• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Long Xà Diễn Nghĩa (7 Viewers)

  • Chương 323

Nước Mỹ. San Francisco.


Một tòa nhà khổng lồ trên hòn đảo nằm giữa Thái Bình Dương, bẽn trong có vườn hoa rộng lớn, sân cổ, rừng cây. Không khí trong lành không hề nhiễm một hạt bụi cùng với kiểu kiến trúc được sơn màu trắng mang phong cách Âu Mỹ chứng tò rằng đây là một khu nhà cấp cao. ít nhất thì cũng có giá hơn trăm triệu nhân dân tệ.


Đây là khu nhà cấp cao của Hồng môn Tư Đồ gia tộc tại Mỹ.


Thành phố San Francisco vào thế kỷ 19 chính là thành phố trung tâm náo nhiệt nhất nước Mỹ, được phần lớn người lao động nhập cư Trung Quốc gọi là "Kim Sơn", có nghĩa là khu phố của người Trung Quốc. Đây chính là khu phố của người Trung Quốc lớn nhất thế giới, và cũng là thành phố đông dân nhất ở Mỹ.


Lý Tiểu Long cũng được sinh ra tại bệnh viện người Hoa tại San Francisco.


Mặc dù nơi này rồng cá hỗn tạp, có tới mấy trăm xã đoàn người Hoa lớn nhỏ, tổng số người Hoa lên tới hơn trăm vạn, nhưng gia tộc Tư Đồ lại khống chế được tất cả khu vực kinh tế lớn nhất của người Hoa tại Mỹ. Có thê nói người đứng đầu nhà Tư Đồ tại San Francisco có năng lực rất lớn. Trên con đường hắc đạo, bạch đạo cũng rất phát đạt.


Lúc này, có rất nhiều nam nữ ngồi xung quanh một cái bàn lớn trong phòng khách rộng lớn giữa khu nhà cấp cao. Nhà Tư Đồ đang mở một hội nghị lớn nhất gia tộc.


Người lãnh đạo nhà Tư Đồ hiện giờ là Tư Đồ Nghĩa, hắn hiện đang ngồi trên cao nhất, sắc mặt xanh mét, tay cầm một chén trà tinh xảo đang run rây. Hiển nhiên là lửa giận trong lòng đã dâng cao đến cực điểm


Năm ngày, đã năm ngày trôi qua.


Nhà Tư Đồ rốt cục đã nhận được tin từ Nam Dương Hồng môn truyền tới, rằng hai đệ tử kiệt xuất là Tư Đồ Nguyệt và Tư Đồ Quang mang theo sáu võ thuật danh gia, một quản gia là Kỳ Bá, cùng với mười mấy bảo tiêu kiệt xuất của gia tộc, toàn bộ đều bỏ mạng ở Nam Dương Đường Môn. Lý do chết là vi ám sát người lãnh đạo Đường Môn.


Tư Đồ Quang, Tư Đồ Nguyệt là con ruột của Tư Đồ Nghĩa. Bây giờ bị người ta giết khiến hắn phẫn nộ như núi lửa phun trào. Ngay khi nhận được tin này thì lập tức mở cuộc họp khẩn cấp toàn gia tộc.


Nguyên nhân hắn làm như vậy là muốn chính thức tuyên chiến với Đường Môn. Ta sống thì ngươi phải chết!


"A Quang, A Nguyệt con của ta!"


Ngồi gần đó là một phụ nữ trung niên trong trang phục hết sức xinh đẹp, nhìn bộ dáng giàu có, nhưng hiện tại trên mặt tái nhợt không còn chút máu. Nàng khóc nhiều đến mức chết đi sống lại. Đột nhiên trong lúc đó cổ họng Từ nương phát ra âm thanh khò khè, khạc ra một cục đờm rồi hôn mê bất tinh.


"Đại nương ngất rồi, bảo thầy thuốc tư nhân đến, đưa vào phòng dưỡng bệnh thật tốt đi".


Một người khác mặc áo cao cổ, tóc cắt ngắn, cũng là một phụ nữ bộ dáng hơn bốn mươi tuổi. Phụ nữ này vẫy tay, lập tức có người làm thuê nhanh nhẹn đi vào mang đại nương bị ngất ra ngoài.


Người vừa ra lệnh chính là vợ thứ hai của Tư Đồ Nghĩa.


Nhà Tư Đồ vẫn còn kế thừa quy củ trong đại gia đình phong kiến, tam thê tứ thiếp. Không như các phú hào bây giờ luôn giấu **** vợ mình.


Tư Đồ Nghĩa là gia chủ, tòng cộng cưới năm người vợ, đều sinh hoạt trong khu nhà cấp cao này. Mỗi ngày ăn cơm cũng ngồi cùng một chỗ. Tài chính trong nhà toàn bộ đều do vợ lớn quản lý, mà đứa con của vợ lớn khi trường thành cũng đi ra ngoài quản lý công việc làm ăn.


Nơi đây hoàn toàn giống như đại gia đình Hồng Lâu Mộng thời phong kiến.


Cũng chỉ có đại gia tộc định cư ờ hải ngoại, chưa từng về nước mới có quy củ gia tộc như vậy.


Một gia tộc lớn tất nhiên phải có quy củ. Trong mắt Tư Đồ Nghĩa, những đại gia tộc trong nước không có quy củ, toàn bộ đều là tự bộc phát. Chi có quy củ gia đình phong kiến này mới chân chính là quý tộc trong xã hội thượng lưu.


Không chỉ riêng Tư Đồ Nghĩa mà ngay cả một số người Hoa tại hải ngoại cũng cho rằng như vậy. Trong nước phá hư quy cũ lễ nghi gia tộc đều là bọn nhà quê, không phải là quý tộc.


Người vợ thứ hai khi ra lệnh rất cao hứng. Con trai và con gái của người vợ lớn đã chết, địa vị trong gia đình đà suy yếu rất nhiều. Mà con trai và con gái của nàng đều trưởng thành, trong gia tộc cũng quản lý những chức vị quan trọng. Địa vị sau này sẽ tăng tiến rất nhanh.


Đối với cái chết của Tư Đồ Quang và Tư Đồ Nguyệt, vợ hai mấy người đang mang vợ lớn ra ngoài thì trong lòng rất cao hứng.


.Con cái của vợ ba, vợ bốn chưa trường thành, vẫn còn đang đi học, muốn tạo thành uy hiếp đối với nàng thì cũng còn rất lâu. Về phần vợ năm...


Vợ hai nhìn thoáng qua người con gái trẻ tuổi xinh đẹp ngồi phía dưới. nàng mặc trang phục đơn giản như một thiếu nữ.


Cô gái này chính là vợ năm mà Tư Đồ Nghĩa vừa mới cưới. tuổi không lớn hơn Tư Đồ Nguyệt.


!"Thật ra phải chú ý tiểu yêu tinh này một chút, lão gia vì cưới tiểu yêu tinh này mà đặt tới hơn trăm bàn tiệc rượu lớn, mặt khác lại mời hơn một trăm bang chủ lớn nhỏ trong các xã đoàn bang hội ở San Francisco".


Mặc dù nhà Tư Đồ đều là công dân nước Mỹ, lấy năm vợ là trọng tội, nhưng bất quá hắn nạp thiếp chứ không kết hôn. Chỉ có tiệc rượu và thông báo cho các nhân vật trong xã đoàn người Hoa.


Người Hoa là tổ chức độc lập.


Hơn nữa bởi vì Tư Đồ Nguyệt và người thừa kế gia tộc Rockefeller là Wily sắp kết hôn, cho nên khi Tư Đồ Nghĩa lấy vợ nhỏ, thì cảnh sát San Francisco và các quan chức Mỹ cũng tới tham gia buổi tiệc.


Người Mỹ không ủng hộ quan niệm của giới quý tộc thượng lưu Trung Quốc tam thê tứ thiếp, nhưng cũng không ngại bọn họ đẻ nhiều.


"Đường Môn giết con trai và con gái ta. Chúng khinh người quá đáng. các ngươi nói bây giờ nên làm sao? Chúng ta sau lần họp mặt này, nếu không trả thù thì nhà Tư Đồ làm sao còn chỗ đứng trong giới người Hoa? Ta quyết định, mặc kệ có tổn thất thế nào cũng phải tiêu diệt Đường Môn! Đầu tiên sẽ tiêu diệt Bắc Mỹ Đường Môn! Bắt đầu từ hôm nay sẽ điều động tất cả lực lượng trả thù. phá hủy võ quán Đường Môn, công việc kinh doanh của Đường Môn! Giết tất cả thành viên của bọn hắn! Điều động cả lực lượng được huấn luyện đặc biệt của chúng ta làm việc!"


Tư Đồ Nghĩa mở to hai mắt. Hắn đà hơn năm mươi tuổi nhưng trông vẫn rất khỏe mạnh, hơn nữa võ công cũng không hề giảm sút. Hiện tại vẻ mặt hắn trông rất dữ tợn, hai mắt hung dữ. gắt gao nhìn tất cả các thành viên.


"Đại ca, ngươi có phải bị thù hận làm mất lý trí hay không? Đường Môn không phải dễ dàng đối phó. Hơn nữa A Quang và A Nguyệt quả thật đã làm việc quá phận. Đà chạy tới địa bàn đối phương ám sát người lãnh đạo. Mặc dù đó chỉ là một tên mặt trắng nhỏ, nhưng không phải là người yêu của Đường Tử Trần sao? Nếu làm thế thì ả tức giận. Ta không tán thành làm như vậy, nên bàn bạc kỹ hơn. không nên thiếu suy nghĩ".


Ngay khi Tư Đồ Nghĩa đưa ra quyết định khai chiến với Đường Môn thì một người trung niên vóc người thon dài, mang mắt kính vàng. mặc đồ tây mở miệng nói. Hiên nhiên không đồng ý với quyết định này của Tư Đồ Nghĩa.


"Lão nhị! Ngươi dám hoài nghi quyết định của ta sao? Đừng quên ta mới chính là gia chủ Tư Đồ. Ngươi mà phản đối nữa thì có tin ta đuổi ngươi ra ngoài không!"


Tư Đồ Nghĩa vụt đúng lên, trên mặt đằng đằng sát khí. cầm chén trà trong tay ném xuống đất. Choang! Tiếng chén trà vỡ vang vọng khắp nơi, nhất thời đại sảnh lạnh ngắt như tờ.


Nam tử vừa nói này sắc mặt xanh mét ngồi bất động nhưng lại cười lạnh. Hắn chính là em ruột một Tư Đồ Tín.


Mấy anh chị họ Tư Đồ Nghĩa còn lại cũng chỉ dám khuyên ngăn một chút. Bọn hắn không hy vọng đánh nhau sống chết, người chết không phải là con trai và con gái mình. Tư Đồ Nguyệt, Tư Đồ Quang chết đi đã để lại thêm một số vị trí có lợi.


"Làm ầm ĩ gì thế! Ta còn chưa chết, người trong nhà bị người ta giết mà các ngươi còn cãi nhau cái gì! Người nào làm loạn thì ta sẽ đánh vỡ đầu hắn!"


Đúng lúc này thì có một âm thanh già nua từ trân lầu truyền xuống. Theo tiếng bước chân là tiếng ông ông ông, giống như tiếng cương bổng nện xuống nền đá.


Trên lầu xuất hiện một lão thái thái tóc đã bạc trắng, được hai người phụ nữ cẩn thận dìu đi. trong tay chống một cây trượng màu đỏ. Ở đầu có đầu rồng!


