Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Của Bảo Bối-259
Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 253: Cố Hành Thâm có phát hỏa ở đây cũng không có gì lạ #1
Edit Mạc Vân Trà sữa
Bệnh viện Bác Ái
Xuống xe, nhìn trước mắt , Tiểu Kiều bởi vì cùng Đường Dự gặp lại mà tâm lập tức lạnh xuống
Lãnh Tĩnh cau mày nói, "Trước vẫn là mình cùng bà lâm chăm sóc Cung gia gia, Cố Hành Thâm lại ở ngoài cửa phòng bệnh an bài thủ vệ, không có được sự đồng ý của anh ta ai cũng không thể tự tiện vào trong thăm!"
"Xem ra lão đại sớm muộn cũng biết! Bất quá, anh ấy nếu trước không có làm khó em, hiện tại hẳn là cũng sẽ không đối với em như vậy?" Đường Dự cảm thấy có cần thiết đứng về phía huynh đệ bên này
Nghe được Đường Dự thay Cố Hành Thâm nói chuyện, Lãnh Tĩnh có chút không vui, "Ai biết Cố Hành Thâm rốt cuộc tại có chủ ý gì!"
"Vậy thì gọi điện thoại hỏi anh ta là được rồi" Tiểu Kiều lấy điện thoại di động ra, hiện tại cô không nghĩ được nhiều như vậy
"Chờ một chút! Hãy đi trước rồi nói, nói không chừng có thể đả động những người hộ vệ kia!" Lãnh Tĩnh ngăn cản cô
Đường Dự nói xin lỗi, "Đáng tiếc anh đã ba năm không có trở về tới rồi, nếu không nói không chừng còn có thể giúp một tay, phỏng chừng những thủ hạ kia cũng không nhận ra anh rồi"
"Không sao, anh có thể theo em tới thăm ông nội em đã rất vui rồi!"
-
Ba người đi tới bệnh viện lầu sáu phòng bệnh vip
Toàn bộ một tầng lầu đều rất an tĩnh, không có âm thanh gì
Bởi vì Cố Hành Thâm đã bao hết tầng này,cho nên mỗi cửa vào đều an bài vệ sĩ
Tiểu Kiều bọn họ mới vừa đi ra thang máy liền bị hai người vệ sĩ ngăn lại
"Tránh ra! Không nhận ra tôi sao?" Lãnh Tĩnh mặt lộ vẻ giận tái đi
Tên vệ sĩ liếc nhìn Đường Dự cùng Tiểu Kiều, cúi đầu,, thái độ cung kính lại kiên quyết, "Xin lỗi Lãnh tiểu thư, ông chủ nói người lạ thăm hỏi trước hết phải được ông chủ đồng ý!"
Một bên Đường Dự sờ lỗ mũi một cái, "Năm tháng không tha người a! Không nghĩ tới tôi thành người xa lạ rồi!"
Bên cạnh một tên vệ sĩ khác cẩn thận nhìn một chút Đường Dự, sau đó kinh ngạc nói, "Đường thiếu!"
Tên vệ sĩ kia cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên người này chẳng lẽ là điều chỉnh đến nước ngoài ba năm, một trong năm đại cổ đông của S A Đường Dự?
Đã có người biết hắn thì dễ làm, Đường Dự quét hai người liếc mắt, "Cố tổng đã đồng ý, có chuyện gì tôu chịu trách nhiệm"
Vì vậy hai người có chút không quyết định chắc chắn được rồi, trố mắt nhìn nhau một hồi
Cuối cùng, nhìn lấy Đường Dự chắc chắc vẻ mặt, cảm thấy vẫn là giá trị phải tin tưởng , vì vậy hai người nhường đường
Đường Dự bắt đầu nghiêm túc lên vẫn là thật giống chuyện đấy!
Tiểu Kiều nghe vậy vội vàng đi theo Lãnh Tĩnh đi vào bên trong đi, Lãnh Tĩnh sợ cô ngã nên đi rất chậm, nhưng là coi lòng như lửa đốt đã hận không thể tránh ra tay lãnh Tĩnh lập tức nhìn thấy ông nội
Tiểu Kiều gấp gáp đi về phía trước , Lãnh Tĩnh mắt thấy phía trước có người, bởi vì ôm lấy Tiểu Niệm lại đỡ cô, cho nên không thể kịp thời đem cô kéo, vì vậy mắt thấy Tiểu Kiều đụng vào trên người vừa tới
Tiểu Kiều đầu tiên là cảm giác chính mình đụng phải trên người một người, sau đó ngửi được trong không khí quen thuộc nhàn nhạt mùi dược thảo, cái loại này đặc biệt mùi không giống với bệnh viện mùi nước thuốc
Đón lấy, hai vai của cô bị một hai tay nắm chặt, sau đó nghe được một cái run rẩy giọng nam vang ở bên tai
"Thập Nhất! ? Là em sao?"
"Đại sư huynh" Quả nhiên là Đại sư huynh
"Thật sự là em!" Mộc Vô Tà làm cho người ta cảm giác luôn luôn đều là nhàn nhạt ôn hòa, giờ phút này lại lộ ra kinh hỉ vạn phần vẻ mặt
Trên tay hắn hồ sơ bệnh án quăng trên đất, sau đó kích động ôm cô, "em trở về đến rồi!"
Mộc Vô Tà trong lòng có vui có buồn, vui chính là cô còn sống thật khỏe, bi thương chính là cô mới vừa thẳng tắp đụng tới, mắt của cô còn không có hồi phục thị lực
"Thật xin lỗi Đại sư huynh, để cho anh lo lắng!" Tiểu Kiều trở về ôm lấy anh ta, một câu 'em trở lại ' để cho ánh mắt của cô ê ẩm, "Đại sư huynh, em rất muốn anh"
"Ho khan! Ho khan —— "
Tiểu Kiều đang muốn hỏi Mộc Vô Tà ông nội tình huống, sau lưng đột nhiên truyền tới không dịu dàng tiếng ho khan, cùng với vô hình lãnh ý, vì vậy theo bản năng mà xoay người
Lãnh Tĩnh nghe được âm thanh sau cũng xoay người nhìn, sau đó kinh ngạc nhìn thấy cái kia bốn con lại có thể tất cả đều đến rồi!
"Vẫn là lão đại nhạy bén! Quả nhiên là Tiểu Kiều trở về rồi!" Thẩm Nhạc Thiên đang nói , nhìn thấy Tiểu Kiều xoay người chớp mắt, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, cùng Thịnh Vũ cùng với phản ứng của Lãnh Thấu một dạng, đều là "Kinh ngạc" cùng "Kinh diễm"
Lãnh Tĩnh lập tức thần kinh căng thẳng, nhìn lấy vẻ mặt của Lãnh Thấu càng là tức giận
Khó trách anh lại đột nhiên để cho mình đi công ty hỗ trợ, nguyên lai căn bản lại là giở lại trò cũ, vì ngăn cản mình thuận lợi Cố Hành Thâm đi tìm Tiểu Kiều
Lãnh Tĩnh không bao giờ muốn tha thứ tên khốn kiếp này nữa!
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé,
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Edit Mạc Vân Trà sữa
Bệnh viện Bác Ái
Xuống xe, nhìn trước mắt , Tiểu Kiều bởi vì cùng Đường Dự gặp lại mà tâm lập tức lạnh xuống
Lãnh Tĩnh cau mày nói, "Trước vẫn là mình cùng bà lâm chăm sóc Cung gia gia, Cố Hành Thâm lại ở ngoài cửa phòng bệnh an bài thủ vệ, không có được sự đồng ý của anh ta ai cũng không thể tự tiện vào trong thăm!"
"Xem ra lão đại sớm muộn cũng biết! Bất quá, anh ấy nếu trước không có làm khó em, hiện tại hẳn là cũng sẽ không đối với em như vậy?" Đường Dự cảm thấy có cần thiết đứng về phía huynh đệ bên này
Nghe được Đường Dự thay Cố Hành Thâm nói chuyện, Lãnh Tĩnh có chút không vui, "Ai biết Cố Hành Thâm rốt cuộc tại có chủ ý gì!"
"Vậy thì gọi điện thoại hỏi anh ta là được rồi" Tiểu Kiều lấy điện thoại di động ra, hiện tại cô không nghĩ được nhiều như vậy
"Chờ một chút! Hãy đi trước rồi nói, nói không chừng có thể đả động những người hộ vệ kia!" Lãnh Tĩnh ngăn cản cô
Đường Dự nói xin lỗi, "Đáng tiếc anh đã ba năm không có trở về tới rồi, nếu không nói không chừng còn có thể giúp một tay, phỏng chừng những thủ hạ kia cũng không nhận ra anh rồi"
"Không sao, anh có thể theo em tới thăm ông nội em đã rất vui rồi!"
-
Ba người đi tới bệnh viện lầu sáu phòng bệnh vip
Toàn bộ một tầng lầu đều rất an tĩnh, không có âm thanh gì
Bởi vì Cố Hành Thâm đã bao hết tầng này,cho nên mỗi cửa vào đều an bài vệ sĩ
Tiểu Kiều bọn họ mới vừa đi ra thang máy liền bị hai người vệ sĩ ngăn lại
"Tránh ra! Không nhận ra tôi sao?" Lãnh Tĩnh mặt lộ vẻ giận tái đi
Tên vệ sĩ liếc nhìn Đường Dự cùng Tiểu Kiều, cúi đầu,, thái độ cung kính lại kiên quyết, "Xin lỗi Lãnh tiểu thư, ông chủ nói người lạ thăm hỏi trước hết phải được ông chủ đồng ý!"
Một bên Đường Dự sờ lỗ mũi một cái, "Năm tháng không tha người a! Không nghĩ tới tôi thành người xa lạ rồi!"
Bên cạnh một tên vệ sĩ khác cẩn thận nhìn một chút Đường Dự, sau đó kinh ngạc nói, "Đường thiếu!"
Tên vệ sĩ kia cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên người này chẳng lẽ là điều chỉnh đến nước ngoài ba năm, một trong năm đại cổ đông của S A Đường Dự?
Đã có người biết hắn thì dễ làm, Đường Dự quét hai người liếc mắt, "Cố tổng đã đồng ý, có chuyện gì tôu chịu trách nhiệm"
Vì vậy hai người có chút không quyết định chắc chắn được rồi, trố mắt nhìn nhau một hồi
Cuối cùng, nhìn lấy Đường Dự chắc chắc vẻ mặt, cảm thấy vẫn là giá trị phải tin tưởng , vì vậy hai người nhường đường
Đường Dự bắt đầu nghiêm túc lên vẫn là thật giống chuyện đấy!
Tiểu Kiều nghe vậy vội vàng đi theo Lãnh Tĩnh đi vào bên trong đi, Lãnh Tĩnh sợ cô ngã nên đi rất chậm, nhưng là coi lòng như lửa đốt đã hận không thể tránh ra tay lãnh Tĩnh lập tức nhìn thấy ông nội
Tiểu Kiều gấp gáp đi về phía trước , Lãnh Tĩnh mắt thấy phía trước có người, bởi vì ôm lấy Tiểu Niệm lại đỡ cô, cho nên không thể kịp thời đem cô kéo, vì vậy mắt thấy Tiểu Kiều đụng vào trên người vừa tới
Tiểu Kiều đầu tiên là cảm giác chính mình đụng phải trên người một người, sau đó ngửi được trong không khí quen thuộc nhàn nhạt mùi dược thảo, cái loại này đặc biệt mùi không giống với bệnh viện mùi nước thuốc
Đón lấy, hai vai của cô bị một hai tay nắm chặt, sau đó nghe được một cái run rẩy giọng nam vang ở bên tai
"Thập Nhất! ? Là em sao?"
"Đại sư huynh" Quả nhiên là Đại sư huynh
"Thật sự là em!" Mộc Vô Tà làm cho người ta cảm giác luôn luôn đều là nhàn nhạt ôn hòa, giờ phút này lại lộ ra kinh hỉ vạn phần vẻ mặt
Trên tay hắn hồ sơ bệnh án quăng trên đất, sau đó kích động ôm cô, "em trở về đến rồi!"
Mộc Vô Tà trong lòng có vui có buồn, vui chính là cô còn sống thật khỏe, bi thương chính là cô mới vừa thẳng tắp đụng tới, mắt của cô còn không có hồi phục thị lực
"Thật xin lỗi Đại sư huynh, để cho anh lo lắng!" Tiểu Kiều trở về ôm lấy anh ta, một câu 'em trở lại ' để cho ánh mắt của cô ê ẩm, "Đại sư huynh, em rất muốn anh"
"Ho khan! Ho khan —— "
Tiểu Kiều đang muốn hỏi Mộc Vô Tà ông nội tình huống, sau lưng đột nhiên truyền tới không dịu dàng tiếng ho khan, cùng với vô hình lãnh ý, vì vậy theo bản năng mà xoay người
Lãnh Tĩnh nghe được âm thanh sau cũng xoay người nhìn, sau đó kinh ngạc nhìn thấy cái kia bốn con lại có thể tất cả đều đến rồi!
"Vẫn là lão đại nhạy bén! Quả nhiên là Tiểu Kiều trở về rồi!" Thẩm Nhạc Thiên đang nói , nhìn thấy Tiểu Kiều xoay người chớp mắt, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, cùng Thịnh Vũ cùng với phản ứng của Lãnh Thấu một dạng, đều là "Kinh ngạc" cùng "Kinh diễm"
Lãnh Tĩnh lập tức thần kinh căng thẳng, nhìn lấy vẻ mặt của Lãnh Thấu càng là tức giận
Khó trách anh lại đột nhiên để cho mình đi công ty hỗ trợ, nguyên lai căn bản lại là giở lại trò cũ, vì ngăn cản mình thuận lợi Cố Hành Thâm đi tìm Tiểu Kiều
Lãnh Tĩnh không bao giờ muốn tha thứ tên khốn kiếp này nữa!
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé,
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook