Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Của Bảo Bối-263
Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 254 Tôi muốn chia tay với anh #3
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Vốn còn muốn để cho hai người bọn họ đem lời nói rõ ràng, vào lúc này Lãnh Tĩnh rốt cuộc không nhịn được, "Thẩm Nhạc Thiên! đã Nói đến như thế rồi, anh còn nắm cô ấy không thả còn có ý nghĩa gì?"
"Đây là chuyện giữa chúng tôi!" Thẩm Nhạc Thiên lạnh lùng nói, từ đầu đến cuối không nguyện ý buông tay
Thẩm Nhạc Thiên cắn răng đang muốn kéo lấy Hàn Anh Nại liền đi, đột nhiên cùi chỏ truyền tới một trận khoảng cách mà tê dại vì đau, vì vậy buông tay Hàn Anh Nại ra
Hàn Anh Nại vội vàng trốn sau lưng Tiểu Kiều, thút thít, "Tiểu Kiều"
"Thẩm Nhạc Thiên! Tôi vốn cho là anh chỉ là một tên cầm! Thú! Nguyên lai tôi sai rồi, anh căn bản là cầm Thú không bằng!"
Cố Hành Thâm: ""
Lãnh Thấu: ""
Đường Dự: ""
Hàn Anh Nại gật đầu liên tục, Lãnh Tĩnh cũng rất là tán thành
"Cô" Thẩm Nhạc Thiên nhe răng trợn mắt mà che lấy gần như sắp bị phế cánh tay không nói ra lời
Dựa vào, ra tay có phần quá độc ác đi!
Hắn lại có thể sẽ sơ suất đến bởi vì Tiểu Hồ Ly mù liền đánh giá thấp chỉ số bạo số cùng với chỉ số nguy hiểm của Tiểu Kiều
"A, em ngược là tìm cái tốt núi dựa!" Thẩm Nhạc Thiên một mặt cười lạnh, trợn mắt nhìn Hàn Anh Nại
Hàn Anh Nại dò đi ra ngoài đầu bị dọa đến lập tức rụt trở về
"Thẩm Nhạc Thiên, có bản lĩnh liền để Nại Nại cam tâm tình nguyện đi theo anh, nếu không không đừng trở lại dây dưa cô ấy !" Tiểu Kiều ném xuống
một câu nói
"Nại Nại chúng ta đi!"
Hàn Anh Nại dính sát Tiểu Kiều, Lãnh Tĩnh đỡ Tiểu Kiều dẫn đường, ba người cùng rời đi rồi
Thẩm Nhạc Thiên cùng Đường Dự đều là cùng nhau bi thương phiền muộn mà nhìn lấy Cố Hành Thâm
Ca a! Nhanh lên một chút cố gắng lên đoạt chị dâu về đi!
Nếu không vợ anh bắt cóc hết vợ của bọn em đi mất rồi!
Cố Hành Thâm hiển nhiên không có lòng rỗi rảnh để ý tới hai người kia, Tiểu Kiều dứt khoát như vậy mà đáp ứng chính mình hơn nữa nói được là làm được lập tức
Liền đi, để cho anh không khỏi có chút kinh ngạc
Cố Hành Thâm tật đi mấy bước đuổi theo
-
Nhìn thấy Cố Hành Thâm đang đuổi theo phía sau, Lãnh Tĩnh dừng chân lại một mặt cảnh giác nhìn anh
"Anh đưa em đi" Cố Hành Thâm nhìn lấy Tiểu Kiều
"Tùy anh" Tiểu Kiều nhếch mép một cái, không phải là muốn đích thân đem cô đưa đi mới yên tâm, là lo lắng cho mình đùa bỡn bịp bợm không chịu rời đi sao?
"Anh đặt trước vé máy bay sáng mai , tối nay trước ở lại Đây là chìa khóa nhà "
Chìa khóa nhà ?
Tiểu Kiều cảm giác lòng bàn tay rơi xuống lạnh như băng một chuỗi, ngẩn người, sau đó đem chìa khóa úp xuống đến trong tay hắn trả lại anh, "Tôi muốn ở lại bệnh viện cùng ông nội và Tiểu Niệm"
Cố Hành Thâm cầm chìa khóa lòng bàn tay xiết chặt
"Tiểu Kiều, mình với lãnh tĩnh cùng cậu cùng một chỗ" Hàn Anh Nại nắm cả cánh tay của cô
Tiểu Kiều lắc đầu một cái, "Nại Nại, Tiểu Tĩnh, hai người chăm sóc ông nội khẳng định rất mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi một ngày cho khỏe
Muộn rồi! Đặc biệt là cậu Nại Nại à, cậu còn có công việc! Như vậy vội vàng rời đi có được không?"
"Mình lập tức đi đánh đơn từ chức!" Hàn Anh Nại lập tức nói
"Đừng manh động như vậy đem đường lui tất cả đều chặt đứt hết, trước suy nghĩ thật kỹ đã "
"Mình không có manh động,mình đã quyết định rồi!" Hàn Anh Nại lầu bầu kháng nghị
"Tốt rồi, đừng tự do phóng khoáng, đi thôi! Qua một thời gian ngắn cậu nếu là còn không có thay đổi chủ ý lại nói từ chức "
Hàn Anh Nại không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp
"Còn có Tiểu Tĩnh! Bạn bè làm được mức này dù thế nào cũng đủ rồi! Nếu như cậu còn là bởi vì nguyên nhân của mình cố ý không chịu trở về nước, cái kia mình không thể làm gì khác hơn là tùy tiện tìm người gả đi!"
Cố Hành Thâm lập tức ngẩng đầu nhìn cô, chân mày nhíu chặt
Không đợi Lãnh Tĩnh nói chuyện, Tiểu Kiều tiếp tục nói, "mình là mắt nhìn không thấy, nhưng mình không phải là phế nhân! Đừng để cho mình cảm thấy mình chỉ có thể liên lụy người khác, chỉ có thể y theo dựa vào cuộc sống người khác! Mình biết cậu quan tâm mình, biết cậu coi mình là em gái ruột Đợi, nhưng mà, có lúc yêu cũng là một loại gánh vác! Ba năm đã đủ rồi, mình có thể nhân sinh cả đời sống, tự mình chăm sóc bản thân! Cậu hẳn biết mình hy vọng thấy nhất là cái gì!"
Nhìn lấy Lãnh Tĩnh phiếm hồng hốc mắt, Hàn Anh Nại nháy mắt không biết phải an ủi như thế nào, làm sao có loại ảo giác mình là người thứ ba
, thay thế vị trí của Tiểu Tĩnh , ách
Lãnh Tĩnh thấp cúi thấp đầu, "mình biết rồi"
"Mình có mấy câu nhất định phải nói! Tiểu Kiều, mình cho tới bây giờ không có cảm thấy cậu là gánh nặng, ngược lại là cậu cứu rỗi cuộc đời mình! Lúc mình không có mặt, chiếu cố thật tốt bản thân mình!"
Lãnh Tĩnh hít sâu một cái mỉm cười ủng liễu ủng cô, nhưng sau đó xoay người rời đi
Nhớ like và bỏ phát cho sữa trước khi đọc chương mới nhé!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Vốn còn muốn để cho hai người bọn họ đem lời nói rõ ràng, vào lúc này Lãnh Tĩnh rốt cuộc không nhịn được, "Thẩm Nhạc Thiên! đã Nói đến như thế rồi, anh còn nắm cô ấy không thả còn có ý nghĩa gì?"
"Đây là chuyện giữa chúng tôi!" Thẩm Nhạc Thiên lạnh lùng nói, từ đầu đến cuối không nguyện ý buông tay
Thẩm Nhạc Thiên cắn răng đang muốn kéo lấy Hàn Anh Nại liền đi, đột nhiên cùi chỏ truyền tới một trận khoảng cách mà tê dại vì đau, vì vậy buông tay Hàn Anh Nại ra
Hàn Anh Nại vội vàng trốn sau lưng Tiểu Kiều, thút thít, "Tiểu Kiều"
"Thẩm Nhạc Thiên! Tôi vốn cho là anh chỉ là một tên cầm! Thú! Nguyên lai tôi sai rồi, anh căn bản là cầm Thú không bằng!"
Cố Hành Thâm: ""
Lãnh Thấu: ""
Đường Dự: ""
Hàn Anh Nại gật đầu liên tục, Lãnh Tĩnh cũng rất là tán thành
"Cô" Thẩm Nhạc Thiên nhe răng trợn mắt mà che lấy gần như sắp bị phế cánh tay không nói ra lời
Dựa vào, ra tay có phần quá độc ác đi!
Hắn lại có thể sẽ sơ suất đến bởi vì Tiểu Hồ Ly mù liền đánh giá thấp chỉ số bạo số cùng với chỉ số nguy hiểm của Tiểu Kiều
"A, em ngược là tìm cái tốt núi dựa!" Thẩm Nhạc Thiên một mặt cười lạnh, trợn mắt nhìn Hàn Anh Nại
Hàn Anh Nại dò đi ra ngoài đầu bị dọa đến lập tức rụt trở về
"Thẩm Nhạc Thiên, có bản lĩnh liền để Nại Nại cam tâm tình nguyện đi theo anh, nếu không không đừng trở lại dây dưa cô ấy !" Tiểu Kiều ném xuống
một câu nói
"Nại Nại chúng ta đi!"
Hàn Anh Nại dính sát Tiểu Kiều, Lãnh Tĩnh đỡ Tiểu Kiều dẫn đường, ba người cùng rời đi rồi
Thẩm Nhạc Thiên cùng Đường Dự đều là cùng nhau bi thương phiền muộn mà nhìn lấy Cố Hành Thâm
Ca a! Nhanh lên một chút cố gắng lên đoạt chị dâu về đi!
Nếu không vợ anh bắt cóc hết vợ của bọn em đi mất rồi!
Cố Hành Thâm hiển nhiên không có lòng rỗi rảnh để ý tới hai người kia, Tiểu Kiều dứt khoát như vậy mà đáp ứng chính mình hơn nữa nói được là làm được lập tức
Liền đi, để cho anh không khỏi có chút kinh ngạc
Cố Hành Thâm tật đi mấy bước đuổi theo
-
Nhìn thấy Cố Hành Thâm đang đuổi theo phía sau, Lãnh Tĩnh dừng chân lại một mặt cảnh giác nhìn anh
"Anh đưa em đi" Cố Hành Thâm nhìn lấy Tiểu Kiều
"Tùy anh" Tiểu Kiều nhếch mép một cái, không phải là muốn đích thân đem cô đưa đi mới yên tâm, là lo lắng cho mình đùa bỡn bịp bợm không chịu rời đi sao?
"Anh đặt trước vé máy bay sáng mai , tối nay trước ở lại Đây là chìa khóa nhà "
Chìa khóa nhà ?
Tiểu Kiều cảm giác lòng bàn tay rơi xuống lạnh như băng một chuỗi, ngẩn người, sau đó đem chìa khóa úp xuống đến trong tay hắn trả lại anh, "Tôi muốn ở lại bệnh viện cùng ông nội và Tiểu Niệm"
Cố Hành Thâm cầm chìa khóa lòng bàn tay xiết chặt
"Tiểu Kiều, mình với lãnh tĩnh cùng cậu cùng một chỗ" Hàn Anh Nại nắm cả cánh tay của cô
Tiểu Kiều lắc đầu một cái, "Nại Nại, Tiểu Tĩnh, hai người chăm sóc ông nội khẳng định rất mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi một ngày cho khỏe
Muộn rồi! Đặc biệt là cậu Nại Nại à, cậu còn có công việc! Như vậy vội vàng rời đi có được không?"
"Mình lập tức đi đánh đơn từ chức!" Hàn Anh Nại lập tức nói
"Đừng manh động như vậy đem đường lui tất cả đều chặt đứt hết, trước suy nghĩ thật kỹ đã "
"Mình không có manh động,mình đã quyết định rồi!" Hàn Anh Nại lầu bầu kháng nghị
"Tốt rồi, đừng tự do phóng khoáng, đi thôi! Qua một thời gian ngắn cậu nếu là còn không có thay đổi chủ ý lại nói từ chức "
Hàn Anh Nại không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp
"Còn có Tiểu Tĩnh! Bạn bè làm được mức này dù thế nào cũng đủ rồi! Nếu như cậu còn là bởi vì nguyên nhân của mình cố ý không chịu trở về nước, cái kia mình không thể làm gì khác hơn là tùy tiện tìm người gả đi!"
Cố Hành Thâm lập tức ngẩng đầu nhìn cô, chân mày nhíu chặt
Không đợi Lãnh Tĩnh nói chuyện, Tiểu Kiều tiếp tục nói, "mình là mắt nhìn không thấy, nhưng mình không phải là phế nhân! Đừng để cho mình cảm thấy mình chỉ có thể liên lụy người khác, chỉ có thể y theo dựa vào cuộc sống người khác! Mình biết cậu quan tâm mình, biết cậu coi mình là em gái ruột Đợi, nhưng mà, có lúc yêu cũng là một loại gánh vác! Ba năm đã đủ rồi, mình có thể nhân sinh cả đời sống, tự mình chăm sóc bản thân! Cậu hẳn biết mình hy vọng thấy nhất là cái gì!"
Nhìn lấy Lãnh Tĩnh phiếm hồng hốc mắt, Hàn Anh Nại nháy mắt không biết phải an ủi như thế nào, làm sao có loại ảo giác mình là người thứ ba
, thay thế vị trí của Tiểu Tĩnh , ách
Lãnh Tĩnh thấp cúi thấp đầu, "mình biết rồi"
"Mình có mấy câu nhất định phải nói! Tiểu Kiều, mình cho tới bây giờ không có cảm thấy cậu là gánh nặng, ngược lại là cậu cứu rỗi cuộc đời mình! Lúc mình không có mặt, chiếu cố thật tốt bản thân mình!"
Lãnh Tĩnh hít sâu một cái mỉm cười ủng liễu ủng cô, nhưng sau đó xoay người rời đi
Nhớ like và bỏ phát cho sữa trước khi đọc chương mới nhé!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook