• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hệ thống mau xuyên : BOSS phản diện đột kích! (3 Viewers)

  • Thế Giới 11: Toàn Chức Gian Thương (2)

Dựa theo Minh Thù chỉ dẫn bọn họ từ vách núi nhảy xuống quả nhiên mất máu.

Hộ Hoa Linh đỡ hơn một chút dù sao cũng là đại thần, máu nhiều rớt xuống vách núi cũng không sao.

Cố Tiểu Thỏ thì thê thảm hơn chỉ còn một chút máu, Hộ Hoa Linh nhanh chóng cho cô ta dùng thuốc mua ở chỗ Minh Thù với giá cao, mới giúp Cố Tiểu Thỏ khôi phục lại trạng thái đầy máu.

[Đội] Khô Lâu: Phía dưới thật sự có quái, đó là Băng Tinh Thạch!

Băng Tinh Thạch này nơi nào bị đào lên sẽ không sinh thêm nữa cho nên tìm rất khó khăn, thế nhưng Băng Tinh Thạch ở chỗ này thì lại khác, đào lên lại có.

Chẳng qua là người có thể xuống cũng rất ít, trong lúc vô tình nguyên chủ phát hiện ra cuối cùng là chết, lại quay về điểm hồi sinh.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mộng Yểm ở bên kia.

Hộ Hoa Linh nhìn sang hướng bên kia, ở cuối đám quái nhỏ có một con quái không giống những quái nhỏ còn lại.

Nhìn xa xa như u hồn, kéo cái đuôi thật dài trên đỉnh đầu có hai chữ lớn Mộng Yểm đỏ tươi.

Hộ Hoa Linh và Khô Lâu đi đánh Mộng Yểm, Minh Thù đi đào Băng Tinh Thạch.

Cố Tiểu Thỏ đứng tại chỗ mờ mịt nhìn một đám quái nhỏ rồi lại nhìn hai đại thần dẫn đầu phía trước, Cố Tiểu Thỏ im lặng lựa chọn theo Minh Thù.

Băng Tinh Thạch rất đẹp giống như một ngôi sao, mỗi miếng Băng Tinh Thạch đều có thuộc tính không giống nhau, nếu may mắn có thể đào được Băng Tinh Thạch giá trị.

Cấp bậc của Cố Tiểu Thỏ quá thấp không thể đào Băng Tinh Thạch, chỉ có thể nhìn Khu Cước Đại Hán đào Băng Tinh Thạch.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Có người tới.

Minh Thù cũng nhìn thấy, Hộ Hoa Linh và Khô Lâu đã đánh Mộng Yểm tới gần cạn máu, nhưng đột nhiên có mấy người chơi từ bên kia nhảy ra cắt ngang bọn họ tấn công Mộng Yểm.

Mộng Yểm thừa dịp khôi phục máu, trong nháy mắt chạy thật xa.

[Phụ cận] Khô Lâu: Người Trường An Minh tụi mày bây giờ đều học được kiểu đánh lén cướp quái à?

Từ giữa những hàng chữ đều có thể nhìn ra tâm trạng nóng nảy của Khô Lâu.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Ai đánh lén, mày đừng có nói bậy, tụi tao xuất hiện nơi này Mộng Yểm đột nhiên xông lại, tụi tao chỉ tự vệ!

[Phụ cận] Khô Lâu: Ghê quá nhỉ, tụi mày tự vệ làm Mộng Yểm đã sắp đầy máu lại rồi đấy!

[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Khô Lâu.

Khô Lâu không nói chuyện nữa, người chơi bên kia cũng không nói cuối cùng đều đi tới đứng sau lưng Tiêu Cảnh Hàn.

[Phụ cận] Tiêu Tịch: Tự dựa vào bản lĩnh mà đánh quái, ok?

[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Được.

Mộng Yểm lui vào trong đám quái nhỏ, đám quái nhỏ như nhận được mệnh lệnh đột nhiên xông về phía bọn họ.

Khô Lâu oán giận chìm ngập trong quái nhỏ, liều mạng bắt đầu đánh giết.

Minh Thù và Cố Tiểu Thỏ đứng ở đằng xa, nữ chính giả Liễu Nhan cũng ở đó. Hơn nữa theo Minh Thù quan sát, thực lực Liễu Nhan thật sự rất khá độ ăn ý với nam chính cũng không kém.

