Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 791 “You’re a jerk”.
“Việc này… chớ có hiểu lầm, bởi vì nước Hoa Hạ ta có rất nhiều người nước ngoài đến, cho nên đã tự chế ra phiên bản tiếng Hán bằng nhiều ngôn ngữ khác…”
Nói xong, Lãnh Thiên Minh liền ung dung lấy ra một quyển sách, cười nói: “Đây chính là ngôn ngữ phương Tây được Hán hóa, vừa khéo ta có cầm theo một bản”.
Y Lệ Sa Bạch nghi hoặc nhìn Lãnh Thiên Minh, sao tên tiểu hoàng đế này lúc thì khiến người ta có cảm giác sâu không lường được, lúc lại thấy hắn như một tên đần vậy nhỉ…
“Xem ra hoàng đế bệ hạ rất để tâm đến Đại Bất Liệt Điên của chúng ta”.
“Đương nhiên rồi, Đại Bất Liên Điên cũng chú ý đến nước Hoa Hạ ta mà”.
Y Lệ Sa Bạch mỉm cười, nói: “Nếu mọi người đều đã hiểu nhau, vậy thì ta đi thẳng vào vấn đề nhé! Ta biết rõ dã tâm của ngươi không chỉ là đại lục Tây Âu. Phải biết, trên thế giới này còn có những vùng đất rộng lớn, bao la hơn thế nữa, dù đại lục Á Âu có hợp lại thì e cũng chưa chắc chiếm được một nửa thế giới”.
“Lục địa Phi ở Nam Hải, lục địa Mỹ ở cực tây, còn có lục địa Nam Dương ở vùng biển sâu, mỗi một mảnh đất đều chứa đựng tài nguyên vô hạn, mà muốn đến đó thì sự hùng mạnh của hải quân đóng vai trò quyết định tất cả. Cho nên, tìm kiếm một minh hữu có được hải quân hùng mạnh… đó mới là lựa chọn tốt nhất, không phải sao?”
Lãnh Thiên Minh giật mình nhìn cô gái trước mặt, nếu không phải chính tai mình nghe được, hắn thật sự không dám tưởng tượng một thiếu nữ trẻ tuổi lại có dã tâm lớn như vậy, hoàn toàn khác với suy nghĩ của hắn…
“Ha ha ha ha… Nữ vương bệ hạ, những điều cô nói quả khiến người ta rung động, nhưng có ý thì phải có đủ khả năng mới được. Nước Hoa hạ ta sắp chiếm được toàn bộ Á Âu rồi, còn Đại Bất Liệt Điên của cô thì sao? Trăm ngàn năm qua, ngay cả bốn đảo của mình mà còn quản lý không được thì lấy gì để xưng bá thế giới?”
Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị ai đáp trả như thế, nàng ta tức giận cắn chặt môi.
“Hoàng đế bệ hạ, xem ra ngài còn chưa rõ Đại Bất Liệt Điên ta. Thật không dám giấu diếm, hiện tại, toàn bộ lục địa Phi đều là thuộc địa của chúng ta. Nền khoa học kỹ thuật của nước ta hoàn toàn có thể xưng số 1, số 2 trên toàn thế giới. Ví dụ như Nữu Khắc Man mà các ngươi đã bắt cóc, ở Đại Bất Liệt Điên, nhân tài như vậy có đầy đất. Trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta chắc chắn vượt ngoài tầm tưởng tượng của ngài”.
Lãnh Thiên Minh thầm nghĩ: Cô cứ khoác lác đi, cô còn tạo ra được bom nguyên tử nữa mà, hừ, chỉ dựa vào đám nhà khoa học… ngốc của các người thì còn lâu mới chú tâm vào việc phát triển vũ khí.
Lãnh Thiên Minh cười nói: “Vậy các ngươi đã tạo ra được điện thoại, bóng đèn, tủ lạnh hay máy giặt?”
Y Lệ Sa Bạch ngẩn người nhìn Lãnh Thiên Minh, bởi vì nàng ta không hiểu nổi hắn đang nói gì, chẳng lẽ tên tiểu hoàng đế này có bệnh?
Nàng ta nhịn không được thốt lên: “You’re a jerk”.
Nghe thấy câu nói đó, sắc mặt Lãnh Thiên Minh lập tức thay đổi. Dù gì thì hắn cũng là sinh viên hàng đầu tốt nghiệp trường kỹ thuật, sao có thể không hiểu “you’re” là gì cơ chứ? Thế nhưng jerk là gì?
Người phiên dịch đứng bên cạnh cho rằng mình nghe nhầm nên không dám lên tiếng, Lãnh Thiên Minh nhịn không được hỏi: “Cô nói ta là gì?”
Y Lệ Sa Bạch sững sờ, má ơi… hắn thật sự hiểu được ngôn ngữ Đại Bất Liệt Điên?