Cây long đầu quái trượng này chạm đất thì vang lên tiếng ông ông ông, hiên nhiên là do sắt tinh khiết chế thành, ít nhất nặng đến năm, sáu mươi cân. Nhưng nó nằm trong tay lão thái thái này lại giống như một cây gậy gỗ, điều khiển dễ dàng vô cùng.


"Không phải do các ngươi quyết định, ta vẫn còn chưa già!" Lão thái thái rống lên một tiếng, âm thanh như xé gió. Bà ta chống cây long đầu quái trượng đi vài bước là đà xuống lầu, biểu hiện vẫn còn rất khỏe!


"Mẹ, như thế nào lại ra đây". Tư Đồ Nghĩa vội vàng đứng dậy.


"Lào tổ tông".


"Lào tổ tông, người như thế nào lại ra đây".


Lão thái thái vừa xuất hiện thì mọi người đều lập tức đứng lên, biển hiện lão thái thái này rất có uy vọng.


"Cháu trai và cháu gái ta bị người khác giết. Ta nếu còn không ra mặt thì chỉ sợ lại bị người nhà giấu luôn chuyện này" Lão thái thái nhìn lướt qua những người tại đây khiến ai nấy đều im lặng!


"Mẹ, người ngồi xuống đã" Tư Đồ Nghĩa mời lão thái thái bình tĩnh ngồi xuống rồi cung kính đứng một bên.


Những người còn lại cũng không dám ngồi. Lào thái thái này đương nhiên thân phận tôn sùng. Đại long đầu quái trượng màu hồng tinh khiết trong tay bà ta chính là một loại côn, gọi là "Hồng côn".


Đây chính là tượng trưng cho người đứng đầu Hồng môn. Chu Hồng Trí cũng chống một cây thế này. Năm đó Tôn Trung Sơn cũng có một cây như vậy.


Lào tổ tông phật gia nhà Tư Đồ là Hồng Tú Liên trải qua hơn năm mươi năm gắn bó với Hồng môn trên khắp thế giới, chính là Đại tỷ nổi tiếng! Danh tiếng không hề thua kém Chu Hồng Trí chút nào! Chỉ là hai mươi năm nay đóng cửa tu dưỡng, không quan tâm đến mọi chuyện. Nhưng nếu nhắc tới nhân vật thế hệ trước của Hồng môn trên thế giới thì chính là nữ thiên vương "Hồng Tú Liên", cái tên này khiến cho rất nhiều người kính nể.


Hơn nữa quan hệ của lão thái thái Hồng Tú Liên này nhiều đến khó tin! Từ hắc đạo Đài Loan, bang hội hắc đạo Đông Nam Á, bang hội hắc đạo Ấn Độ cùng với các nguyên lão trong bang hội Nam Mỹ, Bắc Mỹ đều có giao tình. Sở dĩ nhà Tư Đồ cường thịnh như vậy là do trong nhà có một lão tổ tông chống đỡ. Cho dù là ai thì cũng đều phải cấp cho lão phật gia này vài phần mặt mũi.


Trong giới hắc đạo thường có một câu thuận miệng "Nước Mỹ Hồng Tú Liên. Đài Loan Lữ Tú Liên. Tú Liên này áp đảo Tú Liên kia." Lữ Tú Liên ở Taiwan rất nổi tiếng nhưng trước mặt Hồng Tú Liên vẫn phải tự nhận mình là tiểu muội!


"Người trong nhà bị khi dễ, các ngươi không được ồn ào. Người nào nội chiến thì đừng trách quái trượng của ta không có mắt!" Trong mắt lão thái thái Hồng Tú Liên hiện lên một tia sáng lạnh:


"Cháu trai và cháu gái của ta không thể chết dễ dàng như vậy! Đường Tử Trần là cái gì mà dám động đến nhà Tư Đồ chúng ta. Con **** Đường Tử Trần này, ta không làm cho ả mất hết tất cả, bán nàng vào kỹ viện thì sẽ không mang họ Hồng!"


Cháu gái, cháu trai chết khiến cho Hồng Tú Liên phẫn nộ tới cực điểm!


"Bắc Mỹ Đường Môn cũng chưa chắc một lòng với Đường Tử Trần. Chuyện kế tiếp thì ta sẽ tự xuất mã, tới Bắc Mỹ Đường Môn liên lạc với Kim Lộc một chút. Đều từng là người Hồng môn, ta thật không tin hắn sẽ nghe theo lệnh con **** Đường Tử Trần nọ! Trước tiên ta muốn Đường Môn phải tứ phân ngũ liệt!"


Rầm!


Hồng Tú Liên đập mạnh long đầu quái trượng xuống đất khiến cho mặt đất được lót bằng đá cẩm thạch vờ vụn! Mặc dù là một lão thái thái nhưng khí phách uy phong vẫn đầy đủ mười phần.


"Còn nữa. Lão nhị, ngươi gọi Ngọc Nhi về. Ngọc Nhi có tướng mạo giống Nguyệt Nguyệt như bào thai song sinh, thay đổi trang phục một chút rồi cho gặp Wily. Nguyệt Nguyệt đã chết thì để Ngọc Nhi gả thay vào nhà Rockefeller!"


"Nhưng...!" Tư Đồ Tín biến sắc: "Ngọc Nhi đi học tại Anh, hiện giờ cũng có bạn trai rồi".


"Bạn trai nào? Người ở đâu?" Hồng Tú Liên lạnh lùng cười.


"Hình như là người đại lục. chưa từng dẫn về nhà" Tư Đồ Tín nói chuyện lễ phép.


"Người đại lục! Không được phép! Gọi nó trở về! Đại lục toàn là những tên nhà quê, một chút quy củ cũng không có! Ngươi bảo Ngọc nhi rằng thà lấy người da đen chứ cũng không được lấy tên nhà quê từ đại lục! Nó không nghe thì cho dù có chạy tới đâu ta cũng phải đập gãy chân nó!"


Quyền uy gia trưởng tuyệt đối thời phong kiến được Hồng Tú Liên thể hiện vô cùng rõ ràng.


"Vâng, vâng, thưa mẹ".


Mặc dù Tư Đồ Tín là tuổi trung niên nhưng trước mặt lão phật gia Hồng Tú Liên rất nghe lời. Gia pháp nhà Tư Đồ cực kỳ nghiêm, nếu Tư Đồ Tín dám cả gan mở miệng từ chối thì Hồng Tú Liên quả thật sẽ đánh cho một trận.


Tư Đồ Ngọc là con gái Tư Đồ Tín, mặc dù không cùng cha cùng mẹ nhưng lại giống Tư Đồ Nguyệt như đúc, chi là nhỏ tuổi hơn một chút. Bây giờ Hồng Tú Liên muốn gọi Tư Đồ Ngọc về gả cho gia tộc Rockefeller.


"Mọi chuyện cứ quyết định như vậy đi! Chuân bị xe cho ta, ta muốn đi gặp mấy lão bằng hữu!"


Hồng Tú Liên vỗ bàn đứng dậy, mụ muốn tự thân xuất mã, mượn sức người khác cùng Đường Môn đối kháng toàn diện!


Indonesia. Biệt thự cạnh biển tại Jakarta.


"Tiêu đệ, dậy đi. Hôm nay ta phải trở về châu Phi. Chờ giải quyết xong chuyện thì ta sẽ lập tức trở lại" Đường Tử Trần từ trên giường ngồi dậy mặc quần áo, vỗ vỗ vào người Vương Siêu.


Vương Siêu trở mình ôm lấy Đường Tử Trần, nhẹ nhàng đè nàng nằm xuống lại, cả hai quấn quít trong chăn mền. Tay hắn vuốt ve lên hai vú nàng, thân thể hai người lại quấn lấy nhau. Qua nửa ngày sau thì cả hai mới dừng lại.


Khuôn mặt Đường Tử Trần ửng hồng, quyến rũ giống như muốn chảy nước. Đôi tay trong suốt gắt gao quấn quanh cổ Vương Siêu, để chỗ kín của mình không ngừng nhấp nhô, giống như đang tiến tới cao trào.


Vương Siêu vừa là tiểu đệ vừa là một người bạn trai. Đường Tử Trần chính là nhân vật thống lĩnh Đường Môn, quyền pháp thông thần. Dùng tâm ý có thể nhìn thấy thần, thế giới này mặc dù không phải không có nam nhân có tham vọng chinh phục nàng, nhưng không có ai có thể thành công.


Nàng cũng tự nhận thấy thế giới này không có bất cứ người đàn ông nào xứng đôi với nàng.


Nhưng Vương Siêu đã phá vỡ điều này, chủ yếu Vương Siêu chính là do nàng một tay bồi dưỡng thành, có quan hệ tỷ đệ thân mật. Hơn nữa Vương Siêu đối với nàng có tình cảm vô cùng thắm thiết, vi nàng có thể bỏ qua tất cả. Quan trọng nhất là quyền pháp của Vương Siêu đã phá toái hư không, nhìn thấy thần, đà đạt tới cảnh giới ích cốc, ưu tú tới cực điểm.


Nam nhân khác không có được cảnh giới như Vương Siêu, không có quan hệ tỷ đệ thân mật. Tuyệt đối không thể theo đuổi Đường Tử Trần. Dùng hành động thô bạo là muốn chết. Đường Tử Trần trải qua không biết bao nhiều lần bị ám sất, ngồi trên phi cơ cũng không biết đã bao nhiêu lần bị tên lửa oanh kích, nhưng hiện tại vẫn bình yên vô sự.


Hai người quấn quýt lấy nhau, lên lên xuống xuống. Sau một thời gian Vương Siêu mới yên lặng giúp Đường Tử Trần mặc quần áo.


"Tiêu đệ, ngươi chờ ta trở lại, không nên mạo hiểm! Quyền pháp của ngươi mặc dù cao nhưng xã hội này còn nhiều thứ có thể đả thương ngươi".


"Ừm, ta biết nên làm thế nào mà. Tỷ tỷ, ta chờ tỷ trở về cùng ta kết hôn".


Vương Siêu thản nhiên trả lời, nhìn Đường Tử Trần ngồi vào xe, thân ảnh đang dần đi xa mà trong lòng dâng lên một ý muốn mãnh liệt: "Ta sẽ giúp tỷ dọn hết mọi trở ngại. Tỷ cứ chờ xem, Tử Trần. Nhà Tư Đồ muốn đối địch với chúng ta, mười ngày sau ta cam đoan trong vòng một tháng sẽ làm bọn họ biến mất".


Mấy ngày này Vương Siêu đều cùng Đường Tử Trần ân ái, nhưng tất cả tin tình báo đều không bỏ qua, cũng biết nhà Tư Đồ đà bắt đầu một loạt hành động, sẽ tiến hành tấn công mạnh mẽ vào Đường Môn!


Phương pháp của Vương Siêu rất đơn giản. Đó chính là hành động Ám sát, đây là phương pháp hành động trực tiếp hữu hiệu nhất, cũng là thủ đoạn của quân đội trong nước.


"Siêu ca, có một quyền sư đang ở trong sân của trường Minh Luân Đường, nói rằng muốn gặp người"


Đường Tử Trần đi xa. Vương Siêu bắt đầu chuẩn bị kế hoạch trảm thủ, chấn nhiếp đối phương thì Tạ Lỵ đột nhiên vội vã đi tới.


"Ổ? Quyền sư tới từ trong nước? Tên là gì?" Vương Siêu hỏi.


"Hắn bảo hắn tên là Ba Lập Minh".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Xà Đại Nhân - Long Duy
  • 5.00 star(s)
  • Giang Hà
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 156-160
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom