• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full HỘ TÂM (1 Viewer)

  • Chương 60

Vừa dứt lời, Nhạn Hồi liền ngẩn ra.

Ban nãy Nhạn Hồi còn đang thầm suy nghĩ, trước đây Thiên Diệu có quen người của tộc Cửu Vĩ Hồ Thanh Khâu, lần này đến Thanh Khâu có khi sẽ gặp cố nhân của hắn.

Lần này quả nhiên đã gặp, nhưng không ngờ cố nhân của hắn lại có thân phận là Hoàng tộc Cửu Vĩ Hồ…

“Vẫn khỏe.” Thiên Diệu đáp, hắn nhìn Tam vương gia rồi thoáng im lặng, “Trường Lam thế nào?”

“Ha.” Trường Lam bật cười, “Còn một mạng, sống tạm bợ mà thôi.” Nói xong y vỗ vỗ Chúc Ly, “Ta và cố nhân phải hàn huyên chuyện cũ, A Ly có thể giúp ta truyền tin cho Quốc chủ, nói Thiên Diệu ngày mai tới tấn kiến được không?”

Chúc Ly nghe vậy đâu lẽ nào không chịu: “Con sẽ đi nói với Hoàng gia gia ngay.”

Chúc Ly lui ra khỏi phòng, những người hầu khác cũng đi. Đồng tử đại y sư kia để lại cũng mời Nhạn Hồi sang một phòng khác châm cứu cho nàng. Nhạn Hồi liếc nhìn Thiên Diệu, thấy hắn không có ý giữ mình lại, vậy là nàng cũng theo đồng tử kia đi.

Ai cũng cần giữ cho mình chút bí mật của quá khứ.

Chúc Ly nhanh chóng quay lại, Đại quốc chủ đồng ý yêu cầu của Trường Lam, cho Thiên Diệu và Nhạn Hồi ngày mai mới vào Vương cung. Kéo dài thêm một ngày thì hay một ngày, Nhạn Hồi thầm thở phào.

“Vậy giờ cô theo ta về đi, Tam thúc và Thiên Diệu chắc còn trò chuyện một lúc nữa.”

Lúc này tiểu đồng tử đã châm cứu cho Nhạn Hồi xong đang đứng bên cạnh, nó nhún mình rồi chen vào một câu: “Thế tử, Đại y sư nói vết thương của cô nương phải trị chín ngày, chín ngày này tốt nhất là ở lại trong phủ Tam vương gia, để y sư tiện tới coi bất cứ lúc nào.”

Nhạn Hồi thoáng suy nghĩ: “Cũng đúng, ta ở đây xem bệnh, Thiên Diệu ở đây hàn huyên với cố nhân. Ở lại đây cũng tiện.”

Chúc Ly mấp máy miệng, nhưng lại phát hiện ra mình chẳng có lí do để đưa Nhạn Hồi đi. Thấy Nhạn Hồi đã bắt đầu chỉ tay năm ngón với mình, kêu nó chút nữa sai người đem đồ của nàng tới đây, Chúc Ly nghiến răng nhịn một hồi, cuối cùng nổi cáu quay đầu đi: “Tự đi mà lấy, ta không có nhiều người để cô sai khiến vậy đâu.”

“Haiz…” Nhạn Hồi nhìn Chúc Ly ra cửa, bĩu môi lẩm bẩm, “Trẻ ranh vừa lùn vừa nhỏ mọn, tính tình lại nóng nảy.”

Chúc Ly vừa bước ra khỏi cửa bị lời này của Nhạn Hồi đâm xuyên gối, nó nghiến răng nhịn, hạ quyết tâm khi về sẽ vứt hết đống đồ của Nhạn Hồi đi.

Lúc chiều tối, phủ Thất vương gia có hai người tới, dọn hết hành lý không nhiều lắm của Nhạn Hồi và Thiên Diệu qua, Nhạn Hồi vừa áng chừng ngân lượng trong tay nải mình vừa nghĩ, thì ra đứa trẻ ranh Chúc Ly này cũng thích nói một đằng làm một nẻo.

Hôm nay mãi đến lúc dùng bữa tối cũng chưa thấy Thiên Diệu ra khỏi căn phòng kia.

Hai nam nhân chung một phòng hàn huyên suốt một ngày… Nhạn Hồi trưởng thành ở núi Thần Tinh với muôn vàn tin vỉa hè, khó tránh nảy sinh chút suy đoán kỳ quái.

Suy đoán đến nhập thần, ngay cả cơm tối cũng ăn không ngon. Đến đêm, bụng nàng lại đói. Chần chừ một hồi, nàng mò xuống bếp định trộm chút bánh bao lấp bụng.

Nàng vừa vào nhà bếp đi một vòng quanh lò thì nghe thấy bên trong truyền tới tiếng sột soạt.

Không phải chuột…

Nhạn Hồi đi về phía trước mấy bước, vòng qua hồ nước, nàng tóm được một người đang ngồi xổm dưới đất gặm đùi gà mặt mũi đầy dầu mỡ.

Hai người bốn mắt nhìn nhau lâu thật lâu.

Nhạn Hồi quyết định bỏ hết tất cả nghi vấn khác, chỉ tập trung hỏi một việc: “Chẳng phải cô là đại y sư được tôn kính hết mực sao? Tại sao lại rơi vào tình cảnh đi trộm đồ ăn tệ hại thế này.”

Bồ Phương nuốt thịt trong miệng, chùi mép nói: “Chẳng phải cô cũng là khách quý sao, việc gì phải lén lút trộm thức ăn như ta. Thích hưởng thụ khoái cảm này lắm sao?”

Nhạn Hồi không biết đáp gì. Nàng chỉ sợ mình muốn ăn
3020340.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
[Zhihu] Căn hộ chết chóc
  • Dịch: Phong Hành Lâu - 封衡楼
Phần IV END
Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật
ÁNH TRĂNG NGHE HỘ LỜI EM (H NHẸ)

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom