-
Chương 2651-2655
Chương 2651: Đế Diệt Chi Quyền!
Ba quyền!
Đế Minh nghe vậy thì bật cười đầy giận dữ: "Ngông cuồng, ngông cuồng lắm, ngươi chẳng qua chỉ là một Chân Thánh, vậy mà dám ăn nói hoang đường, đúng là hạng ếch ngồi đáy giếng, nực cười vô cùng..."
Ông ta còn chưa nói hết câu, một quyền ấn đã lao thẳng từ trên trời xuống.
Đế Diệt Chi Quyền!
Cú đấm này trong chớp mắt đã đánh ra hàng nhìn tỉ sức mạnh sao trời, quyền uy mạnh mẽ lập tức trấn nát khí thế quanh thân Đế Minh.
Tuy cảnh giới của Đế Minh cao hơn Quân Vũ nửa bậc, nhưng khi phải đối mặt với cú đấm này, ông ta vẫn cảm nhận được luồng áp bức khủng bố ập về mình.
Đế Minh cười lớn một tiếng, phóng người lên cao, tay phải vươn ra, năm ngón siết lại, trong nháy mắt đã ngưng thành một luồng ý niệm cổ xưa, vô số đại đạo và pháp tắc cùng lúc ngưng hiện lên trong đất trời, bên trong ẩn chứa sự biến hóa khôn lường, sau khi kết hợp với nhau, quyền ý của ông ta đã trở nên bát ngát, mênh mông cuộn trào, vô tận không dứt.
Đế Đạo Pháp Quyền!
Quyền này cũng là do vị Đại Đế của Đế tộc năm đó sáng chế, một quyền tung ra sẽ cường hóa pháp tắc và đại đạo lên một bậc.
Tất nhiên, bây giờ Đế Minh căn bản không phải Đại Đế, nên ông ta không thể nâng đại đạo lên một bậc, mà chỉ có thể nâng pháp tắc lên một bậc.
Cú đấm này tung ra, quyền ý của hai người rốt cuộc cũng ngang hàng, ai cũng không làm gì được nhau, hai cỗ sức mạnh đáng sợ va chạm, toàn bộ tinh hà lập tức bắt đầu bị tiêu hủy từng chút một. Quyền ý cắn xé nhau, phá nát tất cả, trông vô cùng khủng bố.
Cú đấm này tuy không rơi xuống thế hạ phong, nhưng sắc mặt của Đế Minh vẫn khó coi như cũ, bởi vì Quân Vũ trước mắt này không phải là bản thể, nếu là bản thể chân chính của gã ở đây...
Lúc này, ông ta chợt thấy hơi hối hận...
Hội hận lúc trước vì để đạt đến Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, ông ta đã tìm vô số ngoại vật và đan dược để giúp đột phá, nếu ông ta từng bước tu luyện lên được Bán Bộ Đạo Chi Ngoại thì đã không đến mức không thể chống lại được kẻ trước mắt này.
Quân Vũ cũng không có ý định giết chết Đế Minh, tất nhiên với thực lực hiện tại của gã cũng không thể làm được, thứ gã cần làm bây giờ là kéo dài thời gian cho đám Diệp Quân.
Mà lúc này, Đế Minh cũng phát hiện ông ta căn bản không thể làm gì được Quân Vũ, thế là song phương giằng co qua lại, không phân được cao thấp.
Sau khi chủ giáo trở về Bỉ Ngạn Giới đã lập tức triệu tập tất cả toàn bộ cường giả lại rồi công bố chuyện ở chiến trường Bỉ Ngạn cho họ.
Trước đây sở dĩ không công bố với họ vì sợ nó sẽ khiến lòng người hoảng loạn, hơn nữa công bố cũng chẳng được ích lợi gì, dù sao ngoại trừ cường giả cảnh giới Chân Thánh ra, những người còn lại không có khả năng giúp đỡ được gì, cũng chính bởi vì nguyên nhân này nên những năm gần đây, chỉ có người đạt được đến cấp bậc nhất định thì mới biết được những bí mật nội bộ này.
Nhưng bây giờ đã khác.
Bởi vì Diệp Quân cần sức mạnh tín ngưỡng!
Ông ta tin rằng nghìn tỉ sinh linh ở Bỉ Ngạn Giới chắc chắn có thể giúp ích được cho Diệp Quân, bởi vậy ông ta quyết định công bố chuyện ở chiến trường Bỉ Ngạn, để tất cả mọi người cùng được biết.
Mà dưới dây chuyền hoạt động của chủ giáo và Thánh Đường, tin tức về chiến trường Bỉ Ngạn đã được lan truyền với tốc độ cực nhanh đi khắp toàn bộ văn minh Bỉ Ngạn...
Đế tộc.
Diệp Quân dẫn mọi người xông pha một đường, mục tiêu của bọn họ là Đế Thành.
Đế Thành đây chính là trung tâm của Đế tộc!
Từ khi vị Đại Đế của Đế tộc phong đế, Đế Vực từ trước đến nay chỉ bị một người xâm lấn.
Đó là Chân Thánh Sơ Thủy của nền văn minh Bỉ Ngạn!
Trước đây Chân Thánh Sơ Thuỷ của nền văn minh Bỉ Ngạn với thực lực Chân Thánh giết thẳng đến Đế Thành.
Trận chiến đó, Đế tộc đã điều động toàn bộ gia tộc!
Dù cuối cùng đã giết được Chân Thánh Sơ Thuỷ, nhưng Đế tộc cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Mà hôm nay lại có người muốn tiêu diệt Đế tộc.
Những cao thủ Đế tộc đuổi theo Diệp Quân nhào về phía nhóm người Diệp Quân như nổi điên, bọn họ nhất định không thể để nỗi nhục năm đó tái hiện một lần nữa.
Nhưng Diệp Quân và Hạo Nhiên dẫn đầu hai kiếm mở đường, trên đường đi thế như chẻ tre, không ai có thể ngăn được kiếm của họ.
Mà mười hai Chân Thánh sau lưng họ cũng lưng tựa lưng đi sát theo sau, bọn họ điên cuồng ngăn cản sự tấn công của những cao thủ sau lưng Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên.
Dù thực lực của mười hai vị Chân Thánh không bằng được Chân Thánh Hạo Nhiên và Quân Vũ, nhưng bọn họ đều từng sống sót ra khỏi chiến trường Bỉ Ngạn, đương nhiên Chân Thánh bình thường không thể nào sánh bằng được.
Chẳng mấy chốc, mười bốn người đánh đâu thắng đó, đi thẳng về phía Đế Thành.
Lúc này, mấy khí thế đáng sợ bỗng kéo tới từ phía xa, khí thế mạnh mẽ nghiền nát thời không trước mặt họ.
Diệp Quân đi đầu híp mắt vung một kiếm, thoáng chốc đẩy lui mấy khí thế kia.
Thời không nứt ra, ba ông lão đồng loạt xuất hiện, cả ba người đều mặc áo choàng đen, đội mũ rộng vành, khí thế trên người tựa như nước sôi, khiến thời không xung quanh chấn động đến mức liên tục sụp đổ.
Trưởng lão Đế tộc!
Dù ba người vẫn chưa phải Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, nhưng khí thế tản ra từ trên người họ không thua kém tộc trưởng Đế Minh một chút nào.
Thấy ba trưởng lão này, mấy cao thủ Đế tộc sau lưng đám người Diệp Quân đều ngạc nhiên, vội vàng hành lễ: “Bái kiến Đế Nam trưởng lão, Đế Vân trưởng lão, Đế Khâu trưởng lão”.
Đế Nam!
Đế Vân!
Đế Khâu!
Trước đây ba Thái Thượng trưởng lão của Đế tộc từng tham gia vây giết Chân Thánh Sơ Thuỷ của nền văn minh Bỉ Ngạn, hơn nữa vẫn còn sống sót.
Đế Nam dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân bằng ánh mắt u ám đáng sợ, ông ta không ngờ sau bao nhiêu năm, cuối cùng vẫn có người tấn công Đế tộc một lần nữa!
Hơn nữa người đó còn là một thiếu niên.
Đế Nam đang định cất lời thì Diệp Quân chợt ra lệnh: “Giết”.
Chữ giết vừa vang lên, một tia kiếm quang thoáng chốc lao về phía trước mặt Đế Nam, Đế Nam nâng tay phải đè xuống, vô số sức mạnh đạo pháp chiếu xuống từ trong thiên địa, trong nháy mắt trấn áp lên kiếm quang của Diệp Quân, nhưng ngay sau đó, sau một tiếng kiếm reo, tia kiếm quang kia đánh tan tất cả sức mạnh đạo pháp, tia kiếm lao tới trước mặt Đế Nam, Đế Nam thầm thấy sợ hãi, ông ta khoanh hai tay, vô số đạo pháp ngưng tụ lại thành một bộ giáp.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, áo giáp ngưng tụ từ đạo pháp bị kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đánh vỡ tan, Đế Nam bị chiêu kiếm này của Diệp Quân ép cho liên tục lùi lại.
Uy lực của một chiêu kiếm vô cùng đáng sợ.
Vào lúc Diệp Quân muốn chém tới một lần nữa, bỗng nhiên có hai khí thế mạnh mẽ áp đảo về phía hắn như dời sông lấp biển.
Đế Vân và Đế Khâu là người ra tay!
Diệp Quân vung tay chém một kiếm, hai khí thế lập tức bị hắn chém tan.
Thấy cảnh này, hai người kia đều kinh hãi, bọn họ không ngờ kiếm của Diệp Quân lại đáng sợ đến vậy.
Chương 2652: Hôm nay chết không lưu danh
Vào lúc Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay thì hắn phát hiện xung quanh hắn ngày càng xuất hiện nhiều cao thủ Đế tộc hơn, thấy cảnh này, hắn cau mày.