Minh Thù tiếp tục đào Băng Tinh Thạch, hai đội quân bên kia đánh tới khó hòa giải, Minh Thù đào xong Băng Tinh Thạch, Mộng Yểm còn một nửa máu.

Cầu được nhìn thấy ám ảnh tâm lý của Mộng Yểm.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Này... Lan Chỉ đại thần, cô không qua hỗ trợ sao?

Đối phương có năm người, Hộ Hoa Linh và Khô Lâu hai chọi năm còn phải đối phó với Mộng Yểm lúc này đã có chút yếu thế.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi là người chơi mảng đời sống, không đánh nhau.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Nhưng đại thần Hộ Hoa Linh nói, nếu như không bắt được Mộng Yểm nhiệm vụ này sẽ thất bại.

Nhiệm vụ thất bại đồng nghĩa với việc nữ chính giả sẽ rất vui.

Nữ chính giả vui vẻ thì còn kéo thù hận kiểu gì đây?

Minh Thù bỏ hai miếng đồ ăn vặt vào miệng, lắc lắc cổ tay dồn khí xuống đan điền!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đại thần Hộ Hoa Linh, đại thần Khô Lâu, mua thuốc không?

Hộ Hoa Linh và Khô Lâu không thèm đếm xỉa tới Minh Thù.

Bọn họ ở bên cạnh đánh nhau, cô ở đây bán thuốc, bị điên!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tăng mười lăm phần trăm trong năm phút, có mua không?

[Đội] Khô Lâu: 1.

Minh Thù nhanh chóng đóng gói giao dịch thuốc cho Khô Lâu, tiện tay ép bán cho hắn thuốc hồi máu.

Khô Lâu nhìn bên kia nhảy ra số tiền, khóe miệng co quắp một chút, đồ gian thương.

Nhưng sự thực chứng minh, Minh Thù ép bán thuốc hồi máu cho hắn rất hiệu quả. Loại thuốc này dường như không hạn chế chỉ cần ngươi có là có thể sử dụng liên tục, nhưng rất tốn tiền cũng chỉ có dân có tiền mới chơi nổi.

Bình thường mọi người cũng không mua nhiều, thứ nhất là đắt, thứ hai là túi đồ không có nhiều chỗ trống như vậy, cho nên gian thương di động Minh Thù đứng ở phía sau bọn họ bán hàng, không khác gì được ban cho phép thần thông.

Đám người Tiêu Tịch cũng phát hiện Khô Lâu và Hộ Hoa Linh đột nhiên bất thường, lâu như vậy mà máu của bọn họ không tuột xuống phân nửa.

Chuyện này không bình thường.

[Đội] Nhan Như Mộng: Hai người này mang theo bao nhiêu thuốc hồi máu vậy?

Dân có tiền đốt tiền thấy ghê không!

[Đội] Trường Kiếm Ba Thước: Lan Chỉ trong ở trong đội bọn họ.

Trong lúc chiến đấu, không ai có thời gian đi mua đạo cụ mà đôi khi còn hạn chế không thể mua đạo cụ.

Thế nhưng đồng đội thì khác, đồng đội có thể giao dịch trực tiếp chỉ cần nhẹ nhàng chọn đồng ý là được.

Lan Chỉ là ai?

Đại lão đứng đầu bảng Tài Phú! Người chơi mảng đời sống nổi danh! Là kho đạo cụ di động!

[Đội] Tiêu Tịch: Mọi người đi đánh Mộng Yểm, Truy Phong và tôi giữ chân bọn họ.

Liễu Nhan mang người tới gần Mộng Yểm, còn Thiên Lý Truy Phong và Tiêu Cảnh Hàn cùng nhau ngăn cản Hộ Hoa Linh và Khô Lâu.

[Phụ cận] Khô Lâu: Nhiều người ỷ thế bắt nạt chúng ta ít người!

Thấy Mộng Yểm sắp bị nhóm Tiêu Cảnh Hàn bắt, Khô Lâu cũng không có cách nào khác, ai bảo bọn họ ít người.

Khô Lâu không cẩn thẩn bị Tiêu Cảnh Hàn giết chết, hắn phát hiện không thể sống lại cũng không thể đứng lên.

Khô Lâu căm hận.

[Phụ cận] Khô Lâu: Trường An Minh tụi mày chờ đó cho tao, chờ ông mày gọi người đến!

