, hắn chỉ có thể dùng tàu vũ trụ mà thôi.
Dưới núi Linh Hư, Diệp Quân ôm quyền chào một ông lão: "Tiền bối, phiền ông thông báo với Long Hổ huynh là Diệp Quân tới thăm!"
Ông lão sửng sốt: "Diệp Quân? Cậu chính là Diệp Quân tới từ Trung Thổ Thần Châu đó à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Ông lão trầm giọng nói: "Diệp công tử, phiến cậu đợi một chút!"
Nói rồi, ông ta quay người biến mất.
Một khắc sau.
Tất cả cường giả và trưởng lão của phúc địa Linh Hư đều tập trung ở thần điện Linh Hư. Người dẫn đầu là tông chủ Trương Vân Thiên của phúc địa Linh Hư, bên tay phải ông ấy chính là Đại trưởng lão khi xưa đã tới Trung Thổ Thần Châu với Trương Long Hổ!
Trương Vân Thiên trầm giọng nói: "Diệp Quân tới rồi!"
Nói thẳng vấn đề chính!
Trong điện, mọi người nhìn nhau!
Lúc này, một ông lão đứng bên dưới lên tiếng: "Người này với người mang thiên mệnh như nước với lửa, nếu chúng ta qua lại thân thiết với cậu ta thì sẽ đắc tội với người mang thiên mệnh, nếu đắc tội với người mang thiên mệnh thì phúc địa Linh Hư chúng ta sẽ rơi vào nguy cơ muôn đời không ngóc đầu lại được!"
Một người đàn ông trung niên khác cũng khẽ gật đầu: "Cả vũ trụ Quan Huyên bây giờ đều đang chọn phe, Tiên Bảo Các, Vị Lai Tông, Ngân Hà Tông, đến cả Đại Võ Tông của thư viện cũng đều đã chọn đứng về phía người mang thiên mệnh. Lúc này, chúng ta nên phủi sạch quan hệ với người này, tránh rước họa cho phúc địa Linh Hư chúng ta!"
Lại có một ông lão khác đứng ra: "Tuy người này có thiên phú phi phàm, nhưng không thể sánh được với người mang thiên mệnh. Lần này, rõ ràng thư viện muốn dùng hắn làm bàn đạp để làm phông nền cho người mang thiên mệnh! Thế nên, chúng ta không nên có bất kỳ qua lại gì với người này, tránh để người mang thiên mệnh chèn ép, trả thù phúc địa Linh Hư chúng ta".
Những trưởng lão khác cũng lần lượt đứng ra, biểu thị đồng ý!
Trương Vân Thiên bỗng nhìn Đại trưởng lão đứng bên: "Đại trưởng lão, ông đã từng gặp người này, ông thấy thế nào?"
Sau một lúc im lặng, Đại trưởng lão nói: "Người này thiên phú yêu nghiệt, tâm tính rất tốt, làm người nhân hậu, có thể làm việc lớn!"
Nói rồi, ông ta đứng lên: "Ta đích thân đi đón cậu ấy!"
Mọi người đều kinh ngạc!
...
Trong đường hầm thời không, Diệp Quân nhìn xa xăm, trầm lặng không nói gì.
Vũ trụ Quan Huyên!
Hắn biết, hắn tới vũ trụ Quan Huyên thì thách thức mới thật sự bắt đầu!
Mà điều hắn cần làm là làm lớn chuyện, càng lớn càng tốt, lớn đến độ những thế gia kia phải kiêng dè.
Chuyện càng lớn, cuộc chiến giữa hắn với người mang thiên mệnh mới càng công bằng!
Lúc này, Hoàn Nhan Cốt bỗng hỏi: "Trong trận chiến giữa ngươi và người mang thiên mệnh, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần thắng?"
Diệp Quân đáp: "Mười phần!"
Hoàn Nhan Cốt kinh ngạc: "Mười phần sao?"
Diệp Quân gật đầu: "Mười phần!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn hắn chăm chú: "Ngươi có biết đó là ai không? Là người mang thiên mệnh đấy! Bây giờ gã là bảo bối mới của thư viện Quan Huyên, cả thư viện đều đang toàn lực bồi dưỡng gã. Theo như ta được biết, sư phụ của gã là Đại Võ Tông từng tham gia vào đại chiến Hư Chân! Ngoài ra, sau lưng gã còn có Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông. Quan trọng nhất là, Tiên Bảo Các cũng đã đứng về phía gã! Thân thế bối cảnh khủng bố như vậy mà ngươi lại nói ngươi nắm chắc mười phần thắng sao? Ngươi..."
Diệp Quân nhìn Hoàn Nhan Cốt, cười hỏi: "Vậy cô nương hy vọng ta nói mấy phần?"
Hoàn Nhan Cốt sững người.
Diệp Quân khẽ nói: "Lần này ta tới tổng viện thư viện Quan Huyên, nếu ta không thắng thì kết cục sẽ thế nào?"
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng đáp: "Chết!"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Hoàn Nhan Cốt: "Điều này có liên quan gì tới việc ngươi nói nắm mười phần thắng?"
Diệp Quân cười nói: "Cô nương, người mang thiên mệnh có thân phận bối cảnh mạnh mẽ, có thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các giúp đỡ, có Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông giúp đỡ, còn được vô số thế gia và tông môn giúp đỡ. Còn ta... lẽ nào không có bất kỳ ai giúp đỡ cả sao?"
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Ngươi có ai?"
Diệp Quân nghiêm túc: "Tháp gia!"
Tiểu Tháp: "..."
Hoàn Nhan Cốt nhíu mày: "Tháp gia? Một cái tháp à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Hoàn Nhan Cốt trầm giọng nói: "Ta không hề có ý mạo phạm gì với vị Tháp gia này của ngươi cả nhé, nhưng ngươi cảm thấy một cái tháp có thể so bì được với thư viện Quan Huyên, Tiên Bảo Các cùng với Ngân Hà Tông và Vị Lai Tông không? Chưa nhắc đến còn một số thế gia và tông môn nữa!"
Diệp Quân chân thành nói: "Tuy Tháp gia của ta rất khiêm tốn nhưng ta biết chắc chắn nó từng là một vị đại lão tuyệt thế, ta rất tin, đến một ngày nó không còn khiêm tốn nữa thì nó sẽ khiến cả vũ trụ Quan Huyên phải chấn động!"
"Ha ha!"
Trong tháp, Tiểu Tháp bật cười.
Giọng nói bí ẩn: "Hắn đang đào hố chờ ngươi nhảy vào!"
Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: "Ta cảm thấy ngươi nghĩ xấu về hắn quá rồi đấy! Tuy đôi lúc thằng nhóc này hơi bướng bỉnh nhưng con người chân thành, ngươi đừng lúc nào cũng chĩa mũi nhọn vào hắn!"
Giọng nói bí ẩn: "..."
Nghe Diệp Quân nói vậy, Hoàn Nhan Cốt nhíu mày, Tháp gia sao?
Hình như trong ấn tượng của cô ta, cô ta chưa từng nghe tới cái tên này!
Nhưng có thể bồi dưỡng ra được nhân vật như Diệp Quân, thiết nghĩ cũng không phải là người đơn giản!
Diệp Quân thầm nói: "Tháp gia, ta nói đúng không?"
Tiểu Tháp cười nói: "Khiêm tốn, làm người là phải khiêm tốn, biết chưa?"
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Những lời Tháp gia nói ta đều sẽ nhớ kỹ, nghiêm chỉnh làm theo!"
Tiểu Tháp cười nói: "Đợi đến lúc tới vũ trụ Quan Huyên ta sẽ cho ngươi một tâm pháp rất đỉnh. Linh khí ở đó đủ để cho ngươi luyện tâm pháp này!"
