-
Chương 291-295
Chương 291 Lục Ly sống không quá nửa năm
Rống lên vài tiếng, khí tức hung ác bạo ngược trên thân Vũ Hóa Thần mới dần yếu bớt, sắc mặt cũng không còn giận dữ như trước, nhưng vẫn cứ rất âm trầm.
Hắn quét mắt nhìn đám người trong đại điện, lạnh lùng hỏi:
- Tại sao không nói chuyện? Đều câm hết cả rồi? Món nợ này chúng ta phải làm sao mới đòi được, thù của Linh Hư phải báo thế nào? Các ngươi nói đi…
Vũ Hóa Thần định ra phương châm hành động, nợ nhất định phải đòi, thù của Vũ Linh Hư cũng nhất định phải báo. Một tên trưởng lão gầy yếu nghĩ nghĩ một lát rồi đứng ra nói:
- Tộc trưởng, hay là phái người lẻn vào Thiên Đảo Hồ, tìm cơ hội ám sát Lục Ly, sau đó quay trở về? Chỉ cần không bị bắt được chứng cứ, Thiên Ngục lão nhân cũng sẽ không nói được gì.
Ánh mắt rất nhiều trưởng lão khẽ sáng lên, hết thảy đều bởi vì Lục Ly mà lên, Vũ Linh Hư cũng là Lục Ly giết. Chỉ cần tiêu diệt Lục Ly, thù của Vũ Linh Hư được báo, mặt mũi Vũ gia bị mất cũng tìm được trở về phần nào.
Còn trả thù Bạch Lãnh hoặc Bạch gia? Bọn họ căn bản chưa từng có có ý nghĩ đó, chỉ cần một ngày Thiên Ngục lão nhân chưa chết, đừng nói Vũ gia, sợ rằng Tử gia đều không có lá gan như thế.
Một tên trưởng lão đứng ra nói:
- Không sai, chỉ cần chúng ta sớm bố cục, tìm kiếm cơ hội, một kích liền rút lui. Bạch gia lấy không được chứng cứ, Thiên Ngục lão nhân khẳng định không dám làm to chuyện.
Rất nhiều người gật đầu phụ họa, Vũ Hóa Thần lại cười lạnh nói:
- Nếu bị bắt được chứng cớ thì sao? Năm đó Thiên Ngục lão quỷ từng có hiệp nghị với ba phương thế lực, nếu chúng ta phái người đi vào, một khi bị bắt được, hoặc để lại chứng cứ bất lợi gì, sợ rằng cơ nghiệp vạn năm của Vũ gia sẽ bị hủy trong thoáng chốc.
Toàn trường an tĩnh, chúng nhân ngẫm lại đều cảm giác sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Không cầm được chứng cứ, tất cả đều dễ nói chuyện, nhưng mọi thứ đều có vạn nhất, nếu Bạch gia an bài người bên cạnh Lục Ly thì sao?
Vạn nhất Bạch gia ngầm bố cục trong đối, để người Vũ gia cố tình lẻn vào, sau đó bắt lại. Khi ấy Thiên Ngục lão nhân có thể nhân cơ hội viễn chinh Vũ Đế Thành, dù có là Tử gia đều không chặn được nổi.
- Vấn đề này cũng dễ thôi!
Tên trưởng lão nhỏ gầy kia lại lạnh lùng nói:
- Chúng ta không vào Thiên Đảo Hồ cũng có cách giết chết được Lục Ly. Chúng ta không dùng âm mưu, mà dùng dương mưu đường đường chính chính, Thiên Ngục lão nhân dù biết cũng không làm gì được.
- Hả?
Trong mắt Vũ Hóa Thần lóe lên tinh mang, lão giả nhỏ gầy này tên Vũ Luân, thực lực không mạnh, chỉ có Bất Diệt Cảnh sơ kỳ, nhưng địa vị ở Vũ gia lại hết sức quan trọng. Bởi vì hắn là túi khôn của Vũ gia, ngoại hiệu Độc Xà. Hắn nói như thế, khẳng định là rất có tự tin.
Toàn bộ đám trưởng lão còn lại đều nhìn về phía Vũ Luân, chờ đợi hắn nói ra cao kiến, Vũ Luân ngạo nghễ cười nói:
- Chúng ta không đi vào, lại có thể đặt bẫy để nhử Lục Ly ra. Cũng có thể để người trong Thiên Đảo Hồ giết chết Lục Ly, Lục Ly đi ra hoặc là bị người Thiên Đảo Hồ giết chết, Thiên Ngục lão nhân liền không thể nói được gì.
- Có lý!
Mấy tên trưởng lão khẽ gật đầu, một người hỏi:
- Vậy phải như thế nào mới nhử được Lục Ly ra? Hiện tại Lục Ly hẳn rất được Bạch gia xem trọng, võ giả trong Thiên Đảo Hồ sao dám động Lục Ly?
Vũ Luân cười thần bí, quay sang Vũ Hóa Thần chắp tay nói:
- Tộc trưởng, việc này cứ giao cho lão hủ, ta cam đoan Lục Ly sống không quá nửa năm.
- Được!
Vũ Hóa Thần hài lòng gật đầu nói:
- Tất cả trưởng lão trong gia tộc đều sẽ toàn lực phối hợp ngươi, cần cái gì sẽ có cái đó, ta muốn trong vòng nửa năm ngươi xách đầu lâu Lục Ly trở về tế điện cháu ta.
- Tuân mệnh!
Chúng trưởng lão lĩnh mệnh, trong lòng đều rất phấn chấn. Vũ Luân tự tin như thế, việc này cơ bản sẽ thành, trong vòng nửa năm Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
…
Huyết Sát đảo.
Lục Ly không biết có một con rắn độc chính đang nhắm đến mình, thời gian này hắn sống rất an nhàn, Long Tượng Sơn mang đến cho hắn cảm giác như ở nhà, tâm thần hay thể xác đều vô cùng thoải mái.
Thương thế đã đỡ nhiều, mấy ngày nay hắn một bên tu luyện Huyền lực, một bên nếm thử cảm ngộ huyền kỹ Thiên giai “Di hình hoán ảnh”, đây là quyển huyền kỹ Thiên giai đầu tiên hắn có được. Nắm trong tay đồ tốt mà có Huyền Tinh đều rất khó mua được, tự nhiên phải sớm tập trung lĩnh hội.
Huyền kỹ Thiên giai này vô cùng thâm ảo phức tạp, cảm ngộ mấy ngày, Lục Ly mới chỉ sờ đến chút da lông, đừng nói tu luyện, nhập môn đều rất khó.
Đoạn thời gian này Huyết Sát Đảo cũng rất náo nhiệt, các thế lực gia tộc cấp hai và cấp ba quanh bốn phía đều đến tặng lễ, trên danh nghĩa là nói tới thăm Lục Ly bị thương. Lục Ly lại chẳng gặp một ai, nhân vật ở cấp bậc này cũng không cần hắn ra mặt. Liễu Di và Thất trưởng lão nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, cả hai đều cảm thấy rất có mặt mũi.
Chuyện Lục Ly nhắn nhủ, Thất trưởng lão rất để tâm, đoạn thời gian này đích thân đi Hứa gia một chuyến để đáp lễ. Qua mấy ngày lại tới bái kiến trưởng lão Hứa gia, còn dẫn theo một đám người mua sắm các loại đồ vật, từ hạt giống Huyết Trùng Thảo, Huyết Tê, cho đến Huyền thú huyền kỹ cấp thấp…
Khắp nơi trong Lạc Thần thành đều có dấu ấn Liễu gia, người trong thành cũng sớm đã quen. Hiện tại Lục Ly đang rất nổi danh, người Liễu gia đắc ý chút cũng là điều bình thường. Liễu gia điên cuồng mua sắm tài liệu, các đại thế lực cũng đều hiểu được.
Xế chiều ngày nọ, Thất trưởng lão đích thân mang theo mấy rương sách về Long Tượng Sơn. Một đống thư tịch ghi chép về các loại linh tài cao cấp mà Lục Ly nhắn gửi đã được mua về, số lượng ước chừng mấy chục quyển, ghi lại tường tận tất cả linh tài quý hiếm ở Bắc Mạc, thậm chí là Trung Châu.
Lục Ly rất phấn chấn, lật xem ngay trong đêm, đồng thời lấy ra linh dược trong Không Gian Giới Chỉ để so sánh xác minh.
Trong đống sách này ghi chép trên mấy vạn loại linh tài, miêu tả trên đó rất đơn giản, chỉ là giới thiệu đại khái rằng linh tài hình dạng thế nào, công dụng ra sao… vân vân.
Chương 292 Không thể xung động
Nhưng chừng đó cũng đã đủ, Lục Ly lật nhìn nguyên một đêm, càng xem hắn càng kích động, hắn đã giám định xong gần như toàn bộ ba mươi mấy gốc linh tài trong Không Gian Giới Chỉ.
Bảo vật của Long Đế quả nhiên không có thứ nào là hàng cấp thấp, toàn bộ đều ở cùng đẳng cấp tương đương như Thiên Xà Quả, nói cách khác giá trị ba mươi sáu gốc linh tài linh dược kia không cách nào đong đếm nổi.
Lần nữa tiêu tốn mấy nén hương, Lục Ly hoàn tất giám định. Giờ chỉ còn lại một loại cuối cùng, đó là sáu gốc long thảo hoàng kim trong hộp ngọc.
Hắn lật xem từng quyển sách, đọc chi tiết phần giới thiệu về các loại linh tài, nhưng khiến hắn thất vọng là: Lật xem trọn vẹn hơn hai mươi quyển sách, lại vẫn không tìm được loại linh dược tương cận với long thảo hoàng kim.
Tiếp tục lật xem năm sáu quyển, Lục Ly rốt cuộc tìm được giới thiệu về long thảo hoàng kim. Xác định được rồi, cả người hắn bất giác đều run rẩy, bởi vì loại long thảo hoàng kim này tên thật là Thăng Long Thảo.
Một gốc liền có thể bán tám ức, mười ức Huyền Tinh!
Lục Ly có ấn tượng rất sâu sắc đối với ba chữ Thăng Long Thảo, bởi vì Dạ Tra nói qua một gốc Thăng Long Thảo có thể đấu giá tám ức mười ức, khi đó quả thực đã dọa sợ Lục Ly.
Thế mà giờ hắn lại có được tận sáu gốc Thăng Long Thảo? Vậy chẳng phải đồng nghĩa với mấy chục ức Huyền Tinh? Cộng thêm ba mươi sáu gốc linh tài kia, chỗ đó ít nhất cũng trị giá mười mấy ức a? Lục Ly tuỳ ý tính toán một phen mới nhận ra, số linh tài trong Không Gian Giới Chỉ chí ít phải lên đến sáu mươi ức.
Lộc cộc, lộc cộc!
Lục Ly nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, hắn có cảm giác mình đột nhiên ngồi trên đống vàng. Vài chục ức Huyền Tinh a? Làm sao tiêu đây? Chừng đó đủ cho hắn tu luyện tới cảnh giới nào? Xung kích một lần Mệnh Luân Cảnh chỉ cần ba trăm vạn Huyền Tinh, như vậy hắn có thể xung kích bao nhiêu lần?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn nhớ tới không lâu trước đây mình còn kéo quan tài trong băng thiên tuyết địa ở Vũ Lăng Thành, mục đích chỉ là vì một viên Thối Thể Đan. Từ khi đó tới hiện tại mới qua bao lâu, vậy mà hắn đã nắm trong tay vài chục ức Huyền Tinh
- Nếu lúc ở bộ lạc Địch Long mà ta có nhiều Huyền Tinh như vậy thì tốt biết bao?
Lục Ly âm thầm cảm khái, nếu khi đó có Huyền Tinh hắn đã sớm mang theo Lục Linh cao chạy xa bay, không cần ở lại bộ lạc Địch Long để người khinh bỉ, cũng sẽ không gia nhập Liễu gia, dẫn đến hiện tại Lục Linh bị đưa đến Thanh Châu xa xôi.
Đương nhiên hắn chỉ thoáng suy nghĩ chút thôi, lúc đó hắn làm sao có thể có nhiều Huyền Tinh vậy được?
Chẳng qua vừ nghĩ đến Lục Linh, rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, không thể bị những linh tài này che mờ mắt, thực lực mới là quan trọng nhất. Không có thực lực, lúc nào cũng có thể bị giết, vài chục ức linh tài này cũng sẽ thành đồ cưới cho người khác.
- Vũ gia liệu có trả thù không nhỉ?
Hắn lại nghĩ tới vấn đề này, mặc dù dựa theo lẽ thường mà nói, Vũ gia sẽ không dám phái người tiến vào Thiên Đảo Hồ, nhưng biết đâu vạn nhất …
Trầm tư chừng một nén hương, hắn quyết định dọn nhà, tới ở trong Địa Long Đảo.
Đồng thời hắn chuẩn bị dựng lên vô số cấm chế ở Địa Long Đảo, một khi kẻ địch tiến vào, hắn có thể lập tức tiến vào tiểu thế giới kia.
Tiểu thế giới kia có chín tên cường giả Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, Mãnh Tượng Tộc và Thanh Loan Tộc lại là tổ hợp cực mạnh, chỉ cần cường giả hai tộc xuất động, dù có là Quân Hầu Cảnh tiến vào đều chưa hẳn có được kết cục tốt.
- Thiên Đà Tử!
Hắn quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lập tức xuất hiện, Lục Ly sai hắn đi tìm Thất trưởng lão bí mật bố trí trên Địa Long Đảo, còn dặn đi dặn lại việc này nhất định phải giữ bí mật tuyệt đối.
Như thế liền có được phương án dự phòng, ngoài mặt hắn vẫn ở trên Long Tượng Sơn, trên Long Tượng Sơn cũng được bố trí một ít cấm chế. Nếu có địch nhân tập kích đến Long Tượng Sơn liền có thể trước một bước đề phòng.
Thiên Đà Tử lĩnh mệnh đi xuống, không lâu sau Thất trưởng lão đích thân chạy đến, nghe một ít ý kiến từ Lục Ly, sau đó liền bắt tay đi làm.
Hiện tại Liễu gia không thiếu Huyền Tinh, có răng thú của Lục Ly, mỗi tháng Liễu gia đều có thể bán ra một nhóm Âm Minh Căn và Hỏa Tiên Chi, còn có thể bán ra hai nhóm Huyết Trùng Quả, có trăm vạn Huyền Tinh vào tay. An trí cho Lục Ly một hành cung bí mật ở Địa Long Đảo không phải điều gì quá khó khăn.
Đợi Thất trưởng lão rời đi, Lục Ly vô tâm tu luyện, một lòng nghĩ đến bố trí Địa Long Đảo, nghĩ đến vạn nhất xảy ra chuyện thì nên làm thế nào thế nào …
- Hay là đưa đám Thăng Long Thảo này cho Dạ Tra?
Trong lòng Lục Ly đột nhiên hiện lên một ý tưởng lớn nhất, Dạ Tra nói qua bọn hắn thiếu khuyết mấy loại linh tài, bởi thế mới không cách nào đột phá Quân Hầu Cảnh, trong đó loại linh tài trọng yếu nhất chính là Thăng Long Thảo.
Nếu như …
Hắn đưa Thăng Long Thảo cho bọn họ, không nói đột phá thành sáu tên Quân Hầu Cảnh, dù chỉ đột phá ba bốn tên cũng sẽ là một cỗ lực lượng phi thường khủng bố. Có Quân Hầu Cảnh bảo vệ, Vũ gia đến bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Hơn nữa có Quân Hầu Cảnh bảo hộ, bất cứ lúc nào hắn cũng đều có thể rời Bắc Mạc tới Trung Châu, thậm chí đi Thanh Châu tìm Lục Linh.
Nghĩ tới đây, Lục Ly kích động đến cả người run rẩy. Đám Dạ Tra bị cấm chế tiểu thế giới hạn chế không thể đi ra, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh liền có thể nhẹ nhàng ra ngoài, thiên hạ lớn như vậy, hắn muốn đi đâu cũng được.
- Phụ thân mẫu thân tỷ tỷ, rất nhanh ta liền có thể tìm tới các ngươi.
Lục Ly hít mấy hơi thật sâu ít, sau đó đột ngột đứng dậy đi ra ngoài. Vừa bước ra thành bảo, một cơn gió mát lạnh thổi đến, bước chân hắn đột nhiên dừng lại, đầu óc cũng bị gió lạnh thổi tỉnh.
- Không đúng, không thể xung động!
Hắn tỉnh táo lại, tiểu thế giới mà Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc đang ở có rất nhiều nghi điểm. Vạn nhất đó là cái bẫy thì sao? Hắn đưa cho hai tộc linh dược cực phẩm, cuối cùng lại bị hai tộc thiết kế lừa giết thì sao?
Chương 293 Thay hắn đi chết
Sắc mặt mấy tên trưởng lão hơi biến, từ lúc tiến vào đến giờ Lục Ly chẳng nói chẳng rằng, giờ lại trực tiếp đòi muốn linh tài. Có ai đi cầu cạnh người mà còn có thái độ như thế không?
Thần sắc Dạ Tra lại không biến, gật đầu nói:
- Thánh Chủ thiếu bao nhiêu Huyền Tinh, để ta sai người đi lấy linh tài cho ngươi.
Lục Ly hờ hững mở miệng nói:
- Ba mươi ức!
Tê tê
Bốn tên trưởng lão khẽ hít sâu một hơi khí lạnh, Lục Ly đây là sư tử há mồm. Một trái Thiên Xà Quả trị giá bốn năm ngàn vạn, ba mươi ức bằng với cần sáu mươi bảy mươi trái Thiên Xà Quả a, hắn tưởng Thanh Loan Tộc là kho linh tài chắc?
Dạ Tra thoáng ngập ngừng, chẳng qua lát sau liền nói:
- Linh tài không vấn đề, ta chỉ lo lắng Thánh Chủ mang theo nhiều linh tài như vậy đi ra bán, e rằng sẽ bị người có tâm nhớ kỹ, ngược lại hại đến Thánh Chủ. Thánh Chủ, ngươi có thể nói cho lão hủ biết đã xảy ra chuyện gì không? Còn nữa, ngươi định bán nhóm linh tài này như thế nào?
- Hỏi nhiều như vậy làm gì?
Lục Ly bá đạo vung tay lên nói:
- Ta chỉ hỏi ngươi có thể cho ta hay không? Không cho, ta sẽ tự nghĩ cách.
- Hả?
Sắc mặt bốn tên trưởng lão triệt để biến, Lục Ly quá phách lối, thật tưởng mình là chủ tử bọn hắn là nô lệ chắc? Mà dù có là nô lệ, lúc này có việc cần cầu cạnh bọn hắn, thái độ đáng lý cũng không nên như thế.
- Có thể!
Ánh mắt Dạ Tra khẽ lấp lánh thoáng chốc, sau đó lập tức quát khẽ nói:
- Lão Tứ, đi lấy bảy mươi trái Thiên Xà Quả đưa cho Thánh Chủ.
- Tộc trưởng!!
Tứ trưởng lão có chút ngập ngừng, Dạ Tra thấy vậy liền lạnh giọng nói:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đừng nói chút đồ kia, dù Thánh Chủ có lấy mạng chúng ta cũng không thể chần chờ, hiểu không?
- Vâng!
Tứ trưởng lão vội vàng đi ra ngoài, lát sau cầm về một chiếc Không Gian Giới Chỉ đưa cho Lục Ly. Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp lấy giới chỉ, luyện hóa, cảm ứng một phen. Sau khi xác định đúng là bảy mươi trái Thiên Xà Quả hắn mới đứng lên nói:
- Không sai, tốt lắm, Dạ tộc trưởng tiễn ta đi về.
Dạ Tra gật đầu, mang theo Lục Ly đi ra Nghị Sự đường, Lục Ly không nhìn bốn vị trưởng lão còn lại lấy một lần, trực tiếp đi ra ngoài, đến cửa mới quay đầu nhìn bốn người một cái, nói:
- Các ngươi không đưa tiễn ta?
- Tiễn, tiễn chứ!
Bốn vị trưởng lão cố nén nộ khí trong lòng, đi theo Dạ Tra ra ngoài. Ra khỏi bộ lạc Dạ Tra mang theo Lục Ly tiến thẳng vào trong rừng, trên đường Lục Ly không nói lời nào, mấy người Dạ Tra cũng đều trầm mặc.
Đến phụ cận cấm chế truyền tống trong rừng, Dạ Tra ngừng lại, Lục Ly đứng trên tảng đá cấm chế truyền tống, ánh mắt đảo qua bốn vị trưởng lão, sắc mặt có chút âm trầm, lạnh giọng nói:
- Trong lòng bốn người các ngươi tựa hồ rất khó chịu? Cầm có chút đồ mà các ngươi xị mặt như thế cho ai xem?
