-
Chương 31-35
Chương 31 Liễu gia
- Còn nữa... chúng ta sẽ đi điều tra sự tình của ông ngoại ta năm đó, nếu thật có quan hệ tới bộ lạc các ngươi, tất cả người tham dự vào, ta cam đoan một cái cũng sẽ không lưu lại. Mặt khác, đối đãi Lục thúc công thật tốt, nếu ai dám giận chó đánh mèo, chỉ cần tỷ đệ chúng ta không chết, ngày sau tất diệt toàn gia của hắn!
Sau khi Lục Linh nói xong, quay người chống quải trượng bước đi, Lục Ly vội vàng đỡ lấy nàng rời đi, mọi người đều cảm giác toàn thân rét run.
Trước khi Lục Linh nói, bọn hắn có thể coi như trò đùa, nhưng hôm nay qua đi, không ai còn dám khinh thường nữ tử này nữa, còn có Lục Ly không tu luyện ra huyền lực kia.
Nhìn hai tỷ đệ đi xa, một lão giả trong mắt chảy xuống lão lệ, mặt mũi tràn đầy hối hận thì thào:
- Họa hôm nay, chính là kiếp số. Chúng ta vốn không nên đối đãi tỷ đệ bọn hắn như thế, năm đó lại càng không nên làm ra chuyện tày đình kia. Con gái của Lục Nhân Hoàng, làm sao có thể là phế vật được?
- Lão thập nhất, ngươi nói bậy bạ gì đó?
Một lão giả khác khiển trách:
- Hai tiểu tạp chủng này là Bạch Nhãn Lang, năm đó chúng ta nên trảm thảo trừ căn, nếu không sẽ không có họa hôm nay. Việc này chỉ có thể mau chóng đi thông tri tộc trưởng, lập tức đuổi giết tỷ đệ bọn hắn, trong Vũ Lăng Thành không thể động võ, tiến vào thành sẽ rất phiền toái.
- Sợ cái gì?
Một lão giả hừ lạnh:
- Vũ Lăng Thành đúng là không thể động võ, đây là quy củ Liễu gia lập xuống. Nhưng lúc này không thể so với ngày xưa, Liễu gia gặp phải tai kiếp, thực lực đại tổn, hiện tại Triệu gia đã có thể chống lại Liễu gia. Bá nhi là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, muốn chém giết tỷ đệ bọn hắn không phải dễ như trở bàn tay sao?
- Đúng đúng đúng!
Một lão giả gật đầu nói, sau đó nhìn đám người Địch Lô quát:
- Mấy người các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Lập tức đi tìm tộc trưởng bẩm báo, bảo hắn phái người truy sát hai tạp chủng kia.
- Vâng!
Địch Lô mang theo hai người phóng đi, lấy tốc độ nhanh nhất tiến về Hàn Băng Thâm Uyên...
Trong hoang dã, Lục Ly cõng Lục Linh lao nhanh, vừa rồi không có cảm thấy cái gì, hiện tại Lục Ly lại cảm giác cả người rét run. Hắn giết ba người, này là lần đầu tiên giết người, hắn cảm giác đầu óc có chút quay cuồng.
Lục Linh cũng không có an ủi hắn, bất kỳ võ giả nào cũng cần trải qua cửa này, Lục Ly cần tự mình hóa giải vấn đề trong lòng. Trên thực tế mặc dù Lục Linh một mực biểu hiện bình tĩnh, nhưng nói thế nào nàng cũng là một nữ tử yếu đuối, nội tâm cũng khó có thể bình phục.
Hai tỷ đệ trầm mặc lao nhanh ở trong sơn đạo, trên đường quả nhiên rất an toàn, hai người chạy hơn hai mươi dặm, cũng không có gặp bất kỳ một con Huyền thú hay dã thú nào.
- Nghỉ ngơi một lát đi, bên kia có con sông, đi tắm rửa thay quần áo, nếu không làm sao vào Vũ Lăng Thành?
Lục Linh mở miệng nói, Lục Ly tỉnh ngộ lại, chạy về phía sông nhỏ, hắn để Lục Linh xuống bên bờ sông, vốc nước lạnh lên rửa mặt.
Lục Linh từ trong bao lấy ra một bộ áo bào sạch sẽ đưa qua, nhẹ nhàng nói:
- Có phải cảm thấy rất khó chịu không? Đây là quá trình nhất định phải trải qua, ở Bắc Mạc chính là tàn khốc như vậy. Một khi đệ bước vào cánh cửa võ đạo, thì không thể quay đầu. Hoặc thẳng tới mây xanh, hoặc chôn xương hoang dã, đệ không có con đường thứ ba. Hôm nay đệ không giết bọn hắn, chết chính là chúng ta!
Lục Ly thở ra một hơi dài, quay đầu miễn cưỡng cười một tiếng, gật đầu nói:
- Tỷ tỷ, đệ hiểu, tỷ không cần lo lắng.
Lục Ly cởi trường bào, nhảy xuống sông rửa sạch người, sau đó lấy áo bào thay đổi. Lục Linh lau vết máu trên người, ánh mắt nàng nhìn về phía tây bắc nói:
- Đi thôi, mau chóng tới Vũ Lăng Thành, vào thành sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Đám người Địch Bá ở Hàn Băng Thâm Uyên, coi như nhận được tin tức lập tức truy sát, thời gian ngắn cũng đuổi không kịp. Đương nhiên vẫn phải cẩn thận một chút, hiện tại Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, phải lập tức tới Vũ Lăng Thành gia nhập Liễu gia.
Liễu gia là bá chủ của Vũ Lăng Thành, nếu Lục Ly gia nhập Liễu gia, Địch Bá muốn động hắn cũng phải suy nghĩ một phen. Lại nói Lục Ly sắp thức tỉnh huyết mạch, tu luyện huyền lực, đến lúc đó nhất định sẽ được Liễu gia coi trọng, trừ khi Địch Bá muốn bị Liễu gia truy sát, bằng không sẽ không dám tìm hắn gây sự.
Nghĩ tới đây, Lục Ly hơi buông lỏng, cõng tỷ tỷ nhanh chân chạy đi. Trên đường rất an toàn, cũng không có Huyền thú gì, xem ra thú triều đã bị trấn áp rồi.
...
Vũ Lăng Thành cách Địch Long bộ lạc hơn trăm dặm, đường núi khó đi, cũng may tốc độ của Lục Ly rất nhanh, cõng Lục Linh chạy đến lúc xế chiều thì tới ngoại thành.
Lục Ly tới Vũ Lăng Thành rất nhiều lần, trước kia hắn săn giết dã thú, đạt được linh tài đều sẽ đến Vũ Lăng Thành bán, coi như quen thuộc nơi này.
Vũ Lăng Thành là quận thành, quản lý mười tiểu trấn và gần trăm bộ lạc phạm vi ngàn dặm, trăm vạn nhân khẩu. Thành trì rất lớn, chiếm diện tích mười dặm. Bên ngoài có tường thành nguy nga cao ngất, giờ phút này trên tường thành còn có thành vệ quân, người mặc chiến giáp màu đen của Liễu gia, uy phong lẫm liệt.
Ngoài cửa thành có mấy thành vệ quân, kiểm tra người đi đường ra vào, Lục Ly để tỷ tỷ xuống, dắt tay Lục Linh đi vào nội thành.
- Chờ một chút!
Lục Linh từ trong bao lấy ra lụa trắng che mặt, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng từng đưa tới rất nhiều tai họa, chân cũng vì vậy mà què, tới Vũ Lăng Thành, nàng càng không muốn gây chuyện.
- Dừng lại!
Hai quân sĩ đi tới, có chút đề phòng nhìn Lục Ly nói:
- Vì sao trên người ngươi có mùi máu tươi nồng đậm như vậy?
Mặc dù rửa sạch, nhưng mùi máu tươi trên người Lục Ly vẫn rất nồng nặc, những hộ vệ này thường ở trên vết đao ɭϊếʍƈ máu, vừa ngửi liền cảm giác được.
Lục Ly chắp tay nói:
- Bẩm đại nhân, ở nửa đường ta đánh chết mấy con dã thú, nhiễm chút máu tươi. Ta gọi Lục Ly, Liễu Vũ đại nhân và Di tiểu thư đều biết ta, cây đao này là Di tiểu thư đưa cho ta.
Chương 32 Khách khanh
Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, bọn nhìn thoáng qua liền không còn cảnh giác, trên chiến đao có tiêu ký của Liễu gia, Lục Ly có thể nói danh tự của Liễu Vũ và Di tiểu thư, hẳn sẽ không có vấn đề.
Lục Ly thu hồi chiến đao, nghĩ nghĩ lại hỏi:
- Đại nhân, Di tiểu thư có ở trong thành không? Nàng bảo ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng.
- Di tiểu thư?
Hộ vệ nhướng mày, lắc đầu nói:
- Hôm qua Di tiểu thư dẫn người đi Hàn Băng Thâm Uyên, không ở trong thành.
- Không xong...
Lục Ly biến sắc, Di tiểu thư không ở đây, hắn làm sao gia nhập Liễu gia? Không gia nhập Liễu gia, Địch Bá dẫn người truy sát đến, hắn làm sao ngăn cản?
- Trước vào thành đi.
Lục Linh nhẹ giọng nói, Lục Ly chỉ có thể mang theo nàng đi vào nội thành. Sau khi vào thành, Lục Linh nói:
- Vũ Lăng Thành không cho phép động võ, đây là quy củ do Liễu gia định, coi như khá an toàn. Bất quá... Chúng ta vẫn phải tới Liễu gia nhìn xem, nếu như có thể lập tức gia nhập Liễu gia, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Lục Ly biết Liễu gia ở đâu, ở trong phủ đệ lớn nhất của Vũ Lăng Thành. Hắn gật đầu dìu Lục Linh đi, Lục Linh đi một chút, lại mở miệng nói:
- Lục Ly, nếu như có thể gia nhập Liễu gia, ngươi phải lựa chọn trở thành khách khanh của Liễu gia, không thể gia nhập Ngoại đường.
- A?
Lục Ly sờ lên đầu, có chút không hiểu ý tứ của Lục Linh.
Hắn vẫn hiểu một ít về đại gia tộc, Liễu gia Triệu gia Lỗ gia thậm chí tất cả đại gia tộc của Bắc Mạc, quy cách đều không khác mấy.
Đại gia tộc cơ bản đều chia làm Nội đường, Ngoại đường và Khách đường.
Nội đường là võ giả bản tộc, tài nguyên nhiều nhất, quyền thế lớn nhất, là lực lượng trung kiên nhất của gia tộc. Ngoại đường là mời chào cường giả bên ngoài, tỉ như Hồng lão và rất nhiều hộ vệ khác của Liễu gia, tất cả thuộc về Ngoại đường. Bọn hắn phụ thuộc Liễu gia, thay Liễu gia làm việc chinh chiến, dựa theo thực lực địa vị và chiến công mà từ Liễu gia đạt được bổng lộc và tài nguyên đối ứng.
Còn Khách đường, người trong đó đều là khách khanh, trên danh nghĩa thuộc về gia tộc này, hành động lại cực kỳ tự do. Bình thường không cần làm việc thay gia tộc, chỉ có ở thời khắc mấu chốt mới xuất động.
Khách khanh ở các đại gia tộc địa vị khá thấp, có thể lấy được tài nguyên và bổng lộc vô cùng ít ỏi, trừ khi là khách khanh cường đại.
Bởi vì khách khanh có thể rời khỏi gia tộc bất cứ lúc nào, cũng không bị ước thúc và quản chế.
Vì vậy bất kỳ gia tộc nào cũng sẽ không tốn số lớn tài nguyên bồi dưỡng khách khanh, vạn nhất bồi dưỡng xong, hắn quay người phủi mông rời đi thì sao? Đây là còn chưa nói đối phương gia nhập gia tộc đối địch?
Địa vị của khách khanh ở gia tộc cực kỳ thấp, nếu như Lục Ly gia nhập Liễu gia trở thành khách khanh, Liễu gia không có khả năng coi trọng Lục Ly, càng không có khả năng bồi dưỡng hắn. Thậm chí... Lục Ly xảy ra chuyện, tỉ như Địch Bá muốn giết hắn, Liễu gia cũng có thể sẽ không giúp hắn.
Lục Ly và Lục Linh ở Địch Long bộ lạc đại khai sát giới, đến Vũ Lăng Thành vốn là tìm kiếm Liễu gia che chở. Hiện tại Lục Linh lại bảo hắn trở thành khách khanh? Bảo Lục Ly làm sao có thể không nghi hoặc.
- Tỷ tỷ...
Lục Ly muốn giải thích, Lục Linh lại khoát tay nói:
- Đệ không cần nhiều lời, ta biết lo lắng của đệ. Nhưng đệ nhất định phải nhớ kỹ, về sau đệ gia nhập bất kỳ gia tộc hay thế lực nào, đều chỉ có thể làm khách khanh, không thể gia nhập Ngoại đường. Bởi vì... đệ có chuyện trọng yếu hơn phải làm, không thể thời gian dài lưu lại ở trong những thế lực kia. Còn nữa, những tiểu gia tộc này, không xứng để đệ hiệu lực.
- Không xứng?
Lục Ly kinh ngạc, hắn tính là gì a? Liễu gia có thể thu hắn đã không tệ rồi, Lục Linh lại còn nói không xứng? Đường đường bá chủ Vũ Lăng Thành, ở trong miệng Lục Linh lại là tiểu gia tộc?
- Đúng vậy, không xứng!
Lục Linh chăm chú gật đầu, nàng trầm mặc một chút mới nói:
- Thân phận của đệ rất bất phàm, loại tiểu gia tộc này không có tư cách để đệ hiệu lực. Cụ thể về sau ta sẽ nói cho đệ biết, đi Liễu gia trước đi.
- Thân phận bất phàm?
Lục Ly sờ đầu, càng không hiểu ra sao, bất quá giờ phút này hắn không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể mang theo đầy nghi hoặc tiến lên.
Các con đường trong thành đều rất ồn ào, bởi vì thú triều, nội thành không quá bình tĩnh. Bất quá cường giả của các gia tộc siêu cấp ra tay, nghe nói thú triều bị trấn áp, nên nội thành không có xuất hiện hỗn loạn quá lớn.
Đi gần nửa canh giờ, Lục Ly rốt cục dẫn Lục Linh đi tới quảng trường phương bắc, trước một phủ đệ xa hoa uy nghi.
- Đi đi, người không liên quan không được đến gần!
Lục Ly và Lục Linh ăn mặc bần hàn, hơn nữa đều không phải võ giả, hai hộ vệ Liễu gia lập tức khu trục.
Lục Ly đi lên chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Ly, Di tiểu thư nói ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng, nàng nói có thể tiến cử ta gia nhập Liễu gia, đây là chiến đao mà Di tiểu thư đưa cho ta.
Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, hộ vệ nhìn thoáng qua, lại liếc nhìn Lục Ly vài lần, khoát tay nói:
- Di tiểu thư không có nhà, ba ngày sau mới trở về, ba ngày sau ngươi lại đến đi.
- Ba ngày?
Lục Ly hơi biến sắc, ba ngày sau sợ là Địch Bá đã dẫn người đánh tới Vũ Lăng Thành rồi?
Di tiểu thư không ở đây, Liễu Vũ khẳng định cũng không ở trong thành, dù sao cũng là thống lĩnh của Ngân Lang chiến đội. Lục Ly nhìn Lục Linh, nàng nháy mắt ra hiệu Lục Ly rời đi trước.
- Đi khách sạn nghỉ lại trước đã!
Lục Linh chỉ một khách sạn xa hoa ở phía đông quảng trường, Lục Ly nhìn mấy lần, có chút ngượng ngùng nói:
- Tỷ, khách sạn kia rất đắt, nghe nói một đêm tới mười miếng vàng lá, chúng ta đổi nhà khác đi.
- Mắc thì sao? Còn quan trọng hơn mạng sao?
Lục Linh lạnh giọng nói:
- Khách sạn này ở phụ cận Liễu gia, rõ ràng là sản nghiệp của Liễu gia, coi như Địch Bá tìm đến cũng không dám làm loạn. Ở ba ngày mà thôi, những năm này góp nhặt vàng lá xem như đủ dùng, đi thôi.
Chương 33 Huyền lực
Những năm này Lục Ly đánh chết không ít dã thú và Huyền thú cấp thấp, tới Vũ Lăng Thành bán đổi lấy khá nhiều vàng lá, Lục Linh luôn bớt ăn bớt mặc, ngược lại tích trữ được chút tiền.
Hai người đi tới khách sạn kia, tiểu nhị có chút hoài nghi nhìn hai người, thẳng đến Lục Linh từ trong bao móc ra một bọc vàng lá, hắn mới mặt mày hớn hở dẫn đường.
Mở hai gian phòng tốt nhất, Lục Linh trở về phòng cất đồ xong, lại dẫn Lục Ly ra khách sạn. Ở trong một cửa hàng mua cho Lục Ly hai bộ võ sĩ bào hoa lệ, mình cũng mua hai bộ trường bào coi như xinh đẹp.
- Người đẹp vì lụa, đi Liễu gia cũng không thể để cho người khác xem nhẹ.
Lục Linh giải thích, trở về bảo Lục Ly tắm rửa sạch sẽ, thay võ sĩ bào mới. Sau khi Lục Ly thay xong, Lục Linh quan sát tỉ mỉ vài lần, gật đầu cười nói:
- Quả nhiên là người đẹp vì lụa, tương lai đệ đệ ta có thể mê chết một đám tiểu thư đại gia tộc.
Tướng mạo của Lục Ly có chút giống Lục Linh, ngũ quan duyên dáng, hình thể hoàn mỹ, bất quá luôn ở trong sơn dã, nên làn da hơi thô ráp. Hiện tại mặc võ sĩ bào hoa lệ, lập tức lộ ra tuấn tú phi phàm, dã tính trong xương khiến hắn lộ ra mấy phần thành thục, rất có nam nhân vị.
Lục Linh thay trường bào mới, cũng đẹp hơn rất nhiều, đáng tiếc một cái chân bị què, khuôn mặt bị lụa mỏng che khuất, nếu không sẽ đẹp đến khiến người lóa mắt.
Hai người xuống dưới đại sảnh ăn cơm, sau đó Lục Linh gọi Lục Ly trở về phòng. Sau khi trở về, Lục Linh từ trong bao lấy ra một ít thuốc bột màu trắng, để vào nước sạch quấy quấy, đưa cho Lục Ly nói:
- Uống đi.
- Đây là cái gì...
Lục Ly nghe được một mùi lạ, nghĩ tới nước trà buổi sáng Lục Linh cho hắn uống, hắn nhăn mày hỏi:
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ lại chuẩn bị đốt nhà? Nơi này là sản nghiệp của Liễu gia nha.
- Nghĩ gì thế?
Lục Linh trừng Lục Ly một cái, giải thích nói:
- Đây là giải độc, uống cái này đệ có thể tu luyện huyền lực rồi.
- A?
Lục Ly nháy nháy mắt, sau đó tỉnh ngộ, khϊế͙p͙ sợ nhìn Lục Linh nói:
- Tỷ, đệ không thể tu luyện huyền lực, là bởi vì trúng độc?
- Không sai!
Lục Linh cực kỳ khẳng định nói:
- Hơn nữa đệ trúng độc, là ta tự mình hạ! Năm sáu tuổi ta liền hạ độc, nếu không đệ đã sớm tu luyện huyền lực rồi.
- Cái gì?
Lục Ly chấn động, ánh mắt kinh ngạc, hắn không hoài nghi Lục Linh muốn hại hắn, chỉ là không rõ vì sao Lục Linh lại làm như vậy mà thôi.
- Ta không hạ độc, để đệ tu luyện ra huyền lực, tỷ đệ chúng ta đã sớm chết rồi!
Lục Linh thở dài nói:
- Ta hoài nghi ông ngoại chết, là do Địch Bá cùng mấy lão gia hỏa kia gây ra. Thời điểm đưa thi thể ông ngoại về, ta rõ ràng nhớ kỹ ánh mắt Địch Bá nhìn tỷ đệ chúng ta có sát khí, nếu không có Lục thúc công, chỉ sợ chúng ta đã bị trảm thảo trừ căn...
