Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 174
Chương 174
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, cũng không chối từ, thoải mái nói: “Hương của cầy hương và cây mạt dược, cháu còn thiếu hai vị này” Lão phu nhân mím môi mỉm cười, khế liếc mắt nhìn thư ký một cái.
Thư ký cười nói:
“Cô gái này, hương cầy hương và cây mạt dược tốt nhất toàn bộ Lâm Xuyên này đều ở chỗ phu nhân chúng tôi” Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong đôi mắt sáng ngời của Hứa Nhược Phi.
Chẳng lẽ một hành động tình cờ của cô đã giúp cô có được hương liệu tốt nhất?
Hứa Nhược Phi lễ phép gật đầu với bí thư, sau đó nhìn về phía bà cụ trước mặt mình:
“Bà, nếu đã vậy, cháu cũng không muốn chối từ, cho cháu hỏi giá của hương cầy hương và cây mạt dược như thế nào vậy ạ?” Bà cụ khế mỉm cười, tháo chiếc kính lão màu vàng trên mắt xuống, đưa cho thư ký đứng bên cạnh.
VietWriter
Bà nhìn Hứa Nhược Phi, càng nhìn càng cảm thấy mình rất có duyên với cô gái nhỏ này.
“Nếu người khác hỏi mua, giá cả chắc chắn sẽ không rẻ, phải biết rằng hương cầy hương và cây mạt dược ở chỗ bà đều là loại có xuất xứ tốt nhất, cho dù cháu trai ruột thịt của bà đến mua, bà cũng không chắc sẽ bán cho nó” Lão phu nhân mỉm cười nhìn Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi sửng sốt mở to hai mắt, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Bà cụ trước mặt nói như vậy, chắc chắn sẽ yêu cầu cô dùng một thứ khác để đổi lấy hương liệu.
Chà, sao cô lại cảm thấy tác phong của người nào đó rất giống với bà cụ trước mắt nhỉ?
Lệ Đình Nam cũng luôn lừa gạt cô dùng nước hoa mà cô điều chế để trao đổi với anh ta.
Hứa Nhược Phi cố gắng gạt bỏ Lệ Đình Nam ra khỏi tâm trí, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy:
“Bà nói như thế chắc chắn là muốn cháu dùng một thứ gì đó để trao đổi đúng không ạ?” Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt, chân thành nhìn bà cụ.
Bà cụ lệ càng cảm thấy hài lòng và tán thưởng đối với Hứa Nhược Phi.
Không ngờ cô gái nhỏ trước mặt không chỉ có khả năng thiên phú về phương diện điều chế nước hoa và còn rất thông minh.
Nếu không phải Lệ Đình Nam đã có vị hôn thê thì bà thực sự rất muốn được làm Nguyệt Lão một lần, mai mối giới thiệu cố gái này cho cháu trai của mình.
Cô gái này sở hữu đôi mắt trong suốt sáng ngời, sạch sẽ hơn rất nhiều so với ánh mắt của Hứa Nhược Mộng.
Nhớ đến Hứa Nhược Mộng, bà cụ Lệ lại cảm thấy đau đầu.
Mặc dù không thể giới thiệu cô gái trước mặt cho Lệ Đình Nam, nhưng giới thiệu cô ấy đến làm việc ở tập đoàn Lệ thị cũng là một ý kiến không tồi.
Nghĩ đến đây, bà cụ Lệ ngập ngừng hỏi:
“Cô bé, bây giờ cháu đang làm một nhà sản xuất nước hoa độc lập hay ở một công ty nào đó? Nếu là nhà sản xuất nước hoa độc lập, không biết cháu có hứng thú muốn vào làm việc ở một công ty lớn không? Nếu có, bà có thể giới thiệu cho cháu đến một công ty sản xuất nước hoa lớn nhất Lâm Xuyên, đảm bảo cháu sẽ có một vị trí tốt ở đó” Nghe vậy, Hứa Nhược Phi cười khổ.
Vậy may của cô trở nên tốt đẹp như thế từ bao giờ vậy?
Chỉ tiếc cô đã ký kết hợp đồng với Lệ Đình Nam và sẽ không rời đi cho đến khi đạt được mục đích của mình.
“Bà à, cháu đang làm việc ở công ty ạ”
“Vậy sao?” Bà cụ Lệ không khỏi tiếc nuối thở dài một hơi:
“Được rồi! Như thế này nhé, bà cho cháu hương cầy hương và cây mạt dược cháu cần, cháu giúp bà điều chế một chai nước hoa được không? Dạo gần đây bà hơi mất ngủ, thường xuyên ngủ không ngon giấc, hôm nay đến chợ hương liệu này cũng chỉ để mua một ít hương liệu nào đó có thể ngủ ngon” Bà cụ Lệ nói, thậm chí còn tinh nghịch chớp chớp mắt với Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, cũng không chối từ, thoải mái nói: “Hương của cầy hương và cây mạt dược, cháu còn thiếu hai vị này” Lão phu nhân mím môi mỉm cười, khế liếc mắt nhìn thư ký một cái.