[Phụ cận] Khô Lâu: Hoa Linh, báo thù cho tôi!

[Phụ cận] Khô Lâu: Trường An Minh bla bla...

Kênh phụ cận toàn là Khô Lâu spam tin.

Đồng đội đã giết chết Boss phụ, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ ba mươi chín phần trăm.

Trên màn hình của Hộ Hoa Linh đột nhiên nhảy ra một khung thông báo, hắn sửng sốt một chút sau đó nhân vật của hắn chuyển thành màu đen, cùng anh em tốt Khô Lâu nằm trên mặt đất.

Tiêu Cảnh Hàn nhìn về phía đồng đội của mình, Mộng Yểm bên kia đã biến mất chỉ còn lại có một ít quái nhỏ rải rác và vài người đứng bên cạnh.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Bị cướp rồi.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ bất ngờ đánh lén.

Liễu Nhan nhìn Khu Cước Đại Hán ở đối diện không giữ được bình tĩnh, lần trước tìm Lan Chỉ mua đồ lại không bán, kết quả quay ra bán cho người khác.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cám ơn đã nhường.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong:...

Cô đánh lén còn đắc ý là có ý gì?

[Phụ cận] Khô Lâu: Lan Chỉ đại lão làm tốt lắm!

Vì điều này, Khô Lâu quyết định không tính toán hành vi lên giá vô tội vạ của gian thương Minh Thù.

[Phụ cận] Hộ Hoa Linh:...

[Phụ cận] Hộ Hoa Linh: Tiểu thỏ, kéo chúng ta đứng lên.

Hiển nhiên Hộ Hoa Linh cũng phát hiện bọn họ không có cách đứng lên, biện pháp duy nhất chưa thử qua cũng chỉ có dược sư mới kéo dậy được.

Cố Tiểu Thỏ tung tăng chạy đến bên cạnh Khô Lâu và Hộ Hoa Linh.

[Phụ cận] Cố Tiểu Thỏ: Kéo thế nào?

Hiện tại Liễu Nhan đã biết Cố Tiểu Thỏ chính là người nam chính thích, cho nên thấy Cố Tiểu Thỏ đột nhiên xuất hiện cô ta lập tức nhìn Tiêu Cảnh Hàn.

Nhưng chỉ là một nhân vật game, Liễu Nhan hoàn toàn không biết Tiêu Cảnh Hàn đang suy nghĩ gì.


Dưới sự hướng dẫn của đại thần Hộ Hoa Linh, cuối cùng Cố Tiểu Thỏ cũng biết sử dụng kỹ năng thế nào.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cố Tiểu Bạch rốt cuộc là cô lớn lên thế nào vậy?

Thân là dược sư, thậm chí ngay cả kỹ năng cơ bản nhất cũng không biết.

[Phụ cận] Cố Tiểu Thỏ: Đào đào mỏ, hái thuốc gì đó...

Cố Tiểu Thỏ không phải là mới đây mới chơi game, cô ấy đã vào game từ rất lâu rồi nhưng tài khoản của cô ấy... Vẫn rất yếu.

Bình thường Cố Tiểu Thỏ đăng nhập chủ yếu là đào mỏ hái thuốc, dùng hết thể lực thì cô ấy cũng không biết làm gì.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Bội phục bội phục.

Nữ chính quả nhiên là chịu được cô độc.

Bảo trẫm đào mỏ nhàm chán như thế, còn không bằng bảo trẫm tự sát.

Khô Lâu có thể là bị Cố Tiểu Thỏ khiến cho nói không nên lời, lúc này nằm trên mặt đất chờ được cứu rỗi.

Quả nhiên dược sư có thể kéo người lên.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Không phải lúc nãy nói tụi tao đánh lén sao, sao bây giờ chính mình lại dùng. Lan Chỉ, phút cuối cô nhào ra cướp quái của chúng tôi, có thấy xấu hổ không?

Có thể là bên đội của nam chính trao đổi tin tức xong, bắt đầu châm chọc.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu không thấy xấu hổ mà cướp được quái của các người, thì tôi sẵn lòng không xấu hổ.

Minh Thù nói chuyện vô cùng đứng đắn, đứng đắn đến mức Khô Lâu không ngừng gõ "ha ha".

Minh Thù muốn chặn luôn hắn.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ là cô cố ý phải không?

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi cố ý đó, cô muốn đánh tôi sao? Đến đây đến đây, đánh tôi đi!

Minh Thù điều khiển Khu Cước Đại Hán nhảy lên nhảy xuống, dáng vẻ rất muốn ăn đòn.

Nữ chính giả không tức chết thì xem như tôi thua.

[Phụ cận] Khô Lâu: Vốn ngay từ đầu là các người ỷ thế hiếp người, không phải là Tiêu Tịch nói dựa vào bản lĩnh sao? Tụi tao giết Mộng Yểm bằng bản lĩnh!

[Phụ cận] Khô Lâu: Đệ Nhất Lâu tụi tao là ai chúng mày chẳng lẽ không rõ sao?

[Phụ cận]:...

Trên bảng bình chọn xếp hạng bang phái toàn server, Trường An Minh đứng đầu, Đệ Nhất Lâu là thứ nhất từ dưới lên.

Nói về không biết xấu hổ, Đệ Nhất Lâu có thể từ vị trí đứng đầu từ dưới lên nhảy đến đầu bảng.

Tiêu Cảnh Hàn bảo những người khác đừng nói nữa, ngay từ đầu đã nói dùng bản lĩnh của mình, bây giờ bên Hộ Hoa Linh đã bắt được Mộng Yểm, bọn họ cũng không thể đánh người ta.

Vấn đề hiện tại là, bọn họ phải rời khỏi chỗ này thế nào?

Hộ Hoa Linh và Khô Lâu dùng kinh nghiệm của mình nói cho bọn họ biết, chết không về được.

Cũng không thể từ chỗ này mà leo lên.

[Phụ cận] Trường Kiếm Ba Thước: Tôi đã xem rồi, không tìm được lối ra.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Vừa nãy Truy Phong bị Mộng Yểm đánh chết một lần, không có cách nào sống lại được.

Người bên kia đang thảo luận đi ra như thế nào, Tiêu Cảnh Hàn lại quay về phía Cố Tiểu Thỏ.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Tiêu đại thần, anh có cách nào sao?

Liễu Nhan thành công ngăn cản Tiêu Cảnh Hàn chuẩn bị bước qua, hắn dừng một hồi xoay người trở lại đội.

[Đội] Khô Lâu: Lan Chỉ đại lão, lúc trước chắc là cô từng xuống đây rồi, cô biết cách ra ngoài như thế nào không? Mau nói bọn tôi biết thoát ra thế nào đi, đây là cái chỗ quái gì vậy! Chết cũng không ra được!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tại sao tôi phải nói anh biết?

[Đội] Khô Lâu: Tốt xấu gì bây giờ chúng ta cũng là cùng chung hoạn nạn, nói bọn tôi biết một chút không được sao?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trả thù lao đây.

[Đội] Khô Lâu: Gian thương! Chúng ta có thể nói tình cảm không nói đến tiền được không?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Rất xin lỗi, tôi và anh không có tình cảm gì để nói.

Khô Lâu xoay quanh tại chỗ.

Cố Tiểu Thỏ ngây ngô mờ mịt như trước, đứng bên cạnh đại thần Hộ Hoa Linh làm đồ trang trí.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Lan Chỉ, cô biết cách ra ngoài thế nào đúng không?

Vì Lan Chỉ làm giao dịch với rất nhiều người, tin tức cũng nhiều hơn người bình thường, cho nên Thiên Lý Truy Phong nghĩ cô biết cũng không kỳ quái.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Biết.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Ra ngoài như thế nào?

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Muốn biết? Trả thù lao, tôi sẽ nói cho các người biết.

Không trả tiền mà muốn tin tức, nghĩ hay thật!

[Phụ cận] Tiêu Tịch: Cô thật sự biết sao?

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không phải là tôi khoe khoang, trong game này ngoại trừ tôi ra e rằng không ai biết, không tin thì các người lên kênh thế giới hỏi đi.

Quả nhiên Thiên Lý Truy Phong lên kênh thế giới hỏi, có điều là người chơi trên đó đều ngẩn ra, rõ ràng là còn không biết còn có một chỗ như thế.

[Phụ cận] Tiêu Tịch: Bao nhiêu?

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Năm trăm kim tệ.

Một kim tệ bằng một ngàn tiền thật.

Tương đương với năm trăm ngàn tiền thật.

[Phụ cận] Trường Kiếm Ba Thước: Cô thèm tiền đến phát điên rồi à?

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong: Năm trăm kim tệ có thể mua được rất nhiều đồ, muốn mua một tin của cô mà phải trả năm trăm?

Minh Thù hơi mệt mỏi, trong game cũng không thể tặng kèm nụ cười hiền hòa của mẹ già cho bọn họ, cho nên cô đánh chữ hơi chậm một chút.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ cô đang chột dạ à?

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Các người không mua thì tự đi thăm dò đi kiểu gì cũng ra được, tôi tin là với tài trí thông minh của mấy người không tới mấy ngày là tìm được thôi.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Vì sao cô lại nhằm vào chúng tôi?

Liễu Nhan vừa nói ra, những người còn lại cũng không nói chuyện, cẩn thận nhớ lại dường như có thể cảm nhận lờ mờ rằng bọn họ đang bị chèn ép.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tâm trạng không tốt.

[Phụ cận] Khô Lâu: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

[Phụ cận] Thiên Lý Truy Phong:...

[Phụ cận] Trường Kiếm Ba Thước:...

Trong lúc bọn họ đang nói, Tiêu Cảnh Hàn đã giao dịch kim tệ cho cô.

Cầm tiền, Minh Thù cũng rất trách nhiệm nói.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tự sát.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Tự sát? Chết thì không ra được, cô lừa ai đó?

Liễu Nhan không tin, đặc biệt là khi Minh Thù đứng bên phe của Cố Tiểu Thỏ... Đó là người Tiêu Cảnh Hàn thích.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy nhất định là biện pháp chết của các người không đúng, chỉ có tự sát mới có thể rời khỏi nơi này, không tin thì thử đi.

Có thể là công ty game bị điên thiết lập nhân vật tự sát, thế nhưng tự sát sẽ có một vài hình phạt, ví dụ như sẽ gặp xui xẻo mấy giờ, biến đổi thành quái vài giờ, các kiểu trừng phạt ngớ ngẩn.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Nếu có thể ra ngoài, sao các người không đi?

Liễu Nhan còn đang nghi ngờ, cô ta đã từng là người nghiên cứu trò chơi này, biết trò chơi này có rất nhiều điểm kì quái, cho nên đối với chuyện tự sát rời khỏi nơi này tuy cô ta không quá tin, nhưng cũng không phải hoàn toàn không tin.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chúng tôi thích ở đây ngắm phong cảnh, liên quan gì đến cô?

[Phụ cận] Nhan Như Mộng:...

Ở đây, ngoại trừ đám quái nhỏ xấu xí còn chưa diệt hết ra, cũng chỉ còn lại tảng đá có cái gì đẹp mà nhìn.

Minh Thù không biết bọn họ thương lượng thế nào, nhưng không ai di chuyển.

Minh Thù đánh chủ ý lên đội nhà mình.

[Đội ngũ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trả thù lao, tôi nói mọi người biết ra ngoài thế nào.

[Đội ngũ] Khô Lâu: Không phải lúc nãy cô đã nói rồi sao?

[Đội ngũ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy anh thử tự sát thử xem?

Khô Lâu cảm thấy lời này của Minh Thù có ý nghĩa khác, cho nên hắn suy xét một phen, hiểu ra có thể là Minh Thù lừa bọn họ.

[Đội] Khô Lâu: Không nể tình đồng đội sao!

[Đội ngũ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Lúc nào cần thịt thì vẫn cứ thịt thôi.

Tình đồng đội?

Có ăn được không?

Thời buổi kiếm tiền khó khăn vì đồ ăn vặt lúc có thể kiếm đương nhiên phải tận dụng rồi, người ngốc nhiều tiền vung tay quá trán cũng khó tìm lắm.

Khô Lâu - một kẻ lắm tiền ngốc nghếch, Khô Lâu hoàn toàn không biết mình đã có một cái tên như thế.

[Đội] Khô Lâu: Muốn bao nhiêu?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Gặp nhau là đã có duyên, một nghìn không hơn không kém.

"Phụt!"

Mới vừa rồi còn năm trăm xoay người một cái đã tăng lên một nghìn, lại còn gặp nhau chính là duyên, gian thương!

[Đội] Khô Lâu: Một nghìn kim tệ chứ không phải một nghìn ngân tệ, cô có chắc là mình không nói nhầm không? Dựa vào cái gì mà bán cho tôi đắt vậy!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tin thật với tin giả có thể bằng nhau sao? Anh đưa tôi năm trăm tôi cũng có thể bán tin giả cho anh.

