• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Hệ thống mau xuyên : BOSS phản diện đột kích! (1 Viewer)

  • Thế Giới 11: Toàn Chức Gian Thương (4)

Hộ Hoa Linh đi tới tiếp tục tấn công, Thủ Vệ Lăng Mộ lui lại gần ranh giới thêm vài bước, nhưng vẫn không bước tới

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tấn công thêm vài lần nữa thử xem.

Minh Thù đề nghị.

Sau khi Hộ Hoa Linh tấn công ba lần, dường như toàn bộ quái bên kia đều chen chúc sát ranh giới, bục bắt đầu di chuyển, nhẹ nhàng đưa bọn họ sang bên kia.

[Đội] Khô Lâu: Còn có thể chơi như vậy, mọi người cứ phát huy tự do.

Hộ Hoa Linh không có phản ứng gì với chỉ huy của Khô Lâu, đại khái đã quen với hình thức lập đội phát huy tự do của bọn họ.

Bục vừa di chuyển qua, Thủ Vệ Lăng Mộ liền xông đến, lao nhanh như một cơn gió.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Quái này bị động kinh à?

[Đội] Ly Ca: Có thể là bị khuôn mặt xinh đẹp của Khô Lâu hấp dẫn ha ha.

[Đội] Khuynh Hàn: Mấy người đừng nói chuyện phiếm nữa! Cho tôi một ngụm sữa đi!

[Đội] Ly Ca: Không phải cậu nói sau này muốn tự cung tự cấp sao?

[Đội] Khuynh Hàn: Bà cô ơi tôi sai rồi!

Ly Ca đi qua cho Khuynh Hàn một ngụm sữa, tiện tay cũng cho Tái Lai Nhất Thứ một ngụm sữa.

Hộ Hoa Linh mang Cố Tiểu Thỏ bên người, Minh Thù chỉ còn lại Tây Tử Lâm mơ mơ màng màng, tiểu bạch không khác gì Cố Tiểu Thỏ.

Minh Thù nhìn Tây Tử Lâm đánh quái, hình như không thành thạo lắm lần nào cũng bị quái cào, hơn nữa đi rất hỗn loạn.

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại thần cứu mạng!

Tây Tử Lâm chạy về phía Minh Thù.

Minh Thù giơ tay lên phóng qua một kỹ năng, Thủ Vệ Lăng Mộ rớt máu phân nửa. Tây Tử Lâm nhanh chóng chạy đến sau lưng Minh Thù.

[Đội] Tây Tử Lâm: Làm tôi sợ muốn chết.

[Đội] Xuyên Bối: Tây Tử Lâm đã đến cấp năm mươi sáu rồi, làm sao lại đánh không chết quái.

[Đội] Tây Tử Lâm: Cái này... Thực ra tài khoản này không phải của tôi, đây là lần đầu tiên tôi chơi game.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa:...

[Đội] Khô Lâu:...

[Đội] Ly Ca:...

Phía dưới là một loạt chấm lửng im lặng.

Tây Tử Lâm có thể cũng biết mình bị chê, đoán chừng nếu không phải mình là con gái, có thể bọn họ sẽ chửi ầm lên mất.

[Đội] Tây Tử Lâm: Tôi rất thông minh, lúc nãy tôi đã học được dùng kỹ năng như thế nào.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Rất đơn giản, bạn nhất định có thể.

[Đội] Tây Tử Lâm: Ừ!

[Đội] Khô Lâu:...

[Đội] Hộ Hoa Linh:...

[Đội] Ly Ca: Chậc chậc, ngay cả đại thần đều không thèm nhìn thẳng.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Hai con thỏ nhỏ này, kho hấp hay chiên đây, kho thì quá ngấy, hấp thì quá nhạt, chiên thì không đủ giòn chi bằng ăn sống đi, chẹp chẹp...

[Đội] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão... Cô đang đùa gì vậy.

[Đội] Xuyên Bối: Thỏ nhỏ đáng yêu như vậy, tại sao muốn ăn thỏ nhỏ.

[Đội] Ly Ca: Xuyên Bối đủ rồi đó!

[Đội] Tây Tử Lâm: Đại lão muốn ăn tôi sao?

[Đội] Cố Tiểu Thỏ:...

Quả nhiên là một ông chú kỳ dị.

Cố Tiểu Thỏ núp sau lưng Hộ Hoa Linh, không dám ló đầu rất sợ Minh Thù ăn mình.