Thư ký cười nói:
“Cô gái này, hương cầy hương và cây mạt dược tốt nhất toàn bộ Lâm Xuyên này đều ở chỗ phu nhân chúng tôi” Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong đôi mắt sáng ngời của Hứa Nhược Phi.
Chẳng lẽ một hành động tình cờ của cô đã giúp cô có được hương liệu tốt nhất?
Hứa Nhược Phi lễ phép gật đầu với bí thư, sau đó nhìn về phía bà cụ trước mặt mình:
“Bà, nếu đã vậy, cháu cũng không muốn chối từ, cho cháu hỏi giá của hương cầy hương và cây mạt dược như thế nào vậy ạ?” Bà cụ khế mỉm cười, tháo chiếc kính lão màu vàng trên mắt xuống, đưa cho thư ký đứng bên cạnh.
VietWriter
Bà nhìn Hứa Nhược Phi, càng nhìn càng cảm thấy mình rất có duyên với cô gái nhỏ này.
“Nếu người khác hỏi mua, giá cả chắc chắn sẽ không rẻ, phải biết rằng hương cầy hương và cây mạt dược ở chỗ bà đều là loại có xuất xứ tốt nhất, cho dù cháu trai ruột thịt của bà đến mua, bà cũng không chắc sẽ bán cho nó” Lão phu nhân mỉm cười nhìn Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi sửng sốt mở to hai mắt, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Bà cụ trước mặt nói như vậy, chắc chắn sẽ yêu cầu cô dùng một thứ khác để đổi lấy hương liệu.
Chà, sao cô lại cảm thấy tác phong của người nào đó rất giống với bà cụ trước mắt nhỉ?
Lệ Đình Nam cũng luôn lừa gạt cô dùng nước hoa mà cô điều chế để trao đổi với anh ta.
Hứa Nhược Phi cố gắng gạt bỏ Lệ Đình Nam ra khỏi tâm trí, đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy:
“Bà nói như thế chắc chắn là muốn cháu dùng một thứ gì đó để trao đổi đúng không ạ?” Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt, chân thành nhìn bà cụ.
Bà cụ lệ càng cảm thấy hài lòng và tán thưởng đối với Hứa Nhược Phi.
Không ngờ cô gái nhỏ trước mặt không chỉ có khả năng thiên phú về phương diện điều chế nước hoa và còn rất thông minh.
Nếu không phải Lệ Đình Nam đã có vị hôn thê thì bà thực sự rất muốn được làm Nguyệt Lão một lần, mai mối giới thiệu cố gái này cho cháu trai của mình.
Cô gái này sở hữu đôi mắt trong suốt sáng ngời, sạch sẽ hơn rất nhiều so với ánh mắt của Hứa Nhược Mộng.
Nhớ đến Hứa Nhược Mộng, bà cụ Lệ lại cảm thấy đau đầu.
Mặc dù không thể giới thiệu cô gái trước mặt cho Lệ Đình Nam, nhưng giới thiệu cô ấy đến làm việc ở tập đoàn Lệ thị cũng là một ý kiến không tồi.
Nghĩ đến đây, bà cụ Lệ ngập ngừng hỏi:
“Cô bé, bây giờ cháu đang làm một nhà sản xuất nước hoa độc lập hay ở một công ty nào đó? Nếu là nhà sản xuất nước hoa độc lập, không biết cháu có hứng thú muốn vào làm việc ở một công ty lớn không? Nếu có, bà có thể giới thiệu cho cháu đến một công ty sản xuất nước hoa lớn nhất Lâm Xuyên, đảm bảo cháu sẽ có một vị trí tốt ở đó” Nghe vậy, Hứa Nhược Phi cười khổ.
Vậy may của cô trở nên tốt đẹp như thế từ bao giờ vậy?
Chỉ tiếc cô đã ký kết hợp đồng với Lệ Đình Nam và sẽ không rời đi cho đến khi đạt được mục đích của mình.
“Bà à, cháu đang làm việc ở công ty ạ”
“Vậy sao?” Bà cụ Lệ không khỏi tiếc nuối thở dài một hơi:
“Được rồi! Như thế này nhé, bà cho cháu hương cầy hương và cây mạt dược cháu cần, cháu giúp bà điều chế một chai nước hoa được không? Dạo gần đây bà hơi mất ngủ, thường xuyên ngủ không ngon giấc, hôm nay đến chợ hương liệu này cũng chỉ để mua một ít hương liệu nào đó có thể ngủ ngon” Bà cụ Lệ nói, thậm chí còn tinh nghịch chớp chớp mắt với Hứa Nhược Phi.
Bình luận facebook