Một Chân Thánh ở sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Chân Thánh Hạo Nhiên, Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể liều mạng với bọn họ ở đây được”.
Diệp Quân gật đầu: “Chúng ta mở đường máu đi!”
Mà đúng vào lúc này, cơ thể và thần hồn Chân Thánh vừa mới lên tiếng bỗng nhiên bốc cháy, mười một Chân Thánh sau lưng y cũng đồng loạt thiêu đốt thân thể và linh hồn.
Diệp Quân ngạc nhiên.
Chân Thánh kia cười nói với Diệp Quân: “Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể tiếp tục chiến đầu với ngươi và Chân Thánh Hạo Nhiên nữa rồi”.
Bọn họ biết rõ cao thủ của Đế tộc ngày càng nhiều, bọn họ tiếp tục đi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên chỉ có thể mang đến phiền phức.
Thấy mấy Chân Thánh thiêu đốt thân thể và thần hồn, Diệp Quân hoảng hốt, hắn đang định ngăn cản thì Hạo Nhiên bỗng ngăn hắn lại, ông ta nhìn hắn: “Đi thôi”.
Tay phải của Diệp Quân nắm chặt kiếm Thanh Huyên, bàn tay đang run rẩy.
Chân Thánh Bỉ Ngạn đang dẫn đầu bỗng ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy sự mong ngóng và tiếc nuối, y nhẹ giọng nói: “Từ khi ra đời, chúng ta vẫn luôn sùng bái Chân Thánh Sơ Thuỷ, tiếc là chưa từng có cơ hội được gặp một lần, nghe Quân Vũ tiền bối nói thân thể của Chân Thánh Sơ Thuỷ nằm ở bên ngoài Đế Thành kia, vốn tưởng rằng lần này có thể nhìn thấy một lần, nhưng đành thôi vậy…”
Dứt lời, y thu hồi tầm mắt nhìn về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ở cách đó không xa, cười nói: “Diệp tiểu hữu, Chân Thánh Hạo Nhiên, mong hai vị cho cao thủ Đế Vực nhìn thấy phong thái kiếm tu của nền văn minh Bỉ Ngạn chúng ta, ha ha!”
Dứt lời, y và mười một cao thủ Chân Thánh sau lưng đồng loạt lao về phía đám người Đế Nam.
Chân Thánh Hạo Nhiên kéo theo Diệp Quân ngự kiếm bay lên, xông thẳng về phía Đế Thành của Đế tộc.
Sau lưng là tiếng nổ và tiếng cười to liên tục vang vọng trong đất trời.
Mười hai Chân Thánh đều chọn tự nổ!
Hôm nay chết không lưu danh!
Mười hai Chân Thánh cố gắng giữ chân đám người Đế Nam, khi đám người Đế Nam rảnh tay được thì Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên đã mở ra một con đường máu, xông thẳng về phía Đế Thành.
Thấy cảnh này, sắc mặt Đế Nam kia nhất thời trở nên vô cùng khó coi, ông ta gào thét: “Tiêu diệt hoàn toàn thần hồn của mười hai người này, khiến bọn họ không còn có kiếp sau nữa!”
Dứt lời, ông ta dẫn theo mọi người bay lên cao, đuổi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên.
Ở phía xa, Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ngự kiếm bay nhanh, tăng tốc độ của mình lên mức tối đa, Diệp Quân đi đầu đã cảm nhận được sự tồn tại của Đế Thành, nhiều nhất là nửa khác, hai người sẽ có thể đến nơi.
Lúc này, một tia sáng bỗng bay lên cao từ chỗ sâu bên dưới, nhắm thẳng về phía nhóm Diệp Quân.
Cùng lúc đó, trên con đường đi tới Đế Thành có vô số trận pháp khởi động, những tia thần quang đại đạo bay lên trời, lao về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên, muốn ngăn cản hai người họ.
Trong mắt Diệp Quân loé lên kiếm mang, hắn vung nhanh kiếm, những tia kiếm quang chém ra, vô số thần quang vỡ tan tành, biến thành những năng lượng nổ tung trong thiên địa, phát ra ánh sáng như ngọc.
Nhưng thần quang kia thật sự quá nhiều, dù Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên cùng ra tay thì cuối cùng tốc độ vẫn bị chậm lại, mà cùng lúc đó, sau lưng hai người có vô số khí thế mạnh mẽ kéo đến.
Đám người Đế Nam sắp đuổi kịp rồi.
Lúc này, Chân Thánh Hạo Nhiên sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Tiểu hữu”.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên chém tới, hắn xoay người nhìn Chân Thánh Hạo Nhiên, Chân Thánh Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Còn nhớ lời ta nói trước đây không? Ta muốn nhờ ngươi giúp một việc nhỏ”.
Diệp Quân nhìn ông ta, nét mặt hơi thay đổi: “Tiền bối, chúng ta…”
Chân Thánh Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Thải Nhi!”
Vừa dứt lời, có một cô gái chậm rãi bước ra từ sau lưng Chân Thánh Hạo Nhiên, cô gái mặc váy màu xanh lục, dịu dàng yên tĩnh.
Chân Thánh Hạo Nhiên nhìn Diệp Quân: “Tiểu hữu, Thải Nhi là vị hôn thê của ta, năm đó đi theo ta, cả đời lận đận, chịu đủ trắc trở, ta muốn nhờ ngươi…”
“Tiểu Nhiên!”
Lúc này, cô gái bỗng kéo tay Hạo Nhi, cô ta khẽ mỉm cười dịu dàng: “Nếu chàng chết, thiếp sẽ theo cùng”.
Hạo Nhiên nhìn về phía cô gái, lắc đầu.
Cô gái cũng lắc đầu với ông ta.
Một lát sau, Chân Thánh Hạo Nhiên bỗng bật cười, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Con đường phía trước gập gềnh, mong ngươi bảo trọng”.
Dứt lời, ông ta kéo cô gái xoay người lao đến chỗ đám cao thủ Đế tộc, đồng thời thiêu đốt thân thể và thần hồn…
Cô gái kia vẫn theo sau như năm đó, dù ông ta có là một kẻ vô dụng hay là Chân Thánh…
Chương 2653: Lai lịch
Diệp Quân hành lễ với hai người, xoay người ngự kiếm, biến mất ở phía cuối chân trời.
Vèo!
Âm thanh của kiếm đột nhiên vang lên từ Đế Vực.
Hôm đó, có một luồng kiếm quang xé ngang bầu trời, vô số người run rẩy, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Vô số cường giả Đế tộc cũng thấy một nhát kiếm kinh khủng đó, một nhát kiếm kia lập tức chém chết hơn ngàn cường giả Đế tộc ở cấp Chân Thánh, rạch ra một đường lớn dài mấy trăm trăm ngàn trượng, kiếm ý tràn ngập khắp tinh vực, vô số cường giả Đế tộc bị giết chết.
“A!”
Lúc này, ở khu vực tràn đầy vô số kiếm ý đó, một tiếng gào thét đột nhiên vang khắp đất trời, ngay sau đó, từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều cuốn về phía khu vực kiếm quang kia, trong nháy mắt, vô số kiếm quang và kiếm ý đã bị nhấn chìm.
Một lát sau, một đoàn người bước ra từ bên trong khu vực thời không kia, dẫn đầu là Đế Nam, còn Đế Vân và Đế Khâu đi cùng ông ta đã bị chém chết.
Bản thân Đế Nam giờ phút này cũng đã bị gãy mất một tay, nhằm vào vết thương của ông ta khiến ông ta không thể nào làm lành lại cánh tay bị gãy.
Vẻ mặt Đế Nam khó coi đến cực hạn, lửa giận trong mắt như muốn phun trào ra ngoài.
Một nhát kiếm!
Kiếm tu tới từ nền văn minh Bỉ Ngạn kia thế mà chỉ dùng hai kiếm đã chém chết hơn hai ngàn cường giả Đế tộc bên cạnh ông ta, còn cả Đế Khâu và Đế Vân!
Đế Khâu và Đế Vân không phải là Chân Thánh bình thường, hai người bọn họ ban đầu là Chân Thánh đầu tiên tham gia vây giết, có thể nói, nếu cho bọn họ thêm một chút thời gian, bọn họ nhất định có thể đạt tới Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, mà giờ phút này họ lại chết ở đây.
Trừ hai người này, còn có hơn hai ngàn cường giả đỉnh cấp được Đế tộc chú tâm bồi dưỡng!
Trái tim ông ta như đang rỉ máu!
Đương nhiên, cơn tức vừa qua, kích động lại tới.
Vì hai nhát kiếm vừa rồi đã suýt chút nữa giết chết ông ta.
Một kiếm tu cảnh giới Chân Thánh mà đã có chiến lực kinh khủng như vậy rồi, nếu như đạt tới Bán Bộ Đạo Chi Ngoại thì còn mạnh đến đâu nữa?
Ngay tại lúc này, bên cạnh Đế Nam, một ông lão trầm giọng nói: “Trưởng lão, thiếu niên kia đã tới Đế Thành.”
Đế Nam chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt không giấu nổi châm chọc: “Muốn dùng sức của một mình hắn lay động Đế tộc ta ư, nực cười, đi thôi!”
Nói xong, ông ta dẫn một đám cường giả Đế tộc xung quanh biến mất ở phía cuối chân trời, kiếm ý ngập trời kia bắt đầu biến mất.
Một nhát kiếm kia như hoa phù dung sớm nở tối tàn, thoáng qua rồi biến mất.
Vì có Chân Thánh Hạo Nhiên kéo chân bọn họ, Diệp Quân đã thuận lợi tới Đế Thành.