Diệp Quân chớp mắt, vội hỏi: "Tâm pháp gì?"
Tiểu Tháp cười ha hả: "Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!"
Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!
Diệp Quân đang định nói gì đó, Tiểu Tháp lại nói: "Là ta sáng tạo ra!"
Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói: "Không phải do chủ nhân Đại Đạo Bút sáng tạo ra à?"
Tiểu Tháp bình thản nói: "Ta nổ đấy, có phạm pháp không?"
Giọng nói bí ẩn: "..."
Diệp Quân bỗng nói: "Tháp gia, có thể cho ta bây giờ luôn được không? Ta làm quen trước, đến vũ trụ Quan Huyên ta sẽ lập tức tu luyện!"
Tiểu Tháp suy nghĩ rồi nói: "Được!"
Ầm!
Vừa dứt lời, vô số thông tin đã xuất hiện trong đầu Diệp Quân!
Vũ Trụ Quan Huyên Pháp!
"Đạo của trời, hại nhiều, lợi ít. Đạo của người, thì lại không..."
Dần dà, sắc mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng!
Khủng bố!
Hắn không thể nào ngờ được Tháp gia lại có tâm pháp tu luyện khủng bố đến cỡ này, đây tuyệt đối là một sự tồn tại siêu cấp!
Hắn không tin đây là do Tháp gia sáng tạo ra, lời Tháp gia nói, tin một nửa là được rồi!
Một lúc lâu sau, Diệp Quân cảm thán: "Tháp gia, thì ra trước nay ta vẫn đang đánh giá thấp ngươi. Ngươi lại có thể sáng tạo ra công pháp kinh động thế tục như thế này. Dù là trong thời đại có vô số cường giả ở ba nghìn vạn năm trước thì chắn ngươi cũng là một nhân vật vô địch nhỉ?"
Tiểu Tháp cười ha hả: "Vô địch thì hơi quá! Nhưng ở thời đó, dù nhân vật tai to mặt lớn thế nào cũng phải nể mặt ta. Dù có là mấy đại lão tuyệt thế của thư viện Quan Huyên bây giờ, khi thấy Tháp gia ta thì cũng phải gọi ta một tiếng..."
Giọng nói bí ẩn bỗng cắt ngang: "Ngươi chắc chắn ngươi muốn nói với hắn những điều này chứ?"
Tiểu Tháp bỗng im bặt.
Suýt chút lộ tẩy rồi!
Đúng là bây giờ vẫn chưa thể nói cho thằng nhóc này biết những việc này được!
Không được cho thằng nhóc này có chút suy nghĩ tự cao nào cả!
Chương 295: Nhận tổ quy tông
Tiểu Tháp suy nghĩ rồi nói: "Thời đại khác rồi! Chính mình mạnh mới là con đường đúng đắn, thế nên ngươi cần phải cố gắng nhiều hơn nữa, biết chưa?"
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Tháp gia muốn rèn luyện ta, không muốn ta biết thân thế của mình, vì sợ ta biết được thân thế sẽ không cố gắng nữa! Mất hết ý chí! Người xưa đã nói: Người nào được trời giao trọng trách lớn thì phải chịu giày vò tâm trí, mỏi mệt gân cốt, khổ cực nghèo nàn trước... Ta hiểu, ta hiểu hết mà!"
Tiểu Tháp cạn lời!
Ngươi hiểu chuyện như thế khiến ta cũng không biết nói gì nữa đây!
Diệp Quân cũng không nói chuyện với Tháp gia nữa. Hắn vội vàng ngồi xếp bằng, sau đó tu luyện Vũ Trụ Quan Huyên Pháp kia!
Cuối cùng cũng đổi công pháp rồi!
Một bộ công pháp tốt có thể quyết định chất lượng và số lượng huyền khí dự trữ của hắn. Bộ Vũ Trụ Quan Huyên Pháp này tuyệt đối có thể bổ sung khuyết điểm thiếu hụt huyền khí của hắn!
Ngoài ra, hắn cảm thấy dường như mình sắp đột phá rồi!
Đặc biệt là sau khi trải qua trận chiến với Võ Thần khi trước, hắn đã có cảm giác này rồi!
Nước đầy thì sẽ tự tràn!
Nước chảy thành sông, không có nghĩa là không làm gì cả, mà là sau khi cố gắng làm một việc gì đó thì sự việc sẽ trôi chảy, chứ không phải ngồi không há miệng chờ sung!
Không làm gì cả thì chỉ có thể đợi chết!
Chưa đến một canh giờ, Diệp Quân đã hoàn toàn nắm bắt được Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, thế là hắn bắt đầu thử tu luyện!
Nhưng lúc hắn vừa bắt đầu hấp thu huyền khí thì linh khí xung quanh trong đường hầm thời không đã bị hắn hút sạch sẽ!
Diệp Quân ngẩn người!
Hoàn Nhan Cốt ở bên cạnh cũng sững sờ, thấy Diệp Quân vẫn định tu luyện tiếp thì cô ta vội cản: "Linh khí ở đây là để duy trì trận pháp, ngươi mà còn hấp thu nữa thì đường hầm thời không sẽ biến mất đấy!"
Nghe vậy, Diệp Quân cười gượng, vội dừng lại!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân, trầm giọng nói: "Công pháp kia của ngươi là gì vậy? Đáng sợ quá!"
Diệp Quân cười nói: "Là một bộ công pháp do Tháp gia của ta sáng tạo ra!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân chằm chằm, chân thành nói: "Tháp gia của ngươi còn thiếu đồ đệ không? Ta thấy mình cũng được lắm!"
Diệp Quân: "..."
Tháp gia: "..."
Thời gian trôi rất nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.
Cuối cùng, Diệp Quân nhìn thấy một màn sáng, chẳng mấy chốc Diệp Quân và Hoàn Nhan Cốt đã xuyên qua màn sáng đó, ánh sáng chói mắt lóe lên, sau đó Diệp Quân đã xuất hiện trên một dãy núi mênh mông, xung quanh hai người có đến hàng vạn trận pháp dịch chuyển!
Diệp Quân hứng thú: "Linh khí thật đậm đặc!"
Hắn phát hiện linh khí ở nơi này cao hơn ở Trung Thổ Thần Châu ít nhất phải mười lần!
Đúng là thiên đường dành cho người tu luyện mà!
Hoàn Nhan Cốt nhìn Diệp Quân: "Tới thư viện à?"
Diệp Quân lắc đầu: "Ta muốn tới phúc địa Linh Hư!"
Phúc địa Linh Hư!
Hoàn Nhan Cốt khó hiểu: "Ngươi tới phúc địa Linh Hư làm gì?"
Diệp Quân khẽ cười: "Hoàn Nhan cô nương, ta đã tới vũ trụ Quan Huyên rồi, con đường tiếp theo để ta đi một mình đi! Cảm ơn cô đã đưa ta đến đây! Số tiền ta nợ cô... đợi sau khi ta nhận tổ quy tông ta sẽ trả cho cô, được không?"
Hoàn Nhan Cốt do dự rồi nói: "Cha ngươi có nghèo không?"
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Chắc là cũng ổn!"
Hoàn Nhan Cốt nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Thế đợi đến lúc ngươi nhận tổ quy tông ta sẽ lại tới tìm ngươi, đến lúc đó ngươi không thể quỵt nợ đâu nhé!"
Diệp Quân cười đáp: "Chắc chắn rồi!"
Hoàn Nhan Cốt khẽ gật đầu: "Ta là người của Binh đoàn đánh thuê Quan Huyên, ngươi cần gì thì cứ tới Công Hội Lính Đánh Thuê tìm ta!"
Diệp Quân gật đầu: "Sau này gặp lại!"
Hoàn Nhan Cốt khẽ gật đầu: "Sau này gặp lại!"
Diệp Quân ôm quyền, quay người ngự kiếm, chớp mắt đã biến mất phía cuối chân trời!
Hoàn Nhan Cốt nhìn chân trời, khẽ nói: "Thiên phú và tâm tính thế này quả thật hiếm gặp... tiếc là, thân thế bối cảnh hơi kém một chút!"
Nói xong, cô ta khẽ thở dài: "Nhận tổ quy tông, e là... không có cơ hội lấy được tiền của mình rồi!"
...
Phúc địa Linh Hư là phúc địa đứng đầu trong Cửu Thiên Thập Địa, rất nổi tiếng. Sau khi biết được vị trí, Diệp Quân ngồi tàu vũ trụ tới thẳng phúc địa Linh Hư.
Hết cách rồi, Tiên Bảo Các không mở cửa cho hắn, hắn chỉ có thể dùng tàu vũ trụ mà thôi.
Dưới núi Linh Hư, Diệp Quân ôm quyền chào một ông lão: "Tiền bối, phiền ông thông báo với Long Hổ huynh là Diệp Quân tới thăm!"
Ông lão sửng sốt: "Diệp Quân? Cậu chính là Diệp Quân tới từ Trung Thổ Thần Châu đó à?"
Diệp Quân gật đầu: "Đúng vậy!"
Ông lão trầm giọng nói: "Diệp công tử, phiến cậu đợi một chút!"
Nói rồi, ông ta quay người biến mất.
Một khắc sau.
Tất cả cường giả và trưởng lão của phúc địa Linh Hư đều tập trung ở thần điện Linh Hư. Người dẫn đầu là tông chủ Trương Vân Thiên của phúc địa Linh Hư, bên tay phải ông ấy chính là Đại trưởng lão khi xưa đã tới Trung Thổ Thần Châu với Trương Long Hổ!
Trương Vân Thiên trầm giọng nói: "Diệp Quân tới rồi!"
Nói thẳng vấn đề chính!
Trong điện, mọi người nhìn nhau!
Lúc này, một ông lão đứng bên dưới lên tiếng: "Người này với người mang thiên mệnh như nước với lửa, nếu chúng ta qua lại thân thiết với cậu ta thì sẽ đắc tội với người mang thiên mệnh, nếu đắc tội với người mang thiên mệnh thì phúc địa Linh Hư chúng ta sẽ rơi vào nguy cơ muôn đời không ngóc đầu lại được!"
Một người đàn ông trung niên khác cũng khẽ gật đầu: "Cả vũ trụ Quan Huyên bây giờ đều đang chọn phe, Tiên Bảo Các, Vị Lai Tông, Ngân Hà Tông, đến cả Đại Võ Tông của thư viện cũng đều đã chọn đứng về phía người mang thiên mệnh. Lúc này, chúng ta nên phủi sạch quan hệ với người này, tránh rước họa cho phúc địa Linh Hư chúng ta!"
Lại có một ông lão khác đứng ra: "Tuy người này có thiên phú phi phàm, nhưng không thể sánh được với người mang thiên mệnh. Lần này, rõ ràng thư viện muốn dùng hắn làm bàn đạp để làm phông nền cho người mang thiên mệnh! Thế nên, chúng ta không nên có bất kỳ qua lại gì với người này, tránh để người mang thiên mệnh chèn ép, trả thù phúc địa Linh Hư chúng ta".
Những trưởng lão khác cũng lần lượt đứng ra, biểu thị đồng ý!
Trương Vân Thiên bỗng nhìn Đại trưởng lão đứng bên: "Đại trưởng lão, ông đã từng gặp người này, ông thấy thế nào?"
Sau một lúc im lặng, Đại trưởng lão nói: "Người này thiên phú yêu nghiệt, tâm tính rất tốt, làm người nhân hậu, có thể làm việc lớn!"
Nói rồi, ông ta đứng lên: "Ta đích thân đi đón cậu ấy!"
Mọi người đều kinh ngạc!
...
Bình luận facebook