Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 772
- Vệ sĩ của Mục Tháp, vừa nãy ở nơi giao dịch có chút không thoải mái.
Trang Duệ liếc mắt nhìn người da đen vừa mới đi theo sau bảo vệ Mục Tháp, xem tính cách bộ dạng người kia thực sự là có thù tất báo, rõ ràng còn chờ ở chỗ này.
- Mục Tháp Ả Rập?
Sau khi Kiều Trì nghe vậy, lập tức sắc mặt nghiêm nghị, tay phải đặt ở bên cạnh thắt lưng không tự kìm hãm được, tay trái đẩy Trang Duệ, nói:
- Trang, nhanh lên xe đi.
Trang Duệ bị ba người Kiều Tri vây quanh ở giữa, một đường chạy chậm đến bãi đỗ xe, thẳng đến kéo mở cửa xe ra, Kiều Trì mới thở dài một hơi, hai mắt nhìn xuyên qua cửa kính của xe, nhìn ra bên ngoài cảnh giác.
- Kiều Trì, không đến mức chứ? Ở nơi đông người, bọn họ có thể làm gì sao?
Trang Duệ cảm giác Kiều Trì có chút ngạc nhiên, Mục Tháp lại điên cuồng, vậy cũng là tại Ả Rập, hiện tại là ở Nam Phi, hắn cho dù nghĩ chính mình bất lợi, chỉ sợ là cũng cần thời gian đi tìm bọn rắn độc. Trang Duệ cũng không tin Mục Tháp dám ôm một súng tiểu niên tìm đến mình?
- Trang, Mục Tháp giết người chẳng phân biệt địa phương, chỉ cần có một súng ngắm, là hắn có thể bắn đầu ngài nổ tung rồi.
Kiều Trì cười khổ, thấy bên ngoài không động tĩnh gì, lúc này mới nói tiếp:
- Trang, vì sao ngài trêu chọc hắn? Người này chính là người điên, hắn chỉ bởi vì vài lời nói, người của hắn mạo phạm đã làm cho đau đớn bảy ngày mới chết.
Hơn nữa ở nơi xem kim cương Mục Tháp không cho phép bất cứ một kẻ nào cạnh tranh giá cả cùng với hắn, bằng không sẽ…
Kiều Trì lấy ta tạo thành tư thế một người nổ súng, trên mặt cười khổ, hắn không nghĩ tới tiện tay tiếp nhận một nhiệm vụ, lại có thể chọc giận Mục Tháp, nếu như biết trước như vậy, nhất định Kiều Trì sẽ không nhận việc làm ăn này.
- Bảy ngày? Vậy không phải là tùng xẻo hả?
Trang Duệ nghe vậy sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Mục Tháp còn có sở thích như vậy? Thật là điên cuồng, nếu đặt vào một nước thời cổ đại, tên này chính là một đao phủ chuyên nghiệp.
Bành Phi hiểu được tiếng Anh, chẳng qua là vừa rồi để ý tình hình bên ngoài, đang nhìn đến hai người da đen cùng một người Ả Rập đang đứng ở cách ô tô của mình hơn mười thước, lập tức hướng Trang Duệ hỏi:
- Trang ca, có phải là người Ả Rập kia?
- Là hắn.
Trang Duệ thấy Mục Tháp đang nhìn về hướng ô tô của mình, ra tay động tác một người nổ súng, không khỏi thù hận có chút nghiến răng kèn kẹt.
- Ta đi giết chết hắn.
Khi Bành Phi nói, tay phải vỗ trên bả vai Kiều Trì một chút, ngay sau đó đập vào bả vai Kiều Trì như tia chớp, năm ngón tay như cái lưỡi câu, dùng sức bóp.
Nhất thời Kiều Trì cảm thấy toàn bộ bả vai bị tê dại, không đợi hắn phản ứng, khẩu sứng ở bên hông đã nằm trong tay Bành Phi.
Vẻ mặt Bành Phi đằng đằng sát khí, trên nòng súng màu bạc phản chiếu vào, có vẻ càng thêm dữ tợn, kéo cò súng một chút rất thuần thục, nhìn thoáng qua thấy đạn bên trong nòng súng, Bành Phi chuẩn bị đẩy cửa xuống xe.
- A, trời ạ, dừng tay, chết tiệt, ngươi muốn tất cả chúng ta bị chết hả?
Thời gian Bành Phi chuẩn bị đẩy cửa xuống xe, Kiều Trì mới phản ứng, dùng tay kéo Bành Phi lại, lớn tiếng quát, xe chống đạn này cách âm, nhưng thật ra không sợ bị bên ngoài nghe thấy.
- Nếu như ngươi giết Mục Tháp ở chỗ này, ta dám cam đoan chiếc xe không đi nổi quá 5km, ngươi nghĩ rằng chiếc xe này có thể ngăn cản được dừng lại sao?
Gần như Kiều Trì rít gào lên, miệng phun khắp trong xe, Trang Duệ không thể không ra tay ngăn cản một chút.
- Bành Phi, Kiều Trì nói rất đúng, trả lại khẩu súng cho hắn đi.
Trang Duệ biết thế lực của Ca Trát Phỉ ở Châu Phi, chính mình có thể giết Mục Tháp, nhưng chính mình nếu giết chết hắn, chỉ sợ mình đang ở trên máy bay rồi, thì Ca Trát Phỉ cũng phái ra máy bay chiến đấu bắn mình xuống.
Hơn nữa coi như là mình có bình an trở về nước, phỏng chừng ngành có liên quan bên trong nước, khẳng định trước tiên sẽ mời mình đi uống trà.
- Trang ca, bằng không các người rồi trước đi, ta đi để giết chết hắn.
Bành Phi có chút không cam lòng, đừng nói là con trai Ca Trát Phỉ, cho dù là Ca Trát Phỉ đối với mình bất lợi, Bành Phi cũng sẽ không chút do dự giết chết hắn.
- Bỏ đi, buổi tối ngày mai chúng ta rời đi, tóm lại trước khi rời khỏi tránh va chạm.
Trang Duệ lắc đầu gạt bỏ ý kiến của Bành Phi, tuy rằng trong đầu hắn vẫn rất hung hăng muốn bắn một phát, thế nhưng tự biết Trang Duệ không thể gánh chịu nổi hậu quả như vậy.
Sau khi nghe được Trang
Duệ nói, Bành Phi lui kẹp đạn xuống, sau đó kéo súng lại, lùi người lại, lúc này mới trả lại khẩu súng cho Kiều Trì.
Thật sự mà nói, Bành Phi thật đúng là không thể nào để ý bộ đội đặc chủng nước ngoài, ngoại trừ cá nhân bọn họ được trang bị ở bên ngoài rất tốt, sức nhẫn nại và thực chiến, so với chính mình trước đây ở trong đơn vị bộ đội dốc sức, kém không phải là ít.
Về phần Lan Bác sử thái long sở diễn, đúng là truyện tiếu lâm, ai cũng biết nói đại binh nước Mỹ chỉ cần bị bắt trên chiến trường Việt Nam, lập tức hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống, làm cho đối phương hiểu nhầm mà nổ súng, động tác kia đều là do trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.
- Bành Phi, ngươi luyện chính là kungfu Trung Quốc sao? Ta muốn, sau khi trở lại khách sạn, chúng ta có thể luyện thêm.
Kiều Trì xoa vai phải vẫn còn có chút đau, trên mặt có chút phẫn nộ, làm vệ sĩ cho Trang Duệ, rõ ràng dưới tình huống không có năng lực, bị người cướp đi súng, điều này làm cho Kiều Trì rất mất mặt.
- Ngươi? Không phải đối thủ.
Bành Phi khinh thường liếc mắt nhìn Kiều Trì, binh sĩ trên chiến trường còn có thể có tác dụng, thế nhưng so với thân thủ và giết người, ba người Kiều Trì cũng không phải đối thủ của chính mình.
- Haizz, không, không có thử qua sao mà biết được.
- Kiều Trì, ta cảm thấy hiện tại ngươi, cần phải để ý đến an toàn của chúng ta hơn nữa, mà không phải cùng anh em ta luyện tập.
Trang Duệ thấy Kiều Trì không nghe theo bộ dạng không muốn buông tha, nói xen vào cắt đứt lời Kiều Trì, hắn cảm giác được tính cách của Mục Tháp kiêu ngạo ương ngạnh, rất có khả năng gây phiền phức cho mình.
- Đúng, đúng, Trang Duệ, ta có một đề nghị.
Trang Duệ nói để Kiều Trì nhớ tới thân phận của chính mình, nói tiếp:
- Ta đề nghị ngài hủy bỏ hành trình đến mỏ quặng ngày mai, sau đó khi giao dịch kim cương xong, lập tức rời khỏi địa phương quái đản này. Như vậy đối với tất cả mọi người chúng ta mới có lợi, ngài xem thế nào?
Lúc đầu căn cứ vào sự sắp xếp của Kiều Trì, ngày mai đám người Trang Duệ là muốn đi thăm quan mỏ quặng kim cương của công ty bọn họ, lúc xảy ra chuyện như vậy, vì an toàn người đi thuê, đương nhiên, cũng là vì an toàn cho đám người của mình, Kiều Trì quyết định thay đổi kế hoạch một chút.
- Mỏ quặng là thuộc về sở hữu của công ty các ngươi, hẳn là có lực lượng vũ trang của chính mình chứ?
Thành thật mà nói, Trang Duệ cũng không muốn đến Nam Phi một lần nữa, lần này không tới nhìn mỏ quặng kim cương, khả năng cả đời này sẽ không có cơ hội, sở dĩ Trang Duệ nói ý tứ, hay là muốn hành động theo kế hoạch đã định.
- Đương nhiên, cho dù là một đội quân, cũng không thể phá được phòng ngự của mỏ quặng.
Kiều Trang ngóc đầu nói một câu, ngay sau đó cúi đầu thấp xuống:
- Chỉ là ở trên đường qua lại, là rất không an toàn, Trang tiên sinh, nếu như ngài vẫn muốn thăm quan mỏ quặng kim cương, ta đề nghị ngài nên thuê một chiếc xe thiết giáp, sau đó tăng cường thêm vài vệ sĩ, như vậy là có thể bảo đảm nhất.
- Xe thiết giáp cũng có thể thuê sao? Một ngày một đêm cần bao nhiêu tiền?
Trang Duệ nghe có chút mới mẻ, nói chính mình đúng là chưa được ngồi qua, nay cũng chính là ở nước ngoài, nếu như trên đường mở ra xe thiết giáp, sợ rằng các loại xe Hummer, Bugatti cũng xấu hổ không dám ra đường.
- Ở Nam Phi, chỉ cần ngài có tiền, đến thuê cái gì cũng đều có thể, dựa theo giá cả của công ty chúng ta, một chiếc xe bố trí được bốn người an toàn, một ngày một đêm cần 20 vạn đôla, Trang tiên sinh ngài thấy thế nào?
Hiện tại ba người của chính mình bảo vệ Trang Duệ, Kiều Trì vẫn cảm thấy có chút không an tâm, hi vọng Trang Duệ có thể tăng cường thêm một số vệ sũ nữa, nói vậy, Mục Tháp thấy không có cơ hội, hẳn là sẽ bỏ qua không trả thù Trang Duệ nữa.
- 20 vạn đô la? Có khả năng, mặt khác ngươi sẽ bảo an tất cả, buổi tối ở lại bên cạnh phòng ta.
Bỏ 20 vạn đôla lấy sự bình an, Trang Duệ cho rằng rất đáng giá, tuy rằng hắn biết Kiều Trì là công phu sư tử ngoạm rồi, thế nhưng Trang Duệ cũng không tính toán, dù sao xem biểu hiện của Trang Duệ vừa rồi, hắn cũng đã hết sức làm tròn bổn phận của mình.
- Tốt, ta lập tức sắp xếp.
Sau khi Kiều Trì nghe được Trang Duệ đồng ý với ý kiến của chính mình, vẻ mặt căng thẳng trên mặt biến mất, tay cầm điện thoại, chỉ là thời gian đang nói đến giá cả, tuy rằng Kiều Trì nói nhỏ lại, nhưng Trang Duệ vẫn nghe thấy 10 vạn đô la rồi.
- Được rồi, tiên sinh, bọn họ sẽ ở nửa đường chờ chúng ta.
Sau khi Kiều Trì buông điện thoại xuống, vẻ mặt vui mừng nhìn Trang Duệ nói, đồng thời bảo tài xe có thể lái xe rồi.
*****
- Đi, tìm William, ta muốn tài liệu của thằng kia, nếu như William nói không đáp ứng, ngươi nói cho hắn biết, ta đối với cô gái Venezuela đã cảm thấy có hứng thú từ lâu rồi.
Lúc thấy ô tô Trang Duệ rời đi, Mục Tháp dặn dò người đi theo hầu nói, trong lúc nói, còn lè lưỡi liếm vào môi, dường như đã thấy được mùi vị của máu.
- Có người nói bố ta là bạo quân, giúp đỡ tán thành phần tử chủ nghĩa kinh khủng, ta nghĩ, giết chết một thằng người Châu Á, hẳn là bố ta sẽ khích lệ ta vài câu chứ?
Dáng Mục Tháp tươi cười, làm cho người da đen bên cạnh cảm thấy sợ hãi, người này toàn bộ chính là người điên.
Trở lại khách sạn, Trang Duệ cũng chưa nói cho nhân viên đội bay biết việc này. Dù sao đi nữa thì ngày mai cũng rời đi, tránh cho bọn họ tự nhiên phải lo lắng.
Toàn bộ buổi chiều Trang Duệ cũng không có ra khách sạn, buổi tối cũng là ăn cơm tại nhà hàng trong khách sạn, sau đó đi nghỉ ngơi rất sớm.
Dựa theo sự sắp xếp của Kiều Trì, buổi sáng ngày mai hắn sẽ đi thăm quan mỏ quặng kim cương của công ty Kiều Trì. Chờ lúc nơi giao dịch mở thầu, Trang Duệ trực tiếp từ nơi giao dịch chạy tới sân bay, rời khỏi Johannesburg.
*****
- Trang tiên sinh, có thể đi.
Sáng sớm hôm sau, Trang Duệ đã bị Kiều Trì gõ cửa gọi, lúc ăn bữa sáng, mọi người tụ họp cùng một chỗ, rồi trả lại phòng cho khách sạn, sau đó đi ra ngồi vào trong xe thiết ra đỗ ở ngoài cửa khách sạn.
Hai tiếp viên hàng không đối với Trang Duệ thấy phô trương đi ra, rõ ràng có chút không ngờ, nhưng Hạ Song đã từng đi lính nên có chút hưng phấn, sau khi lên xe sẽ đánh giá súng máy chuyển động trên thiết giáp, mỗi viên đạn màu xanh nước biển to bằng ngón út, viên đạn liên kim loại thì màu vàng óng dài hơn một thước, nhưng tất cả đều là thật sự.
Tại bên trong thành phố Johannesburg mở ra xe thiết giáp, cũng là chuyện cực kỳ ít thấy, lúc này ánh mắt người phục vụ khách sạn kia nhìn về phía Trang Duệ, rất đặc biệt, hắn không nghĩ tới người hôm trước mà mình đắc tội, tại Nam Phi sẽ có bối cảnh như thế này.
Đừng nhìn thân xe thiết giáp nặng như thế, tốc độ chạy cũng không phải chậm, trên đường cái trống trải không có người, tốc độ có thể chạy đến bảy mười km, sau hơn hai giờ, đoàn xe đã từ đường quốc lộ dải nhựa đường đến một đoạn đường đất, tốc độ của xe cũng giảm chậm lại.
- Trang tiên sinh, đến nơi rồi.
Lại qua hơn nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ như ngồi bên trong một hộp kín, cảm giác thấy xe ngừng lại, âm thanh Kiều Trì từ bên ngoài vang lên.
- Đây… Đây là… mỏ quặng kim cương?
Trang Duệ nhìn trước mắt một mảnh đất trống, không khỏi có chút thất vọng, trong trí tưởng tượng của hắn, hẳn là ở đây có rất nhiều thợ thủ công người da đen, bên tai hắn hẳn là vang lên tiếng nổ của máy móc, mà không phải bộ dạng như chỗ này mình đang thấy.
Bên trong mảnh đất trống trải, bao quanh chỉ là dùng thanh sắt rất giản dị, nơi đó cách mỗi hai ba trăm thước, đều có một bảo vệ trong tay cầm súng tiểu liên.
Cách ô tô hơn mười thước, có một lầu gác giản dị, trên dưới hai tầng tổng cộng có khoảng hơn 31 gian phòng, nghĩ rằng hẳn đây là nơi ở của các thợ mỏ và nhân viên an ninh.
Nhưng hẳn là không có ai đến nơi này gây sự, khoảng cách Trang Duệ rất gần bảo vệ kia, đang ngồi trên một tảng đá lớn, đang hút điếu thuốc rất nhàn nhã.
Trang Duệ không thể tưởng tượng ra, một mỏ quặng kim cương của một công ty có thực lực, lại có thể đơn sơ như vậy.
Phải biết rằng, Tần Hạo đã giới thiệu qua, công ty kim cương của nhà này tại Nam Phi đều có thể sắp xếp lên ba, hàng năm ít nhất đều có vạn viên toái toản từ nơi này chảy tới các nơi trên thế giới.
- Trang tiên sinh, chào mừng ngài đi tới mỏ quặng kim cương của chúng ta.
Một người da trắng hơn bốn mươi tuổi, dẫn theo ba bảo vệ mang súng, từ trong phòng duy nhất trên cánh đồng bát ngát đi ra, hướng đến đón đám người Trang Duệ.
Trang Duệ liếc mắt nhìn người da đen vừa mới đi theo sau bảo vệ Mục Tháp, xem tính cách bộ dạng người kia thực sự là có thù tất báo, rõ ràng còn chờ ở chỗ này.
- Mục Tháp Ả Rập?
Sau khi Kiều Trì nghe vậy, lập tức sắc mặt nghiêm nghị, tay phải đặt ở bên cạnh thắt lưng không tự kìm hãm được, tay trái đẩy Trang Duệ, nói:
- Trang, nhanh lên xe đi.
Trang Duệ bị ba người Kiều Tri vây quanh ở giữa, một đường chạy chậm đến bãi đỗ xe, thẳng đến kéo mở cửa xe ra, Kiều Trì mới thở dài một hơi, hai mắt nhìn xuyên qua cửa kính của xe, nhìn ra bên ngoài cảnh giác.
- Kiều Trì, không đến mức chứ? Ở nơi đông người, bọn họ có thể làm gì sao?
Trang Duệ cảm giác Kiều Trì có chút ngạc nhiên, Mục Tháp lại điên cuồng, vậy cũng là tại Ả Rập, hiện tại là ở Nam Phi, hắn cho dù nghĩ chính mình bất lợi, chỉ sợ là cũng cần thời gian đi tìm bọn rắn độc. Trang Duệ cũng không tin Mục Tháp dám ôm một súng tiểu niên tìm đến mình?
- Trang, Mục Tháp giết người chẳng phân biệt địa phương, chỉ cần có một súng ngắm, là hắn có thể bắn đầu ngài nổ tung rồi.
Kiều Trì cười khổ, thấy bên ngoài không động tĩnh gì, lúc này mới nói tiếp:
- Trang, vì sao ngài trêu chọc hắn? Người này chính là người điên, hắn chỉ bởi vì vài lời nói, người của hắn mạo phạm đã làm cho đau đớn bảy ngày mới chết.
Hơn nữa ở nơi xem kim cương Mục Tháp không cho phép bất cứ một kẻ nào cạnh tranh giá cả cùng với hắn, bằng không sẽ…
Kiều Trì lấy ta tạo thành tư thế một người nổ súng, trên mặt cười khổ, hắn không nghĩ tới tiện tay tiếp nhận một nhiệm vụ, lại có thể chọc giận Mục Tháp, nếu như biết trước như vậy, nhất định Kiều Trì sẽ không nhận việc làm ăn này.
- Bảy ngày? Vậy không phải là tùng xẻo hả?
Trang Duệ nghe vậy sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Mục Tháp còn có sở thích như vậy? Thật là điên cuồng, nếu đặt vào một nước thời cổ đại, tên này chính là một đao phủ chuyên nghiệp.
Bành Phi hiểu được tiếng Anh, chẳng qua là vừa rồi để ý tình hình bên ngoài, đang nhìn đến hai người da đen cùng một người Ả Rập đang đứng ở cách ô tô của mình hơn mười thước, lập tức hướng Trang Duệ hỏi:
- Trang ca, có phải là người Ả Rập kia?
- Là hắn.
Trang Duệ thấy Mục Tháp đang nhìn về hướng ô tô của mình, ra tay động tác một người nổ súng, không khỏi thù hận có chút nghiến răng kèn kẹt.
- Ta đi giết chết hắn.
Khi Bành Phi nói, tay phải vỗ trên bả vai Kiều Trì một chút, ngay sau đó đập vào bả vai Kiều Trì như tia chớp, năm ngón tay như cái lưỡi câu, dùng sức bóp.
Nhất thời Kiều Trì cảm thấy toàn bộ bả vai bị tê dại, không đợi hắn phản ứng, khẩu sứng ở bên hông đã nằm trong tay Bành Phi.
Vẻ mặt Bành Phi đằng đằng sát khí, trên nòng súng màu bạc phản chiếu vào, có vẻ càng thêm dữ tợn, kéo cò súng một chút rất thuần thục, nhìn thoáng qua thấy đạn bên trong nòng súng, Bành Phi chuẩn bị đẩy cửa xuống xe.
- A, trời ạ, dừng tay, chết tiệt, ngươi muốn tất cả chúng ta bị chết hả?
Thời gian Bành Phi chuẩn bị đẩy cửa xuống xe, Kiều Trì mới phản ứng, dùng tay kéo Bành Phi lại, lớn tiếng quát, xe chống đạn này cách âm, nhưng thật ra không sợ bị bên ngoài nghe thấy.
- Nếu như ngươi giết Mục Tháp ở chỗ này, ta dám cam đoan chiếc xe không đi nổi quá 5km, ngươi nghĩ rằng chiếc xe này có thể ngăn cản được dừng lại sao?
Gần như Kiều Trì rít gào lên, miệng phun khắp trong xe, Trang Duệ không thể không ra tay ngăn cản một chút.
- Bành Phi, Kiều Trì nói rất đúng, trả lại khẩu súng cho hắn đi.
Trang Duệ biết thế lực của Ca Trát Phỉ ở Châu Phi, chính mình có thể giết Mục Tháp, nhưng chính mình nếu giết chết hắn, chỉ sợ mình đang ở trên máy bay rồi, thì Ca Trát Phỉ cũng phái ra máy bay chiến đấu bắn mình xuống.
Hơn nữa coi như là mình có bình an trở về nước, phỏng chừng ngành có liên quan bên trong nước, khẳng định trước tiên sẽ mời mình đi uống trà.
- Trang ca, bằng không các người rồi trước đi, ta đi để giết chết hắn.
Bành Phi có chút không cam lòng, đừng nói là con trai Ca Trát Phỉ, cho dù là Ca Trát Phỉ đối với mình bất lợi, Bành Phi cũng sẽ không chút do dự giết chết hắn.
- Bỏ đi, buổi tối ngày mai chúng ta rời đi, tóm lại trước khi rời khỏi tránh va chạm.
Trang Duệ lắc đầu gạt bỏ ý kiến của Bành Phi, tuy rằng trong đầu hắn vẫn rất hung hăng muốn bắn một phát, thế nhưng tự biết Trang Duệ không thể gánh chịu nổi hậu quả như vậy.
Sau khi nghe được Trang
Duệ nói, Bành Phi lui kẹp đạn xuống, sau đó kéo súng lại, lùi người lại, lúc này mới trả lại khẩu súng cho Kiều Trì.
Thật sự mà nói, Bành Phi thật đúng là không thể nào để ý bộ đội đặc chủng nước ngoài, ngoại trừ cá nhân bọn họ được trang bị ở bên ngoài rất tốt, sức nhẫn nại và thực chiến, so với chính mình trước đây ở trong đơn vị bộ đội dốc sức, kém không phải là ít.
Về phần Lan Bác sử thái long sở diễn, đúng là truyện tiếu lâm, ai cũng biết nói đại binh nước Mỹ chỉ cần bị bắt trên chiến trường Việt Nam, lập tức hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống, làm cho đối phương hiểu nhầm mà nổ súng, động tác kia đều là do trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.
- Bành Phi, ngươi luyện chính là kungfu Trung Quốc sao? Ta muốn, sau khi trở lại khách sạn, chúng ta có thể luyện thêm.
Kiều Trì xoa vai phải vẫn còn có chút đau, trên mặt có chút phẫn nộ, làm vệ sĩ cho Trang Duệ, rõ ràng dưới tình huống không có năng lực, bị người cướp đi súng, điều này làm cho Kiều Trì rất mất mặt.
- Ngươi? Không phải đối thủ.
Bành Phi khinh thường liếc mắt nhìn Kiều Trì, binh sĩ trên chiến trường còn có thể có tác dụng, thế nhưng so với thân thủ và giết người, ba người Kiều Trì cũng không phải đối thủ của chính mình.
- Haizz, không, không có thử qua sao mà biết được.
- Kiều Trì, ta cảm thấy hiện tại ngươi, cần phải để ý đến an toàn của chúng ta hơn nữa, mà không phải cùng anh em ta luyện tập.
Trang Duệ thấy Kiều Trì không nghe theo bộ dạng không muốn buông tha, nói xen vào cắt đứt lời Kiều Trì, hắn cảm giác được tính cách của Mục Tháp kiêu ngạo ương ngạnh, rất có khả năng gây phiền phức cho mình.
- Đúng, đúng, Trang Duệ, ta có một đề nghị.
Trang Duệ nói để Kiều Trì nhớ tới thân phận của chính mình, nói tiếp:
- Ta đề nghị ngài hủy bỏ hành trình đến mỏ quặng ngày mai, sau đó khi giao dịch kim cương xong, lập tức rời khỏi địa phương quái đản này. Như vậy đối với tất cả mọi người chúng ta mới có lợi, ngài xem thế nào?
Lúc đầu căn cứ vào sự sắp xếp của Kiều Trì, ngày mai đám người Trang Duệ là muốn đi thăm quan mỏ quặng kim cương của công ty bọn họ, lúc xảy ra chuyện như vậy, vì an toàn người đi thuê, đương nhiên, cũng là vì an toàn cho đám người của mình, Kiều Trì quyết định thay đổi kế hoạch một chút.
- Mỏ quặng là thuộc về sở hữu của công ty các ngươi, hẳn là có lực lượng vũ trang của chính mình chứ?
Thành thật mà nói, Trang Duệ cũng không muốn đến Nam Phi một lần nữa, lần này không tới nhìn mỏ quặng kim cương, khả năng cả đời này sẽ không có cơ hội, sở dĩ Trang Duệ nói ý tứ, hay là muốn hành động theo kế hoạch đã định.
- Đương nhiên, cho dù là một đội quân, cũng không thể phá được phòng ngự của mỏ quặng.
Kiều Trang ngóc đầu nói một câu, ngay sau đó cúi đầu thấp xuống:
- Chỉ là ở trên đường qua lại, là rất không an toàn, Trang tiên sinh, nếu như ngài vẫn muốn thăm quan mỏ quặng kim cương, ta đề nghị ngài nên thuê một chiếc xe thiết giáp, sau đó tăng cường thêm vài vệ sĩ, như vậy là có thể bảo đảm nhất.
- Xe thiết giáp cũng có thể thuê sao? Một ngày một đêm cần bao nhiêu tiền?
Trang Duệ nghe có chút mới mẻ, nói chính mình đúng là chưa được ngồi qua, nay cũng chính là ở nước ngoài, nếu như trên đường mở ra xe thiết giáp, sợ rằng các loại xe Hummer, Bugatti cũng xấu hổ không dám ra đường.
- Ở Nam Phi, chỉ cần ngài có tiền, đến thuê cái gì cũng đều có thể, dựa theo giá cả của công ty chúng ta, một chiếc xe bố trí được bốn người an toàn, một ngày một đêm cần 20 vạn đôla, Trang tiên sinh ngài thấy thế nào?
Hiện tại ba người của chính mình bảo vệ Trang Duệ, Kiều Trì vẫn cảm thấy có chút không an tâm, hi vọng Trang Duệ có thể tăng cường thêm một số vệ sũ nữa, nói vậy, Mục Tháp thấy không có cơ hội, hẳn là sẽ bỏ qua không trả thù Trang Duệ nữa.
- 20 vạn đô la? Có khả năng, mặt khác ngươi sẽ bảo an tất cả, buổi tối ở lại bên cạnh phòng ta.
Bỏ 20 vạn đôla lấy sự bình an, Trang Duệ cho rằng rất đáng giá, tuy rằng hắn biết Kiều Trì là công phu sư tử ngoạm rồi, thế nhưng Trang Duệ cũng không tính toán, dù sao xem biểu hiện của Trang Duệ vừa rồi, hắn cũng đã hết sức làm tròn bổn phận của mình.
- Tốt, ta lập tức sắp xếp.
Sau khi Kiều Trì nghe được Trang Duệ đồng ý với ý kiến của chính mình, vẻ mặt căng thẳng trên mặt biến mất, tay cầm điện thoại, chỉ là thời gian đang nói đến giá cả, tuy rằng Kiều Trì nói nhỏ lại, nhưng Trang Duệ vẫn nghe thấy 10 vạn đô la rồi.
- Được rồi, tiên sinh, bọn họ sẽ ở nửa đường chờ chúng ta.
Sau khi Kiều Trì buông điện thoại xuống, vẻ mặt vui mừng nhìn Trang Duệ nói, đồng thời bảo tài xe có thể lái xe rồi.
*****
- Đi, tìm William, ta muốn tài liệu của thằng kia, nếu như William nói không đáp ứng, ngươi nói cho hắn biết, ta đối với cô gái Venezuela đã cảm thấy có hứng thú từ lâu rồi.
Lúc thấy ô tô Trang Duệ rời đi, Mục Tháp dặn dò người đi theo hầu nói, trong lúc nói, còn lè lưỡi liếm vào môi, dường như đã thấy được mùi vị của máu.
- Có người nói bố ta là bạo quân, giúp đỡ tán thành phần tử chủ nghĩa kinh khủng, ta nghĩ, giết chết một thằng người Châu Á, hẳn là bố ta sẽ khích lệ ta vài câu chứ?
Dáng Mục Tháp tươi cười, làm cho người da đen bên cạnh cảm thấy sợ hãi, người này toàn bộ chính là người điên.