Đế Thành nằm trong một dãy núi dài vô tận, tường thành cao đến mấy ngàn trượng, rộng không thấy điểm dừng, cả tòa thành trông giống như một dãy núi nguy nga, cực kỳ hùng vĩ, toàn bộ tường thành đều được chế tạo từ một loại huyền tinh thạch thần bí, vững chắc vô cùng, trên đó còn tỏa ra một luồng sức mạnh cổ lão thần bí.
Ngay chính giữa Đế Thành có một tòa tháp cao vút lên mây, tháp có mười hai tầng, cao hơn trời một tầng.
Thần trận Đế Hiển!
Đây là một trong những quân át chủ bài mạnh nhất của Đế tộc.
Nó được vị Đại Đế của Đế tộc năm đó tự tay chế tạo ra, cũng chính nhờ thần trận Đế Hiển này, Đế tộc mới có thể sống sót qua nhiều năm như vậy sau khi Đại Đế chết.
Năm đó, vị Chân Thánh Sơ Thủy của nền văn minh Bỉ Ngạn đã tới đây, cũng chính vì bị tòa thần trận Đế Hiển này ngăn cản nên cuối cùng y vẫn không thể tấn công vào bên trong Đế Thành.
Giờ phút này, toàn bộ cả Đế Thành, vô số cường giả bày trận đứng đợi, từng luồng khí tức kinh khủng tràn ngập trong đất trời, khiến đất trời đều cảm thấy áp lực.
Lúc Diệp Quân tới trước Đế Thành, hắn cũng không hề tấn công Đế Thành mà quay đầu sang phải, cách đó ngàn trượng có một ngọn đồi, hắn nhìn về phía đồi, khi ánh mắt liếc tới đây lại bị một luồng sức mạnh thần bí ngăn cản, không thể nào tiến lên được!
Nơi Chân Thánh Sơ Thủy chết!
Diệp Quân chậm rãi đi về phía đồi kia, khi hắn đến gần, một luồng sức mạnh đáng sợ lập tức trấn áp hắn.
Sức mạnh Chân Thánh!
Diệp Quân kích động, luồng sức mạnh này rất kinh khủng!
Diệp Quân cũng không đối kháng lại luồng sức mạnh này mà hành lễ trước: “Người đời sau của nền văn minh Bỉ Ngạn, bái kiến tiền bối!”
Sau một lát yên lặng, luồng sức mạnh đáng sợ kia đột nhiên rút xuống như thủy triều.
Diệp Quân thả lỏng cơ thể, chậm rãi đi về phía đồi, khi đi tới đỉnh, có một người đàn ông trung niên đang đứng trước một tảng đá lớn, hai tay chắp sau lưng, đối mặt với Đế Thành.
Diệp Quân tò mò đánh giá người đàn ông trước mặt, xét về ngoại hình, người này tầm ba mươi tuổi, dáng người cao lớn như cây đứng trước gió, lạnh lùng điềm tĩnh.
Chân Thánh Sơ Thủy!
Lúc này, người đàn ông trung niên chậm rãi quay đầu, y nhìn Diệp Quân, khi thấy Diệp Quân, khẽ mỉm cười: “Kiếm tu?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Rất ưu tú.”
Diệp Quân như muốn nói lại thôi.
Như hiểu được suy nghĩ của Diệp Quân, người đàn ông trung niên thản nhiên nói: “Ta đã chết rồi, thứ bây giờ ngươi nhìn thấy chỉ là hư ảnh của ta mà thôi, sở dĩ bọn họ không dám tới đây là vì sợ ta kéo đám cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại chết cùng.”
Diệp Quân im lặng, hắn vốn tưởng rằng vị tiền bối trước mặt vẫn còn sống.
Người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói: “Sở dĩ ta sống tới nay chỉ là để chờ một người đời sau của nền văn minh vũ trụ Bỉ Ngạn tới, cũng may là đã đợi được rồi.”
Nói xong, y đột nhiên xòe lòng bàn tay, một chiếc thuyền nhỏ chậm rãi trôi tới trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân kinh ngạc: “Đây chính là thuyền Bỉ Ngạn?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Phải.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, vật này có lai lịch như thế nào?”
Hắn thật sự rất tò mò về thuyền Bỉ Ngạn.
Chương 2654: Cố hết sức
Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn chân trời, ánh mắt gợn sóng, nhẹ giọng nói: “Thật ra ta cũng không biết.”
Diệp Quân sửng sốt.
Người đàn ông trung niên lại nói: “Vào năm đó, nền văn minh Bỉ Ngạn vừa ra đời, cấp bậc rất thấp, tuổi thọ của mọi người không quá một trăm, ngay cả sinh sống cũng vô cùng khó khăn, còn ta vốn chỉ là một người bình thường tới mức không thể bình thường hơn, thiên tai liên miên, tất cả những gì có được đều bị thiên tai phá hủy, bộ lạc thây phơi khắp nơi, vô số người đổi con lấy lương thực, thảm kịch nhân gian không ngừng phát sinh, mãi cho đến một ngày, có một cô gái áo xanh cưỡi bò xanh tới bộ lạc của chúng ta.”
Nói tới đây, ánh mắt y lấp lánh: “Lúc cô gái áo xanh kia tới bộ lạc của chúng ta, toàn bộ bộ lạc chỉ còn mỗi ta sống sót. Sau đó, ta vẫn luôn đi theo cô ta, ngày nào cô ta cũng dạy ta tu hành, đương nhiên, khi đó ta hoàn toàn không biết là mình đang tu hành, chỉ cảm thấy đi theo cô ta rất tốt, vì ngày nào cũng được ăn no mặc ấm, cô ta cứ vậy mà dẫn ta đi suốt ba năm, cho đến một ngày, cô ta đột nhiên nói với ta là mình phải đi.”
Diệp Quân yên lặng lắng nghe.
Người đàn ông trung niên tiếp tục nói: “Lúc cô ta đi, cô ta cho ta một chiếc thuyền nhỏ, cũng nói với ta rằng, nhân gian khổ cực, chúng sinh đều khốn khổ, bảo ta phải bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn thật tốt.”
Diệp Quân đột nhiên nói: “Vị tiền bối kia có nói mình đi đâu không?”
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Lúc cô ta đi, ta có hỏi cô ta định làm gì, ngươi có biết cô ta trả lời thế nào không?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên cười nói: “Cô ta nói với ta rằng, cô ta phải đi cứu vũ trụ.”
Cứu vũ trụ?
Diệp Quân sửng sốt.
Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói: “Ta tin lời cô ta nói.”
Người đàn ông trung niên chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Quân: “Bây giờ, ta giao nó cho ngươi.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ta cũng không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn.”
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi tu Đạo Trật Tự sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Nếu tu Đạo Trật Tự thì bây giờ nền văn minh Bỉ Ngạn đã tin tưởng ngươi, vậy bọn họ chính là con dân của ngươi rồi, không phải sao?”
Diệp Quân im lặng một lát, sau đó, hắn nhận lấy thuyền Bỉ Ngạn: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm.”
Người đàn ông trung niên tỏ vẻ tán thưởng, y quay đầu nhìn Đế Thành, giờ phút này, đám cường giả Đế Nam đã chạy về, tất cả cường giả Đế Thành đều đã bày trận đợi sẵn, một số trận pháp trong thành bây giờ cũng đã khởi động, từng luồng khí tức kinh khủng không ngừng tụ lại trong đất trời.
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi có sợ không?”
Diệp Quân bình tĩnh: “Nếu sợ ta đã không tới rồi.”
“Ha ha!”
Người đàn ông trung niên đột nhiên cười lớn: “Được, rất tốt.”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, hành lễ: “Tiền bối, ta đi đây.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Người đàn ông trung niên đột nhiên nói: “Chờ một chút.”
Diệp Quân dừng lại.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Trên người ngươi có nhân quả tồn tại, chắc là có người mưu hại.”
Diệp Quân yên lặng.
Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu: “Xin lỗi, với trạng thái của ta bây giờ không thể nào thấy rõ hơn được.”
Diệp Quân cười nói: “Không sao đâu.”
Hắn biết rất rõ, lúc hắn tới nền văn minh Bỉ Ngạn, hắn thật sự đã bắt đầu một ván cược, nhưng không sao cả, bây giờ đối với hắn mà nói, hắn muốn nghĩ nhiều cũng không được.
Cứ làm cho xong chuyện!
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, cười nói: “Ta giúp ngươi một tay!”
Diệp Quân đang định nói, người đàn ông trung niên mỉm cười: “Nếu ngươi đã chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn, ta đương nhiên sẽ tin tưởng ngươi, tuân theo trật tự của ngươi.”
Rầm!
Người đàn ông trung niên vừa dứt lời, khí tức của Diệp Quân đột nhiên tăng vọt, chỉ trong nháy mắt, kiếm ý trật tự và cảnh giới của hắn đã tột phá tới cực hạn, đạt tới một tầm cao hoàn toàn mới.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Kiếm ý và khí tức của hắn dâng trào, trong nháy mắt đã chọc thủng vô số khí tức đại đạo, kiếm ý và khí tức khủng khiếp lập tức tràn ngập khắp đất trời khiến tất cả người của Đế Thành hít thở không thông.
Kiếm tu Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Giờ phút này, vẻ mặt cường giả trong Đế Thành nhất thời thay đổi, chiến lực của kiếm tu ở cấp này...
Một đám cường giả không dám nghĩ tiếp!
Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi bước xuống chân núi, vừa đi vừa nói: “Tiền bối có thể yên nghỉ rồi, sau này, ta sẽ bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn.”
Chân Thánh Sơ Thủy nhìn Diệp Quân chậm rãi đi xuống đồi, khẽ mỉm cười, y chậm rãi ngẩng đầu nhìn chân trời, ánh mắt như lại lần nữa nhìn thấy vị cô gái áo xanh cưỡi bò kia, nhẹ giọng nói: “Năm đó người muốn ta bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn, ta đã cố gắng hết sức rồi.”
Nói xong, cơ thể y dần trở nên hư ảo, chỉ trong chốc lát, y đã hoàn toàn biến mất trong đất trời.
Thế gian đã không còn Chân Thánh Sơ Thủy nữa!
Ngay tại lúc này, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn yên lặng một lát, sau đó nhẹ giọng nói: “Tiền bối thượng lộ bình an.”
Dứt lời, hắn đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, trong nháy mắt, hắn đã tới trước Đế Thành, trường kiếm trong tay hắn nhắm thẳng vào Đế Thành: “Đế tộc, có ai dám đánh với ta một trận không?”
Chương 2655: Trấn áp
Bên ngoài Đế Thành, Diệp Quân cầm kiếm đứng, lưỡi kiếm sắc bén như muốn nghiền nát cả thiên địa này.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Hơn nữa còn là kiếm tu!
Sắc mặt của đám cường giả Đế tộc đều nghiêm túc, tất nhiên phần nhiều là tức giận.
Đế tộc!
Bọn họ chính là gia tộc Đại Đế, là gia tộc đã từng xuất hiện Đại Đế, vậy mà bây giờ lại bị khiêu khích trước mặt nhiều người như vậy.
Cảm giác vẻ vang vốn có của gia tộc Đại Đế khiến bọn họ không thể chịu được sự nhục nhã lớn như vậy!
“Ngươi thật hỗn xược!”
Lúc này, một thanh niên bất ngờ từ trong thành nhảy lên.
Thanh niên ăn mặc lộng lẫy, khí thế hiên ngang. Tuổi tác không lớn nhưng đã là cảnh giới Chân Thánh đỉnh cao.
Đế Thừa!
Là một trong vài người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ hiện nay của Đế Tộc. Dưới sự bồi dưỡng của Đế tộc, y tuổi nhỏ đã đạt được cảnh giới Chân Thánh. Mặc dù trong cả Đế tộc không thể nói y có tài năng xuất chúng nhất, nhưng cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Sở dĩ y bước ra cũng là vì muốn chứng minh bản thân với Đế tộc!
Mặc dù cảnh giới của Diệp Quân cao hơn y nửa cảnh giới, nhưng y không hề sợ hãi. Người có được thần thông Đại Đế như y đã sớm có thể khiêu chiến vượt cảnh giới rồi.
Diệp Quân liếc nhìn Đế Thừa, một giây sau, hắn bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ.
Vào khoảnh khắc Diệp Quân rút kiếm, Đế Thừa lập tức biến sắc, tay phải y đưa ra, nắm chặt lại, một luồng sức mạnh quyền đạo đáng sợ ngưng tụ lại trong lòng bàn tay y.
Đế Diệt Chi Quyền!
Đây là một võ kĩ thần thông mà các đệ tử nòng cốt của Đế tộc phải học, bởi vì đây là quyền kỹ do Đại Đế sáng tạo ra, là một loại quyền kỹ tăng trưởng, cần phải học ngay từ đầu thì càng về sau, uy lực sẽ càng mạnh.
Khi Diệp Quân chém tới, Đế Thừa dội mạnh một quyền về phía Diệp Quân, quyền uy ngút trời giống như núi lửa bùng phát mà phun trào ra, trong này còn ẩn chứa một tia ý chí Đại Đế, điều đó khiến cho uy lực của đòn quyền này gia tăng gấp bội. Nhưng khi nó chạm vào kiếm của Diệp Quân, thì trong phút chốc vô số quyền uy đều tán loạn, tiếp theo đó, Đế Thừa còn chưa kịp phản ứng, kiếm Thanh Huyên đã đâm xuyên qua trán của y.
Đế Thừa sững sờ ngay tại chỗ,vẻ mặt không thể tin được.
Bị giết trong nháy mắt sao?
Không chỉ Đế Thừa mà tất cả cường giả đế tộc ở trên tường thành Đế Thành cũng đứng ngây ra tại chỗ.
Đế Thừa chính là người xuất sắc trong thế hệ trẻ của Đế tộc, vậy mà bây giờ lại không đỡ nổi được một nhát kiếm của một kiếm tu đến từ nền văn minh Bỉ Ngạn sao?
Đế Nam đứng đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, sắc mặt vô cùng khó coi. Vì sao nền văn minh Bỉ Ngạn lại có nhiều thiên tài yêu nghiệt đến như vậy chứ?
Sau khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm giết chết Đế Thừa, hắn đột nhiên ngự kiếm lên, lao thẳng vào Đế Thành. Chỉ là khi hắn sắp đến gần Đế Thành thì Đế Thành lại đột nhiên rung chuyển dữ dội. Tiếp sau đó, từng luồng thần quang đột nhiên tràn ra từ bên trong tường thành Đế Thành, sức mạnh cường đại lập tức đánh bay Diệp Quân ra ngoài.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn kinh ngạc nhìn về phía tường thành của Đế Thành. Phía trên tường thành Đế Thành có vô số phù văn cổ xưa đang không ngừng nhấp nháy, tản ra từng luồng sức mạnh đáng sợ.
Trận pháp Phòng Ngự!
Đế tộc có ba trận pháp, trong đó có trận pháp Đế Diệt chủ yếu tấn công. Ngoại trừ trận pháp Đế Diệp còn có trận pháp Đế Ngự Thủ và thần trận Đế Hiển. Trận pháp Đế Ngự Thủ chủ yếu phòng thủ, chính là trận pháp phỏng thủ cường đại nhất của Đế Thành, được gọi danh là trận pháp đầu tiên của Đại Đế, một khi được khởi động thì toàn bộ Đế Thành sẽ vô cùng kiên cố, bất khả xâm phạm, không gì có thể phá nổi.
Sau khi Diệp Quân bị đẩy lui, hắn nhìn qua cánh tay phải của mình. Tay phải của hắn đã tê dại, nếu không phải trước khi đến, thân xác đã được tái tạo lại thì một đòn vừa nãy rất có thể sẽ khiến hắn bị thương nặng.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía tường thành Đế Thành, hắn có phần bất ngờ. Vì lúc trước hắn cũng từng gặp một vài trận pháp cường đại, nhưng đối với hắn mà nói những trận pháp đó đều là thứ vô dụng, một nhát kiếm là có thể phá vỡ. Nhưng trận pháp ở trước mặt hắn lúc này lại khiến hắn bất ngờ.
Thật ra hắn bất ngờ, còn không biết những cường giả của Đế tộc còn bất ngờ hơn. Vì bọn họ phát hiện nhát kiếm mà ban nãy Diệp Quân chém xuống đã để lại một vết kiếm trên tường thành Đế Thành.
Phải biết rằng bức tường thành này đều là do huyền tinh thần bí chế tạo ra, cộng thêm có trận pháp gia cố, mà trận pháp này chính là do Đại Đế của Đế tộc năm đó đích thân bố trí, có thể nói là vô cùng kiên cố, vậy mà lúc này tường thành lại bị kiếm của Diệp Quân làm tổn hại.
Làm tổn hại được thì cũng đồng nghĩa với việc đối phương rất có khả năng có thể phá hủy được!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đế Nam đang đứng trên tường thành nhất thời trở lên khó coi.
Bên ngoài tường thành, Diệp Quân cầm kiếm đứng, hắn ngẩng đầu lên nhìn đám người Đế Nam, khinh thường cười một tiếng: “Không ai dám tới đánh một trận sao?”
Câu này của Diệp Quân giống như cây roi quất mạnh vào mặt đám cường giả Đế tộc, vô cùng đau rát. Có vài người trẻ tuổi không nhịn được, đang định ra khỏi thành ứng chiến thì lại bị ngăn cản lại.
Rắc rắc!
Chính vào lúc này, thời không cách trước mặt Diệp Quân không xa lại đột nhiên nứt ra, tiếp sau đó, một ông lão từ từ bước ra.
Đế Lăng!
Tộc trưởng đời trước của Đế tộc.
Thấy tộc trưởng đời trước Đế Lăng xuất hiện, tất cả cường giả Đế tộc có mặt ở đây đều lập tức sôi trào lên.
Đế Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Phải nói rằng ngươi rất yêu nghiệt, thậm chí không thua kém chân thánh sơ khai năm đó, nhưng như vậy thì sao? Ngươi có yêu nghiệt hơn nữa thì cũng chỉ ở Nội Đạo, không phải Đại Đế, cũng không thể trở thành Đại Đế. Bởi vì không có bối cảnh gia tộc cường đại chống đỡ cho ngươi. Ngươi bây giờ kiêu căng ngạo mạn như vậy là bởi vì ngươi ngu dốt. Chỉ cần ngươi biết một chút xuất thân của gia tộc Đại Đế ta thì ngươi cũng không dám ngạo mạn ở đây đâu.”
Bối cảnh của gia tộc Đại Đế!
Bọn họ ở vũ trụ này, vạn tộc mọc lên như rừng. Nhưng gia tộc Đại Đế lại rất ít, bối cảnh của mỗi gia tộc Đại Đế không phải là thứ mà người khác có thể tưởng tượng được. Bởi vì nếu một gia tộc sinh ra được một vị Đại Đế thì đồng nghĩa rằng thời đại này có thể trực tiếp thông sát!
Đại Đế xuất hiện, trấn áp vạn tộc!
Mà vào thời gian này, gia tộc có Đại Đế có thể hưởng thụ tài nguyên tốt nhất của cả vũ trụ, bao gồm tất cả thiên đạo và số mệnh của vũ trụ này.
Có thể nói, bối cảnh của một gia tộc Đại Đế là một thứ vượt xa sức tưởng tượng của người thường.
Ba quyền!
Đế Minh nghe vậy thì bật cười đầy giận dữ: "Ngông cuồng, ngông cuồng lắm, ngươi chẳng qua chỉ là một Chân Thánh, vậy mà dám ăn nói hoang đường, đúng là hạng ếch ngồi đáy giếng, nực cười vô cùng..."
Ông ta còn chưa nói hết câu, một quyền ấn đã lao thẳng từ trên trời xuống.
Đế Diệt Chi Quyền!
Cú đấm này trong chớp mắt đã đánh ra hàng nhìn tỉ sức mạnh sao trời, quyền uy mạnh mẽ lập tức trấn nát khí thế quanh thân Đế Minh.
Tuy cảnh giới của Đế Minh cao hơn Quân Vũ nửa bậc, nhưng khi phải đối mặt với cú đấm này, ông ta vẫn cảm nhận được luồng áp bức khủng bố ập về mình.
Đế Minh cười lớn một tiếng, phóng người lên cao, tay phải vươn ra, năm ngón siết lại, trong nháy mắt đã ngưng thành một luồng ý niệm cổ xưa, vô số đại đạo và pháp tắc cùng lúc ngưng hiện lên trong đất trời, bên trong ẩn chứa sự biến hóa khôn lường, sau khi kết hợp với nhau, quyền ý của ông ta đã trở nên bát ngát, mênh mông cuộn trào, vô tận không dứt.
Đế Đạo Pháp Quyền!
Quyền này cũng là do vị Đại Đế của Đế tộc năm đó sáng chế, một quyền tung ra sẽ cường hóa pháp tắc và đại đạo lên một bậc.
Tất nhiên, bây giờ Đế Minh căn bản không phải Đại Đế, nên ông ta không thể nâng đại đạo lên một bậc, mà chỉ có thể nâng pháp tắc lên một bậc.
Cú đấm này tung ra, quyền ý của hai người rốt cuộc cũng ngang hàng, ai cũng không làm gì được nhau, hai cỗ sức mạnh đáng sợ va chạm, toàn bộ tinh hà lập tức bắt đầu bị tiêu hủy từng chút một. Quyền ý cắn xé nhau, phá nát tất cả, trông vô cùng khủng bố.
Cú đấm này tuy không rơi xuống thế hạ phong, nhưng sắc mặt của Đế Minh vẫn khó coi như cũ, bởi vì Quân Vũ trước mắt này không phải là bản thể, nếu là bản thể chân chính của gã ở đây...
Lúc này, ông ta chợt thấy hơi hối hận...
Hội hận lúc trước vì để đạt đến Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, ông ta đã tìm vô số ngoại vật và đan dược để giúp đột phá, nếu ông ta từng bước tu luyện lên được Bán Bộ Đạo Chi Ngoại thì đã không đến mức không thể chống lại được kẻ trước mắt này.
Quân Vũ cũng không có ý định giết chết Đế Minh, tất nhiên với thực lực hiện tại của gã cũng không thể làm được, thứ gã cần làm bây giờ là kéo dài thời gian cho đám Diệp Quân.
Mà lúc này, Đế Minh cũng phát hiện ông ta căn bản không thể làm gì được Quân Vũ, thế là song phương giằng co qua lại, không phân được cao thấp.
Sau khi chủ giáo trở về Bỉ Ngạn Giới đã lập tức triệu tập tất cả toàn bộ cường giả lại rồi công bố chuyện ở chiến trường Bỉ Ngạn cho họ.
Trước đây sở dĩ không công bố với họ vì sợ nó sẽ khiến lòng người hoảng loạn, hơn nữa công bố cũng chẳng được ích lợi gì, dù sao ngoại trừ cường giả cảnh giới Chân Thánh ra, những người còn lại không có khả năng giúp đỡ được gì, cũng chính bởi vì nguyên nhân này nên những năm gần đây, chỉ có người đạt được đến cấp bậc nhất định thì mới biết được những bí mật nội bộ này.
Nhưng bây giờ đã khác.
Bởi vì Diệp Quân cần sức mạnh tín ngưỡng!
Ông ta tin rằng nghìn tỉ sinh linh ở Bỉ Ngạn Giới chắc chắn có thể giúp ích được cho Diệp Quân, bởi vậy ông ta quyết định công bố chuyện ở chiến trường Bỉ Ngạn, để tất cả mọi người cùng được biết.
Mà dưới dây chuyền hoạt động của chủ giáo và Thánh Đường, tin tức về chiến trường Bỉ Ngạn đã được lan truyền với tốc độ cực nhanh đi khắp toàn bộ văn minh Bỉ Ngạn...
Đế tộc.
Diệp Quân dẫn mọi người xông pha một đường, mục tiêu của bọn họ là Đế Thành.
Đế Thành đây chính là trung tâm của Đế tộc!
Từ khi vị Đại Đế của Đế tộc phong đế, Đế Vực từ trước đến nay chỉ bị một người xâm lấn.
Đó là Chân Thánh Sơ Thủy của nền văn minh Bỉ Ngạn!
Trước đây Chân Thánh Sơ Thuỷ của nền văn minh Bỉ Ngạn với thực lực Chân Thánh giết thẳng đến Đế Thành.
Trận chiến đó, Đế tộc đã điều động toàn bộ gia tộc!
Dù cuối cùng đã giết được Chân Thánh Sơ Thuỷ, nhưng Đế tộc cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Mà hôm nay lại có người muốn tiêu diệt Đế tộc.
Những cao thủ Đế tộc đuổi theo Diệp Quân nhào về phía nhóm người Diệp Quân như nổi điên, bọn họ nhất định không thể để nỗi nhục năm đó tái hiện một lần nữa.
Nhưng Diệp Quân và Hạo Nhiên dẫn đầu hai kiếm mở đường, trên đường đi thế như chẻ tre, không ai có thể ngăn được kiếm của họ.
Mà mười hai Chân Thánh sau lưng họ cũng lưng tựa lưng đi sát theo sau, bọn họ điên cuồng ngăn cản sự tấn công của những cao thủ sau lưng Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên.
Dù thực lực của mười hai vị Chân Thánh không bằng được Chân Thánh Hạo Nhiên và Quân Vũ, nhưng bọn họ đều từng sống sót ra khỏi chiến trường Bỉ Ngạn, đương nhiên Chân Thánh bình thường không thể nào sánh bằng được.
Chẳng mấy chốc, mười bốn người đánh đâu thắng đó, đi thẳng về phía Đế Thành.
Lúc này, mấy khí thế đáng sợ bỗng kéo tới từ phía xa, khí thế mạnh mẽ nghiền nát thời không trước mặt họ.
Diệp Quân đi đầu híp mắt vung một kiếm, thoáng chốc đẩy lui mấy khí thế kia.
Thời không nứt ra, ba ông lão đồng loạt xuất hiện, cả ba người đều mặc áo choàng đen, đội mũ rộng vành, khí thế trên người tựa như nước sôi, khiến thời không xung quanh chấn động đến mức liên tục sụp đổ.
Trưởng lão Đế tộc!
Dù ba người vẫn chưa phải Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, nhưng khí thế tản ra từ trên người họ không thua kém tộc trưởng Đế Minh một chút nào.
Thấy ba trưởng lão này, mấy cao thủ Đế tộc sau lưng đám người Diệp Quân đều ngạc nhiên, vội vàng hành lễ: “Bái kiến Đế Nam trưởng lão, Đế Vân trưởng lão, Đế Khâu trưởng lão”.
Đế Nam!
Đế Vân!
Đế Khâu!
Trước đây ba Thái Thượng trưởng lão của Đế tộc từng tham gia vây giết Chân Thánh Sơ Thuỷ của nền văn minh Bỉ Ngạn, hơn nữa vẫn còn sống sót.
Đế Nam dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân bằng ánh mắt u ám đáng sợ, ông ta không ngờ sau bao nhiêu năm, cuối cùng vẫn có người tấn công Đế tộc một lần nữa!
Hơn nữa người đó còn là một thiếu niên.
Đế Nam đang định cất lời thì Diệp Quân chợt ra lệnh: “Giết”.
Chữ giết vừa vang lên, một tia kiếm quang thoáng chốc lao về phía trước mặt Đế Nam, Đế Nam nâng tay phải đè xuống, vô số sức mạnh đạo pháp chiếu xuống từ trong thiên địa, trong nháy mắt trấn áp lên kiếm quang của Diệp Quân, nhưng ngay sau đó, sau một tiếng kiếm reo, tia kiếm quang kia đánh tan tất cả sức mạnh đạo pháp, tia kiếm lao tới trước mặt Đế Nam, Đế Nam thầm thấy sợ hãi, ông ta khoanh hai tay, vô số đạo pháp ngưng tụ lại thành một bộ giáp.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, áo giáp ngưng tụ từ đạo pháp bị kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đánh vỡ tan, Đế Nam bị chiêu kiếm này của Diệp Quân ép cho liên tục lùi lại.
Uy lực của một chiêu kiếm vô cùng đáng sợ.
Vào lúc Diệp Quân muốn chém tới một lần nữa, bỗng nhiên có hai khí thế mạnh mẽ áp đảo về phía hắn như dời sông lấp biển.
Đế Vân và Đế Khâu là người ra tay!
Diệp Quân vung tay chém một kiếm, hai khí thế lập tức bị hắn chém tan.
Thấy cảnh này, hai người kia đều kinh hãi, bọn họ không ngờ kiếm của Diệp Quân lại đáng sợ đến vậy.
Chương 2652: Hôm nay chết không lưu danh
Vào lúc Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay thì hắn phát hiện xung quanh hắn ngày càng xuất hiện nhiều cao thủ Đế tộc hơn, thấy cảnh này, hắn cau mày.
Một Chân Thánh ở sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Chân Thánh Hạo Nhiên, Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể liều mạng với bọn họ ở đây được”.
Diệp Quân gật đầu: “Chúng ta mở đường máu đi!”
Mà đúng vào lúc này, cơ thể và thần hồn Chân Thánh vừa mới lên tiếng bỗng nhiên bốc cháy, mười một Chân Thánh sau lưng y cũng đồng loạt thiêu đốt thân thể và linh hồn.
Diệp Quân ngạc nhiên.
Chân Thánh kia cười nói với Diệp Quân: “Diệp tiểu hữu, chúng ta không thể tiếp tục chiến đầu với ngươi và Chân Thánh Hạo Nhiên nữa rồi”.
Bọn họ biết rõ cao thủ của Đế tộc ngày càng nhiều, bọn họ tiếp tục đi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên chỉ có thể mang đến phiền phức.
Thấy mấy Chân Thánh thiêu đốt thân thể và thần hồn, Diệp Quân hoảng hốt, hắn đang định ngăn cản thì Hạo Nhiên bỗng ngăn hắn lại, ông ta nhìn hắn: “Đi thôi”.
Tay phải của Diệp Quân nắm chặt kiếm Thanh Huyên, bàn tay đang run rẩy.
Chân Thánh Bỉ Ngạn đang dẫn đầu bỗng ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt tràn đầy sự mong ngóng và tiếc nuối, y nhẹ giọng nói: “Từ khi ra đời, chúng ta vẫn luôn sùng bái Chân Thánh Sơ Thuỷ, tiếc là chưa từng có cơ hội được gặp một lần, nghe Quân Vũ tiền bối nói thân thể của Chân Thánh Sơ Thuỷ nằm ở bên ngoài Đế Thành kia, vốn tưởng rằng lần này có thể nhìn thấy một lần, nhưng đành thôi vậy…”
Dứt lời, y thu hồi tầm mắt nhìn về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ở cách đó không xa, cười nói: “Diệp tiểu hữu, Chân Thánh Hạo Nhiên, mong hai vị cho cao thủ Đế Vực nhìn thấy phong thái kiếm tu của nền văn minh Bỉ Ngạn chúng ta, ha ha!”
Dứt lời, y và mười một cao thủ Chân Thánh sau lưng đồng loạt lao về phía đám người Đế Nam.
Chân Thánh Hạo Nhiên kéo theo Diệp Quân ngự kiếm bay lên, xông thẳng về phía Đế Thành của Đế tộc.
Sau lưng là tiếng nổ và tiếng cười to liên tục vang vọng trong đất trời.
Mười hai Chân Thánh đều chọn tự nổ!
Hôm nay chết không lưu danh!
Mười hai Chân Thánh cố gắng giữ chân đám người Đế Nam, khi đám người Đế Nam rảnh tay được thì Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên đã mở ra một con đường máu, xông thẳng về phía Đế Thành.
Thấy cảnh này, sắc mặt Đế Nam kia nhất thời trở nên vô cùng khó coi, ông ta gào thét: “Tiêu diệt hoàn toàn thần hồn của mười hai người này, khiến bọn họ không còn có kiếp sau nữa!”
Dứt lời, ông ta dẫn theo mọi người bay lên cao, đuổi theo Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên.
Ở phía xa, Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên ngự kiếm bay nhanh, tăng tốc độ của mình lên mức tối đa, Diệp Quân đi đầu đã cảm nhận được sự tồn tại của Đế Thành, nhiều nhất là nửa khác, hai người sẽ có thể đến nơi.
Lúc này, một tia sáng bỗng bay lên cao từ chỗ sâu bên dưới, nhắm thẳng về phía nhóm Diệp Quân.
Cùng lúc đó, trên con đường đi tới Đế Thành có vô số trận pháp khởi động, những tia thần quang đại đạo bay lên trời, lao về phía Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên, muốn ngăn cản hai người họ.
Trong mắt Diệp Quân loé lên kiếm mang, hắn vung nhanh kiếm, những tia kiếm quang chém ra, vô số thần quang vỡ tan tành, biến thành những năng lượng nổ tung trong thiên địa, phát ra ánh sáng như ngọc.
Nhưng thần quang kia thật sự quá nhiều, dù Diệp Quân và Chân Thánh Hạo Nhiên cùng ra tay thì cuối cùng tốc độ vẫn bị chậm lại, mà cùng lúc đó, sau lưng hai người có vô số khí thế mạnh mẽ kéo đến.
Đám người Đế Nam sắp đuổi kịp rồi.
Lúc này, Chân Thánh Hạo Nhiên sau lưng Diệp Quân bỗng cất lời: “Tiểu hữu”.
Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên chém tới, hắn xoay người nhìn Chân Thánh Hạo Nhiên, Chân Thánh Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Còn nhớ lời ta nói trước đây không? Ta muốn nhờ ngươi giúp một việc nhỏ”.
Diệp Quân nhìn ông ta, nét mặt hơi thay đổi: “Tiền bối, chúng ta…”
Chân Thánh Hạo Nhiên khẽ mỉm cười: “Thải Nhi!”
Vừa dứt lời, có một cô gái chậm rãi bước ra từ sau lưng Chân Thánh Hạo Nhiên, cô gái mặc váy màu xanh lục, dịu dàng yên tĩnh.
Chân Thánh Hạo Nhiên nhìn Diệp Quân: “Tiểu hữu, Thải Nhi là vị hôn thê của ta, năm đó đi theo ta, cả đời lận đận, chịu đủ trắc trở, ta muốn nhờ ngươi…”
“Tiểu Nhiên!”
Lúc này, cô gái bỗng kéo tay Hạo Nhi, cô ta khẽ mỉm cười dịu dàng: “Nếu chàng chết, thiếp sẽ theo cùng”.
Hạo Nhiên nhìn về phía cô gái, lắc đầu.
Cô gái cũng lắc đầu với ông ta.
Một lát sau, Chân Thánh Hạo Nhiên bỗng bật cười, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Con đường phía trước gập gềnh, mong ngươi bảo trọng”.
Dứt lời, ông ta kéo cô gái xoay người lao đến chỗ đám cao thủ Đế tộc, đồng thời thiêu đốt thân thể và thần hồn…
Cô gái kia vẫn theo sau như năm đó, dù ông ta có là một kẻ vô dụng hay là Chân Thánh…
Chương 2653: Lai lịch
Diệp Quân hành lễ với hai người, xoay người ngự kiếm, biến mất ở phía cuối chân trời.
Vèo!
Âm thanh của kiếm đột nhiên vang lên từ Đế Vực.
Hôm đó, có một luồng kiếm quang xé ngang bầu trời, vô số người run rẩy, đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Vô số cường giả Đế tộc cũng thấy một nhát kiếm kinh khủng đó, một nhát kiếm kia lập tức chém chết hơn ngàn cường giả Đế tộc ở cấp Chân Thánh, rạch ra một đường lớn dài mấy trăm trăm ngàn trượng, kiếm ý tràn ngập khắp tinh vực, vô số cường giả Đế tộc bị giết chết.
“A!”
Lúc này, ở khu vực tràn đầy vô số kiếm ý đó, một tiếng gào thét đột nhiên vang khắp đất trời, ngay sau đó, từng luồng sức mạnh đáng sợ như thủy triều cuốn về phía khu vực kiếm quang kia, trong nháy mắt, vô số kiếm quang và kiếm ý đã bị nhấn chìm.
Một lát sau, một đoàn người bước ra từ bên trong khu vực thời không kia, dẫn đầu là Đế Nam, còn Đế Vân và Đế Khâu đi cùng ông ta đã bị chém chết.
Bản thân Đế Nam giờ phút này cũng đã bị gãy mất một tay, nhằm vào vết thương của ông ta khiến ông ta không thể nào làm lành lại cánh tay bị gãy.
Vẻ mặt Đế Nam khó coi đến cực hạn, lửa giận trong mắt như muốn phun trào ra ngoài.
Một nhát kiếm!
Kiếm tu tới từ nền văn minh Bỉ Ngạn kia thế mà chỉ dùng hai kiếm đã chém chết hơn hai ngàn cường giả Đế tộc bên cạnh ông ta, còn cả Đế Khâu và Đế Vân!
Đế Khâu và Đế Vân không phải là Chân Thánh bình thường, hai người bọn họ ban đầu là Chân Thánh đầu tiên tham gia vây giết, có thể nói, nếu cho bọn họ thêm một chút thời gian, bọn họ nhất định có thể đạt tới Bán Bộ Đạo Chi Ngoại, mà giờ phút này họ lại chết ở đây.
Trừ hai người này, còn có hơn hai ngàn cường giả đỉnh cấp được Đế tộc chú tâm bồi dưỡng!
Trái tim ông ta như đang rỉ máu!
Đương nhiên, cơn tức vừa qua, kích động lại tới.
Vì hai nhát kiếm vừa rồi đã suýt chút nữa giết chết ông ta.
Một kiếm tu cảnh giới Chân Thánh mà đã có chiến lực kinh khủng như vậy rồi, nếu như đạt tới Bán Bộ Đạo Chi Ngoại thì còn mạnh đến đâu nữa?
Ngay tại lúc này, bên cạnh Đế Nam, một ông lão trầm giọng nói: “Trưởng lão, thiếu niên kia đã tới Đế Thành.”
Đế Nam chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt không giấu nổi châm chọc: “Muốn dùng sức của một mình hắn lay động Đế tộc ta ư, nực cười, đi thôi!”
Nói xong, ông ta dẫn một đám cường giả Đế tộc xung quanh biến mất ở phía cuối chân trời, kiếm ý ngập trời kia bắt đầu biến mất.
Một nhát kiếm kia như hoa phù dung sớm nở tối tàn, thoáng qua rồi biến mất.
Vì có Chân Thánh Hạo Nhiên kéo chân bọn họ, Diệp Quân đã thuận lợi tới Đế Thành.