[Đội] Khô Lâu: Gian thương như cô sao không bị bắt vậy?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có thể là do tôi đẹp.

[Đội] Khô Lâu:...

Một Khu Cước Đại Hán nhếch nhác đáng ghét mà được cô ta gọi là đẹp, Khô Lâu buồn nôn đến muốn ói cả cơm từ đêm qua.

Khô Lâu ở bên kia suy nghĩ một lúc lại cảm thấy Minh Thù nói quá hợp lý, đối với người chơi lắm tiền như hắn mà nói một nghìn này không phải là tiền.

Khô Lâu chuyển kim tệ cho Minh Thù.

Nếu như Minh Thù cho hắn tin giả, hắn sẽ truy sát cô toàn server.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chờ bản đồ nơi này thay đổi, có thể tự sát.

[Đội] Bộ Xương Khô:...

[Đội] Hộ Hoa Linh:...

[Đội] Cố Tiểu Thỏ:...

Nói tới nói lui, chính là phải tự sát?

Chỉ là thời gian tự sát khác nhau thôi.

Đội ngũ Tiêu Cảnh Hàn đợi một lúc cuối cùng có người quyết định thử xem, có một người tự sát ánh sáng lóe lên xung quanh người biến mất tại chỗ.

Thấy thực sự có thể ra ngoài, những người còn lại đồng thời thở phào lại cảm thấy ngờ ngợ.

Nhan Như Mộng nhìn sang bên này, một lúc sau mới biến mất trước mặt bọn họ.

Tiêu Cảnh Hàn là người cuối cùng.

[Đội] Khô Lâu: Bọn họ bị chuyển đến chỗ nào thế?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhà tù.

[Đội] Khô Lâu:...

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mấy tiếng nữa là lại được chuyển lại đây.

[Đội] Khô Lâu: Phụt... Ha ha...

Ngày hôm sau, Minh Thù vừa lên game đã bị Thiên Lý Truy Phong spam điên cuồng kêu gào.

[Thế giới] Thiên Lý Truy Phong: Lan Chỉ, mày đi ra đây cho tao!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Một tối không gặp, nhớ tôi như vậy à?

[Thế giới] Thiên Lý Truy Phong: Lan Chỉ, bọn tao dùng tiền mua tin tức của mày, mày lại bán tin tức giả cho bọn tao.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi bán tin giả khi nào? Tôi nói các người biết có thể rời đi, các người không hỏi tôi đi chỗ nào có đúng không. Tôi là người nói chữ tín, không phải là các người đã rời đi rồi sao? Sao có thể tính là tôi bán tin giả được.

[Thế giới] Thiên Lý Truy Phong:...

Bọn họ là rời đi, đi đến nhà tù.

Thiên Lý Truy Phong tức đến muốn đập chuột, bọn họ tốn năm trăm kim tệ để mua tai ương lao tù.

Mà bây giờ bọn họ vẫn còn ngồi xổm ở đáy vực hôm qua.

Cho dù bọn họ thử bao nhiêu cách cũng không thoát ra được, nhưng đám người Minh Thù lại ra ngoài được chứng tỏ là có cách.

[Thế giới] Tương Tư Niên Hoa: Chuyện gì vậy?

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Không biết, vừa lên liền thấy đại gia đại lão trên kênh thế giới.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại gia đại lão chọc người của Trường An Minh à?

[Thế giới] Tương Tư Niên Hoa: Hôm qua không phải là người của Trường An Minh lên kênh thế giới hỏi, có biết đáy vực ở Tử Kim Sơn thoát ra như thế nào không? Tôi thấy chuyện hôm nay, hơn phân nửa là có liên quan đến hôm qua.

[Thế giới] Thiên Lý Truy Phong: Lan Chỉ, mày là gian thương!

Có lẽ là Thiên Lý Truy Phong chưa bao giờ mắng người, tuy rằng tức giận nhưng cũng chỉ có thể hung tợn gõ vài chữ như thế.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Làm ăn không gian không được.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Anh có thể trả nhiều tiền hơn, tôi có thể nói các người biết thoát ra như thế nào lần này thề không lừa đâu.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão thật đáng nể! Người của Trường An Minh cũng dám lừa.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Tôi rất tò mò rốt cuộc đáy vực Trường An Minh có cái gì, lập đội đi xem không?

Trên kênh thế giới có người chơi rảnh đến phát điên, hấp tấp chạy tới Tử Kim Sơn rồi nhảy xuống vách núi, đương nhiên cũng có người chơi cẩn thận, không nhảy xuống chỉ đứng bên trên nhìn.

Nhảy xuống sau đó cùng đội của nam chính chưa đi ra mắt to trừng mắt nhỏ, trên kênh thế giới liền nổ tung.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Tôi sai rồi tôi không bao giờ tò mò nữa, cầu xin đại lão chỉ cách đi ra ngoài!

[Thế giới] Thiên Hạ: Thiết kế này quả thực phá vỡ khoa học, công ty game bày ra cũng không sợ tối gặp ác mộng sao!

Minh Thù đang giao dịch Băng Tinh Thạch cho Tây Sơn Dĩ Sơn thì thấy trên kênh thế giới đang kêu gào tên mình.

[Tin tức hệ thống] Cửu Dương Thần Khởi phát [Huyền Thưởng Lệnh] đối với người chơi [Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa].

Đột nhiên xuất hiện Huyền Thưởng Lệnh làm các người chơi sửng sốt, một lát sau Minh Thù liền thấy người đầu tiên đến giết mình.

Có lẽ là vì bình thường nguyên chủ chỉ toàn bán hàng, cho nên ấn tượng của mọi người đối với người đứng đầu bảng Tài Phú là có tiền nhưng yếu nhớt.

Nhưng mà Khu Cước Đại Hán thể hiện. Không hề!

Giết xong một người chơi, Minh Thù mở kênh thế giới.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi không bán quần áo cho cậu, cậu liền đuổi giết tôi?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Gian thương, đồ giá hai nghìn cô bán cho tôi giá năm nghìn, không đuổi giết cô thì đuổi giết ai?

Đương nhiên hơn phân nửa nguyên nhân là Cửu Dương Thần Khởi cũng là người Trường An Minh, lần này lão đại của bọn họ bị gian thương này trêu chọc, hắn nuốt không trôi cơn tức này.

[Thế giới] Khô Lâu: Lão Lan à, cô không phải gian thương mà là hắc đạo gian thương.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Ôi, tôi lại được biết thêm về Lan Chỉ, thứ gì có thể bán giá gấp đôi vậy?

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Quá đỉnh, quá chất chơi.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Rất rõ ràng là tôi không muốn bán cho cậu, cậu ngốc đến mức không nhìn ra à?

[ Thế giới ] Tải Về Em: Bị đại gia khinh bỉ kìa, ha ha.

Câu kia của Minh Thù chính là không muốn bán cho cậu ta, khiến cho một đám quần chúng vây xem trên kênh thế giới spam 666 (*) tán thưởng, có thể là Cửu Dương Thần Khởi xấu hổ lại không tìm được cách phản bác, sa sút tinh thần thoát game.

Nhưng mà Huyền Thưởng Lệnh lại không bỏ.

Vẫn có người không ngừng nhận Huyền Thưởng Lệnh, đến lấy đầu của cô.

Nhưng dần dần có người phát hiện, Lan Chỉ đại lão đứng đầu bảng Tài Phú... Cũng không yếu.

Quan trọng là cô đánh cho người ta cạn máu, sau đó rất nghiêm túc tư vấn đồ của cô cho người ta mua để tiếp tục đứng lên đánh.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Từ khi Lan Chỉ lão đại đổi tên cả người đều thay đổi, trước kia Lan Chỉ đại lão chỉ chuyên tâm làm một người chơi mảng đời sống, bây giờ đại lão chuyên tâm làm một tên gian thương.

[Thế giới] Hoàng Lương Mỹ Mộng: Không muốn nhớ đến tình cảnh, đại lão đánh tôi xong còn ép mua đạo cụ.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Theo các người Lan Chỉ đại lão này không phải là đổi người rồi chứ?

Trên mạng chính là như vậy cho dù đổi người, người khác cũng chỉ bàn tán một chút cũng không cảm thấy kỳ lạ.

Cơ bản không ai để ý phía sau tài khoản kia là nam hay nữ, có phải là người hay không.

***

(*) 666: Trong game Trung Quốc có nghĩa là rất đỉnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom