Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tiền Hóa đơn Chương 41
Bữa ăn cơm, ăn bát cho lấy lệ, chủ yếu hỏi han. Chiều thấy có mấy ông tổ đội đến ký tá hợp đồng gì đó, ko rõ lắm, chắc giao khoán. Giám đốc bảo 2 anh em mai ra xem lại mốc để chỉ cho đội đào móng nhé. 5h chiều đã thấy gọi vào ăn cơm, lại ăn cho lấy lệ. Ăn xong lão tóc xoăn bảo tao về thôi, tao xách ba lô trèo lên xe. Từ công trường đến nhà thuê cũng khoảng 2km, đường làng vắng toe, 1 bên là cánh đồng ngô, 1 bên là nhà dân, thưa thớt lắm. Không có đèn điện gì, trời tối như mực.
Nhà trọ là 1 nhà mái bằng cũng khá mới. Lão tóc xoăn bảo có 1 phòng ngủ là vợ chồng sếp, anh em mình nằm chỗ kia, hắn chỉ tay vào góc nhà, có đặt cái phản rộng, chăn gối chắc là của lão tóc xoăn. Hắn kêu chủ nhà ngay bên cạnh, ở 1 cái nhà nhỏ như cái bếp, nhà này mới xây nhưng ko ở mà cho thuê lại. Chủ nhà có 2 bố con trai, vợ đi xuất khẩu lao động mấy năm rồi thì phải...Lão tóc xoăn bảo chú có đi tắm thì đi, có nóng lạnh đấy. Tự giặt quần áo nhé. Tao vâng dạ lấy quần áo đi vào phòng tắm, thấy chậu quần áo chưa giặt ở góc phòng, cả dây dợ, chắc là của vợ sếp rồi...
Đêm ấy lạ nhà, nằm chém gió với lão tóc xoăn đến 11h, lão ngủ khò khò mà tao mãi đéo ngủ được. Sáng hôm sau dậy sớm, vật và vật vờ. Lão tóc xoăn bảo đi ăn sáng, có quán phở cách đấy vài km. Đm, phở ăn như đấm vào mồm mà tận 30k. Đây đúng là chèn ép người thái quá mà.
Quán phở này chắc là mới mọc lên sau khi có công trình xây dựng ở đây thôi. Tao làu bàu với lão tóc xoăn, lão bảo đúng thế nhưng ở đây ko có quán nào đâu.
Ra công trường, bên thầu phụ mà thực ra là tổ đội đã chực chờ chỉ vị trí cho họ đào móng. đất ở đây cứng, toàn đá nên chỉ làm móng băng thôi ko cần cọc cạch gì. Tao với lão xoăn phải mang thước dây ra mà kéo kiểm tra lại mốc, quần cả buổi sáng, mới xong được mấy cái mốc. Làm thủ công nó vất thế đấy. 11h thì được gọi vào ăn cơm. Ăn xong lão tóc xoăn bảo về nhà trọ ngủ, tao bảo thôi, ko quen ngủ trưa, thế là lão về. 2 vợ chồng nhà sếp cũng đưa nhau về, tao ở lại chém gió với ông thủ kho, ông bảo vệ. Toàn người nhà quê, mộc mạc lắm.
Chiều lão tóc xoăn đi dẫn gặp tư vấn giám sát, bên tư vấn giám sát có mỗi 2 thằng, ngồi ở văn phòng cách công trình chỗ tao 500m, hóa ra bên trong này còn công trình khác nữa, là nhà máy gì đó, bọn tao xây khu này là phụ trợ cho nhà máy đấy. Chào hỏi xong thì ra về, 4h lão tóc xoăn bảo về tắm xong thì ra ăn cơm, công việc ở đây cũng ko ai quản thời gian đâu. Tao lắc đầu bảo thôi tí em về, đéo gì mới làm lại ko có giờ giấc gì thế thì không hay cho lắm. Lại ăn cơm rồi thuốc thang lúc mới về. Về cùng lúc với vợ chồng sếp. 2 vị đấy nhảy đi tắm trước làm tao mãi 8h mới đến lượt. Đang giặt quần áo thì vợ sếp ra, tao chào nhã nhặn. Vợ sếp bảo đi công trường mệt quá, chị hơn chục năm nay ko phải giặt quần áo bằng tay mà giờ cũng phải giặt đây. Vợ sếp kéo chậu quần áo ra giặt, 2 chị em mỗi người 1 chậu, hỏi han vài câu thì biết mụ 30 tuổi, có 1 đứa con 8 tuổi. Mụ kêu chị xuống đây hỗ trợ vài hôm đầu để ký hợp đồng với thầu phụ, tiền nong nọ kia thôi. Rồi mụ hỏi tao quê quán, học trường gì, đã đi làm ở đâu. Tao trả lời đúng như sự thật.
Tao bảo ở đây buồn quá chị nhỉ, mụ ừ, buồn thật, tối muốn đi chơi cũng ko có chỗ mà đi, ra đường tối om, sợ, chả dám đi đâu.
Tao giặt xong trước, ra ngồi hè hút thuốc. Lão sếp chắc ngửi thấy khói cũng chạy ra anh xin điếu, quên chưa mua. 2 thằng ngồi rít thuốc, lão sếp bảo cố gắng làm cho anh, lương lậu ko quan trọng đâu. Tao cười trừ. Vợ sếp giặt quần áo xong cũng mò ra hóng, hỏi linh tinh vài câu ngờ nghệch kiểu ơ sao ko thấy ép cọc, ơ sao đào nông thế...Tao mất công trả lời chi li cụ thể. Vợ sếp ngồi tí thì chán, thấy bê laptop ra xem phim, than là ở đây ko có internet buồn quá...
Cứ như vậy được 5 hôm. Tao thấy ngán ngẩm quá. Trong đầu đã xuất hiện ý nghĩ bỏ về Hà nội.
Chiều hôm đó quãng 3h, sếp sai về nhà trọ lấy cho lão cái bảng khối lượng gì đó để ở phòng khách, về bảo chị tìm đưa cho. Tao đi con wave rách về, thấy vợ sếp đang ngồi xem phim. Tao vào nhà, mụ giật mình, chắc đang tập trung quá. Tao bảo lấy tài liệu, mụ luống cuống thế nào quờ tay đổ mẹ cốc nước vào lap. Rú ầm lên. Tao bước lại bảo chị tháo pin ra đi, mụ bảo tháo thế nào nhỉ. Tao lại tháo luôn cho xong, mụ kêu ôi hỏng thì chết, bao nhiêu tài liệu bên trong. Tao bảo phải sấy luôn cho khô thì hên xui, hỏi mụ có máy sấy ko, mụ kêu có rồi chạy vào buồng cầm ra. Tao bảo kiếm con dao nhọn, xoáy mãi mới ra được món ốc vít cũng ko tháo tung được hẳn mà cứ thế thò máy sấy vào sấy. Mụ ngồi cạnh xem, mùi thơm thoang thoảng, quyến rũ ra phết.