Đế Thành nằm trong một dãy núi dài vô tận, tường thành cao đến mấy ngàn trượng, rộng không thấy điểm dừng, cả tòa thành trông giống như một dãy núi nguy nga, cực kỳ hùng vĩ, toàn bộ tường thành đều được chế tạo từ một loại huyền tinh thạch thần bí, vững chắc vô cùng, trên đó còn tỏa ra một luồng sức mạnh cổ lão thần bí.
Ngay chính giữa Đế Thành có một tòa tháp cao vút lên mây, tháp có mười hai tầng, cao hơn trời một tầng.
Thần trận Đế Hiển!
Đây là một trong những quân át chủ bài mạnh nhất của Đế tộc.
Nó được vị Đại Đế của Đế tộc năm đó tự tay chế tạo ra, cũng chính nhờ thần trận Đế Hiển này, Đế tộc mới có thể sống sót qua nhiều năm như vậy sau khi Đại Đế chết.
Năm đó, vị Chân Thánh Sơ Thủy của nền văn minh Bỉ Ngạn đã tới đây, cũng chính vì bị tòa thần trận Đế Hiển này ngăn cản nên cuối cùng y vẫn không thể tấn công vào bên trong Đế Thành.
Giờ phút này, toàn bộ cả Đế Thành, vô số cường giả bày trận đứng đợi, từng luồng khí tức kinh khủng tràn ngập trong đất trời, khiến đất trời đều cảm thấy áp lực.
Lúc Diệp Quân tới trước Đế Thành, hắn cũng không hề tấn công Đế Thành mà quay đầu sang phải, cách đó ngàn trượng có một ngọn đồi, hắn nhìn về phía đồi, khi ánh mắt liếc tới đây lại bị một luồng sức mạnh thần bí ngăn cản, không thể nào tiến lên được!
Nơi Chân Thánh Sơ Thủy chết!
Diệp Quân chậm rãi đi về phía đồi kia, khi hắn đến gần, một luồng sức mạnh đáng sợ lập tức trấn áp hắn.
Sức mạnh Chân Thánh!
Diệp Quân kích động, luồng sức mạnh này rất kinh khủng!
Diệp Quân cũng không đối kháng lại luồng sức mạnh này mà hành lễ trước: “Người đời sau của nền văn minh Bỉ Ngạn, bái kiến tiền bối!”
Sau một lát yên lặng, luồng sức mạnh đáng sợ kia đột nhiên rút xuống như thủy triều.
Diệp Quân thả lỏng cơ thể, chậm rãi đi về phía đồi, khi đi tới đỉnh, có một người đàn ông trung niên đang đứng trước một tảng đá lớn, hai tay chắp sau lưng, đối mặt với Đế Thành.
Diệp Quân tò mò đánh giá người đàn ông trước mặt, xét về ngoại hình, người này tầm ba mươi tuổi, dáng người cao lớn như cây đứng trước gió, lạnh lùng điềm tĩnh.
Chân Thánh Sơ Thủy!
Lúc này, người đàn ông trung niên chậm rãi quay đầu, y nhìn Diệp Quân, khi thấy Diệp Quân, khẽ mỉm cười: “Kiếm tu?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Người đàn ông trung niên cười nói: “Rất ưu tú.”
Diệp Quân như muốn nói lại thôi.
Như hiểu được suy nghĩ của Diệp Quân, người đàn ông trung niên thản nhiên nói: “Ta đã chết rồi, thứ bây giờ ngươi nhìn thấy chỉ là hư ảnh của ta mà thôi, sở dĩ bọn họ không dám tới đây là vì sợ ta kéo đám cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại chết cùng.”
Diệp Quân im lặng, hắn vốn tưởng rằng vị tiền bối trước mặt vẫn còn sống.
Người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói: “Sở dĩ ta sống tới nay chỉ là để chờ một người đời sau của nền văn minh vũ trụ Bỉ Ngạn tới, cũng may là đã đợi được rồi.”
Nói xong, y đột nhiên xòe lòng bàn tay, một chiếc thuyền nhỏ chậm rãi trôi tới trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân kinh ngạc: “Đây chính là thuyền Bỉ Ngạn?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Phải.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, vật này có lai lịch như thế nào?”
Hắn thật sự rất tò mò về thuyền Bỉ Ngạn.
Chương 2654: Cố hết sức
Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn chân trời, ánh mắt gợn sóng, nhẹ giọng nói: “Thật ra ta cũng không biết.”
Diệp Quân sửng sốt.
Người đàn ông trung niên lại nói: “Vào năm đó, nền văn minh Bỉ Ngạn vừa ra đời, cấp bậc rất thấp, tuổi thọ của mọi người không quá một trăm, ngay cả sinh sống cũng vô cùng khó khăn, còn ta vốn chỉ là một người bình thường tới mức không thể bình thường hơn, thiên tai liên miên, tất cả những gì có được đều bị thiên tai phá hủy, bộ lạc thây phơi khắp nơi, vô số người đổi con lấy lương thực, thảm kịch nhân gian không ngừng phát sinh, mãi cho đến một ngày, có một cô gái áo xanh cưỡi bò xanh tới bộ lạc của chúng ta.”
Nói tới đây, ánh mắt y lấp lánh: “Lúc cô gái áo xanh kia tới bộ lạc của chúng ta, toàn bộ bộ lạc chỉ còn mỗi ta sống sót. Sau đó, ta vẫn luôn đi theo cô ta, ngày nào cô ta cũng dạy ta tu hành, đương nhiên, khi đó ta hoàn toàn không biết là mình đang tu hành, chỉ cảm thấy đi theo cô ta rất tốt, vì ngày nào cũng được ăn no mặc ấm, cô ta cứ vậy mà dẫn ta đi suốt ba năm, cho đến một ngày, cô ta đột nhiên nói với ta là mình phải đi.”
Diệp Quân yên lặng lắng nghe.
Người đàn ông trung niên tiếp tục nói: “Lúc cô ta đi, cô ta cho ta một chiếc thuyền nhỏ, cũng nói với ta rằng, nhân gian khổ cực, chúng sinh đều khốn khổ, bảo ta phải bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn thật tốt.”
Diệp Quân đột nhiên nói: “Vị tiền bối kia có nói mình đi đâu không?”
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Lúc cô ta đi, ta có hỏi cô ta định làm gì, ngươi có biết cô ta trả lời thế nào không?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên cười nói: “Cô ta nói với ta rằng, cô ta phải đi cứu vũ trụ.”
Cứu vũ trụ?
Diệp Quân sửng sốt.
Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói: “Ta tin lời cô ta nói.”
Người đàn ông trung niên chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Quân: “Bây giờ, ta giao nó cho ngươi.”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, ta cũng không phải người của nền văn minh Bỉ Ngạn.”
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi tu Đạo Trật Tự sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải.”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Nếu tu Đạo Trật Tự thì bây giờ nền văn minh Bỉ Ngạn đã tin tưởng ngươi, vậy bọn họ chính là con dân của ngươi rồi, không phải sao?”
Diệp Quân im lặng một lát, sau đó, hắn nhận lấy thuyền Bỉ Ngạn: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm.”
Người đàn ông trung niên tỏ vẻ tán thưởng, y quay đầu nhìn Đế Thành, giờ phút này, đám cường giả Đế Nam đã chạy về, tất cả cường giả Đế Thành đều đã bày trận đợi sẵn, một số trận pháp trong thành bây giờ cũng đã khởi động, từng luồng khí tức kinh khủng không ngừng tụ lại trong đất trời.
Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi có sợ không?”
Diệp Quân bình tĩnh: “Nếu sợ ta đã không tới rồi.”
“Ha ha!”
Người đàn ông trung niên đột nhiên cười lớn: “Được, rất tốt.”
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, hành lễ: “Tiền bối, ta đi đây.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Người đàn ông trung niên đột nhiên nói: “Chờ một chút.”
Diệp Quân dừng lại.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Trên người ngươi có nhân quả tồn tại, chắc là có người mưu hại.”
Diệp Quân yên lặng.
Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu: “Xin lỗi, với trạng thái của ta bây giờ không thể nào thấy rõ hơn được.”
Diệp Quân cười nói: “Không sao đâu.”
Hắn biết rất rõ, lúc hắn tới nền văn minh Bỉ Ngạn, hắn thật sự đã bắt đầu một ván cược, nhưng không sao cả, bây giờ đối với hắn mà nói, hắn muốn nghĩ nhiều cũng không được.
Cứ làm cho xong chuyện!
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, cười nói: “Ta giúp ngươi một tay!”
Diệp Quân đang định nói, người đàn ông trung niên mỉm cười: “Nếu ngươi đã chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn, ta đương nhiên sẽ tin tưởng ngươi, tuân theo trật tự của ngươi.”
Rầm!
Người đàn ông trung niên vừa dứt lời, khí tức của Diệp Quân đột nhiên tăng vọt, chỉ trong nháy mắt, kiếm ý trật tự và cảnh giới của hắn đã tột phá tới cực hạn, đạt tới một tầm cao hoàn toàn mới.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Kiếm ý và khí tức của hắn dâng trào, trong nháy mắt đã chọc thủng vô số khí tức đại đạo, kiếm ý và khí tức khủng khiếp lập tức tràn ngập khắp đất trời khiến tất cả người của Đế Thành hít thở không thông.
Kiếm tu Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Giờ phút này, vẻ mặt cường giả trong Đế Thành nhất thời thay đổi, chiến lực của kiếm tu ở cấp này...
Một đám cường giả không dám nghĩ tiếp!
Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi bước xuống chân núi, vừa đi vừa nói: “Tiền bối có thể yên nghỉ rồi, sau này, ta sẽ bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn.”
Chân Thánh Sơ Thủy nhìn Diệp Quân chậm rãi đi xuống đồi, khẽ mỉm cười, y chậm rãi ngẩng đầu nhìn chân trời, ánh mắt như lại lần nữa nhìn thấy vị cô gái áo xanh cưỡi bò kia, nhẹ giọng nói: “Năm đó người muốn ta bảo vệ nền văn minh Bỉ Ngạn, ta đã cố gắng hết sức rồi.”
