-
Chương 461-465
Chương 461 Nghỉ lại một đêm
Bởi vì Vũ Hóa Thần ở bên dưới vẫn chưa lên, Vũ Hóa Thần đang thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, chiến xa thượng cổ là đi theo hắn, Tiểu Bạch ở trên chiến xa, cũng có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử.
Không có Tiểu Bạch, Vũ Hóa Thần thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh sẽ rất khó khăn, bọn họ cũng phải đi xuyên qua Thiên Quỷ Sơn, tất nhiên sẽ không lãng phí cơ hội tốt như vậy.
Nếu không phải Lục Ly vội về Lục gia, ở thêm mấy tháng cũng không sao, lật tung cả Thiên Quỷ Sơn, cũng không biết sẽ có thể kiếm được bao nhiêu Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh.
Có điều, sau khi Thiên Quỷ Sơn có bạo động, Linh Lung Các và thế lực phụ cận sẽ phái người đến thu thập Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh, bọn Lục Ly đây là đoạt thức ăn trước miệng hổ. Khương Khởi Linh chắc đã về rồi, đám người Lục Ly sao dám tranh phong với Linh Lung Các?
Lục Ly đã quyết định, một đường tiến về phía đông, có thể thu thập được bao nhiêu Tử Huyền Tinh Hồn Tinh thì hay bấy nhiêu. Hắn bảo Minh Vũ khống chế chiến xa thượng cổ, quan sát thế cục xung quanh, hắn thì ngồi xếp bằng tiếp tục tham ngộ trên chiến xa.
Càng đi về phía đông, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh càng nhiều, bởi vì bên này không có ai tới, rất nhiều Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh đều không có ai thu thập, có thể nói khắp nơi đều là bảo vật.
Vũ Hóa Thần không nghỉ ngơi dù chỉ một khắc, ngày đêm kiêm trình thu thập, hắn biết rõ lúc này kiếm được càng nhiều Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, bọn họ càng có thể tới Lục gia nhanh hơn.
Đến lúc đó Lục Ly nhận tổ quy tông, không nói hắn sẽ có được một số lợi ích, với tính cách của Lục Ly, ít nhất cũng có thể cho có thể khôi phục tự do.
Hiện tại Vũ Hóa Thần đã được hơn hai mươi vạn viên Tử Huyền Tinh, tương đương với hơn hai mươi ức huyền tinh, Hồn Tinh cũng lại kiếm thêm được gần ngàn viên.
Một đường ra khỏi Thiên Quỷ Sơn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc còn có thể kiếm được mấy chục vạn viên Tử Huyền Tinh nữa, Hồn Tinh cũng có thể kiếm được mấy ngàn với nhau. Nếu bán cả Hồn Tinh, chắc cũng gần đủ lộ phí rồi.
Ba người Lục Ly đi cả một tháng trong Thiên Quỷ Sơn, đây còn là về sau Lục Ly bảo Vũ Hóa Thần tăng tốc, nếu không cứ lề mề như vậy chắc phải thêm mười ngày nữa mới có thể ra khỏi Thiên Quỷ Sơn.
Chiến quả trong một tháng rất lớn!
Tử Huyền Tinh tổng cộng có bảy mươi lăm vạn viên, Hồn Tinh cộng cả chỗ trên người Lục Ly th đã vượt quá một vạn viên. Nếu bán đi toàn bộ, hơn một trăm ức huyền tinh tới tay, đủ cho ba người truyền tống tới Thần Khải Vực.
Khi ra khỏi Thiên Quỷ Sơn thì gặp một chút phiền toái nhỏ, ngoài Thiên Quỷ Sơn bị người ta vây lấy, nơi này vốn chính là không cho phép tiến vào.
Cũng may quân đội ở bên ngoài cũng không mạnh, dẫn đội chỉ là võ giả Bất Diệt cảnh. Vũ Hóa Thần xuất thủ dẫn dụ họ đi, Minh Vũ và Lục Ly thoải mái đột phá ra ngoài, sau đó Vũ Hóa Thần lặng lẽ đuổi theo.
Chiến xa thượng cổ mở ra cấm chế ẩn thân, tốc độ đạt tới cực hạn. Lục Ly không dám lập tức vào thành, như vậy sẽ bị người ta tra được ngay.
Hắn lựa chọn bay về phía nam, dù sao bọn họ hiện tại cũng có huyền tinh, có thể truyền tống thoải mái, an toàn là số một.
Trên đường đi đều tránh thành trì, phi hành ở vùng hoang vu, Lục Ly tỏa định một phủ thành, chuẩn bị tiến vào phủ thành này rồi truyền tống.
Tham ngộ một tháng, Lục Ly có chút tâm đắc, rất nhiều chỗ đều có cảm ngộ, nhưng muốn triệt để tham ngộ ra thì khẳng định vẫn cần thời gian.
Đây còn là hắn căn cứ ký ức của yêu ma để tham ngộ, nói một cách khác, có khuôn mẫu rồi, hắn chỉ cần mô phỏng lại là được. Nếu không có khuôn mẫu này, hắn dựa vào năng lực của mình để tham ngộ, loại độ khó này sẽ tăng lên mấy vạn lần, áo nghĩa sở dĩ khó tham ngộ như vậy cũng là vì nguyên nhân này.
Tiếp tục phi hành, tiếp tục tham ngộ, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thay phiên khống chế chiến xa thượng cổ, mọi người đều rất an nhàn.
Mười ngày sau, chiến xa cuối cùng cũng đến ngoài phủ thành đó, Lục Ly vốn định trực tiếp vào thành, Vũ Hóa Thần quyết định cẩn thận một chút, hắn vào tiên tiến trước tra xét một phen.
Sau khi xác định an toàn, Lục Ly và Minh Vũ đều vào thành, ba người không đeo mặt nạ Ngân Ma, chỉ có Lục Ly đeo mặt nạ Quỷ Sát.
Sau khi vừa vào thành, Vũ Hóa Thần cũng không dẫn hai người lập tức truyền tống, mà là tới khách sạn trong thành để nghỉ. Vũ Hóa Thần đi một vòng, lại mua về ba chiếc mặt nạ.
Mặt nạ này tên là mặt nạ Thiên Huyễn, so với mặt nạ Ngân Ma thì cao cấp hơn, đương nhiên Quân Hầu cảnh đỉnh phong vẫn có thể tra xét ra. Lợi ích của mặt nạ này là nhìn qua thì hoàn toàn không giống như đeo mặt nạ, mà giống như đeo một lớp da người, nhìn từ bên ngoài thì còn không nhìn ra là đeo mặt nạ. Mặt nạ này còn có thể không ngừng điều chỉnh bề ngoài, có thể nói là lợi khí dịch dung.
Lục Ly sau khi đeo vào thì rất hài lòng, hắn biến thành một thanh niên, vẻ bề ngoài thay đổi hẳn. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần sau khi đeo vào cũng thay đổi hẳn, nếu không phải cường giả Quân Hầu cảnh đỉnh phong, căn bản không biết là bọn họ dịch dung.
- Đi thôi.
Ba người Lục Ly lại thay y bào, toàn bộ đều thay áo xám không gây chú ý nhất, ba người lén đi ra ngoài, tiến vào truyền tống trận, sau đó tùy ý truyền tống tới các thành trì phụ cận.
Truyền tống ở Trung Châu đích xác rất đắt, ba người Lục Ly tài đại khí thô nên cũng không để ý, liên tục truyền tống mấy lần, đến một vực thành.
Đổi trang phục, khống chế mặt nạ Thiên Huyễn biến ảo bộ dạng, tiếp tục truyền tống.
Lục Ly một đường truyền tống tới choáng váng, cũng quên là đã truyền tống bao nhiêu lần, cũng không biết lúc này đã truyền tống tới đâu.
- Nghỉ ngơi một đêm ở đây đi.
Sau khi trời tối thì đến một vực thành, Vũ Hóa Thần cuối cùng cũng lên tiếng, trên đường đi truyền tống đều rất thuận lợi, không có gì khác thường. Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đã yên tâm hơn không ít, truyền tống mấy chục lần, có thể nghỉ ngơi một đêm.
Ba người Tìm một khách sạn để ở.
Chương 462 Bị người ta theo dõi
Lục Ly nghỉ ngơi hơn một tiếng thì khôi phục lại, ăn lương khô nhiều ngày rồi, đã xác định được an toàn nên tâm tình Lục Ly cũng thoải mái, dẫn theo hai người Vũ Hóa Thần liền dưới lầu ăn một bữa thả phanh.
- Thiếu chủ, ta đi bán chút Tử Huyền Tinh, ngươi trở về nghỉ ngơi hay là đi dạo cùng ta?
Sau khi ăn xong, Vũ Hóa Thần xin chỉ thị, Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi quyết định ra ngoài đi dạo. Đi xem phong thổ Trung Châu, trên đường tuy đi ngang qua mấy chục thành trì, nhưng lại đều không dám thăm thú.
Ra khỏi khách sạn, tiến vào quảng trường, ba người rất kín đáo, không ai chú ý tới bọn họ. Lục Ly vừa đi vừa quan sát, rất nhanh ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía xa xa nói:
- Nhìn người đó kìa.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn lại, ánh mắt hai người lộ ra vẻ quái dị, bởi vì bên đó có người không ngờ có hai cái đầu.
Trung Châu có rất nhiều chủng tộc đặc thù, nhưng loại chủng tộc quái dị hai đầu này thì ba người vẫn chưa từng nghe nói tới, nhìn sắc mặt của người xung quanh, dường như đã quá quen thuộc rồi, người hai đầu kia cũng không có biểu cảm gì khác thường.
- Nhìn bên kia kìa!
Vũ Hóa Thần hô khẽ một tiếng, hai người Lục Ly nhìn lướt qua lại ngạc nhiên, bên kia có một nữ tử đi đến, dáng người rất đẹp, đội đấu lạp không nhìn thấy mặt, có điều trên người không ngờ đều quấn rắn lục, ít nhất có mấy chục con.
Thế giới rộng lớn, không gì không có!
Ba người Lục Ly vừa quan khán vừa đi đến một thương hội ở bên cạnh quảng trường, sau khi đến thương hội hỏi một phen. Ba người đi vào một cửa lớn ở bên trái, được thị nữ dẫn vào một thiên điện.
