-
Chương 2656-2660
Chương 2656: Cút ra đây
Chân Thánh Sơ Thủy năm đó tài hoa kinh người đến mức nào?
Nhưng vẫn bị giết chết ở đây!
Sức mạnh của một người vĩnh viễn không thể chống lại được một gia tộc Đại Đế, ngoại trừ bản thân ngươi có thể đạt tới trình độ Đại Đế.
Nhưng điều đó có thể sao?
Bây giờ một số gia tộc Đại Đế đã cố gắng hết sức lực của toàn tộc suốt mấy tỷ năm nhưng vẫn không thể cố gắng ra được một vị Đại Đế khác.
Nền văn minh Bỉ Ngạn nhỏ bé thì vĩnh viễn cũng không thể có được Đại Đế!
Bởi vì nơi nhỏ bé như vậy không xứng!
Diệp Quân nhìn Đế Lăng đang hung hăng lên mặt, cười nói: “Bối cảnh của gia tộc Đại Đế sao? Để ta xem thử nào?”
Ánh mắt Đế Lăng tối sầm lại, giơ tay lên tung quyền.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Một đòn quyền này của ông ta vừa tung ra, trong trời đất đột nhiên xuất hiện vô số đạo và pháp. Đạo và pháp này giống như màn sáng treo lơ lửng giữa trời đất.
Đạo Pháp Thần Quyền!
Vạn đạo cuộn trào, trời đất hợp nhất!
Đế Lăng không hề xem thường Diệp Quân ở trước mặt, vừa ra tay đã tung ra đòn chí mạng. Đạo pháp cường đại ngưng tụ lại từ trong trời đất, sau đó hóa thành từng luồng quyền ý khủng khiếp như nước lũ, nghiền nát tất cả mà lao về phía Diệp Quân. Lúc này thời không trong trời đất sôi trào lên như nước bị đun sôi, pháp tắc tuôn trào ra, đại đạo cuồn cuộn!
Đối mặt với một đòn quyền khủng khiếp như vậy của Đế Lăng, Diệp Quân không lùi mà lại tiến lên, một nhát kiếm đâm ra, chỉ là một nhát kiếm rất bình thường, nhưng vào khoảnh khắc nhát kiếm này được đâm ra, pháp và đạo đang cuồn cuộn trong trời đất trực tiếp bị vỡ tan thành từng lớp, kiếm thế ngút trời cuốn sạch mọi thứ trong chốc lát, kiếm thế cường đại cứng rắn buộc Đế Lăng phải lùi mạnh về phía cuối tường thành!
Thấy cảnh này, tất cả cường giả Đế tộc đang ở trên tường thành Đế Thành đều chết lặng.
Trong trời đất đều vô cùng yên lặng!
Ngay cả Đế Lăng cũng không đánh lại được thiếu niên kiếm tu này sao?
Hai mắt Diệp Quân từ từ nhắm lại, lúc này sau khi kiếm ý trật tự có được sự tín ngưỡng của các cường giả như chân thánh sơ khai thì đã đạt được một trình độ vô cùng kinh khủng, cộng thêm kiếm đang cầm trong tay lại là kiếm Thanh Huyên, vì vậy tất cả đạo và pháp của thế gian đều hoàn toàn không có tác dụng áp chế hắn, trừ khi đạo của đối phương cao hơn hẳn hắn thì như vậy mới có thể áp chế được hắn!
Sau khi Đế Lăng lui về phía cuối Đế Thành, sắc mặt ông ta lập tức trở lên vô cùng khó coi, ông ta không ngờ Đạo Pháp Thần Quyền của ông ta lai bị thiếu niên trước mặt này phá hủy một cách dễ dàng như vậy.
Tất nhiên, trong lòng ông ta phần nhiều là khiếp sợ.
Ông ra chưa từng gặp một kiếm tu nào lại đáng sợ đến như vậy!
Ầm!
Chính vào lúc này, một luồng tiếng kêu của kiếm bất ngờ vang lên, giây sau, Đế Lăng lập tức biến sắc, cổ tay ông ta chuyển động, một thanh giáo dài xuất hiện ở trong tay ông ta. Ông ta nhảy lên, một giáo đâm mạnh về phía Diệp Quân.
Một giáo này ông ta cũng sử dụng hết toàn lực, sức mạnh của Bán Bộ Đạo Chi Ngoại cường đại giống như sấm sét mà lao về phía Diệp Quân. Tuy nhiên khi một kiếm và một giáo vừa tiếp xúc, thanh giáo dài lập tức run rẩy dữ dội, sau đó trực tiếp nổ tung. Sức mạnh kiếm đạo cường đại trực tiếp đánh bay Đế Lăng, ông ta nặng nề đập vào tường thành của Đế Thành.
Diệp Quân một nhát kiếm chém tới, đang định giết chết Đế Lăng thì lúc này Đế Thành lại đột nhiên rung chuyển dữ dội, tiếp theo đó, vô số thần quang từ trên tường thành cuộn trào ra, lập tức đánh bay Diệp Quân ra ngoài.
Diệp Quân bị đánh lui ra nghìn trượng!
Sau khi dừng lại, hắn nhanh chóng vung kiếm, vô số thần quang vỡ vụn, kiếm quang tung hoành trong trời đất.
Trên tường thành, tất cả cường giả Đế tộc đều đang nhìn chằm chằm vào Diệp Quân. Lúc này, trong mắt bọn họ đều lộ ra sự sợ hãi sâu sắc.
Sắc mặt Đế Lăng đột nhiên trở lên dữ tợn, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, ông ta lại bị Diệp Quân đè xuống mà đánh, đây chính là sự sỉ nhục. Ông ta bỗng nhiên nhảy lên, sau đó một quyền hung hăng đập về phía Diệp Quân ở xa xa.
Đế Diệt Chi Quyền!
Một quyền này ông ta tung ra, quyền thế ngút trời giống như triệu khoảnh nước lũ từ trong trời đất hội tụ lại, sau đó hung hăng lao về phía Diệp Quân.
Uy lực một đòn quyền này của ông ta hoàn toàn không phải là thứ mà Đế Thừa trước đó có thể so sánh được, ý chí Đại Đế ẩn chứa bên trong cũng vô cùng khủng khiếp. Lúc này trong trời đất đều trở lên hư ảo, hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh một đòn quyền này của ông ta.
Mà cách đó không xa, Diệp Quân giơ tay lên, một nhát kiếm chém xuống.
Vụt!
Một nhát kiếm này vừa hạ xuống, trời đất trực tiếp bị cắt ra, sức mạnh của Đế Diệt Chi Quyền cũng bị vỡ tan trong nháy mắt. Kiếm thế cường đại lại đánh bay Đế Lăng ra ngoài thêm lần nữa. Khi ông ta đập mạnh vào tường thành Đế Thành, tường thành Đế Thành rung chuyển kịch liệt, giống như là một trận động đất lớn, mà thân xác Đế Lăng lúc này cũng bị rạn nứt, máu tươi không ngừng chảy ra.
Một nhát kiếm làm trọng thương!
Trong trời đất vô cùng yên lặng!
Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi đi về phía Đế Thành, hắn bỗng nhiên gầm lên giận dữ: “Phạn Chiêu Đế, cút ra đây!”
“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi lại giỏi rồi sao?”
Giọng nói vừa dứt, cổng thành Đế Thành đột nhiên mở ra, một người phụ nữ chậm rãi đi ra, mà khi cô ta bước ra, kiếm thế ngút trời của Diệp Quân lại bị bức lui.
Phạn Chiêu Đế!
Chương 2657: Chôn vùi
Phạn Chiêu Đế từ từ bước tới, cô ta mặc một chiếc áo đỏ, những luồng khí tức Ác Đạo đáng sợ di chuyển quanh người, những khí tức đó giống như máu đông, lúc di chuyển, khí tức Ác Đạo giữa trời đất dâng trào cuồn cuộn như thủy triều, đáng sợ vô cùng.
Còn dưới chân cô ta, mặt đất bắt đầu nhanh chóng biến thành màu đỏ như máu, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh lan tràn khắp bốn phía, cho dù là kiếm ý đáng sợ phát ra từ người Diệp Quân, cũng không chống lại sức mạnh Ác Đạo khủng bố này được, bị ép phải lùi liên tục.
Thấy cảnh này, những cường giả Đế tộc trên tường thành kia vô cùng ngạc nhiên.
Hai người này thật sự đều đến từ nền văn minh Bỉ Ngạn gì đó à?
Đế Lăng nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế bước từ từ về trước dưới tường thanh, biểu cảm cũng nghiêm trọng vô cùng, sau khi người phụ nữ này xuất hiện, tạo thành một loại cảm giác áp bức khủng bố cho tất cả mọi người trong trời đất, thật sự quá đáng sợ rồi.
Lại nhìn Phạn Chiêu Đế lần nữa, hai mắt Diệp Quân đột nhiên từ từ trở nên đỏ như máu.
Lăng Tiêu!
Thiên Thần!
Tam tỷ!
Thù mới hận cũ, hôm nay sẽ báo hết!
Ầm!
Hai mắt Diệp Quân đột nhiên trở thành một biển máu, một cột máu xông ra từ người hắn, chớp mắt khu vực hắn đang đứng trở thành một biển máu cuồn cuộn.
Huyết mạch phong ma!
Khi huyết mạch phong ma xuất hiện, khí tức của Diệp Quân lại tăng vọt điên cuồng lên lần nữa, sau đó lúc mọi người còn đang kinh ngạc, trong người Diệp Quân đột nhiên lại xuất hiện một luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ.
Huyết mạch phàm nhân!
Hai loại sức mạnh huyết mạch quét sạch bầu trời!
Sau khi hai loại sức mạnh huyết mạch xuất hiện, lúc này khí tức của Diệp Quân đã ngang bằng với khí tức Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế!
Trên tường thành Đế Thành, một đám cường giả Đế tộc cực kì sợ hãi, lại có hai loại sức mạnh huyết mạch đặc biệt, hơn nữa, hai loại sức mạnh huyết mạch này còn đáng sợ như vậy!
Bọn họ thân là Đế tộc, thật ra huyết mạch cũng khá đặc biệt, đương nhiên, trải qua bao nhiêu năm như vậy, huyết mạch này đã càng ngày càng yếu, suy cho cùng, loại gia tộc Đại Đế như bọn họ, nếu không có đại đế mới xuất hiện, huyết mạch lưu truyền cho vô số đời sau, thì nó càng ngày càng yếu, cuối cùng thậm chí sẽ biến mất hoàn toàn.
Lúc này thấy hai loại huyết mạch khủng bố của Diệp Quân, một đám cường giả Đế tộc đều kinh ngạc vô cùng, vì huyết mạch của Diệp Quân rõ ràng còn mạnh hơn huyết mạch Đế tộc trên người bọn họ nhiều.
Đế Lăng là người đầu tiên nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, trong lòng cũng kinh ngạc vô cùng: “Sao có thể?”
Phía dưới, Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nhìn Diệp Quân, sau khi Diệp Quân kích hoạt hai loại huyết mạch đặc biệt, khí tức tăng vọt điên cuồng, nhưng, hai loại khí tức đều tiếp cận người cô ta.
Vù!
Đúng lúc này, một tiếng kiếm vang lên.
Một biển máu kiếm quang xé toạc qua từ giữa sân.
Dưới sự tăng cường của hai luồng sức mạnh huyết mạch, Diệp Quân còn kích hoạt cả kiếm ý vô địch của mình.
Có thể gọi là dùng hết toàn lực.
Đối diện với người phụ nữ trước mặt, tất nhiên hắn sẽ không xem thường hay giữ sức gì.
Nhát kiếm này vừa đánh ra, một kiếm thế cuồn cuộn ngất trời đã đè ép mọi cường giả Đế tộc trong sân đến nghẹt thở, như cảm nhận được sự đe dọa, khoảnh khắc này mọi phù văn trên tường thành Đế Thành đều khởi động, những luồng phù văn thần quang như cái khiên, bảo vệ cả Đế Thành, nhưng kiếm thế kia quá mạnh, đè lên khiến cả tòa thành bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Còn ở nơi xa, nhát kiếm kia của Diệp Quân đã giết tới trước mặt Phạn Chiêu Đế, đối diện với nhát kiếm ghê sợ này, trong mắt Phạn Chiêu Đế không biến động tí nào, cô ta duỗi một ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng chỉ một cái, nháy mắt, nhát kiếm kia của Diệp Quân còn cách mặt cô ta nửa trượng đã bị đè ép tại chỗ!
Kiếm ý!
Sức mạnh huyết mạch phong ma!
Sức mạnh huyết mạch phàm nhân!
Sức mạnh Ác Đạo!