- Đệ suy nghĩ một chút, nếu như từ nhỏ đệ liền tu luyện ra huyền lực, thiên tư phi phàm, sau khi lớn lên nhất định có thể trở thành võ giả cường đại. Đến lúc đó tra ra nguyên nhân ông ngoại chết, có thể báo thù hay không? Địch Bá làm sao có thể nuôi hổ gây họa? Một khi đệ tu luyện ra huyền lực, tỷ đệ chúng ta chỉ có một con đường chết.
- Ta từ trong cổ tịch mà phụ thân lưu lại, phát hiện một loại dược thảo, đồng thời còn tìm được, dược thảo này vô hại với người, chỉ là để ngươi không cách nào tu luyện ra huyền lực. Hiện tại giải độc, đệ có thể tu luyện ra huyền lực rồi.
Lục Linh giải thích xong, Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ.
Trước kia Lục Linh nói sau khi hắn thức tỉnh huyết mạch, có thể lập tức tu luyện ra huyền lực, hắn còn tưởng huyền lực có quan hệ với thức tỉnh huyết mạch. Hiện tại mới hiểu mình không cách nào tu luyện ra huyền lực, là bị tỷ tỷ dùng độc dược hạn chế.
Hắn không chỉ không trách cứ Lục Linh, ngược lại đau lòng nhìn nàng, nức nở nói:
- Tỷ, những năm này khổ tỷ rồi.
Từ nhỏ đã không có cha mẹ, Lục Linh bốn tuổi ôm Lục Ly trong tã lót, gian khổ sống sót. Bốn tuổi biết cái gì? Có thể làm cái gì? Lục Linh còn phải đề phòng tộc nhân trảm thảo trừ căn.
Mười bốn tuổi xém chút bị người cưỡng gian, gãy chân, một người từ trong hoang sơn dã lĩnh bò về. Sau khi trở về còn không chỗ giải oan, tất cả đau khổ một người tiếp nhận, tất cả ủy khuất nuốt vào trong bụng, không nói với Lục Ly nửa câu, một người yên lặng ɭϊếʍƈ láp vết thương...
- Không khổ!
Trên mặt Lục Linh lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đưa tay khẽ vuốt khuôn mặt của Lục Ly, nhẹ nhàng nói:
- Lục Ly, chúng ta là con cháu Lục gia, người Lục gia chảy mồ hôi chảy máu lại không thể rơi lệ. Chỉ có kẻ yếu mới sẽ rơi lệ, mới có thể phàn nàn ông trời bất công, cường giả sẽ yên lặng tiếp nhận tất cả, dựa vào hai tay của mình dẹp yên trắc trở, một người muốn cường đại, đầu tiên tâm của ngươi nhất định phải cường đại, hiểu không?
- Ừm!
Lục Ly nặng nề gật đầu, hắn nắm tay Lục Linh, trịnh trọng nói:
- Tỷ tỷ, đệ nhất định sẽ cố gắng trở thành cường giả, sẽ không để tỷ bị chút thương tổn và ủy khuất. Đệ nhất định sẽ tìm tới linh dược tốt nhất chữa lành chân của tỷ, đệ sẽ để tỷ được sống cuộc sống tốt, tin tưởng ta.
- Tỷ tin tưởng đệ, đệ đệ của ta tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả khinh thường bát phương.
Lục Linh gật đầu, sau đó đưa ly nước qua nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả, đệ trước giải độc tu luyện ra huyền lực đi. Huyền lực là căn bản của võ giả, đệ tu luyện ra huyền lực, gia nhập Liễu gia sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
- Vâng!
Lục Ly uống ly nước, Lục Linh chờ hắn uống xong mới nói:
- Ngồi xếp bằng, khu trừ tạp niệm, tĩnh tâm cảm ứng huyền khí trong thiên địa, hấp thu nhập thể, ngưng tụ huyền lực.
Lục Ly ngồi xếp bằng, khu trừ tạp niệm tiến vào trạng thái không linh, toàn tâm đi cảm ứng huyền khí thiên địa trong thiên địa.
Biện pháp tu luyện huyền lực rất đơn giản, toàn bộ Bắc Mạc đều phổ cập, chỉ cần tư chất không tệ, đều có thể tu luyện ra huyền lực. Lục Ly sớm đã biết phương pháp, những năm này cũng thử rất nhiều lần.
Chương 34 Thần miếu
Từ nơi sâu xa, hắn cảm ứng được giữa thiên địa có một ít hạt lấm ta lấm tấm, hắn biết cái kia chính là huyền khí, lập tức thông qua minh tưởng, lặng yên hấp dẫn bọn nó tới gần.
Nhân thể trời sinh có lực hấp dẫn với huyền khí, những lấm ta lấm tấm kia tới gần thân thể Lục Ly, chui vào trong thân thể của hắn.
Lục Ly bắt đầu nghĩ biện pháp lưu lại những huyền khí kia, ngưng tụ thành huyền lực, mới đầu vẫn giống như trước đây, căn bản không có cách ngưng tụ.
Sau nửa canh giờ, trong thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một tia khí lưu yếu ớt, khí lưu kia chậm rãi chảy ở trong gân mạch, khiến toàn thân hắn cực kỳ thoải mái, tựa như uống rượu ngon.
- Huyền lực!
Lục Ly mở to mắt, ngạc nhiên nói:
- Tỷ tỷ, đệ tu luyện ra huyền lực rồi.
- Ha ha...
Lục Linh không chút kỳ quái, nàng từ tốn nói:
- Đệ là nhi tử của Lục Nhân Hoàng, nếu như ngay cả đệ cũng không thể tu luyện ra huyền lực, thì toàn bộ Bắc Mạc không người có thể tu luyện ra huyền lực.
- Lục Nhân Hoàng?
Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe được danh tự này, hắn bị cái tên kia dọa sợ.
Huyền Vũ, Thần Hải, Hồn Đàm, Mệnh Luân, Bất Diệt, Quân Hầu, Nhân Hoàng!
Nhân Hoàng là hoàng giả trong nhân tộc, trong lịch sử Bắc Mạc, bất cứ Nhân Hoàng nào xuất hiện, đều có thể nhất thống Bắc Mạc, thành lập một vương triều cường đại, cương vực bát ngát giẫm ở dưới chân mình, ức vạn cường giả cúi đầu nghe lệnh, kia là chí tôn, tuyệt đại thiên kiêu trong nhân tộc.
Lại có người dám lấy tên là Lục Nhân Hoàng?
Hắn không sợ bị cường giả nghe nói sẽ phái người chém giết? Dù sao đây chính là phạm vào kiêng kỵ. Khinh nhờn Nhân Hoàng chí tôn, thiên địa bất dung. Đừng nói lấy tên Lục Nhân Hoàng, cho dù có người vũ nhục các đời Nhân Hoàng, sợ là các đại gia tộc biết rõ cũng sẽ vạn dặm truy sát?
- Thân phận của đệ rất bất phàm?
Lục Ly nghĩ tới Lục Linh từng nói, đột nhiên nội tâm dâng lên một suy nghĩ to gan. Chẳng lẽ hắn là nhi tử của cường giả Nhân Hoàng? Bất quá nghĩ lại, trăm năm qua tựa hồ Bắc Mạc chưa từng xuất hiện cường giả Nhân Hoàng nha?
- Đừng suy nghĩ nhiều.
Lục Linh nhìn thấy thần sắc của Lục Ly, đứng lên nói:
- Chỉ cần đệ thức tỉnh huyết mạch, ta sẽ nói cho đệ biết tất cả. Hiện tại chúng ta nhất định phải đi thần miếu, nhìn xem khi nào có thể mở ra tế đàn huyết mạch. Chỉ cần thức tỉnh huyết mạch, Liễu gia nhất định sẽ xem đệ như tổ tông.
- Ngô...
Lục Ly cảm giác bí ẩn trên người hắn càng ngày càng nhiều, nhưng hết lần này tới lần khác Lục Linh không chịu nói. Cũng may hắn đã đến vạn cân cự lực, tùy thời có thể thức tỉnh huyết mạch, nên không cần quá nôn nóng.
Bất cứ lúc nào Địch Bá cũng sẽ dẫn người tiến vào Vũ Lăng Thành, mặc dù ở trong khách sạn của Liễu gia, Lục Ly cũng cảm giác không an toàn, hắn nhanh chóng đứng dậy theo Lục Linh ra ngoài.
...
Thần miếu ở phía nam quảng trường, đối ứng với phủ thành chủ, tất cả thành trì đều có thần miếu, dùng để thức tỉnh huyết mạch.
- Tỷ tỷ, thức tỉnh huyết mạch cần cái gì không? Tỉ như vàng lá!
Vừa đi về phía thần miếu, Lục Ly vừa dò hỏi. Hắn hoàn toàn không hiểu thần miếu. Trước kia chỉ ở xa nhìn mấy lần, bởi vì thần miếu một mực đóng chặt đại môn, thần thần bí bí, cảm giác có chút âm trầm kinh khủng, hắn không dám tới gần.
Ở Bắc Mạc, tất cả võ giả đều muốn thức tỉnh huyết mạch, thành chiến sĩ huyết mạch cường đại nhất.
Đệ tử đại gia tộc, còn có thanh niên các bộ lạc đều muốn thức tỉnh huyết mạch, nghe nói đám người Địch Hỏa cũng tới thử qua. Lục Ly nghĩ nếu như ai cũng có thể đến, không cần bất kỳ điều kiện gì, người thần miếu sẽ không mệt chết chứ? Dù sao Vũ Lăng Quận nhiều người như vậy.
- Cái gì cũng không cần!
Lục Linh cực kỳ xác định nói:
- Chỉ cần đệ có thể đẩy cửa chính của thần miếu ra, thì chứng minh đệ có hi vọng thức tỉnh huyết mạch, người thần miếu sẽ an bài đệ đi thức tỉnh huyết mạch.
- A nha!
Lục Ly nhìn về phía miếu cổ, ngôi miếu này rất cổ xưa, lại không chút đổ nát. Thần miếu đen kịt, cửa chính có sáu cây cột lớn, phía trên điêu khắc minh văn thần bí, bốn vách tường cũng có minh văn thần bí, miếu thờ không lớn, khắp nơi lộ ra thần bí và quỷ dị.
Bất luận kẻ nào đi ngang qua đều có thể nhìn thấy ngôi miếu này, người đi đường và võ giả trên quảng trường đều tập mãi thành thói quen, nên căn bản không ai chú ý và quan sát.
Lục Ly dẫn Lục Linh từng bước một đi đến cách miếu thờ mười mét, Lục Linh ngừng lại, mỉm cười cổ vũ Lục Ly:
- Đi đi, mở ra cửa chính của thần miếu, thế giới mới sẽ lập tức rộng mở cho đệ.
Lục Ly nhìn Lục Linh, lòng tin cực kỳ mãnh liệt, hắn chậm rãi đi đến thần miếu, người đi đường ở phụ cận bị Lục Ly hấp dẫn, nhìn thấy hắn lớn tuổi như thế, đều có chút đùa cợt.
Huyết mạch thức tỉnh bình thường ở chừng sáu tuổi, những đệ tử đại gia tộc hoặc bộ lạc kia, hàng năm mỗi tháng đều sẽ tổ chức một nhóm hài đồng tròn sáu tuổi đến đây thức tỉnh, nghe nói sáu tuổi là thời điểm thức tỉnh huyết mạch tốt nhất.
Hàng năm Vũ Lăng Thành có ít nhất mấy ngàn hài đồng tiến đến đẩy cửa chính của thần miếu, nhưng có thể vào chỉ vài người, hơn nữa những năm này coi như hài tử đi vào được, cũng không có thức tỉnh một người.
Lục Ly đã mười bốn mười lăm tuổi, lại còn vọng tưởng thức tỉnh huyết mạch?
Không nhìn người đi đường, Lục Ly kiên định đi đến cửa chính của thần miếu, càng ngày càng nhiều người đi đường bị hấp dẫn, toàn bộ đều quăng tới ánh mắt đùa cợt, muốn nhìn Lục Ly làm trò cười.
Đi đến cửa chính thần miếu, nhìn hai đại môn đen kịt, Lục Ly hít một hơi thật dài, duỗi tay đẩy tới.
- Ông!
Cửa chính sáng lên, tựa hồ minh văn sống lại. Đại môn này rõ ràng có cấm chế, nếu không người người đều có thể đẩy ra.
- Chi chi...
Một thanh âm rất nhỏ vang lên, hai cánh cửa lớn mở ra, trong mắt Lục Ly lóe sáng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lục Linh, nàng khẽ gật đầu, tựa hồ hết thảy đều ở trong dự liệu.
Chương 35 Chiến Thần Đồ Lục
- Xoạt!
Quảng trường lập tức xôn xao, một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi lại còn có thể đẩy được cửa thần miếu, chẳng lẽ lúc hắn sáu tuổi không có tới thức tỉnh huyết mạch?
Lục Ly đúng là chưa từng tới, người Địch Long bộ lạc không có dẫn hắn đến, trước kia Lục Linh cũng không đề cập qua, chỉ nhắc hắn tôi thể.
Sa sa sa!
Trong thần miếu vang lên tiếng bước chân, một lão giả khô gầy chậm rãi bước tới. Đi đến bên cửa lớn, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Ly, mở miệng nói:
- Ngươi đẩy được cửa chính của thần miếu, thu được cơ hội mở ra tế đàn huyết mạch, nửa tháng sau có thể tới, đến lúc đó sẽ giúp ngươi mở nghi thức thức tỉnh, có thể thức tỉnh hay không, thì nhìn vận mệnh của ngươi.
Lão giả nói xong, nhẹ nhàng vỗ cửa chính, cửa chính chậm rãi đóng lại, minh văn không còn lập loè hào quang, khôi phục bộ dáng lúc đầu.
Lục Ly sải bước đi trở về, rất nhiều người hiếu kỳ đánh giá hắn, bất quá lại không có ai đặc biệt để ý. Dù sao hàng năm hài đồng có thể đẩy ra thần miếu cũng không ít, nhưng vô số người hi vọng đi vào, cuối cùng đều thất vọng trở ra. Đừng nói huyết mạch tam phẩm trở lên, coi như huyết mạch nhất phẩm cũng không có người thức tỉnh.
Nửa tháng!
Trở lại khách sạn, sắc mặt của Lục Ly và Lục Linh đều rất ngưng trọng, nửa tháng nhìn như rất ngắn, nhưng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện.
Kế hoạch ban đầu của Lục Linh, là Lục Ly thức tỉnh huyết mạch cường đại, coi như gia nhập Liễu gia trở thành khách khanh, cũng sẽ được coi trọng, xem như tổ tông cúng bái. Bây giờ còn có nửa tháng, Địch Bá tuyệt đối sẽ dẫn người đến Vũ Lăng Thành, trừ khi Lục Ly gia nhập Ngoại đường của Liễu gia, nếu không Liễu gia rất có thể sẽ không ra mặt giúp hắn.
Gia nhập Ngoại đường của Liễu gia?
Đây là sự tình Lục Linh tuyệt đối không cho phép, nàng một đường trầm mặc trở lại khách sạn, cuối cùng nói với Lục Ly:
- Lục Ly, ba ngày này đệ toàn lực tu luyện huyền lực, tranh giành đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ, như vậy Liễu gia mới có thể coi trọng đệ.
- Huyền Vũ cảnh trung kỳ? Làm sao có thể?
Trên trán Lục Ly tràn đầy hắc tuyến, hắn mới vừa tu luyện ra huyền lực, chính là Huyền Vũ cảnh sơ kỳ, ba ngày để hắn từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ tu luyện tới trung kỳ? Cái này xác định không phải là người si nói mộng?
Địch Hỏa thiên tư tốt nhất Địch Long bộ lạc, hắn từ tu luyện ra huyền lực đến đột phá Huyền Vũ cảnh trung kỳ, hình như hao tốn ba năm? Còn Địch Hổ, chín tuổi tu luyện ra huyền lực, đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ lại tốn hơn sáu năm, Lục Linh lại muốn Lục Ly ở trong ba ngày hoàn thành...
- Người khác có lẽ không có cách, nhưng đệ lại có khả năng!
Lục Linh từ trong bao lấy ra một quyển sách, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Ly xé tờ thứ nhất ra, ở giữa trang sách kẹp một trang sách mỏng vàng óng. Nàng đưa qua trịnh trọng nói:
- Âm thầm ghi nhớ tâm pháp trong này, sau đó lập tức hủy đi!
- Đây là... Phụ thân lưu lại?
Trong mắt Lục Ly lóe lên hào quang, những sách này đều là phụ thân hắn lưu lại, trang sách kia khẳng định cũng vậy. Hắn nhận lấy liếc nhìn, rất nhanh hô hấp trở nên gấp rút.
- Chiến Thần Đồ Lục tầng thứ nhất!
Trên trang sách chỉ có mười mấy chữ, hơn nữa ghi chỉ là một tầng khẩu quyết, danh tự cực kỳ bá khí, phía trên mỗi một chữ nhỏ đều nắm giữ ma lực quỷ dị khó lường, để cho nội tâm Lục Ly khuấy động, huyết dịch sôi trào.
- Đây là pháp môn tu luyện đặc thù của Lục gia chúng ta, bất quá phụ thân chỉ để lại pháp môn tầng thứ nhất, mặc dù là tầng thứ nhất, lại đủ để đệ tu luyện tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong!
Lục Linh nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, đệ nhất định phải nhớ kỹ, thứ này tuyệt đối không thể ngoại truyền, cho dù chết cũng không thể nói.
- Phụ thân đến cùng có lai lịch gì?
Lục Ly đầu đầy nghi hoặc, nhìn tình huống Lục Linh là sẽ không nói, hắn chỉ có thể mang theo trang sách trở về phòng. Cẩn thận tính toán mười mấy chữ nhỏ trong trang sách, xác định nhớ kỹ toàn bộ, mới ném trang sách vào trong lò lửa đốt.
- Tu luyện!
Lục Ly cố gắng bình phục tâm tình kích động, ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện, tu luyện Huyền Vũ cảnh rất đơn giản, giống như tu luyện huyền lực cơ sở, ở Bắc Mạc người người đều biết.
Bất quá...
Biết là một chuyện, có thể tu luyện ra huyền lực hay không, tu luyện nhanh chậm lại phải nhìn thiên phú.
Bắc Mạc có một câu chí lý... người thành công cần tám thành cố gắng, còn một thành thiên phú, một thành vận khí, trong đó hai thành cuối cùng lại quan trọng nhất.
Thiên phú, chính là thể chất!
Ngươi tu luyện không ra huyền lực, làm sao có thể trở thành cường giả? Người khác ba tuổi có thể tu luyện huyền lực, năm sáu tuổi thức tỉnh huyết mạch ngũ lục phẩm, coi như ngươi cố gắng cả đời cũng không bằng người khác tu luyện một năm!
Lời này rất tàn khốc, nhưng lại là sự thật!
Đương nhiên, chăm chỉ là cơ sở, coi như thiên phú lại cao, nếu như không chăm chỉ cũng sẽ bị võ giả thiên phú thấp chăm chỉ đuổi kịp, không cách nào trở thành cường giả khinh thường bát phương.
Tu luyện Huyền Vũ cảnh, một là tích lũy huyền lực, hai là thông qua huyền lực đả thông mười hai chủ mạch. Sau khi đả thông mười hai chủ mạch, huyền lực dồi dào, có thể quán thông tất cả kinh mạch, kia chính là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, có thể ngưng tụ Thần Hải, đột phá Thần Hải cảnh.
Cảnh giới Huyền Vũ cảnh này rất khảo nghiệm thiên phú, cũng chính là thể chất.
Đương nhiên, nếu như là đệ tử đại gia tộc, nắm giữ vô số tài nguyên, tỉ như từ nhỏ đã dùng dược thảo trân quý ngâm mình, dùng linh dược cải thiện thể chất, hắn tu luyện tự nhiên sẽ nhanh hơn.
Thể chất tốt, thiên phú biến thái thể hiện ở hai điểm!
Thứ nhất, tu luyện huyền lực cực kỳ nhanh, người khác tu luyện một tháng mới có thể tích lũy mười sợi, hắn chỉ cần một canh giờ, đây chính là thiên phú biến thái. Còn có một điểm là kinh mạch, mỗi người lúc sinh ra, trong cơ thể đều có tạp chất, đều không tinh huần, trong kinh mạch lại có vật tắc nghẽn, ảnh hưởng huyền lực lưu thông.
- Còn nữa... chúng ta sẽ đi điều tra sự tình của ông ngoại ta năm đó, nếu thật có quan hệ tới bộ lạc các ngươi, tất cả người tham dự vào, ta cam đoan một cái cũng sẽ không lưu lại. Mặt khác, đối đãi Lục thúc công thật tốt, nếu ai dám giận chó đánh mèo, chỉ cần tỷ đệ chúng ta không chết, ngày sau tất diệt toàn gia của hắn!
Sau khi Lục Linh nói xong, quay người chống quải trượng bước đi, Lục Ly vội vàng đỡ lấy nàng rời đi, mọi người đều cảm giác toàn thân rét run.
Trước khi Lục Linh nói, bọn hắn có thể coi như trò đùa, nhưng hôm nay qua đi, không ai còn dám khinh thường nữ tử này nữa, còn có Lục Ly không tu luyện ra huyền lực kia.
Nhìn hai tỷ đệ đi xa, một lão giả trong mắt chảy xuống lão lệ, mặt mũi tràn đầy hối hận thì thào:
- Họa hôm nay, chính là kiếp số. Chúng ta vốn không nên đối đãi tỷ đệ bọn hắn như thế, năm đó lại càng không nên làm ra chuyện tày đình kia. Con gái của Lục Nhân Hoàng, làm sao có thể là phế vật được?
- Lão thập nhất, ngươi nói bậy bạ gì đó?
Một lão giả khác khiển trách:
- Hai tiểu tạp chủng này là Bạch Nhãn Lang, năm đó chúng ta nên trảm thảo trừ căn, nếu không sẽ không có họa hôm nay. Việc này chỉ có thể mau chóng đi thông tri tộc trưởng, lập tức đuổi giết tỷ đệ bọn hắn, trong Vũ Lăng Thành không thể động võ, tiến vào thành sẽ rất phiền toái.
- Sợ cái gì?
Một lão giả hừ lạnh:
- Vũ Lăng Thành đúng là không thể động võ, đây là quy củ Liễu gia lập xuống. Nhưng lúc này không thể so với ngày xưa, Liễu gia gặp phải tai kiếp, thực lực đại tổn, hiện tại Triệu gia đã có thể chống lại Liễu gia. Bá nhi là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, muốn chém giết tỷ đệ bọn hắn không phải dễ như trở bàn tay sao?
- Đúng đúng đúng!
Một lão giả gật đầu nói, sau đó nhìn đám người Địch Lô quát:
- Mấy người các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Lập tức đi tìm tộc trưởng bẩm báo, bảo hắn phái người truy sát hai tạp chủng kia.
- Vâng!
Địch Lô mang theo hai người phóng đi, lấy tốc độ nhanh nhất tiến về Hàn Băng Thâm Uyên...
Trong hoang dã, Lục Ly cõng Lục Linh lao nhanh, vừa rồi không có cảm thấy cái gì, hiện tại Lục Ly lại cảm giác cả người rét run. Hắn giết ba người, này là lần đầu tiên giết người, hắn cảm giác đầu óc có chút quay cuồng.
Lục Linh cũng không có an ủi hắn, bất kỳ võ giả nào cũng cần trải qua cửa này, Lục Ly cần tự mình hóa giải vấn đề trong lòng. Trên thực tế mặc dù Lục Linh một mực biểu hiện bình tĩnh, nhưng nói thế nào nàng cũng là một nữ tử yếu đuối, nội tâm cũng khó có thể bình phục.
Hai tỷ đệ trầm mặc lao nhanh ở trong sơn đạo, trên đường quả nhiên rất an toàn, hai người chạy hơn hai mươi dặm, cũng không có gặp bất kỳ một con Huyền thú hay dã thú nào.
- Nghỉ ngơi một lát đi, bên kia có con sông, đi tắm rửa thay quần áo, nếu không làm sao vào Vũ Lăng Thành?
Lục Linh mở miệng nói, Lục Ly tỉnh ngộ lại, chạy về phía sông nhỏ, hắn để Lục Linh xuống bên bờ sông, vốc nước lạnh lên rửa mặt.
Lục Linh từ trong bao lấy ra một bộ áo bào sạch sẽ đưa qua, nhẹ nhàng nói:
- Có phải cảm thấy rất khó chịu không? Đây là quá trình nhất định phải trải qua, ở Bắc Mạc chính là tàn khốc như vậy. Một khi đệ bước vào cánh cửa võ đạo, thì không thể quay đầu. Hoặc thẳng tới mây xanh, hoặc chôn xương hoang dã, đệ không có con đường thứ ba. Hôm nay đệ không giết bọn hắn, chết chính là chúng ta!
Lục Ly thở ra một hơi dài, quay đầu miễn cưỡng cười một tiếng, gật đầu nói:
- Tỷ tỷ, đệ hiểu, tỷ không cần lo lắng.
Lục Ly cởi trường bào, nhảy xuống sông rửa sạch người, sau đó lấy áo bào thay đổi. Lục Linh lau vết máu trên người, ánh mắt nàng nhìn về phía tây bắc nói:
- Đi thôi, mau chóng tới Vũ Lăng Thành, vào thành sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Đám người Địch Bá ở Hàn Băng Thâm Uyên, coi như nhận được tin tức lập tức truy sát, thời gian ngắn cũng đuổi không kịp. Đương nhiên vẫn phải cẩn thận một chút, hiện tại Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, phải lập tức tới Vũ Lăng Thành gia nhập Liễu gia.
Liễu gia là bá chủ của Vũ Lăng Thành, nếu Lục Ly gia nhập Liễu gia, Địch Bá muốn động hắn cũng phải suy nghĩ một phen. Lại nói Lục Ly sắp thức tỉnh huyết mạch, tu luyện huyền lực, đến lúc đó nhất định sẽ được Liễu gia coi trọng, trừ khi Địch Bá muốn bị Liễu gia truy sát, bằng không sẽ không dám tìm hắn gây sự.
Nghĩ tới đây, Lục Ly hơi buông lỏng, cõng tỷ tỷ nhanh chân chạy đi. Trên đường rất an toàn, cũng không có Huyền thú gì, xem ra thú triều đã bị trấn áp rồi.
...
Vũ Lăng Thành cách Địch Long bộ lạc hơn trăm dặm, đường núi khó đi, cũng may tốc độ của Lục Ly rất nhanh, cõng Lục Linh chạy đến lúc xế chiều thì tới ngoại thành.
Lục Ly tới Vũ Lăng Thành rất nhiều lần, trước kia hắn săn giết dã thú, đạt được linh tài đều sẽ đến Vũ Lăng Thành bán, coi như quen thuộc nơi này.
Vũ Lăng Thành là quận thành, quản lý mười tiểu trấn và gần trăm bộ lạc phạm vi ngàn dặm, trăm vạn nhân khẩu. Thành trì rất lớn, chiếm diện tích mười dặm. Bên ngoài có tường thành nguy nga cao ngất, giờ phút này trên tường thành còn có thành vệ quân, người mặc chiến giáp màu đen của Liễu gia, uy phong lẫm liệt.
Ngoài cửa thành có mấy thành vệ quân, kiểm tra người đi đường ra vào, Lục Ly để tỷ tỷ xuống, dắt tay Lục Linh đi vào nội thành.
- Chờ một chút!
Lục Linh từ trong bao lấy ra lụa trắng che mặt, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng từng đưa tới rất nhiều tai họa, chân cũng vì vậy mà què, tới Vũ Lăng Thành, nàng càng không muốn gây chuyện.
- Dừng lại!
Hai quân sĩ đi tới, có chút đề phòng nhìn Lục Ly nói:
- Vì sao trên người ngươi có mùi máu tươi nồng đậm như vậy?
Mặc dù rửa sạch, nhưng mùi máu tươi trên người Lục Ly vẫn rất nồng nặc, những hộ vệ này thường ở trên vết đao ɭϊếʍƈ máu, vừa ngửi liền cảm giác được.
Lục Ly chắp tay nói:
- Bẩm đại nhân, ở nửa đường ta đánh chết mấy con dã thú, nhiễm chút máu tươi. Ta gọi Lục Ly, Liễu Vũ đại nhân và Di tiểu thư đều biết ta, cây đao này là Di tiểu thư đưa cho ta.
Chương 32 Khách khanh
Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, bọn nhìn thoáng qua liền không còn cảnh giác, trên chiến đao có tiêu ký của Liễu gia, Lục Ly có thể nói danh tự của Liễu Vũ và Di tiểu thư, hẳn sẽ không có vấn đề.
Lục Ly thu hồi chiến đao, nghĩ nghĩ lại hỏi:
- Đại nhân, Di tiểu thư có ở trong thành không? Nàng bảo ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng.
- Di tiểu thư?
Hộ vệ nhướng mày, lắc đầu nói:
- Hôm qua Di tiểu thư dẫn người đi Hàn Băng Thâm Uyên, không ở trong thành.
- Không xong...
Lục Ly biến sắc, Di tiểu thư không ở đây, hắn làm sao gia nhập Liễu gia? Không gia nhập Liễu gia, Địch Bá dẫn người truy sát đến, hắn làm sao ngăn cản?
- Trước vào thành đi.
Lục Linh nhẹ giọng nói, Lục Ly chỉ có thể mang theo nàng đi vào nội thành. Sau khi vào thành, Lục Linh nói:
- Vũ Lăng Thành không cho phép động võ, đây là quy củ do Liễu gia định, coi như khá an toàn. Bất quá... Chúng ta vẫn phải tới Liễu gia nhìn xem, nếu như có thể lập tức gia nhập Liễu gia, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Lục Ly biết Liễu gia ở đâu, ở trong phủ đệ lớn nhất của Vũ Lăng Thành. Hắn gật đầu dìu Lục Linh đi, Lục Linh đi một chút, lại mở miệng nói:
- Lục Ly, nếu như có thể gia nhập Liễu gia, ngươi phải lựa chọn trở thành khách khanh của Liễu gia, không thể gia nhập Ngoại đường.
- A?
Lục Ly sờ lên đầu, có chút không hiểu ý tứ của Lục Linh.
Hắn vẫn hiểu một ít về đại gia tộc, Liễu gia Triệu gia Lỗ gia thậm chí tất cả đại gia tộc của Bắc Mạc, quy cách đều không khác mấy.
Đại gia tộc cơ bản đều chia làm Nội đường, Ngoại đường và Khách đường.
Nội đường là võ giả bản tộc, tài nguyên nhiều nhất, quyền thế lớn nhất, là lực lượng trung kiên nhất của gia tộc. Ngoại đường là mời chào cường giả bên ngoài, tỉ như Hồng lão và rất nhiều hộ vệ khác của Liễu gia, tất cả thuộc về Ngoại đường. Bọn hắn phụ thuộc Liễu gia, thay Liễu gia làm việc chinh chiến, dựa theo thực lực địa vị và chiến công mà từ Liễu gia đạt được bổng lộc và tài nguyên đối ứng.
Còn Khách đường, người trong đó đều là khách khanh, trên danh nghĩa thuộc về gia tộc này, hành động lại cực kỳ tự do. Bình thường không cần làm việc thay gia tộc, chỉ có ở thời khắc mấu chốt mới xuất động.
Khách khanh ở các đại gia tộc địa vị khá thấp, có thể lấy được tài nguyên và bổng lộc vô cùng ít ỏi, trừ khi là khách khanh cường đại.
Bởi vì khách khanh có thể rời khỏi gia tộc bất cứ lúc nào, cũng không bị ước thúc và quản chế.
Vì vậy bất kỳ gia tộc nào cũng sẽ không tốn số lớn tài nguyên bồi dưỡng khách khanh, vạn nhất bồi dưỡng xong, hắn quay người phủi mông rời đi thì sao? Đây là còn chưa nói đối phương gia nhập gia tộc đối địch?
Địa vị của khách khanh ở gia tộc cực kỳ thấp, nếu như Lục Ly gia nhập Liễu gia trở thành khách khanh, Liễu gia không có khả năng coi trọng Lục Ly, càng không có khả năng bồi dưỡng hắn. Thậm chí... Lục Ly xảy ra chuyện, tỉ như Địch Bá muốn giết hắn, Liễu gia cũng có thể sẽ không giúp hắn.
Lục Ly và Lục Linh ở Địch Long bộ lạc đại khai sát giới, đến Vũ Lăng Thành vốn là tìm kiếm Liễu gia che chở. Hiện tại Lục Linh lại bảo hắn trở thành khách khanh? Bảo Lục Ly làm sao có thể không nghi hoặc.
- Tỷ tỷ...
Lục Ly muốn giải thích, Lục Linh lại khoát tay nói:
- Đệ không cần nhiều lời, ta biết lo lắng của đệ. Nhưng đệ nhất định phải nhớ kỹ, về sau đệ gia nhập bất kỳ gia tộc hay thế lực nào, đều chỉ có thể làm khách khanh, không thể gia nhập Ngoại đường. Bởi vì... đệ có chuyện trọng yếu hơn phải làm, không thể thời gian dài lưu lại ở trong những thế lực kia. Còn nữa, những tiểu gia tộc này, không xứng để đệ hiệu lực.
- Không xứng?
Lục Ly kinh ngạc, hắn tính là gì a? Liễu gia có thể thu hắn đã không tệ rồi, Lục Linh lại còn nói không xứng? Đường đường bá chủ Vũ Lăng Thành, ở trong miệng Lục Linh lại là tiểu gia tộc?
- Đúng vậy, không xứng!
Lục Linh chăm chú gật đầu, nàng trầm mặc một chút mới nói:
- Thân phận của đệ rất bất phàm, loại tiểu gia tộc này không có tư cách để đệ hiệu lực. Cụ thể về sau ta sẽ nói cho đệ biết, đi Liễu gia trước đi.
- Thân phận bất phàm?
Lục Ly sờ đầu, càng không hiểu ra sao, bất quá giờ phút này hắn không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể mang theo đầy nghi hoặc tiến lên.
Các con đường trong thành đều rất ồn ào, bởi vì thú triều, nội thành không quá bình tĩnh. Bất quá cường giả của các gia tộc siêu cấp ra tay, nghe nói thú triều bị trấn áp, nên nội thành không có xuất hiện hỗn loạn quá lớn.
Đi gần nửa canh giờ, Lục Ly rốt cục dẫn Lục Linh đi tới quảng trường phương bắc, trước một phủ đệ xa hoa uy nghi.
- Đi đi, người không liên quan không được đến gần!
Lục Ly và Lục Linh ăn mặc bần hàn, hơn nữa đều không phải võ giả, hai hộ vệ Liễu gia lập tức khu trục.
Lục Ly đi lên chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Ly, Di tiểu thư nói ta tới Vũ Lăng Thành tìm nàng, nàng nói có thể tiến cử ta gia nhập Liễu gia, đây là chiến đao mà Di tiểu thư đưa cho ta.
Lục Ly cầm chiến đao đưa tới, hộ vệ nhìn thoáng qua, lại liếc nhìn Lục Ly vài lần, khoát tay nói:
- Di tiểu thư không có nhà, ba ngày sau mới trở về, ba ngày sau ngươi lại đến đi.
- Ba ngày?
Lục Ly hơi biến sắc, ba ngày sau sợ là Địch Bá đã dẫn người đánh tới Vũ Lăng Thành rồi?
Di tiểu thư không ở đây, Liễu Vũ khẳng định cũng không ở trong thành, dù sao cũng là thống lĩnh của Ngân Lang chiến đội. Lục Ly nhìn Lục Linh, nàng nháy mắt ra hiệu Lục Ly rời đi trước.
- Đi khách sạn nghỉ lại trước đã!
Lục Linh chỉ một khách sạn xa hoa ở phía đông quảng trường, Lục Ly nhìn mấy lần, có chút ngượng ngùng nói:
- Tỷ, khách sạn kia rất đắt, nghe nói một đêm tới mười miếng vàng lá, chúng ta đổi nhà khác đi.
- Mắc thì sao? Còn quan trọng hơn mạng sao?
Lục Linh lạnh giọng nói:
- Khách sạn này ở phụ cận Liễu gia, rõ ràng là sản nghiệp của Liễu gia, coi như Địch Bá tìm đến cũng không dám làm loạn. Ở ba ngày mà thôi, những năm này góp nhặt vàng lá xem như đủ dùng, đi thôi.
Chương 33 Huyền lực
Những năm này Lục Ly đánh chết không ít dã thú và Huyền thú cấp thấp, tới Vũ Lăng Thành bán đổi lấy khá nhiều vàng lá, Lục Linh luôn bớt ăn bớt mặc, ngược lại tích trữ được chút tiền.
Hai người đi tới khách sạn kia, tiểu nhị có chút hoài nghi nhìn hai người, thẳng đến Lục Linh từ trong bao móc ra một bọc vàng lá, hắn mới mặt mày hớn hở dẫn đường.
Mở hai gian phòng tốt nhất, Lục Linh trở về phòng cất đồ xong, lại dẫn Lục Ly ra khách sạn. Ở trong một cửa hàng mua cho Lục Ly hai bộ võ sĩ bào hoa lệ, mình cũng mua hai bộ trường bào coi như xinh đẹp.
- Người đẹp vì lụa, đi Liễu gia cũng không thể để cho người khác xem nhẹ.
Lục Linh giải thích, trở về bảo Lục Ly tắm rửa sạch sẽ, thay võ sĩ bào mới. Sau khi Lục Ly thay xong, Lục Linh quan sát tỉ mỉ vài lần, gật đầu cười nói:
- Quả nhiên là người đẹp vì lụa, tương lai đệ đệ ta có thể mê chết một đám tiểu thư đại gia tộc.
Tướng mạo của Lục Ly có chút giống Lục Linh, ngũ quan duyên dáng, hình thể hoàn mỹ, bất quá luôn ở trong sơn dã, nên làn da hơi thô ráp. Hiện tại mặc võ sĩ bào hoa lệ, lập tức lộ ra tuấn tú phi phàm, dã tính trong xương khiến hắn lộ ra mấy phần thành thục, rất có nam nhân vị.
Lục Linh thay trường bào mới, cũng đẹp hơn rất nhiều, đáng tiếc một cái chân bị què, khuôn mặt bị lụa mỏng che khuất, nếu không sẽ đẹp đến khiến người lóa mắt.
Hai người xuống dưới đại sảnh ăn cơm, sau đó Lục Linh gọi Lục Ly trở về phòng. Sau khi trở về, Lục Linh từ trong bao lấy ra một ít thuốc bột màu trắng, để vào nước sạch quấy quấy, đưa cho Lục Ly nói:
- Uống đi.
- Đây là cái gì...
Lục Ly nghe được một mùi lạ, nghĩ tới nước trà buổi sáng Lục Linh cho hắn uống, hắn nhăn mày hỏi:
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ lại chuẩn bị đốt nhà? Nơi này là sản nghiệp của Liễu gia nha.
- Nghĩ gì thế?
Lục Linh trừng Lục Ly một cái, giải thích nói:
- Đây là giải độc, uống cái này đệ có thể tu luyện huyền lực rồi.
- A?
Lục Ly nháy nháy mắt, sau đó tỉnh ngộ, khϊế͙p͙ sợ nhìn Lục Linh nói:
- Tỷ, đệ không thể tu luyện huyền lực, là bởi vì trúng độc?
- Không sai!
Lục Linh cực kỳ khẳng định nói:
- Hơn nữa đệ trúng độc, là ta tự mình hạ! Năm sáu tuổi ta liền hạ độc, nếu không đệ đã sớm tu luyện huyền lực rồi.
- Cái gì?
Lục Ly chấn động, ánh mắt kinh ngạc, hắn không hoài nghi Lục Linh muốn hại hắn, chỉ là không rõ vì sao Lục Linh lại làm như vậy mà thôi.
- Ta không hạ độc, để đệ tu luyện ra huyền lực, tỷ đệ chúng ta đã sớm chết rồi!
Lục Linh thở dài nói:
- Ta hoài nghi ông ngoại chết, là do Địch Bá cùng mấy lão gia hỏa kia gây ra. Thời điểm đưa thi thể ông ngoại về, ta rõ ràng nhớ kỹ ánh mắt Địch Bá nhìn tỷ đệ chúng ta có sát khí, nếu không có Lục thúc công, chỉ sợ chúng ta đã bị trảm thảo trừ căn...
- Đệ suy nghĩ một chút, nếu như từ nhỏ đệ liền tu luyện ra huyền lực, thiên tư phi phàm, sau khi lớn lên nhất định có thể trở thành võ giả cường đại. Đến lúc đó tra ra nguyên nhân ông ngoại chết, có thể báo thù hay không? Địch Bá làm sao có thể nuôi hổ gây họa? Một khi đệ tu luyện ra huyền lực, tỷ đệ chúng ta chỉ có một con đường chết.
- Ta từ trong cổ tịch mà phụ thân lưu lại, phát hiện một loại dược thảo, đồng thời còn tìm được, dược thảo này vô hại với người, chỉ là để ngươi không cách nào tu luyện ra huyền lực. Hiện tại giải độc, đệ có thể tu luyện ra huyền lực rồi.
Lục Linh giải thích xong, Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ.
Trước kia Lục Linh nói sau khi hắn thức tỉnh huyết mạch, có thể lập tức tu luyện ra huyền lực, hắn còn tưởng huyền lực có quan hệ với thức tỉnh huyết mạch. Hiện tại mới hiểu mình không cách nào tu luyện ra huyền lực, là bị tỷ tỷ dùng độc dược hạn chế.
Hắn không chỉ không trách cứ Lục Linh, ngược lại đau lòng nhìn nàng, nức nở nói:
- Tỷ, những năm này khổ tỷ rồi.
Từ nhỏ đã không có cha mẹ, Lục Linh bốn tuổi ôm Lục Ly trong tã lót, gian khổ sống sót. Bốn tuổi biết cái gì? Có thể làm cái gì? Lục Linh còn phải đề phòng tộc nhân trảm thảo trừ căn.
Mười bốn tuổi xém chút bị người cưỡng gian, gãy chân, một người từ trong hoang sơn dã lĩnh bò về. Sau khi trở về còn không chỗ giải oan, tất cả đau khổ một người tiếp nhận, tất cả ủy khuất nuốt vào trong bụng, không nói với Lục Ly nửa câu, một người yên lặng ɭϊếʍƈ láp vết thương...
- Không khổ!
Trên mặt Lục Linh lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đưa tay khẽ vuốt khuôn mặt của Lục Ly, nhẹ nhàng nói:
- Lục Ly, chúng ta là con cháu Lục gia, người Lục gia chảy mồ hôi chảy máu lại không thể rơi lệ. Chỉ có kẻ yếu mới sẽ rơi lệ, mới có thể phàn nàn ông trời bất công, cường giả sẽ yên lặng tiếp nhận tất cả, dựa vào hai tay của mình dẹp yên trắc trở, một người muốn cường đại, đầu tiên tâm của ngươi nhất định phải cường đại, hiểu không?
- Ừm!
Lục Ly nặng nề gật đầu, hắn nắm tay Lục Linh, trịnh trọng nói:
- Tỷ tỷ, đệ nhất định sẽ cố gắng trở thành cường giả, sẽ không để tỷ bị chút thương tổn và ủy khuất. Đệ nhất định sẽ tìm tới linh dược tốt nhất chữa lành chân của tỷ, đệ sẽ để tỷ được sống cuộc sống tốt, tin tưởng ta.
- Tỷ tin tưởng đệ, đệ đệ của ta tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả khinh thường bát phương.
Lục Linh gật đầu, sau đó đưa ly nước qua nói:
- Nếu muốn trở thành cường giả, đệ trước giải độc tu luyện ra huyền lực đi. Huyền lực là căn bản của võ giả, đệ tu luyện ra huyền lực, gia nhập Liễu gia sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
- Vâng!
Lục Ly uống ly nước, Lục Linh chờ hắn uống xong mới nói:
- Ngồi xếp bằng, khu trừ tạp niệm, tĩnh tâm cảm ứng huyền khí trong thiên địa, hấp thu nhập thể, ngưng tụ huyền lực.
Lục Ly ngồi xếp bằng, khu trừ tạp niệm tiến vào trạng thái không linh, toàn tâm đi cảm ứng huyền khí thiên địa trong thiên địa.
Biện pháp tu luyện huyền lực rất đơn giản, toàn bộ Bắc Mạc đều phổ cập, chỉ cần tư chất không tệ, đều có thể tu luyện ra huyền lực. Lục Ly sớm đã biết phương pháp, những năm này cũng thử rất nhiều lần.
Chương 34 Thần miếu
Từ nơi sâu xa, hắn cảm ứng được giữa thiên địa có một ít hạt lấm ta lấm tấm, hắn biết cái kia chính là huyền khí, lập tức thông qua minh tưởng, lặng yên hấp dẫn bọn nó tới gần.
Nhân thể trời sinh có lực hấp dẫn với huyền khí, những lấm ta lấm tấm kia tới gần thân thể Lục Ly, chui vào trong thân thể của hắn.
Lục Ly bắt đầu nghĩ biện pháp lưu lại những huyền khí kia, ngưng tụ thành huyền lực, mới đầu vẫn giống như trước đây, căn bản không có cách ngưng tụ.
Sau nửa canh giờ, trong thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một tia khí lưu yếu ớt, khí lưu kia chậm rãi chảy ở trong gân mạch, khiến toàn thân hắn cực kỳ thoải mái, tựa như uống rượu ngon.
- Huyền lực!
Lục Ly mở to mắt, ngạc nhiên nói:
- Tỷ tỷ, đệ tu luyện ra huyền lực rồi.
- Ha ha...
Lục Linh không chút kỳ quái, nàng từ tốn nói:
- Đệ là nhi tử của Lục Nhân Hoàng, nếu như ngay cả đệ cũng không thể tu luyện ra huyền lực, thì toàn bộ Bắc Mạc không người có thể tu luyện ra huyền lực.
- Lục Nhân Hoàng?
Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe được danh tự này, hắn bị cái tên kia dọa sợ.
Huyền Vũ, Thần Hải, Hồn Đàm, Mệnh Luân, Bất Diệt, Quân Hầu, Nhân Hoàng!
Nhân Hoàng là hoàng giả trong nhân tộc, trong lịch sử Bắc Mạc, bất cứ Nhân Hoàng nào xuất hiện, đều có thể nhất thống Bắc Mạc, thành lập một vương triều cường đại, cương vực bát ngát giẫm ở dưới chân mình, ức vạn cường giả cúi đầu nghe lệnh, kia là chí tôn, tuyệt đại thiên kiêu trong nhân tộc.
Lại có người dám lấy tên là Lục Nhân Hoàng?
Hắn không sợ bị cường giả nghe nói sẽ phái người chém giết? Dù sao đây chính là phạm vào kiêng kỵ. Khinh nhờn Nhân Hoàng chí tôn, thiên địa bất dung. Đừng nói lấy tên Lục Nhân Hoàng, cho dù có người vũ nhục các đời Nhân Hoàng, sợ là các đại gia tộc biết rõ cũng sẽ vạn dặm truy sát?
- Thân phận của đệ rất bất phàm?
Lục Ly nghĩ tới Lục Linh từng nói, đột nhiên nội tâm dâng lên một suy nghĩ to gan. Chẳng lẽ hắn là nhi tử của cường giả Nhân Hoàng? Bất quá nghĩ lại, trăm năm qua tựa hồ Bắc Mạc chưa từng xuất hiện cường giả Nhân Hoàng nha?
- Đừng suy nghĩ nhiều.
Lục Linh nhìn thấy thần sắc của Lục Ly, đứng lên nói:
- Chỉ cần đệ thức tỉnh huyết mạch, ta sẽ nói cho đệ biết tất cả. Hiện tại chúng ta nhất định phải đi thần miếu, nhìn xem khi nào có thể mở ra tế đàn huyết mạch. Chỉ cần thức tỉnh huyết mạch, Liễu gia nhất định sẽ xem đệ như tổ tông.
- Ngô...
Lục Ly cảm giác bí ẩn trên người hắn càng ngày càng nhiều, nhưng hết lần này tới lần khác Lục Linh không chịu nói. Cũng may hắn đã đến vạn cân cự lực, tùy thời có thể thức tỉnh huyết mạch, nên không cần quá nôn nóng.
Bất cứ lúc nào Địch Bá cũng sẽ dẫn người tiến vào Vũ Lăng Thành, mặc dù ở trong khách sạn của Liễu gia, Lục Ly cũng cảm giác không an toàn, hắn nhanh chóng đứng dậy theo Lục Linh ra ngoài.
...
Thần miếu ở phía nam quảng trường, đối ứng với phủ thành chủ, tất cả thành trì đều có thần miếu, dùng để thức tỉnh huyết mạch.
- Tỷ tỷ, thức tỉnh huyết mạch cần cái gì không? Tỉ như vàng lá!
Vừa đi về phía thần miếu, Lục Ly vừa dò hỏi. Hắn hoàn toàn không hiểu thần miếu. Trước kia chỉ ở xa nhìn mấy lần, bởi vì thần miếu một mực đóng chặt đại môn, thần thần bí bí, cảm giác có chút âm trầm kinh khủng, hắn không dám tới gần.
Ở Bắc Mạc, tất cả võ giả đều muốn thức tỉnh huyết mạch, thành chiến sĩ huyết mạch cường đại nhất.
Đệ tử đại gia tộc, còn có thanh niên các bộ lạc đều muốn thức tỉnh huyết mạch, nghe nói đám người Địch Hỏa cũng tới thử qua. Lục Ly nghĩ nếu như ai cũng có thể đến, không cần bất kỳ điều kiện gì, người thần miếu sẽ không mệt chết chứ? Dù sao Vũ Lăng Quận nhiều người như vậy.
- Cái gì cũng không cần!
Lục Linh cực kỳ xác định nói:
- Chỉ cần đệ có thể đẩy cửa chính của thần miếu ra, thì chứng minh đệ có hi vọng thức tỉnh huyết mạch, người thần miếu sẽ an bài đệ đi thức tỉnh huyết mạch.
- A nha!
Lục Ly nhìn về phía miếu cổ, ngôi miếu này rất cổ xưa, lại không chút đổ nát. Thần miếu đen kịt, cửa chính có sáu cây cột lớn, phía trên điêu khắc minh văn thần bí, bốn vách tường cũng có minh văn thần bí, miếu thờ không lớn, khắp nơi lộ ra thần bí và quỷ dị.
Bất luận kẻ nào đi ngang qua đều có thể nhìn thấy ngôi miếu này, người đi đường và võ giả trên quảng trường đều tập mãi thành thói quen, nên căn bản không ai chú ý và quan sát.
Lục Ly dẫn Lục Linh từng bước một đi đến cách miếu thờ mười mét, Lục Linh ngừng lại, mỉm cười cổ vũ Lục Ly:
- Đi đi, mở ra cửa chính của thần miếu, thế giới mới sẽ lập tức rộng mở cho đệ.
Lục Ly nhìn Lục Linh, lòng tin cực kỳ mãnh liệt, hắn chậm rãi đi đến thần miếu, người đi đường ở phụ cận bị Lục Ly hấp dẫn, nhìn thấy hắn lớn tuổi như thế, đều có chút đùa cợt.
Huyết mạch thức tỉnh bình thường ở chừng sáu tuổi, những đệ tử đại gia tộc hoặc bộ lạc kia, hàng năm mỗi tháng đều sẽ tổ chức một nhóm hài đồng tròn sáu tuổi đến đây thức tỉnh, nghe nói sáu tuổi là thời điểm thức tỉnh huyết mạch tốt nhất.
Hàng năm Vũ Lăng Thành có ít nhất mấy ngàn hài đồng tiến đến đẩy cửa chính của thần miếu, nhưng có thể vào chỉ vài người, hơn nữa những năm này coi như hài tử đi vào được, cũng không có thức tỉnh một người.
Lục Ly đã mười bốn mười lăm tuổi, lại còn vọng tưởng thức tỉnh huyết mạch?
Không nhìn người đi đường, Lục Ly kiên định đi đến cửa chính của thần miếu, càng ngày càng nhiều người đi đường bị hấp dẫn, toàn bộ đều quăng tới ánh mắt đùa cợt, muốn nhìn Lục Ly làm trò cười.
Đi đến cửa chính thần miếu, nhìn hai đại môn đen kịt, Lục Ly hít một hơi thật dài, duỗi tay đẩy tới.
- Ông!
Cửa chính sáng lên, tựa hồ minh văn sống lại. Đại môn này rõ ràng có cấm chế, nếu không người người đều có thể đẩy ra.
- Chi chi...
Một thanh âm rất nhỏ vang lên, hai cánh cửa lớn mở ra, trong mắt Lục Ly lóe sáng, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lục Linh, nàng khẽ gật đầu, tựa hồ hết thảy đều ở trong dự liệu.
Chương 35 Chiến Thần Đồ Lục
- Xoạt!
Quảng trường lập tức xôn xao, một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi lại còn có thể đẩy được cửa thần miếu, chẳng lẽ lúc hắn sáu tuổi không có tới thức tỉnh huyết mạch?
Lục Ly đúng là chưa từng tới, người Địch Long bộ lạc không có dẫn hắn đến, trước kia Lục Linh cũng không đề cập qua, chỉ nhắc hắn tôi thể.
Sa sa sa!
Trong thần miếu vang lên tiếng bước chân, một lão giả khô gầy chậm rãi bước tới. Đi đến bên cửa lớn, hắn ngẩng đầu nhìn Lục Ly, mở miệng nói:
- Ngươi đẩy được cửa chính của thần miếu, thu được cơ hội mở ra tế đàn huyết mạch, nửa tháng sau có thể tới, đến lúc đó sẽ giúp ngươi mở nghi thức thức tỉnh, có thể thức tỉnh hay không, thì nhìn vận mệnh của ngươi.
Lão giả nói xong, nhẹ nhàng vỗ cửa chính, cửa chính chậm rãi đóng lại, minh văn không còn lập loè hào quang, khôi phục bộ dáng lúc đầu.
Lục Ly sải bước đi trở về, rất nhiều người hiếu kỳ đánh giá hắn, bất quá lại không có ai đặc biệt để ý. Dù sao hàng năm hài đồng có thể đẩy ra thần miếu cũng không ít, nhưng vô số người hi vọng đi vào, cuối cùng đều thất vọng trở ra. Đừng nói huyết mạch tam phẩm trở lên, coi như huyết mạch nhất phẩm cũng không có người thức tỉnh.
Nửa tháng!
Trở lại khách sạn, sắc mặt của Lục Ly và Lục Linh đều rất ngưng trọng, nửa tháng nhìn như rất ngắn, nhưng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện.
Kế hoạch ban đầu của Lục Linh, là Lục Ly thức tỉnh huyết mạch cường đại, coi như gia nhập Liễu gia trở thành khách khanh, cũng sẽ được coi trọng, xem như tổ tông cúng bái. Bây giờ còn có nửa tháng, Địch Bá tuyệt đối sẽ dẫn người đến Vũ Lăng Thành, trừ khi Lục Ly gia nhập Ngoại đường của Liễu gia, nếu không Liễu gia rất có thể sẽ không ra mặt giúp hắn.
Gia nhập Ngoại đường của Liễu gia?
Đây là sự tình Lục Linh tuyệt đối không cho phép, nàng một đường trầm mặc trở lại khách sạn, cuối cùng nói với Lục Ly:
- Lục Ly, ba ngày này đệ toàn lực tu luyện huyền lực, tranh giành đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ, như vậy Liễu gia mới có thể coi trọng đệ.
- Huyền Vũ cảnh trung kỳ? Làm sao có thể?
Trên trán Lục Ly tràn đầy hắc tuyến, hắn mới vừa tu luyện ra huyền lực, chính là Huyền Vũ cảnh sơ kỳ, ba ngày để hắn từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ tu luyện tới trung kỳ? Cái này xác định không phải là người si nói mộng?
Địch Hỏa thiên tư tốt nhất Địch Long bộ lạc, hắn từ tu luyện ra huyền lực đến đột phá Huyền Vũ cảnh trung kỳ, hình như hao tốn ba năm? Còn Địch Hổ, chín tuổi tu luyện ra huyền lực, đột phá đến Huyền Vũ cảnh trung kỳ lại tốn hơn sáu năm, Lục Linh lại muốn Lục Ly ở trong ba ngày hoàn thành...
- Người khác có lẽ không có cách, nhưng đệ lại có khả năng!
Lục Linh từ trong bao lấy ra một quyển sách, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Ly xé tờ thứ nhất ra, ở giữa trang sách kẹp một trang sách mỏng vàng óng. Nàng đưa qua trịnh trọng nói:
- Âm thầm ghi nhớ tâm pháp trong này, sau đó lập tức hủy đi!
- Đây là... Phụ thân lưu lại?
Trong mắt Lục Ly lóe lên hào quang, những sách này đều là phụ thân hắn lưu lại, trang sách kia khẳng định cũng vậy. Hắn nhận lấy liếc nhìn, rất nhanh hô hấp trở nên gấp rút.
- Chiến Thần Đồ Lục tầng thứ nhất!
Trên trang sách chỉ có mười mấy chữ, hơn nữa ghi chỉ là một tầng khẩu quyết, danh tự cực kỳ bá khí, phía trên mỗi một chữ nhỏ đều nắm giữ ma lực quỷ dị khó lường, để cho nội tâm Lục Ly khuấy động, huyết dịch sôi trào.
- Đây là pháp môn tu luyện đặc thù của Lục gia chúng ta, bất quá phụ thân chỉ để lại pháp môn tầng thứ nhất, mặc dù là tầng thứ nhất, lại đủ để đệ tu luyện tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong!
Lục Linh nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, đệ nhất định phải nhớ kỹ, thứ này tuyệt đối không thể ngoại truyền, cho dù chết cũng không thể nói.
- Phụ thân đến cùng có lai lịch gì?
Lục Ly đầu đầy nghi hoặc, nhìn tình huống Lục Linh là sẽ không nói, hắn chỉ có thể mang theo trang sách trở về phòng. Cẩn thận tính toán mười mấy chữ nhỏ trong trang sách, xác định nhớ kỹ toàn bộ, mới ném trang sách vào trong lò lửa đốt.
- Tu luyện!
Lục Ly cố gắng bình phục tâm tình kích động, ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện, tu luyện Huyền Vũ cảnh rất đơn giản, giống như tu luyện huyền lực cơ sở, ở Bắc Mạc người người đều biết.
Bất quá...
Biết là một chuyện, có thể tu luyện ra huyền lực hay không, tu luyện nhanh chậm lại phải nhìn thiên phú.
Bắc Mạc có một câu chí lý... người thành công cần tám thành cố gắng, còn một thành thiên phú, một thành vận khí, trong đó hai thành cuối cùng lại quan trọng nhất.
Thiên phú, chính là thể chất!
Ngươi tu luyện không ra huyền lực, làm sao có thể trở thành cường giả? Người khác ba tuổi có thể tu luyện huyền lực, năm sáu tuổi thức tỉnh huyết mạch ngũ lục phẩm, coi như ngươi cố gắng cả đời cũng không bằng người khác tu luyện một năm!
Lời này rất tàn khốc, nhưng lại là sự thật!
Đương nhiên, chăm chỉ là cơ sở, coi như thiên phú lại cao, nếu như không chăm chỉ cũng sẽ bị võ giả thiên phú thấp chăm chỉ đuổi kịp, không cách nào trở thành cường giả khinh thường bát phương.
Tu luyện Huyền Vũ cảnh, một là tích lũy huyền lực, hai là thông qua huyền lực đả thông mười hai chủ mạch. Sau khi đả thông mười hai chủ mạch, huyền lực dồi dào, có thể quán thông tất cả kinh mạch, kia chính là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, có thể ngưng tụ Thần Hải, đột phá Thần Hải cảnh.
Cảnh giới Huyền Vũ cảnh này rất khảo nghiệm thiên phú, cũng chính là thể chất.
Đương nhiên, nếu như là đệ tử đại gia tộc, nắm giữ vô số tài nguyên, tỉ như từ nhỏ đã dùng dược thảo trân quý ngâm mình, dùng linh dược cải thiện thể chất, hắn tu luyện tự nhiên sẽ nhanh hơn.
Thể chất tốt, thiên phú biến thái thể hiện ở hai điểm!
Thứ nhất, tu luyện huyền lực cực kỳ nhanh, người khác tu luyện một tháng mới có thể tích lũy mười sợi, hắn chỉ cần một canh giờ, đây chính là thiên phú biến thái. Còn có một điểm là kinh mạch, mỗi người lúc sinh ra, trong cơ thể đều có tạp chất, đều không tinh huần, trong kinh mạch lại có vật tắc nghẽn, ảnh hưởng huyền lực lưu thông.
Bình luận facebook