Minh Thù gõ xong câu đó liền không trả lời nữa, bắt đầu chăm chú đánh quái.

Vốn dĩ cái lũ quái kia đã thử thách thẩm mỹ mọi người lắm rồi, bây giờ lại còn thêm một Khu Cước Đại Hán nữa, mọi người cảm thấy tam quan của bọn họ đã bị đả kích.

Thủ Vệ Lăng Mộ ở tầng này không tính là quá mạnh mẽ, mọi người không cần dùng quá nhiều thời gian là có thể hoàn thành, nhảy qua mấy con quái lên trên bục, bục đưa bọn họ đến chỗ cầu thang ở giữa.

Sau khi bục dừng hẳn, xuất hiện trước mặt bọn họ một đám người chơi.

Trong đó có Tiêu Cảnh Hàn và Liễu Nhan tổng cộng có hai mươi người, là hai đội.

[Đội] Khô Lâu: Xem ra có thể đồng thời chuyển dịch.

[Đội] Ly Ca: Xuất hiện kênh lăng mộ kìa.

Ly Ca nói làm tất cả mọi người nhìn kênh nói chuyện của bọn họ, quả nhiên xuất hiện kênh lăng mộ, mà bây giờ kênh thế giới và kênh bang phái đều không dùng được.

Các kênh chỉ có thể sử dụng lúc này là lăng mộ, đội ngũ và trò chuyện riêng.

[Lăng mộ] Mộng Tha Thành: Huynh đệ đối diện, sao mấy người đi qua được vậy?

[Lăng mộ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tỷ muội đối diện, chúng tôi đến là vào được luôn.

Khô Lâu và đồng đội hai mắt nhìn nhau, luận về việc mở mồm nói bậy bọn họ chỉ phục Lan Chỉ đại lão.

[Lăng mộ] Mộng Tha Thành:...

Hiển nhiên người đối diện không tin.

[Lăng mộ] Trương Dương: Tin tức bao nhiêu tiền, tôi mua.

[Lăng mộ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không dám không dám, còn cần đạo cụ hay thứ gì khác không? Nói không chừng lăng mộ này rất nguy hiểm đó, có thể giảm giá!

[Lăng mộ] Xuyên Bối:...

[Lăng mộ] Ly Ca:...

Bên kênh lăng mộ một chuỗi im lặng, trong đội ngũ đồng thanh mắng gian thương.

[Độ ] Khô Lâu: Gian thương.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Gian thương.

[Đội] Một lần nữa: Gian thương.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Sư phụ, vì sao anh ta trò chuyện riêng hỏi con?

Cố Tiểu Thỏ đột nhiên gửi ảnh, đoán chừng là Cố Tiểu Thỏ muốn gửi cho Hộ Hoa Linh, kết quả là gửi sai chỗ.

Ảnh là nam chính hỏi Cố Tiểu Thỏ làm sao mà vào được đây, phía trước còn có ghi chép nói chuyện phiếm, chỉ là Cố Tiểu Thỏ không cắt đưa ra, không biết nói cái gì.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Gửi nhầm rồi.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Đừng để ý đến hắn, tắt đi.

[Đội] Xuyên Bối: Sao Tiêu Tịch này không biết xấu hổ như vậy, dám dụ dỗ người của đội chúng ta.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Nham hiểm!

[Đội] Ly Ca: Tôi đã nhìn thấu Trường An Minh.

[Đội] Tái Lai Nhất Thứ:...

Người chơi Tái Lai Nhất Thứ cảm thấy đám người Đệ Nhất Lâu kia đều là diễn viên gạo cội, nếu không phải hiện tại không thể dùng kênh thế giới, chứ không thì hắn sẽ lên livestream ngay.

Minh Thù đã giao dịch xong, quay trở về liền thấy Cố Tiểu Thỏ gửi tin, cô bỏ hai miếng đồ ăn vặt vào miệng an ủi.

Nam chính đại nhân tiến triển chậm chạp quá.

Nữ chính người ta trả lời vấn đề của anh, cũng còn muốn hỏi đại thần Hộ Hoa Linh.

Hộ Hoa Linh dẫn dắt đội ngũ đi xuống dưới cầu thang phía dưới, không khác gì bên trên cầu thang không phải liền mạch, cần đánh quái mới có thể lợi dụng bục đến cầu thang kế tiếp.

Thế nhưng khi bọn họ đến tầng thứ tư thì toàn quân bị tiêu diệt.

Mọi người cùng bị chuyển dịch ra ngoài, bên ngoài có rất nhiều người chơi.

[Phụ cận] Quan Công: Có người đi ra kìa.

[Phụ cận] Mạch Thượng Hoa Khai: Là người của Đệ Nhất Lâu... Sao bọn họ hành động nhanh vậy?

[Phụ cận] Thu Sắc Vô Song: Lúc trước Lan Chỉ đại lão đã nói trên kênh thế giới, Trường An Minh còn chậm hơn bọn họ một bước, không biết bên trong tình hình thế nào. Đệ Nhất Lâu, kể chút tình hình bên trong đi?

Đệ Nhất Lâu không ai nói gì, một lần nữa lại dịch chuyển vào.

Lần này xuất hiện ở tầng thứ tư, tất cả mọi người hơi kinh ngạc còn tưởng rằng phải quay lại từ đầu, không ngờ là bắt đầu từ tầng thứ tư.

Lần này bọn họ đánh từ tầng bốn đến tầng sáu, lần thứ hai bị diệt toàn đội.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Xin lỗi, đều là tôi liên lụy mọi người.

[Đội] Ly Ca: Không sao, hôm nay vốn chỉ dò đường thôi.

[Đội] Xuyên Bối: Không biết phía dưới còn có bao nhiêu tầng, hôm nay tới đây thôi, buổi tối tiếp tục lập đội.

Có thể là Hộ Hoa Linh nói với những người này tác dụng của Cố Tiểu Thỏ, nên không ai trách cứ thế nhưng đội này thực sự không phải là đội ngũ lý tưởng, hoàn toàn là chắp vá tạm thời.

[Đội] Tây Tử Lâm: Mọi người muốn đuổi tôi sao?

[Đội] Ly Ca: Tôi không muốn đả kích em đâu em gái... Nhưng kỹ thuật của em thực sự tệ, liên lụy đến chúng tôi.

[Đội] Tây Tử Lâm:...

Bản thân Tây Tử Lâm là một người chơi xa lạ, Ly Ca nói đương nhiên không khách khí, buổi tối cũng không có ý định chơi cùng Tây Tử Lâm.


Khô Lâu giải tán mọi người, buổi tối quay lại.

Hộ Hoa Linh muốn dẫn Cố Tiểu Thỏ đi thăng cấp, Khô Lâu cùng thảo luận về lăng mộ với người khác.

Minh Thù suy nghĩ rồi nhìn nhắc nhở của hệ thống, mỗi khi đánh chết một Thủ Vệ Lăng Mộ dường như cũng có điểm tích lũy, chỉ là không biết điểm tích lũy này có lợi gì.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần em bái chị làm sư phụ nha!

Minh Thù tắt đi nhắc nhở của hệ thống thì thấy ngay một tin trò chuyện riêng như vậy, cô trực tiếp tắt đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị ở đâu?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, đại thần, em muốn bái chị làm sư phụ! Em rất thông minh, học phát là biết liền.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị để ý đến người ta một chút đi mà.

Minh Thù nhìn khung trò chuyện riêng nhảy tin liên tục rất muốn chửi thề, sao cô gái này lại đáng ghét như thế.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi không nhận đồ đệ.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vậy chị dạy em một chút đi, không nhận đồ đệ cũng được, em sẽ trả học phí.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô gái à, mặt cô đâu?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Mặt gì? Chị muốn xem mặt em sao? Nhưng chúng ta còn chưa thân mà.

Cố Tiểu Bạch là một cô nàng ngốc nghếch, nên Minh Thù đã rất quyết đoán chặn tài khoản.

Một Cố Tiểu Bạch đã đủ ngốc rồi, giờ lại thêm một nàng ngốc nữa còn để người ta sống nữa không.

Đồ ăn vặt của trẫm đâu!

Minh Thù ôm đồ ăn vặt an ủi một hồi.

Cô quay lại Tử Kim Sơn, tiếp tục hái nấm làm thuốc.

Hái nấm xong, lại làm nhiệm vụ hàng ngày, làm xong đã hết một buổi chiều.

Minh Thù ngẩng đầu nhìn kênh thế giới, trên kênh còn đang thảo luận chuyện lăng mộ.

Cô nhìn nhìn thời gian, đến giờ cơm tối rồi đi ra ngoài kiếm chút đồ ăn.

Minh Thù thay một bộ quần áo, cầm tiền, ôm túi khoai tây ra ngoài.

"Cám ơn anh đưa em qua đây, lần sau sẽ mời anh đi ăn." Giọng nữ dễ nghe từ khe cửa truyền vào.

Một cô gái đang đứng trước cửa thang máy ngoài hành lang, nói lời cảm ơn với người trong thang máy, bên chân cô ta đặt một cái vali.

Cô gái vẫy tay với người trong thang máy, chờ cửa thang máy đóng lại cô ta kéo hành lý xoay người, liếc mắt liền nhìn thấy Minh Thù ăn khoai tây chiên trước cửa.

Liễu Nhan cảm thấy sắc mặt nữ sinh kia quá tái nhợt, tuy cười rất hiền hòa nhưng lại là nụ cười khó hiểu với người xa lạ, quá cổ quái.

Cô ta nắm chặt hành lý, đi đến căn sát vách nhà Minh Thù.

Khu chung cư này chỉ có hai hộ một lầu, tầng này chỉ có Minh Thù và Tiêu Cảnh Hàn.

Minh Thù đứng dựa cửa, nhìn cô ta đi qua gõ cửa.

Đây là cảnh nữ chính giả chuyển đến nhà của Tiêu Cảnh Hàn như trong cốt truyện.

Liễu Nhan nhấn chuông cửa, không có ai mở. Cô ta thỉnh thoảng quay đầu nhìn Minh Thù, gió lạnh thổi tới sau lưng ban ngày ban mặt cô ta sẽ không gặp phải thứ gì kỳ lạ đó chứ.

Minh Thù suy nghĩ muốn đi qua đánh nữ chính giả một trận.

Cô đã dự định cất đồ ăn vặt đi rồi bắt đầu làm việc nhưng thang máy đột nhiên vang lên.

"Đinh!"

Một người đàn ông đi ra khỏi thang máy, Minh Thù đứng tựa cửa, hắn nhìn nàng hơi kỳ quái, hắn chưa từng gặp chủ nhà này bao giờ, nếu không phải thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh vang ra ngoài của căn hộ sát vách kia, hắn cũng sẽ nghi ngờ là căn bên cạnh không có ai ở.

[Ký chủ mau lên, làm xấu mặt Liễu Nhan trước mặt nam chính, cô ta nhất định sẽ hận chết cô.]

Vì giá trị thù hận, nó phải cố gắng xúi ký chủ bị người khác hận đến chết.

Minh Thù cong cong khóe miệng: "Làm cô ta xấu mặt thế nào đây? Qua đánh cô ta một trận, hay là lột hết quần áo?"

[Cũng ổn đấy.] Hài Hoà Hiệu trả lời rất nghiêm túc.

Minh Thù: "..."

Ổn... Ổn cái đầu ngươi!

Trẫm không phải biến thái!

"Tiêu Cảnh Hàn!" Liễu Nhan vẫy tay với Tiêu Cảnh Hàn.

Tiêu Cảnh Hàn dời mắt, đi tới trước cửa nhà mình: "Sao cô lại tới đây?"

Liễu Nhan nhìn hắn đầy tội nghiệp: "Không phải hôm qua em đã nói với anh rồi sao? Xem như em đáng thương, anh chứa chấp em đi."

"Không muốn."

Tiêu Cảnh Hàn liếc mắt nhìn căn hộ sát vách, tiếng đóng cửa nhỏ nhẹ, cô gái có sắc mặt hơi tái nhợt kia đã đi đến thang máy.

"Tiêu Cảnh Hàn..."

Giọng nói của Liễu Nhan bị thang máy cắt ngang, Minh Thù cơm nước xong xuôi quay về, Liễu Nhan vẫn còn ngồi xổm trước cửa nhà Tiêu Cảnh Hàn.

Tiếng mở cửa của Minh Thù, khiến cô ta chú ý. Liễu Nhan thấy Minh Thù liền thấy sợ hãi trong lòng lạnh buốt, cô ta dựa vào cửa nhìn Minh Thù đầy cảnh giác.

Cô ta có thể hồi sinh vào thân thể Liễu Nhan, ai biết trên thế giới này có quỷ hay không.

"Tôi không phải quỷ."

Minh Thù đột nhiên quay đầu lại, lộ ra nụ cười sáng lạn: "Cô sợ cái gì?"

Liễu Nhan nuốt một ngụm nước bọt cười lúng túng, sau đó cúi đầu không nhìn Minh Thù nữa.

"Nhưng trên thế giới này thật sự có quỷ, ra cửa cẩn thận gặp quỷ nha."

Liễu Nhan lại quay sang nhìn lần nữa, chỉ thấy cửa dần khép lại.

Buổi tối Minh Thù vào game, Tiêu Cảnh Hàn đang online nhưng Liễu Nhan thì không.

Bây giờ cô ta còn đang ngồi xổm bên ngoài không có cách nào đăng nhập vào game.

[Phụ cận] Tây Tử Lâm: Đại thần, rốt cuộc chị cũng online, em chờ chị lâu lắm rồi.

[Phụ cận] Tây Tử Lâm: Đại thần nhìn em nhìn em, em ở chỗ này!

Minh Thù nhìn tin nhắn đột ngột nhảy ra không nói nên lời, tên yêu tinh này bị điên rồi phải không, một Khu Cước Đại Hán như cô Tây Tử Lâm cũng để ý ư?

Tây Tử Lâm đứng bên cạnh cô, lúc này đang nhảy tới nhảy lui làm trò.

Cô ấy chọn là một tiểu pháp sư, mặc một bộ quần áo pháp sư màu trắng rất phù hợp với đẳng cấp của cô, dáng vẻ khá bình thường bên hông buộc dây lưng màu đỏ.

Dây lưng rất dài lúc nhảy lên dây lưng lay động nhìn rất đẹp mắt.

Phiền muốn chết, chặn chặn chặn.

[Đây có lẽ là kiểu đu bám đại gia trong truyền thuyết?] Hài Hoà Hiệu tổng kết.

Đại gia, gian thương Minh Thù - Lan Chỉ: "..."

[Nhiệm vụ nhánh: Thu hoạch giá trị thù hận của Thư Lâm. Chân thành gợi ý: Thư Lâm là ID Tây Tử Lâm.]

Minh Thù: "..."

Tây Tử Lâm?

Tiểu bạch thỏ đáng ghét kia?

Minh Thù cắn khoai lang, một lát sau mở kênh phụ cận.

Tây Tử Lâm đã kiên nhẫn viết hơn mấy chục tin.

[Ký chủ cố gắng lên!] Vì giá trị thù hận, bất kể có phải là người hay không đều phải xử, xông lên!

Minh Thù suy nghĩ một hồi, kéo Tây Tử Lâm ra khỏi danh sách đen.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Muốn bái tôi làm sư phụ cũng không phải là không thể.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Có điều kiện gì, chị nói đi nói đi, em nhất định có thể làm được.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ám Dạ Hồi Lang có một Boss, nó sẽ rớt một loại lông chim, cô đi mang về đây tôi sẽ suy nghĩ lại.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Ám Dạ Hồi Lang là ở đâu??

[ Trò chuyện riêng ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô đoán đi.

Tây Tử Lâm không nói chuyện một lúc lâu, đến lúc Minh Thù ăn xong một túi đồ ăn vặt Tây Tử Lâm mới gửi tin qua.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Em tìm không được.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy cô đừng bái sư làm gì nữa, hẹn không gặp lại.

[Trò chuyện riên ] Tây Tử Lâm: Đại thần đại thần, đừng mà, chị chờ một chút, em đi tìm, nhất định có thể tìm được!

Lúc Tây Tử Lâm quay trở lại, Minh Thù đã bị nhốt trong phó bản.

Minh Thù bị Khô Lâu kéo vào lăng mộ lần hai.

Người trong đội hầu như không thay đổi gì, chỉ là Tái Lai Nhất Thứ và Tây Tử Lâm đổi thành hai đại thần của Đệ Nhất Lâu, Khuynh Hàn cũng đã đổi.

[Tin tức hệ thống] Chúc mừng đội [Phong Hành Vạn Lý] đã đến tầng hai mươi của lăng mộ.

[Đội] Khô Lâu: Đồ chơi này đến tầng mấy mới được lên tivi vậy? Tại sao không ai nói cho tôi biết.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Phong Hành Vạn Lý là đội của ai?

[Đội] Xuyên Bối: Trường An Minh hay sao ấy.

[Đội] Khô Lâu: Các anh chị em, đừng ba hoa nữa. Mau, chúng ta mau đuổi theo! Đều tại Khuynh Hàn, đột nhiên nói gần đây phải thi cái chứng chỉ gì đó không có thời gian đăng nhập, bằng không sao chúng ta lại bị vượt trước được!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chờ tôi ăn chút đồ ăn đã.

[Đội] Ly Ca: Đại lão đánh một tầng là lại phải ăn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom