Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 325
Máy bay đáp xuống sân bay San Prancisco phát ra tiếng động cơ ầm ầm chấn động màng nhĩ. Sau khi đáp xuống thì tiếp tục lướt đi, tiếng nhạc êm tai báo hiệu lữ khách lấy hành lý chuẩn bị xuống máy bay.
Nhưng lại có hai hành khách không hề động đậy. Cũng chưa thu vén hành lý.
Hai người này đều có khuôn mặt bình thường, vóc người cao khoảng một mét tám nhưng với người da trắng thì không tính là gì, trong đám người tuyệt không chút nổi bật.
Là Vương Siêu và Ba Lập Minh ngồi máy bay từ Nhật Bản đến Bắc Mỹ San Francisco. hành động trảm thủ này không mang thêm gì khác.
"Bây giờ mà vẫn mang nặng tư tưởng phong kiến như vậy sao? Một người lấy năm vợ? Rồi lại ở cùng một chỗ, quản lý công ty của gia tộc. Nhà Tư Đồ này thật đúng là càng sống càng trờ về thời phong kiến" Trong lúc máy bay lướt đi, hai mắt Ba Lập Minh vẫn chăm chú nhìn vào đống tài liệu nhà Tư Đồ trong tay, lẩm bẩm một mình.
Sau khi xem qua, vị vua đấu võ hơn ba mươi năm ngồi tù này rất kinh ngạc. Trong suy nghĩ của hắn quả thực không thể giải thích tổ chức gia tộc phong kiến Tư Đồ. Thứ này đã bị quên lãng từ lâu nhưng xuất hiện sờ sờ, tuyệt hắn không thể bỏ qua.
Ngày hôm qua, sau khi Vương Siêu gặp Ba Lập minh thì đã giới thiệu đơn giản về những chuyện đã trải qua, có ý muốn Ba Lập Minh hỗ trợ.
Ba Lập Minh vui vẻ đồng ý đến Mỹ. Thực hiện hành động trảm thủ là chuyện nhỏ, cái chính là hắn muốn nhìn xem chủ nghĩa đế quốc ở Mỹ rốt cuộc lả cái gì. Cả đời hắn chưa từng ra ngoài.
"Được rồi, Lão Ba. ngươi đến Nam Dương làm gì vậy?" Vương Siêu đột nhiên hói.
"Trong ba mươi năm ngôi tù, ta đã thu rất nhiều đồ đệ. bọn họ thường xuyên đến thăm ta, trong đó có mấy tên rất tốt. Sau khi ta đại náo Bắc Kinh thì cảm giác muốn đi đây đó chơi một phen. Cho nên mới gọi bọn hắn đưa ta tới Nam Dương".
Ba Lập Minh thở ra một hơi. ánh mắt chớp động. cả người tản mát ra khí thế như khủng long.
"Ừm".
Vương Siêu gật đầu. Quyền pháp Ba Lập Minh cao minh, hành sự không hề cấm kỵ muốn giết người là giết, vô pháp vô thiên. Nhưng tuyệt không phải là cái loại mãng phu không có đầu óc, ngược lại hắn rất tinh minh, năng lực tổ chức rất khá. Từ ba mươi năm trước từng lãnh đạo hàng vạn người.
Hơn nữa hắn không phải là quyền sư không có văn hóa. Ngược lại còn đọc nhiều thi thư. Nào là lịch sử thế giới, chủ nghĩa Mác — Lênin, riêng về lịch sư cách mạng mỗi nước thì đọc thông rất nhiều. Có sự hiểu biết sâu sắc đối với xã hội. Quyền pháp Vương Siêu cao thâm hơn Ba Lập Minh nhưng về thi từ ca phú thì lại kém hắn.
Bắt quá mặc hắn có chút hối hận. biết nhiều chuyện chưa chắc là việc tốt. Quyền tâm hỗn tạp không tinh khiết lúc còn trẻ hắn bị phá tâm rất nhiều, thủy chung không thể đạt tới cảnh giới phá toái hư không như Vương Siêu.
"Cả đại lục Bắc Mỹ. Một bộ phận của Mỹ, Canada, Mexico có tình hình rất phức tạp. Các thế lực ngầm lần lượt thay đổi. có trùm buôn thuốc phiện Mexico, các tập đoản lớn ở Mỹ, Hồng môn và cả Đường Môn của chúng ta. Lần này chúng ta sê đối phó với Hồng môn Tư Đồ và một đại gia tộc rất lớn. Mà người đứng đẩu Hồng môn Bắc Mỹ lại là Trình Sơn Minh, là đồng minh của Đường Môn chúng ta".
Vương Siêu giải thích đơn giản một chút.
Thật ra hắn cũng lần đầu tiên tới Mỹ nhưng đã đọc tất cả tư liệu trên bản đồ được chụp từ vệ tinh. Bây giờ nhắm mắt có thể tìm được nơi phân bố thế lực cơ bản của nhà Tư Đồ tại San Prancisco.
Vương Siêu cùng Ba Lập Minh chỉ là giết mấy nhân vật mấu chốt của nhà Tư Đồ. Gia chủ nhà Tư Đồ hiên tại là Tư Đồ Nghĩa là mục tiêu số một, tiếp đến là đệ đệ của hắn Tư Đồ Tín.
Bất quá kế bị giết đầu tiên không phái hai người này mà chính là một người trong nhà Tư Đồ... lão tổ tông Hồng Tú Liên.
Đôi với một người từng giữ chức vụ trọng yếu "Hồng côn" trong Hồng môn thì đương nhiên trong tư liệu của Đường Môn phải có.
Vương Siêu và Ba Lập Minh trên phi cơ đã xác định, phải dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai. một kích đánh chết lão thành này.
"Bà già này không chết thì việc không tiện" Ba Lập Minh nhìn tư liệu về Hồng Tú Liên, mở miệng đánh giá một chút.
"Tối hôm nay động thủ, phóng chừng ra tay với ba người này khoảng vài giờ. Năm giờ sau chúng ta sẽ đáp chuyến bay trở về. một giây cũng không chậm".
Máy bay cuối cùng dừng lại, hành khách lục tục xuống máy bay. Vương Siêu và Ba Lập Minh cũng hòa vào dòng người đang hổi hả đi vào đại sảnh sá bay. Vương Siêu nhìn Ba Lập Minh nói.
"Không hiểu Đường Môn nắm giữ tin tức thể nào? Nhưng ba người này hiện không ở cùng một cho, ta và ngươi chia nhau ra hành động, năm giờ sau sẽ hội hợp ở sân bay, thế nào?" Ba Lập Minh nhíu mày.
"Gần đây Tư Đồ Nghĩa thường xuyên hoạt động, tại các công đảng thường bí mật mở hội nghị. Tư Đồ Tín cũng bí mật bày tiệc rượu mời thủ lãnh của các xã đoàn người Hoa tại San Francisco. về phần lão bà Hồng Tủ Liên thì hoạt động bí mật. trong vòng ba ngày đã gặp rất nhiều nguyên lão của Hồng môn, hành tung phiêu hốt không ngừng, cụ thể tình huống ra sao thì không biết. Cho dù là cơ sở bí mật của Đường Môn chúng ta chưa điều tra được. Bất quá có một điều chính là bọn người này mỗi tối đều gặp mặt cùng ăn cơm. đây là quy củ không thể thay đổi của đại gia tộc này. Hai chúng ta không nên tách ra, trực tiếp tới vào lúc bọn chúng ăn cơm tối".
Vương Siêu lạnh nhạt nói vài câu, ngữ khí bình thản. Dường như việc lấy đầu của kẻ khác dễ như lấy đồ trong túi vây.
Lần hành động này Vương Siêu cũng không có báo người của Đường Môn tại Bắc Mỹ tiếp ứng. Thậm chí khi tới San Prancisco. Bọn họ cũng không hề hay biết.
Vương Siêu đã cẩn thận là sợ trong Bắc Mỹ Đường Môn có thể có gian tế của nhà Tư Đồ. Hắn và Ba Lập Minh tới đại bản doanh của đối phương, một khi tin tức bị lộ thì quả thực chính là tai họa! Cho dù võ công cao tới đâu cũng khó toàn mạng trở ra.
Nhất là hắn đã giết tướng quân của nước Mỹ, bây giờ đã bị quân đội nước này coi là cái gai trong mắt.
Người lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn gọi là Kim Lộc, một nhân vật vô cùng thần bí. Thân phận chưa bao giờ bại lộ, hành tung phiêu hốt. không ai biết hắn ở đâu. Hơn nữa còn có ba đến năm thế thân. Ngoại trừ Đường Tử Trần thì trong tất cả nhưng nhân vật lãnh đạo khác, hắn được xem là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Kim Lộc đảm đương nhiều năm tại Bắc Mỹ, nơi mà ngư long hỗn tạp. các thế lực long xà nối lên thường xuyên, hắn vẫn đứng sừng sừng đủ thấy được bản lãnh.
Mà trong tư liệu của Đường Tử Trần có chuyện về Kim Lộc năm năm vê trước.
Khi đó nhân vật lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn mặc dù võ công quyền pháp còn kém hơn Triệu Quang Vinh, nhưng lại âm hiểm xào trá thủ đoạn độc ác. Một số lãnh đạo trong Đường Môn âm thầm gọi hắn là "Thiên diện Kim Hồ".
Đường Tử Trần mượn sức gia tộc Trình Sơn Minh tại Bắc Mỹ Đường Môn cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Kim Lộc, tránh việc Đường Môn Bắc Mỹ không còn nghe lời.
Năm đó Đường Tử Trần cùng một đám kiêu hùng Đường Môn tổ chức phân chia khu vực, lập một tổ chức khổng lồ của người Hoa tại hải ngoại, trải rộng khắp nơi trên thế giới. Đường Tử Trần lại được đa số đại lão bầu lảm người lãnh đạo do thế lực hùng hậu. Đường Tử Trần nắm một nửa kinh doanh của Đường Môn. Nhưng quyền lợi của các phân đà, đôi lúc Đường Tử Trần cũng bất lực, tương tự như thiên tử đối với các chư hầu vậy.
Điểm này từ tình huống Nam Dương cũng nhìn ra được.
Lần này Vương Siêu không hề thông báo cho ai, thời gian rất nhanh, giết người xong sẽ lập tức cao chạy xa bay.
Thế lực gia tộc Tư Đồ dù lớn nhưng nếu người lãnh đạo chết đi thì sẽ giống như rắn mất đầu, lập tức sê lâm vào cảnh hỗn loạn. Các thế lực bên ngoài lăm le thôn tính thì sẽ sụp đổ.
Đương nhiên nếu như có người giết chết Đường Tử Trần hoặc Vương Siêu thì cả Đường Môn cũng lập tức tứ phân ngũ liệt.
"Đi thôi, gia tộc Tư Đồ nằm ngay trên bờ biển Thái Bình Dương, k cách vài chục km, chạy nửa giờ lả tới".
Vương Siêu cùng Ba Lập Mình ra khói sân bay thì sắc trời đã mờ tốt, thuê một chiếc taxi thẳng đến.
Đông thời lúc đó, trong khu nhà cao cấp của nhà Tư Đồ. Tổ tông lão phật gia Hồng Tú Liên đang tiếp đãi một vị khách bí mật.
Vị khách này mặc một bộ quán áo màu xanh biếc, là một người thanh niên da trắng ước chừng ba mươi tuổi. Thán thê cao gầy, hai mắt màu xanh lam giống như thủy tinh, tóc vàng kim bồng bềnh trên đầu, lộ ra vẻ nghệ sĩ.
Đáng chú ý trong tay người thanh niên này đang chơi đùa với một đầu lâu bằng thủy tinh trong suốt long lanh tạo hình vô cùng tinh xảo, hàm răng và mắt trông rất sống động, phát ra khí tức âm u kinh khủng, thật giống như địa vực thời Trung Cổ.
Thanh niên da trắng này kết hợp với đầu lâu thủy tinh tạo thành một loại khí chất vừa mị lực vừa tà ác.
Người này chính là người thừa kế xuất sắc của gia tộc Rockefeller, tên là Wily.
Đối mặt với người thanh niên da trắng này, cho dù là người ngông cuồng như lão phật gia Hồng Tú Liên cũng phải thu liễm khí tức, thu hồi sự ngạo mạn và uy vọng.
Không chỉ đơn giản vì đối phương là người thừa kế của gia tộc Rockefeller, mà là vì Wiiy là lãnh đạo của Khô lâu hội. Khô lâu hội được mệnh danh là tổ chức đứng đầu trong xã hội thượng lưu Mỹ. Trong vòng hai trăm năm lịch sử, từ trong tổ chức này xuất ra ba vị tổng thống Mỹ, hai vị đại pháp quan tối cao, còn có vô số nghị sĩ Mỹ cùng quan chức nội các cao cấp. Từ nhà trắng, quốc hội, nội các tống bộ pháp viện tối cao đểu có thành viên của Khô Lâu Hội.
Cho dù là Hồng môn trải rộng khắp thế giới, nhưng khi so sánh với Khô lâu hội thì chỉ là một tổ chức nhị lưu.
"Nữ thần Nguyệt của ta, nàng đã chết rồi sao? "
Wily xoay đầu lâu trong tay, trong lúc nói chuyện lộ vẻ đau buồn.
"Không, Wily, ngươi không cần đau buồn. Nguyệt Nguyệt mặc dù đã chết nhưng ta tin ngươi rất nhanh tìm được một nữ thần khác giống Nguyệt Nguyệt như đúc".
Hồng Tú Liên nói tiếng Anh rất lưu loát, thậm chí còn hơn tiếng Trung Quốc nhiều.
Hồng Tú Liên vừa nói vừa đánh giá hai vệ sĩ da vàng phía sau Wily, rõ ràng là người Châu Á. Đồng thời mụ còn nhìn một người da trắng cao một mét bảy bên cạnh Wily nói: "Morgan tiên sinh. ngài nói xem?"
Người da trắng ngồi bên trái Wily hiển nhiên chính là quân tình cục Morgan Đường Toái Vân!
Hồng Tú Liên giật mình chính là trung niên nam tử da vàng kia, hình như là cao thủ đệ nhất võ đạo của Hàn Quốc. người sáng lập ra Tiệt Quyền Đạo, ten là Thôi Trường Bạch! Mà một vị khác lại là võ đạo gia Nhật Bản. tên là Cung Thành Lương Điền.
Hai vị này đều là võ đạo gia nổi danh hiển hách trong giới võ thuật thế giới. Từ sau một lần vào bệnh viện chữa thương thì biến mất trong giới võ thuật, không ngờ xuất hiện ở chỗ này.
Ngoài ra ngồi bên phải Wily lại có một đại hán Brazil và một người Ấn Độ.
Lão bà Hông Tú Liên năm đó cũng là đại quyền sư ở Hông môn. Hiển nhiên nhìn ra được nhưng người này đều năng lực thực chiến, thể lực cũng đạt tới cấp độ cao thủ đứng đầu!
Nhưng lại có hai hành khách không hề động đậy. Cũng chưa thu vén hành lý.
Hai người này đều có khuôn mặt bình thường, vóc người cao khoảng một mét tám nhưng với người da trắng thì không tính là gì, trong đám người tuyệt không chút nổi bật.
Là Vương Siêu và Ba Lập Minh ngồi máy bay từ Nhật Bản đến Bắc Mỹ San Francisco. hành động trảm thủ này không mang thêm gì khác.
"Bây giờ mà vẫn mang nặng tư tưởng phong kiến như vậy sao? Một người lấy năm vợ? Rồi lại ở cùng một chỗ, quản lý công ty của gia tộc. Nhà Tư Đồ này thật đúng là càng sống càng trờ về thời phong kiến" Trong lúc máy bay lướt đi, hai mắt Ba Lập Minh vẫn chăm chú nhìn vào đống tài liệu nhà Tư Đồ trong tay, lẩm bẩm một mình.
Sau khi xem qua, vị vua đấu võ hơn ba mươi năm ngồi tù này rất kinh ngạc. Trong suy nghĩ của hắn quả thực không thể giải thích tổ chức gia tộc phong kiến Tư Đồ. Thứ này đã bị quên lãng từ lâu nhưng xuất hiện sờ sờ, tuyệt hắn không thể bỏ qua.
Ngày hôm qua, sau khi Vương Siêu gặp Ba Lập minh thì đã giới thiệu đơn giản về những chuyện đã trải qua, có ý muốn Ba Lập Minh hỗ trợ.
Ba Lập Minh vui vẻ đồng ý đến Mỹ. Thực hiện hành động trảm thủ là chuyện nhỏ, cái chính là hắn muốn nhìn xem chủ nghĩa đế quốc ở Mỹ rốt cuộc lả cái gì. Cả đời hắn chưa từng ra ngoài.
"Được rồi, Lão Ba. ngươi đến Nam Dương làm gì vậy?" Vương Siêu đột nhiên hói.
"Trong ba mươi năm ngôi tù, ta đã thu rất nhiều đồ đệ. bọn họ thường xuyên đến thăm ta, trong đó có mấy tên rất tốt. Sau khi ta đại náo Bắc Kinh thì cảm giác muốn đi đây đó chơi một phen. Cho nên mới gọi bọn hắn đưa ta tới Nam Dương".
Ba Lập Minh thở ra một hơi. ánh mắt chớp động. cả người tản mát ra khí thế như khủng long.
"Ừm".
Vương Siêu gật đầu. Quyền pháp Ba Lập Minh cao minh, hành sự không hề cấm kỵ muốn giết người là giết, vô pháp vô thiên. Nhưng tuyệt không phải là cái loại mãng phu không có đầu óc, ngược lại hắn rất tinh minh, năng lực tổ chức rất khá. Từ ba mươi năm trước từng lãnh đạo hàng vạn người.
Hơn nữa hắn không phải là quyền sư không có văn hóa. Ngược lại còn đọc nhiều thi thư. Nào là lịch sử thế giới, chủ nghĩa Mác — Lênin, riêng về lịch sư cách mạng mỗi nước thì đọc thông rất nhiều. Có sự hiểu biết sâu sắc đối với xã hội. Quyền pháp Vương Siêu cao thâm hơn Ba Lập Minh nhưng về thi từ ca phú thì lại kém hắn.
Bắt quá mặc hắn có chút hối hận. biết nhiều chuyện chưa chắc là việc tốt. Quyền tâm hỗn tạp không tinh khiết lúc còn trẻ hắn bị phá tâm rất nhiều, thủy chung không thể đạt tới cảnh giới phá toái hư không như Vương Siêu.
"Cả đại lục Bắc Mỹ. Một bộ phận của Mỹ, Canada, Mexico có tình hình rất phức tạp. Các thế lực ngầm lần lượt thay đổi. có trùm buôn thuốc phiện Mexico, các tập đoản lớn ở Mỹ, Hồng môn và cả Đường Môn của chúng ta. Lần này chúng ta sê đối phó với Hồng môn Tư Đồ và một đại gia tộc rất lớn. Mà người đứng đẩu Hồng môn Bắc Mỹ lại là Trình Sơn Minh, là đồng minh của Đường Môn chúng ta".
Vương Siêu giải thích đơn giản một chút.
Thật ra hắn cũng lần đầu tiên tới Mỹ nhưng đã đọc tất cả tư liệu trên bản đồ được chụp từ vệ tinh. Bây giờ nhắm mắt có thể tìm được nơi phân bố thế lực cơ bản của nhà Tư Đồ tại San Prancisco.
Vương Siêu cùng Ba Lập Minh chỉ là giết mấy nhân vật mấu chốt của nhà Tư Đồ. Gia chủ nhà Tư Đồ hiên tại là Tư Đồ Nghĩa là mục tiêu số một, tiếp đến là đệ đệ của hắn Tư Đồ Tín.
Bất quá kế bị giết đầu tiên không phái hai người này mà chính là một người trong nhà Tư Đồ... lão tổ tông Hồng Tú Liên.
Đôi với một người từng giữ chức vụ trọng yếu "Hồng côn" trong Hồng môn thì đương nhiên trong tư liệu của Đường Môn phải có.
Vương Siêu và Ba Lập Minh trên phi cơ đã xác định, phải dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai. một kích đánh chết lão thành này.
"Bà già này không chết thì việc không tiện" Ba Lập Minh nhìn tư liệu về Hồng Tú Liên, mở miệng đánh giá một chút.
"Tối hôm nay động thủ, phóng chừng ra tay với ba người này khoảng vài giờ. Năm giờ sau chúng ta sẽ đáp chuyến bay trở về. một giây cũng không chậm".
Máy bay cuối cùng dừng lại, hành khách lục tục xuống máy bay. Vương Siêu và Ba Lập Minh cũng hòa vào dòng người đang hổi hả đi vào đại sảnh sá bay. Vương Siêu nhìn Ba Lập Minh nói.
"Không hiểu Đường Môn nắm giữ tin tức thể nào? Nhưng ba người này hiện không ở cùng một cho, ta và ngươi chia nhau ra hành động, năm giờ sau sẽ hội hợp ở sân bay, thế nào?" Ba Lập Minh nhíu mày.
"Gần đây Tư Đồ Nghĩa thường xuyên hoạt động, tại các công đảng thường bí mật mở hội nghị. Tư Đồ Tín cũng bí mật bày tiệc rượu mời thủ lãnh của các xã đoàn người Hoa tại San Francisco. về phần lão bà Hồng Tủ Liên thì hoạt động bí mật. trong vòng ba ngày đã gặp rất nhiều nguyên lão của Hồng môn, hành tung phiêu hốt không ngừng, cụ thể tình huống ra sao thì không biết. Cho dù là cơ sở bí mật của Đường Môn chúng ta chưa điều tra được. Bất quá có một điều chính là bọn người này mỗi tối đều gặp mặt cùng ăn cơm. đây là quy củ không thể thay đổi của đại gia tộc này. Hai chúng ta không nên tách ra, trực tiếp tới vào lúc bọn chúng ăn cơm tối".
Vương Siêu lạnh nhạt nói vài câu, ngữ khí bình thản. Dường như việc lấy đầu của kẻ khác dễ như lấy đồ trong túi vây.
Lần hành động này Vương Siêu cũng không có báo người của Đường Môn tại Bắc Mỹ tiếp ứng. Thậm chí khi tới San Prancisco. Bọn họ cũng không hề hay biết.
Vương Siêu đã cẩn thận là sợ trong Bắc Mỹ Đường Môn có thể có gian tế của nhà Tư Đồ. Hắn và Ba Lập Minh tới đại bản doanh của đối phương, một khi tin tức bị lộ thì quả thực chính là tai họa! Cho dù võ công cao tới đâu cũng khó toàn mạng trở ra.
Nhất là hắn đã giết tướng quân của nước Mỹ, bây giờ đã bị quân đội nước này coi là cái gai trong mắt.
Người lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn gọi là Kim Lộc, một nhân vật vô cùng thần bí. Thân phận chưa bao giờ bại lộ, hành tung phiêu hốt. không ai biết hắn ở đâu. Hơn nữa còn có ba đến năm thế thân. Ngoại trừ Đường Tử Trần thì trong tất cả nhưng nhân vật lãnh đạo khác, hắn được xem là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi. Kim Lộc đảm đương nhiều năm tại Bắc Mỹ, nơi mà ngư long hỗn tạp. các thế lực long xà nối lên thường xuyên, hắn vẫn đứng sừng sừng đủ thấy được bản lãnh.
Mà trong tư liệu của Đường Tử Trần có chuyện về Kim Lộc năm năm vê trước.
Khi đó nhân vật lãnh đạo Bắc Mỹ Đường Môn mặc dù võ công quyền pháp còn kém hơn Triệu Quang Vinh, nhưng lại âm hiểm xào trá thủ đoạn độc ác. Một số lãnh đạo trong Đường Môn âm thầm gọi hắn là "Thiên diện Kim Hồ".
Đường Tử Trần mượn sức gia tộc Trình Sơn Minh tại Bắc Mỹ Đường Môn cũng chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Kim Lộc, tránh việc Đường Môn Bắc Mỹ không còn nghe lời.
Năm đó Đường Tử Trần cùng một đám kiêu hùng Đường Môn tổ chức phân chia khu vực, lập một tổ chức khổng lồ của người Hoa tại hải ngoại, trải rộng khắp nơi trên thế giới. Đường Tử Trần lại được đa số đại lão bầu lảm người lãnh đạo do thế lực hùng hậu. Đường Tử Trần nắm một nửa kinh doanh của Đường Môn. Nhưng quyền lợi của các phân đà, đôi lúc Đường Tử Trần cũng bất lực, tương tự như thiên tử đối với các chư hầu vậy.
Điểm này từ tình huống Nam Dương cũng nhìn ra được.
Lần này Vương Siêu không hề thông báo cho ai, thời gian rất nhanh, giết người xong sẽ lập tức cao chạy xa bay.
Thế lực gia tộc Tư Đồ dù lớn nhưng nếu người lãnh đạo chết đi thì sẽ giống như rắn mất đầu, lập tức sê lâm vào cảnh hỗn loạn. Các thế lực bên ngoài lăm le thôn tính thì sẽ sụp đổ.
Đương nhiên nếu như có người giết chết Đường Tử Trần hoặc Vương Siêu thì cả Đường Môn cũng lập tức tứ phân ngũ liệt.
