Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 499: Phàm Kiếm
Thấy Diệp Quân bật cười, các thần linh lại nhíu mày.
Kiếm tu này vẫn còn chiêu trò chưa lật à?
Lúc này một thần linh tay cầm thanh giáo bỗng cười nhạo: “Chết đến nơi còn mà còn cười được, đúng là nực cười. Xem ra vũ trụ Quan Huyên cũng chỉ có thế thôi nhỉ”.
“Câm miệng!”
Một người đàn ông thần linh áo trắng ở một bên nhìn thần linh cầm thanh giáo đó: “Ngươi làm được thì ngươi lên đi?”
Các thần linh xung quanh nhìn người đàn ông cầm thanh giáo, ánh mắt đều hiện lên vẻ khó chịu.
Đánh đến bây giờ, dĩ nhiên họ sẽ không mất não mà xem thường Diệp Quân, mặc dù là kẻ địch nhưng vẫn phán xét một cách công bằng. Ở cả Chân vũ trụ, Diệp Quân cũng được xem là yêu nghiệt hiếm có đấy.
Xem thường người mạnh hơn mình nhiều thì chỉ chứng tỏ bản thân mình ngu ngốc mà thôi.
Nhìn thấy ánh mắt của các thần linh, sắc mặt thần linh cầm thanh giáo đó trở nên khó coi.
Người đàn ông mặc áo trắng lạnh lùng nhìn thần linh thần cầm giáo: “Ngay cả Ung Khải cũng không dám coi thường Diệp Quân, ngươi dựa vào đâu mà dám xem thường hắn? Có thể hắn không thể đánh bại Ung Khải nhưng chắc chắn có thể đánh bại được đám con cháu chúng ta”.
Nói rồi y quay đầu lại nhìn Diệp Quân cách đó không xa, khẽ nói: “Người này rất yêu nghiệt, nếu để hắn trưởng thành hơn nữa, tương lai chắc chắn sẽ mang đến rắc rối lớn cho Chân vũ trụ”.
Các thần linh đều im lặng không nói.
Bây giờ Chân vũ trụ là thế lực mạnh nhất toàn vũ trụ, nhưng Chân vũ trụ chưa từng đánh giá thấp vũ trụ Quan Huyên.
Dù sao năm đó Kiếm Chủ Nhân Gian cũng từng đánh giết vào Chân vũ trụ.
Mà vũ trụ Quan Huyên cũng là vũ trụ duy nhất mà hiện giờ Chân vũ trụ không đánh chiếm.
Ở đằng xa, Diệp Quân bỗng khẽ cười: “Phàm Cảnh, nào, để ta cảm nhận lại lần nữa xem”.
Vừa dứt lời hắn bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Kiếm quang bỗng bay ra.
Ung Khải híp mắt lại, bỗng tiến đến trước một bước, sau đó tung ra một quyền.
Ầm!
Quyền thế đáng sợ lập tức cuồn cuộn lao đến như thủy triều.
Trời đất rung chuyển!
Ầm!
Kiếm quang vỡ tan trước ánh mắt của mọi người, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng.
Nhưng
Ngay sau đó Diệp Quân lại bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Một tia kiếm quang lao đến trước mặt Ung Khải.
Ung Khải nhấc tay lên tung ra một quyền.
Bùm!
Kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lại bị văng ra xa.
Lúc này Ung Khải bỗng tiến đến trước một bước, đánh một quyền về phía Diệp Quân.
Diệp Quân giơ tay lên đâm một kiếm.
Vẫn là bốn mươi lăm nhát kiếm.
Kiếm quang xuất hiện, thời không chấn động.
Thế nhưng cú đấm của Ung Khải vừa lao đến, quyền thế mạnh mẽ đó lập tức nghiền nát kiếm quang của hắn.
Rầm!
Diệp Quân lại bị văng ra xa hơn một ngàn trượng lần nữa trong cái nhìn chăm chú của mọi người.
Sau khi cú đấm đó đánh bay Diệp Quân, Ung Khải đột nhiên lao về phía trước, quyền thế cuồn cuộn lao đến như một dòng lũ, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.
Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh, hắn lại xuất kiếm đâm ra đối diện với cú đấm này.
Ầm!
Không có gì bất ngờ khi kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lại bị đánh văng ra xa lần nữa.
Nhìn thấy thế, mấy người bên vũ trụ Quan Huyên sa sầm mặt mày.
Lần đầu tiên họ nhìn thấy Diệp Quân bị áp chế như thế.
Hơn nữa còn bị áp chế hoàn toàn.
Lẽ nào thua thật sao?
Mọi người đều đang nhìn Diệp Quân.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng bây giờ người trẻ trong vũ trụ Quan Huyên mà có thể đánh lại Chân vũ trụ chỉ còn lại Diệp Quân thôi.
Nếu Diệp Quân cũng thua, vậy thì sẽ là sự tàn khốc với thế hệ trẻ vũ trụ Quan Huyên.
Diệp Quân mạnh nhất cũng thua, tất cả thiên tài còn lại của vũ trụ Quan Huyên phải đối mặt với Chân vũ trụ, như thế chỉ có một kết quả, đó là bị tàn sát.
Thế hệ trước tham gia chiến đấu ư?
Không phải không được.
Nhưng sau ngày hôm nay, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên cũng không thể ngẩng đầu lên được nữa.
Có thể nói chỉ cần Diệp Quân chết, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ bị tàn sát, thế hệ trẻ sẽ mất đi nhuệ khí và khí khái.
Lúc đó tình cảnh của vũ trụ Quan Huyên sẽ gặp vô vàn khó khăn.
Không chỉ thế hệ trẻ mà lúc này các cường giả của thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên đều vô cùng lo lắng.
Vì họ cũng biết rõ một khi Diệp Quân thất bại, vũ trụ Quan Huyên sẽ phải đối mặt với những gì.
Ở một nơi nào đó, Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân bị áp chế hoàn toàn, hai tay siết chặt, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này một vài thần linh bên Chân vũ trụ đã không kiềm chế được reo hò hoan hô khi nhìn thấy Diệp Quân bị áp chế hoàn toàn.
Diệp Quân mà người mạnh nhất của vũ trụ Quan Huyên, chỉ cần giết được Diệp Quân, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ trở nên tuyệt vọng.
Lúc đó thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ như cừu non đợi chết.
Hôm nay Diệp Quân phải chết!
Bùm!
Đúng lúc này, đằng xa lại vang lên một tiếng nổ, tiếng nổ vừa vang lên, Diệp Quân lại lùi về sau cả ngàn trượng.
Hắn vừa dừng lại, máu chảy ra từ khóe miệng hắn.
Cùng lúc đó cả người hắn đã nứt toác, máu liên tục chảy ra.
Ung Khải bỗng tiến đến trước một bước, lại tung ra một quyền, đây là đòn tấn công mà gã dồn hết toàn lực.
Ầm!
Quyền thế cực mạnh như có cả hàng vạn ngọn núi đè lên nghiền ép lao đến chỗ Diệp Quân.
Thời không trong phạm vi ngàn trượng lập tức méo mó, uy lực của quyền thế ngút trời lan ra xung quanh.
Lúc này Diệp Quân lại nhắm mắt lại, cảm nhận quyền thế ngút trời đáng sợ này, Diệp Quân bỗng nhếch môi: “Hóa ra đây là Phàm à?”
Vừa dứt lời, hắn tiến đến trước một bước.
Ầm!
Kiếm thế đáng sợ lao lên trời từ trong người hắn, cùng lúc đó một thanh khí kiếm phá tan không khí bay lên.
Rầm!
Thanh khí kiếm đánh vỡ quyền thế đó, đâm thẳng vào Ung Khải.
Thấy thế, mọi người ở hai bên đều ngây ngốc.
Phàm Kiếm!
Xung quanh lặng im như tờ.
Kiếm tu này vẫn còn chiêu trò chưa lật à?
Lúc này một thần linh tay cầm thanh giáo bỗng cười nhạo: “Chết đến nơi còn mà còn cười được, đúng là nực cười. Xem ra vũ trụ Quan Huyên cũng chỉ có thế thôi nhỉ”.
“Câm miệng!”
Một người đàn ông thần linh áo trắng ở một bên nhìn thần linh cầm thanh giáo đó: “Ngươi làm được thì ngươi lên đi?”
Các thần linh xung quanh nhìn người đàn ông cầm thanh giáo, ánh mắt đều hiện lên vẻ khó chịu.
Đánh đến bây giờ, dĩ nhiên họ sẽ không mất não mà xem thường Diệp Quân, mặc dù là kẻ địch nhưng vẫn phán xét một cách công bằng. Ở cả Chân vũ trụ, Diệp Quân cũng được xem là yêu nghiệt hiếm có đấy.
Xem thường người mạnh hơn mình nhiều thì chỉ chứng tỏ bản thân mình ngu ngốc mà thôi.
Nhìn thấy ánh mắt của các thần linh, sắc mặt thần linh cầm thanh giáo đó trở nên khó coi.
Người đàn ông mặc áo trắng lạnh lùng nhìn thần linh thần cầm giáo: “Ngay cả Ung Khải cũng không dám coi thường Diệp Quân, ngươi dựa vào đâu mà dám xem thường hắn? Có thể hắn không thể đánh bại Ung Khải nhưng chắc chắn có thể đánh bại được đám con cháu chúng ta”.
Nói rồi y quay đầu lại nhìn Diệp Quân cách đó không xa, khẽ nói: “Người này rất yêu nghiệt, nếu để hắn trưởng thành hơn nữa, tương lai chắc chắn sẽ mang đến rắc rối lớn cho Chân vũ trụ”.
Các thần linh đều im lặng không nói.
Bây giờ Chân vũ trụ là thế lực mạnh nhất toàn vũ trụ, nhưng Chân vũ trụ chưa từng đánh giá thấp vũ trụ Quan Huyên.
Dù sao năm đó Kiếm Chủ Nhân Gian cũng từng đánh giết vào Chân vũ trụ.
Mà vũ trụ Quan Huyên cũng là vũ trụ duy nhất mà hiện giờ Chân vũ trụ không đánh chiếm.
Ở đằng xa, Diệp Quân bỗng khẽ cười: “Phàm Cảnh, nào, để ta cảm nhận lại lần nữa xem”.
Vừa dứt lời hắn bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Kiếm quang bỗng bay ra.
Ung Khải híp mắt lại, bỗng tiến đến trước một bước, sau đó tung ra một quyền.
Ầm!
Quyền thế đáng sợ lập tức cuồn cuộn lao đến như thủy triều.
Trời đất rung chuyển!
Ầm!
Kiếm quang vỡ tan trước ánh mắt của mọi người, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng.
Nhưng
Ngay sau đó Diệp Quân lại bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Một tia kiếm quang lao đến trước mặt Ung Khải.
Ung Khải nhấc tay lên tung ra một quyền.
Bùm!
Kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lại bị văng ra xa.
Lúc này Ung Khải bỗng tiến đến trước một bước, đánh một quyền về phía Diệp Quân.
Diệp Quân giơ tay lên đâm một kiếm.
Vẫn là bốn mươi lăm nhát kiếm.
Kiếm quang xuất hiện, thời không chấn động.
Thế nhưng cú đấm của Ung Khải vừa lao đến, quyền thế mạnh mẽ đó lập tức nghiền nát kiếm quang của hắn.
Rầm!
Diệp Quân lại bị văng ra xa hơn một ngàn trượng lần nữa trong cái nhìn chăm chú của mọi người.
Sau khi cú đấm đó đánh bay Diệp Quân, Ung Khải đột nhiên lao về phía trước, quyền thế cuồn cuộn lao đến như một dòng lũ, lao thẳng đến chỗ Diệp Quân.
Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh, hắn lại xuất kiếm đâm ra đối diện với cú đấm này.
Ầm!
Không có gì bất ngờ khi kiếm quang nổ tung, Diệp Quân lại bị đánh văng ra xa lần nữa.
Nhìn thấy thế, mấy người bên vũ trụ Quan Huyên sa sầm mặt mày.
Lần đầu tiên họ nhìn thấy Diệp Quân bị áp chế như thế.
Hơn nữa còn bị áp chế hoàn toàn.
Lẽ nào thua thật sao?
Mọi người đều đang nhìn Diệp Quân.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng bây giờ người trẻ trong vũ trụ Quan Huyên mà có thể đánh lại Chân vũ trụ chỉ còn lại Diệp Quân thôi.
Nếu Diệp Quân cũng thua, vậy thì sẽ là sự tàn khốc với thế hệ trẻ vũ trụ Quan Huyên.
Diệp Quân mạnh nhất cũng thua, tất cả thiên tài còn lại của vũ trụ Quan Huyên phải đối mặt với Chân vũ trụ, như thế chỉ có một kết quả, đó là bị tàn sát.
Thế hệ trước tham gia chiến đấu ư?
Không phải không được.
Nhưng sau ngày hôm nay, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên cũng không thể ngẩng đầu lên được nữa.
Có thể nói chỉ cần Diệp Quân chết, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ bị tàn sát, thế hệ trẻ sẽ mất đi nhuệ khí và khí khái.
Lúc đó tình cảnh của vũ trụ Quan Huyên sẽ gặp vô vàn khó khăn.
Không chỉ thế hệ trẻ mà lúc này các cường giả của thế hệ trước của vũ trụ Quan Huyên đều vô cùng lo lắng.
Vì họ cũng biết rõ một khi Diệp Quân thất bại, vũ trụ Quan Huyên sẽ phải đối mặt với những gì.
Ở một nơi nào đó, Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân bị áp chế hoàn toàn, hai tay siết chặt, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này một vài thần linh bên Chân vũ trụ đã không kiềm chế được reo hò hoan hô khi nhìn thấy Diệp Quân bị áp chế hoàn toàn.
Diệp Quân mà người mạnh nhất của vũ trụ Quan Huyên, chỉ cần giết được Diệp Quân, thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ trở nên tuyệt vọng.
Lúc đó thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên sẽ như cừu non đợi chết.
Hôm nay Diệp Quân phải chết!
Bùm!
Đúng lúc này, đằng xa lại vang lên một tiếng nổ, tiếng nổ vừa vang lên, Diệp Quân lại lùi về sau cả ngàn trượng.
Hắn vừa dừng lại, máu chảy ra từ khóe miệng hắn.
Cùng lúc đó cả người hắn đã nứt toác, máu liên tục chảy ra.
Ung Khải bỗng tiến đến trước một bước, lại tung ra một quyền, đây là đòn tấn công mà gã dồn hết toàn lực.
Ầm!
Quyền thế cực mạnh như có cả hàng vạn ngọn núi đè lên nghiền ép lao đến chỗ Diệp Quân.
Thời không trong phạm vi ngàn trượng lập tức méo mó, uy lực của quyền thế ngút trời lan ra xung quanh.
Lúc này Diệp Quân lại nhắm mắt lại, cảm nhận quyền thế ngút trời đáng sợ này, Diệp Quân bỗng nhếch môi: “Hóa ra đây là Phàm à?”
Vừa dứt lời, hắn tiến đến trước một bước.
Ầm!
Kiếm thế đáng sợ lao lên trời từ trong người hắn, cùng lúc đó một thanh khí kiếm phá tan không khí bay lên.
Rầm!
Thanh khí kiếm đánh vỡ quyền thế đó, đâm thẳng vào Ung Khải.
Thấy thế, mọi người ở hai bên đều ngây ngốc.
Phàm Kiếm!
Xung quanh lặng im như tờ.
Bình luận facebook