Tao bảo ơ chết em phải cầm tài liệu ra cho sếp, mụ sốt sắng nói cứ làm đi, để chị cầm ra cho. Mụ cầm luôn tài liệu, đi luôn. Tao sấy rồi ngó, thấy ko còn ít nước nào mới lắp lại, vừa lắp xong thì mụ vợ sếp cũng về, chạy luôn lại hỏi được ko em...
Tao lắp pin, bật máy, ok, máy hoạt động bình thường, vợ sếp thở phào sờ sờ nắn nắn máy. Tao bảo ok rồi đấy chị, mụ cảm ơn rối rít. Mụ bảo à em kiểm tra luôn giúp chị máy ko hiểu sao chậm lắm. Tao kiểm tra làm vài thao tác defragment, bỏ bớt các phần chạy ẩn, start up, bảo mụ phải chờ, mụ kêu ừ, rồi vào phòng lấy quần áo, chắc là đi tắm.
Cửa nhà tắm là cửa kính dạng mờ. Tao đi lấy quần áo, thấy bóng mụ bên trong, dội nước ào ào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ vl. Đang thu quần áo thì để ý nhà tắm có ô thoáng, nếu đứng ngó qua thì khả năng sẽ nhìn thấy được hết. Nhưng ko để cái phần con trỗi dậy, tao lấy quần áo về chỗ phản và gập. Mụ vợ sếp tắm xong ra run run kêu rét quá, hỏi máy được chưa em, tao bảo chị lại xem nếu chạy đến 100% rồi là được. Mụ kêu chưa, mới hơn 10% thôi. Tao đi tắm, tắm xong giặt luôn, vừa giặt xong thì lão tóc xoăn gọi điện bảo ra ăn cơm. Mụ vợ sếp kêu chở chị ra cùng với. Mụ ngồi sau, hương phụ nữ có gì đó vẫn thơm thơm phảng phất, đường sóc, mụ vài lần giữ áo tao, dính cả xôi vào lưng, thấy rạo rực bên trong lắm. Mụ hỏi han đủ thứ, tao trả lời hết, mụ kêu thế mà anh nhà chị chả biết gì về máy tính. Tao nói lảng, chắc thờisếp chưa tiếp cận máy tính nhiều. Mụ kêu lúc nào rảnh nhờ cậu chỉ bảo thêm cho chị nhé, chị cũng gà mờ lắm.
Hôm nay là tròn 1 tuần ở công trình, nhớ HN vl, ngày nào cũng gọi điện với Luật hoặc Luật gọi.
Tao bảo ở đây sắp thành ngố rồi, Luật cười hihi bảo cố lên, cố ko được thì về. Thôi đành cố vậy chứ biết làm thế nào. Nửa tháng trồi qua, tao nhận ra lão tóc xoăn còn gà hơn cả tao, máy thủy bình lão còn ko biết chỉnh, kiến thức thi công đúng là con số 0 tròn trĩnh, thành ra việc gì cũng đến tay tao. Đã chán rồi lại càng nản. Tao phải ra công trường hướng dẫn tổ đội làm từng tí, may là tao có tí kiến thức ở công trình hải dương đợt vừa rồi nên cũng ko bỡ ngỡ lắm. Nhưng thấy mệt vl. Cuối tuần ấy, tao bảo sếp cho về hà nội, sếp kêu ok, đi cùng hắn về. Đm, về đến bẹn hà nội thôi đã thấy sáng cả thằng người. 1 ngày chủ nhật quần nhau tơi bời với Luật, sáng thứ 2 lại phải đi, sếp bảo bận chưa xuống được, chú đi xe khách cho chị đi cùng, chị xuống ứng tiền cho thầu phụ. Thế là hẹn nhau tại bến xe, lên xe, tao ngồi cạnh vợ sếp...
Xe đầu tuần, có vài mống khách. Tao ngủ gật gù sau vài câu chuyện xã giao Mãi khi đến trạm dừng nghỉ ở phú thọ thì vợ sếp gọi dậy xuống uống nước tao mới tỉnh. Giải lao 15p lại lên xe, lần này tỉnh táo ngắm đường. Bây giờ thì ko biết thay đổi nhiều chưa nhưng hồi ấy nhìn xơ xác thật.
Quê tao cũng nông thôn nhưng mà ko xơ xác như vậy. Nhìn nhà cửa rêu cũ, cây cối um tùm, giả như trời hè thì nhìn còn mướt mắt, đây trời đông, đã ảm đạm thì chớ, nhìn cảnh vật như thế lại càng tiêu xơ. Tao bảo vợ sếp ở đây dân chắc nghèo chị nhỉ, vợ sếp ừ, như nhà mình thuê ấy, nghe kể vợ đi xuất khẩu lao động 4 năm rồi chưa về lần nào, có gửi tiền về thì chỉ làm được cái nhà mái bằng bé mà cũng chả dám ở, vẫn ở nhà cũ ở dưới. Tao hỏi chị quê ở đâu, mụ kêu chị gốc hải phòng, ở hà nội lâu rồi. Tao hỏi chị gốc hải phòng thế câu nói trai Nam gái Hải là thế nào ạ. Mụ cười kêu trai nam thì chị ko biết, chị chỉ biết gái hải phòng sống hết mình, nhiệt tình phóng khoáng...
Xuống đến nơi thì đã 11h. Gọi điện trước nên lão tóc xoăn ra đón, kẹp 3. Tao ngồi ôm lấy mụ vợ sếp nhưng quần áo mùa đông dày cộm, ko cảm nhận được gì. Hôm đó thấy buồn vl. buồn vì cảnh vật hoang sơ của miền trung du vắng vẻ, buồn vì vừa gặp người yêu được hôm đã lại phải xa, buồn vì nhiều điều lằng nhằng. Ra công trường cáu gắt với mấy ông thầu phụ, mấy ông kêu nay làm gì nóng thế, tối qua anh uống rượu nhé, làm nửa tháng rồi chưa được mời các chú đến nhà.
Thế là tối có cỗ. Nhà lão đội trưởng cách công trường cũng khoảng 4-5km, cái vẻ heo hút thì vẫn thế, 5h đã vào đến nhà lão, lão bảo ngồi uống nước đã, chị với cháu đang nấu sắp xong rồi, chờ mấy ông x y z tí, các ông toàn ở quanh đây. Xưng hô anh em thế thôi nhưng lão đội trưởng cũng phải ngoài 40 rồi, đi công trường cứ anh em cho dễ làm việc.