"Đi thôi, gia tộc Tư Đồ nằm ngay trên bờ biển Thái Bình Dương, k cách vài chục km, chạy nửa giờ lả tới".
Vương Siêu cùng Ba Lập Mình ra khói sân bay thì sắc trời đã mờ tốt, thuê một chiếc taxi thẳng đến.
Đông thời lúc đó, trong khu nhà cao cấp của nhà Tư Đồ. Tổ tông lão phật gia Hồng Tú Liên đang tiếp đãi một vị khách bí mật.
Vị khách này mặc một bộ quán áo màu xanh biếc, là một người thanh niên da trắng ước chừng ba mươi tuổi. Thán thê cao gầy, hai mắt màu xanh lam giống như thủy tinh, tóc vàng kim bồng bềnh trên đầu, lộ ra vẻ nghệ sĩ.
Đáng chú ý trong tay người thanh niên này đang chơi đùa với một đầu lâu bằng thủy tinh trong suốt long lanh tạo hình vô cùng tinh xảo, hàm răng và mắt trông rất sống động, phát ra khí tức âm u kinh khủng, thật giống như địa vực thời Trung Cổ.
Thanh niên da trắng này kết hợp với đầu lâu thủy tinh tạo thành một loại khí chất vừa mị lực vừa tà ác.
Người này chính là người thừa kế xuất sắc của gia tộc Rockefeller, tên là Wily.
Đối mặt với người thanh niên da trắng này, cho dù là người ngông cuồng như lão phật gia Hồng Tú Liên cũng phải thu liễm khí tức, thu hồi sự ngạo mạn và uy vọng.
Không chỉ đơn giản vì đối phương là người thừa kế của gia tộc Rockefeller, mà là vì Wiiy là lãnh đạo của Khô lâu hội. Khô lâu hội được mệnh danh là tổ chức đứng đầu trong xã hội thượng lưu Mỹ. Trong vòng hai trăm năm lịch sử, từ trong tổ chức này xuất ra ba vị tổng thống Mỹ, hai vị đại pháp quan tối cao, còn có vô số nghị sĩ Mỹ cùng quan chức nội các cao cấp. Từ nhà trắng, quốc hội, nội các tống bộ pháp viện tối cao đểu có thành viên của Khô Lâu Hội.
Cho dù là Hồng môn trải rộng khắp thế giới, nhưng khi so sánh với Khô lâu hội thì chỉ là một tổ chức nhị lưu.
"Nữ thần Nguyệt của ta, nàng đã chết rồi sao? "
Wily xoay đầu lâu trong tay, trong lúc nói chuyện lộ vẻ đau buồn.
"Không, Wily, ngươi không cần đau buồn. Nguyệt Nguyệt mặc dù đã chết nhưng ta tin ngươi rất nhanh tìm được một nữ thần khác giống Nguyệt Nguyệt như đúc".
Hồng Tú Liên nói tiếng Anh rất lưu loát, thậm chí còn hơn tiếng Trung Quốc nhiều.
Hồng Tú Liên vừa nói vừa đánh giá hai vệ sĩ da vàng phía sau Wily, rõ ràng là người Châu Á. Đồng thời mụ còn nhìn một người da trắng cao một mét bảy bên cạnh Wily nói: "Morgan tiên sinh. ngài nói xem?"
Người da trắng ngồi bên trái Wily hiển nhiên chính là quân tình cục Morgan Đường Toái Vân!
Hồng Tú Liên giật mình chính là trung niên nam tử da vàng kia, hình như là cao thủ đệ nhất võ đạo của Hàn Quốc. người sáng lập ra Tiệt Quyền Đạo, ten là Thôi Trường Bạch! Mà một vị khác lại là võ đạo gia Nhật Bản. tên là Cung Thành Lương Điền.
Hai vị này đều là võ đạo gia nổi danh hiển hách trong giới võ thuật thế giới. Từ sau một lần vào bệnh viện chữa thương thì biến mất trong giới võ thuật, không ngờ xuất hiện ở chỗ này.
Ngoài ra ngồi bên phải Wily lại có một đại hán Brazil và một người Ấn Độ.
Lão bà Hông Tú Liên năm đó cũng là đại quyền sư ở Hông môn. Hiển nhiên nhìn ra được nhưng người này đều năng lực thực chiến, thể lực cũng đạt tới cấp độ cao thủ đứng đầu!
Bình luận facebook