Thương hội này rất lớn, rất xa hoa, một lát sau một chưởng quỹ tới, Vũ Hóa Thần ném ra một viên Tử Huyền Tinh, nói:
- Chúng ta muốn đổi một số huyền tinh, chỗ các ngươi có cho đổi không?
- Đương nhiên!
Chưởng quỹ là lão giả, tươi cười nói:
- Một viên đổi chín ngàn năm trăm huyền tinh, có bao nhiêu đổi bấy nhiều.
Một viên Tử Huyền Tinh giá trị một vạn huyền tinh, thương hội này thu năm trăm huyền tinh phí giao dịch cũng là rất bình thường, Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút rồi lấy ra một vạn viên Tử Huyền Tinh nói:
- Đây là một vạn Tử Huyền Tinh, đổi đổi giúp ta.
- Một vạn?
Lão giả hơi biến sắc, sau đó cảm khái nói:
- Ba vị khách quý khách giàu thật, ba vị chờ chút, ta giờ đi an bài.
Lão giả điều mấy người đến kiểm kê số lượng, rất nhanh liền phái người mang tới một ức huyền tinh, cả mấy chục thùng lớn.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần dùng thần niệm quét một cái, đại khái đoán định được số lượng rồi gật đầu thu hồi thùng, ra khỏi thương hội.
Ba người trở về khách sạn, Lục Ly tu luyện, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thay phiên nghỉ ngơi và canh gác. Sáng sớm Ngày hôm sau, ba người tiếp tục bắt đầu truyền tống.
Có điều!
Sau khi Truyền tống hơn mười lần, Vũ Hóa Thần đột nhiên bảo hai người dừng lại, đồng thời đi vào trong một khách sạn gần đó. Vừa tiến vào khách sạn, Vũ Hóa Thần nói với vẻ ngưng trọng:
- Không ổn, hình như có người truy tung chúng ta.
Lục Ly không phát hiện ra bất kỳ điều gì dị thường, Minh Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi nhíu mày nói:
- Đích xác có chút không đúng, mấy lần truyền tống tới đây, trên quảng trường đều có một hai người có ánh mắt khác thường.
- Tại sao lại như vậy?
Lục Ly có chút nghĩ không thông, ngày hôm qua truyền tống không phải rất biết à? Vì sao lại đột nhiên người người theo dõi bọn họ?
Nghĩ nghĩ một chút, Lục Ly gọi tiểu nhị của khách sạn đến, ném cho hắn một vốc huyền tinh rồi hỏi. Sau khi hỏi mười mấy vấn đề, Lục Ly nói:
- Tiểu nhị, Tử Huyền Tinh ở Trung Châu có thông dụng không?
- Đương nhiên.
Tiểu nhị gật đầu nói:
- Tử Huyền Tinh cũng là huyền tinh, chỉ là huyền tinh sang hơn, một viên giá trị một vạn huyền tinh. Tử Huyền Tinh là thứ các đại nhân vật hay dùng, những tiểu nhân vật như chúng ta thì đều dùng huyền tinh bình thường.
- Chẳng trách...
Lục Ly và Vũ Hóa Thần Minh Vũ nhìn nhau, ba người đều cười khổ.
Ba người ngu ngơ lấy Tử Huyền Tinh ra đổi, còn một lần lấy ra một vạn viên Tử Huyền Tinh, điều này rất dễ bị người ta nhắm vào, từ đó suy đoán ra thân phận.
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly phất tay bảo tiểu nhị lui ra, nhìn Vũ Hóa Thần. Sao lại bại lộ thân phận hiện tại đã không quan trọng, quan trọng là có đại gia tộc nhằm vào ba người rồi.
Biết rõ bọn họ có Quân Hầu cảnh còn dám ngấp nghé, gia tộc này ít nhất cũng là gia tộc gia tộc, nếu là thất phẩm thất phẩm, chuyện sẽ rất to.
Bất kể là vì trọng bảo trong Long Đế Quan, hay là Tử Huyền Tinh Thiên Quỷ Sơn Hồn Tinh bọn họ kiếm được ở Thiên Quỷ Sơn, cũng hoặc là vì Tiểu Bạch. Nếu gia tộc này nhằm vào họ, vậy động thủ chính là chuyện sớm hay muộn!
- Không phải thế lực thất phẩm!
Vũ Hóa Thần suy nghĩ một lát, rất nhanh liền có suy đoán, hắn lấy ra bản đồ của Trung Châu, nói:
- Chúng ta lúc này đã tiến vào đông bắc bộ, nơi này là phạm vi thế lực của Khiếu Thiên Cung, một trong Thập nhị vương tộc. Nếu là thế lực thất phẩm, bọn họ đã sớm động thủ rồi, không cần chờ tới bây giờ.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy rất có đạo lý, dưới cờ Khiếu Thiên Cung có hai thế lực thất phẩm, nếu hai thế lực này muốn động tới bọn họ, sẽ không cố kỵ Linh Lung Các, đã trực tiếp phái người tới bắt.
Vũ Hóa Thần nói:
- Một khi đã như vậy, đó chính là một thế lực lục phẩm của đông bắc bộ. Rất có khả năng nơi này không phải địa bàn của thế lực này, bọn họ không dám đả thảo kinh xà, cho nên phái người một đường theo dõi, một khi chúng ta tiến vào thành trì thuộc phạm vi thế lực của bọn họ, sẽ lập tức phái người bắt chúng ta.
Hiện tại đã tiến vào phạm vi thế lực của Khiếu Thiên Cung, thế lực lục phẩm bắc bộ khẳng định không dám vượt giới tới đây bắt người,vậy chỉ có thể là thế lực lục phẩm của đông bắc bộ.
Thế lực lục phẩm của đông bắc bộ Trung Châu rất nhiều, ước chừng có chín thế lực, nhiều hơn so với năm thế lực dưới trướng Linh Lung Các ở bắc bộ Trung Châu.
Bắc bộ trước kia có hai thất phẩm thất phẩm, thế lực lục phẩm cũng khá nhiều.
Chương 463 Thi Hồn Đan
Có điều bởi vì hai thế lực thất phẩm đó đại chiến, mấy thế lực lục phẩm cũng tham chiến theo, cuối cùng đều tổn thất thảm trọng, lưu lạc thành thế lực ngũ phẩm mà thôi.
Chín thế lực lục phẩm, thế này thì quá khó đoán rồi, bọn Lục Ly chỉ nghe nói tới tên của chín này thế lực lục phẩm này, chứ không biết cụ thể là ở đâu. Nếu mạo muội truyền tống, không cẩn thận tiến vào địa bàn thế lực của bọn họ, vậy chẳng khác nào là dê vào miệng cọp.
- Hay là...
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Chúng ta truyền tống về phía nam, tiến vào trung bộ Trung Châu, rồi vòng về phía đông, cuối cùng tới Thần Khải Vực?
- Đi đâu cũng không quan trọng!
Vũ Hóa Thần lắc đầu nói:
- Địch ở trong bóng tối, chúng ta ở ngoài chỗ sáng, đối phương có thế lực khổng lồ, chúng ta lại chỉ có ba người, chúng ta bỏ chạy đi đâu cũng sẽ bị đuổi kịp. Việc chúng ta hiện tại phải làm là, làm rõ đối phương rốt cuộc là lai lịchgì.
Vũ Hóa Thần là tộc trưởng của gia tộc ngũ phẩm, một trong các bá chủ của Thiên Vũ Quốc, các loại thủ đoạn quyền mưu là Lục Ly và Minh Vũ không thể nào sánh bằng. Lục Ly thấy hắn dường như đã có kế hoạch, liền không lên tiếng, trầm mặc chờ hắn giải thích.
- Đợi lát nữa ba người chúng ta ra khỏi khách sạn, lập tức phóng tới ngoài thành!
Vũ Hóa Thần hạ giọng nói:
- Sau khi ra khỏi thành, Minh Vũ lặng lẽ ẩn nấp, chúng ta tiếp tục tiến về phía trước, Minh Vũ bắt người theo dõi đằng sau, sau đó ép hỏi ra thế lực phía sau màn.
- Dẫn rắn khỏi hang? Tốt!
Lục Ly và Minh Vũ gật đầu, ba người lại thương nghị một số chi tiết, sau đó cải trang đi ra bên ngoài.
Vừa ra bên ngoài ba người lập tức chui vào trong đám người, sau đó rất nhanh liền phóng tới ngoài thành. Ra khỏi thành, mọi người đẩy nhanh tốc độ, sau khi rời khỏi thành trì hơn mười dặm, Minh Vũ lặng lẽ chui vào trong một ngọn núi nhỏ ở bên cạnh, Lục Ly và Vũ Hóa Thần thì tiếp tục chạy như điên.
Vù!
Không lâu sau hai thám báo ngay lập tức truy tung đến, không thể không nói hai thám báo này rất lợi hại, so với thám báo của Bắc Mạc thì lợi hại hơn nhiều.
Hai thám báo này chắc tu luyện huyền kỹ đặc thù nào đó, tốc độ như gió, phiêu miểu vô tung, thỉnh thoảng mượn dùng cây nhỏ, núi nhỏ, tảng đá ở phụ cận để che giấu thân thể. Trên đường đi không phát ra thanh âm gì, tuy cảnh giới chỉ là Mệnh Luân cảnh, nhưng tốc độ lại có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh.
Sau khi Minh Vũ ẩn núp trong núi nhỏ, hắn không sử dụng thần niệm, cũng không đi tra xét, chỉ dựa vào cảm ứng để cảm giác. Chờ sau khi hai thám báo tới gần thì nháy mắt phóng ra thế, trấn áp hai người.
Vũ Hóa Thần không động thủ, mà để Minh Vũ lưu lại, chính bởi vì thế của Minh Vũ dễ trấn áp võ giả cấp thấp hơn. Thân thể Minh Vũ lóe lên, một tay đánh vào đầu hai người, thoải mái đánh ngất hai người, rất nhanh liền mang hai người đuổi theo hướng Lục Ly.
Vũ Hóa Thần và Lục Ly ở phía trước vài dặm chờ Minh Vũ, sau khi nhìn thấy Minh Vũ đi tới, Vũ Hóa Thần mang theo Lục Ly phóng tới một ngọn núi lớn ở bên cạnh.
Tiến vào sâu trong núi lớn, Vũ Hóa Thần bảo Minh Vũ và Lục Ly nghỉ ngơi, bản thân hắn thì đi loanh quanh mấy vòng. Sau khi xác định không có thám báo đi theo, hắn quay về, từ trong giới chỉ lấy ra hai viên đan dược, nhét vào miệng của hai thám báo trung niên.
- Đây là gì thế?
Lục Ly tò mò nhìn Vũ Hóa Thần, người sau cười khà khà giải thích:
- Thi Hồn Đan, ăn hai viên đan dược này vào, linh hồn của hai người này sẽ phải thừa nhận sự thống khổ của vạn trùng cắn xé. Loại thống khổ này vô cùng khó chịu, ở Bắc Mạc thường xuyên dùng đan dược này để khảo vấn tù phạm.
Minh Vũ gật đầu, tỏ ý đã nghe nói tới loại đan dược này. Vũ Hóa Thần nhìn Minh Vũ một cái, người sau lập tức hiểu ngay, tùy thời chuẩn bị phóng thích thế trấn áp hai người, tránh cho hai người tự sát.
Một lát sau hai thám báo tỉnh lại, bị dược lực của Thi Hồn Đan khiến cho đau quá mà tỉnh, sau khi hai người tỉnh lại thì lập tức ôm đầu lăn lộn, Minh Vũ phóng thích thế, trấn áp cho hai người không thể động đậy, bắt buộc phải hưởng thụ loại thống khổ vạn trùng cắn xé linh hồn này.
- A.
Hai người rất nhanh liền hét thảm, vẻ mặt trở nên dữ tợn, thất khiếu đổ máu, cả người đều run rẩy. Minh Vũ mặt không biểu tình tiếp tục trấn áp, ước chừng sau nén hương, hai người đều thiếu chút nữa thì sụp đổ tinh thần.
- Được rồi!
Vũ Hóa Thần xách một thám báo ra xa xa, để lại một tên cho Minh Vũ. Lục Ly đi theo Minh Vũ, hắn hiểu ý của Vũ Hóa Thần, tách ra thẩm vấn thì sẽ hỏi được kết quả tốt hơn, cũng có thể đối chiếu lẫn nhau, xem hai người này có nói dối hay không.
Minh Vũ một chân giẫm lên ngực thám báo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn nói:
- Thi Hồn Đan sau một nén hương sẽ lại phát tác, nếu ngươi không muốn phải thừa nhận loại thống khổ này, vậy thì nói thật đi. Đừng hòng tự sát, có ta ở đây ngươi không chết được đâu.
Thám báo lườm Minh Vũ, trong mắt đều là hận ý, cắn răng không nói một câu. Lục Ly ở bên cạnh nhìn mấy lần, tiếp lời:
- Ngươi không nói thì đồng bạn của ngươi cũng sẽ nói, ngươi chỉ là một hạ nhân, đối với chúng ta mà nói thì giết hay không giết cũng không hề có bất kỳ ý nghĩa gì. Đương nhiên nếu ngươi muốn bị tra tấn tới chết, chỉ cần gật đầu, chúng ta sẽ không hỏi ngươi một câu, để ngươi bị trùng tử cắn chết.
Sắc mặt thám báo hơi biến ảo, Lục Ly trầm mặc một lát, thấy người này vẫn không có ý định khai ra, liền vung tay lên:
- Thỏa mãn cho hắn đi.
Lục Ly xoay người đi tới dưới một cây nhỏ, chân Minh Vũ khẽ động, xương ngực người này liền tiếp gãy nát, sau đó Minh Vũ lại dịch chân, từng chút từng chút giẫm nát xương cốt của người này.
- Ta nói, ta nói!
Thám báo cuối cùng không chịu nổi, nếu hắn không nói, xương cốt toàn thân sẽ bị Minh Vũ lần lượt giẫm nát. Nghe vậy, Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cũng biết được là thế lực nào hoặc là gia tộc nào muốn đối phó bọn họ.
Bên này còn chưa hỏi xong, bên Vũ Hóa Thần đa kết thúc rồi.
Chương 464 Hồng vận tề thiên
Thủ đoạn của Vũ Hóa Thần hiển nhiên là ác hơn Minh Vũ, hai bên tham chiếu một chút, phát hiện tình báo giống nhau, chắc không sai được.
Sau khi biết được kết quả, sắc mặt của ba người Lục Ly đều trở nên âm trầm, kẻ địch còn cường đại hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Suy đoán của Vũ Hóa Thần là hoàn toàn chính xác, nhắm vào họ không phải gia tộc thất phẩm, mà là gia tộc lục phẩm xếp thứ ba ở đông bắc bộ Trung Châu, Tống gia.
Gia tộc này có hai Nhân Hoàng, mười tám Quân Hầu cảnh, năm Quân Hầu cảnh đỉnh phong, ở đông bắc bộ Trung Châu được coi là đại gia tộc hiển hách.
Tống gia có con cháu ở trong Thiên Quỷ Sơn, còn được Lục Ly cứu. Tống gia đã biết được chuyện của Lục Ly ở bên Hàm Thành, Tống gia không chỉ có nhìn trúng Tiểu Bạch, còn nhìn trúng Long Đế Quan, cùng với Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh bọn Lục Ly có được ở Thiên Quỷ Sơn.
Bọn Lục Ly hiện tại đang ở địa bàn của gia tộc lục phẩm Lệ gia, Lệ gia và Tống gia luôn bất hòa, Tống gia không tiện động thủ, cho nên mới phái người đi theo.
Chỉ chờ bọn Lục Ly rời khỏi địa bàn của Lệ gia, lập tức sẽ có Quân Hầu cảnh tới chặn giết.
Vận khí ba người Lục Ly rất không tồi, nếu bọn họ lúc này không phải ở trong địa bàn Lệ gia, e là đã sớm bị chặn giết, chết một cách không minh bạch rồi.
Hiện tại ba người có một loại cảm giác cùng đường, căn cứ vào cách nói của hai thám báo, chỉ cần rời khỏi địa bàn Lệ gia, Tống gia sẽ lập tức động thủ.
Một tứ trưởng lão Quân Hầu cảnh đỉnh phong của bọn họ tự mình chủ trì việc này, điều động cả sáu Quân Hầu cảnh, tùy thời có thể truyền tống truy tung bọn họ.
Cho nên bọn Lục Ly bất kể là đi hướng đông hay là tới đông bộ Trung Châu, hoặc là lui về bắc bộ Trung Châu, một khi rời khỏi địa bàn của Lệ gia thì kết quả đều như nhau. Quân Hầu cảnh của Tống gia lập tức sẽ truyền tống tới đây, ở trong thành trực tiếp chặn giết.
Một Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cộng thêm sáu Quân Hầu cảnh, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ không phải thần, một khi khai chiến ba người đều phải chết.
Không còn đường để đi?
Lục Ly nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là công bố thân phận Lục gia đệ tử của hắn, như vậy Tống gia rất có khả năng sẽ không dám công kích.
Chỉ là vạn nhất dẫn tới cừu gia của Lục Nhân Hoàng thì sao? Như vậy chắc sẽ còn chết thảm hại hơn.
Lục Ly ngồi trầm ngâm dưới tàng cây, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần vừa tiếp tục khảo vấn một số tin tức còn lại, vừa nghĩ biện pháp.
Sau một thoáng, Minh Vũ đột nhiên đi tới nói:
- Thiếu chủ, chúng ta truyền tống về phía đông sẽ tiến vào địa bàn của Hàn gia, ngươi cảm thấy Hàn gia có đáng tin không?
- Hàn gia?
Lục Ly có chút quen tai đối với cái tên này, mơ hồ hỏi:
- Hàn gia nào? Có quan hệ với chúng ta à?
Minh Vũ có chút không biết phải nói gì:
- Hàn Nguyệt, chúng ta ở Thiên Quỷ Thử đã cứu người của Hàn gia.
- À à.
Lục Ly nhớ tới tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi đó, hắn nghi hoặc hỏi:
- Hàn gia cường đại lắm à?
- Cũng là gia tộc lục phẩm, tổng bộ của bọn họ ở Thần Hỏa Vực, mười vực xung quanh đều là phạm vi thế lực của bọn họ.
Minh Vũ giải thích.
- Hàn gia mạnh như vậy sao?
Lục Ly rất là kinh ngạc, lập tức lại lắc đầu nói:
- Bên cạnh Hàn Nguyệt tiểu thư đó chỉ có mấy Bất Diệt cảnh bảo hộ, chắc địa vị ở Hàn gia không cao!
Cái này thì Minh Vũ cũng không biết, hơn nữa ai biết tới Hàn gia, Hàn gia liệu có lấy oán trả ơn hay không? Vạn nhất Hàn gia cũng động thủ cướp đoạt Tiểu Bạch thì sao? Đám người Hàn Nguyệt đều từng kiến thức sự cường đại của Tiểu Bạch rồi.
Vũ Hóa Thần đi tới, hắn nghe thấy đối thoại của hai người, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Về thành trước đã, hỏi thăm một chút thân phận của Hàn Nguyệt tiểu thư ở Hàn gia. Nếu là tiểu thư trọng yếu của Hàn gia, vậy chúng ta có thể nhờ Hàn gia tìm người hộ tống chúng ta tới Thần Khải Vực.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy cũng có đạo lý, ba người lại chạy vào trong thành, về phần hai thám báo đó, bị Vũ Hóa Thần một chiêu tiêu diệt. Loại kiêu hùng giết người không chớp mắt như Vũ Hóa Thần, sao lại đi lưu lại hai hậu hoạn?
Tiến vào trong thành, Lục Ly và Minh Vũ tới khách sạn, Vũ Hóa Thần một mình ra ngoài tìm hiểu tin tức.
Sau nửa canh giờ, hắn trở lại, vẻ mặt phấn chấn nói:
- Ha ha ha, thiếu chủ, Hàn Nguyệt tiểu thư mà các ngươi thuận tay cứu không ngờ là nhân vật trọng yếu của Hàn gia.
- Sao có thể?
Lục Ly và Minh Vũ đều kinh ngạc, nếu là tiểu thư trọng yếu, vì sao lại chỉ phái mấy Bất Diệt cảnh bảo hộ?
Vũ Hóa Thần giải thích:
- Hàn Nguyệt tiểu thư đó là con gái tư sinh, hai công tử khác thì là biểu ca của Hàn Nguyệt tiểu thư. Mười mấy năm trước thiếu tộc trưởng Hàn Vô Tâm của Hàn gia tới bắc bộ Trung Châu du ngoạn thì gặp một nữ tử xinh đẹp, sau một đêm phong lưu thì rời đi. Ai ngờ nữ tử này mang thai, sinh ra Hàn Nguyệt tiểu thư, nữ tử này cũng không biết thân phận thiếu tộc trưởng của Hàn Vô Tâm, một mình nuôi lớn Hàn Nguyệt, trước đó không lâu mới ngẫu nhiên biết được thân phận của Hàn Vô Tâm, nhờ người liên hệ với Hàn Vô Tâm.
- Biết được là nữ nhi của mình, Hàn Vô Tâm liền phái người đón Hàn Nguyệt về. Bởi vì là con tư sinh, Hàn Vô Tâm không dám quá rêu rao, liền phái mấy thủ hạ Bất Diệt cảnh đi nghênh đón, dù sao ngồi thương thuyền của Linh Lung Thương Hội cũng sẽ không có nguy hiểm, chuyện về sau thì ngươi cũng biết rồi.
- Con Tư sinh?
Lục Ly nhướng mày, nghi hoặc nói:
- Nếu là con tư sinh, vậy Hàn Vô Tâm khẳng định sẽ không tuyên dương khắp nơi, sao ngươi lại có được tình báo?
- Ha ha ha!
Vũ Hóa Thần cười ha hả, giải thích:
- Hiện tại tình báo này ngươi tùy tiện ra ngoài là có thể tìm hiểu được, việc này đã truyền khắp toàn bộ bắc bộ và đông bắc bộ Trung Châu rồi. Bởi vì, mẫu thân của Hàn Nguyệt lúc trước không giác tỉnh huyết mạch cho Hàn Nguyệt, sau khi trở lại Hàn gia thì được đưa tới Thần Miếu, ngươi đoán Hàn Nguyệt là giác tỉnh huyết mạch cấp bậc gì?
Chương 465 Bát phẩm huyết mạch
Lục Ly và Minh Vũ nhìn nhau, hỏi thử:
- Chẳng lẽ là thất phẩm?
- Bát phẩm!
Vũ Hóa Thần rất cảm khái nói:
- Trong lịch sử của Hàn gia chỉ xuất hiện huyết mạch bát phẩm hai lần, lại không ngờ vận khí của Hàn Nguyệt lại tốt như vậy. Thiếu chủ hồng vận tề thiên, Hàn Nguyệt tiểu thư hiện tại là bảo bối của Hàn gia, chúng ta tới Thần Hỏa Vực khẳng định sẽ được đón tiếp như thượng khách.
- Cái này...
Lục Ly và Minh Vũ ngơ ngác nhìn nhau, nếu việc này không phải Vũ Hóa Thần nói, hai người khẳng định không thể tin được.
Huyết mạch bát phẩm!
Cái này cho dù là gia tộc thất phẩm cũng rất khó xuất hiện, không ngờ Hàn Nguyệt lại có được? Hai người đều nhớ tới tiểu nha đầu ngây ngô kia, có thế nào cũng cũng không thể liên hệ được với thiên tài tuyệt thế huyết mạch bát phẩm.
- Đi!
Đã có chuyện tốt như vậy, ba người vừa hay đang cùng đường, tất nhiên muốn đi thử thời vận.
Hàn Nguyệt hiện tại là bảo bối của Hàn gia, bọn họ thân là ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt, Hàn gia theo lý thuyết thì sẽ không động tới bọn họ, nếu không truyền ra thì thanh danh của Hàn gia sẽ thối hoắc.
Ba người lại cải trang đeo mặt nạ Ngân Ma, Lục Ly mặc vào cẩm bào, hóa thân thành công tử. Ba người rất nhanh liền ra khỏi khách sạn, sau đó truyền tống truyền tống tới vực thành. Muốn tới Thần Hỏa Vực, phải đến vực thành mới có thể truyền tống.
Vừa đến vực thành, ánh mắt ba người Lục Ly quét nhìn xung quanh, phát hiện bên ngoài quả nhiên có thám báo của Tống gia. Chắc tất cả thành trì gần đây đều có thám báo của Tống gia, nghiêm mật giám thị hành tung của ba người.
- Tới Thần Hỏa Thành.
Ba người Lục Ly vừa đi vào truyền tống trận, Vũ Hóa Thần nộp huyền tinh, truyền tống trận sáng lên, ba người biến mất trong truyền tống trận.
Mấy thám báo trên quảng trường lập tức chạy vội đi xa xa, truyền tin hành tung của ba người Lục Ly. Kỳ thật ba người Kỳ thật có cải trang thế nào cũng vẫn dễ nhận ra, dù sao nếu Vũ Hóa Thần và Minh Vũ không đeo mặt nạ thì dễ dàng có thể tra xét ra cảnh giới, còn đeo mặt nạ thì lại không cảm ứng được, còn có Hồn Đàm cảnh là Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, từ đó rất dễ phán đoán.
...
Truyền tống trận bên Thần Hỏa Thành lấp lánh quang mang, đây là nơi sở tại của Hàn gia, tuy Tống gia an bài thám báo, nhưng không có Quân Hầu cảnh ở đây, cho nên không dám động thủ trong thành, nếu làm vậy sẽ khiến khiến Hàn gia bất mãn.
Ba người Lục Ly vừa ra, lập tức căng thẳng nhìn xung quanh, sau khi xác định không có Quân Hầu cảnh tỏa định ba người thì đều thở phào nhẹ nhõm.
Lục Ly dẫn theo hai người đi ra, chọn một thống lĩnh Bất Diệt cảnh đỉnh phong ở ngoài truyền tống trận rồi chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Ly, từng cứu Hàn Nguyệt tiểu thư một mạng. Hàn Nguyệt tiểu thư trước kia thịnh tình mời chúng ta đến làm khách, vừa hay chúng ta đi ngang qua nơi này, cho nên muốn bái phỏng Hàn Nguyệt tiểu thư một chút, thỉnh cầu thông báo.
Thanh âm của Lục Ly rất to, trên quảng trường có rất nhiều người đều nghe thấy. Hắn đây là cố ý, muốn để người bên ngoài đều biết hắn là ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt, nếu Hàn gia muốn động tới bọn họ cũng sẽ phải suy xét.
Đại thống lĩnh nhìn thấy Lục Ly mặc cẩm y, hai người hắn dẫn theo lại không cảm ứng được cảnh giới, tất nhiên không dám lơ là. Vừa phái người đi thông truyền vừa tự mình dẫn ba người Lục Ly tới đại viện của Hàn gia.
Hàn gia rất trọng thị bọn Lục Ly!
Lục Ly nói ra việc này, Hàn gia không bày ra trận thế, vậy truyền ra thì chính là không hiểu lễ số. Gần đây chuyện của Hàn Nguyệt được lan truyền ầm ĩ, lúc này Hàn Nguyệt đúng là bảo bối của Hàn gia, ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt tới, Hàn gia sao có thể không coi trọng?
Hàn Vô Tâm tự mình dẫn theo Hàn Nguyệt ở ngoài đại viện cung nghênh ba người Lục Ly. Hàn Vô Tâm nhìn thì chỉ khoảng bốn mươi tuổi, Quân Hầu cảnh tiền kỳ, bộ dạng anh tuấn nho nhã, nhìn một cái là biết hạng người phong lưu, chẳng trách năm đó sau khi phong lưu một đêm với mẫu thân của Hàn Nguyệt lại bỏ đi.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Lục Ly, vẻ mặt thân thiết, cúi người hành lễ ngượng ngùng nói:
- Hàn Nguyệt bái kiến Lục công tử, bái kiến hai vị đại nhân.
- Quả nhiên là huyết mạch bát phẩm!
Ba người Lục Ly nhìn cổ Hàn Nguyệt, sau khi thấy một ấn ký màu đen thì đều động dung.
- Ha ha ha!
Hàn Vô Tâm cười ha hả, chắp tay nói:
- Đã sớm nghe Tiểu Nguyệt nói được quý nhân cứu giúp, Vô Tâm gần đây vẫn luôn phái người tìm ba vị ân nhân. Không ngờ ba vị lại giá lâm Thần Hỏa Thành? Ba vị nhất định phải ở lại Thần Hỏa Thành một đoạn thời gian, để Vô Tâm được tiếp đãi ba vị thật tốt.
Hàn Vô Tâm thân thiết nắm tay Lục Ly đi vào, trên quảng trường, ba thám báo của Tống gia tim như chìm xuống. Lục Ly không ngờ tìm được Hàn gia làm chỗ dựa. Nếu Tống gia còn muốn động thủ với Lục Ly, vẫn phải cân nhắc tới Hàn gia.
Có điều việc này cũng không phải các thám báo có thể quyết định, ba người lặng lẽ lui về truyền tình báo nơi này cho Tống gia, để các đại nhân vật của Tống gia quyết định.
...
Hàn gia thật sự rất nể tình, không chỉ là Hàn Vô Tâm, bảy tám trưởng lão của Hàn gia cũng tham dự yến hội, có điều Hàn gia tộc trưởng, gia gia của Hàn Nguyệt không tới. Lục Ly không biểu lộ thân phận của mình, Hàn gia tộc trưởng không ra mặt cũng là bình thường.
Trên yến hội vô số người kính rượu, Lục Ly rất khổ, uống say khướt. Hàn Vô Tâm cố ý mà như vô tình hỏi thân phận của Lục Ly, cũng may Minh Vũ và Vũ Hóa Thần ở bên cạnh không say, giúp Lục Ly lấp liếm.
Hàn gia ở đông bắc bộ Trung Châu cũng xem như là một cự bá, so với Tống gia thì yếu hơn một chút, có điều có huyết mạch bát phẩm Hàn Nguyệt này, chắc mấy chục năm sau sẽ dễ dàng quật khởi, thậm chí có khả năng sẽ tấn thăng gia tộc thất phẩm.
Lục Ly được đưa về khách phòng nghỉ ngơi, vừa tỉnh lại thì yến hội lại bắt đầu, Lục Ly đau đầu không thôi, nhưng lại không tiện cự tuyệt, bọn họ lần này chính là đến để mượn thế của Hàn gia, không thể đắc tội với Hàn gia được.
Thời gian tiếp theo.
Bởi vì Vũ Hóa Thần ở bên dưới vẫn chưa lên, Vũ Hóa Thần đang thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, chiến xa thượng cổ là đi theo hắn, Tiểu Bạch ở trên chiến xa, cũng có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử.
Không có Tiểu Bạch, Vũ Hóa Thần thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh sẽ rất khó khăn, bọn họ cũng phải đi xuyên qua Thiên Quỷ Sơn, tất nhiên sẽ không lãng phí cơ hội tốt như vậy.
Nếu không phải Lục Ly vội về Lục gia, ở thêm mấy tháng cũng không sao, lật tung cả Thiên Quỷ Sơn, cũng không biết sẽ có thể kiếm được bao nhiêu Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh.
Có điều, sau khi Thiên Quỷ Sơn có bạo động, Linh Lung Các và thế lực phụ cận sẽ phái người đến thu thập Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh, bọn Lục Ly đây là đoạt thức ăn trước miệng hổ. Khương Khởi Linh chắc đã về rồi, đám người Lục Ly sao dám tranh phong với Linh Lung Các?
Lục Ly đã quyết định, một đường tiến về phía đông, có thể thu thập được bao nhiêu Tử Huyền Tinh Hồn Tinh thì hay bấy nhiêu. Hắn bảo Minh Vũ khống chế chiến xa thượng cổ, quan sát thế cục xung quanh, hắn thì ngồi xếp bằng tiếp tục tham ngộ trên chiến xa.
Càng đi về phía đông, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh càng nhiều, bởi vì bên này không có ai tới, rất nhiều Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh đều không có ai thu thập, có thể nói khắp nơi đều là bảo vật.
Vũ Hóa Thần không nghỉ ngơi dù chỉ một khắc, ngày đêm kiêm trình thu thập, hắn biết rõ lúc này kiếm được càng nhiều Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, bọn họ càng có thể tới Lục gia nhanh hơn.
Đến lúc đó Lục Ly nhận tổ quy tông, không nói hắn sẽ có được một số lợi ích, với tính cách của Lục Ly, ít nhất cũng có thể cho có thể khôi phục tự do.
Hiện tại Vũ Hóa Thần đã được hơn hai mươi vạn viên Tử Huyền Tinh, tương đương với hơn hai mươi ức huyền tinh, Hồn Tinh cũng lại kiếm thêm được gần ngàn viên.
Một đường ra khỏi Thiên Quỷ Sơn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc còn có thể kiếm được mấy chục vạn viên Tử Huyền Tinh nữa, Hồn Tinh cũng có thể kiếm được mấy ngàn với nhau. Nếu bán cả Hồn Tinh, chắc cũng gần đủ lộ phí rồi.
Ba người Lục Ly đi cả một tháng trong Thiên Quỷ Sơn, đây còn là về sau Lục Ly bảo Vũ Hóa Thần tăng tốc, nếu không cứ lề mề như vậy chắc phải thêm mười ngày nữa mới có thể ra khỏi Thiên Quỷ Sơn.
Chiến quả trong một tháng rất lớn!
Tử Huyền Tinh tổng cộng có bảy mươi lăm vạn viên, Hồn Tinh cộng cả chỗ trên người Lục Ly th đã vượt quá một vạn viên. Nếu bán đi toàn bộ, hơn một trăm ức huyền tinh tới tay, đủ cho ba người truyền tống tới Thần Khải Vực.
Khi ra khỏi Thiên Quỷ Sơn thì gặp một chút phiền toái nhỏ, ngoài Thiên Quỷ Sơn bị người ta vây lấy, nơi này vốn chính là không cho phép tiến vào.
Cũng may quân đội ở bên ngoài cũng không mạnh, dẫn đội chỉ là võ giả Bất Diệt cảnh. Vũ Hóa Thần xuất thủ dẫn dụ họ đi, Minh Vũ và Lục Ly thoải mái đột phá ra ngoài, sau đó Vũ Hóa Thần lặng lẽ đuổi theo.
Chiến xa thượng cổ mở ra cấm chế ẩn thân, tốc độ đạt tới cực hạn. Lục Ly không dám lập tức vào thành, như vậy sẽ bị người ta tra được ngay.
Hắn lựa chọn bay về phía nam, dù sao bọn họ hiện tại cũng có huyền tinh, có thể truyền tống thoải mái, an toàn là số một.
Trên đường đi đều tránh thành trì, phi hành ở vùng hoang vu, Lục Ly tỏa định một phủ thành, chuẩn bị tiến vào phủ thành này rồi truyền tống.
Tham ngộ một tháng, Lục Ly có chút tâm đắc, rất nhiều chỗ đều có cảm ngộ, nhưng muốn triệt để tham ngộ ra thì khẳng định vẫn cần thời gian.
Đây còn là hắn căn cứ ký ức của yêu ma để tham ngộ, nói một cách khác, có khuôn mẫu rồi, hắn chỉ cần mô phỏng lại là được. Nếu không có khuôn mẫu này, hắn dựa vào năng lực của mình để tham ngộ, loại độ khó này sẽ tăng lên mấy vạn lần, áo nghĩa sở dĩ khó tham ngộ như vậy cũng là vì nguyên nhân này.
Tiếp tục phi hành, tiếp tục tham ngộ, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thay phiên khống chế chiến xa thượng cổ, mọi người đều rất an nhàn.
Mười ngày sau, chiến xa cuối cùng cũng đến ngoài phủ thành đó, Lục Ly vốn định trực tiếp vào thành, Vũ Hóa Thần quyết định cẩn thận một chút, hắn vào tiên tiến trước tra xét một phen.
Sau khi xác định an toàn, Lục Ly và Minh Vũ đều vào thành, ba người không đeo mặt nạ Ngân Ma, chỉ có Lục Ly đeo mặt nạ Quỷ Sát.
Sau khi vừa vào thành, Vũ Hóa Thần cũng không dẫn hai người lập tức truyền tống, mà là tới khách sạn trong thành để nghỉ. Vũ Hóa Thần đi một vòng, lại mua về ba chiếc mặt nạ.
Mặt nạ này tên là mặt nạ Thiên Huyễn, so với mặt nạ Ngân Ma thì cao cấp hơn, đương nhiên Quân Hầu cảnh đỉnh phong vẫn có thể tra xét ra. Lợi ích của mặt nạ này là nhìn qua thì hoàn toàn không giống như đeo mặt nạ, mà giống như đeo một lớp da người, nhìn từ bên ngoài thì còn không nhìn ra là đeo mặt nạ. Mặt nạ này còn có thể không ngừng điều chỉnh bề ngoài, có thể nói là lợi khí dịch dung.
Lục Ly sau khi đeo vào thì rất hài lòng, hắn biến thành một thanh niên, vẻ bề ngoài thay đổi hẳn. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần sau khi đeo vào cũng thay đổi hẳn, nếu không phải cường giả Quân Hầu cảnh đỉnh phong, căn bản không biết là bọn họ dịch dung.
- Đi thôi.
Ba người Lục Ly lại thay y bào, toàn bộ đều thay áo xám không gây chú ý nhất, ba người lén đi ra ngoài, tiến vào truyền tống trận, sau đó tùy ý truyền tống tới các thành trì phụ cận.
Truyền tống ở Trung Châu đích xác rất đắt, ba người Lục Ly tài đại khí thô nên cũng không để ý, liên tục truyền tống mấy lần, đến một vực thành.
Đổi trang phục, khống chế mặt nạ Thiên Huyễn biến ảo bộ dạng, tiếp tục truyền tống.
Lục Ly một đường truyền tống tới choáng váng, cũng quên là đã truyền tống bao nhiêu lần, cũng không biết lúc này đã truyền tống tới đâu.
- Nghỉ ngơi một đêm ở đây đi.
Sau khi trời tối thì đến một vực thành, Vũ Hóa Thần cuối cùng cũng lên tiếng, trên đường đi truyền tống đều rất thuận lợi, không có gì khác thường. Vũ Hóa Thần và Minh Vũ đã yên tâm hơn không ít, truyền tống mấy chục lần, có thể nghỉ ngơi một đêm.
Ba người Tìm một khách sạn để ở.
Chương 462 Bị người ta theo dõi
Lục Ly nghỉ ngơi hơn một tiếng thì khôi phục lại, ăn lương khô nhiều ngày rồi, đã xác định được an toàn nên tâm tình Lục Ly cũng thoải mái, dẫn theo hai người Vũ Hóa Thần liền dưới lầu ăn một bữa thả phanh.
- Thiếu chủ, ta đi bán chút Tử Huyền Tinh, ngươi trở về nghỉ ngơi hay là đi dạo cùng ta?
Sau khi ăn xong, Vũ Hóa Thần xin chỉ thị, Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi quyết định ra ngoài đi dạo. Đi xem phong thổ Trung Châu, trên đường tuy đi ngang qua mấy chục thành trì, nhưng lại đều không dám thăm thú.
Ra khỏi khách sạn, tiến vào quảng trường, ba người rất kín đáo, không ai chú ý tới bọn họ. Lục Ly vừa đi vừa quan sát, rất nhanh ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía xa xa nói:
- Nhìn người đó kìa.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn lại, ánh mắt hai người lộ ra vẻ quái dị, bởi vì bên đó có người không ngờ có hai cái đầu.
Trung Châu có rất nhiều chủng tộc đặc thù, nhưng loại chủng tộc quái dị hai đầu này thì ba người vẫn chưa từng nghe nói tới, nhìn sắc mặt của người xung quanh, dường như đã quá quen thuộc rồi, người hai đầu kia cũng không có biểu cảm gì khác thường.
- Nhìn bên kia kìa!
Vũ Hóa Thần hô khẽ một tiếng, hai người Lục Ly nhìn lướt qua lại ngạc nhiên, bên kia có một nữ tử đi đến, dáng người rất đẹp, đội đấu lạp không nhìn thấy mặt, có điều trên người không ngờ đều quấn rắn lục, ít nhất có mấy chục con.
Thế giới rộng lớn, không gì không có!
Ba người Lục Ly vừa quan khán vừa đi đến một thương hội ở bên cạnh quảng trường, sau khi đến thương hội hỏi một phen. Ba người đi vào một cửa lớn ở bên trái, được thị nữ dẫn vào một thiên điện.
Thương hội này rất lớn, rất xa hoa, một lát sau một chưởng quỹ tới, Vũ Hóa Thần ném ra một viên Tử Huyền Tinh, nói:
- Chúng ta muốn đổi một số huyền tinh, chỗ các ngươi có cho đổi không?
- Đương nhiên!
Chưởng quỹ là lão giả, tươi cười nói:
- Một viên đổi chín ngàn năm trăm huyền tinh, có bao nhiêu đổi bấy nhiều.
Một viên Tử Huyền Tinh giá trị một vạn huyền tinh, thương hội này thu năm trăm huyền tinh phí giao dịch cũng là rất bình thường, Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút rồi lấy ra một vạn viên Tử Huyền Tinh nói:
- Đây là một vạn Tử Huyền Tinh, đổi đổi giúp ta.
- Một vạn?
Lão giả hơi biến sắc, sau đó cảm khái nói:
- Ba vị khách quý khách giàu thật, ba vị chờ chút, ta giờ đi an bài.
Lão giả điều mấy người đến kiểm kê số lượng, rất nhanh liền phái người mang tới một ức huyền tinh, cả mấy chục thùng lớn.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần dùng thần niệm quét một cái, đại khái đoán định được số lượng rồi gật đầu thu hồi thùng, ra khỏi thương hội.
Ba người trở về khách sạn, Lục Ly tu luyện, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thay phiên nghỉ ngơi và canh gác. Sáng sớm Ngày hôm sau, ba người tiếp tục bắt đầu truyền tống.
Có điều!
Sau khi Truyền tống hơn mười lần, Vũ Hóa Thần đột nhiên bảo hai người dừng lại, đồng thời đi vào trong một khách sạn gần đó. Vừa tiến vào khách sạn, Vũ Hóa Thần nói với vẻ ngưng trọng:
- Không ổn, hình như có người truy tung chúng ta.
Lục Ly không phát hiện ra bất kỳ điều gì dị thường, Minh Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi nhíu mày nói:
- Đích xác có chút không đúng, mấy lần truyền tống tới đây, trên quảng trường đều có một hai người có ánh mắt khác thường.
- Tại sao lại như vậy?
Lục Ly có chút nghĩ không thông, ngày hôm qua truyền tống không phải rất biết à? Vì sao lại đột nhiên người người theo dõi bọn họ?
Nghĩ nghĩ một chút, Lục Ly gọi tiểu nhị của khách sạn đến, ném cho hắn một vốc huyền tinh rồi hỏi. Sau khi hỏi mười mấy vấn đề, Lục Ly nói:
- Tiểu nhị, Tử Huyền Tinh ở Trung Châu có thông dụng không?
- Đương nhiên.
Tiểu nhị gật đầu nói:
- Tử Huyền Tinh cũng là huyền tinh, chỉ là huyền tinh sang hơn, một viên giá trị một vạn huyền tinh. Tử Huyền Tinh là thứ các đại nhân vật hay dùng, những tiểu nhân vật như chúng ta thì đều dùng huyền tinh bình thường.
- Chẳng trách...
Lục Ly và Vũ Hóa Thần Minh Vũ nhìn nhau, ba người đều cười khổ.
Ba người ngu ngơ lấy Tử Huyền Tinh ra đổi, còn một lần lấy ra một vạn viên Tử Huyền Tinh, điều này rất dễ bị người ta nhắm vào, từ đó suy đoán ra thân phận.
- Làm sao bây giờ?
Lục Ly phất tay bảo tiểu nhị lui ra, nhìn Vũ Hóa Thần. Sao lại bại lộ thân phận hiện tại đã không quan trọng, quan trọng là có đại gia tộc nhằm vào ba người rồi.
Biết rõ bọn họ có Quân Hầu cảnh còn dám ngấp nghé, gia tộc này ít nhất cũng là gia tộc gia tộc, nếu là thất phẩm thất phẩm, chuyện sẽ rất to.
Bất kể là vì trọng bảo trong Long Đế Quan, hay là Tử Huyền Tinh Thiên Quỷ Sơn Hồn Tinh bọn họ kiếm được ở Thiên Quỷ Sơn, cũng hoặc là vì Tiểu Bạch. Nếu gia tộc này nhằm vào họ, vậy động thủ chính là chuyện sớm hay muộn!
- Không phải thế lực thất phẩm!
Vũ Hóa Thần suy nghĩ một lát, rất nhanh liền có suy đoán, hắn lấy ra bản đồ của Trung Châu, nói:
- Chúng ta lúc này đã tiến vào đông bắc bộ, nơi này là phạm vi thế lực của Khiếu Thiên Cung, một trong Thập nhị vương tộc. Nếu là thế lực thất phẩm, bọn họ đã sớm động thủ rồi, không cần chờ tới bây giờ.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy rất có đạo lý, dưới cờ Khiếu Thiên Cung có hai thế lực thất phẩm, nếu hai thế lực này muốn động tới bọn họ, sẽ không cố kỵ Linh Lung Các, đã trực tiếp phái người tới bắt.
Vũ Hóa Thần nói:
- Một khi đã như vậy, đó chính là một thế lực lục phẩm của đông bắc bộ. Rất có khả năng nơi này không phải địa bàn của thế lực này, bọn họ không dám đả thảo kinh xà, cho nên phái người một đường theo dõi, một khi chúng ta tiến vào thành trì thuộc phạm vi thế lực của bọn họ, sẽ lập tức phái người bắt chúng ta.
Hiện tại đã tiến vào phạm vi thế lực của Khiếu Thiên Cung, thế lực lục phẩm bắc bộ khẳng định không dám vượt giới tới đây bắt người,vậy chỉ có thể là thế lực lục phẩm của đông bắc bộ.
Thế lực lục phẩm của đông bắc bộ Trung Châu rất nhiều, ước chừng có chín thế lực, nhiều hơn so với năm thế lực dưới trướng Linh Lung Các ở bắc bộ Trung Châu.
Bắc bộ trước kia có hai thất phẩm thất phẩm, thế lực lục phẩm cũng khá nhiều.
Chương 463 Thi Hồn Đan
Có điều bởi vì hai thế lực thất phẩm đó đại chiến, mấy thế lực lục phẩm cũng tham chiến theo, cuối cùng đều tổn thất thảm trọng, lưu lạc thành thế lực ngũ phẩm mà thôi.
Chín thế lực lục phẩm, thế này thì quá khó đoán rồi, bọn Lục Ly chỉ nghe nói tới tên của chín này thế lực lục phẩm này, chứ không biết cụ thể là ở đâu. Nếu mạo muội truyền tống, không cẩn thận tiến vào địa bàn thế lực của bọn họ, vậy chẳng khác nào là dê vào miệng cọp.
- Hay là...
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Chúng ta truyền tống về phía nam, tiến vào trung bộ Trung Châu, rồi vòng về phía đông, cuối cùng tới Thần Khải Vực?
- Đi đâu cũng không quan trọng!
Vũ Hóa Thần lắc đầu nói:
- Địch ở trong bóng tối, chúng ta ở ngoài chỗ sáng, đối phương có thế lực khổng lồ, chúng ta lại chỉ có ba người, chúng ta bỏ chạy đi đâu cũng sẽ bị đuổi kịp. Việc chúng ta hiện tại phải làm là, làm rõ đối phương rốt cuộc là lai lịchgì.
Vũ Hóa Thần là tộc trưởng của gia tộc ngũ phẩm, một trong các bá chủ của Thiên Vũ Quốc, các loại thủ đoạn quyền mưu là Lục Ly và Minh Vũ không thể nào sánh bằng. Lục Ly thấy hắn dường như đã có kế hoạch, liền không lên tiếng, trầm mặc chờ hắn giải thích.
- Đợi lát nữa ba người chúng ta ra khỏi khách sạn, lập tức phóng tới ngoài thành!
Vũ Hóa Thần hạ giọng nói:
- Sau khi ra khỏi thành, Minh Vũ lặng lẽ ẩn nấp, chúng ta tiếp tục tiến về phía trước, Minh Vũ bắt người theo dõi đằng sau, sau đó ép hỏi ra thế lực phía sau màn.
- Dẫn rắn khỏi hang? Tốt!
Lục Ly và Minh Vũ gật đầu, ba người lại thương nghị một số chi tiết, sau đó cải trang đi ra bên ngoài.
Vừa ra bên ngoài ba người lập tức chui vào trong đám người, sau đó rất nhanh liền phóng tới ngoài thành. Ra khỏi thành, mọi người đẩy nhanh tốc độ, sau khi rời khỏi thành trì hơn mười dặm, Minh Vũ lặng lẽ chui vào trong một ngọn núi nhỏ ở bên cạnh, Lục Ly và Vũ Hóa Thần thì tiếp tục chạy như điên.
Vù!
Không lâu sau hai thám báo ngay lập tức truy tung đến, không thể không nói hai thám báo này rất lợi hại, so với thám báo của Bắc Mạc thì lợi hại hơn nhiều.
Hai thám báo này chắc tu luyện huyền kỹ đặc thù nào đó, tốc độ như gió, phiêu miểu vô tung, thỉnh thoảng mượn dùng cây nhỏ, núi nhỏ, tảng đá ở phụ cận để che giấu thân thể. Trên đường đi không phát ra thanh âm gì, tuy cảnh giới chỉ là Mệnh Luân cảnh, nhưng tốc độ lại có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh.
Sau khi Minh Vũ ẩn núp trong núi nhỏ, hắn không sử dụng thần niệm, cũng không đi tra xét, chỉ dựa vào cảm ứng để cảm giác. Chờ sau khi hai thám báo tới gần thì nháy mắt phóng ra thế, trấn áp hai người.
Vũ Hóa Thần không động thủ, mà để Minh Vũ lưu lại, chính bởi vì thế của Minh Vũ dễ trấn áp võ giả cấp thấp hơn. Thân thể Minh Vũ lóe lên, một tay đánh vào đầu hai người, thoải mái đánh ngất hai người, rất nhanh liền mang hai người đuổi theo hướng Lục Ly.
Vũ Hóa Thần và Lục Ly ở phía trước vài dặm chờ Minh Vũ, sau khi nhìn thấy Minh Vũ đi tới, Vũ Hóa Thần mang theo Lục Ly phóng tới một ngọn núi lớn ở bên cạnh.
Tiến vào sâu trong núi lớn, Vũ Hóa Thần bảo Minh Vũ và Lục Ly nghỉ ngơi, bản thân hắn thì đi loanh quanh mấy vòng. Sau khi xác định không có thám báo đi theo, hắn quay về, từ trong giới chỉ lấy ra hai viên đan dược, nhét vào miệng của hai thám báo trung niên.
- Đây là gì thế?
Lục Ly tò mò nhìn Vũ Hóa Thần, người sau cười khà khà giải thích:
- Thi Hồn Đan, ăn hai viên đan dược này vào, linh hồn của hai người này sẽ phải thừa nhận sự thống khổ của vạn trùng cắn xé. Loại thống khổ này vô cùng khó chịu, ở Bắc Mạc thường xuyên dùng đan dược này để khảo vấn tù phạm.
Minh Vũ gật đầu, tỏ ý đã nghe nói tới loại đan dược này. Vũ Hóa Thần nhìn Minh Vũ một cái, người sau lập tức hiểu ngay, tùy thời chuẩn bị phóng thích thế trấn áp hai người, tránh cho hai người tự sát.
Một lát sau hai thám báo tỉnh lại, bị dược lực của Thi Hồn Đan khiến cho đau quá mà tỉnh, sau khi hai người tỉnh lại thì lập tức ôm đầu lăn lộn, Minh Vũ phóng thích thế, trấn áp cho hai người không thể động đậy, bắt buộc phải hưởng thụ loại thống khổ vạn trùng cắn xé linh hồn này.
- A.
Hai người rất nhanh liền hét thảm, vẻ mặt trở nên dữ tợn, thất khiếu đổ máu, cả người đều run rẩy. Minh Vũ mặt không biểu tình tiếp tục trấn áp, ước chừng sau nén hương, hai người đều thiếu chút nữa thì sụp đổ tinh thần.
- Được rồi!
Vũ Hóa Thần xách một thám báo ra xa xa, để lại một tên cho Minh Vũ. Lục Ly đi theo Minh Vũ, hắn hiểu ý của Vũ Hóa Thần, tách ra thẩm vấn thì sẽ hỏi được kết quả tốt hơn, cũng có thể đối chiếu lẫn nhau, xem hai người này có nói dối hay không.
Minh Vũ một chân giẫm lên ngực thám báo, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn nói:
- Thi Hồn Đan sau một nén hương sẽ lại phát tác, nếu ngươi không muốn phải thừa nhận loại thống khổ này, vậy thì nói thật đi. Đừng hòng tự sát, có ta ở đây ngươi không chết được đâu.
Thám báo lườm Minh Vũ, trong mắt đều là hận ý, cắn răng không nói một câu. Lục Ly ở bên cạnh nhìn mấy lần, tiếp lời:
- Ngươi không nói thì đồng bạn của ngươi cũng sẽ nói, ngươi chỉ là một hạ nhân, đối với chúng ta mà nói thì giết hay không giết cũng không hề có bất kỳ ý nghĩa gì. Đương nhiên nếu ngươi muốn bị tra tấn tới chết, chỉ cần gật đầu, chúng ta sẽ không hỏi ngươi một câu, để ngươi bị trùng tử cắn chết.
Sắc mặt thám báo hơi biến ảo, Lục Ly trầm mặc một lát, thấy người này vẫn không có ý định khai ra, liền vung tay lên:
- Thỏa mãn cho hắn đi.
Lục Ly xoay người đi tới dưới một cây nhỏ, chân Minh Vũ khẽ động, xương ngực người này liền tiếp gãy nát, sau đó Minh Vũ lại dịch chân, từng chút từng chút giẫm nát xương cốt của người này.
- Ta nói, ta nói!
Thám báo cuối cùng không chịu nổi, nếu hắn không nói, xương cốt toàn thân sẽ bị Minh Vũ lần lượt giẫm nát. Nghe vậy, Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cũng biết được là thế lực nào hoặc là gia tộc nào muốn đối phó bọn họ.
Bên này còn chưa hỏi xong, bên Vũ Hóa Thần đa kết thúc rồi.
Chương 464 Hồng vận tề thiên
Thủ đoạn của Vũ Hóa Thần hiển nhiên là ác hơn Minh Vũ, hai bên tham chiếu một chút, phát hiện tình báo giống nhau, chắc không sai được.
Sau khi biết được kết quả, sắc mặt của ba người Lục Ly đều trở nên âm trầm, kẻ địch còn cường đại hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Suy đoán của Vũ Hóa Thần là hoàn toàn chính xác, nhắm vào họ không phải gia tộc thất phẩm, mà là gia tộc lục phẩm xếp thứ ba ở đông bắc bộ Trung Châu, Tống gia.
Gia tộc này có hai Nhân Hoàng, mười tám Quân Hầu cảnh, năm Quân Hầu cảnh đỉnh phong, ở đông bắc bộ Trung Châu được coi là đại gia tộc hiển hách.
Tống gia có con cháu ở trong Thiên Quỷ Sơn, còn được Lục Ly cứu. Tống gia đã biết được chuyện của Lục Ly ở bên Hàm Thành, Tống gia không chỉ có nhìn trúng Tiểu Bạch, còn nhìn trúng Long Đế Quan, cùng với Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh bọn Lục Ly có được ở Thiên Quỷ Sơn.
Bọn Lục Ly hiện tại đang ở địa bàn của gia tộc lục phẩm Lệ gia, Lệ gia và Tống gia luôn bất hòa, Tống gia không tiện động thủ, cho nên mới phái người đi theo.
Chỉ chờ bọn Lục Ly rời khỏi địa bàn của Lệ gia, lập tức sẽ có Quân Hầu cảnh tới chặn giết.
Vận khí ba người Lục Ly rất không tồi, nếu bọn họ lúc này không phải ở trong địa bàn Lệ gia, e là đã sớm bị chặn giết, chết một cách không minh bạch rồi.
Hiện tại ba người có một loại cảm giác cùng đường, căn cứ vào cách nói của hai thám báo, chỉ cần rời khỏi địa bàn Lệ gia, Tống gia sẽ lập tức động thủ.
Một tứ trưởng lão Quân Hầu cảnh đỉnh phong của bọn họ tự mình chủ trì việc này, điều động cả sáu Quân Hầu cảnh, tùy thời có thể truyền tống truy tung bọn họ.
Cho nên bọn Lục Ly bất kể là đi hướng đông hay là tới đông bộ Trung Châu, hoặc là lui về bắc bộ Trung Châu, một khi rời khỏi địa bàn của Lệ gia thì kết quả đều như nhau. Quân Hầu cảnh của Tống gia lập tức sẽ truyền tống tới đây, ở trong thành trực tiếp chặn giết.
Một Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cộng thêm sáu Quân Hầu cảnh, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ không phải thần, một khi khai chiến ba người đều phải chết.
Không còn đường để đi?
Lục Ly nghĩ đi nghĩ lại, phát hiện chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là công bố thân phận Lục gia đệ tử của hắn, như vậy Tống gia rất có khả năng sẽ không dám công kích.
Chỉ là vạn nhất dẫn tới cừu gia của Lục Nhân Hoàng thì sao? Như vậy chắc sẽ còn chết thảm hại hơn.
Lục Ly ngồi trầm ngâm dưới tàng cây, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần vừa tiếp tục khảo vấn một số tin tức còn lại, vừa nghĩ biện pháp.
Sau một thoáng, Minh Vũ đột nhiên đi tới nói:
- Thiếu chủ, chúng ta truyền tống về phía đông sẽ tiến vào địa bàn của Hàn gia, ngươi cảm thấy Hàn gia có đáng tin không?
- Hàn gia?
Lục Ly có chút quen tai đối với cái tên này, mơ hồ hỏi:
- Hàn gia nào? Có quan hệ với chúng ta à?
Minh Vũ có chút không biết phải nói gì:
- Hàn Nguyệt, chúng ta ở Thiên Quỷ Thử đã cứu người của Hàn gia.
- À à.
Lục Ly nhớ tới tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi đó, hắn nghi hoặc hỏi:
- Hàn gia cường đại lắm à?
- Cũng là gia tộc lục phẩm, tổng bộ của bọn họ ở Thần Hỏa Vực, mười vực xung quanh đều là phạm vi thế lực của bọn họ.
Minh Vũ giải thích.
- Hàn gia mạnh như vậy sao?
Lục Ly rất là kinh ngạc, lập tức lại lắc đầu nói:
- Bên cạnh Hàn Nguyệt tiểu thư đó chỉ có mấy Bất Diệt cảnh bảo hộ, chắc địa vị ở Hàn gia không cao!
Cái này thì Minh Vũ cũng không biết, hơn nữa ai biết tới Hàn gia, Hàn gia liệu có lấy oán trả ơn hay không? Vạn nhất Hàn gia cũng động thủ cướp đoạt Tiểu Bạch thì sao? Đám người Hàn Nguyệt đều từng kiến thức sự cường đại của Tiểu Bạch rồi.
Vũ Hóa Thần đi tới, hắn nghe thấy đối thoại của hai người, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Về thành trước đã, hỏi thăm một chút thân phận của Hàn Nguyệt tiểu thư ở Hàn gia. Nếu là tiểu thư trọng yếu của Hàn gia, vậy chúng ta có thể nhờ Hàn gia tìm người hộ tống chúng ta tới Thần Khải Vực.
Lục Ly và Vũ Hóa Thần nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy cũng có đạo lý, ba người lại chạy vào trong thành, về phần hai thám báo đó, bị Vũ Hóa Thần một chiêu tiêu diệt. Loại kiêu hùng giết người không chớp mắt như Vũ Hóa Thần, sao lại đi lưu lại hai hậu hoạn?
Tiến vào trong thành, Lục Ly và Minh Vũ tới khách sạn, Vũ Hóa Thần một mình ra ngoài tìm hiểu tin tức.
Sau nửa canh giờ, hắn trở lại, vẻ mặt phấn chấn nói:
- Ha ha ha, thiếu chủ, Hàn Nguyệt tiểu thư mà các ngươi thuận tay cứu không ngờ là nhân vật trọng yếu của Hàn gia.
- Sao có thể?
Lục Ly và Minh Vũ đều kinh ngạc, nếu là tiểu thư trọng yếu, vì sao lại chỉ phái mấy Bất Diệt cảnh bảo hộ?
Vũ Hóa Thần giải thích:
- Hàn Nguyệt tiểu thư đó là con gái tư sinh, hai công tử khác thì là biểu ca của Hàn Nguyệt tiểu thư. Mười mấy năm trước thiếu tộc trưởng Hàn Vô Tâm của Hàn gia tới bắc bộ Trung Châu du ngoạn thì gặp một nữ tử xinh đẹp, sau một đêm phong lưu thì rời đi. Ai ngờ nữ tử này mang thai, sinh ra Hàn Nguyệt tiểu thư, nữ tử này cũng không biết thân phận thiếu tộc trưởng của Hàn Vô Tâm, một mình nuôi lớn Hàn Nguyệt, trước đó không lâu mới ngẫu nhiên biết được thân phận của Hàn Vô Tâm, nhờ người liên hệ với Hàn Vô Tâm.
- Biết được là nữ nhi của mình, Hàn Vô Tâm liền phái người đón Hàn Nguyệt về. Bởi vì là con tư sinh, Hàn Vô Tâm không dám quá rêu rao, liền phái mấy thủ hạ Bất Diệt cảnh đi nghênh đón, dù sao ngồi thương thuyền của Linh Lung Thương Hội cũng sẽ không có nguy hiểm, chuyện về sau thì ngươi cũng biết rồi.
- Con Tư sinh?
Lục Ly nhướng mày, nghi hoặc nói:
- Nếu là con tư sinh, vậy Hàn Vô Tâm khẳng định sẽ không tuyên dương khắp nơi, sao ngươi lại có được tình báo?
- Ha ha ha!
Vũ Hóa Thần cười ha hả, giải thích:
- Hiện tại tình báo này ngươi tùy tiện ra ngoài là có thể tìm hiểu được, việc này đã truyền khắp toàn bộ bắc bộ và đông bắc bộ Trung Châu rồi. Bởi vì, mẫu thân của Hàn Nguyệt lúc trước không giác tỉnh huyết mạch cho Hàn Nguyệt, sau khi trở lại Hàn gia thì được đưa tới Thần Miếu, ngươi đoán Hàn Nguyệt là giác tỉnh huyết mạch cấp bậc gì?
Chương 465 Bát phẩm huyết mạch
Lục Ly và Minh Vũ nhìn nhau, hỏi thử:
- Chẳng lẽ là thất phẩm?
- Bát phẩm!
Vũ Hóa Thần rất cảm khái nói:
- Trong lịch sử của Hàn gia chỉ xuất hiện huyết mạch bát phẩm hai lần, lại không ngờ vận khí của Hàn Nguyệt lại tốt như vậy. Thiếu chủ hồng vận tề thiên, Hàn Nguyệt tiểu thư hiện tại là bảo bối của Hàn gia, chúng ta tới Thần Hỏa Vực khẳng định sẽ được đón tiếp như thượng khách.
- Cái này...
Lục Ly và Minh Vũ ngơ ngác nhìn nhau, nếu việc này không phải Vũ Hóa Thần nói, hai người khẳng định không thể tin được.
Huyết mạch bát phẩm!
Cái này cho dù là gia tộc thất phẩm cũng rất khó xuất hiện, không ngờ Hàn Nguyệt lại có được? Hai người đều nhớ tới tiểu nha đầu ngây ngô kia, có thế nào cũng cũng không thể liên hệ được với thiên tài tuyệt thế huyết mạch bát phẩm.
- Đi!
Đã có chuyện tốt như vậy, ba người vừa hay đang cùng đường, tất nhiên muốn đi thử thời vận.
Hàn Nguyệt hiện tại là bảo bối của Hàn gia, bọn họ thân là ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt, Hàn gia theo lý thuyết thì sẽ không động tới bọn họ, nếu không truyền ra thì thanh danh của Hàn gia sẽ thối hoắc.
Ba người lại cải trang đeo mặt nạ Ngân Ma, Lục Ly mặc vào cẩm bào, hóa thân thành công tử. Ba người rất nhanh liền ra khỏi khách sạn, sau đó truyền tống truyền tống tới vực thành. Muốn tới Thần Hỏa Vực, phải đến vực thành mới có thể truyền tống.
Vừa đến vực thành, ánh mắt ba người Lục Ly quét nhìn xung quanh, phát hiện bên ngoài quả nhiên có thám báo của Tống gia. Chắc tất cả thành trì gần đây đều có thám báo của Tống gia, nghiêm mật giám thị hành tung của ba người.
- Tới Thần Hỏa Thành.
Ba người Lục Ly vừa đi vào truyền tống trận, Vũ Hóa Thần nộp huyền tinh, truyền tống trận sáng lên, ba người biến mất trong truyền tống trận.
Mấy thám báo trên quảng trường lập tức chạy vội đi xa xa, truyền tin hành tung của ba người Lục Ly. Kỳ thật ba người Kỳ thật có cải trang thế nào cũng vẫn dễ nhận ra, dù sao nếu Vũ Hóa Thần và Minh Vũ không đeo mặt nạ thì dễ dàng có thể tra xét ra cảnh giới, còn đeo mặt nạ thì lại không cảm ứng được, còn có Hồn Đàm cảnh là Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, từ đó rất dễ phán đoán.
...
Truyền tống trận bên Thần Hỏa Thành lấp lánh quang mang, đây là nơi sở tại của Hàn gia, tuy Tống gia an bài thám báo, nhưng không có Quân Hầu cảnh ở đây, cho nên không dám động thủ trong thành, nếu làm vậy sẽ khiến khiến Hàn gia bất mãn.
Ba người Lục Ly vừa ra, lập tức căng thẳng nhìn xung quanh, sau khi xác định không có Quân Hầu cảnh tỏa định ba người thì đều thở phào nhẹ nhõm.
Lục Ly dẫn theo hai người đi ra, chọn một thống lĩnh Bất Diệt cảnh đỉnh phong ở ngoài truyền tống trận rồi chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Ly, từng cứu Hàn Nguyệt tiểu thư một mạng. Hàn Nguyệt tiểu thư trước kia thịnh tình mời chúng ta đến làm khách, vừa hay chúng ta đi ngang qua nơi này, cho nên muốn bái phỏng Hàn Nguyệt tiểu thư một chút, thỉnh cầu thông báo.
Thanh âm của Lục Ly rất to, trên quảng trường có rất nhiều người đều nghe thấy. Hắn đây là cố ý, muốn để người bên ngoài đều biết hắn là ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt, nếu Hàn gia muốn động tới bọn họ cũng sẽ phải suy xét.
Đại thống lĩnh nhìn thấy Lục Ly mặc cẩm y, hai người hắn dẫn theo lại không cảm ứng được cảnh giới, tất nhiên không dám lơ là. Vừa phái người đi thông truyền vừa tự mình dẫn ba người Lục Ly tới đại viện của Hàn gia.
Hàn gia rất trọng thị bọn Lục Ly!
Lục Ly nói ra việc này, Hàn gia không bày ra trận thế, vậy truyền ra thì chính là không hiểu lễ số. Gần đây chuyện của Hàn Nguyệt được lan truyền ầm ĩ, lúc này Hàn Nguyệt đúng là bảo bối của Hàn gia, ân nhân cứu mạng của Hàn Nguyệt tới, Hàn gia sao có thể không coi trọng?
Hàn Vô Tâm tự mình dẫn theo Hàn Nguyệt ở ngoài đại viện cung nghênh ba người Lục Ly. Hàn Vô Tâm nhìn thì chỉ khoảng bốn mươi tuổi, Quân Hầu cảnh tiền kỳ, bộ dạng anh tuấn nho nhã, nhìn một cái là biết hạng người phong lưu, chẳng trách năm đó sau khi phong lưu một đêm với mẫu thân của Hàn Nguyệt lại bỏ đi.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Lục Ly, vẻ mặt thân thiết, cúi người hành lễ ngượng ngùng nói:
- Hàn Nguyệt bái kiến Lục công tử, bái kiến hai vị đại nhân.
- Quả nhiên là huyết mạch bát phẩm!
Ba người Lục Ly nhìn cổ Hàn Nguyệt, sau khi thấy một ấn ký màu đen thì đều động dung.
- Ha ha ha!
Hàn Vô Tâm cười ha hả, chắp tay nói:
- Đã sớm nghe Tiểu Nguyệt nói được quý nhân cứu giúp, Vô Tâm gần đây vẫn luôn phái người tìm ba vị ân nhân. Không ngờ ba vị lại giá lâm Thần Hỏa Thành? Ba vị nhất định phải ở lại Thần Hỏa Thành một đoạn thời gian, để Vô Tâm được tiếp đãi ba vị thật tốt.
Hàn Vô Tâm thân thiết nắm tay Lục Ly đi vào, trên quảng trường, ba thám báo của Tống gia tim như chìm xuống. Lục Ly không ngờ tìm được Hàn gia làm chỗ dựa. Nếu Tống gia còn muốn động thủ với Lục Ly, vẫn phải cân nhắc tới Hàn gia.
Có điều việc này cũng không phải các thám báo có thể quyết định, ba người lặng lẽ lui về truyền tình báo nơi này cho Tống gia, để các đại nhân vật của Tống gia quyết định.
...
Hàn gia thật sự rất nể tình, không chỉ là Hàn Vô Tâm, bảy tám trưởng lão của Hàn gia cũng tham dự yến hội, có điều Hàn gia tộc trưởng, gia gia của Hàn Nguyệt không tới. Lục Ly không biểu lộ thân phận của mình, Hàn gia tộc trưởng không ra mặt cũng là bình thường.
Trên yến hội vô số người kính rượu, Lục Ly rất khổ, uống say khướt. Hàn Vô Tâm cố ý mà như vô tình hỏi thân phận của Lục Ly, cũng may Minh Vũ và Vũ Hóa Thần ở bên cạnh không say, giúp Lục Ly lấp liếm.
Hàn gia ở đông bắc bộ Trung Châu cũng xem như là một cự bá, so với Tống gia thì yếu hơn một chút, có điều có huyết mạch bát phẩm Hàn Nguyệt này, chắc mấy chục năm sau sẽ dễ dàng quật khởi, thậm chí có khả năng sẽ tấn thăng gia tộc thất phẩm.
Lục Ly được đưa về khách phòng nghỉ ngơi, vừa tỉnh lại thì yến hội lại bắt đầu, Lục Ly đau đầu không thôi, nhưng lại không tiện cự tuyệt, bọn họ lần này chính là đến để mượn thế của Hàn gia, không thể đắc tội với Hàn gia được.
Thời gian tiếp theo.
Bình luận facebook