Mấy loại sức mạnh điên cuồng hòa quyện khu vực hai người đang ở, đặc biệt là huyết mạch phong ma của Diệp Quân, nó và sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cắn xé lẫn nhau!
Thời không Đế Thành là nơi cực kì kiên cố, nhưng lúc này, khu vực Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân đang ở đã biến thành tro bụi, mảnh thời không này đã hoàn toàn không chịu nổi sức mạnh của hai người.
Thấy cảnh này, hai tay Đế Nam dẫn đầu Đế tộc từ từ nắm chặt lại, sắc mặt ông ta cực kì khó coi, ông ta không ngờ nền văn minh Bỉ Ngạn này lại xuất hiện yêu quái, loại nhân vật này thật sự quá nghịch thiên, nếu cho thêm chút thời gian trưởng thành nữa, lúc đó, cho dù gia tộc Đại Đế, e là cũng không thể làm gì được loại quái vật này.
Nghĩ tới đây, Đế Lăng lập tức nảy sinh ý giết người, ông ta quay đầu nhìn ông già bên cạnh, ông già hội ý, gật đầu, lặng lẽ lùi lại.
Đế Lăng quay đầu nhìn Diệp Quân nơi xa, loại thiên tài yêu quái này nhất định phải chết ở đây, không thể để chạy trốn, nếu không, sau này thảm họa sẽ không dừng lại.
Nơi xa, hai ngón tay của Phạn Chiêu Đế đột nhiên thu lại thành nắm, sau đó bỗng vung một đấm về phía trước mặt.
Vừa đánh đám này ra, vô số sức mạnh Ác Đạo như núi lửa phun trào, nuốt chửng ngàn dặm, sức mạnh Ác Đao ghê gớm nháy mắt đã khiến hai loại sức mạnh huyết mạch và hai loại kiếm ý phải lùi lại, chính khu vực thời không mà Diệp Quân đang đứng cũng bắt đầu sụp đổ chôn vùi từng tầng một!
Chương 2658: Ngang tài ngang sức
“Lên!”
Lúc này, Diệp Quân bỗng gầm thét, chỉ thấy tay trái của hắn nhẹ nhàng nâng lên, trong người, vô số kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch xông ra, hai loại kiếm ý hóa thành những luồng kiếm quang đáng sợ điên cuồng hòa quyện với những luồng sức mạnh Ác Đạo ở gần hắn, tiếp đó, lại vô cùng vất vả, sức mạnh Ác Đạo bây giờ của Phạn Chiêu Đế so với vũ trụ cấp mười, đã mạnh hơn không chỉ mười một lần!
Giữa trời đất, nhiều loại sức mạnh hòa quyện, lúc này kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch còn có sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đều đã từ từ rơi xuống thế yếu.
Tay phải Diệp Quân từ từ nắm chặt kiếm Thanh Huyên trong tay, kiếm Thanh Huyên rung chuyển dữ dội, những luồng kiếm ý đáng sợ không ngừng tràn ra từ kiếm, tiếp đó, nhưng những luồng sức mạnh Ác Đạo trước mặt hắn lại như tường đồng vách sắt, hoàn toàn không lay chuyển gì!
Diệp Quân đột nhiên nhún người nhảy lên, một nhát kiếm chét về phía Phạn Chiêu Đế!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Kiếm kĩ của nhát kiếm này thi triển ra, vào lúc này kiếm thế của Diệp Quân biến chất, kiếm ý mạnh mẽ và sức mạnh huyết mạch phản công, ép buộc áp chết ác niệm cuồn cuộn của Phạn Chiêu Đế.
Nhưng đúng lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên bước về trước một bước, bước này vừa hạ xuống, vô số sức mạnh Ác Đạo từ dưới chân cô ta xông lên trời, đè bẹp sức mạnh huyết mạch và kiếm ý của Diệp Quân, đồng thời, cô ta vung một đấm tới, tức thời vô số sức mạnh Ác Đạo nhấn chìm Diệp Quân như sóng.
Những tiếng nổ không ngừng vang lên giữa trời đất, trong mắt của vố cường giả trên tường Đế Thành, kiếm quang kia đã bị một đấm đánh rung chuyển cho lùi lại liên tục, nháy mắt đã lùi xa chục ngàn trượng.
Trong kiếm quang chính là Diệp Quân!
Khi Diệp Quân dừng lại, sức mạnh huyết mạch và kiếm ý quanh người hắn bị sức mạnh Ác Đạo đánh tan, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, suy nghĩ của hắn chuyển động, mọi kiếm ý và sức mạnh huyết mạch bị đánh tan ngưng tụ lại lần nữa.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Phạn Chiêu Đế nơi xa, Phạn Chiêu Đế cũng nhìn hắn, mặt cô ta vô cảm, một tay giấu sau người nắm chặt, còn quanh người co ta, vô số sức mạnh Ác Đạo cuộn trào mãnh liệt như thủy triều, khủng bố vô cùng.
Đáng sợ nhất là, sau khi cô ta ra tay, sức mạnh Ác Đạo của cô ta lại tăng mạnh liên tục.
Trên tường thành Đế Thành, Đế Lăng dẫn đầu nhìn Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế nơi xa, trong mắt đầy kiêng dè, thực lực của hai người này, đều mạnh hơi quá đáng, đặc biệt là Phạn Chiêu Đế, sức mạnh Ác Đạo cuồn cuộn, đúng là khủng bố!
Quả nhiên để cô ta tiếp tục cắn xé như vậy, với sức mạnh Ác Đạo vô biên của vũ trụ, rất có thể cô ta sẽ thành Đại Đế!
Sẽ thành Đại Đế!
Đế Lăng không dám nghĩ sâu hơn.
Ngoài Phạn Chiêu Đế này, sức chiến đấu của Diệp Quân cũng mạnh vô lí, hai loại sức mạnh huyết mạch, thêm hai loại kiếm ý, trong tình huống tương tự, tuyệt đối là sự tồn tại vô địch, nhưng lại gặp phải một người phụ nữ còn biến thái hơn!
Nơi xa, Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân, tay trái nhẹ vuốt vạt áo, hời hợt nói: “Chỉ như vậy thôi à?”
Vừa dứt lời, trời đất đột nhiên trở nên im lặng.
Chẳng lẽ người phụ nữ này còn chưa dùng toàn lực?
Trong Đế tộc, vô số cường gia khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế, bao gồm cả Đế Lăng dẫn đầu.
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế, quanh người hắn, huyết mạch phong ma, huyết mạch phàm nhân dâng trào điên cuồng, huyết mạch phong ma đột nhiên sôi mạnh, khoảnh khắc tiếp theo, huyết mạch phong ma của hắn rời khỏi cơ thể, lao thẳng về phía những sức mạnh Ác Đạo giữa trời đất của Phạn Chiêu Đế.
Huyết mạch phong ma là ác!
Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng là ác!
Thật ra hai cái này có thể chiếm đoạt lẫn nhau!
Đương nhiên, hôm nay bên này và bên kia đều rất phẫn nộ, vì trước khi chưa gặp huyết mạch phong ma, sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế có thể cắn xé tất cả mọi điều ác trên đời, bất kì ác niệm nào cũng phải phục tùng, nhưng sau khi gặp huyết mạch phong ma, nó phát hiện, nó không chiếm đoạt huyết mạch phong ma được!
Huyết mạch phong ma cũng như vậy, mặc dù nó là huyết mạch, nhưng thật ra cũng là một loại tà ác, trước đây, nó có thể cắn nuốt mọi đồ vật có liên quan với ác niệm, nhưng lúc này, nó cũng không biết phải làm sao với sức mạnh Ác Đạo này.
Hai loại sức mạnh đều không phục!
Khiêu chiến lẫn nhau!
Phạn Chiêu Đế lạnh nhạt nhìn sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân, sau đó cô ta nhìn Diệp Quân: “Có phải nên đốt cháy cả thân thể lẫn linh hồn không?”
“Cô ngông cuồng gì hả?”
Đúng lúc này, trong người Diệp Quân, Tiểu Tháp đột nhiên hóa thành một luồng kim quang hung hăng đâm vào Phạn Chiêu Đế, nhưng bị Phạn Chiêu Đế đàn áp tại chỗ dễ như chơi.
Cũng chính lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ, bấy giờ hai loại kiếm ý và huyết mạch phàm nhân trong cơ thể được hắn nâng cao tới tột bậc!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Nhát kiếm này, kiếm thế của Diệp Quân dâng trào điên cuồng, đạt đến một cực hạn, tiếp đó, Phạn Chiêu Đế chỉ nhẹ nhàng chỉ một phát, nháy mắt một luồng sức mạnh Ác Đạo đáng sợ đã trấn áp hắn tại chỗ, hai loại kiếm ý lập tức bị đánh tan, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, hai loại kiếm ý lại được Diệp Quân ngưng tụ, có điều, hắn vẫn không thể chém vỡ sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế!
Tay trái Phạn Chiêu Đế từ từ mở ra, thời không vốn bị phá vỡ giữa trời đất tuôn ra vô số sức mạnh Ác Đạo, chỉ nháy mắt, ngoài Đế Thành đã biến thành một biển máu vô tận, sức mạnh Ác Đạo ghê gớm đè lên khiến cả Đế Thành rung chuyển dữ dội, đáng sợ nhất là, trận pháp phòng ngự ngoài Đế Thành đã bắt đầu khó ngăn chặn nổi, trên tường thành xuất hiện vết nứt mạng nhện chi chít.
Phạn Chiêu Đế từ từ bước về phía Diệp Quân nơi xa, cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ta là thân xác Vạn Kiếp, sinh ra từ điều ác, điều ác trên đời không hết, ta không chết, đừng nói ngươi, dù để người nhà của ngươi ra đây, cũng không giết chết được ta!”
Chương 2659: Đạo Trật Tự
Thân xác Vạn Kiếp!
Sinh ra từ điều ác!
Vào giây phút này, Diệp Quân mới ý thức được một chuyện, trước đây Phạn Chiêu Đế chính là Ác Đạo, đã thế cô ta còn tu luyện Vạn Kiếp Địa Ác Đạo, hơn nữa, khắp thế gian này nơi đâu cũng có Vũ Trụ Kiếp, bởi vì Vũ Trụ Kiếp bắt nguồn từ ác niệm chúng sinh, sinh ra để đối phó với chúng sinh bất diệt, ác niệm không chấm dứt, ác niệm không chấm dứt, Phạn Chiêu Đế sẽ không chết.
Vậy giết cô ta thế nào đây?
Diệp Quân đứng nơi xa xa nhìn Phạn Chiêu Đế, lúc này Phạn Chiêu Đế chỉ im lặng đứng đó, nhưng lại có vô số ác niệm vô tận trong trời đất đang cuồn cuộn tụ tập tới chỗ cô ta, khi những ác niệm này nhìn thấy Phạn Chiêu Đế, chúng nhảy cẫng lên reo hò, cực kỳ vui mừng.
Chỉ cần có cái ác, thân xác Vạn Kiếp của cô ta có thể còn mãi không chết đi, pháp không thể xâm phạm, đạo không thể tiêu diệt!
Loại Đại Đạo này cực kỳ khó thấy trong toàn bộ vũ trụ này, hơn thế, hôm nay Phạn Chiêu Đế lại đột ngột đi ra ngoài.
Chưa từng có người nào đạt tới Đại Đạo!
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, hắn cúi xuống nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, kiếm Thanh Huyên như đã cảm nhận được chiến ý của chủ nhân, lập tức run lên bần bật, tiếng kiếm không ngừng vang lên bên tai, từng luồng chiến ý quét sạch thế giới.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế, cười to nói: “Đánh tiếp!”
Vừa dứt lời, kiếm quang đã xé nát mọi thứ và chém thẳng về phía Phạn Chiêu Đế.
Đã đến lúc này rồi, Diệp Quân không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ phải liều mạng một phen, trận chiến này, vì bản thân hắn, vì cả nền văn minh Bỉ Ngạn, và vì những người anh em đã khuất.
Đối mặt với một kiếm này của Diệp Quân, vẻ mặt Phạn Chiêu Đế vẫn bình tĩnh như không, cô ta chỉ vung tay áo lên, vô số sức mạnh Ác Đạo nhấn chìm Diệp Quân ở xa xa như thủy triều.
Kiếm quang!
Sức mạnh Ác Đạo!
Hai luồng sức mạnh này vừa tiếp xúc với nhau đã điên cuồng chém giết, khu vực họ đang đứng lập tức tan thành bột phấn trong chốc lát, thời không vũ trụ này hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh của hai người họ.