Lão xoăn uống có vẻ kém, được nửa bữa mặt đỏ như gấc rồi từ chối, chỉ nhấp môi. Tao tít đến hết bữa, rượu ngon, gà đồi, lợn cọc, dân dã nhưng mà thật. Ăn xong lão tổ đội còn kêu giờ đi lên thị xã chương 2, tao bảo thôi, rét mướt, đi đến đêm mới lên thị xã à. Kiếu ra về, lâu lắm mới được bữa rượu ngon. Lão sếp lù từ hôm tao làm đến giờ cũng chưa thấy tổ chức ăn bữa nào cho ra hồn, chán vl. Về nhà trọ, lão tóc xoăn vào thẳng ổ mà nằm lăn ra ngủ như chết. Tao lấy quần áo, định đi tắm thì thấy phòng tắm đang có người rồi, chắc là vợ sếp thôi. Tao gọi to chị tắm sắp xong chưa, mụ ở trong nói vọng ra, chưa, sao thế. Tao bảo à nếu sắp xong rồi thì em tắm mà lâu nữa mới xong thì em thôi, em ngủ luôn, nhịn tắm. Mụ cười khinh khích ở trong kêu bẩn thế à.
Thế là cứ 1 trong 1 ngoài chém gió. Lúc sau mụ tắm xong đi ra, tao bảo thôi, lạnh quá em ko tắm nữa. Tao ra phòng khách ngồi hút thuốc, thấy nhà dưới có ánh đèn, tao lê la xuống thì thấy 2 bố con nhà chủ đang ăn cơm. Nhà nhỏ, cũ kỹ, thật là nghịch lý khi nhà mới thì người ở trọ dùng còn nhà củ thì chủ nhà ở. Chủ nhà pha chè, tao ngồi uống chè hút thuốc hỏi chuyện bao giờ cô mới về, chủ nhà mặt buồn rười rượi bảo ko rõ, ban đầu bảo đi 3 năm nhưng lại gia hạn thêm, 4 năm rồi chưa về lần nào. Gửi tiền về làm được cái nhà đấy nhưng chú có ở đến đâu, có 2 bố con ở nhà này đủ rồi, bao giờ mẹ nó về thì lên nhà mới ở. Tao thấy chạnh lòng, đúng là muôn hình vạn trạng của cuộc sống.
Ngồi làm mấy chén chè rồi về. Tao đóng cửa lạch cạch định đi ngủ thì mụ vợ sếp gọi ô vào chị nhờ cài máy tính này tí, sao cái này ko cài được. Tao vô tư vào phòng mụ, laptop mụ để trên cái bàn gấp trên giường, tao ngồi vào giường, xoay máy ra bảo chị muốn cài gì. Mụ bảo cài cho cái phần mềm, làm đúng hướng dẫn theo crack mà ko được. Tao lần lần mò mò, mụ đứng cạnh nhìn ngó...
Mụ hỏi đi đâu về mà mùi rượu sực lên thế, tao bảo uống rượu ở nhà ông tổ đội, rượu ngon nên uống hơi nhiều, lão xoăn về nằm như chết kìa. Mụ hì hà kêu ngày xưa sinh viên chị cũng mấy lần say rượu, sợ luôn. Tao kiểm tra máy tính, thì ra ngoài chạy file crack còn phải copy file đéo gì ấy vào ổ C nữa. Máy chạy ngon lành, tao lần mò vài thư mục, thấy mụ vội xua tay kêu ko được vào mấy mục đấy. Tao bảo có gì bí mật thì chị phải ẩn đi chứ. Mụ hỏi ơ cách ẩn thế nào. Đm, ko biết gà thật hay giả vờ gà. Tao bảo thôi em ngủ. Say quá rồi. Tao chui vào ổ, cơn buồn ngủ ập đến, kéo 1 giấc thì tỉnh dậy vì khát. Dậy lọ mọ mò nước, thấy phòng mụ vợ sếp vẫn sáng sáng. Tao tò mò vào ngó hỏi chị chưa ngủ à. Mụ vợ sếp giật mình bảo cậu làm gì đấy, giật hết cả mình. Tao cười bảo có gì mà chị sợ, ở miền núi này nhiều ma lắm. Mụ kêu thật á, tao tiện mồm bảo đúng thế mà, hôm trước tối em dậy đi vệ sinh xong ra sân hút thuốc, thấy tiếng âm u, hôm sau em hỏi chủ nhà thì chủ nhà bảo khu này thời chiến tranh là chiến trường ác liệt nên có nhiều oan hồn.
Tao thấy nét mặt mụ vợ đúng là tái đi, chắc sợ thật. Tao bảo thôi chỉ ngủ đi, ma cũng có làm hại người đâu mà lo. Tao bước được 2 bước mụ vợ sếp gọi giật lại, mụ bảo từ đã, ngồi nói chuyện lúc đã. Tao bảo chuyện gì thì mụ bảo cậu có tin ma mãnh ko, tao bảo em thì ko tin nhưng nhiều người kể và chứng kiến, chủ nhà cũng kêu thế mà. Tao ngồi xuống mép giường, kể thêm câu chuyện bịa kỳ dị. Mụ vợ sếp nghe xong đảm bảo đéo dám ngủ đâu, tao hỏi mụ mấy giờ rồi, mụ kêu 12h. Tao bảo thôi em ngủ đây mai còn đi làm. Ra phòng khách, tắt điện, tối om, chui vào ổ nằm. Vừa nằm được 5p thì có điện thoại, tao nhìn máy, là mụ vợ sếp gọi, mụ bảo cậu dậy đi, chị nghe tiếng u u ở đâu ấy, tao bảo chắc là ma, kệ nó đi, ngủ đi chị. Mụ kêu chị ko dám ngủ, cậu vào nói chuyện tí nữa được ko. Tao bảo em buồn ngủ lắm, mai đi làm nữa. Mụ kêu mai chị cho nghỉ là được chứ gì, tao bảo em nghỉ thì ai làm. Nói thế nhưng tao vẫn vùng dậy đi vào. Mụ vợ sếp để điện phòng sáng trưng, tao bảo máy tính chị có phim gì ko, mụ kêu có nhiều, tao bảo thế đưa em mượn em ngồi xem trông ma cho chị ngủ. Mụ gật gật... Tao ngồi dưới đất, lạnh vl, mở bộ phim xem, mụ nằm trên giường, đéo biết ngủ chưa. Xem được nửa tiếng, phim đang hay thì thấy mụ trở mình, quờ tay quàng cổ tao. Tao đẩy tay mụ ra, mụ lại quàng lại. Nghe tiếng nói nhỏ rằng anh lên ngủ đi. Trong đầu nghĩ mụ này chắc ngủ mơ tưởng mình là chồng mụ chắc. Tao kệ, xem tiếp, tí sau mụ lại bảo anh lên ngủ đi. Tao quay vào nhìn mụ, thấy mụ nhắm mắt. Tao thở dài, trèo lên giường nhưng chỉ ngồi, dựa lưng vào thành giường, ko dám kéo chăn. Mụ quờ tay sang ôm đùi tao, rồi rờ rờ vào thằng nhỏ đã căng cực. Mụ nắn nắn rồi mở mắt, tao nhìn mụ, mụ nhìn tao. Mụ rụt tay lại bảo ơ em chưa ngủ à, tao bảo em trông cho chị ngủ mà. Mụ nói 1 cách tự nhiên, thôi ngủ đi cũng được. Ko hiểu bảo đi về ngủ hay nằm đây ngủ. Tao hỏi lại em ngủ đây à, ko thấy mụ trả lời gì. Tao tắt máy tính, vùng dậy về ổ, nằm cạnh lão xoăn. Trằn trọc một hồi mới ngủ được.
Sáng hôm sau, lão xoăn dậy sớm gọi tao, tao bảo anh ra trước đi tí em ra sau, mệt quá. Nghe tiếng xe máy lão xoăn đi, tao nằm thêm nửa tiếng nữa mới dậy. Vừa đánh răng xong đi ra thì thấy mụ vợ sếp đi vào đánh răng, nhìn nhau, hơi ngại ngại. Tao hỏi khi nào chị về, mụ kêu chờ anh xuống xong thì anh đưa chị về. Tao thay quần áo rồi hỏi chị có ra công trình ko cho em đi cùng. Mụ bảo ko, chị ra làm gì đâu, cậu cứ lấy xe mà đi, à mà chị hỏi cái này, chuyện ma hôm qua cậu kể là thật à, tao bảo thật chứ. Mụ kêu ghê vãi nhỉ. Ra rót cốc nước uống, đứng từ vị trí rót nước có thể nhìn vào trong phòng của vợ chồng sếp, tao bất chợt thấy mụ đang thay quần áo, đm, cửa chỉ khép 1 nữa, thấy hết vú vê mông má. Đang chằm chằm nhìn mụ thì mụ cũng nhìn ra, chạm mẹ mắt nhau. Tao quay mặt đi. Chuẩn bị đi thì mụ gọi giật lại kêu chị nhờ tí, gỡ hộ chị cái khóa sau lưng bị kẹt. Mợ nó, khóa kẹt thì sao ko thay cái khác đi. Tao quay lại, nghe tiếng mụ bảo váy mua mấy triệu bạc mà cũng kẹt....
Có sợi chỉ nó mắc vào khóa, mụ vẫn mặc 1 áo rất mỏng bên trong váy, tao cạy cạy lên cạy xuông vẫn chưa được, bèn ra sức kéo mạnh tay, xoẹt phát ăn ngay, cơ mà là kéo xuống, mở toang khoảng lưng, áo mỏng vẫn hằn rõ dây áo ngực mà đen. Thấy mụ đứng im hỏi được chưa, tao bảo chưa, rồi luồn vào trong váy từ đằng sau mò sang ngực, chạm đến ngực tao mới bảo được rồi ạ. Tao bóp, mụ bảo cậu làm gì thế rồi xoay người lại. Mụ nhìn tao chằm chằm, tao kéo mụ vào, cúi mặt xuống hôn chạm môi 1 phát, rồi tay lại mò vào ngực. Ngực hơi nhão, có lẽ thằng bố thằng con vần vò nhiều quá, tao xoa xoa nắn nắn, ko thấy mụ dãy đẩy gì, tao buột mồm nói câu hơi tục tĩu là em ȶɦασ chị nhé. Tay tao mò xuống mông, mà nặn bóp, rồi lại đưa lên ngực, mụ cũng bắ đầu mon men sờ quần tao. Bỗng đâu tiếng còi xe bíp bíp, đm, tỉnh người, tao đi vội ra ngoài.
Là lão tóc xoăn, lão bảo về đón tao ra chỉ cho cao độ đéo gì ý. Dm, tao thầm cảm ơn lão xoăn, tí nữa thì gây ra hành động tội lỗi rồi. Ra công trường luôn, tao lại quần ngoài công trường cả buổi, đến trưa ăn cơm, ko thấy vợ sếp ra, ông thủ kho kêu đứa nào gọi vợ sếp ra đi. Tay tóc xoăn gọi, xong hắn bảo chị ko ra đâu, mọi người cứ ăn đi.
Công việc nói chung không khó, nhưng tao có 1 mình nên cứ chạy đi chạy lại thành ra vất, tay tóc xoăn thì chỉ loáng thoáng, lúc nào nghiệm thu thì tao bảo gọi tư vấn ra hắn mới đi gọi rồi đi cùng. Chiều hôm đấy về nhà trọ, ko thấy vợ sếp đâu, hỏi chủ nhà thì chủ nhà kêu ơ nó về lúc chiều rồi mà, còn nhờ ku nhà chú đèo ra ngoài đường, ko bảo gì bọn mày à. Chẹp, chắc ngại nhìn mặt nhau hay sao.
2 tuần nữa trôi qua, là tròn 1 tháng. Lão sếp lên đưa tao 6 triệu bảo tháng đầu anh trả 6 triệu, từ tháng tới anh trả 8 triệu nhé. Đm, thế là thế nào, ở công trường mọi người thừa biết tao mới là chính, lão tóc xoăn mag tiếng chỉ huy nhưng có biết làm đéo gì đâu. Tao ko thèm lèm bèm lại.
Tối hôm đó, ăn cơm xong tao ra báo giám đốc là em xin nghỉ, nhà có việc. Lão bảo ơ có việc thì cứ về xong lại lên chứ nghỉ làm gì. Tao bảo có việc thật, em báo anh cho anh biết ạ, mai em về luôn. Lão sếp ko nói gì nữa. Vào ổ dọn đồ, tay tóc xoăn kêu đéo gì nghỉ thật à, mày nghỉ thì ai làm, tao cười bảo chỉ huy trưởng tự lo đi, hắn bảo chỉ củ ƈôи ŧɦịŧ, tao cũng chán ở đây rồi, mày nghỉ có khi tao cũng nghỉ... Sáng hôm sau lão tóc xoăn chở ra đường lớn, tao bắt xe về. Gần về đến hà nội thì thấy vợ sếp gọi hỏi ơ sao cậu lại nghỉ, tao bảo 1 là sếp trả lương lom dom ko như lời sếp nói, việc thì toàn em làm là chính. 2 là em chán ở núi rừng quá rồi, thôi em về hà nội rau cháo nhưng vui. Mụ kêu ơ thế anh em nói chuyện thế nào, lương lậu có vấn đề gì. Cậu nghỉ thì phải báo sớm để chị chuẩn bị người chứ. Tao bảo vẫn có ông tóc xoăn ở lại mà. Em là phụ, ông ấy mới quan trọng chứ. Tao tắt máy.
