-
Chương 2996-3000
Chương 2996: Chạy trốn
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Thật ra điều này cũng khiến hắn khá ngạc nhiên, vì sau khi thăng cấp, hắn vẫn không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, không những không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, mà còn không nhìn thấy được Vũ Trụ Chủ.
Nơi này quá xa Vũ Trụ Chủ.
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được cái gọi là “thật” không?”
Diệp Quân vẫn lắc đầu: “Biết được một chút, nhưng biết một chút và muốn đạt được, làm được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”.
Tiểu Tháp nói: “Cho dù thế nào thì cũng là một khởi đầu tốt”.
Diệp Quân gật đầu.
“Ầm!”
Ngay lúc này, bên ngoài đường hầm thời không bỗng vang lên tiếng động cực lớn.
Mọi người đều giật mình.
Hoàng đế đi trước phất tay phải lên, đường hầm thời không tách đôi ra hai bên, chẳng mấy chốc mọi người đã đến một tinh không.
Một người đàn ông trung niên đứng trước cách đó mấy ngàn trượng, người đàn ông trung niên mặc áo dài đen, tay phải cầm một con dao dài, nở nụ cười tà ác.
Cường giả nhà họ Thiên.
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng đế, nhếch môi: “Ngươi chính là Cơ Chiến của Đế Quốc?”
Hoàng đế bình tĩnh nhìn ông ta: “Sao thế?”
“Ha ha”.
Người đàn ông trung niên bật cười, ngay sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ nhìn thấy một thanh đao dài hàng vạn trượng đột nhiên chém mạnh từ trên đầu xuống.
Vèo!
Tất cả thời không đều bị nứt ra.
Sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng.
Cơ Chiến bỗng nhiên giơ tay đấm một quyền, một con rồng vàng khổng lồ dài vạn trượng bỗng lao ra, lập tức quét sạch đao quang đó, sức mạnh cực lớn khiến người đàn ông trung niên chấn động liên tục lùi về sau cả gần vạn trượng.
Thấy thế, các cường giả Đế Quốc đều máu huyết sục sôi, đồng loạt gào lên.
Diệp Quân nhìn Cơ Chiến, híp mắt lại, thực lực của Hoàng đế này còn mạnh hơn những gì hắn nghĩ nhiều.
Ở đằng xa, sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên bật cười, sau đó cũng không thấy ông ta vung đao tấn công, nhưng lại có vô số đao khí dày đặc lao đến từ xung quanh, giống như một trận mưa lớn, bao phủ tất cả mọi người.
Cơ Chiến vẫn rất bình tĩnh, gã vung tay áo lên, một tia sáng màu vàng lao ra, sau khi một con rồng vàng bay lên trời, lúc này tất cả đao quang đều sụp đổ, không để lại chút lực cản nào.
Nhưng vào lúc này, một thanh đao dài đột nhiên xuyên qua ánh sáng vàng lao thẳng về phía Cơ Chiến, tốc độ rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã lao đến trước mặt Cơ Chiến, Cơ Chiến giơ ngón tay lên quét qua.
Bùm!
Cường giả nhà họ Thiên đó và thanh đao bị văng ra xa.
Sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên không tấn công nữa, ông ta nhìn Cơ Chiến, bật cười nói: “Không hổ là người mạnh nhất Đế Quốc, lợi hại”.
Nghe cường giả nhà họ Thiên nói thế, các cường giả Đế Quốc máu huyết sùng sục như được tiêm chất kích thích.
Sĩ khí dâng trào.
Cơ Chiến bỗng vung tay lên, một sức mạnh bí ẩn bỗng lao ra, không phải đánh vào cường giả nhà họ Thiên mà là tấn công Diệp Quân.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Quân đã bị văng ra xa cả mấy vạn trượng.
Mọi người đều sửng sốt.
Cơ Chiến nhìn Diệp Quân: “Nếu ngươi đã là kẻ thù không đội trời chung của quốc sư, vậy thì tất nhiên Đế Quốc ta sẽ không dung chứa ngươi. Thế nhưng ta cũng không giết ngươi, nhưng từ nay về sau, ngươi không được phép bước vào lãnh thổ Đế Quốc ta”.
Nghe Cơ Chiến nói thế, Tang Hàn cũng khá ngạc nhiên, cô ta nhìn Hoàng đế, sau đó lại nhìn Diệp Quân, có thế nào cô ta cũng không ngờ sẽ bỗng dưng xảy ra chuyện như vậy.
Tang Hàn nhìn Cửu điện hạ ở bên cạnh, nhưng Cửu điện hạ cũng không nói gì.
Hoàng đế nhìn cường giả nhà họ Thiên ở đằng xa, cường giả nhà họ Thiên mỉm cười.
Hoàng đế cũng không nói gì, ông ta xòe bàn tay ra, trận pháp được khởi động, chẳng mấy chốc, mọi người đều bước vào con đường dịch chuyển.
Lúc bước vào con đường dịch chuyển, Vưu Liêm bỗng nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân, hai người bốn mắt nhìn nhau, sau đó dời mắt đi.
Chẳng lâu sau, tất cả người Đế Quốc đều biến mất.
Chỉ còn lại cường giả nhà họ Thiên đó, cường giả nhà họ Thiên nhìn Diệp Quân, nhếch môi cười, không nói gì nhiều, bỗng bay lên trời, sau đó dùng dao chém về phía Diệp Quân…
Ở một bên khác.
Sau khi đi vào đường hầm thời không, chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng nhận ra điều gì, ông ta dừng lại: “Không đúng”.
Hoàng đế quay đầu lại nhìn ông ta, chủ nhân Bút Đại Đạo nói: “Mẹ nó chứ! Không ổn! Đi, lập tức quay lại”.
Hoàng đế không nói gì, lập tức vung tay lên, ông ta và chủ nhân Bút Đại Đạo quay lại vị trí trước đó.
Thế nhưng lúc này nơi đó chỉ còn một thi thể.
Chính là thi thể của cường giả nhà họ Thiên đó.
Hoàng đế híp mắt: “Không phải hắn giết”.
Nói rồi ông ta bỗng quay đầu nhìn xuyên qua tinh hà, tận cuối tầm mắt, lúc này Diệp Quân bị bốn cường giả bí ẩn hộ tống chạy trốn.
Chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Lập tức ra lệnh đánh gục hết tất cả những người bên cạnh Cửu hoàng tử, bên cạnh cậu ta còn có Lão Lục… ồ không phải, có nội gián”.
Hoàng đế lại lạnh lùng nói: “Không vội, không thể để tên này bình yên rời đi được”.
Nói rồi ông ta bỗng xé toạc thời không, đuổi theo đám người Diệp Quân…
Chương 2997: Nhỏ bé
Cơ Chiến đã muốn giết người!
Gã và chủ nhân bút Đại Đạo đã bàn bạc lợi dụng nhà họ Thiên để giết Diệp Quân, bằng cách này, sẽ khiến cho nhà họ Thiên và nhà họ Dương xâu xé lẫn nhau, còn đế quốc chỉ việc ngồi im làm ngư ông đăc lợi, chiếm hết lợi ích.
Nhưng mà, gã không nghĩ đến nhà họ Thiên sẽ biết kế hoạch của bọn họ, cưỡng ép cứu Diệp Quân.
Tuyệt đối không thể để Diệp Quân sống!
Vì một khi Diệp Quân còn sống, sau này sẽ điên cuồng trả thù đế quốc.
Thấy Cơ Chiến đuổi theo Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo cũng không ngăn cản, chỉ cần Diệp Quân không nhịn được mà gọi người, thì chẳng khác nào Diệp Quân thua ván này cả.
Nghĩ đến việc nhà họ Thiên sẽ cứu Diệp Quân, sắc mặt ông ta tối sầm, vốn là ông ta muốn mượn cơ hội này để ăn sạch nhà họ Thiên và đế quốc, nhưng ông ta không ngờ đến, nhà họ Thiên cho hắn bàn tay tốt như vậy.
Ông ta đánh giá thấp nhà họ Thiên rồi!
Không nghĩ nhiều nữa, thân thể ông ta run lên, hóa thành dải cầu vồng rồi đuổi theo.
Cơ Chiến chỉ cần dùng một bước, đã có thể vượt qua vô số thời không trong tinh vực.
Cuối tầm mắt, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn vừa định quay đầu, nhưng lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh hắn lập tức nói: “Diệp công tử, người này tên Cơ Chiến, gã có thể chạm đến Giới Ngoại rồi, ngươi không đấu lại gã, bọn ta sẽ ngăn cản gã, ngươi cứ chạy về phía trước, tộc ta đã phái cường giả đến tiếp viện…”
Nói xong, bốn người lập tức xoay người, thả ra từng luồng khí tức lao về phía Cơ Chiến.
Đối mặt với luồng khí tức kinh khủng này, Cơ Chiến lộ ra vẻ khinh thường, vung tay lên, bốn luồng khí tức vỡ tan tành, trong nháy mắt bốn người bị luồng sức mạnh đáng sợ hất bay mấy trăm ngàn trượng, rồi mới dừng lại, thời không đằng sau bọn họ đều biến thành tro bụi!
Vẻ mặt bốn người nghiêm trọng, bọn họ không phải đối thủ của Cơ Chiến!
Nhưng bốn người bọn họ không hề nhượng bộ, vì bọn họ được lệnh bằng mọi giá phải cứu được Diệp công tử!
Bốn người nhìn Cơ Chiến đang đứng đằng xa, mà khi Cơ Chiến đến, tinh hà sục sôi, sau đó dần dần trở nên hư ảo và trong suốt.
Căn bản không chịu nổi sức mạnh của gã!
Cơ Chiến đột nhiên tiến lên trước một bước, chẳng qua một bước này, uy áp ngập trời giống như có cả ngọn núi đè lên đầu bốn người bọn họ, bốn người bọn họ không thể chịu nổi uy áp này, trong đó đã có hai người trong nháy mắt thân thể vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn.
Mà trong lúc bốn người đang bị luồng uy áp này nghiền nát, đột nhiên có tiếng kiếm vang lên từ trong trời đất, một khắc sau, một luồng kiếm quang đâm từ nơi sâu nhất trong tinh hà đâm ra, chém vào uy áp kia.
Ầm!
Luồng kiếm quang chợt vỡ vụn, rực rỡ như pháo hoa.
Trong số bốn người, người đàn ông trung niên cầm đầu nhìn sang bên cạnh, kinh ngạc nói: “Diệp công tử.”
Người ra tay, chính là Diệp Quân đi rồi quay lại.
Cơ Chiến cũng nhìn Diệp Quân: “Ngược lại ta đã đánh giá thấp thực lực của ngươi.”
Dứt lời, gã giơ tay phải lên, rồi nhẹ nhàng đè xuống.
Trên đầu Diệp Quân, vô số thời không như thác nước cuồn cuộn chảy trôi, mà trong số đó, còn có cả Hư thời không.
Diệp Quân nheo mắt, hắn mở lòng bàn tay ra, vô địch ý phóng lên, xé nát tất cả thời không, nhưng ngay sau đó, một quyền màu vàng đột nhiên đánh đến trước mặt hắn.
Diệp Quân chém ra bằng kiếm vô địch ý.
Ầm!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị ép phải lui về sau mấy vạn trượng!
Vừa dừng lại, kiếm ý vô địch quanh thân hắn vỡ tan, không chỉ vậy, thân thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cơ Chiến đang ở cuối tầm mắt, thực lực của người này mạnh hơn hắn nghĩ rất nhiều.
Giờ phút này Cơ Chiến cũng đang nhìn hắn, Cơ Chiến cũng kinh ngạc, gã không ngờ đến Diệp Quân có thể đón quyền của gã.
Quả nhiên không bình thường!
Càng phải chết!
Cơ Chiến nổi lên sát tâm, một luồng quyền uy đế vương vô hình lan rộng khắp đất trời, tay phải gã nắm chặt, kim quang xuất hiện trong nắm đấm của gã.
Quyền chưa ra, thế đã ngưng!
Không có bất kỳ lời nói vô nghĩa nào, gã đột nhiên vung quyền.
Ầm!
Quyền này tung ra, một quyền vàng dài tận vạn trượng như sấm sét lao về phía Diệp Quân, trong quyền, có hàng tỷ phù văn, mỗi phù văn lại tản ra ý chí quyền đạo hùng mạnh.
Quyền Đế vương!
Đây là một trong ba thần thông của nhà họ Cơ, đồng thời cũng là quyền kỹ mà bất kỳ đế vương nào cũng phải học, quyền này đánh ra, uy quyền đến vương vô cùng vô tận.
Mà quyền này vừa tung ra, đã cách xa mấy vạn trượng, thân thể Diệp Quân đã không chịu được nữa, các vết nứt trên cơ thể bắt đầu lan ra từng chút từng chút.
Quyền này của gã, là muốn giết chết Diệp Quân!
Đối mặt với quyền của Cơ Chiến, Diệp Quân càng hưng phấn hơn, từ khi đột phá đến nay, hắn hiếm khi chiến đấu với cường giả chân chính.
Mà Cơ Chiến trước mắt này không thể nghi ngờ chính là trần của vũ trụ!
Hắn muốn nhìn thử xem mình còn cách trần của vũ trụ bao xa nữa!
Niệm khởi!
Vù vù!
Thanh kiếm vang lên.
Diệp Quân chém ra.
Hắn không có sức mạnh tín ngưỡng, chỉ có kiếm ý vô địch, kiếm này phá không mà đi, trong đó ẩn chứa vô vàn sức mạnh thời không và ‘Hư thời không’ cũng như ‘Hư Chân giáp với thời không’
Ầm!
Chỉ nghe thấy tiếng động kinh thiên động địa vang lên, toàn bộ vũ trụ tinh hà chợt biến thành mảnh đen kịt, trong trời đất, ẩn chứa vô số ý chí quyền đạo không ngừng nghiền ép Diệp Quân, đối mặt với quyền phù văn đáng sợ này, kiếm ý vô địch của Diệp Quân không cách nào ngăn cản, bắt đầu vỡ vụn.
Lúc này hắn giống như trong cơn bão, cực kỳ nhỏ bé!
Chương 2998: Bóp nát
Diệp Quân dang hai tay, từng luồng kiếm ý vô địch phóng lên trời, chém giết tất cả, muốn phá vỡ phong tỏa của ý chí quyền đạo.
Nhưng mà, những phù văn ẩn chứa ý chí quyền đạo kia giống như bức tường sắt, gắt gao trấn áp tất cả kiếm ý của hắn trong khu vực nhỏ bé kia, dù hắn có dùng kiếm ý chạy nhanh đến đâu, cũng không thể phá vỡ, bị chúng vây trong dó.
Cơ Chiến đột nhiên nâng tay phải lên, rồi đè xuống.
Ầm!
Tất cả quyền phù văn bất chợt ngưng tụ lại một chỗ, quét xuống, chỉ trong nháy mắt, kiếm ý vô địch của Diệp Quân vỡ tan tành!
Căn bản không có cách nào ngăn cản!
Những quyền phù văn kia quét xuống định giết chết Diệp Quân ngay tại chỗ, nhưng đúng lúc này, một tia huyết mang từ trong cơ thể Diệp Quân phóng lên trời, sau đó, luồng kiếm quang huyết sắc hung hãn xuất hiện, đánh tan quyền phù văn, chém về phía Cơ Chiến cách đó không xa!
Hai mắt Cơ Chiến híp lại, trong lòng khiếp sợ, gã giơ tay đánh thêm quyền nữa.
Ầm!
Diệp Quân bị quyền này ép đến mấy trăm trượng, kiếm ý và huyết khí tản ra khắp cơ thể, rồi ngưng tụ lại.
Lần này Cơ Chiến không ra tay, mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này gã đột nhiên cảm thấy hối hận.
Hối hận vì đã nghe lời chủ nhân bút Đại Đạo, mượn tay nhà họ Thiên giết Diệp Quân.
Gã nên giữ vững chính kiến của mình!
Gã nên nắm chắc chủ nhân bút Đại Đạo, còn con trai gã nắm chắc chàng trai trước mặt này, như vậy, đế quốc ông ta có thể giao du với cả hai, thay vì phải chọn chủ nhân bút Đại Đạo.
Sở dĩ gã hối hận, là bởi lúc này gã mới nhận ra, chàng trai trước mặt không đơn giản như gã nghĩ!
Nhưng bây giờ hối hận đã muộn.
Cũng giống như thời xưa ngươi lựa chọn đứng về bên nào trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị vậy, sau khi đã lựa chọn, ngươi không còn đường lui, chỉ có thể đi con đường đó đến, nếu không, từ trong ra ngoài ngươi sẽ không phải con người nữa.
Bây giờ nếu đã chọn chủ nhân bút Đại Đạo, vậy gã chỉ có thể kiên định đứng về phía chủ nhân bút Đại Đạo mà thôi.
Cơ Chiến đứng từ xa nhìn về phía Diệp Quân, tay phải từ từ nắm chặt, ánh mắt bình tĩnh, nhưng bên trong lại là sát ý vô biên.
Phải chết!
Cơ Chiến bỗng tiến lên trước một bước, một bước này, toàn bộ tinh hà vô bờ vô tận chợt trở nên trong suốt hư ảo.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Quân đã bị ép đến nơi giáp với Hư Chân!
Lúc này, Diệp Quân lần nữa cảm nhận được khí tức tử vong!
Đối phương muốn giết hắn!
Diệp Quân không dám coi thường, vừa nghĩ đến đây, máu trong toàn thân lập tức bị thiêu đốt, đồng thời, từng luồng kiếm ý vô địch trong cơ thể hắn trào ra như thủy triều, kiếm ý và huyết mạnh hòa vào với nhau, sức mạnh ngay lập tức được tăng lên.
Nhưng vào lúc này, có luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa từ khắp nơi lao đến nghiền ép hắn.
Vô số ý chí quyền đạo!
Những ý chí quyền đạo này mãnh liệt như thủy triều, giờ phút này sức mạnh huyết mạch và kiếm ý vô địch đã không thể chịu nổi, bị nghiền thành từng mảnh nhỏ rồi vỡ tan.
Khí tức tử vong ngày càng nồng đậm!
Diệp Quân hít thật sâu, một khắc sau, thân xác và kinh hồn hắn đồng loạt bị thiêu đốt, kiếm thế tiếp tục tăng vọt, cùng lúc đó, kiếm ý đã bị nghiền nát bỗng ngưng tụ lại, rồi điên cuồng lướt về phía ý chí quyền đạo.
Trong bóng tối, chủ nhân bút Đạo Đạo đứng cách đó không xa âm thầm nhìn Diệp Quân, nhíu mày thật sâu.
Mới có hai năm sao thực lực có thể tăng lên nhanh như vậy?
Thực lực hiện tại của Diệp Quân đã hơi không bình thường!
Không đúng!
Nhưng ông ta có thể cảm nhận được, Tiểu Tháp của Diệp Quân vẫn đang bị phong ấn, nói cách khác, Diệp Quân không thể dùng Tiểu Tháp để tu luyện, mà không có Tiểu Tháp, làm thế nào mà tên nào có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, mẹ kiếp, đúng là không nên cho tên này quá nhiều thời gian.
“Chém!”
Đúng lúc này, tại nơi giáp với Hư Chân, giọng nói của Diệp Quân bỗng vang lên, ngay sau đó, có luồng kiếm quang phóng lên trời, xông phá vô số ý chí Võ Đạo.
Nhưng vào lúc này, Cơ Chiến bỗng nhiên giơ ngón tay lên, nơi đầu ngón tay chạm vào, xuất hiện luồng sáng đen, ngay sau đó trong nháy mắt lan rộng đến khu vực của Diệp Quân, đột ngột nuốt chửng hắn.
“Ồ!”
Chủ nhận bút Đại Đạo không nhìn Diệp Quân nữa mà quay qua nhìn Cơ Chiến, trong mắt đầy kinh ngạc: “Người này đã mở ra… Tu Di Thời Không.”
Tu Di Thời Không!
Một loạt thời không đặc thù, nằm giữa Hư Chân, có thể chiếm đoạt tất cả đạo pháp.
Nếu nói trong gương là Hư thời không, ngoài gương là Chân thời không, thì Tu Di Thời Không chính là vùng bóng của gương…
Khi Diệp Quân bị nuốt chửng vào trong Tu Di Thời Không, kiếm ý và thân xác hắn bắt đầu tan chảy từng chút một!
Cơ Chiến chỉ vào Diệp Quân, tay phải siết chặt, gã có thể cảm nhận được, nếu giết người này, sẽ có nhân quả!
Nhưng như vậy thì sao chứ?
Dù nhân quả có lớn đến đâu, Cơ Chiến gã cũng có thể dùng tay bóp nát!
Tay phải Cơ Chiến nắm chặt, đấm về phái Diệp Quân, ý đồ tiêu diệt triệt để Diệp Quân…
Chương 2999: Được lệnh bảo vệ
Cơ Chiến tung ra một quyền, áp lực mạnh mẽ trực tiếp đè ép khiến Diệp Quân không thể hít thở được.
Hơi thở của cái chết đang đến gần!
Vẻ mặt Diệp Quân rất nặng nề, đối mặt với cú đấm đáng sợ này, hắn không có lựa chọn lùi bước mà lao thẳng về phía trước.
Một kiếm quyết định sinh tử!
Kiếm quang lóe lên, thanh kiếm vung ra chém mạnh vào cú đấm của Cơ Chiến.
Bùm!
Kiếm quang vỡ nát, toàn thân Diệp Quân cứ vậy mà bị đánh bay ra ngoài, khi hắn dừng lại, thân thể của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, chỉ còn lại linh hồn hư ảo!
Cơ Chiến không cho Diệp Quân cơ hội thở dốc, ông ta đang định tung một cú đấm nữa, nhưng vào lúc này, hiện trường đột nhiên vang lên một tiếng cười to: “Cơ Chiến, ỷ lớn hiếp nhỏ như vậy thì thật sự rất nhàm chán.”
Tiếng nói vừa dứt, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên xông vào thời không Tu Di này, ngay sau đó, một nam tử trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Cơ Chiến nhìn nam tử trung niên xuất hiện trước mặt, nói: "Thiên Hợp!"
Người trước mặt này không ai khác chính là Thiên Hợp, gia chủ nhà họ Thiên.
Cơ Chiến không ngờ rằng hôm nay gia chủ nhà họ Thiên lại đích thân tới đây.
Thiên Hợp nhìn Diệp Quân cách đó không xa, cười nói: "Lợi hại, giang sơn rộng lớn lúc nào cũng có người tài, đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, ha ha!"
Nói xong, ông ta đột nhiên vung tay áo, một cây thần mộc đen nhánh bỗng nhiên bay lên trên đỉnh đầu Diệp Quân, trong nháy mắt, những dòng sức mạnh linh hồn thuần khiết quét xuống, tràn vào linh hồn của Diệp Quân, linh hồn vốn là hư ảo của Diệp Quân bỗng nhiên khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Diệp Quân nhìn Thiên Hợp trước mặt, "Cảm ơn tiền bối".
Thiên Hà mỉm cười nói: "Diệp tiểu hữu khách sáo rồi".
Vừa nói, ông ta vừa quay đầu nhìn về phía Cơ Chiến cách đó không xa: "Còn muốn đánh không? Nếu đánh thì ta có thể đánh với ngươi".
Cơ Chiến quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu, lúc này ông ta đã bất lực, nếu sức mạnh của Đạo pháp không bị phong ấn, ông ta tự nhiên có thể giết chết Thiên Hợp, nhưng vấn đề là hiện tại sức mạnh Đạo pháp của ông ta đã bị phong ấn, thực lực tụt xuống mấy cấp....
Thiên Hợp đột nhiên nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cười nói: "Ngươi là quốc sư mới của đế quốc này à?"
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Vậy thì sao?”
Thiên Hợp quan sát chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Tại sao ngươi lại yếu như vậy?"
Chủ nhân bút Đại Đạo: "..".
"Ha ha!"
Thiên Hợp cất tiếng cười lớn, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân ở một bên: "Diệp tiểu hữu, chúng ta đi thôi".
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Thiên Hợp mang Diệp Quân đi, đi được hai bước, bỗng nhiên, một cỗ thần thức mạnh mẽ trực tiếp khóa chặt ông ta và Diệp Quân.
Thiên Hợp quay đầu nhìn Cơ Chiến, Cơ Chiến đang nhìn chằm chằm ông ta: "Cứ như vậy rời đi sao?"
Thiên Hợp cười nói: "Nếu ngươi muốn đánh, vậy ta đánh cùng ngươi!"
Nói xong, ông ta biến mất ngay tại chỗ.
Ở phía xa xa, cơ thể Cơ Chiến cũng run lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, trong nháy mắt, kim quang cao mấy vạn trượng, một tia uy lực của đế hoàng đè ép về phía Thiên Hợp và Diệp Quân.
Thiên Hợp cười to: "Tới hay lắm!"
Ông ta vừa dứt lời, Diệp Quân đã bị một sức mạnh ôn hòa đưa ra ngoài, đằng sau hắn là bốn gã cường giả áo giáp đen thần bí.
Bốn người này đều là cảnh giới Giới Ngoại!
Bọn họ canh giữ ở bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn về phía thời không Tu Di kia, lúc này, thời không Tu Di đã trở nên mơ hồ.
Hình như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí của chủ nhân bút Đại Đạo, khi nhìn thấy Diệp Quân đang nhìn qua đây, chủ nhân bút Đại Đạo không chút do dự quay người bỏ chạy.
Diệp Quân nói: "Bốn vị tiền bối, giết hắn!"
Cường giả dẫn đầu của bốn gã thị vệ áo giáp đen do dự một lúc rồi nói: "Diệp công tử, chúng ta được lệnh bảo vệ ngươi…"
Nói xong, hắn ta sợ Diệp Quân nghĩ nhiều, vì vậy lại bổ sung thêm: "Hiện tại ngươi bị thương rất nặng, nếu chúng ta đi ra ngoài, ngươi sẽ rất nguy hiểm".
Diệp Quân không nói gì nữa.
Hắn thực sự muốn trực tiếp giết chết tên chủ nhân bút Đại Đạo ngu ngốc này, nhưng hắn cũng biết, bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại chưa chắc có thể giết được ông ta, và ông ta cũng chạy rất nhanh, hơn nữa cường giả của đế quốc chắc chắn cũng đang chạy tới hướng này.
Mẹ nó!
Diệp Quân cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Đối với tên chủ nhân bút Đại Đạo này, muốn giết cũng giết không được, thắng cũng rất khó thắng, thật sự rất tồi tệ.
Trực giác mách bảo hắn, không ai ngoại trừ người nhà hắn có thể giết được tên chủ nhân bút Đại Đạo này.
Nhưng hắn sẽ không từ bỏ, chỉ cần có một chút cơ hội, hắn cũng sẽ cố gắng thử xem.
Bên kia.
Chủ nhân bút Đại Đạo thở phào nhẹ nhõm khi thấy bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia không đuổi theo mình, với sức mạnh hiện tại của ông ta, đừng nói bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại, cho dù là một người trong số đó cũng không thể đánh thắng được.
Mẹ kiếp, tên khốn kiếp này lúc nào cũng muốn giết ông ta!
"Quốc sư!"
Lúc này, đám người Cơ Vô Trần cũng chạy tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo vội vàng nhìn về phía những người xung quanh Cơ Vô Trần, rất nhanh, sắc mặt ông ta tối sầm lại: “Cô nương kia đâu?”
Chương 3000: Bằng mọi giá!
Cơ Vô Trần có chút không hiểu: "Ai?"
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Chính là người phụ nữ luôn đi theo bên cạnh ngươi…”
Cơ Vô Trần cười nói: "Ông nói Vưu cô nương à! Cô ta…"
Nói đến đây, hắn ta đột ngột quay đầu lại, mới phát hiện Vưu Liêm căn bản không đi theo tới đây.
Như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên tái nhợt.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cô ta là người của nhà họ Thiên”.
"Cái này... "
Sắc mặt của Cơ Vô Trần càng trở nên khó coi hơn.
Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn mọi người có mặt tại hiện trường và nói: "Ta đã quá coi thường nhà họ Thiên này rồi".
Từ trước đến nay, ông ta đều là đưa ra kế hoạch, khống chế toàn cục, ngoại trừ lần chịu thiệt thòi ở nhà họ Dương ra, ông ta vẫn chưa từng bị ai lừa gạt!
Vì vậy, sau khi tới đây, trong mắt ông ta cũng chỉ có Diệp Quân, thật ra ông ta cũng chỉ coi Diệp Quân như một nửa đối thủ của mình, đối thủ thật sự trong lòng ông ta vẫn luôn là người nhà của Diệp Quân chứ không phải Diệp Quân.
Nhưng vào lúc này, ông ta biết mình phải bỏ đi mọi sự khinh thường trong lòng.
Nếu lại đánh giá thấp kẻ địch một lần nữa, ông ta sẽ phải chịu tổn thất lớn.
Chủ nhân bút Đại Đạo thu hồi suy nghĩ, nói: “Bên phía chiến trường Đế Tinh thế nào rồi?”
Đại hoàng tử Cơ Tiêu trầm giọng nói: "Bên kia còn đang giằng co…"
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Trực tiếp đi đến chiến trường Đế Tinh”.
Cơ Tiêu sửng sốt: "Quốc sư, phụ hoàng..".
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đừng sợ, với sức mạnh của phụ hoàng ngươi, không ai trong vũ trụ này có thể giết được ông ta, hiện giờ ông ta đang kiềm chế gia chủ Quân gia và một số cường giả cảnh giới Giới Ngoại, chúng ta mau tới chiến trường Đế Tinh, tấn công bất ngờ, chiếm được chút ưu thế…"
Cơ Tiêu lại không nói.
Gã ta biết chủ nhân bút Đại Đạo nói đúng, nhưng nếu mấy tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia của Quân gia bao vây Cơ Chiến ... Hơn nữa, cho dù không có việc gì, nếu bọn họ chọn rời đi ngay bây giờ, trong lòng phụ hoàng sinh ra khúc mắc thì gã ta phải làm sao?
Nhìn thấy Cơ Tiêu và Cơ Vô Trần đều không có ra lệnh, sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên tối sầm: "Các ngươi đã quên lời nói của phụ hoàng các ngươi rồi sao? Nhìn thấy ta giống như nhìn thấy ông ấy!"
Cơ Tiêu trầm giọng nói: "Quốc sư, thế này thì sao, ta sẽ để lại mấy tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại canh giữ ở đây... Những người còn lại sẽ đi đến chiến trường Đế Tinh!"
"Đồ vô dụng!"
Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận: "Các ngươi là đám vô dụng, chết tiệt, còn tệ hơn cả tên khốn kiếp đó nhiều! Mẹ kiếp!"
Mọi người: "..".
Chủ nhân bút Đại Đạo tức không chịu được!
Không phải Đại hoàng tử và Cửu hoàng tử không thông minh, mà là bọn họ quá tư lợi, tầm nhìn thế cục quá nhỏ, trong mắt bọn họ chỉ quan tâm đến ngôi vị Hoàng đế.
Giáo dục thất bại!
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói gì thêm, bởi vì ông ta hiểu rõ hai người bọn họ, đối với hai người này, chỉ có trở thành Hoàng đế mới có thể tu luyện ra những công pháp và thần thông mạnh mẽ nhất trong Đế quốc cũng như truyền thừa của các Hoàng đế trước.
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía tận cùng ngân hà, ánh mắt rơi vào người Diệp Quân, lúc này Diệp Quân dường như cảm nhận được điều gì đó, hắn cũng ngẩng đầu lên nhìn về vị trí của ông ta.
Bốn mắt nhìn nhau.
Diệp Quân thu hồi tầm mắt, chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu vận dụng kiếm ý chữa trị thân thể.
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói thêm gì nữa, quay người rời đi.
Đại hoàng tử và Cửu hoàng tử nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, đều có chút không vui, tuy ông ta là quốc sư, nhưng cũng quá kiêu ngạo.
Tất nhiên, cả hai đều không nói gì, vì hiện tại bọn họ vẫn chưa thực sự chắc chắn về địa vị của chủ nhân bút Đại Đạo trong lòng phụ hoàng bọn họ là như thế nào.
Tang Hàn nhìn về phía cuối ngân hà với vẻ mặt phức tạp.
Nàng ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này…
Sắc mặt của Cửu hoàng tử Cơ Vô Trần là khó coi nhất, bởi vì hắn ta không ngờ Vưu Liêm lại là người của nhà họ Thiên!
nhà họ Thiên vậy mà lại bố trí một người nằm vùng bên cạnh hắn ta, nhưng hắn ta lại hoàn toàn không biết gì về việc này.
Sắc mặt Cơ Tiêu ở một bên cũng cực kỳ u ám, hiện tại hắn ta hoài nghi bên cạnh hắn ta cũng có nằm vùng...
Phía cuối ngân hà.
Hai luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên bộc phát từ ranh giới giữa hiện thực và hư ảo, ngay sau đó, vùng thời không đặc biệt kia lập tức trở nên hư ảo, không lâu sau, thời không xung quanh đột nhiên nứt ra như một tấm gương vỡ.
Bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại lập tức bảo vệ Diệp Quân, liên tục rút lui, sau khi rút lui mấy vạn trượng, bốn người cùng nhau bố trí một kết giới mạnh mẽ, khóa chặt thời không nơi Diệp Quân ở, lúc này, những đợt sóng xung kích đáng sợ đột ngột xiên ra từ thời không xung quanh.
Ầm ầm ầm…
Thời không nơi Diệp Quân đang đứng không ngừng bị những đợt sóng xung kích sức mạnh này oanh tạc, cực kỳ kinh khủng.
Vẻ mặt Diệp Quân rất nặng nề, sức chiến đấu của Thiên Hợp và Cơ Chiến thật sự vượt xa cường giả cảnh giới Giới Ngoại bình thường.
Tuy nhiên, hắn có cảm giác giữa hai người này vẫn có khoảng cách chênh lệch so với người kỳ lạ trước đó.
Nếu bây giờ hắn phải đối mặt với người kỳ lạ đó, hắn vẫn không thể chống trả được.
Nhưng nếu gặp hai người trước mặt này, hắn vẫn có thể cố đứng lên chống lại họ.
Ở nơi xa, Cơ Chiến và Thiên Hợp đã ngừng chiến đấu, lúc này xung quanh hai người đều bị bao vây bởi những sức mạnh đáng sợ, vô số loại sức mạnh của đạo pháp thần bí đang lơ lửng trong không trung.
Thiên Hợp nhìn chằm chằm Cơ Chiến, cười nói: “Ngươi mạnh hơn phụ thân ngươi năm đó rất nhiều.”
Cơ Chiến bình tĩnh nói: “Ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ hắn sao?”
Thiên Hợp cười nói: “Ta không thể bảo vệ được sao?”
Cơ Chiến nhìn ông ta, không nói gì, nhưng những sợi xích sắt màu vàng kim đáng sợ đột nhiên xuất hiện xung quanh ông ta, những sợi xích sắt màu vàng kim đó giống như những chiếc lồng giam, khóa lại nơi thời không giao nhau giữa hiện thực và hư ảo này.
Và giữa lông mày của ông ta, một con dấu màu vàng kim đang tỏa sáng.
Ấn Đế vương!
Đồ vật thần thánh nhất của Đế quốc!
Thiên Hợp tựa hồ ý thức được điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về phía bốn người đang bảo vệ Diệp Quân, tức giận nói: "Hộ tống hắn về Thiên Vực bằng mọi giá..".
Vừa dứt lời, bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia dường như cảm nhận được điều gì đó, bọn họ cảm giác như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
...
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng không?”
Diệp Quân lắc đầu.
Thật ra điều này cũng khiến hắn khá ngạc nhiên, vì sau khi thăng cấp, hắn vẫn không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, không những không cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng, mà còn không nhìn thấy được Vũ Trụ Chủ.
Nơi này quá xa Vũ Trụ Chủ.
Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có thể cảm nhận được cái gọi là “thật” không?”
Diệp Quân vẫn lắc đầu: “Biết được một chút, nhưng biết một chút và muốn đạt được, làm được là hai chuyện hoàn toàn khác nhau”.
Tiểu Tháp nói: “Cho dù thế nào thì cũng là một khởi đầu tốt”.
Diệp Quân gật đầu.
“Ầm!”
Ngay lúc này, bên ngoài đường hầm thời không bỗng vang lên tiếng động cực lớn.
Mọi người đều giật mình.
Hoàng đế đi trước phất tay phải lên, đường hầm thời không tách đôi ra hai bên, chẳng mấy chốc mọi người đã đến một tinh không.
Một người đàn ông trung niên đứng trước cách đó mấy ngàn trượng, người đàn ông trung niên mặc áo dài đen, tay phải cầm một con dao dài, nở nụ cười tà ác.
Cường giả nhà họ Thiên.
Người đàn ông trung niên nhìn Hoàng đế, nhếch môi: “Ngươi chính là Cơ Chiến của Đế Quốc?”
Hoàng đế bình tĩnh nhìn ông ta: “Sao thế?”
“Ha ha”.
Người đàn ông trung niên bật cười, ngay sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ nhìn thấy một thanh đao dài hàng vạn trượng đột nhiên chém mạnh từ trên đầu xuống.
Vèo!
Tất cả thời không đều bị nứt ra.
Sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng.
Cơ Chiến bỗng nhiên giơ tay đấm một quyền, một con rồng vàng khổng lồ dài vạn trượng bỗng lao ra, lập tức quét sạch đao quang đó, sức mạnh cực lớn khiến người đàn ông trung niên chấn động liên tục lùi về sau cả gần vạn trượng.
Thấy thế, các cường giả Đế Quốc đều máu huyết sục sôi, đồng loạt gào lên.
Diệp Quân nhìn Cơ Chiến, híp mắt lại, thực lực của Hoàng đế này còn mạnh hơn những gì hắn nghĩ nhiều.
Ở đằng xa, sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên bật cười, sau đó cũng không thấy ông ta vung đao tấn công, nhưng lại có vô số đao khí dày đặc lao đến từ xung quanh, giống như một trận mưa lớn, bao phủ tất cả mọi người.
Cơ Chiến vẫn rất bình tĩnh, gã vung tay áo lên, một tia sáng màu vàng lao ra, sau khi một con rồng vàng bay lên trời, lúc này tất cả đao quang đều sụp đổ, không để lại chút lực cản nào.
Nhưng vào lúc này, một thanh đao dài đột nhiên xuyên qua ánh sáng vàng lao thẳng về phía Cơ Chiến, tốc độ rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã lao đến trước mặt Cơ Chiến, Cơ Chiến giơ ngón tay lên quét qua.
Bùm!
Cường giả nhà họ Thiên đó và thanh đao bị văng ra xa.
Sau khi dừng lại, cường giả nhà họ Thiên không tấn công nữa, ông ta nhìn Cơ Chiến, bật cười nói: “Không hổ là người mạnh nhất Đế Quốc, lợi hại”.
Nghe cường giả nhà họ Thiên nói thế, các cường giả Đế Quốc máu huyết sùng sục như được tiêm chất kích thích.
Sĩ khí dâng trào.
Cơ Chiến bỗng vung tay lên, một sức mạnh bí ẩn bỗng lao ra, không phải đánh vào cường giả nhà họ Thiên mà là tấn công Diệp Quân.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Quân đã bị văng ra xa cả mấy vạn trượng.
Mọi người đều sửng sốt.
Cơ Chiến nhìn Diệp Quân: “Nếu ngươi đã là kẻ thù không đội trời chung của quốc sư, vậy thì tất nhiên Đế Quốc ta sẽ không dung chứa ngươi. Thế nhưng ta cũng không giết ngươi, nhưng từ nay về sau, ngươi không được phép bước vào lãnh thổ Đế Quốc ta”.
Nghe Cơ Chiến nói thế, Tang Hàn cũng khá ngạc nhiên, cô ta nhìn Hoàng đế, sau đó lại nhìn Diệp Quân, có thế nào cô ta cũng không ngờ sẽ bỗng dưng xảy ra chuyện như vậy.
Tang Hàn nhìn Cửu điện hạ ở bên cạnh, nhưng Cửu điện hạ cũng không nói gì.
Hoàng đế nhìn cường giả nhà họ Thiên ở đằng xa, cường giả nhà họ Thiên mỉm cười.
Hoàng đế cũng không nói gì, ông ta xòe bàn tay ra, trận pháp được khởi động, chẳng mấy chốc, mọi người đều bước vào con đường dịch chuyển.
Lúc bước vào con đường dịch chuyển, Vưu Liêm bỗng nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân, hai người bốn mắt nhìn nhau, sau đó dời mắt đi.
Chẳng lâu sau, tất cả người Đế Quốc đều biến mất.
Chỉ còn lại cường giả nhà họ Thiên đó, cường giả nhà họ Thiên nhìn Diệp Quân, nhếch môi cười, không nói gì nhiều, bỗng bay lên trời, sau đó dùng dao chém về phía Diệp Quân…
Ở một bên khác.
Sau khi đi vào đường hầm thời không, chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng nhận ra điều gì, ông ta dừng lại: “Không đúng”.
Hoàng đế quay đầu lại nhìn ông ta, chủ nhân Bút Đại Đạo nói: “Mẹ nó chứ! Không ổn! Đi, lập tức quay lại”.
Hoàng đế không nói gì, lập tức vung tay lên, ông ta và chủ nhân Bút Đại Đạo quay lại vị trí trước đó.
Thế nhưng lúc này nơi đó chỉ còn một thi thể.
Chính là thi thể của cường giả nhà họ Thiên đó.
Hoàng đế híp mắt: “Không phải hắn giết”.
Nói rồi ông ta bỗng quay đầu nhìn xuyên qua tinh hà, tận cuối tầm mắt, lúc này Diệp Quân bị bốn cường giả bí ẩn hộ tống chạy trốn.
Chủ nhân Bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Lập tức ra lệnh đánh gục hết tất cả những người bên cạnh Cửu hoàng tử, bên cạnh cậu ta còn có Lão Lục… ồ không phải, có nội gián”.
Hoàng đế lại lạnh lùng nói: “Không vội, không thể để tên này bình yên rời đi được”.
Nói rồi ông ta bỗng xé toạc thời không, đuổi theo đám người Diệp Quân…
Chương 2997: Nhỏ bé
Cơ Chiến đã muốn giết người!
Gã và chủ nhân bút Đại Đạo đã bàn bạc lợi dụng nhà họ Thiên để giết Diệp Quân, bằng cách này, sẽ khiến cho nhà họ Thiên và nhà họ Dương xâu xé lẫn nhau, còn đế quốc chỉ việc ngồi im làm ngư ông đăc lợi, chiếm hết lợi ích.
Nhưng mà, gã không nghĩ đến nhà họ Thiên sẽ biết kế hoạch của bọn họ, cưỡng ép cứu Diệp Quân.
Tuyệt đối không thể để Diệp Quân sống!
Vì một khi Diệp Quân còn sống, sau này sẽ điên cuồng trả thù đế quốc.
Thấy Cơ Chiến đuổi theo Diệp Quân, chủ nhân bút Đại Đạo cũng không ngăn cản, chỉ cần Diệp Quân không nhịn được mà gọi người, thì chẳng khác nào Diệp Quân thua ván này cả.
Nghĩ đến việc nhà họ Thiên sẽ cứu Diệp Quân, sắc mặt ông ta tối sầm, vốn là ông ta muốn mượn cơ hội này để ăn sạch nhà họ Thiên và đế quốc, nhưng ông ta không ngờ đến, nhà họ Thiên cho hắn bàn tay tốt như vậy.
Ông ta đánh giá thấp nhà họ Thiên rồi!
Không nghĩ nhiều nữa, thân thể ông ta run lên, hóa thành dải cầu vồng rồi đuổi theo.
Cơ Chiến chỉ cần dùng một bước, đã có thể vượt qua vô số thời không trong tinh vực.
Cuối tầm mắt, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn vừa định quay đầu, nhưng lúc này, người đàn ông trung niên bên cạnh hắn lập tức nói: “Diệp công tử, người này tên Cơ Chiến, gã có thể chạm đến Giới Ngoại rồi, ngươi không đấu lại gã, bọn ta sẽ ngăn cản gã, ngươi cứ chạy về phía trước, tộc ta đã phái cường giả đến tiếp viện…”
Nói xong, bốn người lập tức xoay người, thả ra từng luồng khí tức lao về phía Cơ Chiến.
Đối mặt với luồng khí tức kinh khủng này, Cơ Chiến lộ ra vẻ khinh thường, vung tay lên, bốn luồng khí tức vỡ tan tành, trong nháy mắt bốn người bị luồng sức mạnh đáng sợ hất bay mấy trăm ngàn trượng, rồi mới dừng lại, thời không đằng sau bọn họ đều biến thành tro bụi!
Vẻ mặt bốn người nghiêm trọng, bọn họ không phải đối thủ của Cơ Chiến!
Nhưng bốn người bọn họ không hề nhượng bộ, vì bọn họ được lệnh bằng mọi giá phải cứu được Diệp công tử!
Bốn người nhìn Cơ Chiến đang đứng đằng xa, mà khi Cơ Chiến đến, tinh hà sục sôi, sau đó dần dần trở nên hư ảo và trong suốt.
Căn bản không chịu nổi sức mạnh của gã!
Cơ Chiến đột nhiên tiến lên trước một bước, chẳng qua một bước này, uy áp ngập trời giống như có cả ngọn núi đè lên đầu bốn người bọn họ, bốn người bọn họ không thể chịu nổi uy áp này, trong đó đã có hai người trong nháy mắt thân thể vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn.
Mà trong lúc bốn người đang bị luồng uy áp này nghiền nát, đột nhiên có tiếng kiếm vang lên từ trong trời đất, một khắc sau, một luồng kiếm quang đâm từ nơi sâu nhất trong tinh hà đâm ra, chém vào uy áp kia.
Ầm!
Luồng kiếm quang chợt vỡ vụn, rực rỡ như pháo hoa.
Trong số bốn người, người đàn ông trung niên cầm đầu nhìn sang bên cạnh, kinh ngạc nói: “Diệp công tử.”
Người ra tay, chính là Diệp Quân đi rồi quay lại.
Cơ Chiến cũng nhìn Diệp Quân: “Ngược lại ta đã đánh giá thấp thực lực của ngươi.”
Dứt lời, gã giơ tay phải lên, rồi nhẹ nhàng đè xuống.
Trên đầu Diệp Quân, vô số thời không như thác nước cuồn cuộn chảy trôi, mà trong số đó, còn có cả Hư thời không.
Diệp Quân nheo mắt, hắn mở lòng bàn tay ra, vô địch ý phóng lên, xé nát tất cả thời không, nhưng ngay sau đó, một quyền màu vàng đột nhiên đánh đến trước mặt hắn.
Diệp Quân chém ra bằng kiếm vô địch ý.
Ầm!
Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân bị ép phải lui về sau mấy vạn trượng!
Vừa dừng lại, kiếm ý vô địch quanh thân hắn vỡ tan, không chỉ vậy, thân thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cơ Chiến đang ở cuối tầm mắt, thực lực của người này mạnh hơn hắn nghĩ rất nhiều.
Giờ phút này Cơ Chiến cũng đang nhìn hắn, Cơ Chiến cũng kinh ngạc, gã không ngờ đến Diệp Quân có thể đón quyền của gã.
Quả nhiên không bình thường!
Càng phải chết!
Cơ Chiến nổi lên sát tâm, một luồng quyền uy đế vương vô hình lan rộng khắp đất trời, tay phải gã nắm chặt, kim quang xuất hiện trong nắm đấm của gã.
Quyền chưa ra, thế đã ngưng!
Không có bất kỳ lời nói vô nghĩa nào, gã đột nhiên vung quyền.
Ầm!
Quyền này tung ra, một quyền vàng dài tận vạn trượng như sấm sét lao về phía Diệp Quân, trong quyền, có hàng tỷ phù văn, mỗi phù văn lại tản ra ý chí quyền đạo hùng mạnh.
Quyền Đế vương!
Đây là một trong ba thần thông của nhà họ Cơ, đồng thời cũng là quyền kỹ mà bất kỳ đế vương nào cũng phải học, quyền này đánh ra, uy quyền đến vương vô cùng vô tận.
Mà quyền này vừa tung ra, đã cách xa mấy vạn trượng, thân thể Diệp Quân đã không chịu được nữa, các vết nứt trên cơ thể bắt đầu lan ra từng chút từng chút.
Quyền này của gã, là muốn giết chết Diệp Quân!
Đối mặt với quyền của Cơ Chiến, Diệp Quân càng hưng phấn hơn, từ khi đột phá đến nay, hắn hiếm khi chiến đấu với cường giả chân chính.
Mà Cơ Chiến trước mắt này không thể nghi ngờ chính là trần của vũ trụ!
Hắn muốn nhìn thử xem mình còn cách trần của vũ trụ bao xa nữa!
Niệm khởi!
Vù vù!
Thanh kiếm vang lên.
Diệp Quân chém ra.
Hắn không có sức mạnh tín ngưỡng, chỉ có kiếm ý vô địch, kiếm này phá không mà đi, trong đó ẩn chứa vô vàn sức mạnh thời không và ‘Hư thời không’ cũng như ‘Hư Chân giáp với thời không’
Ầm!
Chỉ nghe thấy tiếng động kinh thiên động địa vang lên, toàn bộ vũ trụ tinh hà chợt biến thành mảnh đen kịt, trong trời đất, ẩn chứa vô số ý chí quyền đạo không ngừng nghiền ép Diệp Quân, đối mặt với quyền phù văn đáng sợ này, kiếm ý vô địch của Diệp Quân không cách nào ngăn cản, bắt đầu vỡ vụn.
Lúc này hắn giống như trong cơn bão, cực kỳ nhỏ bé!
Chương 2998: Bóp nát
Diệp Quân dang hai tay, từng luồng kiếm ý vô địch phóng lên trời, chém giết tất cả, muốn phá vỡ phong tỏa của ý chí quyền đạo.
Nhưng mà, những phù văn ẩn chứa ý chí quyền đạo kia giống như bức tường sắt, gắt gao trấn áp tất cả kiếm ý của hắn trong khu vực nhỏ bé kia, dù hắn có dùng kiếm ý chạy nhanh đến đâu, cũng không thể phá vỡ, bị chúng vây trong dó.
Cơ Chiến đột nhiên nâng tay phải lên, rồi đè xuống.
Ầm!
Tất cả quyền phù văn bất chợt ngưng tụ lại một chỗ, quét xuống, chỉ trong nháy mắt, kiếm ý vô địch của Diệp Quân vỡ tan tành!
Căn bản không có cách nào ngăn cản!
Những quyền phù văn kia quét xuống định giết chết Diệp Quân ngay tại chỗ, nhưng đúng lúc này, một tia huyết mang từ trong cơ thể Diệp Quân phóng lên trời, sau đó, luồng kiếm quang huyết sắc hung hãn xuất hiện, đánh tan quyền phù văn, chém về phía Cơ Chiến cách đó không xa!
Hai mắt Cơ Chiến híp lại, trong lòng khiếp sợ, gã giơ tay đánh thêm quyền nữa.
Ầm!
Diệp Quân bị quyền này ép đến mấy trăm trượng, kiếm ý và huyết khí tản ra khắp cơ thể, rồi ngưng tụ lại.
Lần này Cơ Chiến không ra tay, mà chỉ nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này gã đột nhiên cảm thấy hối hận.
Hối hận vì đã nghe lời chủ nhân bút Đại Đạo, mượn tay nhà họ Thiên giết Diệp Quân.
Gã nên giữ vững chính kiến của mình!
Gã nên nắm chắc chủ nhân bút Đại Đạo, còn con trai gã nắm chắc chàng trai trước mặt này, như vậy, đế quốc ông ta có thể giao du với cả hai, thay vì phải chọn chủ nhân bút Đại Đạo.
Sở dĩ gã hối hận, là bởi lúc này gã mới nhận ra, chàng trai trước mặt không đơn giản như gã nghĩ!
Nhưng bây giờ hối hận đã muộn.
Cũng giống như thời xưa ngươi lựa chọn đứng về bên nào trong cuộc chiến tranh giành ngôi vị vậy, sau khi đã lựa chọn, ngươi không còn đường lui, chỉ có thể đi con đường đó đến, nếu không, từ trong ra ngoài ngươi sẽ không phải con người nữa.
Bây giờ nếu đã chọn chủ nhân bút Đại Đạo, vậy gã chỉ có thể kiên định đứng về phía chủ nhân bút Đại Đạo mà thôi.
Cơ Chiến đứng từ xa nhìn về phía Diệp Quân, tay phải từ từ nắm chặt, ánh mắt bình tĩnh, nhưng bên trong lại là sát ý vô biên.
Phải chết!
Cơ Chiến bỗng tiến lên trước một bước, một bước này, toàn bộ tinh hà vô bờ vô tận chợt trở nên trong suốt hư ảo.
Chỉ trong chốc lát, Diệp Quân đã bị ép đến nơi giáp với Hư Chân!
Lúc này, Diệp Quân lần nữa cảm nhận được khí tức tử vong!
Đối phương muốn giết hắn!
Diệp Quân không dám coi thường, vừa nghĩ đến đây, máu trong toàn thân lập tức bị thiêu đốt, đồng thời, từng luồng kiếm ý vô địch trong cơ thể hắn trào ra như thủy triều, kiếm ý và huyết mạnh hòa vào với nhau, sức mạnh ngay lập tức được tăng lên.
Nhưng vào lúc này, có luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa từ khắp nơi lao đến nghiền ép hắn.
Vô số ý chí quyền đạo!
Những ý chí quyền đạo này mãnh liệt như thủy triều, giờ phút này sức mạnh huyết mạch và kiếm ý vô địch đã không thể chịu nổi, bị nghiền thành từng mảnh nhỏ rồi vỡ tan.
Khí tức tử vong ngày càng nồng đậm!
Diệp Quân hít thật sâu, một khắc sau, thân xác và kinh hồn hắn đồng loạt bị thiêu đốt, kiếm thế tiếp tục tăng vọt, cùng lúc đó, kiếm ý đã bị nghiền nát bỗng ngưng tụ lại, rồi điên cuồng lướt về phía ý chí quyền đạo.
Trong bóng tối, chủ nhân bút Đạo Đạo đứng cách đó không xa âm thầm nhìn Diệp Quân, nhíu mày thật sâu.
Mới có hai năm sao thực lực có thể tăng lên nhanh như vậy?
Thực lực hiện tại của Diệp Quân đã hơi không bình thường!
Không đúng!
Nhưng ông ta có thể cảm nhận được, Tiểu Tháp của Diệp Quân vẫn đang bị phong ấn, nói cách khác, Diệp Quân không thể dùng Tiểu Tháp để tu luyện, mà không có Tiểu Tháp, làm thế nào mà tên nào có thể tiến bộ nhanh như vậy?
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quân, mẹ kiếp, đúng là không nên cho tên này quá nhiều thời gian.
“Chém!”
Đúng lúc này, tại nơi giáp với Hư Chân, giọng nói của Diệp Quân bỗng vang lên, ngay sau đó, có luồng kiếm quang phóng lên trời, xông phá vô số ý chí Võ Đạo.
Nhưng vào lúc này, Cơ Chiến bỗng nhiên giơ ngón tay lên, nơi đầu ngón tay chạm vào, xuất hiện luồng sáng đen, ngay sau đó trong nháy mắt lan rộng đến khu vực của Diệp Quân, đột ngột nuốt chửng hắn.
“Ồ!”
Chủ nhận bút Đại Đạo không nhìn Diệp Quân nữa mà quay qua nhìn Cơ Chiến, trong mắt đầy kinh ngạc: “Người này đã mở ra… Tu Di Thời Không.”
Tu Di Thời Không!
Một loạt thời không đặc thù, nằm giữa Hư Chân, có thể chiếm đoạt tất cả đạo pháp.
Nếu nói trong gương là Hư thời không, ngoài gương là Chân thời không, thì Tu Di Thời Không chính là vùng bóng của gương…
Khi Diệp Quân bị nuốt chửng vào trong Tu Di Thời Không, kiếm ý và thân xác hắn bắt đầu tan chảy từng chút một!
Cơ Chiến chỉ vào Diệp Quân, tay phải siết chặt, gã có thể cảm nhận được, nếu giết người này, sẽ có nhân quả!
Nhưng như vậy thì sao chứ?
Dù nhân quả có lớn đến đâu, Cơ Chiến gã cũng có thể dùng tay bóp nát!
Tay phải Cơ Chiến nắm chặt, đấm về phái Diệp Quân, ý đồ tiêu diệt triệt để Diệp Quân…
Chương 2999: Được lệnh bảo vệ
Cơ Chiến tung ra một quyền, áp lực mạnh mẽ trực tiếp đè ép khiến Diệp Quân không thể hít thở được.
Hơi thở của cái chết đang đến gần!
Vẻ mặt Diệp Quân rất nặng nề, đối mặt với cú đấm đáng sợ này, hắn không có lựa chọn lùi bước mà lao thẳng về phía trước.
Một kiếm quyết định sinh tử!
Kiếm quang lóe lên, thanh kiếm vung ra chém mạnh vào cú đấm của Cơ Chiến.
Bùm!
Kiếm quang vỡ nát, toàn thân Diệp Quân cứ vậy mà bị đánh bay ra ngoài, khi hắn dừng lại, thân thể của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, chỉ còn lại linh hồn hư ảo!
Cơ Chiến không cho Diệp Quân cơ hội thở dốc, ông ta đang định tung một cú đấm nữa, nhưng vào lúc này, hiện trường đột nhiên vang lên một tiếng cười to: “Cơ Chiến, ỷ lớn hiếp nhỏ như vậy thì thật sự rất nhàm chán.”
Tiếng nói vừa dứt, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên xông vào thời không Tu Di này, ngay sau đó, một nam tử trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
Cơ Chiến nhìn nam tử trung niên xuất hiện trước mặt, nói: "Thiên Hợp!"
Người trước mặt này không ai khác chính là Thiên Hợp, gia chủ nhà họ Thiên.
Cơ Chiến không ngờ rằng hôm nay gia chủ nhà họ Thiên lại đích thân tới đây.
Thiên Hợp nhìn Diệp Quân cách đó không xa, cười nói: "Lợi hại, giang sơn rộng lớn lúc nào cũng có người tài, đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, ha ha!"
Nói xong, ông ta đột nhiên vung tay áo, một cây thần mộc đen nhánh bỗng nhiên bay lên trên đỉnh đầu Diệp Quân, trong nháy mắt, những dòng sức mạnh linh hồn thuần khiết quét xuống, tràn vào linh hồn của Diệp Quân, linh hồn vốn là hư ảo của Diệp Quân bỗng nhiên khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Diệp Quân nhìn Thiên Hợp trước mặt, "Cảm ơn tiền bối".
Thiên Hà mỉm cười nói: "Diệp tiểu hữu khách sáo rồi".
Vừa nói, ông ta vừa quay đầu nhìn về phía Cơ Chiến cách đó không xa: "Còn muốn đánh không? Nếu đánh thì ta có thể đánh với ngươi".
Cơ Chiến quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu, lúc này ông ta đã bất lực, nếu sức mạnh của Đạo pháp không bị phong ấn, ông ta tự nhiên có thể giết chết Thiên Hợp, nhưng vấn đề là hiện tại sức mạnh Đạo pháp của ông ta đã bị phong ấn, thực lực tụt xuống mấy cấp....
Thiên Hợp đột nhiên nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, cười nói: "Ngươi là quốc sư mới của đế quốc này à?"
Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Vậy thì sao?”
Thiên Hợp quan sát chủ nhân bút Đại Đạo nói: "Tại sao ngươi lại yếu như vậy?"
Chủ nhân bút Đại Đạo: "..".
"Ha ha!"
Thiên Hợp cất tiếng cười lớn, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân ở một bên: "Diệp tiểu hữu, chúng ta đi thôi".
Diệp Quân gật đầu: "Được!"
Thiên Hợp mang Diệp Quân đi, đi được hai bước, bỗng nhiên, một cỗ thần thức mạnh mẽ trực tiếp khóa chặt ông ta và Diệp Quân.
Thiên Hợp quay đầu nhìn Cơ Chiến, Cơ Chiến đang nhìn chằm chằm ông ta: "Cứ như vậy rời đi sao?"
Thiên Hợp cười nói: "Nếu ngươi muốn đánh, vậy ta đánh cùng ngươi!"
Nói xong, ông ta biến mất ngay tại chỗ.
Ở phía xa xa, cơ thể Cơ Chiến cũng run lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, trong nháy mắt, kim quang cao mấy vạn trượng, một tia uy lực của đế hoàng đè ép về phía Thiên Hợp và Diệp Quân.
Thiên Hợp cười to: "Tới hay lắm!"
Ông ta vừa dứt lời, Diệp Quân đã bị một sức mạnh ôn hòa đưa ra ngoài, đằng sau hắn là bốn gã cường giả áo giáp đen thần bí.
Bốn người này đều là cảnh giới Giới Ngoại!
Bọn họ canh giữ ở bên cạnh Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn về phía thời không Tu Di kia, lúc này, thời không Tu Di đã trở nên mơ hồ.
Hình như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí của chủ nhân bút Đại Đạo, khi nhìn thấy Diệp Quân đang nhìn qua đây, chủ nhân bút Đại Đạo không chút do dự quay người bỏ chạy.
Diệp Quân nói: "Bốn vị tiền bối, giết hắn!"
Cường giả dẫn đầu của bốn gã thị vệ áo giáp đen do dự một lúc rồi nói: "Diệp công tử, chúng ta được lệnh bảo vệ ngươi…"
Nói xong, hắn ta sợ Diệp Quân nghĩ nhiều, vì vậy lại bổ sung thêm: "Hiện tại ngươi bị thương rất nặng, nếu chúng ta đi ra ngoài, ngươi sẽ rất nguy hiểm".
Diệp Quân không nói gì nữa.
Hắn thực sự muốn trực tiếp giết chết tên chủ nhân bút Đại Đạo ngu ngốc này, nhưng hắn cũng biết, bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại chưa chắc có thể giết được ông ta, và ông ta cũng chạy rất nhanh, hơn nữa cường giả của đế quốc chắc chắn cũng đang chạy tới hướng này.
Mẹ nó!
Diệp Quân cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Đối với tên chủ nhân bút Đại Đạo này, muốn giết cũng giết không được, thắng cũng rất khó thắng, thật sự rất tồi tệ.
Trực giác mách bảo hắn, không ai ngoại trừ người nhà hắn có thể giết được tên chủ nhân bút Đại Đạo này.
Nhưng hắn sẽ không từ bỏ, chỉ cần có một chút cơ hội, hắn cũng sẽ cố gắng thử xem.
Bên kia.