Vào giây phút này Diệp Quân đã quên mất sống chết mà dốc toàn bộ sức lực ra đánh một trận, mỗi nhát kiếm đều là cực hạn của hắn. Tuy nhiên, cho dù hắn có vung kiếm Thanh Huyên trong tay như thế nào đi nữa cũng không thể làm gì Phạn Chiêu Đế, sức mạnh Ác Đạo của cô ta mạnh đến mức kiếm Thanh Huyên không tài nào đập tan được!
Vì huyết mạch phong ma và kiếm ý vô địch mà giờ phút này Diệp Quân càng đánh càng mạnh, nhưng sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng càng đánh càng mạnh.
Hai người đều thuộc kiểu càng đánh càng hăng!
Một đám cường giả Đế tộc đứng ở một bên trực tiếp chứng kiến trận đánh của hai người,cho dù là Diệp Quân hay Phạn Chiêu Đế, sức chiến đấu họ phô ra cũng rất kinh khủng.
Còn mạnh hơn các cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại rất nhiều!
Đế Lăng dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt không hề che giấu ý muốn giết chóc, thù hận giữa Đế tộc và nền văn minh Bỉ Ngạn không thể nào hòa giải được, do đó, chàng kiếm tu trẻ tuổi ở trước mặt này sẽ phải chết, nếu không sau này Đế tộc sẽ gặp phải đại họa.
May thay, thanh niên này không sinh ra trong gia tộc Đại Đế, nếu không ông ta cũng không nỡ.
Nếu một thiên tài yêu nghiệt như thế này sinh ra trong gia tộc Đại Đế, vào những năm tháng Đại Đế không xuất hiện, vậy thì rất đáng sợ, đủ để ảnh hưởng đến kết cục của toàn bộ vũ trụ thời đại Đế Giả, bởi vì gia tộc Đại Đế sẽ điên cuồng đào tạo, thậm chí còn đưa ra cả đế binh.
May thay! May thay!
Đế Lăng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải người của gia tộc Đại Đế, vậy Đế tộc bọn họ không cần sợ gì nữa.
Đằng xa, Diệp Quân càng đánh càng hăng, kiếm ý vô địch của hắn đang điên cuồng chiến đấu, tăng lên không ngừng, mỗi một kiếm vung ra cũng có thể chém hết mọi thứ, tất cả Pháp Tắc lẫn Đạo Tắc trong thế giới này khi ở trước mặt thanh kiếm của hắn đều chỉ như tờ giấy dán, sức mạnh cực kỳ đáng sợ.
Nhưng khi Phạn Chiêu Đế đối mặt với kiếm Thanh Huyên và kiếm ý, cho dù hắn có tấn công dữ dội đến nhường nào cô ta vẫn có thể bình tĩnh, ung dung chống trả.
Trên tường thành, Đế Lăng nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế, một lát sau, không biết ông ta phát hiện ra thứ gì mà vẻ mặt lập tức thay đổi, cả kinh nói: “Cô ta đang dựa vào chiến đấu để hấp thu toàn bộ sức mạnh Ác Đạo vô tận đang tồn trữ trong cơ thể cô ta!”
Khi phát hiện ra điều này, Đế Lăng vô cùng sợ hãi!
Vào giây phút này ông ta mới biết được, sau khi Phạn Chiêu Đế nuốt chửng hết đế vực ác niệm, cô ta vẫn chưa hấp thụ hoàn toàn những ác niệm đó, thật ra chuyện này cũng bình thường, đế vực này có bao nhiêu sinh linh, bọn họ có bao nhiêu ác niệm chứ?
Sau khi cô ta hấp thu vào trong cơ thể xong, hoàn toàn không thể tiêu hóa hết chúng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn được, thông qua chiến đấu cô ta sẽ có thể hấp thu nuốt chửng lượng ác niệm đó, một khi cô ta hấp thu toàn bộ những ác niệm đó....
Đế Lăng không dám nghĩ nữa!
Lúc này, một ông lão đột nhiên đi đến bên cạnh Đế Lăng, ông ta trầm giọng nói: “Bọn ta đã chuẩn bị xong, ra tay luôn hay thế nào?”
Đế Lăng nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế ở phía xa, siết chặt hai nắm tay lại, một lúc sau, ông ta nói: “Đợi thêm một chút!”
Mặc dù ông lão hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi lại mà lui sang một bên.
Giờ phút này trận tráp trên tường thành đã được khởi động, một lồng bảo hộ mang theo luồng năng lượng mạnh mẽ bao phủ cả đế thành.
Vì sức mạnh của Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế thật sự quá mạnh, nếu không khởi động trận pháp này, sức mạnh của hai người họ đã đánh nát Đế Thành từ lâu, sức mạnh của hai người, giờ đã mạnh đến bất thường.
Bên trong Tiểu Tháp, hiện tại Tổ Đạo cũng đang chú ý đến trận chiến này, y còn nóng lòng hơn bất kỳ ai.
Nếu Diệp Quân thất bại, mọi chuyện sẽ kết thúc.
Nhưng tình hình cuộc chiến hiện tại, đúng là Phạn Chiêu Đế có chút nghịch thiên, hơn nữa, y nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn ra Phạn Chiêu Đế vẫn chưa đến cực hạn.
Nhìn cuộc chiến bên ngoài, vẻ mặt Tổ Đạo càng u ám hơn, lúc này y đang nghĩ xem có nên cướp lấy Tiểu Tháp rồi chuồn lúc thấy tình thế không ổn hay không.
Bên ngoài, cuộc chiến càng ngày càng ác liệt.
Thật ra thì huyết mạch phong ma của Diệp Quân và sức mạnh Ác Đạo đó đánh nhau rất khốc liệt, giây phút này hai luồng sức mạnh đã đánh nhau ra tia lửa, sức mạnh Ác Đạo vô tận điên cuồng đập vào dòng huyết mạch phong ma liên miên không ngớt, mỗi lần va chạm đều sẽ khiến cho vũ trụ tinh hà rung lên kịch liệt, hai luồng sức mạnh mạnh mẽ này khuếch tán ra ngoài phá tan tất cả!
Bình thường, các cường giả Chân Thánh sẽ không đến tham dự những trận chiến như thế này, chỉ cần đến gần một chút sẽ về với cát bụi ngay, trên tường thành của Đế tộc, hiện tại đã có rất nhiều cường giả Đế tộc đã tỏ ra sợ hãi, xét theo tình hình hiện tại của trận chiến, bọn họ ra khỏi thành là chết ngay!
Trận chiến kịch liệt nhất chính là trận chiến giữa Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế, Đại Đạo của hai người hoàn toàn trái ngược nhau, một người là trật tự Đại Đạo, một người là Ác Đại Đạo, hai luồng Đại Đạo điên cuồng nhất trong tự nhiên va vào nhau, năng lượng sinh ra khi hai luồng Đại Đạo ấy va vào nhau đã đủ để đánh tan toàn bộ đế vực.
Nếu không phải vì Đại Đế năm đó đã để lại trận pháp bảo vệ trên đế thành thì e rằng đế thành cũng đã hóa thành tro bụi từ lâu.
Sâu trong đế thành, vô số luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng xuất hiện.
Những khí tức này đã khóa thần thức lại với Diệp Quân,chỉ cần Diệp Quân trốn đi, bọn chúng sẽ lập tức ra tay, nếu không thể đánh bại Phạn Chiêu Đế họ cũng sẽ ra tay.
Chuyện bên trong gia tộc Đại Đế, không phải là chuyện người bình thường có thể nghĩ đến.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, một tiếng vang lớn vang lên từ phía xa, ngay sau đó, huyết mang và kiếm quang chợt xông ra, dưới ánh nhìn của mọi người, luồng kiếm quang lùi về sau gần vạn trượng.
Diệp Quân dừng lại, vào lúc này, kiếm ý chỗ hắn đứng bị sức mạnh Ác Đạo liên tục chèn ép thành một cái vòng nhỏ.
Bắt đầu trấn áp Đại Đạo!
Phạn Chiêu Đế đứng ở phía xa, lúc này đây bộ huyết bào cô ta đang mặc càng diêm dúa hơn, đôi mắt còn lóe lên ngọn lửa rực máu hừng hực, khí tức cường đại lan ra khắp nơi, không chỉ có hai loại kiếm ý của Diệp Quân không thể chịu được, mà ngay cả màn sáng bảo vệ mà trước kia Đại Đế dựng cũng đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, có thể vỡ tan bất kỳ lúc nào.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hai loại kiếm ý đã bị sức mạnh Ác Đạo áp chế lùi lại quanh người hắn.
Khi trấn áp Đại Đạo này xuất hiện thêm lần nữa, cảm giác bất lực chợt hiện lên trong đầu hắn.
Hơn nữa, sức mạnh Ác Đạo trên người Phạn Chiêu Đế vẫn không ngừng tăng lên điên cuồng, giống như không có giới hạn vậy.
Vào lúc này, trật tự kiếm ý và kiếm ý vô địch của hắn đều đã bị trấn áp.
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, đang định ra tay thêm một lần nữa thì lúc này, một giọng nói vang lên ngay trong đầu hắn: “Chúng ta sẵn sàng tuân theo trật tự kiếm chủ!”
Đó là âm thanh của giáo chủ!
m thanh này vang lên rồi, ngay sau đó, rất nhiều luồng âm thanh khác cũng ồ ạt vang lên!
Là âm thanh của toàn bộ sinh linh ở nền văn minh Bỉ Ngạn!
Dưới sự tuyên truyền của giáo chủ, những chuyện đang xảy ra ở chiến trường Bỉ Ngạn nhanh chóng lan truyền khắp nơi ở nền văn minh Bỉ Ngạn, khi biết thánh tử Diệp Quân đang chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn, tất cả sinh linh ở nền văn minh Bỉ Ngạn đều lựa chọn tín ngưỡng Diệp Quân không hề do dự!
Bọn họ không hề nghĩ nhiều đến việc tín ngưỡng vào Diệp Quân!
Bởi vì trong lòng bọn họ, Diệp Quân chính là thánh tử của nền văn minh Bỉ Ngạn, là vị cứu tinh của nền văn minh Bỉ Ngạn!
Tín ngưỡng hắn là lẽ dĩ nhiên!
Cùng với toàn bộ sự tín ngưỡng của chúng sanh ở nền văn minh Bỉ Ngạn, trật tự kiếm ý của Diệp Quân chợt biến đổi long trời lở đất, từng luồng sức mạnh tín ngưỡng biến thành trật tự kiếm ý bay lên cao, lập tức đẩy lùi luồng sức mạnh Ác Đạo xung quanh hắn!
Biến cố đột ngột xuất hiện khiến mọi người trong sân đều hoảng sợ!
Đạo Trật Tự!
Khí tức kiếm ý của Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, càn quét thế giới như dòng nước lũ, vào lúc này, thậm chí sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng bị đẩy lùi.
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt bình tĩnh, không nhân cơ hội ra tay.
Chương 2660: Ngươi đi đi
Vào giờ phút này, kiếm đạo trật tự của Diệp Quân đã xảy ra những biến hóa kinh thiên động địa, tình thế cũng đảo ngược trong phút chốc.
Chúng sinh đều tín ngưỡng!
Trong tay Diệp Quân, kiếm Thanh Huyên không ngừng lắc lư, từng dòng kiếm ý trật tự không ngừng tuôn ra, tràn ngập khắp đất trời.
Diệp Quân cảm nhận được kiếm Thanh Huyên trong tay ẩn chứa kiếm ý trật tự đáng sợ, hắn hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn Phạn Chiêu Đế. Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đột nhiên biến thành một mảnh kiếm quang cao ngất phóng thẳng lên trời, ngay sau đó hung hăng chém mạnh xuống, nhát kiếm này chém xuống, vậy mà đã xé toạc vô số sức mạnh Ác Đạo. Lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên chỉ tay, cái chỉ tay này chỉ trúng vào trên mũi kiếm của kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.
Bùm!
Muôn vàn huyết mang vỡ tan, Phạn Chiêu Đệ bị thanh kiếm này chém liên tục lùi lại, mà trong quá trình cô ta lùi lại, sức mạnh Ác Đạo quanh cô ta đã bị kiếm của Diệp Quân đánh tan!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám người Đế Lăng trên tường thành nhất thời tối sầm lại.
Phạn Chiêu Đế nhanh chóng dừng lại, cô ta nhẹ nhàng nắm chặt lòng bàn tay lại, sức mạnh Ác Đạo vốn đã bị đánh tan nhanh chóng ngưng tụ lại lần nữa.
Đại đạo ngưng tụ!
Lúc này, Diệp Quân lại hóa thành một đạo kiếm quanh hung hăng chém mạnh về phía Phạn Chiêu Đế, khoảnh khắc kiếm giáng xuống, âm thanh kiếm bay lên trời vang vọng khắp toàn bộ Đế Vực, khu vực thời không mà Phạn Chiêu Đế nói đó, vô số sức mạnh Ác Đạo bị ép lõm vào!
Đối mặt với kiếm của Diệp Quân, Phạn Chiêu Đế không những không lùi bước mà còn tiến lên, hóa thành một đạo huyết mang lao về phía hắn!
Kiếm ý trật tự va chạm với sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế, giống như kỵ binh giao chiến, hai đại đạo đáng sợ đang hướng về nhau, trước khi va chạm, mọi thứ trong trời đất đều đã bị xé nát, ngay cả đại trận Đại Đế bảo vệ ở phía xa xa cũng bị vỡ vụn, dọa cho đám cường giả Đế tộc vội vàng tu sửa!
Bùm!
Hai người vừa va chạm, giữa trời đất đột nhiên nổ ra một làn sóng chấn động đáng sợ, làn sóng xung kích này trong nháy mắt hủy diệt tất cả, Đế Vực cũng suýt chút nữa bị phá hủy, sau khi vô số cường giả Đế tộc liên thủ lại, vẫn có thể chống đỡ được làn sóng xung kích đại đạo đáng sợ này.
Tất cả cường giả Đế tộc sợ hãi nhìn về phía xa, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi!
Ở phía xa, Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế cũng dừng lại.
Diệp Quân đứng cầm trường kiếm trong tay, quanh người tản ra vô số kiếm ý trật tự, sau khi được chúng sinh nền văn minh Bỉ Ngạn tín ngưỡng, lúc này hắn đã chỉ cảm thấy kiếm ý của mình có uy lực vô hạn.
Ở phía xa, Phạn Chiêu Đế lặng lẽ đứng nhìn, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, kiếm ý của Diệp Quân mặc dù đã trải qua biến hóa kinh thiên động địa, nhưng vẫn không thể đè bẹp được cô ta.
Diệp Quân đột nhiên cười lớn, hắn đang chuẩn bị ra tay, đúng vào lúc này, một bóng người đột nhiên chậm rãi đi ra từ trong cơ thể hắn.
Là một người phụ nữ!
Người đi ra chính là Phạn Thiện!
Nhìn thấy Phạn Thiện, Diệp Quân nhất thời sững sờ.
Phạn Thiên chỉ bước một bước đã đến được trước mặt Phạn Chiêu Đế, cô ta đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Quân, khẽ mỉm cười: "Có thể đoán được thân phận của ta không?"
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện: "Cô có quan hệ với Phạn Chiêu Đế!"
Phạn Thiện mỉm cười xinh đẹp: "Đoán được một nửa, ta thực sự có quan hệ với cô ta."
Diệp Quân hơi nheo mắt lại, chỉ nghe thấy Phạn Thiện lại nói: "Ta chính là thiện niệm của cô ta, nhưng ta vẫn còn một thân phận khác, đó chính là Sáng Thế Đế Thần!"
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện, không nói gì.
Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Thiện, cũng không nói gì.
Phạn Thiện đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phạn Chiêu Đế, cười nói: "Có phải cô cũng rất bất ngờ không?"
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm vào cô ta, vẫn không nói gì, hiển nhiên, cô ta không biết chuyện này.
Phạn Thiện cười nói: "Ác Đạo có muôn đời, cô cho rằng cô mới là đời cuối cùng sao? Không, Thiện Đạo mới là đời cuối cùng, sau khi chúng ta dung hợp, ngươi chính là ta, ta chính là người, thiện ác là một, vô địch mọi thời đại."
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện ở trước mặt: "Cô là đòn cuối cùng mà chủ nhân bút Đại Đạo để lại."
Phạn Thiện mỉm cười nói: "Đúng!"
Phạn Chiêu Đế im lặng không nói, lông mày hơi cau lại.
Chủ nhân bút Đại Đạo!
Xa xa, sắc mặt Diệp Quân âm trầm như nước, hắn không ngờ chủ nhân bút Đại Đạo lại có âm mưu thâm sâu như vậy.
Phạn Thiện nhìn Phạn Chiêu Đế: "Cô yên tâm đi, thực lực của cô hiện tại mạnh hơn ta, chúng ta dung hợp, Đại Đạo dung hòa, vẫn sẽ là cô làm chủ, dĩ nhiên, ta chính là cô, cô chính là ta, ta vốn chính là một phần đạo của cô, nói cách khác, cô cũng chính là một phần đạo của ta!"
Sau khi Phạn Chiêu Đến trầm ngâm một lúc, nói: "Tới đi!"
Phạn Thiện đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo bảo ta gửi tới cho ngươi một câu, ngươi còn quá trẻ tuổi."
Dứt lời, cô ta hóa thành một đạo tia sáng, đột nhiên biến mất giữa lông mày của Phạn Chiêu Đế.
Bùm!
Trong phút chốc, khí tức của Phạn Chiêu Đế điên cuồng tăng vọt, chỉ trong nháy mắt, đại trận đại đế bảo vệ phía xa đã tan vỡ, biến thành tro bụi, một số cường giả Đế tộc dẫn đầu tan thành mây khói, những cường giả Đế tộc còn lại cũng điên cuồng rút lui, cách xa khu vực này.
Mà ở xa xa, kiếm ý trật tự của Diệp Quân cũng bị trấn áp, ngay cả huyết mạch phong ma cũng bị lập tức trấn áp, căn bản không thể nhúc nhích được.
Diệp Quân cầm kiếm Thanh Huyên chặn trước mặt, nhưng chỉ trong chớp mắt, thanh kiếm của hắn đã bắt đầu nứt ra.
Núi Phạn Tịnh.
Chủ nhân bút Đại Đạo ngồi trước bàn cờ, ông ta viết một chữ, trên mặt không thể kìm được nở một nụ cười: "Thiên Mệnh Váy Trắng, ván này, cuối cùng vẫn là ta thắng rồi."
Năm đó ông ta và Thiên Mệnh Váy Trắng đã đánh cược ở đây, đôi bên chỉ dùng đầu óc, không thể tự mình ra tay.
Mà bây giờ, ông ta đã thắng.
Phạn Chiêu Đế dung hợp hai đạo thiện ác, bước vào cảnh giới Đạo Chi Ngoại, hàng triệu Diệp Quân cũng không phải là đối thủ!
Nụ cười trên miệng chủ nhân bút Đại Đạo dần dần mở rộng.
Bên trong Tiểu Tháp, sắc mặt Tổ Đạo tái nhợt, ngã thẳng xuống đất.
Ngoài Đế tộc, nhìn kiếm Thanh Huyên đã nứt mẻ trong tay, Diệp Quân sững sờ, một giây sau, hắn mở rộng lòng bàn tay, lấy Tiểu Tháp ra, nhìn Tiểu Tháp trước mặt, hắn nhẹ giọng nói: "Tháp gia, lần này, thật sự kết thúc rồi, ngươi đi đi!"
Nói xong, linh hồn và thể xác của hắn đột nhiên bốc cháy, một giây sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang đánh về hướng của Phạn Chiêu Đế.
Một kiếm này, Diệp Quân đột nhiên cười lớn: "Đại ca, Nhị ca, Tam tỷ ta đã không thể khiến mọi người sống lại được, vậy chúng ta cùng chết!"
Trong nháy mắt, nhát kiếm bày của hắn đã đánh đến trước mặt Phạn Chiêu Đế.
Tuy nhiên vào lúc này, khí tức toát ra từ thanh kiếm của hắn khi đối mặt với Phạn Chiêu Đế giống như một con đom đóm đối mặt với ánh trăng sáng, không có gì có thể so sánh được.
Ở phía xa, Phạn Chiêu Đế đột nhiên đưa tay trái ra, sau đó nhẹ nhàng đấm vào kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng cú đấm này sẽ giết chết Diệp Quân thì một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện, kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân thực sự đã xuyên thủng cánh tay của Phạn Chiêu Đế, sau đó xuyên thẳng từ cánh tay của cô ta vào trong cơ thể của cô ta.
Tất cả mọi người đều sửng sốt!
Núi Phạn Tịnh, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên đứng dậy, đôi mắt mở to, vẻ mặt đầy vẻ khó tin.
Thiên Mệnh căn bản không ra tay!
Sao có thể?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Bên ngoài đế thành, Diệp Quân cũng sửng sốt.
Ngay lúc này, âm thanh điên cuồng của Tổ Đạo đột nhiên vang lên trong đầu hắn: "Nhanh nhanh đi, nhanh chiếm đoạt tu vi của cô ta đi, cướp tim Ác Đạo của cô ta đi, nhanh lên!"
Nghe vậy Diệp Quân không kịp suy nghĩ nhiều, sử dụng kiếm Thanh Huyên, trong nháy mắt, hắn đã moi được trái tim Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế ra hút vào cơ thể mình, khoảnh khắc đó, khí tức của hắn điên cuồng tăng lên trong nháy mắt, hắn đột phá giới hạn của bản thân, đạt đến cảnh giới Đạo Chi Ngoại, cũng chính là cảnh giới Đại Đế.
Cảm nhận được ngọn lửa tà ác hiện ra từ trong mắt Phạn Chiêu Đế, Diệp Quân đột nhiên rút kiếm Thanh Huyên ra, mạnh mẽ chém vào đôi mắt đó.
Hứ!
Hai mắt Phạn Chiêu Đế lập tức vỡ nát, vô số máu tươi bắn ra!
Vì để đề phòng, Diệp Quân lại cầm kiếm Thanh Huyên đâm vào trong cơ thể của Phạn Chiêu Đế, định hoàn toàn giết chết cô ta, nhưng lúc này, một sức mạnh bí ẩn đột nhiên trấn áp kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân. Diệp Quân hoảng loạn, điên cuồng thúc giục kiếm Thanh Huyên, nhưng căn bản không có tác dụng, sức mạnh đó căn bản không phải là thứ hắn có thể rung chuyển được, đúng lúc hắn đang nghi ngờ, Phạn Chiêu Đế ở trước mặt hắn lại biến mất không thấy đâu.
Diệp Quân sững sờ tại chỗ, thần thức của hắn khuếch tán đến khắp chư thiên vạn giới, nhưng căn bản không thấy bóng dáng của Phạn Chiêu Đế đâu.
Trên một đồng cỏ.
Một người phụ nữ chậm rãi đi về phía trước, cánh tay trái của người phụ nữ bị nát bấy, đôi mắt bị hủy, thân thể đầy vết nứt, vô cùng thê thảm, cô ta kéo theo thân thể không lành lặn tập tễnh đi về phía xa, máu tươi tiếp tục tràn từ cơ thể cô ta ra, sau đó rơi xuống đất.
Phạn Chiêu Đế.
Cách chỗ cô ta mười mấy trượng, nơi đó có một cây cổ thụ cao chót vót, trên cây cổ thụ, có mấy quả màu vàng và màu tím, mà ở dưới gốc cây cổ thụ đó có một cô gái mặc váy màu xanh, cô gái đang bẻ đầu ngón tay, nghiêm túc đếm quả trên cây.
Phạn Chiêu Đệ chậm rãi giơ bàn tay phải nứt lộ rõ xương trắng lên, nhẹ nhàng nói: "Tịnh An."
Từ xa, cô gái váy xanh nghe thấy âm thanh này, nhất thời sững sờ, sau đó quay người lại, khi nhìn thấy người phụ nữ thân thể không lành lặn ở phía xa đó, cô ta trợn to hai mặt, vẻ mặt đầy sự khó tin: "Cô là... Nhất Niệm."
Ở phía xa, người phụ nữ có thân thể không lành lặn đó cũng không còn chống đỡ được nữa, hai chân mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất.
Cô gái váy xanh hoảng hốt vội vàng xông tới, mà ngay lúc này, cô ta nhìn thấy thời không các đó không xa tách lìa, một người phụ nữ váy trắng chậm rãi bước ra.
Ngay khi người phụ nữ với thân thể không lành lặn ngã xuống đất, người phụ nữ váy trắng cúi người ôm lấy cô ta vào trong lòng.
Người phụ nữ thân thể không lành lặn nằm ở trong vòng tay của người phụ nữ mặc váy trắng, máu và nước mắt không ngừng tuôn ra: "Cô cô, đau quá, đau quá."
Vừa nói cô ta vừa dang tay phải ra, một luồng khí thần bí chậm rãi bay ra, đó là một sợi hồn phách còn sót lại của Lăng Tiêu.
Chân Thánh Sơ Thủy năm đó tài hoa kinh người đến mức nào?
Nhưng vẫn bị giết chết ở đây!
Sức mạnh của một người vĩnh viễn không thể chống lại được một gia tộc Đại Đế, ngoại trừ bản thân ngươi có thể đạt tới trình độ Đại Đế.
Nhưng điều đó có thể sao?
Bây giờ một số gia tộc Đại Đế đã cố gắng hết sức lực của toàn tộc suốt mấy tỷ năm nhưng vẫn không thể cố gắng ra được một vị Đại Đế khác.
Nền văn minh Bỉ Ngạn nhỏ bé thì vĩnh viễn cũng không thể có được Đại Đế!
Bởi vì nơi nhỏ bé như vậy không xứng!
Diệp Quân nhìn Đế Lăng đang hung hăng lên mặt, cười nói: “Bối cảnh của gia tộc Đại Đế sao? Để ta xem thử nào?”
Ánh mắt Đế Lăng tối sầm lại, giơ tay lên tung quyền.
Bán Bộ Đạo Chi Ngoại!
Một đòn quyền này của ông ta vừa tung ra, trong trời đất đột nhiên xuất hiện vô số đạo và pháp. Đạo và pháp này giống như màn sáng treo lơ lửng giữa trời đất.
Đạo Pháp Thần Quyền!
Vạn đạo cuộn trào, trời đất hợp nhất!
Đế Lăng không hề xem thường Diệp Quân ở trước mặt, vừa ra tay đã tung ra đòn chí mạng. Đạo pháp cường đại ngưng tụ lại từ trong trời đất, sau đó hóa thành từng luồng quyền ý khủng khiếp như nước lũ, nghiền nát tất cả mà lao về phía Diệp Quân. Lúc này thời không trong trời đất sôi trào lên như nước bị đun sôi, pháp tắc tuôn trào ra, đại đạo cuồn cuộn!
Đối mặt với một đòn quyền khủng khiếp như vậy của Đế Lăng, Diệp Quân không lùi mà lại tiến lên, một nhát kiếm đâm ra, chỉ là một nhát kiếm rất bình thường, nhưng vào khoảnh khắc nhát kiếm này được đâm ra, pháp và đạo đang cuồn cuộn trong trời đất trực tiếp bị vỡ tan thành từng lớp, kiếm thế ngút trời cuốn sạch mọi thứ trong chốc lát, kiếm thế cường đại cứng rắn buộc Đế Lăng phải lùi mạnh về phía cuối tường thành!
Thấy cảnh này, tất cả cường giả Đế tộc đang ở trên tường thành Đế Thành đều chết lặng.
Trong trời đất đều vô cùng yên lặng!
Ngay cả Đế Lăng cũng không đánh lại được thiếu niên kiếm tu này sao?
Hai mắt Diệp Quân từ từ nhắm lại, lúc này sau khi kiếm ý trật tự có được sự tín ngưỡng của các cường giả như chân thánh sơ khai thì đã đạt được một trình độ vô cùng kinh khủng, cộng thêm kiếm đang cầm trong tay lại là kiếm Thanh Huyên, vì vậy tất cả đạo và pháp của thế gian đều hoàn toàn không có tác dụng áp chế hắn, trừ khi đạo của đối phương cao hơn hẳn hắn thì như vậy mới có thể áp chế được hắn!
Sau khi Đế Lăng lui về phía cuối Đế Thành, sắc mặt ông ta lập tức trở lên vô cùng khó coi, ông ta không ngờ Đạo Pháp Thần Quyền của ông ta lai bị thiếu niên trước mặt này phá hủy một cách dễ dàng như vậy.
Tất nhiên, trong lòng ông ta phần nhiều là khiếp sợ.
Ông ra chưa từng gặp một kiếm tu nào lại đáng sợ đến như vậy!
Ầm!
Chính vào lúc này, một luồng tiếng kêu của kiếm bất ngờ vang lên, giây sau, Đế Lăng lập tức biến sắc, cổ tay ông ta chuyển động, một thanh giáo dài xuất hiện ở trong tay ông ta. Ông ta nhảy lên, một giáo đâm mạnh về phía Diệp Quân.
Một giáo này ông ta cũng sử dụng hết toàn lực, sức mạnh của Bán Bộ Đạo Chi Ngoại cường đại giống như sấm sét mà lao về phía Diệp Quân. Tuy nhiên khi một kiếm và một giáo vừa tiếp xúc, thanh giáo dài lập tức run rẩy dữ dội, sau đó trực tiếp nổ tung. Sức mạnh kiếm đạo cường đại trực tiếp đánh bay Đế Lăng, ông ta nặng nề đập vào tường thành của Đế Thành.
Diệp Quân một nhát kiếm chém tới, đang định giết chết Đế Lăng thì lúc này Đế Thành lại đột nhiên rung chuyển dữ dội, tiếp theo đó, vô số thần quang từ trên tường thành cuộn trào ra, lập tức đánh bay Diệp Quân ra ngoài.
Diệp Quân bị đánh lui ra nghìn trượng!
Sau khi dừng lại, hắn nhanh chóng vung kiếm, vô số thần quang vỡ vụn, kiếm quang tung hoành trong trời đất.
Trên tường thành, tất cả cường giả Đế tộc đều đang nhìn chằm chằm vào Diệp Quân. Lúc này, trong mắt bọn họ đều lộ ra sự sợ hãi sâu sắc.
Sắc mặt Đế Lăng đột nhiên trở lên dữ tợn, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, ông ta lại bị Diệp Quân đè xuống mà đánh, đây chính là sự sỉ nhục. Ông ta bỗng nhiên nhảy lên, sau đó một quyền hung hăng đập về phía Diệp Quân ở xa xa.
Đế Diệt Chi Quyền!
Một quyền này ông ta tung ra, quyền thế ngút trời giống như triệu khoảnh nước lũ từ trong trời đất hội tụ lại, sau đó hung hăng lao về phía Diệp Quân.
Uy lực một đòn quyền này của ông ta hoàn toàn không phải là thứ mà Đế Thừa trước đó có thể so sánh được, ý chí Đại Đế ẩn chứa bên trong cũng vô cùng khủng khiếp. Lúc này trong trời đất đều trở lên hư ảo, hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh một đòn quyền này của ông ta.
Mà cách đó không xa, Diệp Quân giơ tay lên, một nhát kiếm chém xuống.
Vụt!
Một nhát kiếm này vừa hạ xuống, trời đất trực tiếp bị cắt ra, sức mạnh của Đế Diệt Chi Quyền cũng bị vỡ tan trong nháy mắt. Kiếm thế cường đại lại đánh bay Đế Lăng ra ngoài thêm lần nữa. Khi ông ta đập mạnh vào tường thành Đế Thành, tường thành Đế Thành rung chuyển kịch liệt, giống như là một trận động đất lớn, mà thân xác Đế Lăng lúc này cũng bị rạn nứt, máu tươi không ngừng chảy ra.
Một nhát kiếm làm trọng thương!
Trong trời đất vô cùng yên lặng!
Diệp Quân cầm kiếm chậm rãi đi về phía Đế Thành, hắn bỗng nhiên gầm lên giận dữ: “Phạn Chiêu Đế, cút ra đây!”
“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi lại giỏi rồi sao?”
Giọng nói vừa dứt, cổng thành Đế Thành đột nhiên mở ra, một người phụ nữ chậm rãi đi ra, mà khi cô ta bước ra, kiếm thế ngút trời của Diệp Quân lại bị bức lui.
Phạn Chiêu Đế!
Chương 2657: Chôn vùi
Phạn Chiêu Đế từ từ bước tới, cô ta mặc một chiếc áo đỏ, những luồng khí tức Ác Đạo đáng sợ di chuyển quanh người, những khí tức đó giống như máu đông, lúc di chuyển, khí tức Ác Đạo giữa trời đất dâng trào cuồn cuộn như thủy triều, đáng sợ vô cùng.
Còn dưới chân cô ta, mặt đất bắt đầu nhanh chóng biến thành màu đỏ như máu, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh lan tràn khắp bốn phía, cho dù là kiếm ý đáng sợ phát ra từ người Diệp Quân, cũng không chống lại sức mạnh Ác Đạo khủng bố này được, bị ép phải lùi liên tục.
Thấy cảnh này, những cường giả Đế tộc trên tường thành kia vô cùng ngạc nhiên.
Hai người này thật sự đều đến từ nền văn minh Bỉ Ngạn gì đó à?
Đế Lăng nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế bước từ từ về trước dưới tường thanh, biểu cảm cũng nghiêm trọng vô cùng, sau khi người phụ nữ này xuất hiện, tạo thành một loại cảm giác áp bức khủng bố cho tất cả mọi người trong trời đất, thật sự quá đáng sợ rồi.
Lại nhìn Phạn Chiêu Đế lần nữa, hai mắt Diệp Quân đột nhiên từ từ trở nên đỏ như máu.
Lăng Tiêu!
Thiên Thần!
Tam tỷ!
Thù mới hận cũ, hôm nay sẽ báo hết!
Ầm!
Hai mắt Diệp Quân đột nhiên trở thành một biển máu, một cột máu xông ra từ người hắn, chớp mắt khu vực hắn đang đứng trở thành một biển máu cuồn cuộn.
Huyết mạch phong ma!
Khi huyết mạch phong ma xuất hiện, khí tức của Diệp Quân lại tăng vọt điên cuồng lên lần nữa, sau đó lúc mọi người còn đang kinh ngạc, trong người Diệp Quân đột nhiên lại xuất hiện một luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ.
Huyết mạch phàm nhân!
Hai loại sức mạnh huyết mạch quét sạch bầu trời!
Sau khi hai loại sức mạnh huyết mạch xuất hiện, lúc này khí tức của Diệp Quân đã ngang bằng với khí tức Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế!
Trên tường thành Đế Thành, một đám cường giả Đế tộc cực kì sợ hãi, lại có hai loại sức mạnh huyết mạch đặc biệt, hơn nữa, hai loại sức mạnh huyết mạch này còn đáng sợ như vậy!
Bọn họ thân là Đế tộc, thật ra huyết mạch cũng khá đặc biệt, đương nhiên, trải qua bao nhiêu năm như vậy, huyết mạch này đã càng ngày càng yếu, suy cho cùng, loại gia tộc Đại Đế như bọn họ, nếu không có đại đế mới xuất hiện, huyết mạch lưu truyền cho vô số đời sau, thì nó càng ngày càng yếu, cuối cùng thậm chí sẽ biến mất hoàn toàn.
Lúc này thấy hai loại huyết mạch khủng bố của Diệp Quân, một đám cường giả Đế tộc đều kinh ngạc vô cùng, vì huyết mạch của Diệp Quân rõ ràng còn mạnh hơn huyết mạch Đế tộc trên người bọn họ nhiều.
Đế Lăng là người đầu tiên nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, trong lòng cũng kinh ngạc vô cùng: “Sao có thể?”
Phía dưới, Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nhìn Diệp Quân, sau khi Diệp Quân kích hoạt hai loại huyết mạch đặc biệt, khí tức tăng vọt điên cuồng, nhưng, hai loại khí tức đều tiếp cận người cô ta.
Vù!
Đúng lúc này, một tiếng kiếm vang lên.
Một biển máu kiếm quang xé toạc qua từ giữa sân.
Dưới sự tăng cường của hai luồng sức mạnh huyết mạch, Diệp Quân còn kích hoạt cả kiếm ý vô địch của mình.
Có thể gọi là dùng hết toàn lực.
Đối diện với người phụ nữ trước mặt, tất nhiên hắn sẽ không xem thường hay giữ sức gì.
Nhát kiếm này vừa đánh ra, một kiếm thế cuồn cuộn ngất trời đã đè ép mọi cường giả Đế tộc trong sân đến nghẹt thở, như cảm nhận được sự đe dọa, khoảnh khắc này mọi phù văn trên tường thành Đế Thành đều khởi động, những luồng phù văn thần quang như cái khiên, bảo vệ cả Đế Thành, nhưng kiếm thế kia quá mạnh, đè lên khiến cả tòa thành bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Còn ở nơi xa, nhát kiếm kia của Diệp Quân đã giết tới trước mặt Phạn Chiêu Đế, đối diện với nhát kiếm ghê sợ này, trong mắt Phạn Chiêu Đế không biến động tí nào, cô ta duỗi một ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng chỉ một cái, nháy mắt, nhát kiếm kia của Diệp Quân còn cách mặt cô ta nửa trượng đã bị đè ép tại chỗ!
Kiếm ý!
Sức mạnh huyết mạch phong ma!
Sức mạnh huyết mạch phàm nhân!
Sức mạnh Ác Đạo!
Mấy loại sức mạnh điên cuồng hòa quyện khu vực hai người đang ở, đặc biệt là huyết mạch phong ma của Diệp Quân, nó và sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cắn xé lẫn nhau!
Thời không Đế Thành là nơi cực kì kiên cố, nhưng lúc này, khu vực Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân đang ở đã biến thành tro bụi, mảnh thời không này đã hoàn toàn không chịu nổi sức mạnh của hai người.
Thấy cảnh này, hai tay Đế Nam dẫn đầu Đế tộc từ từ nắm chặt lại, sắc mặt ông ta cực kì khó coi, ông ta không ngờ nền văn minh Bỉ Ngạn này lại xuất hiện yêu quái, loại nhân vật này thật sự quá nghịch thiên, nếu cho thêm chút thời gian trưởng thành nữa, lúc đó, cho dù gia tộc Đại Đế, e là cũng không thể làm gì được loại quái vật này.
Nghĩ tới đây, Đế Lăng lập tức nảy sinh ý giết người, ông ta quay đầu nhìn ông già bên cạnh, ông già hội ý, gật đầu, lặng lẽ lùi lại.
Đế Lăng quay đầu nhìn Diệp Quân nơi xa, loại thiên tài yêu quái này nhất định phải chết ở đây, không thể để chạy trốn, nếu không, sau này thảm họa sẽ không dừng lại.
Nơi xa, hai ngón tay của Phạn Chiêu Đế đột nhiên thu lại thành nắm, sau đó bỗng vung một đấm về phía trước mặt.
Vừa đánh đám này ra, vô số sức mạnh Ác Đạo như núi lửa phun trào, nuốt chửng ngàn dặm, sức mạnh Ác Đao ghê gớm nháy mắt đã khiến hai loại sức mạnh huyết mạch và hai loại kiếm ý phải lùi lại, chính khu vực thời không mà Diệp Quân đang đứng cũng bắt đầu sụp đổ chôn vùi từng tầng một!
Chương 2658: Ngang tài ngang sức
“Lên!”
Lúc này, Diệp Quân bỗng gầm thét, chỉ thấy tay trái của hắn nhẹ nhàng nâng lên, trong người, vô số kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch xông ra, hai loại kiếm ý hóa thành những luồng kiếm quang đáng sợ điên cuồng hòa quyện với những luồng sức mạnh Ác Đạo ở gần hắn, tiếp đó, lại vô cùng vất vả, sức mạnh Ác Đạo bây giờ của Phạn Chiêu Đế so với vũ trụ cấp mười, đã mạnh hơn không chỉ mười một lần!
Giữa trời đất, nhiều loại sức mạnh hòa quyện, lúc này kiếm ý trật tự và kiếm ý vô địch còn có sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đều đã từ từ rơi xuống thế yếu.
Tay phải Diệp Quân từ từ nắm chặt kiếm Thanh Huyên trong tay, kiếm Thanh Huyên rung chuyển dữ dội, những luồng kiếm ý đáng sợ không ngừng tràn ra từ kiếm, tiếp đó, nhưng những luồng sức mạnh Ác Đạo trước mặt hắn lại như tường đồng vách sắt, hoàn toàn không lay chuyển gì!
Diệp Quân đột nhiên nhún người nhảy lên, một nhát kiếm chét về phía Phạn Chiêu Đế!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Kiếm kĩ của nhát kiếm này thi triển ra, vào lúc này kiếm thế của Diệp Quân biến chất, kiếm ý mạnh mẽ và sức mạnh huyết mạch phản công, ép buộc áp chết ác niệm cuồn cuộn của Phạn Chiêu Đế.
Nhưng đúng lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên bước về trước một bước, bước này vừa hạ xuống, vô số sức mạnh Ác Đạo từ dưới chân cô ta xông lên trời, đè bẹp sức mạnh huyết mạch và kiếm ý của Diệp Quân, đồng thời, cô ta vung một đấm tới, tức thời vô số sức mạnh Ác Đạo nhấn chìm Diệp Quân như sóng.
Những tiếng nổ không ngừng vang lên giữa trời đất, trong mắt của vố cường giả trên tường Đế Thành, kiếm quang kia đã bị một đấm đánh rung chuyển cho lùi lại liên tục, nháy mắt đã lùi xa chục ngàn trượng.
Trong kiếm quang chính là Diệp Quân!
Khi Diệp Quân dừng lại, sức mạnh huyết mạch và kiếm ý quanh người hắn bị sức mạnh Ác Đạo đánh tan, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, suy nghĩ của hắn chuyển động, mọi kiếm ý và sức mạnh huyết mạch bị đánh tan ngưng tụ lại lần nữa.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Phạn Chiêu Đế nơi xa, Phạn Chiêu Đế cũng nhìn hắn, mặt cô ta vô cảm, một tay giấu sau người nắm chặt, còn quanh người co ta, vô số sức mạnh Ác Đạo cuộn trào mãnh liệt như thủy triều, khủng bố vô cùng.
Đáng sợ nhất là, sau khi cô ta ra tay, sức mạnh Ác Đạo của cô ta lại tăng mạnh liên tục.
Trên tường thành Đế Thành, Đế Lăng dẫn đầu nhìn Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế nơi xa, trong mắt đầy kiêng dè, thực lực của hai người này, đều mạnh hơi quá đáng, đặc biệt là Phạn Chiêu Đế, sức mạnh Ác Đạo cuồn cuộn, đúng là khủng bố!
Quả nhiên để cô ta tiếp tục cắn xé như vậy, với sức mạnh Ác Đạo vô biên của vũ trụ, rất có thể cô ta sẽ thành Đại Đế!
Sẽ thành Đại Đế!
Đế Lăng không dám nghĩ sâu hơn.
Ngoài Phạn Chiêu Đế này, sức chiến đấu của Diệp Quân cũng mạnh vô lí, hai loại sức mạnh huyết mạch, thêm hai loại kiếm ý, trong tình huống tương tự, tuyệt đối là sự tồn tại vô địch, nhưng lại gặp phải một người phụ nữ còn biến thái hơn!
Nơi xa, Phạn Chiêu Đế nhìn Diệp Quân, tay trái nhẹ vuốt vạt áo, hời hợt nói: “Chỉ như vậy thôi à?”
Vừa dứt lời, trời đất đột nhiên trở nên im lặng.
Chẳng lẽ người phụ nữ này còn chưa dùng toàn lực?
Trong Đế tộc, vô số cường gia khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế, bao gồm cả Đế Lăng dẫn đầu.
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế, quanh người hắn, huyết mạch phong ma, huyết mạch phàm nhân dâng trào điên cuồng, huyết mạch phong ma đột nhiên sôi mạnh, khoảnh khắc tiếp theo, huyết mạch phong ma của hắn rời khỏi cơ thể, lao thẳng về phía những sức mạnh Ác Đạo giữa trời đất của Phạn Chiêu Đế.
Huyết mạch phong ma là ác!
Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng là ác!
Thật ra hai cái này có thể chiếm đoạt lẫn nhau!
Đương nhiên, hôm nay bên này và bên kia đều rất phẫn nộ, vì trước khi chưa gặp huyết mạch phong ma, sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế có thể cắn xé tất cả mọi điều ác trên đời, bất kì ác niệm nào cũng phải phục tùng, nhưng sau khi gặp huyết mạch phong ma, nó phát hiện, nó không chiếm đoạt huyết mạch phong ma được!
Huyết mạch phong ma cũng như vậy, mặc dù nó là huyết mạch, nhưng thật ra cũng là một loại tà ác, trước đây, nó có thể cắn nuốt mọi đồ vật có liên quan với ác niệm, nhưng lúc này, nó cũng không biết phải làm sao với sức mạnh Ác Đạo này.
Hai loại sức mạnh đều không phục!
Khiêu chiến lẫn nhau!
Phạn Chiêu Đế lạnh nhạt nhìn sức mạnh huyết mạch phong ma của Diệp Quân, sau đó cô ta nhìn Diệp Quân: “Có phải nên đốt cháy cả thân thể lẫn linh hồn không?”
“Cô ngông cuồng gì hả?”
Đúng lúc này, trong người Diệp Quân, Tiểu Tháp đột nhiên hóa thành một luồng kim quang hung hăng đâm vào Phạn Chiêu Đế, nhưng bị Phạn Chiêu Đế đàn áp tại chỗ dễ như chơi.
Cũng chính lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ, bấy giờ hai loại kiếm ý và huyết mạch phàm nhân trong cơ thể được hắn nâng cao tới tột bậc!
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Nhát kiếm này, kiếm thế của Diệp Quân dâng trào điên cuồng, đạt đến một cực hạn, tiếp đó, Phạn Chiêu Đế chỉ nhẹ nhàng chỉ một phát, nháy mắt một luồng sức mạnh Ác Đạo đáng sợ đã trấn áp hắn tại chỗ, hai loại kiếm ý lập tức bị đánh tan, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, hai loại kiếm ý lại được Diệp Quân ngưng tụ, có điều, hắn vẫn không thể chém vỡ sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế!
Tay trái Phạn Chiêu Đế từ từ mở ra, thời không vốn bị phá vỡ giữa trời đất tuôn ra vô số sức mạnh Ác Đạo, chỉ nháy mắt, ngoài Đế Thành đã biến thành một biển máu vô tận, sức mạnh Ác Đạo ghê gớm đè lên khiến cả Đế Thành rung chuyển dữ dội, đáng sợ nhất là, trận pháp phòng ngự ngoài Đế Thành đã bắt đầu khó ngăn chặn nổi, trên tường thành xuất hiện vết nứt mạng nhện chi chít.
Phạn Chiêu Đế từ từ bước về phía Diệp Quân nơi xa, cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Ta là thân xác Vạn Kiếp, sinh ra từ điều ác, điều ác trên đời không hết, ta không chết, đừng nói ngươi, dù để người nhà của ngươi ra đây, cũng không giết chết được ta!”
Chương 2659: Đạo Trật Tự
Thân xác Vạn Kiếp!
Sinh ra từ điều ác!
Vào giây phút này, Diệp Quân mới ý thức được một chuyện, trước đây Phạn Chiêu Đế chính là Ác Đạo, đã thế cô ta còn tu luyện Vạn Kiếp Địa Ác Đạo, hơn nữa, khắp thế gian này nơi đâu cũng có Vũ Trụ Kiếp, bởi vì Vũ Trụ Kiếp bắt nguồn từ ác niệm chúng sinh, sinh ra để đối phó với chúng sinh bất diệt, ác niệm không chấm dứt, ác niệm không chấm dứt, Phạn Chiêu Đế sẽ không chết.
Vậy giết cô ta thế nào đây?
Diệp Quân đứng nơi xa xa nhìn Phạn Chiêu Đế, lúc này Phạn Chiêu Đế chỉ im lặng đứng đó, nhưng lại có vô số ác niệm vô tận trong trời đất đang cuồn cuộn tụ tập tới chỗ cô ta, khi những ác niệm này nhìn thấy Phạn Chiêu Đế, chúng nhảy cẫng lên reo hò, cực kỳ vui mừng.
Chỉ cần có cái ác, thân xác Vạn Kiếp của cô ta có thể còn mãi không chết đi, pháp không thể xâm phạm, đạo không thể tiêu diệt!
Loại Đại Đạo này cực kỳ khó thấy trong toàn bộ vũ trụ này, hơn thế, hôm nay Phạn Chiêu Đế lại đột ngột đi ra ngoài.
Chưa từng có người nào đạt tới Đại Đạo!
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, hắn cúi xuống nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, kiếm Thanh Huyên như đã cảm nhận được chiến ý của chủ nhân, lập tức run lên bần bật, tiếng kiếm không ngừng vang lên bên tai, từng luồng chiến ý quét sạch thế giới.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế, cười to nói: “Đánh tiếp!”
Vừa dứt lời, kiếm quang đã xé nát mọi thứ và chém thẳng về phía Phạn Chiêu Đế.
Đã đến lúc này rồi, Diệp Quân không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ phải liều mạng một phen, trận chiến này, vì bản thân hắn, vì cả nền văn minh Bỉ Ngạn, và vì những người anh em đã khuất.
Đối mặt với một kiếm này của Diệp Quân, vẻ mặt Phạn Chiêu Đế vẫn bình tĩnh như không, cô ta chỉ vung tay áo lên, vô số sức mạnh Ác Đạo nhấn chìm Diệp Quân ở xa xa như thủy triều.
Kiếm quang!
Sức mạnh Ác Đạo!
Hai luồng sức mạnh này vừa tiếp xúc với nhau đã điên cuồng chém giết, khu vực họ đang đứng lập tức tan thành bột phấn trong chốc lát, thời không vũ trụ này hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh của hai người họ.
Vào giây phút này Diệp Quân đã quên mất sống chết mà dốc toàn bộ sức lực ra đánh một trận, mỗi nhát kiếm đều là cực hạn của hắn. Tuy nhiên, cho dù hắn có vung kiếm Thanh Huyên trong tay như thế nào đi nữa cũng không thể làm gì Phạn Chiêu Đế, sức mạnh Ác Đạo của cô ta mạnh đến mức kiếm Thanh Huyên không tài nào đập tan được!
Vì huyết mạch phong ma và kiếm ý vô địch mà giờ phút này Diệp Quân càng đánh càng mạnh, nhưng sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng càng đánh càng mạnh.
Hai người đều thuộc kiểu càng đánh càng hăng!
Một đám cường giả Đế tộc đứng ở một bên trực tiếp chứng kiến trận đánh của hai người,cho dù là Diệp Quân hay Phạn Chiêu Đế, sức chiến đấu họ phô ra cũng rất kinh khủng.
Còn mạnh hơn các cường giả Bán Bộ Đạo Chi Ngoại rất nhiều!
Đế Lăng dẫn đầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt không hề che giấu ý muốn giết chóc, thù hận giữa Đế tộc và nền văn minh Bỉ Ngạn không thể nào hòa giải được, do đó, chàng kiếm tu trẻ tuổi ở trước mặt này sẽ phải chết, nếu không sau này Đế tộc sẽ gặp phải đại họa.
May thay, thanh niên này không sinh ra trong gia tộc Đại Đế, nếu không ông ta cũng không nỡ.
Nếu một thiên tài yêu nghiệt như thế này sinh ra trong gia tộc Đại Đế, vào những năm tháng Đại Đế không xuất hiện, vậy thì rất đáng sợ, đủ để ảnh hưởng đến kết cục của toàn bộ vũ trụ thời đại Đế Giả, bởi vì gia tộc Đại Đế sẽ điên cuồng đào tạo, thậm chí còn đưa ra cả đế binh.
May thay! May thay!
Đế Lăng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải người của gia tộc Đại Đế, vậy Đế tộc bọn họ không cần sợ gì nữa.
Đằng xa, Diệp Quân càng đánh càng hăng, kiếm ý vô địch của hắn đang điên cuồng chiến đấu, tăng lên không ngừng, mỗi một kiếm vung ra cũng có thể chém hết mọi thứ, tất cả Pháp Tắc lẫn Đạo Tắc trong thế giới này khi ở trước mặt thanh kiếm của hắn đều chỉ như tờ giấy dán, sức mạnh cực kỳ đáng sợ.
Nhưng khi Phạn Chiêu Đế đối mặt với kiếm Thanh Huyên và kiếm ý, cho dù hắn có tấn công dữ dội đến nhường nào cô ta vẫn có thể bình tĩnh, ung dung chống trả.
Trên tường thành, Đế Lăng nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế, một lát sau, không biết ông ta phát hiện ra thứ gì mà vẻ mặt lập tức thay đổi, cả kinh nói: “Cô ta đang dựa vào chiến đấu để hấp thu toàn bộ sức mạnh Ác Đạo vô tận đang tồn trữ trong cơ thể cô ta!”
Khi phát hiện ra điều này, Đế Lăng vô cùng sợ hãi!
Vào giây phút này ông ta mới biết được, sau khi Phạn Chiêu Đế nuốt chửng hết đế vực ác niệm, cô ta vẫn chưa hấp thụ hoàn toàn những ác niệm đó, thật ra chuyện này cũng bình thường, đế vực này có bao nhiêu sinh linh, bọn họ có bao nhiêu ác niệm chứ?
Sau khi cô ta hấp thu vào trong cơ thể xong, hoàn toàn không thể tiêu hóa hết chúng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn được, thông qua chiến đấu cô ta sẽ có thể hấp thu nuốt chửng lượng ác niệm đó, một khi cô ta hấp thu toàn bộ những ác niệm đó....
Đế Lăng không dám nghĩ nữa!
Lúc này, một ông lão đột nhiên đi đến bên cạnh Đế Lăng, ông ta trầm giọng nói: “Bọn ta đã chuẩn bị xong, ra tay luôn hay thế nào?”
Đế Lăng nhìn chằm chằm Phạn Chiêu Đế ở phía xa, siết chặt hai nắm tay lại, một lúc sau, ông ta nói: “Đợi thêm một chút!”
Mặc dù ông lão hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi lại mà lui sang một bên.
Giờ phút này trận tráp trên tường thành đã được khởi động, một lồng bảo hộ mang theo luồng năng lượng mạnh mẽ bao phủ cả đế thành.
Vì sức mạnh của Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế thật sự quá mạnh, nếu không khởi động trận pháp này, sức mạnh của hai người họ đã đánh nát Đế Thành từ lâu, sức mạnh của hai người, giờ đã mạnh đến bất thường.
Bên trong Tiểu Tháp, hiện tại Tổ Đạo cũng đang chú ý đến trận chiến này, y còn nóng lòng hơn bất kỳ ai.
Nếu Diệp Quân thất bại, mọi chuyện sẽ kết thúc.
Nhưng tình hình cuộc chiến hiện tại, đúng là Phạn Chiêu Đế có chút nghịch thiên, hơn nữa, y nhìn thoáng qua cũng có thể nhìn ra Phạn Chiêu Đế vẫn chưa đến cực hạn.
Nhìn cuộc chiến bên ngoài, vẻ mặt Tổ Đạo càng u ám hơn, lúc này y đang nghĩ xem có nên cướp lấy Tiểu Tháp rồi chuồn lúc thấy tình thế không ổn hay không.
Bên ngoài, cuộc chiến càng ngày càng ác liệt.
Thật ra thì huyết mạch phong ma của Diệp Quân và sức mạnh Ác Đạo đó đánh nhau rất khốc liệt, giây phút này hai luồng sức mạnh đã đánh nhau ra tia lửa, sức mạnh Ác Đạo vô tận điên cuồng đập vào dòng huyết mạch phong ma liên miên không ngớt, mỗi lần va chạm đều sẽ khiến cho vũ trụ tinh hà rung lên kịch liệt, hai luồng sức mạnh mạnh mẽ này khuếch tán ra ngoài phá tan tất cả!
Bình thường, các cường giả Chân Thánh sẽ không đến tham dự những trận chiến như thế này, chỉ cần đến gần một chút sẽ về với cát bụi ngay, trên tường thành của Đế tộc, hiện tại đã có rất nhiều cường giả Đế tộc đã tỏ ra sợ hãi, xét theo tình hình hiện tại của trận chiến, bọn họ ra khỏi thành là chết ngay!
Trận chiến kịch liệt nhất chính là trận chiến giữa Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế, Đại Đạo của hai người hoàn toàn trái ngược nhau, một người là trật tự Đại Đạo, một người là Ác Đại Đạo, hai luồng Đại Đạo điên cuồng nhất trong tự nhiên va vào nhau, năng lượng sinh ra khi hai luồng Đại Đạo ấy va vào nhau đã đủ để đánh tan toàn bộ đế vực.
Nếu không phải vì Đại Đế năm đó đã để lại trận pháp bảo vệ trên đế thành thì e rằng đế thành cũng đã hóa thành tro bụi từ lâu.
Sâu trong đế thành, vô số luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng xuất hiện.
Những khí tức này đã khóa thần thức lại với Diệp Quân,chỉ cần Diệp Quân trốn đi, bọn chúng sẽ lập tức ra tay, nếu không thể đánh bại Phạn Chiêu Đế họ cũng sẽ ra tay.
Chuyện bên trong gia tộc Đại Đế, không phải là chuyện người bình thường có thể nghĩ đến.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, một tiếng vang lớn vang lên từ phía xa, ngay sau đó, huyết mang và kiếm quang chợt xông ra, dưới ánh nhìn của mọi người, luồng kiếm quang lùi về sau gần vạn trượng.
Diệp Quân dừng lại, vào lúc này, kiếm ý chỗ hắn đứng bị sức mạnh Ác Đạo liên tục chèn ép thành một cái vòng nhỏ.
Bắt đầu trấn áp Đại Đạo!
Phạn Chiêu Đế đứng ở phía xa, lúc này đây bộ huyết bào cô ta đang mặc càng diêm dúa hơn, đôi mắt còn lóe lên ngọn lửa rực máu hừng hực, khí tức cường đại lan ra khắp nơi, không chỉ có hai loại kiếm ý của Diệp Quân không thể chịu được, mà ngay cả màn sáng bảo vệ mà trước kia Đại Đế dựng cũng đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, có thể vỡ tan bất kỳ lúc nào.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hai loại kiếm ý đã bị sức mạnh Ác Đạo áp chế lùi lại quanh người hắn.
Khi trấn áp Đại Đạo này xuất hiện thêm lần nữa, cảm giác bất lực chợt hiện lên trong đầu hắn.
Hơn nữa, sức mạnh Ác Đạo trên người Phạn Chiêu Đế vẫn không ngừng tăng lên điên cuồng, giống như không có giới hạn vậy.
Vào lúc này, trật tự kiếm ý và kiếm ý vô địch của hắn đều đã bị trấn áp.
Diệp Quân hít một hơi thật sâu, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, đang định ra tay thêm một lần nữa thì lúc này, một giọng nói vang lên ngay trong đầu hắn: “Chúng ta sẵn sàng tuân theo trật tự kiếm chủ!”
Đó là âm thanh của giáo chủ!
m thanh này vang lên rồi, ngay sau đó, rất nhiều luồng âm thanh khác cũng ồ ạt vang lên!
Là âm thanh của toàn bộ sinh linh ở nền văn minh Bỉ Ngạn!
Dưới sự tuyên truyền của giáo chủ, những chuyện đang xảy ra ở chiến trường Bỉ Ngạn nhanh chóng lan truyền khắp nơi ở nền văn minh Bỉ Ngạn, khi biết thánh tử Diệp Quân đang chiến đấu vì nền văn minh Bỉ Ngạn, tất cả sinh linh ở nền văn minh Bỉ Ngạn đều lựa chọn tín ngưỡng Diệp Quân không hề do dự!
Bọn họ không hề nghĩ nhiều đến việc tín ngưỡng vào Diệp Quân!
Bởi vì trong lòng bọn họ, Diệp Quân chính là thánh tử của nền văn minh Bỉ Ngạn, là vị cứu tinh của nền văn minh Bỉ Ngạn!
Tín ngưỡng hắn là lẽ dĩ nhiên!
Cùng với toàn bộ sự tín ngưỡng của chúng sanh ở nền văn minh Bỉ Ngạn, trật tự kiếm ý của Diệp Quân chợt biến đổi long trời lở đất, từng luồng sức mạnh tín ngưỡng biến thành trật tự kiếm ý bay lên cao, lập tức đẩy lùi luồng sức mạnh Ác Đạo xung quanh hắn!
Biến cố đột ngột xuất hiện khiến mọi người trong sân đều hoảng sợ!
Đạo Trật Tự!
Khí tức kiếm ý của Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, càn quét thế giới như dòng nước lũ, vào lúc này, thậm chí sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế cũng bị đẩy lùi.
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt bình tĩnh, không nhân cơ hội ra tay.
Chương 2660: Ngươi đi đi
Vào giờ phút này, kiếm đạo trật tự của Diệp Quân đã xảy ra những biến hóa kinh thiên động địa, tình thế cũng đảo ngược trong phút chốc.
Chúng sinh đều tín ngưỡng!
Trong tay Diệp Quân, kiếm Thanh Huyên không ngừng lắc lư, từng dòng kiếm ý trật tự không ngừng tuôn ra, tràn ngập khắp đất trời.
Diệp Quân cảm nhận được kiếm Thanh Huyên trong tay ẩn chứa kiếm ý trật tự đáng sợ, hắn hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn Phạn Chiêu Đế. Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đột nhiên biến thành một mảnh kiếm quang cao ngất phóng thẳng lên trời, ngay sau đó hung hăng chém mạnh xuống, nhát kiếm này chém xuống, vậy mà đã xé toạc vô số sức mạnh Ác Đạo. Lúc này, Phạn Chiêu Đế đột nhiên chỉ tay, cái chỉ tay này chỉ trúng vào trên mũi kiếm của kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.
Bùm!
Muôn vàn huyết mang vỡ tan, Phạn Chiêu Đệ bị thanh kiếm này chém liên tục lùi lại, mà trong quá trình cô ta lùi lại, sức mạnh Ác Đạo quanh cô ta đã bị kiếm của Diệp Quân đánh tan!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám người Đế Lăng trên tường thành nhất thời tối sầm lại.
Phạn Chiêu Đế nhanh chóng dừng lại, cô ta nhẹ nhàng nắm chặt lòng bàn tay lại, sức mạnh Ác Đạo vốn đã bị đánh tan nhanh chóng ngưng tụ lại lần nữa.
Đại đạo ngưng tụ!
Lúc này, Diệp Quân lại hóa thành một đạo kiếm quanh hung hăng chém mạnh về phía Phạn Chiêu Đế, khoảnh khắc kiếm giáng xuống, âm thanh kiếm bay lên trời vang vọng khắp toàn bộ Đế Vực, khu vực thời không mà Phạn Chiêu Đế nói đó, vô số sức mạnh Ác Đạo bị ép lõm vào!
Đối mặt với kiếm của Diệp Quân, Phạn Chiêu Đế không những không lùi bước mà còn tiến lên, hóa thành một đạo huyết mang lao về phía hắn!
Kiếm ý trật tự va chạm với sức mạnh Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế, giống như kỵ binh giao chiến, hai đại đạo đáng sợ đang hướng về nhau, trước khi va chạm, mọi thứ trong trời đất đều đã bị xé nát, ngay cả đại trận Đại Đế bảo vệ ở phía xa xa cũng bị vỡ vụn, dọa cho đám cường giả Đế tộc vội vàng tu sửa!
Bùm!
Hai người vừa va chạm, giữa trời đất đột nhiên nổ ra một làn sóng chấn động đáng sợ, làn sóng xung kích này trong nháy mắt hủy diệt tất cả, Đế Vực cũng suýt chút nữa bị phá hủy, sau khi vô số cường giả Đế tộc liên thủ lại, vẫn có thể chống đỡ được làn sóng xung kích đại đạo đáng sợ này.
Tất cả cường giả Đế tộc sợ hãi nhìn về phía xa, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi!
Ở phía xa, Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế cũng dừng lại.
Diệp Quân đứng cầm trường kiếm trong tay, quanh người tản ra vô số kiếm ý trật tự, sau khi được chúng sinh nền văn minh Bỉ Ngạn tín ngưỡng, lúc này hắn đã chỉ cảm thấy kiếm ý của mình có uy lực vô hạn.
Ở phía xa, Phạn Chiêu Đế lặng lẽ đứng nhìn, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, kiếm ý của Diệp Quân mặc dù đã trải qua biến hóa kinh thiên động địa, nhưng vẫn không thể đè bẹp được cô ta.
Diệp Quân đột nhiên cười lớn, hắn đang chuẩn bị ra tay, đúng vào lúc này, một bóng người đột nhiên chậm rãi đi ra từ trong cơ thể hắn.
Là một người phụ nữ!
Người đi ra chính là Phạn Thiện!
Nhìn thấy Phạn Thiện, Diệp Quân nhất thời sững sờ.
Phạn Thiên chỉ bước một bước đã đến được trước mặt Phạn Chiêu Đế, cô ta đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Quân, khẽ mỉm cười: "Có thể đoán được thân phận của ta không?"
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện: "Cô có quan hệ với Phạn Chiêu Đế!"
Phạn Thiện mỉm cười xinh đẹp: "Đoán được một nửa, ta thực sự có quan hệ với cô ta."
Diệp Quân hơi nheo mắt lại, chỉ nghe thấy Phạn Thiện lại nói: "Ta chính là thiện niệm của cô ta, nhưng ta vẫn còn một thân phận khác, đó chính là Sáng Thế Đế Thần!"
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện, không nói gì.
Phạn Chiêu Đế nhìn Phạn Thiện, cũng không nói gì.
Phạn Thiện đột nhiên quay đầu nhìn về phía Phạn Chiêu Đế, cười nói: "Có phải cô cũng rất bất ngờ không?"
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm vào cô ta, vẫn không nói gì, hiển nhiên, cô ta không biết chuyện này.
Phạn Thiện cười nói: "Ác Đạo có muôn đời, cô cho rằng cô mới là đời cuối cùng sao? Không, Thiện Đạo mới là đời cuối cùng, sau khi chúng ta dung hợp, ngươi chính là ta, ta chính là người, thiện ác là một, vô địch mọi thời đại."
Phạn Chiêu Đế nhìn chằm chằm vào Phạn Thiện ở trước mặt: "Cô là đòn cuối cùng mà chủ nhân bút Đại Đạo để lại."
Phạn Thiện mỉm cười nói: "Đúng!"
Phạn Chiêu Đế im lặng không nói, lông mày hơi cau lại.
Chủ nhân bút Đại Đạo!
Xa xa, sắc mặt Diệp Quân âm trầm như nước, hắn không ngờ chủ nhân bút Đại Đạo lại có âm mưu thâm sâu như vậy.
Phạn Thiện nhìn Phạn Chiêu Đế: "Cô yên tâm đi, thực lực của cô hiện tại mạnh hơn ta, chúng ta dung hợp, Đại Đạo dung hòa, vẫn sẽ là cô làm chủ, dĩ nhiên, ta chính là cô, cô chính là ta, ta vốn chính là một phần đạo của cô, nói cách khác, cô cũng chính là một phần đạo của ta!"
Sau khi Phạn Chiêu Đến trầm ngâm một lúc, nói: "Tới đi!"
Phạn Thiện đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo bảo ta gửi tới cho ngươi một câu, ngươi còn quá trẻ tuổi."
Dứt lời, cô ta hóa thành một đạo tia sáng, đột nhiên biến mất giữa lông mày của Phạn Chiêu Đế.
Bùm!
Trong phút chốc, khí tức của Phạn Chiêu Đế điên cuồng tăng vọt, chỉ trong nháy mắt, đại trận đại đế bảo vệ phía xa đã tan vỡ, biến thành tro bụi, một số cường giả Đế tộc dẫn đầu tan thành mây khói, những cường giả Đế tộc còn lại cũng điên cuồng rút lui, cách xa khu vực này.
Mà ở xa xa, kiếm ý trật tự của Diệp Quân cũng bị trấn áp, ngay cả huyết mạch phong ma cũng bị lập tức trấn áp, căn bản không thể nhúc nhích được.
Diệp Quân cầm kiếm Thanh Huyên chặn trước mặt, nhưng chỉ trong chớp mắt, thanh kiếm của hắn đã bắt đầu nứt ra.
Núi Phạn Tịnh.
Chủ nhân bút Đại Đạo ngồi trước bàn cờ, ông ta viết một chữ, trên mặt không thể kìm được nở một nụ cười: "Thiên Mệnh Váy Trắng, ván này, cuối cùng vẫn là ta thắng rồi."
Năm đó ông ta và Thiên Mệnh Váy Trắng đã đánh cược ở đây, đôi bên chỉ dùng đầu óc, không thể tự mình ra tay.
Mà bây giờ, ông ta đã thắng.
Phạn Chiêu Đế dung hợp hai đạo thiện ác, bước vào cảnh giới Đạo Chi Ngoại, hàng triệu Diệp Quân cũng không phải là đối thủ!
Nụ cười trên miệng chủ nhân bút Đại Đạo dần dần mở rộng.
Bên trong Tiểu Tháp, sắc mặt Tổ Đạo tái nhợt, ngã thẳng xuống đất.
Ngoài Đế tộc, nhìn kiếm Thanh Huyên đã nứt mẻ trong tay, Diệp Quân sững sờ, một giây sau, hắn mở rộng lòng bàn tay, lấy Tiểu Tháp ra, nhìn Tiểu Tháp trước mặt, hắn nhẹ giọng nói: "Tháp gia, lần này, thật sự kết thúc rồi, ngươi đi đi!"
Nói xong, linh hồn và thể xác của hắn đột nhiên bốc cháy, một giây sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang đánh về hướng của Phạn Chiêu Đế.
Một kiếm này, Diệp Quân đột nhiên cười lớn: "Đại ca, Nhị ca, Tam tỷ ta đã không thể khiến mọi người sống lại được, vậy chúng ta cùng chết!"
Trong nháy mắt, nhát kiếm bày của hắn đã đánh đến trước mặt Phạn Chiêu Đế.
Tuy nhiên vào lúc này, khí tức toát ra từ thanh kiếm của hắn khi đối mặt với Phạn Chiêu Đế giống như một con đom đóm đối mặt với ánh trăng sáng, không có gì có thể so sánh được.
Ở phía xa, Phạn Chiêu Đế đột nhiên đưa tay trái ra, sau đó nhẹ nhàng đấm vào kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng cú đấm này sẽ giết chết Diệp Quân thì một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện, kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân thực sự đã xuyên thủng cánh tay của Phạn Chiêu Đế, sau đó xuyên thẳng từ cánh tay của cô ta vào trong cơ thể của cô ta.
Tất cả mọi người đều sửng sốt!
Núi Phạn Tịnh, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên đứng dậy, đôi mắt mở to, vẻ mặt đầy vẻ khó tin.
Thiên Mệnh căn bản không ra tay!
Sao có thể?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Bên ngoài đế thành, Diệp Quân cũng sửng sốt.
Ngay lúc này, âm thanh điên cuồng của Tổ Đạo đột nhiên vang lên trong đầu hắn: "Nhanh nhanh đi, nhanh chiếm đoạt tu vi của cô ta đi, cướp tim Ác Đạo của cô ta đi, nhanh lên!"
Nghe vậy Diệp Quân không kịp suy nghĩ nhiều, sử dụng kiếm Thanh Huyên, trong nháy mắt, hắn đã moi được trái tim Ác Đạo của Phạn Chiêu Đế ra hút vào cơ thể mình, khoảnh khắc đó, khí tức của hắn điên cuồng tăng lên trong nháy mắt, hắn đột phá giới hạn của bản thân, đạt đến cảnh giới Đạo Chi Ngoại, cũng chính là cảnh giới Đại Đế.
Cảm nhận được ngọn lửa tà ác hiện ra từ trong mắt Phạn Chiêu Đế, Diệp Quân đột nhiên rút kiếm Thanh Huyên ra, mạnh mẽ chém vào đôi mắt đó.
Hứ!
Hai mắt Phạn Chiêu Đế lập tức vỡ nát, vô số máu tươi bắn ra!
Vì để đề phòng, Diệp Quân lại cầm kiếm Thanh Huyên đâm vào trong cơ thể của Phạn Chiêu Đế, định hoàn toàn giết chết cô ta, nhưng lúc này, một sức mạnh bí ẩn đột nhiên trấn áp kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân. Diệp Quân hoảng loạn, điên cuồng thúc giục kiếm Thanh Huyên, nhưng căn bản không có tác dụng, sức mạnh đó căn bản không phải là thứ hắn có thể rung chuyển được, đúng lúc hắn đang nghi ngờ, Phạn Chiêu Đế ở trước mặt hắn lại biến mất không thấy đâu.
Diệp Quân sững sờ tại chỗ, thần thức của hắn khuếch tán đến khắp chư thiên vạn giới, nhưng căn bản không thấy bóng dáng của Phạn Chiêu Đế đâu.
Trên một đồng cỏ.
Một người phụ nữ chậm rãi đi về phía trước, cánh tay trái của người phụ nữ bị nát bấy, đôi mắt bị hủy, thân thể đầy vết nứt, vô cùng thê thảm, cô ta kéo theo thân thể không lành lặn tập tễnh đi về phía xa, máu tươi tiếp tục tràn từ cơ thể cô ta ra, sau đó rơi xuống đất.
Phạn Chiêu Đế.
Cách chỗ cô ta mười mấy trượng, nơi đó có một cây cổ thụ cao chót vót, trên cây cổ thụ, có mấy quả màu vàng và màu tím, mà ở dưới gốc cây cổ thụ đó có một cô gái mặc váy màu xanh, cô gái đang bẻ đầu ngón tay, nghiêm túc đếm quả trên cây.
Phạn Chiêu Đệ chậm rãi giơ bàn tay phải nứt lộ rõ xương trắng lên, nhẹ nhàng nói: "Tịnh An."
Từ xa, cô gái váy xanh nghe thấy âm thanh này, nhất thời sững sờ, sau đó quay người lại, khi nhìn thấy người phụ nữ thân thể không lành lặn ở phía xa đó, cô ta trợn to hai mặt, vẻ mặt đầy sự khó tin: "Cô là... Nhất Niệm."
Ở phía xa, người phụ nữ có thân thể không lành lặn đó cũng không còn chống đỡ được nữa, hai chân mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất.
Cô gái váy xanh hoảng hốt vội vàng xông tới, mà ngay lúc này, cô ta nhìn thấy thời không các đó không xa tách lìa, một người phụ nữ váy trắng chậm rãi bước ra.
Ngay khi người phụ nữ với thân thể không lành lặn ngã xuống đất, người phụ nữ váy trắng cúi người ôm lấy cô ta vào trong lòng.
Người phụ nữ thân thể không lành lặn nằm ở trong vòng tay của người phụ nữ mặc váy trắng, máu và nước mắt không ngừng tuôn ra: "Cô cô, đau quá, đau quá."
Vừa nói cô ta vừa dang tay phải ra, một luồng khí thần bí chậm rãi bay ra, đó là một sợi hồn phách còn sót lại của Lăng Tiêu.
Bình luận facebook