Nhà trọ là 1 nhà mái bằng cũng khá mới. Lão tóc xoăn bảo có 1 phòng ngủ là vợ chồng sếp, anh em mình nằm chỗ kia, hắn chỉ tay vào góc nhà, có đặt cái phản rộng, chăn gối chắc là của lão tóc xoăn. Hắn kêu chủ nhà ngay bên cạnh, ở 1 cái nhà nhỏ như cái bếp, nhà này mới xây nhưng ko ở mà cho thuê lại. Chủ nhà có 2 bố con trai, vợ đi xuất khẩu lao động mấy năm rồi thì phải...Lão tóc xoăn bảo chú có đi tắm thì đi, có nóng lạnh đấy. Tự giặt quần áo nhé. Tao vâng dạ lấy quần áo đi vào phòng tắm, thấy chậu quần áo chưa giặt ở góc phòng, cả dây dợ, chắc là của vợ sếp rồi...
Đêm ấy lạ nhà, nằm chém gió với lão tóc xoăn đến 11h, lão ngủ khò khò mà tao mãi đéo ngủ được. Sáng hôm sau dậy sớm, vật và vật vờ. Lão tóc xoăn bảo đi ăn sáng, có quán phở cách đấy vài km. Đm, phở ăn như đấm vào mồm mà tận 30k. Đây đúng là chèn ép người thái quá mà.
Quán phở này chắc là mới mọc lên sau khi có công trình xây dựng ở đây thôi. Tao làu bàu với lão tóc xoăn, lão bảo đúng thế nhưng ở đây ko có quán nào đâu.
Ra công trường, bên thầu phụ mà thực ra là tổ đội đã chực chờ chỉ vị trí cho họ đào móng. đất ở đây cứng, toàn đá nên chỉ làm móng băng thôi ko cần cọc cạch gì. Tao với lão xoăn phải mang thước dây ra mà kéo kiểm tra lại mốc, quần cả buổi sáng, mới xong được mấy cái mốc. Làm thủ công nó vất thế đấy. 11h thì được gọi vào ăn cơm. Ăn xong lão tóc xoăn bảo về nhà trọ ngủ, tao bảo thôi, ko quen ngủ trưa, thế là lão về. 2 vợ chồng nhà sếp cũng đưa nhau về, tao ở lại chém gió với ông thủ kho, ông bảo vệ. Toàn người nhà quê, mộc mạc lắm.
Chiều lão tóc xoăn đi dẫn gặp tư vấn giám sát, bên tư vấn giám sát có mỗi 2 thằng, ngồi ở văn phòng cách công trình chỗ tao 500m, hóa ra bên trong này còn công trình khác nữa, là nhà máy gì đó, bọn tao xây khu này là phụ trợ cho nhà máy đấy. Chào hỏi xong thì ra về, 4h lão tóc xoăn bảo về tắm xong thì ra ăn cơm, công việc ở đây cũng ko ai quản thời gian đâu. Tao lắc đầu bảo thôi tí em về, đéo gì mới làm lại ko có giờ giấc gì thế thì không hay cho lắm. Lại ăn cơm rồi thuốc thang lúc mới về. Về cùng lúc với vợ chồng sếp. 2 vị đấy nhảy đi tắm trước làm tao mãi 8h mới đến lượt. Đang giặt quần áo thì vợ sếp ra, tao chào nhã nhặn. Vợ sếp bảo đi công trường mệt quá, chị hơn chục năm nay ko phải giặt quần áo bằng tay mà giờ cũng phải giặt đây. Vợ sếp kéo chậu quần áo ra giặt, 2 chị em mỗi người 1 chậu, hỏi han vài câu thì biết mụ 30 tuổi, có 1 đứa con 8 tuổi. Mụ kêu chị xuống đây hỗ trợ vài hôm đầu để ký hợp đồng với thầu phụ, tiền nong nọ kia thôi. Rồi mụ hỏi tao quê quán, học trường gì, đã đi làm ở đâu. Tao trả lời đúng như sự thật.
Tao bảo ở đây buồn quá chị nhỉ, mụ ừ, buồn thật, tối muốn đi chơi cũng ko có chỗ mà đi, ra đường tối om, sợ, chả dám đi đâu.
Tao giặt xong trước, ra ngồi hè hút thuốc. Lão sếp chắc ngửi thấy khói cũng chạy ra anh xin điếu, quên chưa mua. 2 thằng ngồi rít thuốc, lão sếp bảo cố gắng làm cho anh, lương lậu ko quan trọng đâu. Tao cười trừ. Vợ sếp giặt quần áo xong cũng mò ra hóng, hỏi linh tinh vài câu ngờ nghệch kiểu ơ sao ko thấy ép cọc, ơ sao đào nông thế...Tao mất công trả lời chi li cụ thể. Vợ sếp ngồi tí thì chán, thấy bê laptop ra xem phim, than là ở đây ko có internet buồn quá...
Cứ như vậy được 5 hôm. Tao thấy ngán ngẩm quá. Trong đầu đã xuất hiện ý nghĩ bỏ về Hà nội.
Chiều hôm đó quãng 3h, sếp sai về nhà trọ lấy cho lão cái bảng khối lượng gì đó để ở phòng khách, về bảo chị tìm đưa cho. Tao đi con wave rách về, thấy vợ sếp đang ngồi xem phim. Tao vào nhà, mụ giật mình, chắc đang tập trung quá. Tao bảo lấy tài liệu, mụ luống cuống thế nào quờ tay đổ mẹ cốc nước vào lap. Rú ầm lên. Tao bước lại bảo chị tháo pin ra đi, mụ bảo tháo thế nào nhỉ. Tao lại tháo luôn cho xong, mụ kêu ôi hỏng thì chết, bao nhiêu tài liệu bên trong. Tao bảo phải sấy luôn cho khô thì hên xui, hỏi mụ có máy sấy ko, mụ kêu có rồi chạy vào buồng cầm ra. Tao bảo kiếm con dao nhọn, xoáy mãi mới ra được món ốc vít cũng ko tháo tung được hẳn mà cứ thế thò máy sấy vào sấy. Mụ ngồi cạnh xem, mùi thơm thoang thoảng, quyến rũ ra phết.
Tao bảo ơ chết em phải cầm tài liệu ra cho sếp, mụ sốt sắng nói cứ làm đi, để chị cầm ra cho. Mụ cầm luôn tài liệu, đi luôn. Tao sấy rồi ngó, thấy ko còn ít nước nào mới lắp lại, vừa lắp xong thì mụ vợ sếp cũng về, chạy luôn lại hỏi được ko em...
Tao lắp pin, bật máy, ok, máy hoạt động bình thường, vợ sếp thở phào sờ sờ nắn nắn máy. Tao bảo ok rồi đấy chị, mụ cảm ơn rối rít. Mụ bảo à em kiểm tra luôn giúp chị máy ko hiểu sao chậm lắm. Tao kiểm tra làm vài thao tác defragment, bỏ bớt các phần chạy ẩn, start up, bảo mụ phải chờ, mụ kêu ừ, rồi vào phòng lấy quần áo, chắc là đi tắm.
Cửa nhà tắm là cửa kính dạng mờ. Tao đi lấy quần áo, thấy bóng mụ bên trong, dội nước ào ào, kíƈɦ ŧɦíƈɦ vl. Đang thu quần áo thì để ý nhà tắm có ô thoáng, nếu đứng ngó qua thì khả năng sẽ nhìn thấy được hết. Nhưng ko để cái phần con trỗi dậy, tao lấy quần áo về chỗ phản và gập. Mụ vợ sếp tắm xong ra run run kêu rét quá, hỏi máy được chưa em, tao bảo chị lại xem nếu chạy đến 100% rồi là được. Mụ kêu chưa, mới hơn 10% thôi. Tao đi tắm, tắm xong giặt luôn, vừa giặt xong thì lão tóc xoăn gọi điện bảo ra ăn cơm. Mụ vợ sếp kêu chở chị ra cùng với. Mụ ngồi sau, hương phụ nữ có gì đó vẫn thơm thơm phảng phất, đường sóc, mụ vài lần giữ áo tao, dính cả xôi vào lưng, thấy rạo rực bên trong lắm. Mụ hỏi han đủ thứ, tao trả lời hết, mụ kêu thế mà anh nhà chị chả biết gì về máy tính. Tao nói lảng, chắc thờisếp chưa tiếp cận máy tính nhiều. Mụ kêu lúc nào rảnh nhờ cậu chỉ bảo thêm cho chị nhé, chị cũng gà mờ lắm.
Hôm nay là tròn 1 tuần ở công trình, nhớ HN vl, ngày nào cũng gọi điện với Luật hoặc Luật gọi.
Tao bảo ở đây sắp thành ngố rồi, Luật cười hihi bảo cố lên, cố ko được thì về. Thôi đành cố vậy chứ biết làm thế nào. Nửa tháng trồi qua, tao nhận ra lão tóc xoăn còn gà hơn cả tao, máy thủy bình lão còn ko biết chỉnh, kiến thức thi công đúng là con số 0 tròn trĩnh, thành ra việc gì cũng đến tay tao. Đã chán rồi lại càng nản. Tao phải ra công trường hướng dẫn tổ đội làm từng tí, may là tao có tí kiến thức ở công trình hải dương đợt vừa rồi nên cũng ko bỡ ngỡ lắm. Nhưng thấy mệt vl. Cuối tuần ấy, tao bảo sếp cho về hà nội, sếp kêu ok, đi cùng hắn về. Đm, về đến bẹn hà nội thôi đã thấy sáng cả thằng người. 1 ngày chủ nhật quần nhau tơi bời với Luật, sáng thứ 2 lại phải đi, sếp bảo bận chưa xuống được, chú đi xe khách cho chị đi cùng, chị xuống ứng tiền cho thầu phụ. Thế là hẹn nhau tại bến xe, lên xe, tao ngồi cạnh vợ sếp...
Xe đầu tuần, có vài mống khách. Tao ngủ gật gù sau vài câu chuyện xã giao Mãi khi đến trạm dừng nghỉ ở phú thọ thì vợ sếp gọi dậy xuống uống nước tao mới tỉnh. Giải lao 15p lại lên xe, lần này tỉnh táo ngắm đường. Bây giờ thì ko biết thay đổi nhiều chưa nhưng hồi ấy nhìn xơ xác thật.
Quê tao cũng nông thôn nhưng mà ko xơ xác như vậy. Nhìn nhà cửa rêu cũ, cây cối um tùm, giả như trời hè thì nhìn còn mướt mắt, đây trời đông, đã ảm đạm thì chớ, nhìn cảnh vật như thế lại càng tiêu xơ. Tao bảo vợ sếp ở đây dân chắc nghèo chị nhỉ, vợ sếp ừ, như nhà mình thuê ấy, nghe kể vợ đi xuất khẩu lao động 4 năm rồi chưa về lần nào, có gửi tiền về thì chỉ làm được cái nhà mái bằng bé mà cũng chả dám ở, vẫn ở nhà cũ ở dưới. Tao hỏi chị quê ở đâu, mụ kêu chị gốc hải phòng, ở hà nội lâu rồi. Tao hỏi chị gốc hải phòng thế câu nói trai Nam gái Hải là thế nào ạ. Mụ cười kêu trai nam thì chị ko biết, chị chỉ biết gái hải phòng sống hết mình, nhiệt tình phóng khoáng...
Xuống đến nơi thì đã 11h. Gọi điện trước nên lão tóc xoăn ra đón, kẹp 3. Tao ngồi ôm lấy mụ vợ sếp nhưng quần áo mùa đông dày cộm, ko cảm nhận được gì. Hôm đó thấy buồn vl. buồn vì cảnh vật hoang sơ của miền trung du vắng vẻ, buồn vì vừa gặp người yêu được hôm đã lại phải xa, buồn vì nhiều điều lằng nhằng. Ra công trường cáu gắt với mấy ông thầu phụ, mấy ông kêu nay làm gì nóng thế, tối qua anh uống rượu nhé, làm nửa tháng rồi chưa được mời các chú đến nhà.
Thế là tối có cỗ. Nhà lão đội trưởng cách công trường cũng khoảng 4-5km, cái vẻ heo hút thì vẫn thế, 5h đã vào đến nhà lão, lão bảo ngồi uống nước đã, chị với cháu đang nấu sắp xong rồi, chờ mấy ông x y z tí, các ông toàn ở quanh đây. Xưng hô anh em thế thôi nhưng lão đội trưởng cũng phải ngoài 40 rồi, đi công trường cứ anh em cho dễ làm việc.
Lão xoăn uống có vẻ kém, được nửa bữa mặt đỏ như gấc rồi từ chối, chỉ nhấp môi. Tao tít đến hết bữa, rượu ngon, gà đồi, lợn cọc, dân dã nhưng mà thật. Ăn xong lão tổ đội còn kêu giờ đi lên thị xã chương 2, tao bảo thôi, rét mướt, đi đến đêm mới lên thị xã à. Kiếu ra về, lâu lắm mới được bữa rượu ngon. Lão sếp lù từ hôm tao làm đến giờ cũng chưa thấy tổ chức ăn bữa nào cho ra hồn, chán vl. Về nhà trọ, lão tóc xoăn vào thẳng ổ mà nằm lăn ra ngủ như chết. Tao lấy quần áo, định đi tắm thì thấy phòng tắm đang có người rồi, chắc là vợ sếp thôi. Tao gọi to chị tắm sắp xong chưa, mụ ở trong nói vọng ra, chưa, sao thế. Tao bảo à nếu sắp xong rồi thì em tắm mà lâu nữa mới xong thì em thôi, em ngủ luôn, nhịn tắm. Mụ cười khinh khích ở trong kêu bẩn thế à.
Thế là cứ 1 trong 1 ngoài chém gió. Lúc sau mụ tắm xong đi ra, tao bảo thôi, lạnh quá em ko tắm nữa. Tao ra phòng khách ngồi hút thuốc, thấy nhà dưới có ánh đèn, tao lê la xuống thì thấy 2 bố con nhà chủ đang ăn cơm. Nhà nhỏ, cũ kỹ, thật là nghịch lý khi nhà mới thì người ở trọ dùng còn nhà củ thì chủ nhà ở. Chủ nhà pha chè, tao ngồi uống chè hút thuốc hỏi chuyện bao giờ cô mới về, chủ nhà mặt buồn rười rượi bảo ko rõ, ban đầu bảo đi 3 năm nhưng lại gia hạn thêm, 4 năm rồi chưa về lần nào. Gửi tiền về làm được cái nhà đấy nhưng chú có ở đến đâu, có 2 bố con ở nhà này đủ rồi, bao giờ mẹ nó về thì lên nhà mới ở. Tao thấy chạnh lòng, đúng là muôn hình vạn trạng của cuộc sống.
Ngồi làm mấy chén chè rồi về. Tao đóng cửa lạch cạch định đi ngủ thì mụ vợ sếp gọi ô vào chị nhờ cài máy tính này tí, sao cái này ko cài được. Tao vô tư vào phòng mụ, laptop mụ để trên cái bàn gấp trên giường, tao ngồi vào giường, xoay máy ra bảo chị muốn cài gì. Mụ bảo cài cho cái phần mềm, làm đúng hướng dẫn theo crack mà ko được. Tao lần lần mò mò, mụ đứng cạnh nhìn ngó...
Mụ hỏi đi đâu về mà mùi rượu sực lên thế, tao bảo uống rượu ở nhà ông tổ đội, rượu ngon nên uống hơi nhiều, lão xoăn về nằm như chết kìa. Mụ hì hà kêu ngày xưa sinh viên chị cũng mấy lần say rượu, sợ luôn. Tao kiểm tra máy tính, thì ra ngoài chạy file crack còn phải copy file đéo gì ấy vào ổ C nữa. Máy chạy ngon lành, tao lần mò vài thư mục, thấy mụ vội xua tay kêu ko được vào mấy mục đấy. Tao bảo có gì bí mật thì chị phải ẩn đi chứ. Mụ hỏi ơ cách ẩn thế nào. Đm, ko biết gà thật hay giả vờ gà. Tao bảo thôi em ngủ. Say quá rồi. Tao chui vào ổ, cơn buồn ngủ ập đến, kéo 1 giấc thì tỉnh dậy vì khát. Dậy lọ mọ mò nước, thấy phòng mụ vợ sếp vẫn sáng sáng. Tao tò mò vào ngó hỏi chị chưa ngủ à. Mụ vợ sếp giật mình bảo cậu làm gì đấy, giật hết cả mình. Tao cười bảo có gì mà chị sợ, ở miền núi này nhiều ma lắm. Mụ kêu thật á, tao tiện mồm bảo đúng thế mà, hôm trước tối em dậy đi vệ sinh xong ra sân hút thuốc, thấy tiếng âm u, hôm sau em hỏi chủ nhà thì chủ nhà bảo khu này thời chiến tranh là chiến trường ác liệt nên có nhiều oan hồn.
Tao thấy nét mặt mụ vợ đúng là tái đi, chắc sợ thật. Tao bảo thôi chỉ ngủ đi, ma cũng có làm hại người đâu mà lo. Tao bước được 2 bước mụ vợ sếp gọi giật lại, mụ bảo từ đã, ngồi nói chuyện lúc đã. Tao bảo chuyện gì thì mụ bảo cậu có tin ma mãnh ko, tao bảo em thì ko tin nhưng nhiều người kể và chứng kiến, chủ nhà cũng kêu thế mà. Tao ngồi xuống mép giường, kể thêm câu chuyện bịa kỳ dị. Mụ vợ sếp nghe xong đảm bảo đéo dám ngủ đâu, tao hỏi mụ mấy giờ rồi, mụ kêu 12h. Tao bảo thôi em ngủ đây mai còn đi làm. Ra phòng khách, tắt điện, tối om, chui vào ổ nằm. Vừa nằm được 5p thì có điện thoại, tao nhìn máy, là mụ vợ sếp gọi, mụ bảo cậu dậy đi, chị nghe tiếng u u ở đâu ấy, tao bảo chắc là ma, kệ nó đi, ngủ đi chị. Mụ kêu chị ko dám ngủ, cậu vào nói chuyện tí nữa được ko. Tao bảo em buồn ngủ lắm, mai đi làm nữa. Mụ kêu mai chị cho nghỉ là được chứ gì, tao bảo em nghỉ thì ai làm. Nói thế nhưng tao vẫn vùng dậy đi vào. Mụ vợ sếp để điện phòng sáng trưng, tao bảo máy tính chị có phim gì ko, mụ kêu có nhiều, tao bảo thế đưa em mượn em ngồi xem trông ma cho chị ngủ. Mụ gật gật... Tao ngồi dưới đất, lạnh vl, mở bộ phim xem, mụ nằm trên giường, đéo biết ngủ chưa. Xem được nửa tiếng, phim đang hay thì thấy mụ trở mình, quờ tay quàng cổ tao. Tao đẩy tay mụ ra, mụ lại quàng lại. Nghe tiếng nói nhỏ rằng anh lên ngủ đi. Trong đầu nghĩ mụ này chắc ngủ mơ tưởng mình là chồng mụ chắc. Tao kệ, xem tiếp, tí sau mụ lại bảo anh lên ngủ đi. Tao quay vào nhìn mụ, thấy mụ nhắm mắt. Tao thở dài, trèo lên giường nhưng chỉ ngồi, dựa lưng vào thành giường, ko dám kéo chăn. Mụ quờ tay sang ôm đùi tao, rồi rờ rờ vào thằng nhỏ đã căng cực. Mụ nắn nắn rồi mở mắt, tao nhìn mụ, mụ nhìn tao. Mụ rụt tay lại bảo ơ em chưa ngủ à, tao bảo em trông cho chị ngủ mà. Mụ nói 1 cách tự nhiên, thôi ngủ đi cũng được. Ko hiểu bảo đi về ngủ hay nằm đây ngủ. Tao hỏi lại em ngủ đây à, ko thấy mụ trả lời gì. Tao tắt máy tính, vùng dậy về ổ, nằm cạnh lão xoăn. Trằn trọc một hồi mới ngủ được.
Sáng hôm sau, lão xoăn dậy sớm gọi tao, tao bảo anh ra trước đi tí em ra sau, mệt quá. Nghe tiếng xe máy lão xoăn đi, tao nằm thêm nửa tiếng nữa mới dậy. Vừa đánh răng xong đi ra thì thấy mụ vợ sếp đi vào đánh răng, nhìn nhau, hơi ngại ngại. Tao hỏi khi nào chị về, mụ kêu chờ anh xuống xong thì anh đưa chị về. Tao thay quần áo rồi hỏi chị có ra công trình ko cho em đi cùng. Mụ bảo ko, chị ra làm gì đâu, cậu cứ lấy xe mà đi, à mà chị hỏi cái này, chuyện ma hôm qua cậu kể là thật à, tao bảo thật chứ. Mụ kêu ghê vãi nhỉ. Ra rót cốc nước uống, đứng từ vị trí rót nước có thể nhìn vào trong phòng của vợ chồng sếp, tao bất chợt thấy mụ đang thay quần áo, đm, cửa chỉ khép 1 nữa, thấy hết vú vê mông má. Đang chằm chằm nhìn mụ thì mụ cũng nhìn ra, chạm mẹ mắt nhau. Tao quay mặt đi. Chuẩn bị đi thì mụ gọi giật lại kêu chị nhờ tí, gỡ hộ chị cái khóa sau lưng bị kẹt. Mợ nó, khóa kẹt thì sao ko thay cái khác đi. Tao quay lại, nghe tiếng mụ bảo váy mua mấy triệu bạc mà cũng kẹt....
Có sợi chỉ nó mắc vào khóa, mụ vẫn mặc 1 áo rất mỏng bên trong váy, tao cạy cạy lên cạy xuông vẫn chưa được, bèn ra sức kéo mạnh tay, xoẹt phát ăn ngay, cơ mà là kéo xuống, mở toang khoảng lưng, áo mỏng vẫn hằn rõ dây áo ngực mà đen. Thấy mụ đứng im hỏi được chưa, tao bảo chưa, rồi luồn vào trong váy từ đằng sau mò sang ngực, chạm đến ngực tao mới bảo được rồi ạ. Tao bóp, mụ bảo cậu làm gì thế rồi xoay người lại. Mụ nhìn tao chằm chằm, tao kéo mụ vào, cúi mặt xuống hôn chạm môi 1 phát, rồi tay lại mò vào ngực. Ngực hơi nhão, có lẽ thằng bố thằng con vần vò nhiều quá, tao xoa xoa nắn nắn, ko thấy mụ dãy đẩy gì, tao buột mồm nói câu hơi tục tĩu là em ȶɦασ chị nhé. Tay tao mò xuống mông, mà nặn bóp, rồi lại đưa lên ngực, mụ cũng bắ đầu mon men sờ quần tao. Bỗng đâu tiếng còi xe bíp bíp, đm, tỉnh người, tao đi vội ra ngoài.
Là lão tóc xoăn, lão bảo về đón tao ra chỉ cho cao độ đéo gì ý. Dm, tao thầm cảm ơn lão xoăn, tí nữa thì gây ra hành động tội lỗi rồi. Ra công trường luôn, tao lại quần ngoài công trường cả buổi, đến trưa ăn cơm, ko thấy vợ sếp ra, ông thủ kho kêu đứa nào gọi vợ sếp ra đi. Tay tóc xoăn gọi, xong hắn bảo chị ko ra đâu, mọi người cứ ăn đi.
Công việc nói chung không khó, nhưng tao có 1 mình nên cứ chạy đi chạy lại thành ra vất, tay tóc xoăn thì chỉ loáng thoáng, lúc nào nghiệm thu thì tao bảo gọi tư vấn ra hắn mới đi gọi rồi đi cùng. Chiều hôm đấy về nhà trọ, ko thấy vợ sếp đâu, hỏi chủ nhà thì chủ nhà kêu ơ nó về lúc chiều rồi mà, còn nhờ ku nhà chú đèo ra ngoài đường, ko bảo gì bọn mày à. Chẹp, chắc ngại nhìn mặt nhau hay sao.
2 tuần nữa trôi qua, là tròn 1 tháng. Lão sếp lên đưa tao 6 triệu bảo tháng đầu anh trả 6 triệu, từ tháng tới anh trả 8 triệu nhé. Đm, thế là thế nào, ở công trường mọi người thừa biết tao mới là chính, lão tóc xoăn mag tiếng chỉ huy nhưng có biết làm đéo gì đâu. Tao ko thèm lèm bèm lại.
Tối hôm đó, ăn cơm xong tao ra báo giám đốc là em xin nghỉ, nhà có việc. Lão bảo ơ có việc thì cứ về xong lại lên chứ nghỉ làm gì. Tao bảo có việc thật, em báo anh cho anh biết ạ, mai em về luôn. Lão sếp ko nói gì nữa. Vào ổ dọn đồ, tay tóc xoăn kêu đéo gì nghỉ thật à, mày nghỉ thì ai làm, tao cười bảo chỉ huy trưởng tự lo đi, hắn bảo chỉ củ ƈôи ŧɦịŧ, tao cũng chán ở đây rồi, mày nghỉ có khi tao cũng nghỉ... Sáng hôm sau lão tóc xoăn chở ra đường lớn, tao bắt xe về. Gần về đến hà nội thì thấy vợ sếp gọi hỏi ơ sao cậu lại nghỉ, tao bảo 1 là sếp trả lương lom dom ko như lời sếp nói, việc thì toàn em làm là chính. 2 là em chán ở núi rừng quá rồi, thôi em về hà nội rau cháo nhưng vui. Mụ kêu ơ thế anh em nói chuyện thế nào, lương lậu có vấn đề gì. Cậu nghỉ thì phải báo sớm để chị chuẩn bị người chứ. Tao bảo vẫn có ông tóc xoăn ở lại mà. Em là phụ, ông ấy mới quan trọng chứ. Tao tắt máy.
Bình luận facebook