• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Lục Tổng, Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi! (2 Viewers)

  • Phu nhân mất trí nhớ rồi - Chương 81

Bổng, tiếng mở cửa đã phá tan sự yên tĩnh đó.
Tân Hách từ ngoài đi vào, trên tay còn đem theo một số tài liệu.
“Lục tổng, đây là báo cáo của tháng nay.”
Lục Ngạn gật đầu, tiếp tục chú tâm vào công việc. Một lúc sau không thấy Tân Hách rời khỏi, anh bèn ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
“Còn chuyện gì sao?”
Tân Hách ngập ngừng đáp: “Về chuyện của phu nhân, tôi có cho người điều tra về lịch trinh mấy ngày nay một chút.”
“ừm, rồi sao?”
Tân Hách cười hì hì: “Lịch trình của phu nhân kéo dài hơn ba tháng. Không phải anh bảo tôi sắp xếp một chuyến du lịch sao, bây giờe rằng không thực hiện được.”
Lục Ngạn dời mắt sang chỗ khác. Nghe cô bảo lịch trình của mình bận rộn, anh còn nghĩ cũng sẽ không kéo dài quá hai tháng, vậy mà…
“Sắp xếp chuyến bay tới thành phố s, ngày mai tôi tới gặp cô ấy. Vả lại, không phải có một cuộc họp ở đó sao, một công đôi việc.”
“Vâng, thưa Lục tổng.” Tân Hách lấy tay che miệng ho khan một cái, ngại ngùng nói tiếp: “Lục tổng, về chuyện này…”
“Tăng lương cho cậu.”
Tân Hách cười hì hì, lon ton chạy ra ngoài. Xem ra công sức mấy ngày nay bỏ ra đều không phí một chút nào. Sau này còn phải nhờ phu nhân tạo thêm một số cơ hội phát tài mới được. 2
Sau một ngày tuyên truyền cho phim, Lâm Huyền về tới khách sạn được đoàn làm phim sắp xếp trước. Cả người cô bây giờ đã mệt mỏi đến rã rời, ngay cả tắm rửa cũng lười.
“Ôi chao, cứ vài ngày liên tiếp như vậy chắc mình chết mất thôi.”
Lâm Huyền ngáp vài hơi thì bên ngoài liền vang lên tiếng gõ cửa. Cô đi tới mở cửa, trước mặt là Cẩn Hoàng kèm theo hai hộp thịt gà chiên xù trên tay.
“Ăn không?”
Lâm Huyền gật đầu như con gà mổ thóc. Cô cầm lấy thịt gà từ tay cấn Hoàng, vui vẻ ăn.
“Còn mấy ngày tuyên truyền nữa thôi liền có thể thoải mái rồi.”
Lâm Huyền gật đầu. Cuộc sống tràn ngập công việc cũng thú vị vô cùng, chỉ là cô sinh ra đã lười, làm lâu cũng có chút mệt mỏi.
“Hy vọng bộ phim của chúng ta có thể thành công tốt đẹp. Cạn ly.”
Lâm Huyền cầm ly coca lên, cấn Hoàng cũng vui vẻ cầm ly lên.
“Cạn ly.”
Thời điểm Lục Ngạn đến thành phố s đã là ngày hôm sau. Anh đi đến chi nhánh tại trung tâm thành phố, bắt đầu tiến hành khảo sát một lượt.
Lục Ngạn nhìn vào đồng hồ, thời gian cũng đã muộn, anh giao lại công việc cho Tân Hách rồi tới phòng nghỉ tại công ty gọi điện cho Lâm Huyền.
Tân Hách nhìn Lục Ngạn đang từ từ rời khỏi, trong lòng chỉ có thể khóc thầm. Từ khi theo đuổi lại được phu nhân, vị giám đốc cuồng công việc dường như đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một người đàn ông đang hạnh phúc cùng tình yêu ngọt ngào.
Khổ nỗi người mệt mỏi vẫn là anh. Nội tâm Tân Hách đang rỉ máu.
Lục Ngạn ngồi ở ghế sô pha, tay xoa xoa thái dương. Công việc mấy ngày nay quả thật bận rộn, nghỉ một lát thôi cũng cảm thấy giống như làn suối mát lạnh giữa thời tiết nóng nực. Sau này anh nhất định cho tuyển thêm nhân viên, công việc ít ra cũng không bị chất đống như vậy.
Lục Ngạn lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Huyền, bên kia ngay lập tức bắt máy, phỏng chừng cô đang nghỉ trưa.
“Đang làm gì?”
Đầu dây bên kia một lúc lâu sau mới trả lời, trong âm thanh còn xen lẫn chút mệt mỏi.
“Em đang ngủ, chiều nay em được nghỉ rồi.”
Lục Ngạn ‘ừm’ một tiếng, sau đó liền hỏi: “Lịch trình em dày đặc như vậy sao lại không nói với anh? Anh thấy vẫn là hủy bớt đi, làm việc quá sức khômg tốt đâu.”
Lâm Huyền lắc đầu. Lịch trình của cô thật ra cũng không nhiều lắm so với các nữ minh tinh khác, nhưng mà mệt thì đúng là mệt thật.
“Hủy liền phải bồi thường tiền hợp đồng, em mới không ngu ngốc như vậy đâu.”
Lục Ngạn cười nhẹ: “Anh cũng không có thiếu tiền. Em đang ở khách sạn nào? Tối nay anh tới tìm em.”
“Hả?”
“Anh tới thành phố s cũng không nói trước với em một tiếng.”
Lâm Huyền vừa ăn đồ ăn vừa lằm bằm, Lục Ngạn nghe xong cũng chỉ biết cười. Vốn anh còn định tạo cho cô một bất ngờ nhưng đến phút chót lại không chịu nổi mà gọi điện cho cô. Lục Ngạn, anh đúng là đồ thiếu nghị lực.
“Lúc trưa không phải anh đã nói với em rồi sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom