Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 484
-->Thời gian ngày từng ngày đi qua, Tống Trạch chìm vào một mảnh yên tĩnh, giống như một con mãnh thú đang yên lặng lại.
Tống Kỳ Diễn bảo Lương Nhất Thần điều tra chồng của La Ngọc Lan, ba ngày sau, Cận Tử Kỳ đã có được tài liê liên quan.
Chồng của La Ngọc Lan là Tống Chi Bác, em họ nhỏ nhất của Tống Chi Nhậm, hôm nay là phó tổng giám đốc của Bộ đầu tư tài chính Tống thị.
Về phần Hàn Mẫn Tranh mời ông ta trở về nhậm chức, khả năng rất lớn là muốn tìm được sự công nhận thân phận con cháu của nhà họ Tống cho mình.
Nhưng Hàn Mẫn Tranh cũng không thực sự tín nhiệm ông ta, chí ít thời điểm điều ông ta đến Bộ đầu tư tài chính thì phía trên còn có một Tổng giám đốc áp lực Tống Chi Bác, mà Tổng giám đốc chính là người nghe lệnh từ chủ tịch.
"Tống Chi Bác này không có hoành đồ đại chí gì, có tiền thích hưởng thụ, là khách quen của một số câu lạc bộ cao cấp, trước kia còn thường hay đi đến Macao bài bạc, sau đó thì bị đuổi ra khỏi Tống thị rồi, nhưng nghe nói gần đây lại bao dưỡng một sinh viên đại học."
Cận Tử Kỳ lấy ra một tấm ảnh chụp một người phụ nữ từ trong túi da.
Trong tấm ảnh dáng vẻ cô gái chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, diện mạo rất đẹp xinh ngọt ngào, mặc đồng phục, ánh mắt trong suốt, quả thật rất dễ dàng khiến những người đàn ông sau khi tranh đấu mệt mỏi gay gắt giành danh lợi trong lòng thấy ngứa ngáy khó chịu ...
"Tên là Quách Vân Vân, học năm hai đại học nào đó ở thành phố S, muốn tìm cô ta cũng không phải việc khó."
Lương Nhất Thần chậm rãi nói xong uống một hớp trà: "Kỳ Diễn có ý là ... Để cho cô ta..."
Cận Tử Kỳ gật đầu: "Em hiểu rồi, các anh yên tâm đi, chút chuyện này em có thể làm tốt."
Lúc Lương Nhất Thần rời đi, Cận Tử Kỳ lại gọi anh ta lại: "Anh và Kỳ Diễn cẩn thận một chút."
"Anh thì lược bỏ bớt đi, về phần Kỳ Diễn, sự quan tâm của em anh sẽ chuyển đến."
Cận Tử Kỳ ngượng ngùng cười cười, không ngờ đã bị nhìn thấu ...
Cô cúi đầu, nhìn cô gái trong tấm ảnh, sau đó nhìn về phía Lương Nhất Thần: "Cô ta đang ở đâu?"
——— —————
"Vân Vân, mai gặp lại!"
"Gặp lại sau!"
Quách Vân Vân cùng bạn học chào tạm biệt, vừa định đón xe về nhà, một chiếc Rolls-Royce ngừng lại ở trước mặt cô ta.
Phía sau xe cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một người phụ nữ mang kính đen, bộ dáng quyến rũ.
Quách Vân Vân siết chặt dây đai của balô lệch vai, "Ngài có chuyện gì sao?"
Cận Tử Kỳ vì tới gặp Quách Vân Vân, cố ý cải trang giả dạng một phen, cô mặc áo khoác ngoài màu đen và quần cạp cao màu xám, mua một bộ tóc giả màu nâu đậm đội trên đầu, trên mặt trang điểm thật dày, che đi từng đặc điểm trên gương mặt.
Khi Cận Tử Kỳ quay đầu nhìn ra ngoài, để lại cho Quách Vân Vân ấn tượng là sự xinh đẹp lại lạnh lùng, ưu nhã.
Cận Tử Kỳ nhìn diện mạo cô ta ngọt ngào, cười nhạt một tiếng: "Tống Chi Bác, cô quen biết không?"
Sắc mặt Quách Vân Vân đột biến: "Tôi ... Tôi không biết cô đang nói cái gì."
"Không biết sao?" Cận Tử Kỳ mỉm cười, "Không biết cũng không sao, xem bài viết ngày mai trên diễn đàn trường học của các người thì sẽ biết."
Quách Vân Vân sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Đạt được hiệu quả như mình muốn, Cận Tử Kỳ mở cửa xe: "Tự cô quyết định đi."
Quách Vân Vân nhìn Cận Tử Kỳ mà cắn răng, lại căm tức ngồi lên xe.
——— ————
Để Quách Vân Vân xuống ở ven đường, Cận Tử Kỳ liền bấm số điện thoại của Doãn Lịch.
"A Lịch, anh có quen biết người bạn nào ở mấy sòng bạc ngầm hay không?"
"Em hỏi cái này làm gì vậy?" Doãn Lịch lập tức liền ngửi được sự bất thường.
Cận Tử Kỳ vuốt vuốt mi tâm: "Hỏi anh đương nhiên là có chuyện."
Doãn Lịch yên lặng một hồi, mới mở miệng: "Nói đi, chuyện gì."
"A Lịch, em cần anh vận dụng những quan hệ này, giúp em làm một chuyện ..."
——— ————
Đang lúc nhóm người của Cận Tử Kỳ sốt sắng
Tống Kỳ Diễn bảo Lương Nhất Thần điều tra chồng của La Ngọc Lan, ba ngày sau, Cận Tử Kỳ đã có được tài liê liên quan.
Chồng của La Ngọc Lan là Tống Chi Bác, em họ nhỏ nhất của Tống Chi Nhậm, hôm nay là phó tổng giám đốc của Bộ đầu tư tài chính Tống thị.
Về phần Hàn Mẫn Tranh mời ông ta trở về nhậm chức, khả năng rất lớn là muốn tìm được sự công nhận thân phận con cháu của nhà họ Tống cho mình.
Nhưng Hàn Mẫn Tranh cũng không thực sự tín nhiệm ông ta, chí ít thời điểm điều ông ta đến Bộ đầu tư tài chính thì phía trên còn có một Tổng giám đốc áp lực Tống Chi Bác, mà Tổng giám đốc chính là người nghe lệnh từ chủ tịch.
"Tống Chi Bác này không có hoành đồ đại chí gì, có tiền thích hưởng thụ, là khách quen của một số câu lạc bộ cao cấp, trước kia còn thường hay đi đến Macao bài bạc, sau đó thì bị đuổi ra khỏi Tống thị rồi, nhưng nghe nói gần đây lại bao dưỡng một sinh viên đại học."
Cận Tử Kỳ lấy ra một tấm ảnh chụp một người phụ nữ từ trong túi da.
Trong tấm ảnh dáng vẻ cô gái chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, diện mạo rất đẹp xinh ngọt ngào, mặc đồng phục, ánh mắt trong suốt, quả thật rất dễ dàng khiến những người đàn ông sau khi tranh đấu mệt mỏi gay gắt giành danh lợi trong lòng thấy ngứa ngáy khó chịu ...
"Tên là Quách Vân Vân, học năm hai đại học nào đó ở thành phố S, muốn tìm cô ta cũng không phải việc khó."
Lương Nhất Thần chậm rãi nói xong uống một hớp trà: "Kỳ Diễn có ý là ... Để cho cô ta..."
Cận Tử Kỳ gật đầu: "Em hiểu rồi, các anh yên tâm đi, chút chuyện này em có thể làm tốt."
Lúc Lương Nhất Thần rời đi, Cận Tử Kỳ lại gọi anh ta lại: "Anh và Kỳ Diễn cẩn thận một chút."
"Anh thì lược bỏ bớt đi, về phần Kỳ Diễn, sự quan tâm của em anh sẽ chuyển đến."
Cận Tử Kỳ ngượng ngùng cười cười, không ngờ đã bị nhìn thấu ...
Cô cúi đầu, nhìn cô gái trong tấm ảnh, sau đó nhìn về phía Lương Nhất Thần: "Cô ta đang ở đâu?"
——— —————
"Vân Vân, mai gặp lại!"
"Gặp lại sau!"
Quách Vân Vân cùng bạn học chào tạm biệt, vừa định đón xe về nhà, một chiếc Rolls-Royce ngừng lại ở trước mặt cô ta.
Phía sau xe cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một người phụ nữ mang kính đen, bộ dáng quyến rũ.
Quách Vân Vân siết chặt dây đai của balô lệch vai, "Ngài có chuyện gì sao?"
Cận Tử Kỳ vì tới gặp Quách Vân Vân, cố ý cải trang giả dạng một phen, cô mặc áo khoác ngoài màu đen và quần cạp cao màu xám, mua một bộ tóc giả màu nâu đậm đội trên đầu, trên mặt trang điểm thật dày, che đi từng đặc điểm trên gương mặt.
Khi Cận Tử Kỳ quay đầu nhìn ra ngoài, để lại cho Quách Vân Vân ấn tượng là sự xinh đẹp lại lạnh lùng, ưu nhã.
Cận Tử Kỳ nhìn diện mạo cô ta ngọt ngào, cười nhạt một tiếng: "Tống Chi Bác, cô quen biết không?"
Sắc mặt Quách Vân Vân đột biến: "Tôi ... Tôi không biết cô đang nói cái gì."
"Không biết sao?" Cận Tử Kỳ mỉm cười, "Không biết cũng không sao, xem bài viết ngày mai trên diễn đàn trường học của các người thì sẽ biết."
Quách Vân Vân sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Đạt được hiệu quả như mình muốn, Cận Tử Kỳ mở cửa xe: "Tự cô quyết định đi."
Quách Vân Vân nhìn Cận Tử Kỳ mà cắn răng, lại căm tức ngồi lên xe.
——— ————
Để Quách Vân Vân xuống ở ven đường, Cận Tử Kỳ liền bấm số điện thoại của Doãn Lịch.
"A Lịch, anh có quen biết người bạn nào ở mấy sòng bạc ngầm hay không?"
"Em hỏi cái này làm gì vậy?" Doãn Lịch lập tức liền ngửi được sự bất thường.
Cận Tử Kỳ vuốt vuốt mi tâm: "Hỏi anh đương nhiên là có chuyện."
Doãn Lịch yên lặng một hồi, mới mở miệng: "Nói đi, chuyện gì."
"A Lịch, em cần anh vận dụng những quan hệ này, giúp em làm một chuyện ..."
——— ————
Đang lúc nhóm người của Cận Tử Kỳ sốt sắng
Bình luận facebook