“Cái này… cái này là khẩu ngữ ở quê ta… ý nói… ngài là người rất lợi hại…”
“Ồ, ta cảm thấy cô cũng là jerk…”
“Ta…”
Nói xong, Lãnh Thiên Minh liền ung dung lấy ra một quyển sách, cười nói: “Đây chính là ngôn ngữ phương Tây được Hán hóa, vừa khéo ta có cầm theo một bản”.
Y Lệ Sa Bạch nghi hoặc nhìn Lãnh Thiên Minh, sao tên tiểu hoàng đế này lúc thì khiến người ta có cảm giác sâu không lường được, lúc lại thấy hắn như một tên đần vậy nhỉ…
“Xem ra hoàng đế bệ hạ rất để tâm đến Đại Bất Liệt Điên của chúng ta”.
“Đương nhiên rồi, Đại Bất Liên Điên cũng chú ý đến nước Hoa Hạ ta mà”.
Y Lệ Sa Bạch mỉm cười, nói: “Nếu mọi người đều đã hiểu nhau, vậy thì ta đi thẳng vào vấn đề nhé! Ta biết rõ dã tâm của ngươi không chỉ là đại lục Tây Âu. Phải biết, trên thế giới này còn có những vùng đất rộng lớn, bao la hơn thế nữa, dù đại lục Á Âu có hợp lại thì e cũng chưa chắc chiếm được một nửa thế giới”.
“Lục địa Phi ở Nam Hải, lục địa Mỹ ở cực tây, còn có lục địa Nam Dương ở vùng biển sâu, mỗi một mảnh đất đều chứa đựng tài nguyên vô hạn, mà muốn đến đó thì sự hùng mạnh của hải quân đóng vai trò quyết định tất cả. Cho nên, tìm kiếm một minh hữu có được hải quân hùng mạnh… đó mới là lựa chọn tốt nhất, không phải sao?”
Lãnh Thiên Minh giật mình nhìn cô gái trước mặt, nếu không phải chính tai mình nghe được, hắn thật sự không dám tưởng tượng một thiếu nữ trẻ tuổi lại có dã tâm lớn như vậy, hoàn toàn khác với suy nghĩ của hắn…
“Ha ha ha ha… Nữ vương bệ hạ, những điều cô nói quả khiến người ta rung động, nhưng có ý thì phải có đủ khả năng mới được. Nước Hoa hạ ta sắp chiếm được toàn bộ Á Âu rồi, còn Đại Bất Liệt Điên của cô thì sao? Trăm ngàn năm qua, ngay cả bốn đảo của mình mà còn quản lý không được thì lấy gì để xưng bá thế giới?”
Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị ai đáp trả như thế, nàng ta tức giận cắn chặt môi.
“Hoàng đế bệ hạ, xem ra ngài còn chưa rõ Đại Bất Liệt Điên ta. Thật không dám giấu diếm, hiện tại, toàn bộ lục địa Phi đều là thuộc địa của chúng ta. Nền khoa học kỹ thuật của nước ta hoàn toàn có thể xưng số 1, số 2 trên toàn thế giới. Ví dụ như Nữu Khắc Man mà các ngươi đã bắt cóc, ở Đại Bất Liệt Điên, nhân tài như vậy có đầy đất. Trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta chắc chắn vượt ngoài tầm tưởng tượng của ngài”.
Lãnh Thiên Minh thầm nghĩ: Cô cứ khoác lác đi, cô còn tạo ra được bom nguyên tử nữa mà, hừ, chỉ dựa vào đám nhà khoa học… ngốc của các người thì còn lâu mới chú tâm vào việc phát triển vũ khí.
Lãnh Thiên Minh cười nói: “Vậy các ngươi đã tạo ra được điện thoại, bóng đèn, tủ lạnh hay máy giặt?”
Y Lệ Sa Bạch ngẩn người nhìn Lãnh Thiên Minh, bởi vì nàng ta không hiểu nổi hắn đang nói gì, chẳng lẽ tên tiểu hoàng đế này có bệnh?
Nàng ta nhịn không được thốt lên: “You’re a jerk”.
Nghe thấy câu nói đó, sắc mặt Lãnh Thiên Minh lập tức thay đổi. Dù gì thì hắn cũng là sinh viên hàng đầu tốt nghiệp trường kỹ thuật, sao có thể không hiểu “you’re” là gì cơ chứ? Thế nhưng jerk là gì?
Người phiên dịch đứng bên cạnh cho rằng mình nghe nhầm nên không dám lên tiếng, Lãnh Thiên Minh nhịn không được hỏi: “Cô nói ta là gì?”
Y Lệ Sa Bạch sững sờ, má ơi… hắn thật sự hiểu được ngôn ngữ Đại Bất Liệt Điên?
“Cái này… cái này là khẩu ngữ ở quê ta… ý nói… ngài là người rất lợi hại…”
“Ồ, ta cảm thấy cô cũng là jerk…”
“Ta…”
Bình luận facebook