Trở lại khách sạn, Trang Duệ cũng chưa nói cho nhân viên đội bay biết việc này. Dù sao đi nữa thì ngày mai cũng rời đi, tránh cho bọn họ tự nhiên phải lo lắng.
Toàn bộ buổi chiều Trang Duệ cũng không có ra khách sạn, buổi tối cũng là ăn cơm tại nhà hàng trong khách sạn, sau đó đi nghỉ ngơi rất sớm.
Dựa theo sự sắp xếp của Kiều Trì, buổi sáng ngày mai hắn sẽ đi thăm quan mỏ quặng kim cương của công ty Kiều Trì. Chờ lúc nơi giao dịch mở thầu, Trang Duệ trực tiếp từ nơi giao dịch chạy tới sân bay, rời khỏi Johannesburg.
*****
- Trang tiên sinh, có thể đi.
Sáng sớm hôm sau, Trang Duệ đã bị Kiều Trì gõ cửa gọi, lúc ăn bữa sáng, mọi người tụ họp cùng một chỗ, rồi trả lại phòng cho khách sạn, sau đó đi ra ngồi vào trong xe thiết ra đỗ ở ngoài cửa khách sạn.
Hai tiếp viên hàng không đối với Trang Duệ thấy phô trương đi ra, rõ ràng có chút không ngờ, nhưng Hạ Song đã từng đi lính nên có chút hưng phấn, sau khi lên xe sẽ đánh giá súng máy chuyển động trên thiết giáp, mỗi viên đạn màu xanh nước biển to bằng ngón út, viên đạn liên kim loại thì màu vàng óng dài hơn một thước, nhưng tất cả đều là thật sự.
Tại bên trong thành phố Johannesburg mở ra xe thiết giáp, cũng là chuyện cực kỳ ít thấy, lúc này ánh mắt người phục vụ khách sạn kia nhìn về phía Trang Duệ, rất đặc biệt, hắn không nghĩ tới người hôm trước mà mình đắc tội, tại Nam Phi sẽ có bối cảnh như thế này.
Đừng nhìn thân xe thiết giáp nặng như thế, tốc độ chạy cũng không phải chậm, trên đường cái trống trải không có người, tốc độ có thể chạy đến bảy mười km, sau hơn hai giờ, đoàn xe đã từ đường quốc lộ dải nhựa đường đến một đoạn đường đất, tốc độ của xe cũng giảm chậm lại.
- Trang tiên sinh, đến nơi rồi.
Lại qua hơn nửa tiếng đồng hồ, Trang Duệ như ngồi bên trong một hộp kín, cảm giác thấy xe ngừng lại, âm thanh Kiều Trì từ bên ngoài vang lên.
- Đây… Đây là… mỏ quặng kim cương?
Trang Duệ nhìn trước mắt một mảnh đất trống, không khỏi có chút thất vọng, trong trí tưởng tượng của hắn, hẳn là ở đây có rất nhiều thợ thủ công người da đen, bên tai hắn hẳn là vang lên tiếng nổ của máy móc, mà không phải bộ dạng như chỗ này mình đang thấy.
Bên trong mảnh đất trống trải, bao quanh chỉ là dùng thanh sắt rất giản dị, nơi đó cách mỗi hai ba trăm thước, đều có một bảo vệ trong tay cầm súng tiểu liên.
Cách ô tô hơn mười thước, có một lầu gác giản dị, trên dưới hai tầng tổng cộng có khoảng hơn 31 gian phòng, nghĩ rằng hẳn đây là nơi ở của các thợ mỏ và nhân viên an ninh.
Nhưng hẳn là không có ai đến nơi này gây sự, khoảng cách Trang Duệ rất gần bảo vệ kia, đang ngồi trên một tảng đá lớn, đang hút điếu thuốc rất nhàn nhã.
Trang Duệ không thể tưởng tượng ra, một mỏ quặng kim cương của một công ty có thực lực, lại có thể đơn sơ như vậy.
Phải biết rằng, Tần Hạo đã giới thiệu qua, công ty kim cương của nhà này tại Nam Phi đều có thể sắp xếp lên ba, hàng năm ít nhất đều có vạn viên toái toản từ nơi này chảy tới các nơi trên thế giới.
- Trang tiên sinh, chào mừng ngài đi tới mỏ quặng kim cương của chúng ta.
Một người da trắng hơn bốn mươi tuổi, dẫn theo ba bảo vệ mang súng, từ trong phòng duy nhất trên cánh đồng bát ngát đi ra, hướng đến đón đám người Trang Duệ.
Bình luận facebook