Bá bá bá
Sắc mặt bốn người sắc mặt hơi biến, trong mắt ẩn ẩn lộ ra lửa giận, Dạ Tra mắt lạnh quét qua, khiển trách:
- Còn không quỳ xuống thỉnh tội Thánh Chủ.
Bốn người nhìn ánh mắt lạnh lùng của Dạ Tra, cắn răng đỏ mặt quỳ xuống, hướng về phía Lục Ly trầm giọng nói:
- Thánh Chủ, xin thứ tội!
- Hừ hừ!
Lục Ly lại cười lạnh nói:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, ta là Thánh Chủ của các ngươi, hai tộc các ngươi có thể trở về tổ địa hay không, có thể tái hiện vinh quang năm đó hay không, đều phải dựa vào ta. Đừng nói cầm của các ngươi chút đồ, dù có là khiến các ngươi đi chết, các ngươi cũng không thể do dự, biết chưa?
Bốn người cúi gằm mặt xuống, cắn răng bi phẫn nói:
- Biết!
- Rất tốt!
Lục Ly nhàn nhạt gật đầu, quay sang nói với Dạ Tra:
- Mở ra cấm chế truyền tống.
- Thánh Chủ đi thong thả.
Dạ Tra khẽ gật đầu, đánh ra một đạo Huyền lực, truyền tống trận lập tức lấp lánh quang mang, thân ảnh Lục Ly theo đó biến mất khỏi tiểu thế giới.
- Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!
Lục Ly vừa đi, bốn vị trưởng lão liền đứng bật dậy, Tứ trưởng lão phẫn nộ nhìn Dạ Tra nói:
- Tộc trưởng, tiểu tử này khinh người quá đáng, Thánh Chủ như thế, liệu thật có thể dẫn chúng ta trở về tổ địa?
- Tộc trưởng!
Ba người còn lại cũng nhìn sang Dạ Tra, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, Dạ Tra trầm mặc một lát rồi nói:
- Trước kia ta đã nói qua, hắn họ Lục, có răng thú và huyết mạch Ngân Long, như vậy hắn chính là Thánh Chủ của chúng ta, các ngươi tuyệt đối không thể chất vấn hắn. Chẳng qua lần này hắn hành sự quả thật có chút khác thường, chắc con người hắn không phải như thế đâu.
- Không phải?
Tứ trưởng lão nổi giận đùng đùng nói:
- Vừa rồi để chúng ta quỳ xuống chẳng lẽ là người khác? Cầm của chúng ta số linh tài giá trị cả mấy chục ức Huyền Tinh, thái độ còn bá đạo ngang ngược như vậy, đúng là không coi chúng ta là người, loại Thánh Chủ như thế … không cần cũng được!
- Ngậm mồm!
Dạ Tra giận quát:
- Bất luận hắn có thế nào thì cũng vẫn là Thánh Chủ của chúng ta. Vì tương lai hai tộc, đừng nói chịu chút ủy khuất, dù có phải thay hắn đi chết, ta đều sẽ làm.
Bốn vị trưởng lão im lặng, mặc dù rất tức giận nhưng không nói gì thêm nữa.
Lúc Dạ Tra chuẩn bị dẫn bốn người đi về, cấm chế truyền tống đột nhiên lần nữa sáng lên, tiếp đó một thiếu niên ý cười đầy mặt hiện ra trong truyền tống trận, không phải Lục Ly thì là ai?
- Hả?
Năm người nhìn nét cười thân thiết trên mặt Lục Ly, tựa như không quen biết hắn, Lục Ly lúc này với Lục Ly vừa rồi cứ như thể hoàn toàn là hai người khác nhau.
Lục Ly đi ra cấm chế truyền tống, chắp tay cúi người thật sâu nói:
- Bốn vị trưởng lão, vừa rồi Lục Ly mạo phạm, còn mong thứ lỗi.
Dạ Tra nghi hoặc, không hiểu Lục Ly đang làm cái gì, dè dặt hỏi:
- Thánh Chủ, ngươi đây là?
Lục Ly nhếch môi cười nói:
- Không có gì, vừa rồi chỉ là đùa chư vị chút thôi, Thiên Xà Quả này ta trả lại các ngươi. À, thuận tiện đưa cho các ngươi chút lễ vật.
Lục Ly đưa Không Gian Giới Chỉ chứa bảy mươi trái Thiên Xà Quả cho Dạ Tra, sau đó lại lấy ra sáu chiếc hộp ngọc đưa tới nói:
- Thứ này hẳn là rất có ích đối với các ngươi.
Chương 294 Ý tưởng lớn mật
Tùy theo biết được càng nhiều, Lục Ly lại càng thêm kính sợ đối với cái thế giới này. Thế giới này quá mức hung hiểm, một bước đi nhầm liền có thể sẽ chết không chỗ chôn
Thiên Đà Tử nói Mãnh Tượng Tộc trời sinh thiếu một căn huyền, nói cách khác thì là tương đối ngốc, Thanh Loan Tộc lại nổi danh âm hiểm xảo trá. Nếu không cẩn thận bị lừa vào tròng, không chỉ mất đi Thăng Long thảo, có lẽ mạng hắn đều không giữ được.
Lại nói, văn tự trên tấm bia đá viết hắn là Thánh Chủ của hai tộc, việc này quá mức hoang đường, đến giờ Lục Ly vẫn khó mà tin tưởng cho được.
Hắn đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi nửa ngày sau mới nghĩ ra được một cách.
- Thiên Đà Tử!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử như u hồn hiện ra, Lục Ly không nhìn hắn, thấp giọng dò hỏi:
- Ngươi cảm thấy Thanh Loan Tộc đáng để ta tin tưởng không?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, không ngờ Lục Ly lại đột nhiên nhắc đến Thanh Loan Tộc
Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Nhìn hành vi của bọn hắn lúc trước, hẳn là đáng để tín nhiệm, chí ít bọn hắn chắc là không có mưu đồ gì với chủ nhân.
Lục Ly không đáp, nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp:
- Có thể lấy được tài liệu càng chi tiết về Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc không?
- Cái này thì không thành vấn đề.
Thiên Đà Tử nói:
- Hai tộc kia rất nổi danh, trong rất nhiều cổ tịch đều có ghi chép, tuỳ ý đi mua sắm một ít cổ tịch là có thể tra được.
- Đi thôi!
Lục Ly khoát tay nói:
- Để Thất trưởng lão sưu tầm một phần tư liệu thật cặn kẽ, phải giữ bí mật, không thể để cho những người khác biết.
Thân hình Thiên Đà Tử lóe lên, lao vút xuống Long Tượng Sơn, Lục Ly lại đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi đến lúc trời tối mới quay trở lại trong thạch bảo.
Ngày hôm sau, Thất trưởng lão đích thân đưa tới một quyển cổ thư, Lục Ly lật xem qua, hiểu rõ được phần nào về Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc.
Dạ Tra không nói sai, năm đó hai tộc quả thực từng là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu, hùng bá mấy vực Trung Châu suốt mấy chục vạn năm.
Năm ngàn năm trước đột nhiên bị sáu đại gia tộc Trung Châu liên thủ vây công, hai tộc hủy diệt. Trong sách ghi chép toàn bộ đệ tử hai tộc đều đã chết, xem ra bên ngoài không biết hai tộc vẫn còn dư nghiệt trốn ở trong tiểu thế giới.
Suốt một ngày Lục Ly không có động tĩnh gì, đợi khi trời tối, hắn mới đột nhiên quát khẽ:
- Thiên Đà Tử!
Thiên Đà Tử cũng ở trong thạch bảo Long Tượng Sơn, thân hình hắn lóe lên hiện ra trước mặt. Lục Ly vung tay nói:
- Đi, mang ta đi Địa Long Đảo, vào trong tiểu thế giới kia, nhớ kỹ đừng cho bất luận kẻ nào thăm dò được hành tung của chúng ta.
- Đi tiểu thế giới?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, Lục Ly tự nhiên muốn đi tiểu thế giới làm gì? Song hắn không dám hỏi nhiều, khẽ gật đầu nói:
- Không thành vấn đề.
Một tay Thiên Đà Tử nắm lấy Lục Ly, nhân lúc bóng đêm hóa thành một đạo u hồn phóng vút ra ngoài đảo. Lộ tuyến hắn chọn rất vắng vẻ, cấm chế trên Huyết Sát Đảo về căn bản đều là do hắn chỉ điểm, đương nhiên sẽ không kinh động tới.
Yên ắng lẻn ra Huyết Sát Đảo, lại vô thanh vô tức lên Địa Long Đảo, trên đảo có thám báo nhưng làm sao có thể phát hiện ra được Thiên Đà Tử?
Hai người đi xuống núi lửa, tiến vào thông đạo mạch nước ngầm kia, Lục Ly không để Thiên Đà Tử đi vào, mà dặn hắn ở ngoài trấn thủ mạch nước ngầm, có bất kỳ tình huống nào liền lập tức bóp nát ngọc phù thông báo cho hắn biết.
Lục Ly một thân một mình đi xuống hồ trong lòng đất, sau đó đánh ra Huyền lực chạm vào cấm chế, lần nữa được truyền tống tới tiểu thế giới.
Vẫn là xuất hiện ở trong rừng rậm lần trước, chẳng quanh giờ đây xung quanh đã có người trấn giữ. Hai tên võ giả Thanh Loan Tộc đi ra, sau khi thấy là Lục Ly lập tức khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Tham kiến Thánh Chủ.
Lục Ly khẽ gật đầu, vung tay hạ lệnh nói:
- Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi!
Một tên võ giả trung niên Thanh Loan Tộc dẫn theo Lục Ly đi gió thổi chớp giật phóng tới chỗ bộ lạc, tên võ giả còn lại thì trước một bước đi thông báo.
Hai tên Thanh Loan Tộc này đều là Mệnh Luân Cảnh, tốc độ rất nhanh, vẻn vẹn hơn nửa canh giờ Lục Ly đã có thể thấy được bộ lạc phía xa xa.
Người đầu tiên đi trước trở về bẩm báo, Dạ Tra lập tức mang theo bốn tên trưởng lão đi ra nghênh đón. Dạ Tiểu Tịch cũng ở trong đám kia, rất nhiều con dân hưng phấn và tò mò nhìn Lục Ly.
- Cung nghênh Thánh Chủ!
Đợi Lục Ly đi tới, Dạ Tra và mấy tên trưởng lão khom lưng hành lễ, con dân còn lại thì đều quỳ rạp xuống đất, trầm giọng hô lên:
- Cung nghênh Thánh Chủ.
Chỉ có Dạ Tiểu Tịch là chu miệng, tùy tiện khom lưng một cái, lầu bầu hô theo mọi người. Trên mặt Lục Ly không hề thấy ý cười mà chỉ lạnh lùng gật đầu nói:
- Đứng lên hết đi, Dạ tộc trưởng và mấy vị trưởng lão theo ta đi Nghị Sự Đường.
Vẻ mặt và thái độ Lục Ly như thế khiến mọi người có chút kinh ngạc, thần sắc Dạ Tiểu Tịch càng là khó chịu. Nếu Lục Ly là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, làm như thế không vấn đề, nhưng giờ hắn còn là Thần Hải Cảnh mà đã bắt đầu sĩ diện?
Đám người Dạ Tra lại là không có vẻ gì là bất mãn, vội vàng cung kính đi theo Lục Ly hướng thẳng tới Nghị Sự Đường, đi được nửa đường Dạ Tra nhẹ giọng hỏi:
- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì?
Lục Ly lại căn bản không để ý Dạ Tra, ngạo nghễ đi ở mặt trước. So với lần trước thì tựa như biến thành người khác, phách lối bá đạo rất nhiều.
Dạ Tra và bốn người liếc nhau, trong mắt đều hiện vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn không có quá nhiều bất mãn, cứ thế trầm mặc đi theo.
Tiến vào nghị Sự đường, Lục Ly không nói một lời ngồi lên chủ vị, hắn không lên tiếng, mấy người Dạ Tra đều không dám ngồi xuống, cung kính đứng đấy chờ Lục Ly mở miệng.
Trầm mặc, vẫn là trầm mặc!
Lục Ly ngạo nghễ uống lấy trà thị nữ dâng lên, cúi mặt khép mắt không nói nửa lời, khiến đám người Dạ Tra càng thêm nghi hoặc.
Mãi một nén hương sau, Lục Ly mới đưa mắt nhìn về phía Dạ Tra nói:
- Dạ tộc trưởng, ta gặp phải chút chuyện cần gấp Huyền Tinh! Ngươi có thể cho ta một ít linh tài, ta muốn cầm ra ngoài đổi Huyền Tinh.
Chương 295 Chờ ta nửa năm
Dạ Tra hồ nghi mở hộp ngọc ra, một cỗ mùi thơm xộc mũi tràn ra, khiến tinh thần năm người tỉnh táo hẳn lên.
Dạ Tra nhìn lướt qua linh tài bên trong, thân hình già nua run lên kịch liệt, kinh hô lên:
- Thăng, Thăng Long Thảo?
- Cái gì?
Bốn tên trưởng lão kinh hãi, lập tức vây tới, nhìn qua linh tài hình rồng vàng óng bên trong, mắt bốn người lập tức tràn ra tinh mang vạn trượng, tựa như bốn tên già đầu độc thân thấy được mỹ nữ không mảnh áo che người.
Bọn hắn đã đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong rất nhiều năm, lại một mực không thể đột phá, không thể đi ra thế giới bên ngoài, chính là bởi vì không có Thăng Long Thảo và hai loại linh tài còn thiếu.
Không chỉ bọn hắn, rất nhiều trường bối của bọn hắn đều chết già ở trong này. Bởi vì ra không được, tiểu thế giới không có mấy loại linh tài kia, bởi thế chưa từng có người nào đột phá Quân Hầu Cảnh.
Hôm nay bọn hắn lại thấy được một gốc Thăng Long Thảo sống sờ sờ đặt ngay trước mắt, có được gốc linh thảo này Dạ Tra có sáu thành nắm chắc sẽ đột phá Quân Hầu Cảnh. Nếu còn có thể tìm được hai loại linh tài còn lại, tỷ lệ đột phá thậm chí đạt tới chín thành.
- Không sai, là Thăng Long thảo, tổng cộng sáu gốc, đều tặng cho các ngươi.
Lục Ly cười tủm tỉm nói, tựa như thứ hắn vừa đưa ra kia không phải linh tài hiếm thấy trị giá sáu mươi ức Huyền Tinh, mà chỉ là mấy viên Thối Thể Đan.
Tê tê
Năm người hít sâu một hơi khí lạnh, Dạ Tra vội vàng lấy tốc độ nhanh nhất mở ra mấy hộp ngọc còn lại. Nhìn thấy đều là Thanh Long Thảo giống nhau như đúc, năm người không khỏi kích động đến độ toàn thân run rẩy.
Vừa rồi Lục Ly lấy của bọn hắn số linh tài giá trị ba mươi ức Huyền Tinh, mới chuyển mắt đã quay trở lại, không chỉ trả linh tài cho bọn hắn, còn tiện tay đưa cho bọn họ Thăng Long Thảo giá trị năm sáu mươi ức?
Mấy chục ức Huyền Tinh ngược lại là thứ yếu, then chốt là thứ này có tiền cũng không mua được.
Lần trước Dạ Tra không để Lục Ly mang theo linh tài ra ngoài đổi lấy Thăng Long Thảo, một là thực lực Lục Ly quá yếu, sợ hại hắn. Hai là bởi vì Dạ Tra rất rõ ràng, ở cái nơi Bắc Mạc nhỏ bé kia, phỏng chừng trăm năm cũng khó mà có được một gốc Thăng Long Thảo, căn bản mua không nổi.
Dạ Tra định đợi lúc Lục Ly trở nên cường đại, ít nhất đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, hoặc là Bất Diệt Cảnh mới đi Thanh Châu hoặc là Trung Châu đổi lấy Thăng Long Thảo.
Lại không ngờ rằng, lúc này mới chưa qua bao lâu, Lục Ly liền đã mang theo sáu gốc Thăng Long Thảo vào đây
Lúc này tâm tình năm người bọn họ thế nào chắc không cần nghĩ cũng biết, bằng vào sáu gốc Thăng Long Thảo này, ít nhất sẽ có hai trong năm người bọn hắn đủ khả năng đột phá Quân Hầu Cảnh. Nếu có thể được đến hai loại linh tài còn lại, nói không chừng cả năm người đều có thể đột phá.
Hô hô...
Dạ Tra thở ra một hơi thật dài, khoái tốc khép lại hộp ngọc, sau đó trùng trùng khuỵu gối quỳ xuống, bốn tên trưởng lão còn lại cũng đều quỳ theo.
Dạ Tra nghẹn ngào nói:
- Ân tình củaThánh Chủ, Thanh Loan Tộc ghi khắc không quên, Thanh Loan Tộc đời đời kiếp kiếp phụng ngươi làm Thánh Chủ.
Ý cười trên mặt Lục Ly thoáng cứng lại, lời này của Dạ Tra rất nặng. Vài chục ức Huyền Tinh Thanh Loan Tộc đều có thể nhẹ nhàng cầm ra, lại bởi mình đưa sáu gốc Thăng Long Thảo mà Dạ Tra lập xuống lời thề nghiêm trọng vậy ư?
Thật ra Lục Ly không hiểu, Dạ Tra tự nhiên không phải coi trọng Thăng Long Thảo, mà là coi trọng con người hắn.
Giờ khắc này, Dạ Tra và bốn tên trưởng lão đều thật lòng thật dạ tôn Lục Ly là Thánh Chủ. Ở cảnh giới của Lục Ly, tài phú có được khẳng định không nhiều, lại cầm ra linh tài trị giá năm sáu mươi ức Huyền Tinh mà mí mắt đều không nháy lấy một lần.
Chính điều này khiến đám người Dạ Tra cảm giác được lòng dạ Lục Ly quả thực bất phàm, nhân vật như vậy, thành tựu sau này há sẽ thấp? Cộng thêm văn tự trên tổ bia, Dạ Tra đâu có thể không thề trung thành?
Hành vi của Lục Ly trước đó, Dạ Tra và bốn tên trưởng lão đều hiểu ra, rõ ràng vừa rồi là Lục Ly đang thử thăm dò bọn hắn.
Nếu Dạ Tra không cầm linh tài giá trị ba mươi ức Huyền Tinh đưa cho Lục Ly, hay là đến lúc rời đi bốn vị trưởng lão không quỳ xuống, Lục Ly chắc chắn sẽ không tin tưởng bọn họ, như thế cũng sẽ không dễ dàng cầm ra Thăng Long Thảo đưa tặng.
Bọn hắn không chỉ không trách cứ Lục Ly, ngược lại cho rằng Lục Ly làm đúng. Nếu không thăm dò mà đã dễ dàng đưa tặng, như vậy Lục Ly khác gì đứa ngốc, đứa ngốc há lại đáng để bọn hắn theo đuổi?
- Đứng lên, đứng lên hết đi, người một nhà không cần khách khí vậy đâu.
Lục Ly đỡ dậy năm người đám Dạ Tra, vừa rồi đúng thật là hắn có ý thăm dò. Mấy người Dạ Tra qua cửa thành công, Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm bọn họ, thực sự coi bọn họ là người một nhà.
Đám người Dạ Tra đứng dậy, Dạ Tra không khách khí, thu lại sáu hộp ngọc vào trong Không Gian Giới Chỉ, lúc này mới hỏi:
- Thánh Chủ, sao ngươi có được Thăng Long Thảo này?
- Mộ Long Đế.
Lục Ly không giấu diếm mà trực tiếp nói thẳng:
- Đoạn thời gian trước ta tiến vào mộ Long Đế, cơ duyên xảo hợp được đến một chiếc Không Gian Giới Chỉ. Bên trong có một ít linh tài, ta nhớ các ngươi cần Thăng Long Thảo nên mới đưa tới.
- Khó trách.
Nhân vật Long Đế này, đám người Dạ Tra đều từng nghe nói qua, là cường giả Nhân Hoàng nhất thống Bắc Mạc vạn năm trước, trong mộ Long Đế có được linh tài quý hiếm như thế cũng là điều dễ hiểu.
Lục Ly dừng một lát rồi nói tiếp:
- Đúng rồi, các ngươi nói còn thiếu mấy loại linh dược mới có thể đột phá Quân Hầu Cảnh, cứ nói là thứ gì để ta xem thử.
Đám người Dạ Tra đã hoàn toàn giành được tín nhiệm, Lục Ly tự nhiên nghĩ hết mọi cách trợ giúp bọn hắn, để mấy người đột phá Quân Hầu Cảnh, có thể tùy thời ra vào tiểu thế giới.
Khi ấy an toàn của hắn liền được bảo đảm, trọng yếu nhất chính là hắn có thể để Dạ Tra mang mình đi Trung Châu, đi tìm Lục gia, còn có thể đi Thanh Châu tìm Lục Linh.
Rống lên vài tiếng, khí tức hung ác bạo ngược trên thân Vũ Hóa Thần mới dần yếu bớt, sắc mặt cũng không còn giận dữ như trước, nhưng vẫn cứ rất âm trầm.
Hắn quét mắt nhìn đám người trong đại điện, lạnh lùng hỏi:
- Tại sao không nói chuyện? Đều câm hết cả rồi? Món nợ này chúng ta phải làm sao mới đòi được, thù của Linh Hư phải báo thế nào? Các ngươi nói đi…
Vũ Hóa Thần định ra phương châm hành động, nợ nhất định phải đòi, thù của Vũ Linh Hư cũng nhất định phải báo. Một tên trưởng lão gầy yếu nghĩ nghĩ một lát rồi đứng ra nói:
- Tộc trưởng, hay là phái người lẻn vào Thiên Đảo Hồ, tìm cơ hội ám sát Lục Ly, sau đó quay trở về? Chỉ cần không bị bắt được chứng cứ, Thiên Ngục lão nhân cũng sẽ không nói được gì.
Ánh mắt rất nhiều trưởng lão khẽ sáng lên, hết thảy đều bởi vì Lục Ly mà lên, Vũ Linh Hư cũng là Lục Ly giết. Chỉ cần tiêu diệt Lục Ly, thù của Vũ Linh Hư được báo, mặt mũi Vũ gia bị mất cũng tìm được trở về phần nào.
Còn trả thù Bạch Lãnh hoặc Bạch gia? Bọn họ căn bản chưa từng có có ý nghĩ đó, chỉ cần một ngày Thiên Ngục lão nhân chưa chết, đừng nói Vũ gia, sợ rằng Tử gia đều không có lá gan như thế.
Một tên trưởng lão đứng ra nói:
- Không sai, chỉ cần chúng ta sớm bố cục, tìm kiếm cơ hội, một kích liền rút lui. Bạch gia lấy không được chứng cứ, Thiên Ngục lão nhân khẳng định không dám làm to chuyện.
Rất nhiều người gật đầu phụ họa, Vũ Hóa Thần lại cười lạnh nói:
- Nếu bị bắt được chứng cớ thì sao? Năm đó Thiên Ngục lão quỷ từng có hiệp nghị với ba phương thế lực, nếu chúng ta phái người đi vào, một khi bị bắt được, hoặc để lại chứng cứ bất lợi gì, sợ rằng cơ nghiệp vạn năm của Vũ gia sẽ bị hủy trong thoáng chốc.
Toàn trường an tĩnh, chúng nhân ngẫm lại đều cảm giác sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Không cầm được chứng cứ, tất cả đều dễ nói chuyện, nhưng mọi thứ đều có vạn nhất, nếu Bạch gia an bài người bên cạnh Lục Ly thì sao?
Vạn nhất Bạch gia ngầm bố cục trong đối, để người Vũ gia cố tình lẻn vào, sau đó bắt lại. Khi ấy Thiên Ngục lão nhân có thể nhân cơ hội viễn chinh Vũ Đế Thành, dù có là Tử gia đều không chặn được nổi.
- Vấn đề này cũng dễ thôi!
Tên trưởng lão nhỏ gầy kia lại lạnh lùng nói:
- Chúng ta không vào Thiên Đảo Hồ cũng có cách giết chết được Lục Ly. Chúng ta không dùng âm mưu, mà dùng dương mưu đường đường chính chính, Thiên Ngục lão nhân dù biết cũng không làm gì được.
- Hả?
Trong mắt Vũ Hóa Thần lóe lên tinh mang, lão giả nhỏ gầy này tên Vũ Luân, thực lực không mạnh, chỉ có Bất Diệt Cảnh sơ kỳ, nhưng địa vị ở Vũ gia lại hết sức quan trọng. Bởi vì hắn là túi khôn của Vũ gia, ngoại hiệu Độc Xà. Hắn nói như thế, khẳng định là rất có tự tin.
Toàn bộ đám trưởng lão còn lại đều nhìn về phía Vũ Luân, chờ đợi hắn nói ra cao kiến, Vũ Luân ngạo nghễ cười nói:
- Chúng ta không đi vào, lại có thể đặt bẫy để nhử Lục Ly ra. Cũng có thể để người trong Thiên Đảo Hồ giết chết Lục Ly, Lục Ly đi ra hoặc là bị người Thiên Đảo Hồ giết chết, Thiên Ngục lão nhân liền không thể nói được gì.
- Có lý!
Mấy tên trưởng lão khẽ gật đầu, một người hỏi:
- Vậy phải như thế nào mới nhử được Lục Ly ra? Hiện tại Lục Ly hẳn rất được Bạch gia xem trọng, võ giả trong Thiên Đảo Hồ sao dám động Lục Ly?
Vũ Luân cười thần bí, quay sang Vũ Hóa Thần chắp tay nói:
- Tộc trưởng, việc này cứ giao cho lão hủ, ta cam đoan Lục Ly sống không quá nửa năm.
- Được!
Vũ Hóa Thần hài lòng gật đầu nói:
- Tất cả trưởng lão trong gia tộc đều sẽ toàn lực phối hợp ngươi, cần cái gì sẽ có cái đó, ta muốn trong vòng nửa năm ngươi xách đầu lâu Lục Ly trở về tế điện cháu ta.
- Tuân mệnh!
Chúng trưởng lão lĩnh mệnh, trong lòng đều rất phấn chấn. Vũ Luân tự tin như thế, việc này cơ bản sẽ thành, trong vòng nửa năm Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
…
Huyết Sát đảo.
Lục Ly không biết có một con rắn độc chính đang nhắm đến mình, thời gian này hắn sống rất an nhàn, Long Tượng Sơn mang đến cho hắn cảm giác như ở nhà, tâm thần hay thể xác đều vô cùng thoải mái.
Thương thế đã đỡ nhiều, mấy ngày nay hắn một bên tu luyện Huyền lực, một bên nếm thử cảm ngộ huyền kỹ Thiên giai “Di hình hoán ảnh”, đây là quyển huyền kỹ Thiên giai đầu tiên hắn có được. Nắm trong tay đồ tốt mà có Huyền Tinh đều rất khó mua được, tự nhiên phải sớm tập trung lĩnh hội.
Huyền kỹ Thiên giai này vô cùng thâm ảo phức tạp, cảm ngộ mấy ngày, Lục Ly mới chỉ sờ đến chút da lông, đừng nói tu luyện, nhập môn đều rất khó.
Đoạn thời gian này Huyết Sát Đảo cũng rất náo nhiệt, các thế lực gia tộc cấp hai và cấp ba quanh bốn phía đều đến tặng lễ, trên danh nghĩa là nói tới thăm Lục Ly bị thương. Lục Ly lại chẳng gặp một ai, nhân vật ở cấp bậc này cũng không cần hắn ra mặt. Liễu Di và Thất trưởng lão nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, cả hai đều cảm thấy rất có mặt mũi.
Chuyện Lục Ly nhắn nhủ, Thất trưởng lão rất để tâm, đoạn thời gian này đích thân đi Hứa gia một chuyến để đáp lễ. Qua mấy ngày lại tới bái kiến trưởng lão Hứa gia, còn dẫn theo một đám người mua sắm các loại đồ vật, từ hạt giống Huyết Trùng Thảo, Huyết Tê, cho đến Huyền thú huyền kỹ cấp thấp…
Khắp nơi trong Lạc Thần thành đều có dấu ấn Liễu gia, người trong thành cũng sớm đã quen. Hiện tại Lục Ly đang rất nổi danh, người Liễu gia đắc ý chút cũng là điều bình thường. Liễu gia điên cuồng mua sắm tài liệu, các đại thế lực cũng đều hiểu được.
Xế chiều ngày nọ, Thất trưởng lão đích thân mang theo mấy rương sách về Long Tượng Sơn. Một đống thư tịch ghi chép về các loại linh tài cao cấp mà Lục Ly nhắn gửi đã được mua về, số lượng ước chừng mấy chục quyển, ghi lại tường tận tất cả linh tài quý hiếm ở Bắc Mạc, thậm chí là Trung Châu.
Lục Ly rất phấn chấn, lật xem ngay trong đêm, đồng thời lấy ra linh dược trong Không Gian Giới Chỉ để so sánh xác minh.
Trong đống sách này ghi chép trên mấy vạn loại linh tài, miêu tả trên đó rất đơn giản, chỉ là giới thiệu đại khái rằng linh tài hình dạng thế nào, công dụng ra sao… vân vân.
Chương 292 Không thể xung động
Nhưng chừng đó cũng đã đủ, Lục Ly lật nhìn nguyên một đêm, càng xem hắn càng kích động, hắn đã giám định xong gần như toàn bộ ba mươi mấy gốc linh tài trong Không Gian Giới Chỉ.
Bảo vật của Long Đế quả nhiên không có thứ nào là hàng cấp thấp, toàn bộ đều ở cùng đẳng cấp tương đương như Thiên Xà Quả, nói cách khác giá trị ba mươi sáu gốc linh tài linh dược kia không cách nào đong đếm nổi.
Lần nữa tiêu tốn mấy nén hương, Lục Ly hoàn tất giám định. Giờ chỉ còn lại một loại cuối cùng, đó là sáu gốc long thảo hoàng kim trong hộp ngọc.
Hắn lật xem từng quyển sách, đọc chi tiết phần giới thiệu về các loại linh tài, nhưng khiến hắn thất vọng là: Lật xem trọn vẹn hơn hai mươi quyển sách, lại vẫn không tìm được loại linh dược tương cận với long thảo hoàng kim.
Tiếp tục lật xem năm sáu quyển, Lục Ly rốt cuộc tìm được giới thiệu về long thảo hoàng kim. Xác định được rồi, cả người hắn bất giác đều run rẩy, bởi vì loại long thảo hoàng kim này tên thật là Thăng Long Thảo.
Một gốc liền có thể bán tám ức, mười ức Huyền Tinh!
Lục Ly có ấn tượng rất sâu sắc đối với ba chữ Thăng Long Thảo, bởi vì Dạ Tra nói qua một gốc Thăng Long Thảo có thể đấu giá tám ức mười ức, khi đó quả thực đã dọa sợ Lục Ly.
Thế mà giờ hắn lại có được tận sáu gốc Thăng Long Thảo? Vậy chẳng phải đồng nghĩa với mấy chục ức Huyền Tinh? Cộng thêm ba mươi sáu gốc linh tài kia, chỗ đó ít nhất cũng trị giá mười mấy ức a? Lục Ly tuỳ ý tính toán một phen mới nhận ra, số linh tài trong Không Gian Giới Chỉ chí ít phải lên đến sáu mươi ức.
Lộc cộc, lộc cộc!
Lục Ly nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, hắn có cảm giác mình đột nhiên ngồi trên đống vàng. Vài chục ức Huyền Tinh a? Làm sao tiêu đây? Chừng đó đủ cho hắn tu luyện tới cảnh giới nào? Xung kích một lần Mệnh Luân Cảnh chỉ cần ba trăm vạn Huyền Tinh, như vậy hắn có thể xung kích bao nhiêu lần?
Lục Ly thoáng sửng sốt, hắn nhớ tới không lâu trước đây mình còn kéo quan tài trong băng thiên tuyết địa ở Vũ Lăng Thành, mục đích chỉ là vì một viên Thối Thể Đan. Từ khi đó tới hiện tại mới qua bao lâu, vậy mà hắn đã nắm trong tay vài chục ức Huyền Tinh
- Nếu lúc ở bộ lạc Địch Long mà ta có nhiều Huyền Tinh như vậy thì tốt biết bao?
Lục Ly âm thầm cảm khái, nếu khi đó có Huyền Tinh hắn đã sớm mang theo Lục Linh cao chạy xa bay, không cần ở lại bộ lạc Địch Long để người khinh bỉ, cũng sẽ không gia nhập Liễu gia, dẫn đến hiện tại Lục Linh bị đưa đến Thanh Châu xa xôi.
Đương nhiên hắn chỉ thoáng suy nghĩ chút thôi, lúc đó hắn làm sao có thể có nhiều Huyền Tinh vậy được?
Chẳng qua vừ nghĩ đến Lục Linh, rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, không thể bị những linh tài này che mờ mắt, thực lực mới là quan trọng nhất. Không có thực lực, lúc nào cũng có thể bị giết, vài chục ức linh tài này cũng sẽ thành đồ cưới cho người khác.
- Vũ gia liệu có trả thù không nhỉ?
Hắn lại nghĩ tới vấn đề này, mặc dù dựa theo lẽ thường mà nói, Vũ gia sẽ không dám phái người tiến vào Thiên Đảo Hồ, nhưng biết đâu vạn nhất …
Trầm tư chừng một nén hương, hắn quyết định dọn nhà, tới ở trong Địa Long Đảo.
Đồng thời hắn chuẩn bị dựng lên vô số cấm chế ở Địa Long Đảo, một khi kẻ địch tiến vào, hắn có thể lập tức tiến vào tiểu thế giới kia.
Tiểu thế giới kia có chín tên cường giả Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, Mãnh Tượng Tộc và Thanh Loan Tộc lại là tổ hợp cực mạnh, chỉ cần cường giả hai tộc xuất động, dù có là Quân Hầu Cảnh tiến vào đều chưa hẳn có được kết cục tốt.
- Thiên Đà Tử!
Hắn quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử lập tức xuất hiện, Lục Ly sai hắn đi tìm Thất trưởng lão bí mật bố trí trên Địa Long Đảo, còn dặn đi dặn lại việc này nhất định phải giữ bí mật tuyệt đối.
Như thế liền có được phương án dự phòng, ngoài mặt hắn vẫn ở trên Long Tượng Sơn, trên Long Tượng Sơn cũng được bố trí một ít cấm chế. Nếu có địch nhân tập kích đến Long Tượng Sơn liền có thể trước một bước đề phòng.
Thiên Đà Tử lĩnh mệnh đi xuống, không lâu sau Thất trưởng lão đích thân chạy đến, nghe một ít ý kiến từ Lục Ly, sau đó liền bắt tay đi làm.
Hiện tại Liễu gia không thiếu Huyền Tinh, có răng thú của Lục Ly, mỗi tháng Liễu gia đều có thể bán ra một nhóm Âm Minh Căn và Hỏa Tiên Chi, còn có thể bán ra hai nhóm Huyết Trùng Quả, có trăm vạn Huyền Tinh vào tay. An trí cho Lục Ly một hành cung bí mật ở Địa Long Đảo không phải điều gì quá khó khăn.
Đợi Thất trưởng lão rời đi, Lục Ly vô tâm tu luyện, một lòng nghĩ đến bố trí Địa Long Đảo, nghĩ đến vạn nhất xảy ra chuyện thì nên làm thế nào thế nào …
- Hay là đưa đám Thăng Long Thảo này cho Dạ Tra?
Trong lòng Lục Ly đột nhiên hiện lên một ý tưởng lớn nhất, Dạ Tra nói qua bọn hắn thiếu khuyết mấy loại linh tài, bởi thế mới không cách nào đột phá Quân Hầu Cảnh, trong đó loại linh tài trọng yếu nhất chính là Thăng Long Thảo.
Nếu như …
Hắn đưa Thăng Long Thảo cho bọn họ, không nói đột phá thành sáu tên Quân Hầu Cảnh, dù chỉ đột phá ba bốn tên cũng sẽ là một cỗ lực lượng phi thường khủng bố. Có Quân Hầu Cảnh bảo vệ, Vũ gia đến bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu.
Hơn nữa có Quân Hầu Cảnh bảo hộ, bất cứ lúc nào hắn cũng đều có thể rời Bắc Mạc tới Trung Châu, thậm chí đi Thanh Châu tìm Lục Linh.
Nghĩ tới đây, Lục Ly kích động đến cả người run rẩy. Đám Dạ Tra bị cấm chế tiểu thế giới hạn chế không thể đi ra, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh liền có thể nhẹ nhàng ra ngoài, thiên hạ lớn như vậy, hắn muốn đi đâu cũng được.
- Phụ thân mẫu thân tỷ tỷ, rất nhanh ta liền có thể tìm tới các ngươi.
Lục Ly hít mấy hơi thật sâu ít, sau đó đột ngột đứng dậy đi ra ngoài. Vừa bước ra thành bảo, một cơn gió mát lạnh thổi đến, bước chân hắn đột nhiên dừng lại, đầu óc cũng bị gió lạnh thổi tỉnh.
- Không đúng, không thể xung động!
Hắn tỉnh táo lại, tiểu thế giới mà Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc đang ở có rất nhiều nghi điểm. Vạn nhất đó là cái bẫy thì sao? Hắn đưa cho hai tộc linh dược cực phẩm, cuối cùng lại bị hai tộc thiết kế lừa giết thì sao?
Chương 293 Thay hắn đi chết
Sắc mặt mấy tên trưởng lão hơi biến, từ lúc tiến vào đến giờ Lục Ly chẳng nói chẳng rằng, giờ lại trực tiếp đòi muốn linh tài. Có ai đi cầu cạnh người mà còn có thái độ như thế không?
Thần sắc Dạ Tra lại không biến, gật đầu nói:
- Thánh Chủ thiếu bao nhiêu Huyền Tinh, để ta sai người đi lấy linh tài cho ngươi.
Lục Ly hờ hững mở miệng nói:
- Ba mươi ức!
Tê tê
Bốn tên trưởng lão khẽ hít sâu một hơi khí lạnh, Lục Ly đây là sư tử há mồm. Một trái Thiên Xà Quả trị giá bốn năm ngàn vạn, ba mươi ức bằng với cần sáu mươi bảy mươi trái Thiên Xà Quả a, hắn tưởng Thanh Loan Tộc là kho linh tài chắc?
Dạ Tra thoáng ngập ngừng, chẳng qua lát sau liền nói:
- Linh tài không vấn đề, ta chỉ lo lắng Thánh Chủ mang theo nhiều linh tài như vậy đi ra bán, e rằng sẽ bị người có tâm nhớ kỹ, ngược lại hại đến Thánh Chủ. Thánh Chủ, ngươi có thể nói cho lão hủ biết đã xảy ra chuyện gì không? Còn nữa, ngươi định bán nhóm linh tài này như thế nào?
- Hỏi nhiều như vậy làm gì?
Lục Ly bá đạo vung tay lên nói:
- Ta chỉ hỏi ngươi có thể cho ta hay không? Không cho, ta sẽ tự nghĩ cách.
- Hả?
Sắc mặt bốn tên trưởng lão triệt để biến, Lục Ly quá phách lối, thật tưởng mình là chủ tử bọn hắn là nô lệ chắc? Mà dù có là nô lệ, lúc này có việc cần cầu cạnh bọn hắn, thái độ đáng lý cũng không nên như thế.
- Có thể!
Ánh mắt Dạ Tra khẽ lấp lánh thoáng chốc, sau đó lập tức quát khẽ nói:
- Lão Tứ, đi lấy bảy mươi trái Thiên Xà Quả đưa cho Thánh Chủ.
- Tộc trưởng!!
Tứ trưởng lão có chút ngập ngừng, Dạ Tra thấy vậy liền lạnh giọng nói:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đừng nói chút đồ kia, dù Thánh Chủ có lấy mạng chúng ta cũng không thể chần chờ, hiểu không?
- Vâng!
Tứ trưởng lão vội vàng đi ra ngoài, lát sau cầm về một chiếc Không Gian Giới Chỉ đưa cho Lục Ly. Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp lấy giới chỉ, luyện hóa, cảm ứng một phen. Sau khi xác định đúng là bảy mươi trái Thiên Xà Quả hắn mới đứng lên nói:
- Không sai, tốt lắm, Dạ tộc trưởng tiễn ta đi về.
Dạ Tra gật đầu, mang theo Lục Ly đi ra Nghị Sự đường, Lục Ly không nhìn bốn vị trưởng lão còn lại lấy một lần, trực tiếp đi ra ngoài, đến cửa mới quay đầu nhìn bốn người một cái, nói:
- Các ngươi không đưa tiễn ta?
- Tiễn, tiễn chứ!
Bốn vị trưởng lão cố nén nộ khí trong lòng, đi theo Dạ Tra ra ngoài. Ra khỏi bộ lạc Dạ Tra mang theo Lục Ly tiến thẳng vào trong rừng, trên đường Lục Ly không nói lời nào, mấy người Dạ Tra cũng đều trầm mặc.
Đến phụ cận cấm chế truyền tống trong rừng, Dạ Tra ngừng lại, Lục Ly đứng trên tảng đá cấm chế truyền tống, ánh mắt đảo qua bốn vị trưởng lão, sắc mặt có chút âm trầm, lạnh giọng nói:
- Trong lòng bốn người các ngươi tựa hồ rất khó chịu? Cầm có chút đồ mà các ngươi xị mặt như thế cho ai xem?
Bá bá bá
Sắc mặt bốn người sắc mặt hơi biến, trong mắt ẩn ẩn lộ ra lửa giận, Dạ Tra mắt lạnh quét qua, khiển trách:
- Còn không quỳ xuống thỉnh tội Thánh Chủ.
Bốn người nhìn ánh mắt lạnh lùng của Dạ Tra, cắn răng đỏ mặt quỳ xuống, hướng về phía Lục Ly trầm giọng nói:
- Thánh Chủ, xin thứ tội!
- Hừ hừ!
Lục Ly lại cười lạnh nói:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, ta là Thánh Chủ của các ngươi, hai tộc các ngươi có thể trở về tổ địa hay không, có thể tái hiện vinh quang năm đó hay không, đều phải dựa vào ta. Đừng nói cầm của các ngươi chút đồ, dù có là khiến các ngươi đi chết, các ngươi cũng không thể do dự, biết chưa?
Bốn người cúi gằm mặt xuống, cắn răng bi phẫn nói:
- Biết!
- Rất tốt!
Lục Ly nhàn nhạt gật đầu, quay sang nói với Dạ Tra:
- Mở ra cấm chế truyền tống.
- Thánh Chủ đi thong thả.
Dạ Tra khẽ gật đầu, đánh ra một đạo Huyền lực, truyền tống trận lập tức lấp lánh quang mang, thân ảnh Lục Ly theo đó biến mất khỏi tiểu thế giới.
- Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!
Lục Ly vừa đi, bốn vị trưởng lão liền đứng bật dậy, Tứ trưởng lão phẫn nộ nhìn Dạ Tra nói:
- Tộc trưởng, tiểu tử này khinh người quá đáng, Thánh Chủ như thế, liệu thật có thể dẫn chúng ta trở về tổ địa?
- Tộc trưởng!
Ba người còn lại cũng nhìn sang Dạ Tra, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, Dạ Tra trầm mặc một lát rồi nói:
- Trước kia ta đã nói qua, hắn họ Lục, có răng thú và huyết mạch Ngân Long, như vậy hắn chính là Thánh Chủ của chúng ta, các ngươi tuyệt đối không thể chất vấn hắn. Chẳng qua lần này hắn hành sự quả thật có chút khác thường, chắc con người hắn không phải như thế đâu.
- Không phải?
Tứ trưởng lão nổi giận đùng đùng nói:
- Vừa rồi để chúng ta quỳ xuống chẳng lẽ là người khác? Cầm của chúng ta số linh tài giá trị cả mấy chục ức Huyền Tinh, thái độ còn bá đạo ngang ngược như vậy, đúng là không coi chúng ta là người, loại Thánh Chủ như thế … không cần cũng được!
- Ngậm mồm!
Dạ Tra giận quát:
- Bất luận hắn có thế nào thì cũng vẫn là Thánh Chủ của chúng ta. Vì tương lai hai tộc, đừng nói chịu chút ủy khuất, dù có phải thay hắn đi chết, ta đều sẽ làm.
Bốn vị trưởng lão im lặng, mặc dù rất tức giận nhưng không nói gì thêm nữa.
Lúc Dạ Tra chuẩn bị dẫn bốn người đi về, cấm chế truyền tống đột nhiên lần nữa sáng lên, tiếp đó một thiếu niên ý cười đầy mặt hiện ra trong truyền tống trận, không phải Lục Ly thì là ai?
- Hả?
Năm người nhìn nét cười thân thiết trên mặt Lục Ly, tựa như không quen biết hắn, Lục Ly lúc này với Lục Ly vừa rồi cứ như thể hoàn toàn là hai người khác nhau.
Lục Ly đi ra cấm chế truyền tống, chắp tay cúi người thật sâu nói:
- Bốn vị trưởng lão, vừa rồi Lục Ly mạo phạm, còn mong thứ lỗi.
Dạ Tra nghi hoặc, không hiểu Lục Ly đang làm cái gì, dè dặt hỏi:
- Thánh Chủ, ngươi đây là?
Lục Ly nhếch môi cười nói:
- Không có gì, vừa rồi chỉ là đùa chư vị chút thôi, Thiên Xà Quả này ta trả lại các ngươi. À, thuận tiện đưa cho các ngươi chút lễ vật.
Lục Ly đưa Không Gian Giới Chỉ chứa bảy mươi trái Thiên Xà Quả cho Dạ Tra, sau đó lại lấy ra sáu chiếc hộp ngọc đưa tới nói:
- Thứ này hẳn là rất có ích đối với các ngươi.
Chương 294 Ý tưởng lớn mật
Tùy theo biết được càng nhiều, Lục Ly lại càng thêm kính sợ đối với cái thế giới này. Thế giới này quá mức hung hiểm, một bước đi nhầm liền có thể sẽ chết không chỗ chôn
Thiên Đà Tử nói Mãnh Tượng Tộc trời sinh thiếu một căn huyền, nói cách khác thì là tương đối ngốc, Thanh Loan Tộc lại nổi danh âm hiểm xảo trá. Nếu không cẩn thận bị lừa vào tròng, không chỉ mất đi Thăng Long thảo, có lẽ mạng hắn đều không giữ được.
Lại nói, văn tự trên tấm bia đá viết hắn là Thánh Chủ của hai tộc, việc này quá mức hoang đường, đến giờ Lục Ly vẫn khó mà tin tưởng cho được.
Hắn đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi nửa ngày sau mới nghĩ ra được một cách.
- Thiên Đà Tử!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thiên Đà Tử như u hồn hiện ra, Lục Ly không nhìn hắn, thấp giọng dò hỏi:
- Ngươi cảm thấy Thanh Loan Tộc đáng để ta tin tưởng không?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, không ngờ Lục Ly lại đột nhiên nhắc đến Thanh Loan Tộc
Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Nhìn hành vi của bọn hắn lúc trước, hẳn là đáng để tín nhiệm, chí ít bọn hắn chắc là không có mưu đồ gì với chủ nhân.
Lục Ly không đáp, nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp:
- Có thể lấy được tài liệu càng chi tiết về Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc không?
- Cái này thì không thành vấn đề.
Thiên Đà Tử nói:
- Hai tộc kia rất nổi danh, trong rất nhiều cổ tịch đều có ghi chép, tuỳ ý đi mua sắm một ít cổ tịch là có thể tra được.
- Đi thôi!
Lục Ly khoát tay nói:
- Để Thất trưởng lão sưu tầm một phần tư liệu thật cặn kẽ, phải giữ bí mật, không thể để cho những người khác biết.
Thân hình Thiên Đà Tử lóe lên, lao vút xuống Long Tượng Sơn, Lục Ly lại đứng trên đỉnh núi trầm tư, mãi đến lúc trời tối mới quay trở lại trong thạch bảo.
Ngày hôm sau, Thất trưởng lão đích thân đưa tới một quyển cổ thư, Lục Ly lật xem qua, hiểu rõ được phần nào về Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc.
Dạ Tra không nói sai, năm đó hai tộc quả thực từng là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy ở Trung Châu, hùng bá mấy vực Trung Châu suốt mấy chục vạn năm.
Năm ngàn năm trước đột nhiên bị sáu đại gia tộc Trung Châu liên thủ vây công, hai tộc hủy diệt. Trong sách ghi chép toàn bộ đệ tử hai tộc đều đã chết, xem ra bên ngoài không biết hai tộc vẫn còn dư nghiệt trốn ở trong tiểu thế giới.
Suốt một ngày Lục Ly không có động tĩnh gì, đợi khi trời tối, hắn mới đột nhiên quát khẽ:
- Thiên Đà Tử!
Thiên Đà Tử cũng ở trong thạch bảo Long Tượng Sơn, thân hình hắn lóe lên hiện ra trước mặt. Lục Ly vung tay nói:
- Đi, mang ta đi Địa Long Đảo, vào trong tiểu thế giới kia, nhớ kỹ đừng cho bất luận kẻ nào thăm dò được hành tung của chúng ta.
- Đi tiểu thế giới?
Thiên Đà Tử thoáng kinh ngạc, Lục Ly tự nhiên muốn đi tiểu thế giới làm gì? Song hắn không dám hỏi nhiều, khẽ gật đầu nói:
- Không thành vấn đề.
Một tay Thiên Đà Tử nắm lấy Lục Ly, nhân lúc bóng đêm hóa thành một đạo u hồn phóng vút ra ngoài đảo. Lộ tuyến hắn chọn rất vắng vẻ, cấm chế trên Huyết Sát Đảo về căn bản đều là do hắn chỉ điểm, đương nhiên sẽ không kinh động tới.
Yên ắng lẻn ra Huyết Sát Đảo, lại vô thanh vô tức lên Địa Long Đảo, trên đảo có thám báo nhưng làm sao có thể phát hiện ra được Thiên Đà Tử?
Hai người đi xuống núi lửa, tiến vào thông đạo mạch nước ngầm kia, Lục Ly không để Thiên Đà Tử đi vào, mà dặn hắn ở ngoài trấn thủ mạch nước ngầm, có bất kỳ tình huống nào liền lập tức bóp nát ngọc phù thông báo cho hắn biết.
Lục Ly một thân một mình đi xuống hồ trong lòng đất, sau đó đánh ra Huyền lực chạm vào cấm chế, lần nữa được truyền tống tới tiểu thế giới.
Vẫn là xuất hiện ở trong rừng rậm lần trước, chẳng quanh giờ đây xung quanh đã có người trấn giữ. Hai tên võ giả Thanh Loan Tộc đi ra, sau khi thấy là Lục Ly lập tức khuỵu gối quỳ xuống nói:
- Tham kiến Thánh Chủ.
Lục Ly khẽ gật đầu, vung tay hạ lệnh nói:
- Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi!
Một tên võ giả trung niên Thanh Loan Tộc dẫn theo Lục Ly đi gió thổi chớp giật phóng tới chỗ bộ lạc, tên võ giả còn lại thì trước một bước đi thông báo.
Hai tên Thanh Loan Tộc này đều là Mệnh Luân Cảnh, tốc độ rất nhanh, vẻn vẹn hơn nửa canh giờ Lục Ly đã có thể thấy được bộ lạc phía xa xa.
Người đầu tiên đi trước trở về bẩm báo, Dạ Tra lập tức mang theo bốn tên trưởng lão đi ra nghênh đón. Dạ Tiểu Tịch cũng ở trong đám kia, rất nhiều con dân hưng phấn và tò mò nhìn Lục Ly.
- Cung nghênh Thánh Chủ!
Đợi Lục Ly đi tới, Dạ Tra và mấy tên trưởng lão khom lưng hành lễ, con dân còn lại thì đều quỳ rạp xuống đất, trầm giọng hô lên:
- Cung nghênh Thánh Chủ.
Chỉ có Dạ Tiểu Tịch là chu miệng, tùy tiện khom lưng một cái, lầu bầu hô theo mọi người. Trên mặt Lục Ly không hề thấy ý cười mà chỉ lạnh lùng gật đầu nói:
- Đứng lên hết đi, Dạ tộc trưởng và mấy vị trưởng lão theo ta đi Nghị Sự Đường.
Vẻ mặt và thái độ Lục Ly như thế khiến mọi người có chút kinh ngạc, thần sắc Dạ Tiểu Tịch càng là khó chịu. Nếu Lục Ly là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, làm như thế không vấn đề, nhưng giờ hắn còn là Thần Hải Cảnh mà đã bắt đầu sĩ diện?
Đám người Dạ Tra lại là không có vẻ gì là bất mãn, vội vàng cung kính đi theo Lục Ly hướng thẳng tới Nghị Sự Đường, đi được nửa đường Dạ Tra nhẹ giọng hỏi:
- Thánh Chủ, đã xảy ra chuyện gì?
Lục Ly lại căn bản không để ý Dạ Tra, ngạo nghễ đi ở mặt trước. So với lần trước thì tựa như biến thành người khác, phách lối bá đạo rất nhiều.
Dạ Tra và bốn người liếc nhau, trong mắt đều hiện vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn không có quá nhiều bất mãn, cứ thế trầm mặc đi theo.
Tiến vào nghị Sự đường, Lục Ly không nói một lời ngồi lên chủ vị, hắn không lên tiếng, mấy người Dạ Tra đều không dám ngồi xuống, cung kính đứng đấy chờ Lục Ly mở miệng.
Trầm mặc, vẫn là trầm mặc!
Lục Ly ngạo nghễ uống lấy trà thị nữ dâng lên, cúi mặt khép mắt không nói nửa lời, khiến đám người Dạ Tra càng thêm nghi hoặc.
Mãi một nén hương sau, Lục Ly mới đưa mắt nhìn về phía Dạ Tra nói:
- Dạ tộc trưởng, ta gặp phải chút chuyện cần gấp Huyền Tinh! Ngươi có thể cho ta một ít linh tài, ta muốn cầm ra ngoài đổi Huyền Tinh.
Chương 295 Chờ ta nửa năm
Dạ Tra hồ nghi mở hộp ngọc ra, một cỗ mùi thơm xộc mũi tràn ra, khiến tinh thần năm người tỉnh táo hẳn lên.
Dạ Tra nhìn lướt qua linh tài bên trong, thân hình già nua run lên kịch liệt, kinh hô lên:
- Thăng, Thăng Long Thảo?
- Cái gì?
Bốn tên trưởng lão kinh hãi, lập tức vây tới, nhìn qua linh tài hình rồng vàng óng bên trong, mắt bốn người lập tức tràn ra tinh mang vạn trượng, tựa như bốn tên già đầu độc thân thấy được mỹ nữ không mảnh áo che người.
Bọn hắn đã đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong rất nhiều năm, lại một mực không thể đột phá, không thể đi ra thế giới bên ngoài, chính là bởi vì không có Thăng Long Thảo và hai loại linh tài còn thiếu.
Không chỉ bọn hắn, rất nhiều trường bối của bọn hắn đều chết già ở trong này. Bởi vì ra không được, tiểu thế giới không có mấy loại linh tài kia, bởi thế chưa từng có người nào đột phá Quân Hầu Cảnh.
Hôm nay bọn hắn lại thấy được một gốc Thăng Long Thảo sống sờ sờ đặt ngay trước mắt, có được gốc linh thảo này Dạ Tra có sáu thành nắm chắc sẽ đột phá Quân Hầu Cảnh. Nếu còn có thể tìm được hai loại linh tài còn lại, tỷ lệ đột phá thậm chí đạt tới chín thành.
- Không sai, là Thăng Long thảo, tổng cộng sáu gốc, đều tặng cho các ngươi.
Lục Ly cười tủm tỉm nói, tựa như thứ hắn vừa đưa ra kia không phải linh tài hiếm thấy trị giá sáu mươi ức Huyền Tinh, mà chỉ là mấy viên Thối Thể Đan.
Tê tê
Năm người hít sâu một hơi khí lạnh, Dạ Tra vội vàng lấy tốc độ nhanh nhất mở ra mấy hộp ngọc còn lại. Nhìn thấy đều là Thanh Long Thảo giống nhau như đúc, năm người không khỏi kích động đến độ toàn thân run rẩy.
Vừa rồi Lục Ly lấy của bọn hắn số linh tài giá trị ba mươi ức Huyền Tinh, mới chuyển mắt đã quay trở lại, không chỉ trả linh tài cho bọn hắn, còn tiện tay đưa cho bọn họ Thăng Long Thảo giá trị năm sáu mươi ức?
Mấy chục ức Huyền Tinh ngược lại là thứ yếu, then chốt là thứ này có tiền cũng không mua được.
Lần trước Dạ Tra không để Lục Ly mang theo linh tài ra ngoài đổi lấy Thăng Long Thảo, một là thực lực Lục Ly quá yếu, sợ hại hắn. Hai là bởi vì Dạ Tra rất rõ ràng, ở cái nơi Bắc Mạc nhỏ bé kia, phỏng chừng trăm năm cũng khó mà có được một gốc Thăng Long Thảo, căn bản mua không nổi.
Dạ Tra định đợi lúc Lục Ly trở nên cường đại, ít nhất đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, hoặc là Bất Diệt Cảnh mới đi Thanh Châu hoặc là Trung Châu đổi lấy Thăng Long Thảo.
Lại không ngờ rằng, lúc này mới chưa qua bao lâu, Lục Ly liền đã mang theo sáu gốc Thăng Long Thảo vào đây
Lúc này tâm tình năm người bọn họ thế nào chắc không cần nghĩ cũng biết, bằng vào sáu gốc Thăng Long Thảo này, ít nhất sẽ có hai trong năm người bọn hắn đủ khả năng đột phá Quân Hầu Cảnh. Nếu có thể được đến hai loại linh tài còn lại, nói không chừng cả năm người đều có thể đột phá.
Hô hô...
Dạ Tra thở ra một hơi thật dài, khoái tốc khép lại hộp ngọc, sau đó trùng trùng khuỵu gối quỳ xuống, bốn tên trưởng lão còn lại cũng đều quỳ theo.
Dạ Tra nghẹn ngào nói:
- Ân tình củaThánh Chủ, Thanh Loan Tộc ghi khắc không quên, Thanh Loan Tộc đời đời kiếp kiếp phụng ngươi làm Thánh Chủ.
Ý cười trên mặt Lục Ly thoáng cứng lại, lời này của Dạ Tra rất nặng. Vài chục ức Huyền Tinh Thanh Loan Tộc đều có thể nhẹ nhàng cầm ra, lại bởi mình đưa sáu gốc Thăng Long Thảo mà Dạ Tra lập xuống lời thề nghiêm trọng vậy ư?
Thật ra Lục Ly không hiểu, Dạ Tra tự nhiên không phải coi trọng Thăng Long Thảo, mà là coi trọng con người hắn.
Giờ khắc này, Dạ Tra và bốn tên trưởng lão đều thật lòng thật dạ tôn Lục Ly là Thánh Chủ. Ở cảnh giới của Lục Ly, tài phú có được khẳng định không nhiều, lại cầm ra linh tài trị giá năm sáu mươi ức Huyền Tinh mà mí mắt đều không nháy lấy một lần.
Chính điều này khiến đám người Dạ Tra cảm giác được lòng dạ Lục Ly quả thực bất phàm, nhân vật như vậy, thành tựu sau này há sẽ thấp? Cộng thêm văn tự trên tổ bia, Dạ Tra đâu có thể không thề trung thành?
Hành vi của Lục Ly trước đó, Dạ Tra và bốn tên trưởng lão đều hiểu ra, rõ ràng vừa rồi là Lục Ly đang thử thăm dò bọn hắn.
Nếu Dạ Tra không cầm linh tài giá trị ba mươi ức Huyền Tinh đưa cho Lục Ly, hay là đến lúc rời đi bốn vị trưởng lão không quỳ xuống, Lục Ly chắc chắn sẽ không tin tưởng bọn họ, như thế cũng sẽ không dễ dàng cầm ra Thăng Long Thảo đưa tặng.
Bọn hắn không chỉ không trách cứ Lục Ly, ngược lại cho rằng Lục Ly làm đúng. Nếu không thăm dò mà đã dễ dàng đưa tặng, như vậy Lục Ly khác gì đứa ngốc, đứa ngốc há lại đáng để bọn hắn theo đuổi?
- Đứng lên, đứng lên hết đi, người một nhà không cần khách khí vậy đâu.
Lục Ly đỡ dậy năm người đám Dạ Tra, vừa rồi đúng thật là hắn có ý thăm dò. Mấy người Dạ Tra qua cửa thành công, Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm bọn họ, thực sự coi bọn họ là người một nhà.
Đám người Dạ Tra đứng dậy, Dạ Tra không khách khí, thu lại sáu hộp ngọc vào trong Không Gian Giới Chỉ, lúc này mới hỏi:
- Thánh Chủ, sao ngươi có được Thăng Long Thảo này?
- Mộ Long Đế.
Lục Ly không giấu diếm mà trực tiếp nói thẳng:
- Đoạn thời gian trước ta tiến vào mộ Long Đế, cơ duyên xảo hợp được đến một chiếc Không Gian Giới Chỉ. Bên trong có một ít linh tài, ta nhớ các ngươi cần Thăng Long Thảo nên mới đưa tới.
- Khó trách.
Nhân vật Long Đế này, đám người Dạ Tra đều từng nghe nói qua, là cường giả Nhân Hoàng nhất thống Bắc Mạc vạn năm trước, trong mộ Long Đế có được linh tài quý hiếm như thế cũng là điều dễ hiểu.
Lục Ly dừng một lát rồi nói tiếp:
- Đúng rồi, các ngươi nói còn thiếu mấy loại linh dược mới có thể đột phá Quân Hầu Cảnh, cứ nói là thứ gì để ta xem thử.
Đám người Dạ Tra đã hoàn toàn giành được tín nhiệm, Lục Ly tự nhiên nghĩ hết mọi cách trợ giúp bọn hắn, để mấy người đột phá Quân Hầu Cảnh, có thể tùy thời ra vào tiểu thế giới.
Khi ấy an toàn của hắn liền được bảo đảm, trọng yếu nhất chính là hắn có thể để Dạ Tra mang mình đi Trung Châu, đi tìm Lục gia, còn có thể đi Thanh Châu tìm Lục Linh.
Bình luận facebook