Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 97: Vợ ơi (H+)
"Được rồi, dễ thương quá"
Nói xong anh đưa tay xoa nắn quả bồng đào sau đó nâng lên rồi cúi đầu xuống, miệng anh tham lam ngậm lấy hạt hoa ửng hồng lấp lánh như viên ngọc ở chính giữa, càng ngày anh càng mút nồng nhiệt lơn, bên còn lại thì được tay của anh mân mê.
Giống con nít đang ậm quá...!
Cô cúi xuống nhìn người đàn ông nào đó đang bú mình mà mặt đỏ như trái cà chua, những tiếng chùn chụt vang lên rõ rệt, cô lấy hai tay ôm mặt mình không dám nhìn xuống.
Ánh mắt lâng lâng nhìn qua khe hở của ngón tay mình, anh cắn nhẹ rồi buông tha cho cô, cứ ngỡ như vậy là xong cô thở hắt ra thì anh lại tiến đến **** *** bên còn lại tiếp, anh ray ray bầu ngực.
"A~Đau"
Cô đặt tay lên đầu anh rồi vuốt xuống gương mặt đẹp trai không góc chết đẩy ra nhưng không thể, anh ngạp một miếng to hơn nữa như thể nhồi hết gần phân nửa của bồng đào của cô vào miệng.
"Anh đừng mút nữa...a~"
"Này...em đau đấy! Đ...đừng cắn mà...ưm~"
Anh tiếp tục bú cho tới khi hạt kim cương hồng chuyển đỏ thì mới rời đi để lại chút nước bọt ướt át.
"Bé của anh thơm quá, anh muốn ăn sạch em"
Nói xong đột nhiên cơ thể cô run lên rồi một tiếng sét vang dội khiến cô sợ mà nhắm mắt lại ôm chặt lấy anh, những hạt nước mưa bắt đầu rơi phả vào tấm lưng trần trắng nõn.
"Hic..hic"
Anh bế cô lên cao, hai chân cô kẹp chặt quấn lấy eo của anh, mông liên tục cọ sát vào những múi bụng thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo ngủ, anh xoa lưng cô.
"Đừng sợ, nín đi. Hay chúng ta vào phòng nhé, được không?"
"Ưm" Cô gật đầu rồi vòng tay qua ôm lấy cổ anh.
Phong Thanh Dương đặt nhẹ cô nằm lên giường, chiếc đệm vì có lựng tác động mà lún nhẹ xuống, quỳ trước thân hình yểu điệu mà chân cô vẫn kẹp chặt lấy thân thể anh móc ra sau.
"Bé ơi! Anh vào việc nhé"
"Anh...cứ làm đi"
Khoé môi anh cong lên rồi kéo chiếc dây của đồ ngủ, một lúc sau đã thấy chiếc áo ngủ của anh cùng với chiếc quần lót của cô bay xuống sàn nhà.
Cầm thứ nóng ấm gân guốc đang cứng lên đặt vào bông hoa yểu điệu hồng hào của cô phía dưới cọ xát nhẹ nhàng ở bên ngoài, cơ thể cô run lên bần bật, đôi mắt mông lung cảm nhận khoái cảm.
"A...khó chịu lắm, anh...." môi cô run run "anh vào trong đi"
"Tuân lệnh bé"
Vừa dứt lời ngay sau đó cúi người xuống, bàn tay to lớn giữ chặt eo nhỏ của cô mạnh mẽ dùng sức đưa thắt lưng xông tới.
"Á"
Cô hét lớn, cơn đau quá đột ngột và lạ lẫm cả cơ thể cô cứng ngắt, thân thể bất giác thẳng tắp đau đớn hét thành tiếng, nước mắt thi nhau chảy xuống tràn tới khóe mắt nhanh chóng thấm ướt ra giường.
Sự đau đớn kịch liệt bất ngờ xuất hiện bao trùm thân thể khiến cô muốn hôn mê, anh
ngưng ngay động tác lại, đôi mắt màu nâu sắc bén nhìn xuống nơi hai người giao hợp đang có một dòng nước ấm nóng chảy ra.
"Anh xin lỗi"
"Kh...không sao!"
Anh miết nhẹ nơi đó rồi thúc đẩy mạnh, quả bồng đào của cô lay động, cô đưa tay đặt lên chán mình.
"Ư...Anh ơi!"
"Anh đây!"
"A...ưm...hic hic"
"Ngoan, thả lỏng ra sẽ không sao đâu"
Cô gật đầu ngoan ngoãn nghe lời, anh đưa đẩy nhẹ hơn với tốc độ ánh khiến đầu cô đang ở giữa giường thoáng chốc đã trượt lên tít trên đầu giường, hai chiếc gối bay xuống sàn nhà.
"Ư Ư Ư"
Tiếng thở gấp gáp của hai người hoà quyện, cô cào nhẹ vào lưng anh, bên dưới đưa ra thúc vào nhịp nhàng vang lên những tiếng sóng dập dìu, anh cũng rên nhẹ.
"Vợ ơi!"
Đang mê muột nhưng cô nghe được anh nói như vậy thì liền giật mình, hai mắt trợn tròn trong bóng tối nhìn anh lưng tròng.
Anh gọi cô là vợ sao? Là cô nghe nhầm hay thật.
Chất giọng nhẹ nhàng lại vang lên lần nữa "Vợ ơi!"
"Anh gọi em sao?"
"Chúng ta đã làm chuyện vợ chồng rồi, anh muốn gọi em là vợ, vợ của anh"
Cô nở nụ cười ngây ngốc, chưa có khi nào cảm thấy hạnh phúc như thế, sau nhiều lần quấn quýt anh đỡ cơ thể cô ngồi dậy ngồi lên trên thân mình, hơi thở mệt mỏi anh nói.
"Anh mệt quá, vợ giúp anh cưỡi ngựa đi"
"Cưỡi...cưỡi ngựa!?"
"Đúng rồi"
Nghe anh nói xong cô chần chừ rồi ngồi xổm nhấc mông lên tới khi thứ vật to lớn của anh sắp ra hết thì cô lại ngồi xuống, cô rên nhẹ rồi nói.
"A~là như thế này sao?"
Phía dưới dường như đã lấp đầy chỗ hết vào trong, anh rên nhẹ nhìn cô thoả mãn.
"Làm tốt lắm, tiếp tục đi, cứ như vậy thì anh lên đỉnh mất"
Trần Anh Thư vểnh mông lên rồi trống hai tay xuống những cơ bụng của anh nhấp nhô trên thân hình cường tráng, chị bé của cô liên tục hút chặt lấy vật thể ấm nóng của anh.
Càng làm cô càng cuồng bạo hơn khiến anh phải bất ngờ.
Vậy là cả đêm hôm đó hai người triền miên khoảng 7749 hiệp nữa mới chịu đi ngủ.
Nói xong anh đưa tay xoa nắn quả bồng đào sau đó nâng lên rồi cúi đầu xuống, miệng anh tham lam ngậm lấy hạt hoa ửng hồng lấp lánh như viên ngọc ở chính giữa, càng ngày anh càng mút nồng nhiệt lơn, bên còn lại thì được tay của anh mân mê.
Giống con nít đang ậm quá...!
Cô cúi xuống nhìn người đàn ông nào đó đang bú mình mà mặt đỏ như trái cà chua, những tiếng chùn chụt vang lên rõ rệt, cô lấy hai tay ôm mặt mình không dám nhìn xuống.
Ánh mắt lâng lâng nhìn qua khe hở của ngón tay mình, anh cắn nhẹ rồi buông tha cho cô, cứ ngỡ như vậy là xong cô thở hắt ra thì anh lại tiến đến **** *** bên còn lại tiếp, anh ray ray bầu ngực.
"A~Đau"
Cô đặt tay lên đầu anh rồi vuốt xuống gương mặt đẹp trai không góc chết đẩy ra nhưng không thể, anh ngạp một miếng to hơn nữa như thể nhồi hết gần phân nửa của bồng đào của cô vào miệng.
"Anh đừng mút nữa...a~"
"Này...em đau đấy! Đ...đừng cắn mà...ưm~"
Anh tiếp tục bú cho tới khi hạt kim cương hồng chuyển đỏ thì mới rời đi để lại chút nước bọt ướt át.
"Bé của anh thơm quá, anh muốn ăn sạch em"
Nói xong đột nhiên cơ thể cô run lên rồi một tiếng sét vang dội khiến cô sợ mà nhắm mắt lại ôm chặt lấy anh, những hạt nước mưa bắt đầu rơi phả vào tấm lưng trần trắng nõn.
"Hic..hic"
Anh bế cô lên cao, hai chân cô kẹp chặt quấn lấy eo của anh, mông liên tục cọ sát vào những múi bụng thoắt ẩn thoắt hiện sau lớp áo ngủ, anh xoa lưng cô.
"Đừng sợ, nín đi. Hay chúng ta vào phòng nhé, được không?"
"Ưm" Cô gật đầu rồi vòng tay qua ôm lấy cổ anh.
Phong Thanh Dương đặt nhẹ cô nằm lên giường, chiếc đệm vì có lựng tác động mà lún nhẹ xuống, quỳ trước thân hình yểu điệu mà chân cô vẫn kẹp chặt lấy thân thể anh móc ra sau.
"Bé ơi! Anh vào việc nhé"
"Anh...cứ làm đi"
Khoé môi anh cong lên rồi kéo chiếc dây của đồ ngủ, một lúc sau đã thấy chiếc áo ngủ của anh cùng với chiếc quần lót của cô bay xuống sàn nhà.
Cầm thứ nóng ấm gân guốc đang cứng lên đặt vào bông hoa yểu điệu hồng hào của cô phía dưới cọ xát nhẹ nhàng ở bên ngoài, cơ thể cô run lên bần bật, đôi mắt mông lung cảm nhận khoái cảm.
"A...khó chịu lắm, anh...." môi cô run run "anh vào trong đi"
"Tuân lệnh bé"
Vừa dứt lời ngay sau đó cúi người xuống, bàn tay to lớn giữ chặt eo nhỏ của cô mạnh mẽ dùng sức đưa thắt lưng xông tới.
"Á"
Cô hét lớn, cơn đau quá đột ngột và lạ lẫm cả cơ thể cô cứng ngắt, thân thể bất giác thẳng tắp đau đớn hét thành tiếng, nước mắt thi nhau chảy xuống tràn tới khóe mắt nhanh chóng thấm ướt ra giường.
Sự đau đớn kịch liệt bất ngờ xuất hiện bao trùm thân thể khiến cô muốn hôn mê, anh
ngưng ngay động tác lại, đôi mắt màu nâu sắc bén nhìn xuống nơi hai người giao hợp đang có một dòng nước ấm nóng chảy ra.
"Anh xin lỗi"
"Kh...không sao!"
Anh miết nhẹ nơi đó rồi thúc đẩy mạnh, quả bồng đào của cô lay động, cô đưa tay đặt lên chán mình.
"Ư...Anh ơi!"
"Anh đây!"
"A...ưm...hic hic"
"Ngoan, thả lỏng ra sẽ không sao đâu"
Cô gật đầu ngoan ngoãn nghe lời, anh đưa đẩy nhẹ hơn với tốc độ ánh khiến đầu cô đang ở giữa giường thoáng chốc đã trượt lên tít trên đầu giường, hai chiếc gối bay xuống sàn nhà.
"Ư Ư Ư"
Tiếng thở gấp gáp của hai người hoà quyện, cô cào nhẹ vào lưng anh, bên dưới đưa ra thúc vào nhịp nhàng vang lên những tiếng sóng dập dìu, anh cũng rên nhẹ.
"Vợ ơi!"
Đang mê muột nhưng cô nghe được anh nói như vậy thì liền giật mình, hai mắt trợn tròn trong bóng tối nhìn anh lưng tròng.
Anh gọi cô là vợ sao? Là cô nghe nhầm hay thật.
Chất giọng nhẹ nhàng lại vang lên lần nữa "Vợ ơi!"
"Anh gọi em sao?"
"Chúng ta đã làm chuyện vợ chồng rồi, anh muốn gọi em là vợ, vợ của anh"
Cô nở nụ cười ngây ngốc, chưa có khi nào cảm thấy hạnh phúc như thế, sau nhiều lần quấn quýt anh đỡ cơ thể cô ngồi dậy ngồi lên trên thân mình, hơi thở mệt mỏi anh nói.
"Anh mệt quá, vợ giúp anh cưỡi ngựa đi"
"Cưỡi...cưỡi ngựa!?"
"Đúng rồi"
Nghe anh nói xong cô chần chừ rồi ngồi xổm nhấc mông lên tới khi thứ vật to lớn của anh sắp ra hết thì cô lại ngồi xuống, cô rên nhẹ rồi nói.
"A~là như thế này sao?"
Phía dưới dường như đã lấp đầy chỗ hết vào trong, anh rên nhẹ nhìn cô thoả mãn.
"Làm tốt lắm, tiếp tục đi, cứ như vậy thì anh lên đỉnh mất"
Trần Anh Thư vểnh mông lên rồi trống hai tay xuống những cơ bụng của anh nhấp nhô trên thân hình cường tráng, chị bé của cô liên tục hút chặt lấy vật thể ấm nóng của anh.
Càng làm cô càng cuồng bạo hơn khiến anh phải bất ngờ.
Vậy là cả đêm hôm đó hai người triền miên khoảng 7749 hiệp nữa mới chịu đi ngủ.
Bình luận facebook