Nói xong, cơ thể y dần trở nên hư ảo, chỉ trong chốc lát, y đã hoàn toàn biến mất trong đất trời.
Thế gian đã không còn Chân Thánh Sơ Thủy nữa!
Ngay tại lúc này, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn yên lặng một lát, sau đó nhẹ giọng nói: “Tiền bối thượng lộ bình an.”
Dứt lời, hắn đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang phóng lên trời, trong nháy mắt, hắn đã tới trước Đế Thành, trường kiếm trong tay hắn nhắm thẳng vào Đế Thành: “Đế tộc, có ai dám đánh với ta một trận không?”
Chương 2655: Trấn áp
Bên ngoài Đế Thành, Diệp Quân cầm kiếm đứng, lưỡi kiếm sắc bén như muốn nghiền nát cả thiên địa này.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Hơn nữa còn là kiếm tu!
Sắc mặt của đám cường giả Đế tộc đều nghiêm túc, tất nhiên phần nhiều là tức giận.
Đế tộc!
Bọn họ chính là gia tộc Đại Đế, là gia tộc đã từng xuất hiện Đại Đế, vậy mà bây giờ lại bị khiêu khích trước mặt nhiều người như vậy.
Cảm giác vẻ vang vốn có của gia tộc Đại Đế khiến bọn họ không thể chịu được sự nhục nhã lớn như vậy!
“Ngươi thật hỗn xược!”
Lúc này, một thanh niên bất ngờ từ trong thành nhảy lên.
Thanh niên ăn mặc lộng lẫy, khí thế hiên ngang. Tuổi tác không lớn nhưng đã là cảnh giới Chân Thánh đỉnh cao.
Đế Thừa!
Là một trong vài người yêu nghiệt nhất trong thế hệ trẻ hiện nay của Đế Tộc. Dưới sự bồi dưỡng của Đế tộc, y tuổi nhỏ đã đạt được cảnh giới Chân Thánh. Mặc dù trong cả Đế tộc không thể nói y có tài năng xuất chúng nhất, nhưng cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Sở dĩ y bước ra cũng là vì muốn chứng minh bản thân với Đế tộc!
Mặc dù cảnh giới của Diệp Quân cao hơn y nửa cảnh giới, nhưng y không hề sợ hãi. Người có được thần thông Đại Đế như y đã sớm có thể khiêu chiến vượt cảnh giới rồi.
Diệp Quân liếc nhìn Đế Thừa, một giây sau, hắn bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ.
Vào khoảnh khắc Diệp Quân rút kiếm, Đế Thừa lập tức biến sắc, tay phải y đưa ra, nắm chặt lại, một luồng sức mạnh quyền đạo đáng sợ ngưng tụ lại trong lòng bàn tay y.
Đế Diệt Chi Quyền!
Đây là một võ kĩ thần thông mà các đệ tử nòng cốt của Đế tộc phải học, bởi vì đây là quyền kỹ do Đại Đế sáng tạo ra, là một loại quyền kỹ tăng trưởng, cần phải học ngay từ đầu thì càng về sau, uy lực sẽ càng mạnh.
Khi Diệp Quân chém tới, Đế Thừa dội mạnh một quyền về phía Diệp Quân, quyền uy ngút trời giống như núi lửa bùng phát mà phun trào ra, trong này còn ẩn chứa một tia ý chí Đại Đế, điều đó khiến cho uy lực của đòn quyền này gia tăng gấp bội. Nhưng khi nó chạm vào kiếm của Diệp Quân, thì trong phút chốc vô số quyền uy đều tán loạn, tiếp theo đó, Đế Thừa còn chưa kịp phản ứng, kiếm Thanh Huyên đã đâm xuyên qua trán của y.
Đế Thừa sững sờ ngay tại chỗ,vẻ mặt không thể tin được.
Bị giết trong nháy mắt sao?
Không chỉ Đế Thừa mà tất cả cường giả đế tộc ở trên tường thành Đế Thành cũng đứng ngây ra tại chỗ.
Đế Thừa chính là người xuất sắc trong thế hệ trẻ của Đế tộc, vậy mà bây giờ lại không đỡ nổi được một nhát kiếm của một kiếm tu đến từ nền văn minh Bỉ Ngạn sao?
Đế Nam đứng đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, sắc mặt vô cùng khó coi. Vì sao nền văn minh Bỉ Ngạn lại có nhiều thiên tài yêu nghiệt đến như vậy chứ?
Sau khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm giết chết Đế Thừa, hắn đột nhiên ngự kiếm lên, lao thẳng vào Đế Thành. Chỉ là khi hắn sắp đến gần Đế Thành thì Đế Thành lại đột nhiên rung chuyển dữ dội. Tiếp sau đó, từng luồng thần quang đột nhiên tràn ra từ bên trong tường thành Đế Thành, sức mạnh cường đại lập tức đánh bay Diệp Quân ra ngoài.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn kinh ngạc nhìn về phía tường thành của Đế Thành. Phía trên tường thành Đế Thành có vô số phù văn cổ xưa đang không ngừng nhấp nháy, tản ra từng luồng sức mạnh đáng sợ.
Trận pháp Phòng Ngự!
Đế tộc có ba trận pháp, trong đó có trận pháp Đế Diệt chủ yếu tấn công. Ngoại trừ trận pháp Đế Diệp còn có trận pháp Đế Ngự Thủ và thần trận Đế Hiển. Trận pháp Đế Ngự Thủ chủ yếu phòng thủ, chính là trận pháp phỏng thủ cường đại nhất của Đế Thành, được gọi danh là trận pháp đầu tiên của Đại Đế, một khi được khởi động thì toàn bộ Đế Thành sẽ vô cùng kiên cố, bất khả xâm phạm, không gì có thể phá nổi.
Sau khi Diệp Quân bị đẩy lui, hắn nhìn qua cánh tay phải của mình. Tay phải của hắn đã tê dại, nếu không phải trước khi đến, thân xác đã được tái tạo lại thì một đòn vừa nãy rất có thể sẽ khiến hắn bị thương nặng.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía tường thành Đế Thành, hắn có phần bất ngờ. Vì lúc trước hắn cũng từng gặp một vài trận pháp cường đại, nhưng đối với hắn mà nói những trận pháp đó đều là thứ vô dụng, một nhát kiếm là có thể phá vỡ. Nhưng trận pháp ở trước mặt hắn lúc này lại khiến hắn bất ngờ.
Thật ra hắn bất ngờ, còn không biết những cường giả của Đế tộc còn bất ngờ hơn. Vì bọn họ phát hiện nhát kiếm mà ban nãy Diệp Quân chém xuống đã để lại một vết kiếm trên tường thành Đế Thành.
Phải biết rằng bức tường thành này đều là do huyền tinh thần bí chế tạo ra, cộng thêm có trận pháp gia cố, mà trận pháp này chính là do Đại Đế của Đế tộc năm đó đích thân bố trí, có thể nói là vô cùng kiên cố, vậy mà lúc này tường thành lại bị kiếm của Diệp Quân làm tổn hại.
Làm tổn hại được thì cũng đồng nghĩa với việc đối phương rất có khả năng có thể phá hủy được!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Đế Nam đang đứng trên tường thành nhất thời trở lên khó coi.
Bên ngoài tường thành, Diệp Quân cầm kiếm đứng, hắn ngẩng đầu lên nhìn đám người Đế Nam, khinh thường cười một tiếng: “Không ai dám tới đánh một trận sao?”
Câu này của Diệp Quân giống như cây roi quất mạnh vào mặt đám cường giả Đế tộc, vô cùng đau rát. Có vài người trẻ tuổi không nhịn được, đang định ra khỏi thành ứng chiến thì lại bị ngăn cản lại.
Rắc rắc!
Chính vào lúc này, thời không cách trước mặt Diệp Quân không xa lại đột nhiên nứt ra, tiếp sau đó, một ông lão từ từ bước ra.
Đế Lăng!
Tộc trưởng đời trước của Đế tộc.
Thấy tộc trưởng đời trước Đế Lăng xuất hiện, tất cả cường giả Đế tộc có mặt ở đây đều lập tức sôi trào lên.
Đế Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Phải nói rằng ngươi rất yêu nghiệt, thậm chí không thua kém chân thánh sơ khai năm đó, nhưng như vậy thì sao? Ngươi có yêu nghiệt hơn nữa thì cũng chỉ ở Nội Đạo, không phải Đại Đế, cũng không thể trở thành Đại Đế. Bởi vì không có bối cảnh gia tộc cường đại chống đỡ cho ngươi. Ngươi bây giờ kiêu căng ngạo mạn như vậy là bởi vì ngươi ngu dốt. Chỉ cần ngươi biết một chút xuất thân của gia tộc Đại Đế ta thì ngươi cũng không dám ngạo mạn ở đây đâu.”
Bối cảnh của gia tộc Đại Đế!
Bọn họ ở vũ trụ này, vạn tộc mọc lên như rừng. Nhưng gia tộc Đại Đế lại rất ít, bối cảnh của mỗi gia tộc Đại Đế không phải là thứ mà người khác có thể tưởng tượng được. Bởi vì nếu một gia tộc sinh ra được một vị Đại Đế thì đồng nghĩa rằng thời đại này có thể trực tiếp thông sát!
Đại Đế xuất hiện, trấn áp vạn tộc!
Mà vào thời gian này, gia tộc có Đại Đế có thể hưởng thụ tài nguyên tốt nhất của cả vũ trụ, bao gồm tất cả thiên đạo và số mệnh của vũ trụ này.
Có thể nói, bối cảnh của một gia tộc Đại Đế là một thứ vượt xa sức tưởng tượng của người thường.
Bình luận facebook