Chủ nhân bút Đại Đạo thở phào nhẹ nhõm khi thấy bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia không đuổi theo mình, với sức mạnh hiện tại của ông ta, đừng nói bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại, cho dù là một người trong số đó cũng không thể đánh thắng được.
Mẹ kiếp, tên khốn kiếp này lúc nào cũng muốn giết ông ta!
"Quốc sư!"
Lúc này, đám người Cơ Vô Trần cũng chạy tới.
Chủ nhân bút Đại Đạo vội vàng nhìn về phía những người xung quanh Cơ Vô Trần, rất nhanh, sắc mặt ông ta tối sầm lại: “Cô nương kia đâu?”
Chương 3000: Bằng mọi giá!
Cơ Vô Trần có chút không hiểu: "Ai?"
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Chính là người phụ nữ luôn đi theo bên cạnh ngươi…”
Cơ Vô Trần cười nói: "Ông nói Vưu cô nương à! Cô ta…"
Nói đến đây, hắn ta đột ngột quay đầu lại, mới phát hiện Vưu Liêm căn bản không đi theo tới đây.
Như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên trở nên tái nhợt.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cô ta là người của nhà họ Thiên”.
"Cái này... "
Sắc mặt của Cơ Vô Trần càng trở nên khó coi hơn.
Chủ nhân bút Đại Đạo liếc nhìn mọi người có mặt tại hiện trường và nói: "Ta đã quá coi thường nhà họ Thiên này rồi".
Từ trước đến nay, ông ta đều là đưa ra kế hoạch, khống chế toàn cục, ngoại trừ lần chịu thiệt thòi ở nhà họ Dương ra, ông ta vẫn chưa từng bị ai lừa gạt!
Vì vậy, sau khi tới đây, trong mắt ông ta cũng chỉ có Diệp Quân, thật ra ông ta cũng chỉ coi Diệp Quân như một nửa đối thủ của mình, đối thủ thật sự trong lòng ông ta vẫn luôn là người nhà của Diệp Quân chứ không phải Diệp Quân.
Nhưng vào lúc này, ông ta biết mình phải bỏ đi mọi sự khinh thường trong lòng.
Nếu lại đánh giá thấp kẻ địch một lần nữa, ông ta sẽ phải chịu tổn thất lớn.
Chủ nhân bút Đại Đạo thu hồi suy nghĩ, nói: “Bên phía chiến trường Đế Tinh thế nào rồi?”
Đại hoàng tử Cơ Tiêu trầm giọng nói: "Bên kia còn đang giằng co…"
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Trực tiếp đi đến chiến trường Đế Tinh”.
Cơ Tiêu sửng sốt: "Quốc sư, phụ hoàng..".
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đừng sợ, với sức mạnh của phụ hoàng ngươi, không ai trong vũ trụ này có thể giết được ông ta, hiện giờ ông ta đang kiềm chế gia chủ Quân gia và một số cường giả cảnh giới Giới Ngoại, chúng ta mau tới chiến trường Đế Tinh, tấn công bất ngờ, chiếm được chút ưu thế…"
Cơ Tiêu lại không nói.
Gã ta biết chủ nhân bút Đại Đạo nói đúng, nhưng nếu mấy tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia của Quân gia bao vây Cơ Chiến ... Hơn nữa, cho dù không có việc gì, nếu bọn họ chọn rời đi ngay bây giờ, trong lòng phụ hoàng sinh ra khúc mắc thì gã ta phải làm sao?
Nhìn thấy Cơ Tiêu và Cơ Vô Trần đều không có ra lệnh, sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên tối sầm: "Các ngươi đã quên lời nói của phụ hoàng các ngươi rồi sao? Nhìn thấy ta giống như nhìn thấy ông ấy!"
Cơ Tiêu trầm giọng nói: "Quốc sư, thế này thì sao, ta sẽ để lại mấy tên cường giả cảnh giới Giới Ngoại canh giữ ở đây... Những người còn lại sẽ đi đến chiến trường Đế Tinh!"
"Đồ vô dụng!"
Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận: "Các ngươi là đám vô dụng, chết tiệt, còn tệ hơn cả tên khốn kiếp đó nhiều! Mẹ kiếp!"
Mọi người: "..".
Chủ nhân bút Đại Đạo tức không chịu được!
Không phải Đại hoàng tử và Cửu hoàng tử không thông minh, mà là bọn họ quá tư lợi, tầm nhìn thế cục quá nhỏ, trong mắt bọn họ chỉ quan tâm đến ngôi vị Hoàng đế.
Giáo dục thất bại!
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói gì thêm, bởi vì ông ta hiểu rõ hai người bọn họ, đối với hai người này, chỉ có trở thành Hoàng đế mới có thể tu luyện ra những công pháp và thần thông mạnh mẽ nhất trong Đế quốc cũng như truyền thừa của các Hoàng đế trước.
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn về phía tận cùng ngân hà, ánh mắt rơi vào người Diệp Quân, lúc này Diệp Quân dường như cảm nhận được điều gì đó, hắn cũng ngẩng đầu lên nhìn về vị trí của ông ta.
Bốn mắt nhìn nhau.
Diệp Quân thu hồi tầm mắt, chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu vận dụng kiếm ý chữa trị thân thể.
Chủ nhân bút Đại Đạo không nói thêm gì nữa, quay người rời đi.
Đại hoàng tử và Cửu hoàng tử nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, đều có chút không vui, tuy ông ta là quốc sư, nhưng cũng quá kiêu ngạo.
Tất nhiên, cả hai đều không nói gì, vì hiện tại bọn họ vẫn chưa thực sự chắc chắn về địa vị của chủ nhân bút Đại Đạo trong lòng phụ hoàng bọn họ là như thế nào.
Tang Hàn nhìn về phía cuối ngân hà với vẻ mặt phức tạp.
Nàng ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này…
Sắc mặt của Cửu hoàng tử Cơ Vô Trần là khó coi nhất, bởi vì hắn ta không ngờ Vưu Liêm lại là người của nhà họ Thiên!
nhà họ Thiên vậy mà lại bố trí một người nằm vùng bên cạnh hắn ta, nhưng hắn ta lại hoàn toàn không biết gì về việc này.
Sắc mặt Cơ Tiêu ở một bên cũng cực kỳ u ám, hiện tại hắn ta hoài nghi bên cạnh hắn ta cũng có nằm vùng...
Phía cuối ngân hà.
Hai luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên bộc phát từ ranh giới giữa hiện thực và hư ảo, ngay sau đó, vùng thời không đặc biệt kia lập tức trở nên hư ảo, không lâu sau, thời không xung quanh đột nhiên nứt ra như một tấm gương vỡ.
Bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại lập tức bảo vệ Diệp Quân, liên tục rút lui, sau khi rút lui mấy vạn trượng, bốn người cùng nhau bố trí một kết giới mạnh mẽ, khóa chặt thời không nơi Diệp Quân ở, lúc này, những đợt sóng xung kích đáng sợ đột ngột xiên ra từ thời không xung quanh.
Ầm ầm ầm…
Thời không nơi Diệp Quân đang đứng không ngừng bị những đợt sóng xung kích sức mạnh này oanh tạc, cực kỳ kinh khủng.
Vẻ mặt Diệp Quân rất nặng nề, sức chiến đấu của Thiên Hợp và Cơ Chiến thật sự vượt xa cường giả cảnh giới Giới Ngoại bình thường.
Tuy nhiên, hắn có cảm giác giữa hai người này vẫn có khoảng cách chênh lệch so với người kỳ lạ trước đó.
Nếu bây giờ hắn phải đối mặt với người kỳ lạ đó, hắn vẫn không thể chống trả được.
Nhưng nếu gặp hai người trước mặt này, hắn vẫn có thể cố đứng lên chống lại họ.
Ở nơi xa, Cơ Chiến và Thiên Hợp đã ngừng chiến đấu, lúc này xung quanh hai người đều bị bao vây bởi những sức mạnh đáng sợ, vô số loại sức mạnh của đạo pháp thần bí đang lơ lửng trong không trung.
Thiên Hợp nhìn chằm chằm Cơ Chiến, cười nói: “Ngươi mạnh hơn phụ thân ngươi năm đó rất nhiều.”
Cơ Chiến bình tĩnh nói: “Ngươi cho rằng ngươi có thể bảo vệ hắn sao?”
Thiên Hợp cười nói: “Ta không thể bảo vệ được sao?”
Cơ Chiến nhìn ông ta, không nói gì, nhưng những sợi xích sắt màu vàng kim đáng sợ đột nhiên xuất hiện xung quanh ông ta, những sợi xích sắt màu vàng kim đó giống như những chiếc lồng giam, khóa lại nơi thời không giao nhau giữa hiện thực và hư ảo này.
Và giữa lông mày của ông ta, một con dấu màu vàng kim đang tỏa sáng.
Ấn Đế vương!
Đồ vật thần thánh nhất của Đế quốc!
Thiên Hợp tựa hồ ý thức được điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về phía bốn người đang bảo vệ Diệp Quân, tức giận nói: "Hộ tống hắn về Thiên Vực bằng mọi giá..".
Vừa dứt lời, bốn cường giả cảnh giới Giới Ngoại kia dường như cảm nhận được điều gì đó, bọn họ cảm giác như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
...
Bình luận facebook